0.2 Né tránh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Minhyeong ước mình không nên nhiều chuyện, lần mò qua phòng của chú nhỏ thì bây giờ cậu đã trên đường về kí túc thân yêu của mình rồi...
Sanghyeok sau khi "được" bạn nhỏ dựa vai ngủ thì khoảng cách của hai người càng ngày càng xa. Trong lòng rất anh nhiều phiền muộn, đúng lúc thằng cháu trai lại hỏi thăm tình hình tội gì không bắt lại than vãn mấy câu.

Minhyeong vốn đã biết tình cảm của cậu nhỏ dành cho bạn cùng lane từ lâu rồi, cậu nghĩ với tính cách của Sanghyeok hyung thì việc công khai tán tỉnh là sớm muộn thôi! Ấy mà...hình như ngay cả tình cảm dành cho Minseok anh ấy cũng không nhận ra?!

Cậu có thể làm gì chứ? Nói ngoặc toẹt ra là Sanghyeok hyung đang thích thầm Ryu Minseok à?! Không được đâu, sợ là chú nhỏ lại đi hỏi mọi người trong T1 điều đó có thật không mất!

Cốc cốc, tiếng gõ cửa vang lên khiến không gian im bặt...

"Có ai không? Sanghyeok hyung, Minhyeongie? Hai người có về kí túc không đấy?"

Minhyeong thầm nghĩ đúng là bạn support của cậu, Minseok đã cứu cậu khỏi câu chuyện dài dằng dẵn của Lee Sanghyeok về việc anh cảm thấy thế nào khi bị hỗ trợ nhỏ né tránh.
Nếu có cho Minhyeong nói lại, cậu vẫn sẽ nói muốn cùng bạn hỗ trợ sánh bước trở thành botlane số một thế giới mặc cho chú nhỏ liếc xéo mặt cậu vẫn sẽ nói thôi!!!

Sanghyeok ngập ngừng mở cửa. Anh đã bị em nhỏ cho ăn bơ từ lúc sáng sớm, khi em vui vẻ chào hỏi tất cả mọi người còn tới anh thì gật đầu rồi chuồng thật nhanh vào phòng.
Em ơi, em chẳng biết vì hành động đó mà anh lớn của em hôm nay như người trên mây, Minhyeong thề cậu đã nghe muôn vàng suy nghĩ của người over linh tinh này về lý do (anh tự nghĩ ra) em làm thế...

"Minseokie tìm anh à?"
...

Minhyeong ước lần nữa, cậu ước mình là người mở cửa...câu hỏi của Sanghyeok đặt ra vốn dĩ chẳng cần câu trả lời, Minseok thật sự lùi 3 bước khi anh lớn mở cửa đấy!!!

"Em tìm...Minhyeong! Cũng muộn rồi, em rủ cậu ấy cùng về..."

"Ah..hihi thế em về nhá chú nhỏ.."

Minhyeong thề cậu đã nhìn thấy ánh mắt sắt bén của chú nhỏ như muốn chém cậu tới nơi (mặc dù không phải lần đầu), nhưng thôi về kí túc là được. Minseok à... ai cho em ngụy biện thế chứ! Minhyeong sắp chết vì em rồi đấy.

Nói thế chứ Minhyeong vẫn còn biết điều, ai lại về chung với crush của cậu nhỏ mình chứ!(thậm chí cậu nhỏ của cậu còn chưa nhận ra)

"Cũng tối rồi hay ba người về chung luôn đi! Cũng cùng về kí túc thôi mà"

Minhyeong kiến tạo rồi, chú nhỏ mau ghi bàn đi chứ!

"À...Thế Minhyeongie và Sanghyeok hyung về chung nhé! Mình vừa nhớ ra phải mua đồ ăn hộ Wooje"

Minseok cao tay quá...em ấy giật bóng rồi. Ván này kết thúc, Minseok 1-0.

"Minhyeong cũng đòi đi ăn đấy, hai đứa đi chung đi. Anh về một mình"

Lee- người vừa than Minseok né tránh bản thân lại tự né tránh bé hỗ trợ-Sanghyeok.

"Ủa..."

Minhyeong cảm thấy nghi ngờ nhân sinh.

"À...thế đi thôi Minhyeongie, anh Sanghyeok đi đường cẩn thận"

Ryu-ngoài mặt bình thường bên nhưng trong hiện đang hiện một dấu chấm than báo động-Minseok.

"Ừm, cả hai đi lẹ về lẹ nhé, trời đang trở lạnh đấy!"
"Vâng ạ,Sanghyeok hyung cũng vậy."
"...?!"

⊹⁺

Minhyeong miễn cưỡng phải đi dạo phố cùng Minseok để ngụy biện cho việc mua thức ăn hộ Wooje của em hỗ trợ. Cậu đã mệt lừ rồi, giờ còn được đi hóng gió thế này...Minhyeong mong mai mình sẽ không đổ bệnh.

"Minseokie sao lại không về chung với Sanghyeok hyung vậy?"

"Aiss bị Minhyeongie nhìn ra à?"
Minseok bị hỏi trúng tim đen, em ngập ngừng vài giây. Nên nói lý do cho Minhyeong không nhỉ, bạn xạ thủ của em giỏi chuyện fancp này lắm, biết đâu bạn sẽ giúp được em.
Minseok men theo lý do em tự tạo ra, lí nhỉ mấy chữ:

"Mình..hôm trước stream ấy..."

Minhyeong dùng hết khả năng nghe hiểu của mình để xâu chuỗi câu chuyện ngoài lề của Sanghyeok hyung và Minseokie. Đến cuối cậu chốt được một đáp án...

"Minseok lại thấy cmt của fancp à?"

"Minhyeongie giỏi thật đấy, sao bạn biết?"

Minhyeong sẽ không bảo rằng đây là lần thứ 14 trong tháng cậu nghe về fancp từ miệng Minseok, không là bài đang trên mạng thì là cmt từ fan. Cậu không muốn chọc giận bạn hỗ trợ tí nào. Minseok mà giận thì Minhyeong bị hội đồng mất.
Nhưng Minseok ổn về nó mà nhỉ?! Thậm chí em còn vui vẻ khi các fan hòa thuận ghép cặp em với mọi người, Minseok bảo đó là minh chứng cho tình cảm trên mức bạn bè của bọn họ...

"Thế, vấn đề của bạn là gì hả?"

"Mình đọc được cmt nói rằng mình là ngoại lệ của Sanghyeok hyung..."

"Xong bây giờ mỗi lần tiếp xúc với hyung ấy là cứ bị ngại ấy.."

"Nên bạn quyết định tránh mặt ảnh luôn?!"

Minhyeong muốn nói là hai người này bị con quỷ tình yêu quật nhau rồi, ai đời lại hành xử lạ lùng thế không hả?

"Ừm...lạ lùng Minhyeongie nhỉ? Mình cũng chẳng biết làm sao nữa"

"Thế Minseok có khó chịu nếu Sanghyeok hyung né tránh cậu không?..."

Em im lặng, khó chịu chứ!
Chính Minseok cũng bất ngờ vì câu trả lời nhanh chóng hiện lên trong tâm trí em, nhưng vốn dĩ nếu anh lớn đột nhiên né tránh ai đó trong đội thì người đó sẽ khó chịu thôi mà.
Phải, em cũng không ngoại lệ đâu...

Phố hôm nay lạnh thật đấy. Minhyeong chịu hết nổi rồi, cậu không muốn Minseok khó xử vì câu hỏi của cậu...

"Nếu cậu khó chịu thì hyung ấy cũng khó chịu lắm, tớ nghĩ Minseok nên chia sẻ chuyện này với Sanghyeok hyung, có thể ảnh sẽ giúp được bạn đó"

"Ừm...mình cũng định thế, cảm ơn Minhyeongie nhé"

"Về đi thôi, trời trở lạnh rồi"

Minhyeong không hiểu vì sao cậu lại cuốn vào cậu truyện tình yêu của hỗ trợ và chú nhỏ cậu, có lẽ thế(vì chính họ còn chưa nhận ra)
Ghét thật đấy!
Cậu có thể đưa lời khuyên tốt nhất cho mọi người, nhưng bản thân thì chẳng quyết định được con đường đúng đắn...

__________
Hỏi Tê Oăn chừng nào cho em thở😞
Giận thật, tưởng như họ chơi game không giao tiếp ấy, buồn thật các anh ạ...
Nhưng trận tiếp theo vẫn coi nhé! Mong mấy anh chơi ổn định lại. T1 fighting!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro