Chap 5: Phụ huynh thật đáng sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au note: sorry đã bắt mọi người đợi lâu ._. Au gộp chung 2 chap lại coi như là đền bù, sau kỳ thi Au sẽ cố gắng ra chap đều đặn hơn ._.
Cảm ơn một số bạn đã ủng hộ fic!
P. S: đừng hờn mà bỏ rơi Au nhé *chấm nước mắt*
_______________________________

Hôm nay Paruru cùng Yui đến nhà của Ricchan chơi

Yui: *nghiêm túc* Học chứ không có chơi đâu.

À.. Thì.. Hôm nay Hôm nay Paruru cùng Yui đến nhà của Ricchan để học -_-

Nhà của Ricchan

*mở cửa*

Acchan (Maeda Atsuko-mẹ của Ricchan) : *ngạc nhiên, hốt hoảng*

Paruru: Cháu chào cô ạ *cúi đầu*

Yui: *nhìn* Chào cô

Acchan: *hiền từ* Chào các cháu * gật đầu,xoay sang Ricchan bộc phát* RICCHAN ĐỨA CON GÁI GIẢN DỊ ĐÁNG YÊU NÀY LÀ SAO *lay người Ricchan điên cuồng*

Paruru: *cảm thấy bất an, nhìn Yui*

Yui: *lau mồ hôi, vỗ vai trấn an Paruru*

Acchan: *thì thầm* Để một đứa con gái đáng yêu như vậy ở gần Yui lỡ nó giành mất Yui thì biết làm sao hả!!

Ricchan: *tỉnh bơ* Con đáng yêu hơn mà.

Acchan: *xua tay liên tục* Không có đâu, không có đâu.

Ricchan: *ngại ngừng xua tay* Có mà, có mà.

Bất lực với Ricchan, Acchan xoay sang Yui

Acchan: *to nhỏ* Yuihan à, con không được thích con bé này đâu.

Paruru: *mặt muối đáng thương*

Yui: *uể oải nhìn* Hả?

Acchan: *thuyết phục* Những đứa con gái như vậy thường đặt mục tiêu cao lắm đó..

Yui: *thắc mắc* Ý cô là sao?

Paruru: *mặt muối bất hạnh nhìn Yui*

Yui: *nhìn mặt muối, nén cười* Phụt... Sao có chuyện đó được.

Acchan: *điềm nhiên nói* Cô chính là người như vậy, cô biết mà!

Yui: *nhìn Acchan, nghĩ về Takamina-san*

Nội tâm Yui: "Bà này có biết mình đang nói những gì không nhỉ?" *đổ mồ hôi hột*

Nội tâm Acchan: "Không xong rồi, nếu Ricchan mà không lấy được Yui thì kế hoạch về già sau này của mình sẽ.."

Paruru: *nhỏ nhẹ* Xin lỗi cô, con với Yui chỉ là bạn bè bình thường thôi ạ.

Acchan: *kiên quyết* vậy chẳng lẽ con không muốn có bạn trai hay sao?

Paruru: *thành thật* Chuyện đó..thì còn sớm lắm cô ơi..

Acchan: *suy tư* Không xong rồi, giọng điệu của một con kh*n chính hiệu *mặt tái sầm*

Nội tâm Yui:"Người lớn mà nói vậy khác nào tự vả vào mặt mình" *lắc đầu*

Paruru: *ra sức thuyết phục* Con nói thật mà.

Acchan: Được rồi, để chứng minh..hãy cho ta xem quần lót của con *nghiêm mặt*

Paruru: *hoảng* HẢ!?!? TẠI SAO CHỨ??

Acchan: *kinh nghiệm người mẹ* Bởi vì qua nó ta có thể biết được chính xác bản chất của người con gái. Đây gọi là tuyệt kĩ "Nhìn Là Biết" trong truyền thuyết!!

Yui: *biểu tượng cảm xúc pacman*

Ricchan: *năng nổ* Vậy của con là gì nào *kéo váy lên*

Yui: *nóng mặt* LÀ ĐỒ NGỐC CHỨ LÀ GÌ!

Acchan: *hốt hoảng* Không thể nào *níu vai Yui* sao con biết???

Yui: *biểu tượng cảm xúc pacman*

Acchan: *nhập tâm vào chuyên môn* Khi một đứa con gái không còn mặc những cái quần lót đơn giản của con nít nữa, thì tức là nó có ý định để cho những thằng con trai khác nhìn thấy. Đây chính là bằng chứng thể hiện cho sự thèm khát con trai!!
*tung HIT cuối* cho nên sau này, nguy cơ con bé có theo đuổi Yui hay không thì không phải là không có!!

Ricchan: *hốt hoảng* Cái...cái gì cơ!!

Yui: *mặt chết trôi* NÓI CUỐI CÙNG THÌ NÓ LIÊN QUAN GÌ ĐẾN TÔI HẢ *nổi điên*

Acchan: *tiến về phía Paruru* Hãy để ta xem quần lót của con.

Ricchan: Cho tớ xem với Paruru-chan.

Paruru: *che chỗ hiểm* Nhưng Yuihan vẫn còn đang ở đây..

Yui: *nổi gân cục* Này này... Cuối cùng các người xem tôi là gì hả *xắn tay áo*

Acchan, Ricchan không quan tám đến Yui

Ricchan: Đỡ này!! *tuột váy Paruru*

Paruru: *xua tay Ricchan, đỡ đòn*

Ricchan: Sao cậu lại phải giấu chứ!!

Paruru: Tất nhiên phải giấu rồi *đỏ mặt*

Acchan: *quan sát* thật sự quá đáng nghi *rút hàng* Xem ra Maeda ta lại phải nghiêm túc rồi *ném* Đỡ lấy..

2 chiếc còng tay phiêu vun vút trong không trung, mỗi chiếc khoá chặt mỗi bên tay của Paruru

Paruru: *ngạc nhiên* không thể nào!

Nhanh như cắt, Acchan đem 2 bên còng tay còn lại khoá chặt vào 2 chân bàn. Paruru thất thế ngã gục ra đất, không ngừng giãy giụa. Rất gần, Acchan ghé vào tai Paruru thì thầm

Acchan: Đừng giãy giụa nữa, không thoát được đâu. Đây là tuyệt kĩ đã "cướp đi trinh tiết chồng ta".

Nội tâm Yui: "Tội nghiệp Takamina-san"

Acchan: *hối thúc* Ricchan, mau làm đi.

Ricchan: *khóc ròng* Tớ thật sự rất tin tưởng Paruru..

Paruru: *cảm động* Ricchan..

Ricchan: *nắm váy Paruru* thế nên hãy để tớ xem đi.

Yui: *hết chịu nổi* HAI NGƯỜI ĐỦ RỒI ĐÓ *đá Ricchan sang một bên*

Acchan: *thành khẩn* Yuihan, đây là chuyện quan trọng. Con đừng cản trở nữa.

Yui: *sát khí nồng nặc* Xem ra không dùng vũ lực hai người không chịu thôi chứ gì *bẻ tay răng rắc*

Acchan cùng Ricchan xám mặt ôm nhau cùng khóc

Paruru: Đừng mà Yui *ngăn cản* cậu đừng làm vậy *khóc ròng* tớ sẽ cho họ xem mà..

Yui: *đơ mặt* Cậu chịu vậy được à..

Paruru: *xấu hổ* đừng hỏi mà..

Yui: *đỏ mặt* Xin lỗi *gãi đầu*

___________________
Bonus: Check-hàng

Tại phòng của Ricchan, Yuihan đã ra ngoài

Paruru: *nắm váy* Con bắt đầu đây *cúi mặt*

Acchan: *sáng mắt* Con cho bọn ta xem thật sao!? KhôNg..Thể... Nào..sao còn có đứa con gái ngây thơ như thế này được..

Paruru: *đỏ mặt* Đây ạ *kéo lên*

Acchan và Ricchan: AAAAAAAA

_______Ánh sáng chói loá______

10p sau

*cạch*-tiếng mở cửa

Acchan: *mặt gian tà* Yuihan à, con làm bạn với con bé này được.

Yui: *rợn người*

Ricchan: A..a..a Yui..Yuihan à.. Là hình con mèo co...**

Paruru: *la hét* RICCHANNNNNNNN!!!!!!

________________________________
Hãy vote và bình luận cho au biết cảm nhận của các bạn về fic để au có động lực để viết fic nhé ^^ Cảm ơn các bạn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro