Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dazai Osamu đã chết.

Lần này là thật sự đã chết.

Không phải như lúc hắn cố tình khống chế nhịp tim đình chỉ để dọa người.

Không phải như lúc bình thường hắn cố ý tìm đường chết rồi thực chất vẫn luôn giữ lại cuối cùng một tia sinh cơ.

Hắn thật sự đã chết rồi!

Chết thảm khiến người không nỡ nhìn thẳng!

Người quen biết hắn có lẽ đều từng nghĩ tới có một ngày như vậy, nhưng không ai ngờ tới cảnh tượng sẽ diễn ra như thế này.

Hắn luôn miệng nói chính mình chán ghét đau đớn, thế mà giờ đây lại lựa chọn một trong những cách chết được xem là tàn khốc nhất.

Hắn từ trên sân thượng tòa nhà cao nhất Port Mafia nhảy xuống, thân thể dập nát thành một quán bùn lầy.

Đều thành ra như vậy, Dazai, thử hỏi trước lúc chết, ngươi có bao nhiêu đau?

Nơi hiện trường chỉ còn tây trang đen cùng băng vải nhiễm hồng máu đỏ định hình lại một chút hình người. Nhưng bộ phận mảnh vụn cơ thể cùng máu tươi vẫn là văng khắp nơi. Máu thịt be bét, ẩn ẩn có thể nhìn ra trộn lẫn vụn xương cốt cùng nội tạng nát nhừ.

Có thể nói, cách chết như vậy cùng 'thoải mái thanh tân' không hề có một chút dính dáng!

Tại cổng lớn Port Mafia, cảnh tượng quá mức kinh dị đánh sâu vào tâm lý của mọi người. Mùi máu tanh huân khắp không gian.Đã nhìn quen sinh tử như thành viên Port Mafia đều không khỏi dâng trào ý muốn nôn mửa.

Màu đỏ khăng quầng cổ, tiêu chí của thủ lĩnh lúc này như là một giọt nước rơi vào chảo dầu sôi, làm tình thế càng thêm hỗn loạn.

Nhân tâm hoảng loạn.

Port Mafia nổi lên bạo động.

Nakahara Chuuya khi biết tin trở về, một tay vũ lực mạnh mẽ đàn áp tình hình bạo loạn. Trong cơn phẫn nộ, hắn suýt chút nữa lỡ tay đánh sập Port Mafia năm tòa đại lâu, hận không thể khiến hỗn đản thanh hoa cá xác chết vùng dậy sau đó dùng trọng lực nghiền nát tên kia một trăm lần.

Nhưng ngẫm lại, hỗn đản Dazai nhảy lầu tự sát, còn không phải xem như bị trọng lực nghiền nát mà chết?

Cho nên Dazai Osamu đây là hiểu biết hắn, đoán được hắn sẽ nghĩ gì, đến chết đều muốn cách ứng hắn đúng hay không?

Phẫn nộ qua đi, Nakahara Chuuya trong lòng chỉ dư lại có vô tận hụt hẫng cùng bất lực.

Hắn sớm đoán được ngày này sẽ tới.

Hắn lẽ ra nên cẩn thận hơn một chút.

Chỉ là chính bản thân Nakahara Chuuya cũng không chắc kể cả có cẩn thận đi chăng nữa, liệu rằng hắn thật sự có thể cứu Dazai Osamu sao.

Rào cản trên sân thượng dùng để ngăn có người bất cẩn rơi xuống, nhưng nó ngăn không được người thật tâm muốn chết.

Tại đoạn thời gian bọn họ làm cộng sự, Dazai Osamu mỗi ngày hoa thức tự sát, cà lơ phất phơ, coi tự sát trở thành một loại (biến thái) yêu thích.

Chỉ là dù Dazai Osamu có khiêu thoát cỡ nào, có làm ra loại nào kinh thế hãi tục hành vi, trực giác luôn nói cho Nakahara Chuuya, tên kia sẽ không dễ dàng chết đi như vậy. Trong ánh mắt tối tâm của Dazai Osamu có một tia khát vọng gì đó, chờ đợi gì đó.

Tên kia sâu trong nội tâm cũng không phải thật sự muốn chết. Hắn đang lạc đường.

Dazai Osamu lên làm thủ lĩnh ngày đó, Nakahara Chuuya là không ngờ tới.

Giống như Dazai Osamu hiểu biết Nakahara Chuuya, Nakahara Chuuya cũng phần nào hiểu biết Dazai Osamu. Cho nên lúc ấy Nakahara Chuuya hoàn toàn không thể lý giải Dazai Osamu cách làm.

Tên kia rõ ràng không có hứng thú ngồi lên ghế thủ lĩnh, vì sao lại soán vị?

Nakahara Chuuya vẫn luôn buồn bực không nghĩ ra được Dazai Osamu rốt cuộc là bị cái gì kích thích đến. Ở giai đoạn đó, làm cộng sự luôn ở cạnh nhau, hắn chỉ thấy Dazai Osamu kích thích người khác, tưởng tượng cũng không ra có người có thể kích thích tên kia.

Dù không muốn thừa nhận, bọn họ khi đó cũng miễn cưỡng xem như lẫn nhau thân cận nhất người.

Bỗng một ngày, người thân cận thay đổi, trở nên xa lạ. Thật đột ngột. Thật không thể hiểu được.

Làm thủ lĩnh, Dazai Osamu đem toàn bộ tinh lực đầu nhập vào công tác, cả người trở nên thành thục ổn trọng. Hắn không còn cùng Nakahara Chuuya ấu trĩ đối mắng. Tuy thỉnh thoảng vẫn lục đục, nhưng không đợi Nakahara Chuuya bùng nổ, Dazai Osamu lại cố tình làm cho Nakahara Chuuya nhận rõ bọn họ hiện tại quan hệ là thủ lĩnh cùng cán bộ, là người ban phát mệnh lệnh cùng người chấp hành.

Bọn họ đã không còn là cộng sự, càng chưa bao giờ được thừa nhận là bạn bè.

Vách ngăn thành hình, khoảng cách dần dần bị kéo dãn.

Nakahara Chuuya ngay từ đầu còn lo lắng Thủ lĩnh Port Mafia là tự sát cuồng ma, mỗi ngày không treo trên cây chính là ở trong sông, thỉnh thoảng ăn kỳ quái đồ vật (nấm độc) thì còn ra thể thống gì. Nakahara Chuuya thậm chí có ý định làm ra một bản kế hoạch để ứng đối tình huống. Sau đó, hắn kinh ngạc phát hiện Dazai Osamu giống như đã từ bỏ bản thân bất lương đam mê, không hề tìm đường chết.

Kỳ lạ là tên kia không còn thực hiện hành vi tự sát, Nakahara Chuuya ngược lại cảm thấy hắn đang dần hướng tử vong phương hướng mà đi.

Bóng dáng tịch mịch, một người thất thểu đi trên triền núi, không biết khi nào rơi xuống.

Ha, hiện tại rơi xuống.

Không rơi từ triền núi, rơi từ Port Mafia sân thượng cao lầu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro