[Chap 13]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trong công viên đang nổi bật một nhà ba người đang dạo chơi.

_Nè bà nhìn gia đình kia đi, trẻ vậy mà đã làm ba mẹ rồi, lại còn là hai thằng con trai nữa! -người lạ 1

_Ừ ừ giới trẻ ngày nay thật là...-người lạ 2

Nó vui vẻ dắt tay Bi đi dạo quanh công viên còn hắn thì đi theo sau hai người. Đi chơi đến mỏi cả chân, nó kéo hắn và Bi ngồi nghỉ trên ghế đá. Nó khẽ lau đi mồ hôi trên trán, quay sang mỉm cười với hắn. Hắn nhìn nó, nó tuy ko xinh đẹp nhưng ở nó lại có một sự thu hút.

Nó khẽ chép miệng nhìn hắn:

_Nè anh mua kem cho tôi ăn đi! -nó long lanh nhìn hắn

_Tại sao tôi phải mua kem cho cậu ăn hả? -hắn nhếch miệng cười hỏi

_Đi mà, tôi để quên bóp tiền ở nhà rồi -nó năn nỉ

_Em xung phong đi mua kem với anh Xán Liệt! -Bi chúm chím miệng nói

Hắn đành bó tay nhận lời, chạy ra mua kem với bé Bi. Trong lúc đợi hắn mua kem về, nó tranh thủ đi dạo xung quanh một tí thì thấy có một em cún trong bụi cây, nó chạy lại chỗ cún con.

_Này cún con, mày đi lạc hả, tao giúp mày đi tìm chủ mày nha! - nó ôm lấy cún con cưng chiều nói

Nó dáo dác đi tìm chủ của cún con đúng lúc hắn và Bi cũng vừa mua kem trở về. Hắn nhìn cục bông tròn tròn trên tay nó, nhướng mày hỏi:

_Tôi mới đi có một tí thôi mà cậu đã tìm được con vật này ở đâu ra thế?

_Tại tôi thấy cún con đi lạc chứ bộ, hay là anh cũng phụ tôi đi tìm chủ của nó đi! -ko đợi hắn đồng ý nó đã kéo Bi chạy đi tìm

Sau một lúc lâu, đi tìm mãi mà chẳng thấy chủ của cún con đâu, hắn, nó và bé Bi đều rã rời mà tựa người vào ghế đá trong công viên mà nghỉ mệt.

_Này cậu nói đi, có phải chủ của cái cục bông kia bỏ rơi nó ko? -hắn liếc mắt nhìn cún con hỏi

_Ừ cũng có thể lắm, nãy giờ đi tìm mà ko ai chịu nhận lấy cún con hết. Nó và hắn cùng nhìn lấy cún con tội nghiệp đang nằm trong lòng nó.

_Vậy giờ tính sao đây? -nó hỏi hắn

_Thì bỏ nó lại đây thôi -hắn thờ ơ đáp

_Này, anh như vậy thì ác quá đi, trông nó rất tội nghiệp mà. Nếu mà tôi có điều kiện thì tôi đã bế nó về nuôi rồi...-nó lườm hắn một cái

_Bộ cậu thích chó hả? -hắn nghi hoặc hỏi

_Tất nhiên rồi -nó nhanh nhảu đáp

Nó vốn rất yêu thích những em cún nhưng vì hoàn cảnh nhà nó ko cho phép. Suy nghĩ một hồi, ánh mắt nó bỗng loé lên một tia gian xảo, nhìn hắn nói

_Tôi ko có điều kiện nhưng anh lại có nha! Anh có thể nuôi nó được mà.

_Tôi ko đồng ý -hắn lạnh lùng trả lời

_Anh hãy nuôi nó đi mà, trông nó tội nghiệp chưa nè, làm ơn đi mà -vừa nói nó vừa lay nhẹ tay hắn mà hình như cún con cũng hiểu chuyện làm bộ dạng đáng thương

_Đúng rồi đó anh Xán Liệt, anh nhận nuôi cún con đi mà -đôi mắt tròn xoe ươn ướt của bé Bi hướng hắn nũng nịu.

Nhìn bộ dạng của hai con người và một con vật, hắn ko nhịn nổi buồn cười. Sao mà cả ba đều hướng hắn với ánh mắt cún con thế kia? Hắn đành phải đầu hàng trước hành động trẻ con đáng yêu của tụi nó.

_Được rồi, tôi sẽ nuôi nó nhưng điều kiện là cậu phải chăm sóc nó nha! -hắn nghiêm túc nói

_Ok, miễn anh đồng ý là được rồi -nó vui vẻ ôm cún con vào lòng mà bảo - Bây giờ anh và hắn ta sẽ nhận nuôi em nha Bé Bự.

_Bé Bự? Tên gì mà buồn cười vậy nè! -hắn cười châm chọc

_Buồn cười gì chứ, dễ thương lắm ha Bé Bự! -nó bĩu môi

Hắn lắc đầu cười nhìn nó. Chơi thêm một lúc lâu nữa thì hắn chở hai anh em nó về. Nó muốn Bé Bự ở lại với nó và Bi đêm nay, có gì mai nó đưa Bé Bự về. Sau khi đưa tụi nó về hắn cũng nhanh chóng lái xe về nhà nghỉ ngơi  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro