CHAP 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người hãy tiếp tục ủng hộ truyện mình nhé
🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰
Cả hai đã có thời gian bên nhau trên xe. Đến trước cửa trường Ice Star, Lệ Băng quay sang Min Yeon rồi nói

- Anh vào trước đi nhé !! Em khiêng đống tài liệu rồi vào sau.

- Em nói gì kì zậy. Ai lại để con gái khiêng đồ nặng chứ. Anh sẽ giúp.

- Nhưng...

- Ko có nhưng nhị gì hết. Xuống xe mau đi.

- Anh cứng đầu quá hà.

- Anh ko cứng đầu bằng em đâu.

Yeon giúp Lệ Băng khiêng tài liệu vào phòng họp . Lệ Băng chỉ được phép khiêng một ít thôi . Bỗng nhưng Lệ Băng cảm thấy hơi chóng mặt một chút nên choáng váng. May có Thiên Kỳ ở gần đó nên đã đỡ Lệ Băng. Bất chợt Thiên Kỳ thấy có cái bớt hình mạng nhìn rất quen, sực nhớ đến Tiểu Băng. Anh mới nhớ Tiểu Băng cũng có cái bớt như thế. Chỉ có con cháu nhà họ Vĩnh, mới có cái bớt . Cái bớt sẽ có màu xanh nhạt dành cho con đầu lòng , con thứ hai cũng sẽ có nếu phu nhân hợp pháp vs họ Vĩnh. Bỗng nhưng

- Cậu bỏ tay ra khỏi eo của Lệ Băng được rồi đó. Em có sao ko Lệ Băng , đưa anh khiêng hết cho.

- Mày khiêng nhiều rồi nên tao khiêng phụ cho. Mày về phòng trước đi.

- Umk.

Thiên Kỳ kéo Lệ Băng lại khi cô đi theo Yeon vào phòng và nói nhỏ vào tai của cô :

- Chiều nay, em ra gặp tôi ở sau khu viên của trường. Tôi có chuyện muốn hỏi cô. Nhớ ra đó.

- Nhưng tôi bận rồi.

- Nhất định phải đến.

- Buông tay ra , tôi đau. Bỏ ra. Được thôi. - Lệ Băng hất tay Thiên Kỳ khiến mọi ánh mắt đều dồn về phía Thiên Kỳ.

Vào đến phòng họp,

- Chào buổi sáng mọi người .- Tiếng " Chào buổi sáng " của Lệ Băng khiến ai cũng ngỡ ngàng

- Nè.Nè. Hôm qua cậu vs anh Yeon đã làm gì dzậy. - Thiên Băng đẩy tay vào eo Lệ Băng.

- Lệ Băng, ra đây anh băng lại vết thương. - Yeon kéo trúng chỗ Thiên Kỳ mới làm Lệ Băng đau

- Á đau, em đau. - Lệ Băng nói như zậy.

- Em bị thương ở bàn tay sao anh nắm cánh tay em lại đau.

- Tại ...

- Tao làm đó. Tao kéo em ấy mạnh quá.

- Mày dám. - Min Yeon tức giận đấm vào mặt Thiên Kỳ

Thiên Kỳ lau máu ở khóe miệng. Lệ Băng la lên

- Yeon, em ko sao. Anh đừng đánh nữa mk.

- Nghe đây. Tao cấm ai làm tổn thương Lệ Băng. Nể tình Lệ Băng ở đây nên tao tha cho mày.

- Cảm ơn nể nha .- Rồi Thiên Kỳ đánh phát vào mặt Yeon.

- Thôi được rồi chỉ vì Lệ Băng thôi mk tụi bây đã làm lớn chuyện rồi. - Gia Minh nói

- Khi nào mày có người iu mày sẽ hiểu cảm giác của tao. - Yeon nói

- Tao đồng ý vs Yeon. ( vì Tuấn Khang đã quyết định sẽ bảo vệ Thiên Băng)

Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Tuấn Khang

- Ô chú em có đối tượng để ý rồi hả. - Gia Minh nói xong quay sang nhìn Thiên Băng.

- Đâu phải em đâu mk anh nhìn em. - Lúc đó mặt của Thiên Băng cực kỳ đỏ.

Tiến gần đến Lệ Băng, vuốt nhẹ mái tóc của Lệ Băng rồi nói

- Tôi chờ em chiều nay . Nhớ đến.

Vì nói nhỏ nên Yeon ko nghe. Rồi Thiên Kỳ bỏ đi.

- Anh có sao ko? Giờ đến em chăm sóc cho anh rồi đó.

- Thiên Kỳ đã nói gì vs em zậy.

- Ko có gì hết đâu.
.................?...................
Sau khi đánh nhau xong, Thiên Kỳ thì bỏ ra ngoài, Lệ Băng chăm sóc " đặc biệt " cho Yeon, Gia Minh thì trêu Thiên Băng.Không khí của phòng họp ngày càng có nhìu ám khí man rợn. ( Làm t/g ko dám nghĩ đến luôn)

- Chuyện đó ko có gì to tát mk anh làm lớn chuyện lên zậy. - Lệ Băng vừa nói vừa lau vết thương ở mặt.

- Ai bảo nó làm em đau. Anh chỉ lo thôi mk. Em có câu trả lời đúng ko? - Yeon tức giận rồi hỏi nhẹ nhàng vs Lệ Băng.

- Xúc động ghê. Em...em... đã có câu trả lời rồi.

- Anh sẽ bík câu trả lời vào hành động của em vào tối nay.

- Umk.

Đến buổi chiều, ai cũng về hết rồi ( cả Yeon) ngoại trừ 2 con người , một người con gái mặc váy ngắn xòe, áo sơ mi và nón nhỏ ( Giống như cái kẹp nhưng hình cái nón) và một chàng trai ăn mặc quần tây và áo sơ mi, để tay vào túi quần.

- Anh hẹn tôi có việc gì ko. - Lệ Băng mở lời trước.

- Tôi có một chuyện muốn xác nhận. - Thiên Kỳ tiếp lời

- Chuyện gì ? Sao ko kiếm người khác xác nhận đi sao phải là tôi. - Lệ Băng tức giận.

- Tôi ko thík nói vòng vo nên nghe tôi hỏi đây. Ngày xưa tôi có một người bạn tên Lệ Băng, tôi hay gọi em ấy là Tiểu Băng. Rồi đến một ngày em ấy cho tôi xem cái bớt hình mạng - hình ấy sau lưng con bé. Chỉ có em ấy mới có thôi. Và tôi thấy cô cũng có cái bớt như thế.

- Đúng là sau lưng tôi có cái bớt nhưng chuyện đó có liên quan gì đến chuyện của anh hả? - Lệ Băng bắt đầu nghi ngờ.

- Ko lẽ anh ta là Tiểu Kỳ mình quen từ nhỏ. Chắc chắn là ko phải rồi. - Lệ Băng suy nghĩ trong đầu.

- Em là Tiểu Băng đúng ko ? Chúng ta đã chia tay nhau lúc anh lên 5 tuổi. Trước đó anh và em đã chơi rất thân vs nhau.- Thiên Kỳ gợi nhớ kí ức cho Lệ Băng.

- Đúng là lúc nhỏ tôi có quen một anh tên gì tôi ko bík nhưng anh ấy nói tôi gọi anh ấy là Tiểu Kỳ. Anh ấy rất đẹp trai và rất thương tôi. KO BAO GIỜ anh ấy làm tôi ĐAU. Anh ko có chứng cứ nói anh là Tiểu Kỳ. - Lệ Băng nhấn mạnh " Ko bao giờ" và " Đau"

Từ trong túi Thiên Kỳ rút ra một con búp bê bằng gỗ. Khi Lệ Băng nhìn thấy rất ngạc nhiên.

- Đây là chứng cứ , em tin anh chưa. - Thiên Kỳ đưa con búp bê gỗ ra cho Lệ Băng xem

- Con búp bê tôi tự khắc cho anh Tiểu Kỳ . Sao anh lại có nó. Ko lẽ anh là Tiểu Kỳ - bạn thanh mai trúc mã của tôi.

- Đúng zậy. Anh nói cho em bík thêm lí do em tặng nó cho anh vì ngày xưa em vốn là một đứa trẻ thông minh hơn người, lại rất khéo tay cho nên năm 4 tuổi em tự khắc định làm kỉ niệm rồi 2 tuần sau. Đúng vào ngày sinh nhật của anh là lúc anh đi ra nước ngoài tròn anh 5 tuổi. Và em đã tặng nó cho anh,..

- Anh bík tất cả chuyện đồng nghĩa vs việc anh là Tiểu Kỳ. - Lệ Băng ngập ngừng.

- Umk.

- Thật hả ? - Lệ Băng hỏi cho chắc.

- Umk.

- Huhu...anh đi đâu mk lâu quá zậy. Về nước mk ko cho em bík là sao .Anh ác lắm anh bík ko hả? - Lệ Băng chạy lại ôm chầm lấy Thiên Kỳ.

- Xin lỗi em. Anh chỉ vừa mới bík chuyện sáng nay thôi nhờ ôm eo em đó. - Thiên Kỳ vuốt tóc Lệ Băng vừa trêu một chút.

- Anh kỳ quá hà ?

- Anh tên Kỳ sẵn rồi mk em !!

Cả hai nói chuyện rất vui cho đến tối, Lệ Băng sực nhớ đến Yeon. Cô vội đứng lên nói Thiên Kỳ.

HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro