CHAP 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này mới thi xong tốt nghiệp lớp 9 nên không có thời gian đăng. Hôm nay bù 2 chap nhé. Nhớ ủng hộ mình.
..................................................................................
Tại căn biệt thự gia tộc họ Vĩnh, trong căn phòng của bố Lệ Băng, ông ta đang nói chuyện vs ai đó.

- Các người đã bík chỗ Lệ Băng ở đâu chưa ??

- Dạ rồi thưa ông chủ !!

- Tiến hành theo kế hoạch đi. Nhớ lần này đừng có sai xót đó.

- Chúng tôi bík rồi.

- Lệ Băng ơi là Lệ Băng. Tao nghĩ chuyện này nên chấm dứt rồi. - Ông Vĩnh cười đắc chí trong phòng.

Sau khu viên sân trường vẫn còn 2 người nói chuyện vs nhau rất vui vẻ. Ko ai khác ngoài Lệ Băng và Thiên Kỳ. Hai người có rất nhiều chuyện muốn nói vs nhau. Sực nhớ đến Yeon, Lệ Băng nói vs Thiên Kỳ rằng

- Em rất vui khi 2 chúng ta gặp lại nhau nhưng em phải đi gặp 1 người.

- Đó là ai zậy. Đừng nói vs anh là Min Yeon đó nha.

- Đúng .Là anh ấy.

- Em đã có câu trả lời rồi nên phải đi gặp ảnh.

- Câu trả lời gì.? Cậu ta nói cậu ta thík em àk?
.
- Đúng là bạn thân của em. Đọc được cả suy nghĩ của em luôn. Em thík anh ấy cho nên em sẽ đi gặp ảnh.

- Anh hiểu . Zậy em còn nhớ lời hứa giữ chúng ta ko.

- Đương nhiên là em nhớ nhưng em ước gì lúc ấy anh ko đi nước ngoài bỏ em lại một mình đối mặt vs những khó khăn . Khó lắm em sống tốt được.

- Anh xin lỗi. Từ giờ anh sẽ như một người anh trai của em , bảo vệ và bù đắp cho em. Và bây giờ cho anh chở em đến chỗ Min Yeon nha.

- Nhưng.....

- Nhưng nhị gì???????

- Nếu anh ta dám làm tổn thương em thì đừng trách anh. 

- Umk. Em biết rồi.

Xe của Thiên Kỳ chạy vèo đến công viên gần trường . Để tránh Yeon ghen nên Lệ Băng nói Thiên Kỳ cho mình xuống gần công viên. Vừa bước đến nửa đoạn gặp Min Yeon , anh ấy quay sau lưng nên Lệ Băng định gọi thì bị một người bịt miệng trong khăn có thuốc ngủ. Kháng cự hoài ko được. Thế là Lệ Băng ngất đi. Min Yeon chờ hoài ko thấy Lệ Băng tới nên chắc rằng cô ấy ko thík mình. ( OMG !!! Em ấy ở phía sau bị bắt rồi còn đứng đó nữa.)

Tại một chỗ vắng tanh ko có ánh sáng, đó là trung tâm bí mật của  họ Vĩnh. Một cô ấy bị buộc tay chân còn ngất. Có mấy tên biến thái xì xầm:

- Người gì đâu mk như tiên giáng trần zậy.

- Umk. Đúng zậy đấy.

- 2 tên kia. Canh chừng cô ta đó. Cô ta mk trốn là ông chủ giết đấy.

Lệ Băng từ từ mở mắt, cô rất sợ nhưng rất may mắn cho cô là điện thoại của cô chưa bị phát hiện. Cô nhắn tin cho Min Yeon rằng

* Yeon ơi, cứu em vs. Em bị bắt rồi. Em sợ lắm* rồi gửi đi cho Yeon. Cô muốn bík người bắt cô là ai nên cô sử dụng " Mĩ nhân kế".

- Các anh cho em hỏi một chút được ko zậy. - Lệ Băng nháy mắt làm ai cũng chạy dồn về Lệ Băng

- Em có gì muốn hỏi àk.

- Đây là đâu zậy ạ.

- Đây là trung tâm bí mật của nhà họ Vĩnh. Ông chủ sang bọn anh bắt em. ( mấy anh ấy thật thà ghê)

- Ông chủ. Zậy...zậy ông chủ các anh là ông Vĩnh àk.

- Đúng zậy người đẹp.

Lệ Băng rất bất ngờ về điều đó. Hận thù trong cô ngày càng sâu đậm.

Quay lại vs Yeon  , sau khi nhận được tin nhắn của cô. Anh hốt hoảng rồi cũng nhận được một cuộc điện thoại khác từ một nười bí ẩn.

- Yeon, tôi vừa phát hiện, người của  nhà họ Vĩnh đang bắt giữ một cô gái nào đó mk ko có sự đồng ý của chúng ta.

- Zậy cô gái ấy đang ở đâu?

- Thưa ở trung tâm bí mật nhà họ Vĩnh.

Min Yeon nghi ngờ đó là Lệ Băng nên anh hối hả phóng xe đến nơi đó. [ Chưa nói cho các bạn bík Yeon là bang chủ Killer Blood, rất giỏi võ công nên chuyện gì thì phải báo cáo vs Yeon vì bang hội của Yeon có thế lực nhất trong  thế giới ngầm ]

Trở lại Lệ Băng có mấy tên súc sinh định biến thái đã bị Lệ Băng tung cú đá huyền thoại làm mấy tên đó vung vào vách tường. Chúng tức quá nên định cầm dao giết cô ta. Thì Lệ Băng hét toáng lên

- MIN YEON, CỨU EM VS.

- Ai dám đụng đến cô  ấy. Tôi giết hết. - Một giọng nói quen thuộc vang lên khiến ai cũng phải run sợ.

- Anh Yeon. - Lệ Băng rất vui khi Yeon đã ở đây nhưng sao ai cũng sợ anh ấy zậy.

- Ngươi là ai mk dám hống hách của anh zậy. - Một tên hỏi

- Ta là bang chủ Killer Blood. Thì ra là người của nhà họ Vĩnh. Chỉ là một bọn tép riu. Chắc các ngươi ăn gan cá mập mới dám đụng đến người ta yêu thương nhất. Ngươi thử đụng một cọng thôi ta cx ko tha đâu.

- Chúng ta bík lỗi rồi xin bang chủ tha mạng. RÚT!!!!!

- Lần này ta tha lần sau còn tái phạm thì chuẩn bị hòm cho ông Vĩnh được rồi đó.

Tất cả đều chạy hết. Yeon từ từ tiến lại gần Lệ Băng. Ôm cầm lấy và cởi trói cho cô ấy.

- Anh là xã hội đen àk.

- Ko anh chỉ là bang chủ thôi vì ba anh muốn anh quản lí dùm nên anh miễn cưỡng.

-Oppa!!! Anh thật là ngầu quá đi. Em ko nhìn nhầm anh rồi.

- Zậy là em có câu trả lời rồi nói anh nghe.

Chụt.

Một nụ hôn Lệ Băng dành cho Min Yeon và nói

- Từ giờ trái tim của em sẽ thuộc về anh.

Quá vui mừng nhưng cũng lo cho sức khỏe của Lệ Băng nên Yeon chủ động chở Lệ Băng về nhà mình.
---------------***..................****-------------------*****
Lệ Băng đã được Yeon đưa đến tận nhà. Vừa bước đến nhà , cánh cửa tự động mở ra.

- Chào thiếu gia. Oh. Tiểu thư Lệ Băng . Tiểu thư đến chơi. - Quản gia vui vẻ nói.

- Chào bác quản gia. - Lệ Băng cúi người chào lễ phép

- Giờ đã trễ rồi , cháu nghĩ bác nên đi ngủ sớm đi ạ. - Giờ đến lượt Lệ Băng lo lắng.

- Cảm ơn tiểu thư đã quan tâm. Tôi xin phép đi ngủ trước.

- Well well. Giờ em thành chủ nhân của căn nhà này luôn rồi. Em mới vừa nói là quản gia đi luôn rồi. - Nãy giờ im lặng nên Yeon phải nói.

- Hãy giả sử em là phu nhân của nhà này thì sao ? Em nói là giả sử thôi đó. - Lệ Băng ngại ngùng đỏ mặt.

- Trời ơi !! Chúng ta mới đến mức này thôi mk em tính đến chuyện làm phu nhân nhà này luôn rồi hả ? - Yeon cũng hùa theo Lệ Băng.

- Em đã nói là giả sử thôi mk. - Lệ Băng chạy lên cầu thang  nhưng bên ngoài trời mưa rất lớn .

" RẦM"

- Áaaaaaaaaaaaaaaa....... - Lệ Băng hét toáng lên xém nữa té cầu thang rồi.

- Lệ Băng, em có sao ko zậy? Chỉ là sấm sét thôi, sao em hét lớn vậy?  Lỡ mọi người đang thức giấc thì sao. - Yeon sợ mọi người thức giấc nên anh đã vô tình quát lớn tiếng vs Lệ Băng

-  Híc... Híc.... Anh.... anh ko ...bík...em..em...sợ ... sấm sét. Anh ko bík...mk...mk... còn trách em nữa. Được rồi !!! Là lỗi của em. Sáng mai em sẽ xin lỗi m.n. Ngủ ngon!!!! Em lên phòng trước. - Lệ Băng vừa khóc vừa đứng lên chạy thẳng lên phòng khóa cửa lại.

- Trời ơi !! Mày làm sao thế hả Yeon. Mày làm bạn trai cái kiểu gì mk bạn gái sợ gì cũng ko bík mk còn lớn tiếng vs cô ấy nữa. - Yeon thì còn đứng ở trên cầu thang .

Chạy lên phòng của Lệ Băng và....

- Lệ Băng, mở cửa ra đi. Anh xin lỗi mk. Anh ko hề bík em sợ mk còn lớn tiếng vs em nữa . Mở cửa cho anh đi nào. - Yeon đập cửa làm bùng tai của Lệ Băng.

- Em ko sao hết. Không biết cx không sao!!! Anh về phòng đi. Mai đi học sớm nữa. Dù anh có đập cửa bao nhiu lần đi nữa thì em cũng ko mở cửa đâu. - Lệ Băng vừa nói vừa suy nghĩ.

Thuyết phục mãi Lệ Băng vẫn ko mở cửa. Anh định nhờ quản gia lấy chiếc chìa khóa sơ cua mở cửa phòng nhưng trời cũng đã tối nên anh quyết định sẽ " cắm trại" trước cửa phòng của Lệ Băng. Lệ Băng thì vẫn ở trong phòng sợ hãi vì trời mưa to và có sấm sét. Cô ko chợp mắt được nên đành trốn đi học sớm. Vừa bước ra khỏi cửa cô thấy Yeon đang nằm ngoài cửa. Đang say sưa ngủ. Cô rón rén nhờ quản gia đưa anh ấy vào phòng mình . Cô VSCN xong rồi xuống nói.

- Cháu xin lỗi vì hôm nay đã trễ rồi mk còn để mọi người nghe thấy tiếng hét của cháu.

- Ko sao đâu tiểu thư. Chúng tôi ko sao cả. Chắc hôm qua cô sợ lắm nên quá la lớn như zậy. Nhưng sao tiểu thư zậy sớm thế. - Mấy người hầu trong nhà hỏi thăm .

- Ở đây em ngủ ko được. Sấm sét làm em ù tai nên em định lên trường ngủ.

- Nhưng giờ mới 4h sáng thôi đó. Đường xá nguy hiểm lắm.

- Em ko sao đâu. Trường cũng gần đây. Em nhờ các chị nhớ nhắc anh Yeon ăn sáng cho đầy đủ. Em nghe nói anh ấy ăn sơ sài thôi thì học sao mà tốt cho sức khỏe được. Em đi đây. Các chị làm việc vui vẻ. Nếu các chị rảnh thì gọi cho em , em sẽ dẫn các chị đi chơi.

- Cảm ơn em. - Mấy cô người hầu.

- Nhờ bác quản gia nhắc Yeon giùm cháu.

- Nhưng lỡ thiếu gia ko muốn thì sao.

- Bác cứ nói Lệ Băng nói vs ảnh như zậy. Ko ăn thì đừng nhìn mặt cháu.

- Vâng thưa tiểu thư. Cháu đi học vui vẻ nhé !!

Thế là Lệ Băng phóng xe nhanh đến trường và ra lệnh cho chú bảo vệ mở cửa trường cho Lệ Băng vào. Lệ Băng vào phòng họp ngủ một giấc .

HẾT





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro