NGỤY CHÂU ƠI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Việc làm dứt khoát này tuyệt nhiên khiến hai tên đứng bên dưới có cách nhìn khác về đại thiếu gia sau 5 năm gặp lại. Sara đi chậm rãi đến gần Ngụy Văn mà ôm chầm hắn lại.

_cậu đẹp trai quá Timmy à, tôi đã rất nhớ cậu đó. Sao cậu không chết đi vậy hả? Mà lại sống sót tới giờ này, vì cậu mà tôi phải mất đi danh phận cao quý bên cạnh chủ nhân để trở về là một tên sát thủ tầm thường đáng thương bị người người khinh rẻ. Lần này tôi sẽ không tha cho cậu một cách dễ dàng đâu.

Ngụy Văn nghe xong ngã đầu về sau cười lớn. Hắn đưa tay bóp mạnh yết hầu cô ta lại rồi gằn giọng.

_con đàn bà khốn kiếp, hôm nay là ngày mày có thể nhìn thấy được cuộc sống này nó công bằng đến mức nào rồi đấy. Không tha cho cậu ấy sao? Mày đang kể chuyện cười cho tao nghe đó hả? Tao chẳng vui xíu nào đâu.

Sara bị xiết tới đau đớn vô cùng, tay giữ chặt mà cố sức gỡ những ngón tay thon thả đầy uy lực của Ngụy Văn ra khỏi cổ mình. Đồng tử mắt bắt đầu căng ra hết cỡ những tia máu đỏ ngầu xâm chiếm dần dần lộ rõ ra bên ngoài, gương mặt xinh đẹp trong vài giây trước nay lại biến sắc trầm trọng thấy rõ. Sara đưa tay súng lên chĩa thẳng vào đầu Ngụy Văn mà bóp cò lập tức bị hắn chụp nhanh lại hướng đi nơi khác ngay. Ngạt khí đến không còn đường để thở nữa cô đá mạnh vào người đối diện mong tìm đường thoát thân. khoảng cách giữa tay Ngụy Văn cận kề với song kiếm của yokito khiến khóe môi cong cong xinh đẹp của ai kia nhếch lên đầy ẩn ý. Cái khoảnh khắc buông tay ra khỏi cổ họng Sara cũng là lúc Ngụy Văn mượn tạm một cây đoản kiếm trên thân Yokito lướt đi thật nhẹ qua vòng eo nhỏ nhắn kia ngay. Đưa tay lên lau nhanh vệt máu còn đọng trên mặt kiếm một cú đâm sâu đến tận gốc vào bụng khiến cô ta trợn mắt bất ngờ.

_"đây là cho Ba cậu ấy." Ngụy Văn gằn từng chữ một rồi xoay mạnh thân kiếm rút ra.

PHỤP...

máu bắn tung tóe từ nơi giao nhau khi việc xác nhập bị rời đi nhanh chóng. Lại một cú đâm mới vào vai phải khiến ả ta khụy gối quỳ ngay xuống chân hắn.

_cái này là cho mẹ cậu ấy..

Máu vương vãi khắp nơi trên gương mặt cả hai, ngay lúc này Ngụy Văn nhìn như một loài quỷ dữ ghê rợn và khát máu. Hắn xem thù hận của gia đình Ngụy Châu như thù hận của chính mình, 5 năm qua hắn giết người đến phát nghiện và bảo vệ sự an toàn của Ngụy Châu đến tuyệt đối. Với hắn chỉ cần kẻ nào dám ám hại cơ thể này hắn đều không để tên đó kịp thấy bình minh của ngày mai ra sao nữa. Nay Sara vô tình chạm phải Ngụy Văn tại đây là cô ta không may mắn rồi, kể cả trong giấc mơ Ngụy Châu cũng muốn xẻ thịt cô ta ra làm trăm mảnh thì đủ hiểu cậu ta thù con đàn bà dâm loạn này đến mức nào. Ngụy Văn lại lần nữa xoay mạnh chui kiếm rút nhanh ra, lần này hắn cười lớn rồi nhìn một lượt khắp nơi xem thử. Yokito ẩn hiện vẻ bất ngờ sau hành động đó nhưng rồi lại nhếch môi mà quan sát kỹ lưỡng hơn, ánh mắt đã có phần tự tin hơn nhiều độ lo lắng giảm đi rõ rệt. David leo thì khác hắn tỏ ra như không khi nhìn thấy Sara bị đâm đến thảm bại, cái cách hắn say mê nhìn ngắm từng giọt máu đỏ nhỏ liên tục từ mũi kiếm xuống mặt đất thật chẳng khác nào loài thú hoang hạ đẵng. Hơi thở của tên đó nặng nề hơn như bản thân đang tự xử mà xắp đạt đên cao trào vậy. Ngụy Văn nhíu mày rồi nhìn xuống con ả trước mặt.

_cô thật ghê tởm..

_tôi......đã rất.....yêu cậu Timmy à. Nếu cậu không phải......con trai ông ta...tôi sẽ từ bỏ tất cả để ở bên cậu.

_nói những lời này thì làm được gì nữa? Chỉ mỗi việc là nhìn cô thôi mà tôi cũng đã thấy dơ bẩn thây cho rồi.

_giết tôi đi....tôi không hối hận khi giết chết gia đình cậu đâu.....hahahaha...cậu có thù thì tôi cũng....có thù. Chỉ là chúng ta...cứ quanh quẫn trong đó mà thôi....giải thoát cho tôi đi...làm đi.

Ngụy Văn đến một chút lòng thương xót ẩn hiện lên gương mặt cũng không có nữa, hắn giơ cao thanh đoản kiếm khiến ai ai cũng cứ nghĩ là sẽ chém xuống đứt lìa đầu ả ta ra nhưng không, xoay ngược mũi đi xuống lại hắn đâm nhanh từ hõm vai trái xuyên qua cả tim rồi ấn mạnh vào. Việc làm này khiến Sara đến phút cuối còn cảm nhận được từng cơ thịt trên người mình bị cắt ra từ từ bởi độ sắt bén của đoản kiếm nó cứ vậy cho tới khi xuống hẳn đến trái tim rồi nhói đau cực hạn mà chết.

Ngay giây phút này Ngụy Văn lại khẽ gọi.

_Ngụy Châu à....tôi làm được rồi đây. Cậu có thấy ả ta thảm bại trong tay chúng ta không?.. Cậu vui hơn rồi chứ?

Zusita đứng phía xa trong thấy rõ ràng từng cử động của cháu mình mà không khỏi khiếp sợ "nó đã mạnh mẽ hơn trước quá nhiều rồi, nếu không diệt nó bây giờ sẽ là hậu họa ngày sau của ta thôi. Việc chiếm toàn bộ Sakura sẽ không thể nào thành công được, còn cả kho báu của anh trai mình nữa tất cả công sức 5 năm qua sẽ đỗ sông đỗ biển hết. Không được". Xoay người nhìn tên đàn em Zusita gằn giọng.

_nhất định phải giết bằng được thằng nhóc đó trong ngày hôm nay, mang chìa khóa về đây cho ta.

_dạ...

Thanh đoản kiếm vừa rút ra khỏi người Sara hoàn trả lại cho chủ nhân thật sự thì cũng là lúc lực lượng của zusita nhắm vào người của băng Zuko bắn liên tục. Yokito và Ngụy Văn rất nhanh chạy về cùng một hướng mà ẩn núp ngay. Nhìn thấy David leo đang lui về từ từ Yokito vỗ nhẹ vai Ngụy Văn mà nói vào.

_đừng manh động quá, ở đây đợi tôi nhé. Tôi phải giết bằng được thằng khốn kia để trả thù cho Hứa Linh mới được.

_đừng....hãy để việc đó cho anh trai cô ấy đi. Mà hắn là ai vậy?

_David leo.

Vừa nghe nhắc tới cái tên này trái tim Ngụy Văn bất ngờ dao động mạnh. Có một thứ gì đó đang sôi sục trong lòng hắn "Ngụy Châu là cậu phải không? Ngụy Châu mau trở lại đi tôi tìm ra kẻ thù giết chết gia đình cậu rồi..không phải là Zuk...." ý nghĩ còn chưa kịp nói xong thì một tiếng nổ lớn ngay đầu xe gần đó hất tung cả hai người bay ra giữa quãng trường rồi. Yokito trong thấy phía bên phải của Ngụy Văn là những thùng container lớn xếp dọc anh liền rút cùng lúc hai thanh kiếm ra mà hét lớn.

_Chạy về phía thùng xe đi, tôi sẽ cản đường đạn đến cho cậu.

_được.

Cả hai người trước kẻ sau cùng chạy về một hướng thì cú nổ lớn tiếp theo hất họ lần nữa ra xa hơn. Bọn đàn em của Yokito lập tức lao đến đứng chắn về phía trước đỡ đạn cho cả hai mà ngã đụi nhanh chóng. Yokito dùng tay ra hiệu cho những tên sát thủ do mình đào tạo tảng ra đi tìm hướng bắn đến. Nhìn thấy người bên Ngụy Văn đang giảm nhanh anh chạy đến kéo hắn đi mất.

Cứ nghĩ là sẽ không thoát được thì từ phía sau tiếng mô tô lớn mỗi lúc một gần lao ra trước mặt cản lại đường súng tới tấp đó cứu nguy trong gan tất. Zuko và Cảnh Du đồng loạt nhảy nhanh ra khỏi xe vừa tiếp đất cậu đã đứng dậy chĩa thẳng họng súng về phía chiếc xe cẩu trên cao mà nả đạn liên tục. Nắm chặt tay Ngụy Văn Cảnh Du kéo hắn đi ngay lập tức vào chỗ an toàn.

_"chị sao lại tới đây?" Yokito giữ tay Zuko lại mà hỏi vào.

_thằng bé này là Timmy thật. Chị không thể để quá khứ tiếp diễn được, lần đó không khuyên được ami yorisuko rời đi đã là nỗi ân hận lớn rồi. Bây giờ dù chết vẫn phải bảo vệ cho được con trai chị ấy.

Zuko nhìn thấy sợi dây chuyền trên cổ Ngụy Văn liền nói vào.

_Johnny nếu không muốn Timmy có chuyện lập tức lấy lại sợi dây đó ngay.

_"không...nó không thể rời khỏi cổ Ngụy Châu được, tuyệt đối không được." Cảnh Du hùm hổ kéo Ngụy Văn vào lòng mình mà nói lớn.

Tên kia bất ngờ đẩy cậu ra xa rồi chửi rủa vào.

_tránh xa tôi ra, cậu ấy chưa trở lại đâu nên đừng có lợi dụng mà ôm ấp tôi.

Cảnh Du nhíu mày rồi hôn nhanh đến đôi môi của ai kia trước mặt phụ huynh học sinh luôn. Khi cả hai rời nhau ra cậu tỏ vẻ hồi hộp rồi hỏi vào.

_Anh nhận ra em không hả?

BỐPPPP

Cú đấm nãy lửa này trả lời thây tất cả.

_con mẹ nó, tao đã nói tao không phải rồi mà. Mày nghĩ mày là thần tiên hả mà hôn một cái là cậu ấy trở về, bớt sống ảo dùm tao đi.

Nói thì là nói như vậy nhưng bên trong cơ thể Ngụy văn đang thây đổi ghê gớm. Nhịp tim của Ngụy Châu ấm áp hơn của hắn và nó đang trở lại rất nhanh, cái cảm giác thân quen của một nhân cách song song với mình. Hai suy nghĩ và hai tính cách khác nhau đang ẩn hiện rõ ràng hơn, Ngụy Văn vỗ vỗ vào người Cảnh Du rồi nói vào.

_tôi cảm nhận được cậu ấy rồi.

_thật hả?

Cảnh Du lần nữa ôm chầm tên kia vào người mình rồi ôn nhu thì thầm vào tai hắn.

_một lúc thôi xin cậu..tôi chỉ muốn cảm nhận anh ấy mà thôi. Ngụy Châu ơi..mẹ em không phải kẻ thù của anh, quay lại đi anh sẽ biết toàn bộ sự thật em hứa.

ẦMMMM

Một cú nổ lớn vang lên gần đó, Cảnh Du lập tức che chắn mọi thứ cho Ngụy Văn lại rồi đưa mắt nhìn.

_người của ta sẽ đến chậm một xíu rồi mẹ. Giờ chỉ có thể ẩn núp chờ đợi thôi.

_mong là từ đây đến đó không ai bị thương.

Zuko một bên nắm tay Nguy Văn bên còn lại giữ tay con trai mình. Bà cuối đầu rồi nói nhỏ.

_hai con tuyệt đối phải an toàn ra khỏi đây cho mẹ. Nếu không mẹ sẽ không chấp nhận việc hai đứa đến với nhau đâu. Nghe rõ chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro