Chapter 3: lời hứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trăng đã lên cao, cô nghĩ bây giờ đã là giữa đêm rồi.Trên những dãy nhà lớn nhỏ, nó đã đóng cửa và tắt đèn. Còn lại chăng chỉ là những quán rượu tình xa xỉ.

Làn gió cát nhẹ lướt qua làn da trắng hồng của cô. Bàn tay của Yurin nhẹ xoa lên vết ngay mặt lúc nãy. Nó đã liền lại rồi nhưng...cô cảm thấy khó chịu. Có lẽ, đây là lần đầu cô bị rách da mặt bởi một người bình thường. Cũng đúng thôi, cô bị đánh khá bất ngờ, chưa chuẩn bị và quan trọng là cô KHÔNG muốn giết bất cứ ai. Vậy mà, vừa đặt chân vào cái làng này chưa đầy 24 giờ thì có người giết cô rồi. Cô thở dài ngao ngán, đôi mắt cậu ta lúc rất nguy hiểm. Nói chính xác hơn thì cậu ta bị ý chí con quái vật lấn át nên cậu mới bị chứng khát máu. Máu? Cô chưa từng cảm nhận máu nơi cơ thể cô. Cô chưa bao giờ chảy máu cả. Cô chỉ biết nó có vị nồng nồng, tanh tanh. Đau? Cô không biết đau là gì, nhưng cô biết "nỗi đau" ngay trái tim. Nó không chảy máu nhưng cảm giác vô cùng khó chịu. Khó chịu lắm chị à

Bỗng...cô cảm nhận được có nguồn chakra khác. Yurin ngạc nhiên lẩm bẩm:

-Là cậu ấy.

Phải, cậu ta đột ngột xuất hiện trên mái nhà đối diện ngôi nhà cô đang ngồi.

Vẫn là ánh mắt đó, cậu ta có vẻ luôn tỏ ra nguy hiểm ( vốn cậu ta cũng chẳng an toàn ).

Cô mở lời lịch sự:

-Tớ không muốn giết cậu. Cậu nghe rõ chứ?

-Tại sao ngươi không muốn giết ta?

Giọng cậu khàn khàn hệt một lời kiểm chứng. Kiểm chứng cho điều gì? Kiểm chứng rằng cô không giết cậu. Chắc chắn là cô không giết.

Cô nhẹ cười:

-Vì cậu là bạn tớ.

Câu trả lời rất ngắn gọn, từ đầu, cô cũng chẳng có ghét cậu mà. Cô không có đủ lí do để ghét cậu. Cô thông cảm cho cậu, dù cô chưa đủ hiểu cậu. Cô chỉ biết rằng: cậu là Gaara, bạn cùng lớp, và là một con quái vật giống cô. Dù sao như thế đã quá đủ.

Gaara nhìn cô khó hiểu, rồi cậu bật cười đầy bỡn cợt:

-Ngươi nghĩ sao mà nói cái quái đó với ta. Đối với ta, cái định nghĩa "tình yêu" thật xa vời. Ngươi thấy rõ rồi chứ- Cậu ta nhấn mạnh- cha ta luôn tìm cách giết ta.

-Cậu đúng là trẻ con- Cô khẩy cười- Tớ không có ý nói tớ già hơn cậu, chúng ta đều là trẻ con nhưng cho dù cậu là trẻ con hay người lớn thì tại sao cậu lại giết người, bọn họ đâu có tội?

-Để chứng minh sự tồn tại của ta.- Cậu dứt khoát

Cô im lặng một chút.

-Từ khi sinh ra, ta đã giết chết chính mẹ mình. Ta mang trong mình con quái vật của làng. Bọn dân làng xa lánh ta, chối bỏ sự tồn tại của ta. Chính vì thế, ta giết bọn chúng để chứng minh mình vẫn tồn tại.

Cô nhảy qua bên mái nhà cậu đang đứng. Tốc độ của cô khác hẳn lúc giao đấu với cậu, nó nhanh hệt một ngọn gió. 

Cô thở dài, nhìn cậu đầy thân thiết rồi dịu dàng:

-Trong tớ, cậu luôn tồn tại, được chứ? Tớ sẽ là "tình yêu" của cậu, sẵn sàng chết vì cậu, sẽ "yêu" cậu dù cậu là ai. Được chứ?

Đôi mắt cô hệt...Yashamaru. Đôi mắt chân thành, nụ cười trìu mến, đều hướng về cậu. Cô đến gần cậu, mong cậu làm bạn cô, muốn cô là "tình yêu" của cậu. Đó là sự thật hay giả dối.
Là giả dối, Gaara

Không

Ngay cả gã Yashamaru còn giết ngươi huống chi cô ta chỉ là một đứa của gia tộc Gyu. Trong làng, ngoài Kazekage ra thì cô ta là người có khả năng giết cả ngươi và ta. Cô ta mang trong người con quái vật rất khác Bijuu. Quan trọng hơn, cô ta đang ở một đẳng cấp khác ngươi, không, khác Bijuu. Nói chính xác, cô ta mạnh hơn chúng ta gấp mấy lần.

Ta nên làm gì, Shukaku?

Ta sẽ cho ngươi mượn sức mạnh.

-Đừng nghe Shukaku nói, Gaara.

Tiếng nói của cô kéo cậu trở về thực tại. Tại sao? Tại sao cô có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của cậu và con quái vật. Không thể nào có chuyện đó được.
-Đúng là tớ có khả năng giết cậu nhưng tớ sẽ không giết cậu. Đừng tin Shukaku, nó sẽ giết chính ý thức cậu.

Đừng nghe con bé đó, Gaara. Ta sẽ cho ngươi mượn sức mạnh...

Đầu cậu đột nhiên đau như búa bổ. Gaara ôm đầu trong đau đớn. Cát từ bình hồ lô của cậu bắt đầu thấm vào người cậu. Dần dần, nó phủ cả phần thântrên của cậu. Đôi mắt cậu dần chuyển sang thành mắt Shukaku. 

-Ngươi lừa ta - Cậu gầm gừ

Yurin nhìn Gaara ngỡ ngàng, lời nói của cô không có tác dụng gì sao. Cũng đúng, cô chỉ mới quen cậu ta không tới 24 giờ mà. Còn Shukaku thì ở trong người cậu ta bao năm nên sức ảnh hưởng của nó không hề nhỏ. Cô phải làm cách gì đó để kiềm hãm lại chakra của Shukaku.

-Chết đi!

Cậu hét lên và vồ bàn tay cát vào cô. Yurin kịp thời né tránh.

-Dừng lại đi, Gaara.

Lời nói đó đúng là vô tác dụng. Vậy thì cô sẽ làm cách này vậy.

Cô chạy đến cậu, chạy xuyên qua đám cát.

"Bặt"

Cô...ôm cậu. Thân thể nhỏ nhắn của cô bao bọc lấy cậu. Gaara không khỏi kinh ngạc. Cậu kinh ngạc đến không nói nên lời. Hơi ấm...dịu dàng của một người bạn. Cô thầm thì:

-Tớ sẽ bảo vệ cậu, Gaara. Bảo vệ cậu khỏi những người giết cậu, bảo vệ cậu khỏi Kazekage, bảo vệ cậu khỏi Shukaku. Tớ sẽ giết những ai ngán đường cậu. Cậu đã tin tớ chưa?

Gaara mở to mắt nhìn cô, cô là bạn cậu.

-Tớ tin cậu.- Gaara nói như lời thủ thỉ

-Tớ sẽ át chakra của Shukaku, như thế cậu sẽ trở lại bình thường.- Cô giải thích

Bàn tay cô xuất hiện một dòng chakra màu xanh biển, nó bắt đầu đi vào người cậu. Đám cát trên người cậu nới lỏng rồi rơi xuống đất. Cô thu lại chakra và từ từ rời khỏi cậu. Nhưng lần này, cậu lại ôm. Cậu có thể cảm nhận được thân thể nhỏ bé của cô. Cậu vốn không cao, nhưng cô còn thấp hơn cậu dù chỉ một chút. Cậu luồn tay vào mái tóc của cô, nó mềm như tấm chăn cậu đắp. Phải, cô sẽ không phản bội cậu.

-Đừng rời xa tớ.

-Tớ hứa mà, Gaara.

Lời thề của hai đứa trẻ sáu tuổi được ghi nhận dưới ánh trăng này. Nó sẽ là hy vọng của cả hai dành cho nhau. "Tình yêu" của chúng là tình bạn. Nhưng "tình yêu" sẽ thành tình yêu. Một tình yêu chất chứa sự điên cuồng.

End chapter 3

Mối tình đầu, là mối tình cay đắng nhất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro