Chap 5: Biệt thự đảo Seychelles

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Yong hơi thở hỗn loạn, đối mặt với ánh mắt của nam nhân lại càng thêm thất thế. Cậu hít một hơi thật sâu, lấy hết dũng khi ép mình bình tĩnh lại, bắt đầu cởi quần áo.

Nam nhân ngồi ở một bên, nhàn nhã uống rượu thưởng thức biểu tình cùng thân thể đang lộ ra sau lớp quần áo.

Ji Yong mím môi, bắt đầu cởi cúc áo đầu tiên, dây thắt lưng, quần dài cung quần lót, đi đến bên nam nhân. Có chút chần chừ.

- Thế nào, không làm được? - Hắn đảo mắt nhìn cậu, khóe môi lạnh lùng.

Ji Yong nhìn hắn sắc mặt mỉm cười, da gà đều đã dựng đứng, cậu hít một hơi thật sâu,... Quỳ xuống.

Khuất nhục, xấu hổ, giờ đây cậu cư nhiên hướng một kẻ khác quỳ xuống, cúi đầu,...làm một tên nô lệ. Nơi tư mật lộ rõ, thân thể trần trụi trước mặt nam nhân, những điều này khiến cho Ji Yong khó chịu, cậu cư nhiên có phản ứng!

Nam nhân nhàn nhạt nhìn cậu, "Thẳng lưng lên, hai chân mở ra ngang với vai, tay nắm để sau lưng. Tầm mắt chỉ được phép nhìn từ vai trở xuống!"

Ji Yong làm theo lời hắn chậm rãi sửa lại tư thế của chính mình. Chờ đến khi thực hoàn hảo, hắn mới gật đầu "Nhớ kỹ, dù tôi có làm gì cậu đi nữa, cậu đều phải bảo trì tư thế này!"

- Đã nhớ! - Ji Yong trả lời. Không khí trong phòng chợt như lạnh xuống, cậu khẽ ngẩng đầu, thấy nam nhân con ngươi âm trầm nhìn mình, lạnh toát sống lưng, vội vã sửa lại "Vâng... Chủ nhân!"

- Không có tự giác! Bất quá lần đầu tiên, tôi sẽ không phạt cậu, nhưng cậu nên rõ ràng thân phận hiện tại của mình là gì... Còn về phần tờ quy củ đó, chỉ là một phần nhỏ, máy bay sẽ hạ cánh trong vòng 2 tiếng nữa, đây là thời gian để cậu thuộc nằm lòng những thứ này. Về đến chỗ ở tôi sẽ kiểm tra.

Ji Yong sắc mặt trắng bệch, học thuộc? Chỉ là một phần nhỏ? Trong mắt nhìn hắn có thấp thoáng cầu xin. Nhưng nam nhân tựa hồ không có ý rút lại mệnh lệnh, cậu cũng chỉ đầu ngoan ngoãn cúi đầu "Vâng, chủ nhân!"

Hắn ngồi dậy, đưa ngón tay nâng mặt cậu lên, kề sát, khẽ giọng nói "Trò chơi sẽ bắt đầu thực sự khi chúng ta về đến biệt thự của tôi, đến lúc đó tôi sẽ không nhân nhượng như vậy!"

Hơi ấm đột ngột phả vào bên tai như vậy khiến Ji Yong bất giác rùng mình, làn da nổi lên run rẩy cùng ửng đỏ. Hắn mỉm cười "Hai tiếng này cậu được tự do, có thể mặc quần áo, nơi này tùy ý cậu sử dụng!"

Dứt lời, liền đứng dậy rời đi, để lại Ji Yong một mình trong cabin xa hoa đó...

-----------------------

Cảm nhận được máy bay hạ cánh, Ji Yong bừng tỉnh lại, hoảng loạn nhìn nhìn tờ giấy trên tay, không biết phải làm thế nào, cậu cư nhiên ngủ quên mất...

------ Cốc cốc -----

- Ji Yong, đến nơi rồi! - YoungBae gõ cửa phòng gọi.

- Được, tôi ra ngay! - Ji Yong nói lớn, trong thanh âm có điểm không yên. Cậu tiến vào phòng tắm phía trong cabin, mở vòi nước và vỗ nhẹ rửa mặt, có gắng khiến mình thanh tỉnh một chút. Sau đó mở cửa bước ra ngoài.

YoungBae thấy cậu bước ra, mỉm cười nói "Đi thôi, thiếu gia đang đợi cậu!"

----------------------------------

Đảo Bắc, Seychelles

Là hòn đảo lớn nhất ở Seychelles, đảo Bắc thu hút đông đảo du khách từ khắp nơi trên thế giới nhờ vào phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ và sinh hoạt về đêm phong phú xa hoa.

Khi Ji Yong từ máy bay bước xuống thì đã bị phong cảnh mê hồn trước mắt thu hút, chẳng qua, chỗ này càng giống như một thiên đường tĩnh mịch, ngoại trừ mấy vệ sĩ và người làm thì dường như chẳng thấy người ngoài nào.

- Đi thôi!

Hắn nắm lấy tay cậu, dường như thấy được sự nghi hoặc trong mắt Ji Yong, lặng lẽ nói một câu : "Đây là một hòn đảo tư nhân thuộc Seychelles"

Ji Yong đột nhiên hiểu rõ, hóa ra là như thế.

Cậu nhìn khắp bốn phía, không ngăn được chặc lưỡi một cái. Đảo tư nhân, nhiều khả năng là đảo của anh ta rồi. Nơi này quả là một chỗ nghỉ ngơi rất tốt, phong cảnh đẹp đẽ mà lại không bị người ngoài quấy rầy.

Cậu còn đang nhìn quanh thì trước mắt đột nhiên thấy chói lòa.

Một tòa biệt thự đứng tách biệt ở sát bờ biển đột ngột hiện ra.

Lộng lẫy dưới trời đêm, tòa biệt thự hào hoa màu trắng ngà soi bóng trên mặt nước biển xanh biếc, khiến cho Ji Yong gần như sững sờ trước sự xa xỉ và tốn kém trong toàn bộ thiết kế của nó. Có thể nói, đây là tòa biệt thự biết lợi dụng điều kiện tự nhiên nhiều nhất để xây dựng mà cậu từng thấy, quả thật là một vị trí hoàn hảo giữa núi và biển.

Nơi đây tuy là ban đêm nhưng toàn bộ biệt thự đều được ánh đèn chiếu sáng, bất luận là trên đầu hay dưới chân, ánh đèn lộng lẫy như ngàn ánh sao lấp lánh, khiến cho cả người cậu như đang bồng bềnh giữa thiên nhiên, tơ mây mềm mại như nước, nhẹ nhàng mơn man đôi gò má của cậu.

Ji Yong có chút sợ hãi, biệt thự trước mắt đẹp như trong truyện cổ tích, cậu không cách gì đem tòa nhà to lớn này và người đàn ông cẩn mật thần bí trước mặt đặt chung một chỗ. Trong ấn tượng của cậu, hắn chỉ là một thương nhân lo kiếm tiền, khắp người đầy mùi tiền, không ngờ óc thẩm mỹ của hắn lại cao như thế.

Còn đang suy nghĩ thì Ji Yong lại bị một quang cảnh khác làm cho hết hồn.

Chỉ thấy trước cổng biệt thự có hai tốp người xếp hàng, bên tay phải là tốp người phục vụ trong trang phục đẹp đẽ xinh xắn, bên tay trái lại là nhóm vệ sĩ mặc âu phục màu đen, xung quanh gió lạnh thổi phần phật, khiến cho nơi này toát lên vẻ giàu sang quý phái tột bậc.

Bọn họ ai ai cũng cung kính, đứng dọc theo lối đi đến tận sảnh chính, khi thấy SeungHyun nháy mắt nghiêm chỉnh cúi người, lễ phép nói: "Hoan nghênh Choi tiên sinh, Kwon thiếu gia!"

Hắn không tỏ vẻ gì, cánh tay rắn chắc ôm ngang hông cậu, chậm rãi đi vào đại sảnh trong ánh mắt cung kính của những người làm.

Mọi thứ hiện ra như một giấc mộng không có thật, khiến Ji Yong ngẩn ngơ mất một lúc.

- Nơi này... còn có ai nữa không? - Trong lúc những người phục vụ bắt đầu bận bịu vì ông chủ đến, Ji Yong nhìn quanh phòng ăn xa hoa lộng lẫy, khẽ cất tiếng hỏi.

- 14 ngày này chỉ có cậu và tôi! - Hắn không phí một câu nào, xoay người đi lên lầu.

Ji Yong khẽ run lên...

Chỉ có 2 người, lại cần nhiều người phục vụ như thế sao ?

- Còn không lên à?

Hắn thấy cậu không đi theo thì dừng bước, dáng người cao lớn đứng trên cầu thang, từ trên cao nhìn xuống, như một quân vương ngạo mạn liếc nhìn.

- A... - Ji Yong lập tức phản ứng, khẽ thở ra một hơi, tuy cậu không biết hắn rốt cuộc là muốn thế nào, nhưng vẫn theo hắn đi lên.

Hắn dẫn cậu đi vào một dọc hành lang, mở ra một cánh cửa phòng đầu tiên, thanh âm trầm thấp "Nơi này là phòng của cậu, bất quá thực chất cũng sẽ không dùng nhiều, quần áo tôi đều đã chuẩn bị sẵn hết. Trên thực tế, 14 ngày này người giúp việc sẽ chỉ ở lại để nấu ăn, sau đó sẽ lui đi, nên tại đây, tôi yêu cầu cậu bảo trì trần trụi, quần áo được chuẩn bị chỉ là để lúc có người làm xung quanh!" - Hắn chậm rãi nói, như giải thích một điều hiển nhiên

Thế nhưng, có một người lúc này đang run rẩy, kinh hoảng không biết phải phản ứng thế nào... Bảo trì trần trụi? Ji Yong cúi đầu, đem phức tạp cùng bất lực trong ánh mắt che giấu lại, cậu không đáp lời nào, chỉ là hướng nam nhân gật đầu một cái.

Hắn cong cong khóe môi, ánh mắt sắc bén như toan tính gì đó. Ji Yong cảm giác có điều không ổn, lập tức ngẩn đầu, đối mặt với ánh mắt kia, không tự giác, cậu lùi xa vài bước.

---------------------------

Vote cho tui đi :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro