Chap 4: Khởi đầu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Yong vô thố nhìn hắn... nô...nô lệ? Cậu khẩn trương cuộn tròn các ngón tay, thân thể không tránh được run rẩy, cậu tuy chưa từng thử qua, nhưng đều biết cái gọi là "nô lệ" kia sẽ trải qua một số chuyện gì. Ánh mắt Ji Yong trầm xuống, sắc mặt tái nhợt, cậu gay gắt cắn môi...

Hắn ở một bên nhìn chằm chằm vào cậu, khóe môi vẫn treo nụ cười nhàn nhạt vô hại ôn hòa. Hắn cũng không phải thiếu đàn bà bên cạnh, bất quá đám phụ nữ kia chỉ là công cụ để hắn phát tiết, chưa từng ở bên cạnh quá 2 ngày, mà lần này hắn lại không ngần ngại yêu cầu cậu 2 tuần, hắn cũng không biết chính mình là làm sao nữa.

Ji Yong rũ rũ khóe mắt, run rẩy cúi đầu hồi lâu mới ngẩng lên nhìn hắn, mang theo kiên định cùng đau đớn không dễ dàng nhìn thấy. "Tôi đồng ý với điều kiện này!"

Khóe môi hắn mở rộng, mặt đầy ý cười, thỏa mãn nói "Nói đi, cậu muốn tôi giúp việc gì?"

- Thắng kiện và giữ được sự nghiệp! - Cậu không hề đắn đo đã nói.

Trong mắt hắn thoáng hiện lên kinh ngạc, sắc bén nhìn cậu một hồi, mở miệng "Cậu kỳ thật, vẫn có thể yêu cầu thêm vài thứ." Trước giờ tìm đến hắn hoàn toàn là những kẻ lòng tham không đáy, người như cậu, hắn kỳ thật chưa từng gặp qua

Ji Yong mỉm cười lắc đầu "Không cần thiết, yêu cầu của tôi chỉ có như vậy!"

- Giao dịch thành công! - Hắn cười.

Ji Yong khéo léo che đậy phức tạp trong ánh mắt, cười nhẹ "Khi nào thì bắt đầu?"

- Cậu để lại địa chỉ nhà, sáng mai tôi sẽ cho người đến đón

- Được, tôi về trước! - Ji Yong ghi lại địa chỉ nhà mình vào một tờ giấy, truyền đến trước mắt hắn rồi đứng dậy rời đi, hắn ngồi tựa lưng vào thành ghế, có chút chờ đợi.

--------------------------------------

Sáng hôm sau, Ji Yong dậy sớm một chút định dọn chút quần áo cùng đồ dùng cá nhân vào vali, chợt nghe bên ngoài có tiếng chuông cửa.

- Thanh tra Kyungsoo? - Ji Yong nhìn người đến, có chút kinh ngạc

- Chào cậu Kwon, hôm nay tôi đến là có chuyện muốn nói với cậu! - Kyungsoo cười đáp

Ji Yong mím môi một cái, sau đó gượng gượng kéo cười "Mời vào nhà!"

Đám cảnh sát đi phía sau cũng theo vào, người sau cùng thuận tay đóng cửa "Mời ngồi!" - Ji Yong nói, sau đó nghi hoặc nhìn đám cảnh sát vẫn như cũ đứng nguyên, liếc mắt nhìn thanh tra Kyungsoo bên cạnh.

- Cậu Kwon, thật sự xin lỗi, qua quá trình điều tra chúng tôi đã tìm được manh mối. Ông bầu Kim đã thừa nhận hành vi đêm đó cũng ông ta là phạm pháp, vết thương kia cũng không liên quan đến cậu. Đây là khẩu cung của ông ta, cậu có thể xem qua một chút. - Kyungsoo ngữ khí tỏ vẻ vui mừng cùng cung kính.

Ji Yong sửng sốt "Ý các anh là... Ông bầu Kim hủy bỏ kiện cáo với tôi?"

Kyungsoo mỉm cười "Cậu Kwon, cậu quá lời rồi, chuyện này không liên quan đến cậu, ông bầu Kim là kiện cậu trước, nếu muốn, còn có thể phản cáo lại ông ta, yêu cầu bồi thường danh dự!"

Không đầy 8 tiếng đồng hồ, sự việc lại thay đổi 180 độ như vậy, Ji Yong che dấu ý cười khinh trong mắt, đúng là kẻ có tiền! Sự việc vốn chắc chắn bức tử Ji Yong, nay lại vì vài câu nói của Choi SeungHyun mà hoàn toàn đảo lộn đến nghiêng trời lệch đất!

Cậu nhẹ nhàng lắc đầu với đám cảnh sát "Quên chuyện này đi, tôi không truy cứu nữa, chỉ yêu cầu các anh giúp tôi công bố, phục hồi danh dự cho tôi!"

KyungSoo mỉm cười lắc đầu "Như vậy, nếu cậu không truy cứu nữa thì mời ký một chữ vào đây, chúng tôi sẽ hủy bỏ bản án!"

Ji Yong kí xong, đám cảnh sát lũ lượt rời đi, KyungSoo quay đầu lại nhìn cậu "Ji Yong, cậu thực sự rất tốt bụng!", nói xong cũng nhấc bước rời khỏi. Ji Yong mỉm cười không đáp, định xoay người vào trong chuẩn bị tốt lại tư trang, lại nghe phía ngoài có tiếng chuông cửa.

Người đến là một chàng thanh niên, nhìn qua có vẻ bằng tuổi với cậu, mái tóc đen bóng vuốt thẳng ra sau, thân vận tây trang lịch lãm.

- Cậu là....? - Ji Yong nhìn người đó, nghi hoặc hỏi.

- Tôi là vệ sĩ bên cạnh Choi tiên sinh, ngài phân phó tôi đến đưa cậu gặp mặt, cậu có thể gọi tôi là YoungBae! - Hắn khom người cười chào hỏi với cậu, Ji Yong cũng mỉm cười đáp lại, "Phiền cậu chờ một chút, tôi thu dọn chút hành lí sẽ ra ngay!"

- Không cần đâu, Choi tiên sinh nói cậu chỉ cần đi tay không là được - YoungBae mỉm cười.

Ji Yong nghe vậy có chút buồn bực, nhưng cũng không nói gì, đóng khóa cửa cẩn thận rồi với cùng YoungBae lên xe, rời xa đô thị sầm uất.

YoungBae ngồi ở ghế lái, còn Ji Yong ngồi ở băng ghế sau, trong suốt chuyến đi cậu không khỏi tò mò một chút về nam nhân trước mặt, "Cậu... Năm nay bao nhiêu tuổi?"

- Tôi sinh năm 88!

- A? Vậy là bằng tuổi với tôi rồi! - Ánh mắt Ji Yong phát sáng, cứ như tìm được tri âm tri kỷ.

- Có thể làm bạn không? - Ji Yong mở lời.

YoungBae rút rút khóe miệng, không khỏi cảm động một chút, trước giờ anh đưa đón không ít mấy người đàn bà mà Choi SeungHyun phân phó, nhưng bọn họ đều ra vẻ chủ cả ta đây, làm gì có ai để ý đến vệ sĩ bọn họ. Nhưng hiện tại Ji Yong lại muốn làm bạn cùng anh, điều này không khỏi khiến YoungBae cảm thấy kỳ lạ cùng ấm áp. "Hân hạnh!"

- Cậu có thể gọi tôi là Ji Yong!

Xe chạy một mạch không ngừng, hướng đến một nơi mà Ji Yong hoàn toàn xa lạ.

- Ji Yong, đến nơi rồi! - YoungBae xuống xe, mở cửa cho cậu. Ji Yong đi theo sau lưng YoungBae, chậm chầm bước lên máy bay. Lúc máy bay rời khỏi mặt đất, cánh cửa phía sau cậu đóng lại, giống như một con dã thú chậm rãi nuốt lấy con mồi.

Đứng trước cửa cabin là mấy tên vệ sĩ, thấy YoungBae cùng Ji Yong đi đến, lễ phép khom người mở cửa phòng, YoungBae dừng bước, nhìn cậu "Mời vào!"

Ji Yong biết, Choi SeungHyun đang ở trong đó, cũng biết rõ hai chân mình đã sợ hãi run rẩy đến không còn chút sức lực nào, lại càng rõ ràng chính bản thân phải đi vào trong đó, bất luận sợ hãi trong lòng cứ gào thét không thôi.

Trong chớp mắt, cửa phòng nóng lại, không khí chợt như rơi xuống vào độ âm, tất cả âm thanh bên ngoài đều tắt ngấm, Ji Yong không khỏi run rẩy... lý do lớn nhất chính là người đàn ông đang ngồi trên sopha lộng lẫy kia - Choi SeungHyun.

-Đến đây! - Hắn lười biếng gác tay lên thành ghế, lắc lắc cổ tay gọi cậu đến bên mình.

Ji Yong hô hấp khó khăn hẳn, cậu chậm rãi từng bước từng bước đi về phía nam nhân kia, hắn kiên nhẫn nhìn cậu chậm chạp, tựa hồ cũng không có ý thúc giục.

Ji Yong đến bên hắn, ngồi xuống đối diện, SeungHyun lắc lắc ly rượu trong tay, ánh mắt thờ ơ nhìn cậu.

- Nguyên tắc đầu tiên cậu phải nhớ kỹ, 2 tuần này, thân thể và linh hồn của cậu thuộc về tôi, tôi yêu cầu cậu ngoan ngoãn phục tùng, không có quyền cự tuyệt bất kỳ mệnh lệnh nào của tôi đưa ra.

Ngừng một chút, hắn tiếp tục "Tôi thề trên danh dự rằng sẽ bảo đảm tuyệt đối an toàn cho cậu, hoàn toàn tư mật cá nhân. Do đó, tôi yêu cầu tuyệt đối tín nhiệm!"

Hắn chậm rãi nói, con ngươi sắc bén chăm chú nhìn Ji Yong, thu vào mọi biểu tình cùng cử chỉ dù là nhỏ nhất. Ji Yong hoảng loạn trong lòng, khẩn trương tay chân không chịu an vị, sắc mặt giãy giụa. Cậu đấu tranh hồi lâu mới ngẩng mặt nhìn đối phương, nhẹ giọng "Đã rõ ràng!"

Nam nhân mỉm cười đứng dậy, Ji Yong có chút quýnh quáng đứng lên theo. Chỉ thấy hắn đi về phía một cái tủ gần đó, lấy ra một tờ giấy, đưa cho cậu. Ji Yong nhìn, rõ ràng hô hấp trầm trọng hơn hẳn "Nô lệ quy củ"

1. Tuyệt đối phục tùng, trung thành cùng tín nhiệm
2. Mệnh lệnh của chủ nhân đều là tất yếu phản tuân theo.
3. Chỉ có thể nói chuyện khi được cho phép, đối thoại phải sử dụng kính ngữ.
4. Luôn tập trung sự chú ý lên người chủ nhân, nếu không có mệnh lệnh nào khác tư thế phải dùng là quỳ đứng.
5. Mỗi một câu hỏi đều phải được trả lời, không ấp úng, dấu diếm cùng nói dối.
6. Nô lệ không được phép mặc quần áo khi không được sự đồng ý của chủ nhân.
7. Thân thể và linh hồn thuộc về chủ nhân, chủ nhân có quyền tùy ý sử dụng
8. Nô lệ phạm lỗi phải chịu bất kỳ trừng phạt nào.

- Ở đây là 8 điều cơ bản cậu phải nằm lòng, cho cậu 3 phút, thực hiện đúng như trong đó yêu cầu, sai một lỗi phạt 10 roi. - Hắn nâng cằm cậu lên, ánh mắt nghiêm khắc xem lẫn chút gì đó trêu đùa "Tiểu nô lệ, đừng để ngày đầu đã bị ăn roi!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro