Ngoại truyện: Chủ nhân của ta có ý kiến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rốt cuộc thì SeungHyun và Ji Yong cũng không có ở lại công ty, SeungHyun đổi ý, lái xe đưa cậu đến quán bar ngầm.

Hai người từ cửa sau quán bar, theo thang máy lên thẳng phòng mình. Ji Yong đơn giản cởi đi tây trang, chỉ để lại áo sơ mi trắng, thoạt nhìn có vẻ tùy ý, phóng túng. Cậu cầm lên mặt nạ quen thuộc, đeo vào liền đi xuống đại sảnh, ngồi ở sopha hội viên vip chờ anh thay đồ.

- Draken? Lâu rồi không thấy a. Tôi còn tưởng cậu lui vòng. - David nhìn thấy cậu thì rất là kinh ngạc. Xung quanh nghe động tĩnh cũng có không ít ánh mắt hướng qua bên này.

- Sao có thể, chỉ là dạo gần đây có chút việc bận, không tiện đến. - Ji Yong tựa người vào ghế, tùy tiện cười đáp.

- Ô? Đây không phải là Draken sao? Thật sự lâu rồi mới thấy xuất hiện ở nơi này nha. - Bên ngoài vang lên giọng nói trêu chọc, Ji Yong đưa mắt nhìn, không mặn không nhạt mở miệng "Thật trùng hợp, Seven."

Dongwook thấy cậu xuất hiện ở đây thì rất là hứng thú, hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh Ji Yong, không nhanh không chậm mà đánh giá.

- Thu hồi ánh mắt của anh lại. - Ji Yong liếc anh ta một cái.

- Nga. Cậu đến một mình? - Dongwook haha cười, ý vị nhìn cậu, theo anh ta biết thì mối quan hệ giữa cậu và SeungHyun phát triển cực không tồi, không thể lại có thể thoải mái xuất hiện ở đây.

Ji Yong không đáp, chỉ là thản nhiên khơi chuyện một chút "Anh dạo này rất rảnh?"

Bên này ba người Ji Yong, David và Dongwook vui vẻ trò chuyện, bên ngoài hội trường lại không ít cặp mắt sáng rực nhìn về phía này.

Draken trong giới có tiếng là dom tay nghề tốt, tuy vẫn luôn mang mặt nạ, nhưng từ nửa bên khuôn mặt vẫn thấy được thực rõ ràng cậu ta không thể phủ nhận là một mỹ nam hiếm gặp. Hơn nữa, từ trên người của Draken, luôn có loại khí tức khiến người không nhịn được mà thần phục. Một phần tinh anh bản lĩnh của thương nhân, một phần ôn nhu tao nhã điềm tĩnh, trong mắt nhiều sub ở đây, Draken, hay nói là Ji Yong, quả thực có lực hấp dẫn trí mạng.

Seven - Dongwook cũng là không ngoại lệ, hai vị dom nhân khí tốt hiện tại ngồi chung, không thể chối cãi mang đến cho người khác cảm giác khát vọng, có nhiều sub đã để ý đến bên này, nhưng vẫn chưa ai dám tiến đến.

Chợt có một người lá gan trướng lớn, bò qua bên này ôm lấy chân Ji Yong.

- Nga? - Ji Yong chỉ là cười vuốt nhẹ đầu y, không có phản đối hành động này.

Tiểu sub thấy cậu không có ý kiến, càng thêm yên tâm mà quỳ, đem đầu tựa vào đùi Ji Yong. Dư quang của Ji Yong chợt lóe qua cái gì, ý cười trong mắt càng đậm, bâng quơ nói "Gần đây thực nhàm chán, không có gì đáng làm."

- Cậu cũng có lúc nói lời này? Không bằng tìm thử vài nô lệ chơi đi, gần đây có không ít M thú vị. - David hướng tiểu sub kia đá đá "Tỉ dụ như hắn. Cũng là sub không tồi a."

- Nga. Phải đó tiên sinh, tôi có thể có cơ hội hầu hạ ngài hay không? - Người nọ ngẩng đầu lộ ra một cái tươi cười mê hoặc, thân thể thiếu niên trần trụi bóng loáng đổi thành bò sát, vươn đầu lưỡi hồng nhuận liếm liếm ngón tay Ji Yong. Mà Ji Yong, lại vẫn như cũ ngồi yên, thậm chí ánh mắt nhìn cậu ta mang theo khích lệ.

Dongwook nhìn cảnh này không khỏi kinh ngạc, trong mắt mang theo ý cười thâm thúy tra xét nhìn cậu. Lâu ngày không gặp thế nhưng lá gan thật lớn a.

Tiểu sub kia thấy Ji Yong vẫn yên lặng ngồi, nhưng không có chán ghét, cậu ta liền lớn mật trèo lên ghế, hơi dụi đầu vào cổ Ji Yong.

- Tiên sinh... Thỉnh ngài cho ta một cơ hội.

Ji Yong còn chưa mở miệng, đã có một thanh âm sắc bén lạnh lùng vang lên "Thật có lỗi, nhưng kia là nô lệ của ta, ta không thích người khác đụng chạm vào đồ vật của mình."

Toàn bộ hội trường đều ngưng đọng, ai cũng nín thở nhìn về phía này. Dino, anh ta cũng tới đây?

Trong nhất thời, mọi tầm nhìn đều đổ về phía tiểu sub, có không ít người lắc đầu kinh ngạc, tiểu sub kia trốn chủ nhân chạy đi? Còn là Dino, xem ra gan thực sự đủ lớn.

Thế nhưng, điều làm bọn họ giật mình kinh ngạc thật sự, chính là tiểu sub một bộ biểu tình kinh ngạc không động đậy, mà thanh âm nam tử ẩn ẩn ý cười lại vang lên "Có nghe hay không? Chủ nhân của ta có ý kiến."

Mọi người đều không dám tin tưởng nhìn về phía chủ nhân của giọng nói, chỉ thấy vị kia Draken tiên sinh gạt bỏ tay của tiểu sub, chân vẫn bắt chéo nhìn Dino mỉm cười.

Hai người nhìn nhau giằng co một lúc, cả hội trường không có nửa phần tiếng động, cả kinh nhìn về phía bên này không tiếp thu kịp.

Ji Yong đứng lên, đi đến bên SeungHyun quỳ xuống cúi đầu, khẽ cười nhẹ giọng gọi một tiếng "Chủ nhân."

Này một hồi động thái cùng hai chữ buông ra khỏi miệng Ji Yong, cả hội trường như cùng lúc há hốc mồm, ngay cả David cũng bị bọn họ dọa nhảy dựng.

SeungHyun liếc mắt nhìn chằm chằm cậu, cho đến khi Ji Yong cảm nhận trên đầu từng trận tê dại đến nơi anh mới kéo cổ áo cậu, khiến Ji Yong đối mặt với mình "Vừa rời đi em một chút, em liền chạy xuống nơi này câu dẫn người? Tiểu nô lệ hư hỏng, em nói, ta làm sao phạt em mới tốt đây?" , ngữ khí không giận mà uy, là khí thế áp bách tuyệt đối.

Ji Yong "Nga." một tiếng, không chút ngần ngại vòng tay ôm lấy cổ anh "Sang bên kia ngồi một chút đi."

SeungHyun liếc cậu một cái, đi về phía sopha trực tiếp ngồi xuống, tiểu sub kia rất biết thức thời mà tự giác lui ra.

Ji Yong thấy anh không so đo nữa, nụ cười trên môi càng rộng, đi đến sopha, dứt khoát ngồi xuống đất cạnh chân anh cọ cọ.

- Tôi nói cậu làm sao lại cho cậu ấy chạy đi tác quái như vậy, thì ra là giở trò sau lưng chủ nhân a. - Dongwook nhìn hai người, không khỏi cười trêu một chút

SeungHyun không chút kiêng dè sờ nhẹ đầu Ji Yong "Vốn chỉ là muốn lên phòng riêng, ai biết em ấy hưng trí lại chạy xuống nơi này."  nói rồi quay sang, ngón tay nâng cằm cậu, nhếch môi "Không nghĩ tới em là thích ở nơi công cộng chơi a."

Ji Yong tựa vào chân anh, không sao cả mà nhún vai "Chủ nhân ngài không thấy ở nơi này em cũng rất được hoan nghênh sao, đương nhiên muốn chạy xuống gây chú ý một chút."

- Ân. - SeungHyun tỏ vẻ đã hiểu, xoa tóc cậu, vì mới tắm rửa xong mà cơ thể còn lưu lại hương thơm, Ji Yong không chút cố kỵ phẩy phẩy đầu tham lam ngửi lấy.

- Thích nơi này hơn hay ở trên phòng riêng hơn? -  SeungHyun liếc nhìn một vòng hội trường, lại hỏi. Chơi chơi ở nơi này sẽ mang đến kích thích thú vị, nhưng quá nhiều con mắt dò xét, bộ dáng của cậu lúc bị anh chơi, anh tuyệt đối không để kẻ thứ ba nhìn thấy!

Này rõ ràng là câu hỏi, nhưng vào tai Ji Yong lại thành mệnh lệnh ngầm, cậu mỉm cười dụ hoặc "Phòng riêng a." 

SeungHyun nhếch môi cười, không nói hai lời liền dưới ánh nhìn sửng sốt của mọi người ôm ngang Ji Yong lên lầu.

Dongwook nhìn hai người lắc đầu cười "Ji Yong giống như trở thành một người hoàn toàn khác vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro