Ngoại truyện: Đàm phán (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chín giờ hơn, Ji Yong đã đến Kwon thị, cậu gọi Daesung lấy lên vài phần tài liệu xem kỹ một lần, lấy lý do chuyện gấp gáp, suốt buổi chỉ đứng tựa vào sô pha lật xem giấy tờ, cũng cùng Daesung dự tính hết thảy tình huống có thể xảy ra. Chỉ là chuyện đời cũng không phải lúc nào cũng có thể đoán trước a.

Kế hoạch không có gì bất ổn, Daesung cũng xin phép xuống chuẩn bị một hồi, Ji Yong gật đầu thả người đi. Cửa phòng vừa đóng, Ji Yong đưa tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán mình, lắc lắc đầu ngả phịch xuống sopha trước mặt, lại không khỏi hớp một ngụm khí lạnh, hạ thân truyền đến một trận đau nhức đến run rẩy.

Đúng mười giờ, Daesung lái xe đưa cậu xuất hiện trước cửa Choi thị, Ji Yong cẩn thận sửa lại tây trang, bước ra ngoài hơi nghiêng đầu nhìn xung quanh một chút, sau đó dưới sự dẫn đường của trợ lý và bảo vệ, phong thái tự tin thong dong đi đến phòng họp.

Người ở Choi thị cũng không phải không biết nhân vật này, nói dù gì trước kia Ji Yong cũng ở nơi này tác quái một thời gian, sau khi trả quyền cho SeungHyun thì không lại xuất hiện nữa. Nhưng cuộc đàm phán lần này lại dấy nên nghi hoặc của rất nhiều người, nếu liên kết toàn bộ những sự việc kia lại với nhau, hẳn là nói Choi tổng cùng Kwon tổng có mối quan hệ thân mật, không cần thiết phải lên bàn đàm phán làm gì. Cho đến lúc Ji Yong bước vào công ty, cũng có không ít ánh nhìn tò mò lắm chuyện.

- Nghe nói Choi tổng rất nghiêm khắc với nhân viên, nhưng nay xem ra cũng không phải như vậy. - Ji Yong lạnh mặt đảo mắt nhìn quanh toàn bộ người nơi này, bị tầm mắt cậu chiếu trúng, bọn họ không khỏi cúi đầu, tỏ vẻ gì cũng không biết. Trợ lý bất đắc dĩ quát đám người kia "Các người lo mà làm việc, nếu không đừng trách tôi.", sau đó quay sang Ji Yong cười làm lành "Kwon tổng thứ lỗi, chúng tôi nhất định kiểm điểm chuyện này."

Ji Yong hừ một tiếng không nói, trợ lý cũng chỉ dám lén lút lau lau mồ hôi lạnh của mình, nếu chọc giận vị đại nhân này, chính mình cũng xem như xong.

Thời điểm cậu vào phòng SeungHyun cũng chưa tới, trợ nói cậu vui lòng chờ một chút liền đi gọi anh.

Ji Yong nhìn ghế da trước mắt, không ngồi mà đút tay vào túi quần đến đứng tựa vào cửa sổ chờ đợi. Cậu không ngồi cũng không ai dám ngồi, liền một đám người cứ như vậy im lặng đứng.

SeungHyun dẫn theo trợ lý đến phòng họp, một khắc mở cửa ra, liền thấy cảnh tượng như vậy, trong mắt xẹt qua tia kinh ngạc, rất nhanh lại thành hiểu rõ hứng thú.

- Kwon tổng. - SeungHyun nở nụ cười, mang theo vài phần thâm ý mà vươn tay ra.

- Hân hạnh. - Ji Yong lạnh nhạt mở miệng, cũng theo phép bắt lấy tay anh.

Buổi họp rất nhanh chóng bắt đầu, Ji Yong lấy lý do thuyết trình báo cáo dự án, hơn nửa thời gian đều đứng bên cạnh màn hình. Tây trang nghiêm chỉnh, phong thái tự tin, khuôn mặt trẻ tuổi mang theo điểm kiêu ngạo phóng túng lại vì kính mắt mà xen lẫn phần nhã nhặn thành thục bất giác thu hút tầm mắt của rất nhiều người.

Nhìn Ji Yong như vậy, SeungHyun chỉ cảm thấy cả người khô nóng. Anh nhịp tay gõ gõ lên bàn, trong lúc không ai chú ý phía mình liền ấn nhẹ một cái nút giấu trong tay áo.

- Về phần chất lượng hàng hóa, chúng tôi.. a... - Ji Yong đang lưu loát nói, bỗng nhiên run rẩy muốn ngã, phải vịnh lại vách tường.

- Kwon tổng!!

- Kwon tổng...

- Ji Yong, anh không sao chứ?

Mọi người thấy cậu đột nhiên như vậy liền vội vã chạy đến đỡ, Ji Yong lắc nhẹ đầu để Daesung đỡ mình đứng vững, "Không có gì, chỉ là đột nhiên có chút đau bụng.". Ngay lúc mọi người thở phào ra, ánh mắt cậu hung dữ trừng về phía tên đầu sỏ vẫn còn mỉm cười ác liệt ngồi một bên.

- Kwon tổng, cậu có cần nghỉ ngơi không? Hình như sức khỏe cậu không tốt. - SeungHyun lúc này mới lên tiếng.

- Không cần, tôi hôm qua bị một tên chết tiệt làm phiền, tinh thần có chút mệt mỏi thôi. - Ji Yong cắn răng mỉm cười, gằn xuống mấy chữ "chết tiệt"

SeungHyun "Nga" một tiếng, nụ cười trên môi lại thêm ác liệt vài phần. Cổ tay anh khẽ động, Ji Yong lại càng thêm không xong. "Vậy có thể tiếp tục không, anh không cần nghỉ ngơi thật chứ?"

- Có thể. - Ji Yong không dấu vết lau nhẹ mồ hôi, cắn răng nói, cậu chỉ muốn nhanh chóng chấm dứt chuyện này. Nếu không phải vốn đã quen một chút, liều mạng kiềm lại, chỉ sợ trước mặt mọi người cậu đã lãng kêu ra tiếng rồi.

Cuộc họp rất nhanh chấm dứt, SeungHyun cùng vài người đặt ra mấy câu hỏi, Ji Yong đều đối đáp chắc nịch, dứt khoát.

- Thoạt nhìn xem ra bản kế hoạch của Kwon tổng đáng giá xem xét hơn những công ty khác rất nhiều. Nhưng vẫn còn vài vấn đề cần bàn bạc lại, ví dụ về lợi tức, công ty vừa rồi chúng tôi gặp yêu cầu ít hơn các cậu 5%.

- Nguồn tài lực của Choi thị, 5% không đáng đề cập đến. - Ji Yong nhún nhẹ vai, rất thản nhiên mà trả lời "Hơn nữa tôi tin, điều Choi tổng muốn bàn bạc không chỉ đơn thuần là lợi tức này. Nếu Choi tổng muốn, tôi cũng không ngại thời gian bàn bạc riêng với anh."

SeungHyun vốn muốn làm khó Ji Yong một lúc lâu, không nghĩ đến cậu có thể trực tiếp lấy cớ đuổi người hoàn hảo như vậy. Đành phải đáp ứng "Vậy phiền cậu rồi. Tất cả lui xuống."

Cửa phòng họp vừa đóng lại, SeungHyun cũng tắt toàn bộ camera, lúc này Ji Yong đã thở phào nhẹ nhõm mà tựa vào tường lau mồ hôi.

- Ngồi đi. - SeungHyun hơi cười.

- Không cần. - Ji Yong lắc đầu, cậu mới không muốn chết nhanh như vậy.

- Ngồi xuống. - Ngữ khí anh nhát mắt lạnh hơn, rõ ràng không chừa đường cụ tuyệt.

Ji Yong hơi mím môi, cậu sợ nhất chính là loại thay đổi ngữ khí này. Ji Yong nhìn anh, run nhẹ đi không tình nguyện đi về phía chiếc ghế gần nhất

- Sang bên quầy bar. - SeungHyun thấy cậu chần chừ, không kiên nhẫn nói, nhưng thật chất trong lòng nhịn cười đến hoảng.

Ji Yong nhìn mấy cái ghế ở quầy bar nhỏ cuối cùng, nuốt nuốt nước miếng. Mà SeungHyun cũng đã đứng dậy đi về phía đó, lấy ra một chai rượu, rót một ly hướng về phía Ji Yong "Ngồi xuống uống."

- SeungHyun... - Ji Yong vẻ mặt giãy dụa, muốn từ trên người anh tìm một điểm đồng tình.

- Ngồi xuống. - SeungHyun thu hồi vẻ mặt cười cười, lãnh đạm nói "Xem ra Kwon tổng là không tính toán bàn bạc?"

Xem biểu tình của SeungHyun, Ji Yong liền biết không còn đường sống. Cậu mím môi, nâng lên chân nhẹ nhàng ngồi xuống cái ghế gỗ cao cao.

Cái mông sưng đỏ hôm qua vừa tiếp xúc đến một góc ghế, Ji Yong liền toàn thân co rút lại, đau thiếu chút nhảy dựng lên, đành phải chịu khổ nhón nhón xem như ngồi rồi lừa thị giác anh.

Nhìn Ji Yong nhăn mặt nhíu mày, lại cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh, SeungHyun trong lòng cười sắp chết, hôm qua cố tình đánh sưng thành cái dạng đó, tuy là sáng rời giường anh cũng kiểm tra qua, không phải tổn thương gì, nhưng chính là đau chết. Bây giờ còn bị bắt ngồi ghế gỗ, chính là một loại tra tấn a.

- Mau ngồi xuống! - SeungHyun đột nhiên quát lớn, ly rượu "Cạch" một tiếng mãnh liệt va chạm bàn đá hoa cương phát ra một tiếng vang giòn. Ji Yong giật mình lại sợ đến mức hai chân đều mềm nhũn, hoàn toàn không phòng bị mà ngồi hẳn xuống ghế, đau đến trợn mắt nhe răng.

Cậu hít vài hớp khí lạnh, một tay để trên bàn, một tay buông lỏng liền cũng nắm chặt thành đấm, đùi cùng môn đều bởi vì đau đớn va chạm đột ngột mà run rẩy lợi hại.

Biểu tình tái nhợt trên khuôn mặt cùng mồ hôi lạnh nháy mắt chảy ra của Ji Yong làm SeungHyun sung sướng đến bật cười, anh đi đến bên cạnh tiểu nô lệ của mình, tình dục mà liếm liếm vành tai cậu "Rất đau sao?"

- Ách... Đau... - Ji Yong mặc dù ủy khuất vẫn một bộ tinh anh thương trường mà nhìn anh.

Bị bộ dáng này của cậu chọc cười, SeungHyun cắn nhẹ vành tai Ji Yong "Vậy Kwon tổng đủ sức di chuyển từ nơi này sang văn phòng của tôi không?"

- Choi tổng nói xem? - Nói rồi dùng sức đẩy anh ra, khoanh tay đứng một bên lưu manh nhìn anh.

Thay đổi thái độ trong nháy mắt, SeungHyun chỉ là "Nga" một tiếng, cười cười nhìn Ji Yong "Tôi giúp cậu chỉnh lại tây trang đi?", dứt lời còn không đợi đương sự đồng ý đã loạn tay loạn chân.

Ji Yong cũng tùy ý anh đùa giỡn, ở trên người cậu lấy cớ này kia mà tác quái, còn thực phóng túng mà dang hai tay ra, phương tiện anh "giúp" cậu.

SeungHyun quỳ xuống một chân giúp cậu chỉnh lại phần lưng áo xộc xệch rơi bên ngoài lại thừa cơ động chạm vào bộ vị cá nhân kia, Ji Yong trong mắt lóe qua tia trả thù, cậu vươn tay luồn vào trong mái tóc đen bóng được vuốt keo cẩn thận của anh, không chút lưu tình mà nắm lấy, kéo ngược về sau. "Choi tổng, anh vẫn là nên thành thật một chút. Không nên lấy việc công thành việc tư a.", Ji Yong thản nhiên cười.

SeungHyun nhịn không được bật cười, đưa tay bắt lấy bàn tay vẫn còn nắm chặt tóc mình của cậu, bất ngờ vặn ngược một cái. Ji Yong bỗng nhiên ăn đau liền la thành tiếng, SeungHyun bắt cả hai tay cậu kéo ngược ra sau, ác liệt mà thì thầm "Hôm nay lá gan thật sự rất lớn nha."







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro