Chap 30: Tôi là người yêu của Bệ Hạ!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji Yong cả người nóng bừng được anh ôm tới y phòng. Seungyoon ban đầu nghe gọi thì bất mãn vì cuộc vui dang dở nhưng sau khi nghe nói Ji Yong trở sốt, liền vội vã đi ngay.

- Như thế nào? - SeungHyun có chút nóng ruột.

- Bệ Hạ, không cần lo, cậu ấy chỉ là cảm lạnh một chút, ngủ một giấc thì không sao rồi.

SeungHyun ngược lại không có thả lỏng, nhíu mày càng chặt, cảm lạnh? Làm sao có thể cảm lạnh? Hơn nữa Ji Yong căn bản không phải yếu ớt như vậy liền cảm lạnh một chút đã sốt. Hẳn là còn có nguyên nhân phía sau.

- Seungyoon, đi nói với YoungBae điều tra cho ta trong lúc ta dự tiệc ở phòng lớn đã xảy ra những chuyện gì, một chi tiết cũng không được bỏ sót.

Seungyoon cũng cảm nhận được có chuyện gì đó không ổn, liền rời đi báo với YoungBae.

- Ân? - Ji Yong tỉnh dậy, lấy tay dụi dụi mắt, khẽ cựa quậy trong vòng ôm của SeungHyun, anh nằm một bên thu vào loạt động tác của cậu, cổ họng đột nhiên rát lên, khẽ mắng chết tiệt, mới bệnh tỉnh liền đã muốn câu dẫn anh?

- Em ngoan ngoãn nằm yên cho anh. Hôm nay lúc không có anh không cho phép xuống giường, nghe rõ? - SeungHyun siết chặt cánh tay ôm lấy thân hình cậu, thanh âm khàn khàn phả vào bên tai khiến Ji Yong rùng mình vì nhột. Cậu yên vị trong lòng anh, chép miệng bất mãn

- Anh khi dễ em!

SsungHyun mỉm cười, cắn cắn vành tai cậu "Đói bụng không?"

Cái đầu xù lông gật xuống một cái, "Đói!"

- Đi đánh răng rửa mặt, anh cho bọn  chúng mang thức ăn lên.

......

- Nằm yên đó cho anh! - SeungHyun để cậu ngồi tựa lưng vào thành giường, tay bưng một chén cháo từng muỗng đút cho cậu.

Ji Yong ngoan ngoãn há miệng ăn, một lát sau lại nhíu mày "Anh cũng ăn một chút đi, hẳn là đã rất đói!"

SeungHyun không có trả lời, lại múc thêm một muỗng đưa đến bên miệng cậu, Ji Yong tuy bất mãn anh không ăn nhưng vẫn là ngoan ngoan há miệng. Đột nhiên gáy bị chế trụ, Ji Yong mở to mắt nhìn khuôn mặt anh phóng lớn đến bên mình, nơi khoang miệng bị người tách ra mà xâm chiếm

- Ăn như vậy, quả nhiên ngon hơn! - SeungHyun thả lỏng, vươn đầu lưỡi liếm liếm môi, nhìn Ji Yong vẫn còn ngơ ngác thì tươi cười đắc ý.

Ji Yong phục hồi tinh thần, xoay mặt đi hừ lạnh "Lại khi dễ người!"

SeungHyun không có phản bác, kỳ thật chọc ghẹo Ji Yong là rất vui a.

Ăn xong, Ji Yong nói muốn đi dạo, SeungHyun không cản được cậu nên đành phải thuận theo, kè kè bên cạnh nửa tấc cũng không rời. Seungyoon cũng bị điều động đi theo

- SeungHyun! - SeungHyun đảo mắt, lại nhìn thấy Seo Hee từ phía xa đi về phía mình, anh nhíu mày khó chịu.

Cô ta đi đến cho Ji Yong một cái liếc lạnh, sau đó cầm lấy cánh tay SeungHyun lắc lắc, "Bác trai bác gái nói muốn gặp chúng ta!"

Seungyoon đứng ở phía sau, nghe nói thì trong lòng cười lạnh, lâu đài này lính canh vô số, Vương Hậu muốn gặp Bệ Hạ tất sẽ có kẻ đến báo, còn phiền cô ta đích thân đi? Rõ ràng chính là kiếm cớ. Lại nhìn Ji Yong sắc mặt, không nhịn được cười trộm trong lòng, "Chúc Bệ Hạ ngài may mắn!"

Ji Yong sắc mặt âm trầm, rút tay mình không cho anh nắm lấy nữa. SeungHyun đọc suy nghĩ của cậu, phải rồi, kia mới là hôn thê của anh ta, bất đắc dĩ cười cười, đây là cậu đang ghen?

Seo Hee thấy anh không có phản đối, còn Ji Yong thì ngoan ngoãn rút lui, trong lòng cực kỳ cao hứng, rướn người lên muốn hôn lấy anh.

Cô ta nhắm mắt đem môi dán lại, nào ngờ chưa kịp làm gì đã bị người một cước đá đến té lăn. SeungHyun cũng khá bất ngờ, Ji Yong một bên đã sắn sẵn tay áo, trên mặt lửa giận phừng phừng, rõ ràng viết mấy chữ "Còn đến nữa tôi lập tức xử cô!"

- Hyunie, về phòng! - SeungHyun nhất thời ngơ ngẩn, cậu gọi anh Hyunie? Không phải lúc trước ép bao nhiêu cũng không gọi sao, sao bây giờ lại chủ động như vậy?

Seo Hee nghe cách gọi thân mật sắc mặt trắng bệch, lại nghe Ji Yong nói về phòng, hai người họ ở chung một phòng lại càng khó coi, lấy lại tinh thần, trừng mắt nhìn Ji Yong "Tiện nhân, mày dám đá tao!" Nói rồi toan xông đến muốn đánh Ji Yong. Còn chưa kịp làm gì đã bị ma lực đẩy đến văng ngã.

- SeungHyun sao lại đẩy em ra! Anh không thấy cậu ta đối xử với em thế nào sao?

- Có vấn đề, tiểu thư đây cho rằng tôi quá nhân nhượng sao? - Ji Yong nhếch khóe môi, một bộ dáng điềm đạm bâng quơ nhẹ nhàng.

- Mày là đứa nào, có tư cách gì nói với tao như vậy? - Seo Hee nhìn Ji Yong căm tức.

- Tiểu thư có lẽ nên giữ lại cho mình chút cao quý, nói chuyện như vậy không sợ kẻ khác đánh giá sao? - Ji Yong đảo mắt một vòng rồi nhìn ả. Seo Hee theo mắt cậu nhìn, thấy xung quanh xa xa đầy những Ác Quỷ đi đi lại lại, cấp cao cũng có cấp thấp cũng có, ai cũng nhìn chằm chằm phía này, nhất thời xấu hổ đến nóng bừng mặt.

- Còn về việc tôi đây là ai, xin tiểu thư lắng tai nghe cho rõ, tôi là người yêu của Bệ Hạ đây, chúng tôi ở một phòng, ngủ một giường, không biết đã đúng điều cô muốn hỏi chưa?

Seungyoon cùng SeungHyun há hốc miệng, đây thực sự là Ji Yong? Như thế nào lại bạo gan như vậy a, không phải bình thường rất thẹn thùng mấy việc này sao?

Ji Yong không để ý đến sắc mặt bọn họ, xoay người nắm lấy cằm SeungHyun, ấn vào một nụ hôn cuồng nhiệt trước mặt bao nhiêu người.

YoungBae cùng Seungri, Daesung, Dara một đám người nghe tiếng cãi vã thì chạy ra, đúng lúc thấy một màn này, hai con mắt như muốn lòi ngược ra không tin được. Ji Yong a Ji Yong, cậu thực sự như vậy hành xử!

SeungHyun ban đầu còn bất ngờ, sau đó lại vui vẻ đón lấy, đoạt lại về quyền chủ động, phảng phất như một con thú đói lâu ngày lùng sục khắp khoang miệng.

Vào một khắc SeungHyun đáp trả, mọi người ở đây đều minh bạch rằng Han Seo Hee vốn không có cửa để chen vào. Bởi lẽ SeungHyun rất ghét ai chạm vào cơ thể mình, cơ hồ có thể xử tử, thế nhưng đằng này chàng trai kia cưỡng hôn, anh ta không những không giận lại còn vui vẻ tiếp lấy.

Hai người đứng giữa thanh thiên bạch nhật hôn nhau đến quên cảnh quên mình. Một lúc sau mới luyến tiếc rời ra.

Ji Yong lạnh lùng nhìn anh "Về phòng!", nói rồi dậm chân một cái sải cánh ra, một đôi cánh đỏ dài uy dũng không kém gì Quỷ Đế. SeungHyun mỉm cười vươn cánh cùng cậu bay đi trong sự kinh hoảng của mọi người.

Đây là lần đầu tiên Ji Yong ở trước mặt nhiều người như vậy bung cánh ra, xem ra lần này là muốn thực sự đánh dấu chủ quyền. Những kẻ khác bao gồm cả Seo Hee cũng đều trợn tròn mắt, cậu ta cư nhiên cánh đỏ.

- Vì cái gì? Cậu ta tốt hơn tôi cái gì? Vì sao lại đối xử với tôi như vậy? - Seo Hee ngồi gục trên mặt đất, nước mắt lã chã.

YoungBae không có chút thuơng tình nhìn người phụ nữ kế bên, "Đứng ở góc độ đàn ông, cậu ấy điểm nào cũng hơn cô cả!"

- Đứng về góc độ là phụ nữ, cô nhân cách không bằng lấy cậu ấy nửa phần. - Dara cũng chán ghét mở miệng.

Hết kịch hay, mọi người lại tản ra, ai làm việc người ấy như chưa hề có chuyện gì, chỉ là trong lòng đều đã rất rõ, vị trí Quỷ Hậu kia vốn sẽ thuộc về ai! So với Han Seo Hee, chàng trai kia quả thực xứng đáng hơn rất nhiều, bỏ lại Seo Hee một mình giữa hoa viên.

Cô ta nắm chặt nắm tay, hai mắt thù hận...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro