5. Chuyện hôn nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

02/08/2021
Author:  Một Bát Bánh Canh / -1碗土豆粉-
Edit+Beta: Trà Hạnh Hoa - 杏花茶
Translate with the author's permission. Please do not reup.
________________________________________

"Ưm……"

Lưu Vũ trong giấc ngủ phát ra tiếng nỉ non, trở mình, đặt cánh tay một bên giường lớn, sờ trái sờ phải, cũng không sờ ra cái gì.

Nửa mơ nửa tỉnh, chật vật mở một mắt, bên nửa giường Santa trống rỗng.

Người đâu?

Sau khi cố gắng mở mắt hoàn toàn, Lưu Vũ xoa tóc và ngồi dậy, định nhìn xung quanh để tìm bóng dáng của Santa, quay đầu thì đột nhiên thấy một khuôn mặt tái nhợt bị ánh sáng điện thoại di động chiếu vào.

“A!” Cậu sợ hãi hét lên, vô thức đấm thẳng vào khuôn mặt đó, bên kia nhanh chóng phản ứng để tránh, nhưng không tránh được hoàn toàn, nắm đấm của cậu rơi vào vai.

Cảm giác thực tế khi tiếp xúc thân thể, cũng được, xem ra là người không phải ma, ý nghĩ này nhanh chóng lướt qua trong đầu Lưu Vũ.

"Đau ..." Một giọng nói càu nhàu vang lên.

Là Santa.

Lưu Vũ nghiêng người bật đèn đầu giường, ánh đèn vàng ấm áp tràn ngập mọi ngóc ngách trong phòng ngủ, chiếu rọi người trước mặt.

Santa tay trái cầm điện thoại di động, tay phải đặt lên vai, mặt mài nhăn lại một nhúm, liên tục lặp lại: "Đau, đau, đau..."

Lưu Vũ bị phản ứng của anh làm cho hoảng sợ, nhất thời có chút hoảng hốt, một đúm kia không dùng quá nhiều sức mà có thể khiến Santa phải nói đau, chẳng lẽ mình thật sự đã luyện thành mãnh nam sao?

Cậu tiến đến bên giường, giơ tay định chọc vào tay phải Santa để nhìn vào vai anh liền bị đối phương mạnh mẽ ôm lấy eo, không kịp chuẩn bị thì đôi môi kề vào nhau.

Lưu Vũ trợn tròn mắt, liên tiếp vung tay lên đối phương vài cái, sức lực không nhẹ cũng không mạnh.

Hôn nhau không thể nói trước một tiếng được à? Cậu còn chưa đánh răng đâu!

Cũng may là nụ hôn này không quá sâu, Santa lướt qua rồi dừng lại, vẻ mặt vui thích.

Nhận ra rằng mình lại bị đánh lừa bởi kỹ năng diễn xuất “xuất sắc” của người bên kia, Lưu Vũ giận dữ phồng má lên, tức giận chọc ngón trỏ vào người anh.

"Anh gạt em, em còn tưởng làm anh đau."

Santa cầm ngón tay cậu vuốt vuốt, xoa bóp lên bụng ngón tay mấy cái, cười hì hì lắc đầu đáp: "Không đau, cục cưng hôn hôn, sẽ không đau."

Lông mày Lưu Vũ giật giật, trong lòng lập tức co rút lại.

Uno Santa bị nàm sao thế? Bình thường dùng tiếng Trung trao đổi khó khăn, vừa nói tới lời ân ái thì cũng mượt như bao người.

Cậu nghiêm túc nghi ngờ Uno lão sư bình thường giả vờ nói tiếng Trung không giỏi, càng nghĩ càng cảm thấy khi hỏi về lịch sử yêu đương thì trên mặt người kia cũng sẽ xen lẫn diễn xuất tinh xảo như vậy.

Lưu Vũ khẽ khịt mũi, nghĩ đến lịch sử tình ái của người kia, bất giác không khỏi bĩu môi.

Thịt môi châu mọng nước toát ra vẻ bóng bẩy hấp dẫn, một giây sao liền bị người ta được ngậm vào miệng.

Santa dùng đầu lưỡi liếm láp nhẹ nhàng, cảm giác tê dại bùng nổ từ đầu môi, Lưu Vũ khẽ rên một tiếng, môi khẽ mở, bị đối phương nhân cơ hội tiến vào chơi trò đuổi theo đầu lưỡi.

Hôn một hồi lâu mới buông người ra, Santa nhìn khuôn mặt đỏ bừng của bạn trai, không nhịn được cúi người dán dán lên mặt cậu.

Lưu Vũ chỉ cảm thấy bị câu dẫn đến lửa nóng toàn thân, vị trí không thể nói nào đó phản ứng càng thêm kịch liệt.

Cái này làm cho một chút buồn ngủ cũng biến mất.

Cậu nhìn đồng hồ báo thức trên đầu giường, vừa thấy thì sửng sốt, rõ ràng chưa đến năm giờ sáng, không biết Santa dậy từ lúc nào.

Sáng nay không có lịch trình, sao anh dậy sớm như vậy?

Nó không hợp với phong cách của Santa chút nào, nhà vô địch thế giới thường phải được gọi dỗ dành mới có thể thức dậy được.

Lưu Vũ cảm thấy kỳ lạ, hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

Chỉ thấy Santa cười he he, nhướng mày nhìn cậu, vui vẻ hỏi: "Cục cưng biết hôm nay là ngày gì không?"

Ngày gì? Lưu Vũ bị hỏi, hai mắt quay vòng tròn do dự vài giây rồi đáp: "Thứ ba ngày sáu tháng bảy?"

Cậu không tin tưởng lắm vào câu trả lời của mình, thậm chí cậu có thể dùng ngón chân để nghĩ rằng câu trả lời này chắc chắn không phải là câu trả lời chính xác.

"Không, cục cưng nghĩ lại đi."

Lưu Vũ nhíu chặt mày, hai tay khoanh trước người, nghiêm túc suy nghĩ, ý muốn thắng bại không thể giải thích được đã bị khơi lên, cậu không bỏ cuộc nếu không tìm ra câu trả lời đúng.

"Debut thành đoàn bảy mươi ba ngày?"

"Kỉ niệm mười ngày anh tiêm phòng?"

"Ngày thứ tư sau khi nhuộm tóc?"

"Ngày thứ mười ba không ăn Xiaolongbao?"

"Ngày thứ năm giảm cân thành công?"

Bừa bãi lộn xộn, có không có nói một lúc, Lưu Vũ vắt óc suy đoán mọi thứ có thể nghĩ ra, nhưng không có cái nào mơ hồ đúng cả, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Santa bề ngoài giống như nuối tiếc lắc đầu phủ nhận.

“Rốt cuộc hôm nay là ngày gì?” Lưu Vũ tính tình nóng nảy lên, phất tay không đoán, mạnh mẽ yêu cầu trực tiếp công bố đáp án.

Santa đã chuẩn bị kỹ càng, mở điện thoại lên, bấm hai cái rồi đưa đến trước mặt cậu.

"Cái gì vậy, thần thần bí bí."

Lưu Vũ lẩm bẩm hai câu rồi cúi đầu nhìn xuống nó:

Ngày Quốc Tế Hôn Môi hay còn gọi là Ngày Thế Giới Hôn Môi được định vào ngày 6 tháng 7 hàng năm, còn được gọi là International Kissing Day.

Ngày Quốc Tế Hôn Môi?  Ngày 6 tháng 7?  Đó không phải là ngày hôm nay sao?

Đầu óc nhỏ bé của Lưu Vũ quay nhanh lại, sau đó nghĩ đến việc sau khi tỉnh dậy bị bạn trai "cưỡng hôn" hai lần trong tình trạng mơ hồ, cậu lập tức hiểu ra.

Không ngờ đây là đang đón lễ?

Lưu Vũ lạnh lùng liếc Santa, người kia bị cậu liếc chằm chằm lưng chợt nổi lên cảm giác lạnh lẽo, linh cảm xấu dâng lên trong lòng anh.

Quả nhiên, giây tiếp theo, nghe thấy tiếng cục cưng của anh sâu xa nói: "Uno lão sư biết nhiều đấy. Có vẻ trước đây trải qua nhiều lễ này nhỉ? Không giống như em, em chưa bao giờ yêu đương, em cũng không biết rằng có ngày lễ hôn môi này."

"Phải không, Uno lão sư?"

Lưu Vũ rõ ràng đang cười, nhưng vui vẻ lại không chạm đến đáy mắt.

Santa nuốt một ngụm nước bọt, chần chừ, gãi gãi thái dương một cách vô tội, chậm rãi thốt ra từng chữ: "Tiểu Vũ có ý gì, anh nghe không hiểu."

Cười chết mất, vừa rồi còn nói chuyện yêu đương, giờ lại nghe không hiểu sao?

Lưu Vũ không tin chút nào, ghé vào lỗ tai người nọ hỏi một câu: "Em đang hỏi, có phải anh đã cùng người khác đón lễ Quốc Tế Hôn Môi ngày 6 tháng 7 này không?"

Santa nghe xong vẫn lắc đầu, "Anh không hiểu."

Có quỷ mới tin anh!

Lưu Vũ nhịn không được trợn mắt ngoác mồm, lấy điện thoại di động ra mở phần mềm dịch thuật, lặp lại câu nói vừa rồi bấm màn hình, tiếng Nhật máy móc phát ra.

"Cái này thì nên hiểu à nha? Santa lão sư không thể nghe không hiểu tiếng Nhật, đúng không?"

Lưu Vũ nghiêng đầu cười xấu xa, giống như bé quỷ.

Santa bất lực, biết rằng mình không thể trốn lần này, khẽ thở dài, ôm mặt người kia.

"Không có, em là người đầu tiên, người duy nhất và cuối cùng."

Nhưng Lưu Vũ lại mỉm cười không nói, yên lặng nhìn anh, như là đang chờ đợi chuyện sau.

Santa ôm mặt khẽ lay lay, giọng điệu trịnh trọng: "Thật, trước đây anh không làm gì cả. Nếu em không tin anh, có thể hỏi mẹ em gái anh."

Anh nói xong liền lấy điện thoại ra muốn gọi đi nhưng bị Lưu Vũ đã ngăn lại.

"Được rồi, được rồi, bây giờ mới mấy giờ. Anh không sợ đánh thức mẹ và mọi người à. Em tin, em tin, không thể không tin được sao?" Khi cậu nói nửa khuôn mặt đã bị Santa đè lên, miệng mím lại, cậu nói mơ hồ nói, "Em chỉ muốn nghe anh nói thêm vài câu yêu thương, bình thường rất thông minh, cái này sao lại phản ứng ..."

Từ "chậm" bị tắt tiếng trong nụ hôn.

Bầu trời buổi sáng có chút sáng, Lưu Vũ và Santa hôn nhau lần thứ ba.

"Ngày nào cũng muốn hôn." Santa mút lấy môi của Lưu Vũ đến sưng tấy đỏ lên, "Cục cưng chu môi, rất đẹp, muốn hôn."

Lưu Vũ bị lời nói của anh làm cho buồn cười, biểu tình bất mãn: "Đừng nói nhảm, em không có chu môi."

"Em có."

Santa đáp lại bằng sự khẳng định, tìm ra những bức ảnh trong album, đưa thứ quý báu cho cục cưng mình xem.

"Cái này chu, cái này chu, cái này cũng chu, cục cưng đều chu môi, nhìn thấy liền muốn hôn."

Đó là những khoảnh khắc họ tham gia các hoạt động khác nhau, đoán chừng có những bức hình của fan chen vào là do Santa lướt mạng nhìn thấy rồi lưu lại.

Thật sự không nhìn thì không biết, vừa nhìn đã giật mình.

Lưu Vũ thậm chí còn không biết rằng có nhiều lúc mình đã chu môi như vậy.

Yêu đương đúng là dễ làm mù quáng, cậu đã quên mất việc quản lý biểu cảm.

Cậu ngầm suy nghĩ, nhưng cậu không có ý định thay đổi chút nào.

Dù sao cũng độc thân 20 năm, khó khăn lắm mới có mối tình đầu chẳng lẽ không thể làm càn một chút sao?

Lưu Vũ lấy đi điện thoại trên tay Santa, ngẩng mặt lên cười đến mức xinh đẹp, "Santa, anh có biết, chàng trai chu môi là có ý gì không?"

Đôi môi hồng hào mím lại, cậu nói rất nhẹ và chậm rãi, với sự cám dỗ không thể cưỡng lại,

"Chàng trai chu môi chính là muốn hôn hôn."

Ngày Quốc Tế Hôn Môi 6 tháng 7.

Santa đăng trên Twitter:



Anh đăng nó lên xong, rồi nhìn về phía cục cưng đang suy nghĩ nghiêm túc, trên miệng cũng chu môi lên theo.

Mắt Santa lóe sáng lên, mỉm cười, bước tới cúi người xuống hôn.

"Tiểu Vũ nói, chàng trai mà chu môi chính muốn hôn hôn."

______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro