Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thưa Lão đại lô vũ khí bán sang trung đông đã bị cướp., cậu Park và cậu wu đang hơp sức điều tra tung tích của lô hàng ..." nghe tin khuôn mặt hắn trầm xuống lạnh lẽo " Chết tiệt dám đối đầu với tôi" - hắn rủa thầm trong lòng 

" Hắc chuẩn bị đi, gặp mặt trên đường bay 004" cúp máy hắn năm chặt điện thoại, một lũ khốn kiếp không biết điều, cậu biết chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó bèn hỏi

 " có chuyện gì vậy" 

" Lô vũ khí của tôi bị cướp, bây giờ tôi phải lên đường ngay" mặt hắn không cảm xúc nhưng ánh mắt sắc nhọn của hắn cho thấy hắn đang tức giận

" Tôi đi cùng anh, dùng Ưng của tôi đi" khuôn mặt cậu rất nghiêm túc, phải cậu muốn giúp hắn bỏi hắn cũng vì sự an nguy của cậu mà đi cùng cậu tới đây

" Thực sự là muốn đi cùng tôi, không được rất nguy hiểm, em chỉ cần cho tôi mượn Một chiếc máy bay là được rồi" hắn không muốn cậu đi dù biết thực lực cậu không phải tầm thường, nghe hắn nói vậy cậu gắt lên

" Anh coi thường tôi sao, tôi nói đi là đi, sao anh nhiều lời vậy" hắn giống như không muốn để cậu giúp hắn vậy, thấy cậu cương quyết như vậy hắn cũng không ép nữa

" Vậy chúng ta chuẩn bị để đi thôi" nói rồi hắn rút điện thoại gọi cho Hắc " Xác định mục tiêu cho tôi, điều đội hình Bạch XX tác chiến nhớ lô vũ khí này rất quan trọng phải hành động cẩn trọng" trong khi đó cậu cũng gọi cho Dạ Mặc " Chuẩn bị chiếc Ưng, mang theo vũ khí hạng nặng và dẫn theo Mạc Danh chúng ta có việc phải đi" giao nhiệm vụ cho Dạ Mặc xong cậu bắt hắn lên phòng thay đồ , bắt hắn mặc đồ bảo hộ, chuản bị xong hai người lên máy bay hướng tơi đường bay 004 để hợp mặt với Bạch XX. Vừa khi tới đường bay số 004 trên màn hình hiển thị đã vang lên tiếng nói của Chanyeol 

" Sehun Mục tiêu xuất hiện rồi"

"Mười hai chiếc máy bay chở hàng và sáu chiếc máy bay loại hình nhỏ. Chúng bay đến đây từ hướng Tây Nam qua Thái Bình Dương". Giọng nói của chanyeol không che dấu sự phấn khích pha trộn cảm giác tanh máu." Sehun nghe vậy liền nhếch môi cười đáp

" Vậy thì đi thôi" 

  Trên bầu trời có vài chiếc máy bay nhỏ ngụy trang thành máy bay quân dụng cất cánh bay về phía Thái Bình Dương. .Theo dõi hình ảnh xuất hiện trên rada, Sehun cau mày. Mười hai chiếc máy bay vận tải chắc là chở toàn bộ lô vũ khí. Sáu chiếc máy bay loại hình nhỏ bên cạnh, người khác không biết chứ hắn biết rõ, đó là máy bay chiến đấu thuộc lô hàng hắn bán đi Trung Đông. Mặc dù máy bay đã được ngụy trang nhưng vẫn không thể lọt qua cặp mắt hắn.
"Đó là máy bay chiến đấu loại hình mới nhất".   

Wu Yifan  lên tiếng,thông qua màn hình liên lạc . Đây là lô hàng mới nhất do tổ nghiên cứu của anh ta phát minh. Anh ta biết rõ tính năng của chúng, đều là loại tiên tiến nhất. Bùm, không trung đột nhiên phát ra tiếng nổ lớn, một quả cầu lửa khổng lổ bay xuống dưới, tóe ra vô số tia lửa như trận mưa hoa.

Sehun sa sầm mặt khi chứng kiến cảnh đó. Chiếc máy bay vừa bị nổ tung là một máy bay quân dụng ngụy trang trong đội của hắn bám theo từ một hướng khác. Vừa rồi nếu hắn không nhìn nhầm, chiếc máy bay đó tiến lên phía trước, lọt vào đúng tầm bắn của máy bay chiến đấu. Nó trở thành quả cầu lửa trong phút chốc.  

  "Sehun , đây là loại máy bay chiến đấu gì mà bắn xa thế?" Chanyeol đang phụ trách chỉ huy ở một chiếc máy bay khác hỏi qua hệ thống liên lạc.
Gương mặt của Chanyeol trên màn hình lộ vẻ kinh ngạc. Anh ta biết lô hàng của SeHun lần này có cả máy bay chiến đấu, nhưng anh ta không thể ngờ uy lực của nó lớn đến vậy, chưa đầy một phút đã tiêu diệt gọn đối phương.  

  "Loại hình mới nhất. Tốt nhất anh nên tránh xa một chút".
SeHun nói lạnh lùng, mắt hắn vẫn không rời khỏi màn hình rada. Từ đầu đến giờ Luhan ngồi im quan sát không nói một lời nào, Ưng của cậu vẫn kém loại máy bay chiến đâu của Sehun một bậc về độ chính xác khi nhắm bắn tầm xa 

.  "Lão đại, đối phương yêu cầu nói chuyện". Hắc  đột nhiên nói chen vào. Thấy tín hiệu kết nốinhấp nháy trên màn hình, Sehun lên tiếng: "Nối máy". Cùng lúc đó, Chanyeol cũng ra hiệu Yifan  đang lái máy bay của anh ta cũng kết nối thông tin để ba bên có thể đối thoại. Vài giây sau, trên màn hình đột ngột xuất hiện gương mặt của Stephen. Sehun lạnh lùng ngồi tựa vào ghế đằng sau, tay hắn vô ý thức vòng qua eo Luhan, cậu vẫn ngồi im mặc kệ hắn  mở to mắt theo dõi cuộc hội đàm ba bên.  

  Thấy Sehun và Chanyeol, YiFan  cùng xuất hiện trên màn hình hiển thị, Stephen  sững người trong giây lát rồi đột nhiên cười lớn: "Hóa ra là Oh Lão Đại , Wu lão đại  và cháu trai yêu quý Chanyeol .Thảo nào có người tự nhiên cản đường tôi. Tôi đã nói mà, không biết ai to gan dám bao vây tôi, không ngờ lại là các anh "

  YiFan  cười nhạt:
"Sao hả? Ông tưởng chúng tôi chết rồi? Thật đáng tiếc, nên nhớ thủ đoạn của ông  không thể lấy mạng chúng tôi. Thảo nào ông dám ngông nghênh xuất hiện công khai. Đúng là chẳng có đầu óc gì cả".  

  Chanyeol  vừa định tiếp lời, Sehun  giơ tay ngăn Chanyeol . Hắn đưa mắt nhìn Stephen, cất giọng lạnh lẽo:
"Ông muốn giết tôi? Stephen ông to gan thật"
Thấy Sehun mở miệng, Stephen mỉm cười lắc đầu:
"No, no. Làm sao tôi dám động đến Oh lão đại. Tôi chỉ nhắm vào Cháu trai yêu quý của tôi  "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro