Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  "No, no. Làm sao tôi dám động đến Ngô lão đại. Tôi chỉ nhắm vào cháu trai yêu quý của tôi
thôi. Oh lão đại đừng hiểu nhầm. Stephen tôi không có gan đó". Sehun  lên tiếng hỏi lại:  

"Vậy sao?"  

"Tất nhiên rồi". Stephen vội đáp:

"Nhưng nếu Oh lão đại xuất đầu lộ diện giúp cháu trai yêu quý của tôi. Đến lúc đó nếu bị ngộ thương, Oh  lão đại cũng không thể đổ tội cho tôi".  

  Thấy bộ dạng của stephen như không thèm để ý đến tình thế trước mắt, Sehun hắng giọng: "Tôi không có thời gian nhiều lời với ông . Ông sẽ tự trả lại lô hàng cho tôi, hay là tôi phải đích thân ra tay đoạt lại?".
Stephen  nghe xong nhìn thẳng vào Sehun : "Oh lão đại thẳng thắn thật. Được thôi, anh đã nói trắng ra như vậy, tôi cũng không còn gì để bàn. Nếu anh có bản lĩnh thì hãy qua đây lấy đi". Vừa nói ông ta vừa nhếch mép, gương mặt lộ vẻ cao ngạo và miệt thị.  

Thần sắc chanyeoit đột nhiên lạnh lùng đến mức đáng sợ. Anh ta nói chậm rãi từng từ một: "Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo".
Nụ cười trên môi Stephen  càng rộng hơn, ông  nhìn Xán Liệt: "Không cần khách sáo. Thật ra tôi cũng muốn xem các anh có bản lĩnh gì để đoạt lại lô hàng". Nói xong, Stephen  liền cắt đứt liên lạc với sehun và chanyeol 
"Sehun , Cậu  yểm hộ tôi". Chanyeol  nghiến răng nói với Sehun , sắc mặt anh ta đầy nộ khí.
Sehun liền lên tiếng: "Khoan đã".
"Sehun ?", Chanyeol cau mày nhìn Sehun 

  Sehun chăm chú theo dõi tuyến bay và đội hình của Chanyeol . YiFan  mở miệng, giọng nói vô cùng nghiêm túc: "Chanyeol . Thứ đáng giá nhất của lô hàng này là mấy chiếc máy bay chiến đấu. Đây là loại hiện đại nhất trên thế giới hiện nay. Máy bay chúng ta đang lái không thể sánh bằng sáu chiếc đó. Bất kể về tốc độ, tầm bắn hay độ chuẩn xác, chúng ta đều không bằng họ. Mạo hiểm xông lên sẽ bị họ tiêu diệt ngay".  

 Chanyeol  nghe xong trầm ngâm, chăm chú nhìn lên màn hình rada. Sehun  cũng không lên tiếng. Vì người mua lô hàng lần này ở Trung Đông, họ lại đặt mua trang thiết bị tiên tiến nhất trên thế giới. Do đó lô hàng rơi vào tay bất cứ kẻ nào khác cũng là chuyện không hay."Shit. Tôi lập tức đi điều hỏa lực mạnh hơn để đối phó với chúng". Chanyeol t cất giọng lạnh lùng. Trên đời này không có thứ gì là vô địch. Loại vũ khí này lợi hại, tự nhiên sẽ có loại khác càng ác chiến hơn. Anh ta không tin không có cách nào áp chế 

SeHun  quan sát mười tám chiếc máy bay của stephen  qua màn hình hiển thị. Hắn nói với Chanyeol "Anh hãy nhìn rõ đường cự ly của họ bây giờ".Sehun  vừa dứt lời, không chỉ chanyeol mà cả Luhan  cũng nhướng mắt nhìn lên màn hình. Mười hai chiếc máy bay vận tải xếp thành vòng tròn bay về phía trước. Trong khi đó, sáu chiếc máy bay chiến đấu loại hình mới nhất bám sát máy bay vận tải. Khoảng cách giữa hai chiếc máy bay nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn. Luhan  thấy vậy bất giác sờ mũi. bọn họ rất liều lĩnh khi để khoảng cách giữa các máy bay gần như vậy ? Trên màn hình khác, gương mặt chanyeol t tỏa ra luồng sát khí đáng sợ.  

Sehun chậm rãi lên tiếng: "Ở khoảng cách gần như thế này, nếu phá hủy bất cứ một chiếc máy bay chiến đấu nào, máy bay chở hàng bên cạnh cũng không chịu nổi sự tấn công. Trong máy bay chở hàng không chỉ có súng ống mà cả đạn pháo. Nếu bị nổ ở cự ly gần, sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền, tất cả đều bị hủy diệt".Nghe Sehun , chanyeol  liền hiểu ra không thể dùng hỏa lục để giải quyết được  ,Yifan bực dọc lên tiếng  

  "Tấn công từ xa không được. Nếu tiến lại gần sẽ bị họ tiêu diệt. Lẽ nào chúng ta buộcphải để họ tới đích. Bên dưới là địa điểm giao hàng, một khi họ giaohàng thành công chúng ta không thể làm gì khác".  

  Trong giới buôn bán vũ khí có quy tắc riêng. Nơi nào xảy ra vấn đề thì giải quyết ở nơi đó, không được dây dưa đến người khác. Lô hàng hiện nằm trong tay stephen , Sehun  có thểdùng bất cứ thủ đoạn nào để đoạt lại. Nhưng một khi hàng đã giao vào tay người mua, lô hàng sẽ chính thức thuộc về người đó vì họ bỏ tiền mua chính đáng. Sehun động thủ đồng nghĩa với việc hắn vi phạm quy tắc. 

 Lời nhắc nhở của YiFan chính là trọng tâm của vấn đề. Tất cả mọingười đều im lặng nhìn Sehun , chờ đợi mệnh lệnh của hắn. Chanyeol tuy cũng là lão đại, nhưng anh ta không thạo về nguyên lý và cách vận dụng vũ khí, đặc biệt là vũ khí tối tân. Vì vậy, ở vào tình huống này anh ta phải nghe theo sự chỉ đạo của Sehun .Sehun  chăm chú theo dõi màn hình rada. Hắn cất giọng trầm trầm: " gây nhiễu tín hiệu, chuẩn bị đột nhập lên máy bay".  

Sehun vừa dứt lời, những người xung quanh đứng sững sờ. Mệnh lệnh của hắn thoạt nghe qua có vẻ dễ như trở bàn tay. Nhưng đây là máy bay chiến đấu đời mới nhất.Gây nhiễu tín hiệu rồi đột nhập vào máy bay? Đây quả là một ý nghĩ ngông cuồng."Gây nhiễu kiểu gì?" Chanyeol  lêntiếng sau một vài phút im lặng.Yifan liền gật đầu: "Vấn đề nằm ở chỗ đó. Đường đi của lô máy bay chiến đấu này là được điều khiển bằng vi tính, độ nhạy cảm và xác suất phân biện đều ở mức cao nhất,vì vậy không thể chịu đựng bất cứ sự gây nhiễu nào. Một khi bị độngđến, tất cả sẽ xảy ra vấn đề. Đâychính là nhược điểm duy nhất củanó. Nhưng cũng vì điểm quan trọng này, chúng tôi mới lập ra tầng tầng lớp lớp phần mềm bảo vệ, gây nhiễu là công việc vô cùng khó khăn".Yifan nói xong, mọi người trầm mặc một hồi. Yifan  là tiến sỹ về máy móc và vi tính. Lời nói của anh ta có quyền uy nhất định. Hơn nữa,phần mềm bảo vệ do tổ của anh ta tạo ra. Anh ta nói rất khó có nghĩa là khó khăn thật sự.  

Không khí căng thẳng bỗng giọng Luhan vang lên " Tìm người đột nhập vào máy bay đi, gây nhiễu để tôi " Ai cũng bất ngờ, ngay từ ban đầu người của Sehun đã để ý tới cậu người đi cùng lão đại chắc hẳn không tầm thường còn người của cậu chẳng bất ngờ gì vì họ hiểu thực lục của chủ tử của họ . Sehun nhìn cậu chăm chăm , thấy gương mặt thập phần nghiêm túc và tự tin của cậu hắn nở 1 nụ cười mỉm rồi cất giọng .

" Đưa máy tính cho cậu ấy" Yifan ở một bên nhíu mày nhìn Luhan, Đây là phần mềm do những người tài giỏi nhất dưới trướng anh ta tạo ra. Nếu dễdàng bị phá giải hay gây nhiễu, anh ta chỉ còn nước rời khỏi Sehun  rời khỏi tổ chức . Không biết cậu nhóc đặc biệt này này có bản lĩnh gì, có thể phá giải hay không?  

 "Cậu được không đó?". Ở một chiếcmáy bay khác, Chanyeol  cũng mở to mắt nhìn Lộc Hàm. Máy bay chiến đấu có tốc độ rất nhanh. Máy bay chở hàng tuy không nhanh như máy bay chiến đấu nhưng cũng không quá chậm. Nếu Luhan  không thể phá giải trong vòng nửa tiếng đồng hồ,mọi việc coi như xong.Luhan   nhìn thông số trên màn hình, cậu nghiến răng kèn kẹt.Luhan ta là sát thủ hàng đầu đương nhiên thủ thuật máy tính không thể không thông thạo chỉ là các người quá coi thường ta đi

Cậu ngồi vào máy tính  tay không ngừng chuyển động trên bàn phím, hắn liền đứng dậy nhường chỗ cho Luhan "Mẹ nó". Luhan  chửi bậy bất chấp Sehun  đang đứng sau. cậu lớn tiếng " Dạ mặc , đưa cho tôi con chip RX báo với Mạc Danh phát tần sóng PPR làm nhanh lên" Dạ Mặc đưa cho cậu con chip liền gắn vào máy tính bắt đầu làm việc . 

  "Luhan chỉ còn một phút".  giọng nói nôn nóng của chanyeol , nhắc nhở Luhan thời
gian còn lại.  

  ". Anh lắm lời thế, tôi biết rồi".LuHan đấm mạnh tay lên bàn điều khiển, mặt đầy vẻ tức giận. Thời gian là thứ nhạy cảm nhất đối với cậu. Còn lại bao nhiêu phút bao nhiêu giây trong lòng cậu biết rõ. 

 Sehun cất giọng trầm trầm thông báo với Chanyeol: "Chuẩn bị tăng tốc,mở cửa khoang dưới, người được chọn vào vị trí sẵn sàng". Không một ai đáp lời Sehun , tất cả lặng lẽ tuân theo.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro