Fanfic (Inazuma Eeven Go )(Shindou x Kirino ): Choco Choco Love Sweet

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oneshort : Choco Choco Love Sweet

Couple : Shindou x Kirino , Tsurugi x Tenma

Bản quyền : ờm , mình thực không biết ai viết bộ này , cơ mà bản quyền là của bộ phim Inazuma Eleven Go

Author : Kima Nguyễn

Thể loại : Trường học , ngọt ngào hường phấn trá hình ngược luyến tàn tâm văn (^^) , công sủng thụ , nhất thụ nhất công , ...

Summary : Chocolate là một bản giao hưởng chân thật kể về mối tình kì lạ

Ngay khi sự ngọt ngào dần tan biến , cái đắng ngắt sẽ không ngừng tàn phá tâm hồn đến hoen ốCâu chuyện này kể về một mối tình tôi chợt nhớ ại khi ăn một thỏi chocolate mặn mà mùi vị tình yêu ... Câu chuyện về thời học sinh đáng nhớ với biết bao hoài bão cùng thứ tình yêu trong sáng đến xa xỉ trong dòng đời thực nhộn nhịp ... Để rồi khi bất chợt xoay đầu lại nhìn , trong lòng bỗng hoài niệm khôn nguôi ...

==================================================================================


Ngày x Tháng X Năm x

Trời trong , có gió , mây vẽ thành từng khối hình xinh đẹp , có một thân ảnh vui vẻ vừa hát hò vừa chạy tung tăng trên con đường bằng phẳng , trông thực như tia nắng sớm ngoài kia , bình dị nhưng phi thường đặc biệt

Thân ảnh ấy có mái tóc màu cánh đào , đôi mắt của đại dương ẩn chứa một tâm hồn trong sáng đến lạ , cùng đôi môi nhợt nhạt nhưng luôn nở nụ cười ôn hòa , khiến người người chú ý , kẻ kẻ ngưỡng mộ

Kirino là một người có tâm hồn đơn giản , chỉ cần sống tốt , mỗi ngày đều được ăn Choco Choco mà mình yêu thích , mọi sự trên đời này có ra sao cũng mặc kệĐó là lí do vì sao hiện tại đã cận kề giờ vào ớp , chỉ còn 5' nữa thôi chuông báo hiệu vào lớp sẽ vang lên ing ỏi , thế ma hiện tại vẫn có người hì hục chạy qua 5 con ngõ , ghé vào một quán đồ ngọt cũ kĩ nằm trong góc , cất tiếng :

- Bác hàng ơi ~~ Cho cháu một gói Choco Choco ạ ~~

Bác hàng quán có vẻ đã nhẵn mặt cậu chàng hảo ngọt này , cũng cười cười đáp lại :

- Ấy chà , Kirino hả cháu ? Làm sao sắp vào trường rồi mà còn đứng đây ?


- Cháu phải mua chocolate ạ _ Kirino đơn thuần cười cười , mắt híp lại một đường _ Hôm nay cháu ngủ quên mất , phải chạy bộ từ nhà cháu đến đây thực không dễ dàng , mất tới một lúc mới có thể đến đây bác ạ

- Ừa ! Dù sao thì cũng cả một đoạn 6 cây liền còn gì _ Bác hàng quán gật gật đầu , ra chiều cũng thông cảm cho cậu lắm đem một gói Choco Choco yêu thích giao vào trong lòng cậu , cười hiền _ Nè , đi mau một chút đi , cũng sắp vào lớp rồi đó cháu ! Đi lẹ , vớt vát được giây nào đỡ giây đó , cứ đúng đây cháu lại bị đình chỉ học nữa giờ

Bác hàng còn mau mau lấy tiền thối trả lại cho cậu , hối hả giục giục . Kirino chỉ còn biết cười khổ gãi gãi mái đầu màu sắc đẹp , đem cái túi nho nhỏ cất vào ngực áo , chạy đi

Chỉ còn thấy mái đầu rực rỡ đó khuất sau con hẻm cuối dãy , bác bán hàng mới nhẹ thở dài một hơi , ánh mắt trìu mến xa xăm

Thằng nhỏ khổ quá mà _ Bác nhẹ nghĩ trong đầu , mái tóc lấm chấm muối tiêu dường như thêm một sợi bạc vì lo nghĩ

Cha mẹ li dị , một mình dọn ra ngoài ở riêng vì cả ba lẫn mẹ đều có tình nhân mới , chăm sóc em trai đang tuổi mới lớn cũng một thân nó làm , tiền nong gì cũng tự xin việc làm thêm mà làm tới tối khuya mới chạy về , ngay cả một chiếc xe đạp cũng không có .Nói không tội nghiệp cho cậu nhỏ này là nói dối , nhưng mà cũng chả thể nào làm được việc gì khác ngoài mỗi ngày đều để phần chocolate cậu yêu thích riêng một bên , ông chủ bán quán lại một lần nữa thở dài vì sự bất lực

Cũng muốn giúp cậu lắm , nhưng bản thân còn phải lo chuyện cho gia đình , nên đành lực bất tòng tâm


Haizz

* Rengggggg**Renggggggggg*


Chuông cửa rung ên từng hồi thanh trong rộn rã , báo hiệu có một người khách ghé qua , bác hàng quán khe khẽ ngước đầu nhìn , trông theo giọng nói có phần quen thuộc


- Bác Takuto _Một giọng trầm trầm vọng lên từ phía trước , chắn cả ánh nắng ban mai len, vào , dáng dấp cao lớn thực giống quỷ tái thế , cả khuôn mặt vì ngược sáng mà đen như đít nồi , nhưng cư nhiên không dọa sợ được bác bán quán

Bác bán quán chỉ khẽ mỉm cười nhìn nhìn , đây là bạn của con trai bác đây mà , nhìn lẫn đâu được chứThằng nhỏ này cũng là một chân mê chocolate luôn , cơ mà nghe nói nó chả bao giờ ăn cả , chỉ đơn giản ngày nào cũng mua , chắc là tặng lại cho người ta , bác đoán thế chứ cũng chả biết thế nào

- Chào buổi sáng , Kyousuke - kun , hôm nay cháu lại muốn ăn Choco Choco à ?

- Vâng _ Kyousuke cũng không phải dạng lạnh lùng cao ngạo giống vẻ bề ngoài lãng tử của mình gì ráo . Khẽ cuối người chào một câu , rồi thuận tay mang chocolate được bọc trong một chiếc túi kính đem cất vào cặp , mang tiền đưa cho người bác già bên trong _ Tiền đây ạ ! Không cần thối đâu bác , là lần trước cháu thiếu tiền , cứ cộng dồng vào là được !Người bác già cười cười , mấy nếp nhăn trên khóe mắt xô vào nhau như thủy triều , nhưng tuyệt nhiên không biến nụ cười hiền hậu của người bác già này nửa phân biến sắc

- Ừ , cảm ơn cháu

- Vâng ! Cháu đi trước ạ _ Tsurugi cuối người , nhè nhẹ nhếch miệng , tạo thành cái thứ trông-giống-nụ-cười nhất có thể , rồi mở cửa bước ra ngoài

- À vâng , lát nữa bác không cần ra sân bay đón Shindou ạ , thằng ấy bảo nó sẽ bắt xe buýt về trường làm thủ tục nhập học luôn _Tsurugi chợt quay đầu lại nói _ Thằng ấy sẽ học cùng trường với cháu , cậu ấy nói báo với bác cho bác yên tâm ạ .

- Ồ , bác biết rồi , cảm ơn cháu đã nhắc lời

- Không có gì dâu ạ , cháu đi học trước đây bác , chào bác

Sturugi chỉ nhẹ chào một câu , rồi kéo cửa đi mấtNghe cơ hồ trong gió có tiếng động bánh xe đạp chuyển động , đều đều ...==================================================================================Tại trường

Kirino chạy thục mạng tới trường , nghe bên tai tiếng thở hỉ hục của bản thân

Chậc , nếu không phải vì bên người luôn có choco choco tiếp sức cho mình , Kirino dám lắm nhất định sẽ gục tại chỗ

Nhìn thấy cổng trường một màu trắng ngà phía trước là điều mà mười mấy phút sau mới bắt đầu xảy ra , mà lúc đó thì Kirino đã thiếu điều váng vất muốn xỉu lắm rồi . Chống hai tay xuống đầu gối điều hòa nhịp thở , chắc giờ này đang là giờ truy bài đầu giờ 15' , cũng chưa có tới tiết chính đi chứ hả ?

Cổng trường khóa mất tiêu , nếu bây giờ vào , nhất định sẽ bị giám thị tống cổ lên nhà trường , nguy cơ rât lớn là bị đuổi học a

Lệnh trường rất nghiêm ngặt ba cái vụ giờ giấc , chậm một giây vào tiết chính thì chỉ có chết không có đường sống a

Kirino lo sợ nghĩ nghĩ trong đầu , bắt đầu đi vòng ra sau trường , nơi có một chiếc trường so với phía trước thì thấp hơn một chút , chuẩn bị tư thế trèo qua đầy mạo hiểmNgó trái , ngó phải một hồi , không thấy bất cứ ai có khả năng phát hiện ra mình đang phá lệ trường trèo tường , Kirino mới quăng chiếc cặp đeo bên vai qua trước

* Bịch *

- Ouch !

Đồng bộ với tiếng vật chạm đất ( hoặc chạm phải cái gì đấy ) dường như còn có tiếng kêu đau đớn

Nhưng mà vì vội quá , nên Kirino cũng chẳng chú ý nhiều , đưa hai tay lên , leo qua tường cái một , thoặt cái đã nửa người đong đưa trên đầu tường , vắt vẻo như một sócNói gì thì nói , ngay từ nhỏ đã phải vận động tự kiếm tiền nuôi sống bản thân cùng đứa em , là ai thì thần kinh vận động cũng sẽ tốt như Kirino cậu thôi .

* Hấp *

A lê hấp một cái lọt xuống tường , Kirino nhắm mắt chờ cho mông mình chạm đất thực đau diếng . Người ta nói nhịn một được mười , thôi thì cậu chịu thiệt đau một cái , đổi lại sẽ không bị điệu lên nhà trường , coi như là một trao đổi khá là công bằng

* Phịch*

- Cái !!Hình như rõ ràng là tiếng người _ Kirino tự nhủ trong đầu , cũng cảm thấy mông mình không có đau như dự kiến , trái lại còn thấy mềm mềm cứng cứng như viên đá cảnh to đùng ở khuôn viên trước trường

Khe khẽ mở hé mắt nhìn quanh , thiệt may quá , không có ai , chắc là bản thân vì lo lắng quá độ mà sinh ra ảo giác rồi , Kirino nghĩ ngợi , không nén một tiếng cười khẽ khàng an tâm , ngồi dậy nhặt lấy chiếc cặp gần đó , chạy biến

Ừ thì không có ai bên cạnh đâu , nhưng sao lại có thể vô tư lự đến mức không thể kiểm tra bên dưới xem rốt cuộc mình là đang ngồi trên cái gì vậy hả ???Shindou nghĩ nghĩ , mình phải có vận khí dữ lắm mới có thể ngày đầu tiên thăm trường mới lại khơi khơi bị quăng cặp vào đầu với cả bị một con nhóc không tên không tuổi đè lên người , ức chế không chịu được

Thực là bực mình

Shindou đúng dậy , chậm rãi phủi bịu trên lớp áo đã bị dơ hầy đất bùn , cũng không thèm chấp nhất nữaNgười kia cũng là đang vội vẽ học , dù sao cũng là con-gái ( em nó con trai mà anh =A= ) không thèm để bụng chuyện nhỏ nhặt như vầy làm chi nữa , bèn nhặt lấy cặp táp vứt gần đó vì lúc nãy bị đè mà nháo loạn vứt lung tung , xoay người hướng lên phòng hiệu trưởng mà đi , thong dong tựa như không có bất cứ thứ gì cản trở được , thực là có khí thế


- Nè ! Em lại đi trễ à Kirino ? _ Một giọng nói như có như không phát ra từ phía sau lưng , ngay sau đó là một bàn tay đặt trên vai y , mái đầu xanh màu biển cũng xuất hiện ngay tấp lự trước mắt _ Không vào lớp sao mà còn đứng đây ? Vào tiết rồi nha !

- Ý ? 

Hình như có gì không ổn . Kirino tóc làm gì màu xám xì xám xịt như vầy ? Thằng nhỏ tóc hồng mà ? 

Tsurugi có hơi nghi nghi nắm lấy bả vai người nọ quay về phía mình , mới há hốc mồm mà lặng thinh trong nửa giây , trước khi những tế bào thần kinh nơ ron kết nối lại với trung ương thần kinh , Tsurugi vẫn trong tình trạng há hốc mồm xấu thậm tệ 


- Tsurugi ? Là cậu à ?_ Shindou nhướng nhẹ mày , lấy cái tay đang đặt cứng ngắc trên vai mình xuống , rất ấy làm lạ với cái tên " Kirino " vừa phát ra từ miệng thằng bạn cũ _ Kirino là ai ? Trông giống tôi lắm à ?


Tsurugi khe khẽ lăng lắc đầu , đằng hắng một cái , lấy lại uy nghiêm một chút , nhìn cái cặp , lại nhìn thằng bạn chí cốt , không biết nên nói cái gì mới hợp lí


- Shindou ? Sao cậu lại cầm cặp của học sinh trong trường ? Tưởng cậu mới tới đây lần đầu ? Làm sao mà lại quen được Kirino nhanh thế ? Có quen từ trước ?

Shindou nhất thời có chút cáu . Hỏi không trả lời thì thôi , hỏi lắm thế làm cái gì chứ ? Thiệt đúng là !


- Tớ hỏi cậu Kirino là ai , cậu lại quay qua tớ hỏi nhiều như vậy là muốn chọc tức ai hả ?


- Ây da bạn hiền _ Tsurugi bá cổ cậu bạn , nụ cười thực sự đúng nghĩa nở trên môi hắn , nhẹ thôi , nhưng cũng tràn đầy nhã ý _ Cậu cầm nhầm cặp rồi kìa , kia là cặp của Kirino ! Thằng nhỏ ấy học dưới tớ một năm , mới năm hai thôi , có tóc màu hồng ấy ! Gặp một lần là cậu nhớ liền a !


- Không cần gặp đâu _ Shindou nhẫn nhịn nắm chặt tay_Là con trai ?

- Ừ ? Chứ cậu tưởng ai chứ ? 


Ra cái tên lúc nãy không phải là một con nhỏ ngỗ nghịch như y nghĩ , mà là một tên con-trai-đực-rựa. Ôi trời ! Mới ngày đầu tiên thôi nha ! Có cần cái gì cũng triệt để xui xẻo vậy không ?


- Cùng tớ đi đăng kí nhập học !! Lẹ _ Shindou mất kiên nhẫn cầm cái cặp trong tay hết nhìn lại nhìn với vẻ căm ghét cực độ , cước bộ bước chân nhanh càng nhanh hơn , thiếu chút nữa đã chuyển thành chạy


Trong đó có thứ y ngàn vạn lần không muốn cho người khác thấy , con gái không được , con trai lại càng không


Làm sao có thể đễnh đoẳng tới vậy cơ chứ ! Shindou tự rủa xả mình , hướng người phía sau nói thêm một tiếng :

- Nhập học xong rồi lại dẫn tớ đến lớp của thằng nhỏ đó , tớ phải đích thân đòi lại cặp của mình !

Tsurugi im lặng không nói gì , vẻ mặt thật thâm trầm . Hắn ta có thể tự bản thân biết được bên trong đó có cái gì rốt cuộc lại khiến một người luôn trầm ổn như Shindou lại bỗng nhiên phát loạn như thế , nhất định là có liên quan đến cô gái đó ...


Nghĩ vậy thôi chứ hắn rốt cuộc cũng chẳng có ý kiến gì


Lẳng lặng bước thật nhanh theo sau bóng lưng đang điên cuồng bước đi kia , hắn ta tự nhiên có dự cảm không lành ../

.

.

.


Cuối cùng cũng an toàn ngồi vào lớp , cũng chỉ bị giáo viên bộ môn nói vài ba câu về chuyện không báo danh kịp lúc đầu giờ , Kirino hì hì cười ngượng đáp lại . Đặt cặp lên bàn , mở cặp lấy sách vở đề chuẩn bị học tiết đầu tiên , Kirino xém chút nữa là té ghế


Theo nghĩa đen ấy , chính là té ghế nha


Đơn giản , vì thứ  trông-có-vẻ-là-cặp-cậu đang nằm trong tay cậu đây , hoàn toàn không có lấy một cuốn vở

Chỉ toàn là những thứ đồ công nghệ cao mà cậu cả đời này chưa được chạm tay tới một lần . Điện thoại cảm ứng , máy tính bảng , ...


Nhưng mà cậu không quan tâm mấy thứ đó , rốt cuộc thì Choco Choco của cậu đâu mất rồi ? Điên cuồng lục lục lọi lọi , rốt cuộc vẫn không thấy gì , mắt đã muốn đỏ hoe gợn nước ...


Rốt cuộc cũng nhận ra đây không phải là cặp mình , Kirino thực sự thiếu điều rất muốn hét lớn thực lớn


" CHOCO CHOCO CỦA TÔI RỐT CUỘC LÀ Ở ĐÂU ??????????"

End part 1 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro