Kết thúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là câu chuyện mà mình nghĩ là còn rất lâu nữa mới đến hồi kết. Và cái truyện này là khi mình còn mới tập viết, ý tưởng và câu cú lủng cũng , bây giờ cũng khó để có thêm ý mới.

Và nếu có viết hết fic này , kết thúc cũng sẽ là SE . Vì thế mình viết ngoại chuyện , để một số bạn tự suy luận nha.

-------------------------------------------

Yang Yoseob ,em là một tên ngốc

Yong Junhyung , anh là một tên ngốc

YangYong đều là những tên ngốc. Vì tình yêu mà bất chấp tất cả.

..................

Một phát súng anh bắn vào tim em, kết thúc đi sinh mệnh của em! Em không hận anh. Vì đó là những gì em nợ.

Em đã giết chết mẹ anh.

Em đã giết chết đứa con trong bụng của JiYeon. Đứa con của anh

Em đã làm sai ! Sai lầm này , em sẽ trả hết cho anh. Phát súng này em sẽ nhận lấy và ra đi trong thanh thản ! Vì người bắn phát súng này ..là anh

..........................

Một phát súng tôi bắn vào tim em , kết thúc sinh mệnh em ! Tôi hận em.

Tôi hận khi chính tay em lạnh lùng bắn chết mẹ tôi. Không chút do dự.Đó không phải em

Tôi hận khi nhìn thấy chính tay em , đẩy JiYeon té ngã, chính mắt em nhìn JiYeon bị xe đụng nhưng không chút lo lắng hay hối tiếc.

Tôi hận khi nghe tin đứa con của tôi đã chết trong bụng của JiYeon em đã mỉm cười .

Yong Junhyung hận Yang Yoseob

Nhưng tại sao?! Khi nhìn em gục ngã,tôi lại đau thế này. Còn đau hơn trăm ngàn lần trước! Vì sao thế Yang Yoseob?!

Tôi nhào đến bên thi thể em , dùng sức ôm lấy em, mặc kệ dòng máu đỏ tươi của em đang nhuốm dần áo tôi. Tôi chỉ muốn truyền lại hơi ấm cho em, dùng sức lây em nhưng tại sao em lại không tỉnh lại?!

Họ đưa em vào phòng phẫu thuật. Nhìn gương mặt trắng bệt của em , khiến tôi không còn biết đến gì . Điều duy nhất hiện lên trong đầu tôi chỉ còn vương lại ba chữ mà trước khi gục ngã em đã nói

"Em yêu anh "

Yang Yoseob , tôi xin em ,hãy tỉnh lại . Tôi nguyện tha thứ cho em .

JiYeon , tôi xin lỗi, nếu như có kiếp sau , người tôi chọn sẽ là cô !

Con à , ba xin lỗi! Ba không có quyền đoạt đi sinh mạng của con! Nhưng nếu như sinh con ra mà không thể cho con tình yêu thương, đối với con càng thêm lỗi lầm

Mẹ à, công ơn nuôi dưỡng của mẹ , ở kiếp sau con sẽ trả! Con bất hiếu

............................................

"Ca phẫu thuật thành công, Vì Yoseob mất máu quá nhiều mà gây ra hôn mê. Viên đạn bắn lệch tim 1cm , vì phẫu thuật kịp thời nên giữ được tính mạng."

Bác sĩ nhìn hồ sơ bệnh án , miệng báo cáo lại tình hình, nhưng đôi mắt chứa đầy âu lo

" Yong Tiên Sinh, bệnh nhân có dấu hiệu không muốn tỉnh lại, néu sau 1 tuần cậu ấy không tỉnh, tôi e...."

"Ông đi làm việc đi !"

"Yong tiên sinh! Tôi đi trước"

............................................

1 tuần sau.

JunHyung , ngồi bên cạnh Yoseob, tay nắm chặt tay cậu.

Anh sợ , cậu xa anh. Tất cả đều đả bỏ anh mà đi, anh sợ anh sẽ mất luôn cậu.

"Yoseob , anh xin em, hãy tỉnh lại, em muốn gì , anh đều đồng ý "

Như nghe được tiếng của anh, ngón tay của Yoseob bắt đầu động đậy, khuôn miệng anh đào nhấp nháy

"Yong Junhyung, tôi xin anh, hãy rời xa tôi"

Trái tim của Junhyung như bị bóp nghẹn lại. Lời cầu xin của cậu như con dao đâm thẳng vào tim anh. Khiến nó ứa máu

Đôi mắt anh dần đỏ hoe ,khó nhọc đứng lên.

"Nếu điều đó khiến em tỉnh lại. Tôi nguyện ý "

Tôi nguyện ý làm tất cả vì em , chỉ cần em còn sống trên đời này. Để Yong Junhyung này biết rằng, tôi sẽ không cô đơn, sẽ có 1 người con trai tên -Yang Yoseob sống trên Trái Đất này luôn thuộc về Yong Junhyung.

------------------------------------

Yoseob tỉnh lại. Tất cả những thứ về anh cậu đều quên, cứ như Yong Junhyung chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời cậu

Cậu xuất viện, đi đến Busan , tìm việc làm. Mọi thứ trôi qua nhẹ nhàng ,giản đơn

Cho đến khi một ngày

Có một người đàn ông bước đến trước mặt cậu

Mang theo khí chất lạnh lùng, nhưng đôi mắt nhìn cậu đầy sủng nịch

Và nói với cậu

"Yang Yoseob theo anh về nhà !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#heo