Chương 10:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

___________________Chuyển camera xuống nhà bếp _________________

_Cậu chết ở trển luôn rồi à!_Vương Tuấn Khải hét lên,sức chịu đựng của con người có giới hạn mà...

Đó giờ anh chưa từng dọn và mời ai ăn cơm trừ mama Vương ra.Bây giờ,lại phải ngồi đợi 1 thằng ngốc tử thât chẵng ra làm sao.Tất cả là vì sự nghiệp cao cả của bản thân,anh đàng ngậm đắng nuốt cay thui chứ biết làm sao.

Bỏ ngoài tay những gì Vương Tuấn Khải nói,Vương Nguyên vẫn ngồi ủ rũ,cầm chặt chiếc điện thoại mong chờ 1 điều gì đó nhưng vô vọng...

Đợi hoài 1 lúc lâu,anh đằng đằng sát khí định lên ''thỉnh'' cậu xuống ăn cơm nhưng...

_Cậu cứ...hức..hức...nói là không biết đi...tớ...tớ không muốn gặp anh ấy_Nguyên đang nói chuyện điện thoại

''Sao được chứ Nguyên Nguyên.., 2 người có chuyện gì sao?''

_Hoành Hoành... Anh ấy...anh ấy lừa dối tớ...huhu..._đau đớn nói ra

''Gì chứ Nguyên Nguyên, cậu bị ấm à!Phong ca sao lại lừa dối cậu?''

_Vì...vì tiền của Vương Gia thôi

''Cá...iiiiiiii giiiiiiiiiiii?Tớ có nghe nhầm không đó?''

_Đừng ngạc nhiên Hoành Hoành, chính tớ ... Hức...còn không tin nữa mà''

Cạch...

_Vậy thôi nhé Hoành Hoành, gặp cậu sau_nghe tiếng động,Nguyên nhanh chóng dập máy,đưa tay lau khô hàng nước mắt,trở về là Vương Nguyên mà Vương Tuấn Khải biết

_Gì nữa đây?Sao cậu không ăn hết đi?tôi xuống liền.

_Tôi sợ ma bắt cậu ở trên đây luôn chứ?_làm lơ như không nghe,thấy gì.

Vương Nguyên theo Vương Tuấn Khải xuống nhà bếp,Vương Tuấn Khải chính là không muốn nhìn thấy cậu như vậy,rất giả tạo.Sao trước mặt anh cậu cứ cố tỏ ra mình mạnh mẽ hết vậy.Anh muốn làm bạn với chính con người thật của cậu thôi:hoạt bát,lanh lợi và hay đấu khẩu với anh. Anh cũng biết cậu là người đơn thuần,mau giận rồi cũng mau quên nên không khó để cậu trở lại bình thường.

Ăn được 1 lúc,cậu cảm thấy tâm trạng của mình nhẹ hẵn,rồi không còn gì nữa.Ăn xong cả 2 cùng nhau đặt chén xuống,cả 2 cùng đồng thanh

_Ăn xong rồi,cậu rửa chén

_Mắc cười quá tôi dọn cho cậu ăn giờ cậu rửa chén mới đúng_Khải cau mày

_Không dám đâu,tôi là người thuê nhà của cậu, trả tiền đàng hoàng chứ bộ_chu mỏ cải lại

_Nhưng tôi đang bận_Anh nói

_Chắc tôi không bận đâu?

_Người như cậu có chuyện gì mà bận

_Trên TV sắp chiếu Tf Teen Go rồi

_Tôi cũng đang chuẫn bị coi á

_Vậy đi coi chung,coi xong rồi rửa_mặt cún con

_Không được tôi chúa ghét nhà bẩn

_Ủa,cái chén với cái túp lều lý tưởng của cậu có liên quan à

_Thì...cái chén nằm trong cái nhà!Thôi mệt quá giờ cậu không rửa tôi cho cậu ra khỏi nhà trong đêm ngay

_Cậu,.,_tức quá không làm gì được, cậu đành làm chuyện chưa từng làm

Nhưng cậu là ai?Là Vương Nguyên hảo soái,thông minh.không để bản thân chịu thiệt òy,cậu lết thân xác xuống ngồi mở vòi nước trước con mắt hả hê và nụ cười đắc ý của thằng đao...

Xoảng...

Bốp....

Keng...

Tủm...

Hàng loạt âm thanh chói tay ập vào Vương Tuấn Khải đang cười sằng sặc ngoài kia

_Trời ơiiiiiiiiii,cậu bị mù à,bễ hết trơn rồi còn đâu._tiếng hét thất thanh part 3 trong ngày

_Tôi đâu có biết gì đâu,tự nhiên nó rớt á,ngại ghê,cậu phải tốn tiền mua chén dĩa mới rồi._mặt cún con vô tội

_Cậu... Biến đi...đừng lên đi_tức giận,bốc khói

_Vậy cậu ở lại rửa chén vui vẻ nga!_Nguyên cúi người xuống chớp mắt nhìn Vương Tuấn Khải khiến máu anh sôi sùng sục

_Hú...hú...thành công rồi..._Nguyên vừa nhún vừa nhảy rồi...

Á...á,.,á_tiếng hét thất thanh part 4/ngày

_Vương Tuấn Khải cậu dám chơi tôi!_Vương Nguyên ngồi dậy xoa xoa đầu gối

_Tôi cũng đâu biết gì đâu,tự nhiên cái miếng cước rửa chén nằm ở đó à,ngại ghê,cậu tốn tiền mua thuốc đỏ rồi_sao nghe quen quen với câu coan zai ta ns ở trên z ta

_Cậu dám...được lắm..._Nguyên xăn tay áo

Vương Nguyên nhào lại lấy nước bún vào mặt anh

_Tôi cũng đâu...á...lạnh?...á_chưa nói hết câu đã bị Vương Tuấn Khải úp nguyên ca nước lên đầu ướt từ trên xuống dưới.

_Haha...đừng tưởng Vương... Uiya_Vương Tuấn Khải đang hí ha hí hửng thì Nguyên ta thẳng dò...Vương Tuấn Khải té nhào xuống sàn lãn.

Được dịp Nguyên cong dò chạy đi,mới nhấc chân lên lại bị Khải nắm dò lại hụt chân té ụp mặt xuống đất,tội nhất là cái lỗ mũi thanh tú của con tui bị ăn trầu.Vương Tuấn Khải nhảy lên người Nguyên, tạt nước tới tấp,con tui sặc muốn chết lun òy.

_Vương Nguyên, sợ chưa hã?_Vương Tuấn Khải tay cầm ca nước, tay đè đầu cậu

_Vương Tuấn Khải cậu... Ặc..,ăc...cậu là nhất lân quân tử...ặc...bỏ qua cho...ặc...quân hèn này đi_dối lòng dữ

Vương Tuấn Khải thõa mãn đứng dậy Nguyên nhấc tấm thân muốn gãy xương sống lên,mặt uất hận,ổn định tư thế xong,Nguyên giả vờ lại xin lổi nhưng thừa cơ hội xô Vương Tuấn Khải nằm xuống,ngồi lên mình anh, dùng 2 chân kẹp 2 tay anh lại,bốp cổ anh, cười khoái chí.Còn về Vương Tuấn Khải khoảng cách của 2 người ngày càng gần mà người kia thì chỉ biết cười, chưa bao giờ anh có cảm xúc lạ ntn,tim anh chệt đi 1 nhịp,đập nhanh thần tốc,đối diện với khuòn mặt phóng đại của cậu anh mới biết cậu thầt đẹp lại còn hồn nhiên,đây là sự thật,1 sự thật anh không thể chối bỏ

_Sao hả Vương Tuấn Khải nói đi,ai mới là kẻ mạnh nhất hả?

Câu nói của Vương Nguyên như khiến cho anh thoát khỏi cái cảm xúc tào lao ý.

_Cậu thật muốn biết?_Vương Tuấn Khải cười gian

_Đúng đúng_vẫn ngây thơ Như thế

_Tôi sẽ cho cậu biết.

Vương Tuấn Khải định xoay ngược tình thế lật Vương Nguyên lại,nhưng...

Xiao xiao de nain yi hai bu shenme xiai.....

_Xin tì,tôi có điện thoại_Nguyên giơ tay như hàn,đứng lên đi,để lại Vương Tuấn Khải ở đây ngáo ngáo,anh cốc đầu mình đang định sắp giở trò đê tiện gì.

Vương Nguyên vào thì bây giờ cả 2 mới nhìn thấy cái bãi chiến trường mà mình''rầy dựng''nãy giờ.

Đầu ai cũng nỗi 3 đường hắc tuyến

_Vương Nguyên/Vương Tuấn Khải

_Cậu nói trước đi

_Cậu nói đi

_Ý của tôi là do cậu khởi xướng nên nhà tôi mới ra như vậy,dọn đi

_Mắc cười quá!ai kêu cậu ăn gian tôi chi

_Tại cậu mà ngôi nhà vốn sạch sẽ của tôi bị z nè

_Không dám đâu,cái túp lều lý tưởng của cậu thật sự đã z rồi

''Chương trình đêm nay của đài truyền hình Trùng Khánh gồm có:

_9h30":Học viên nam sinh ss3 ep 6

_ bla...bla

_ bla...bla. ''

Á..,.á....á....á_Tiếng la không còn thất thanh part 4 nữa mà là khủng bố part 1

_Vương Tuấn Khải tới PTHHVNS òy

_Tôi cũng đang hóng chứ bộ

_Hay giờ mình...

_Không có đâu dọn nhanh vào coi thì có_hiểu ý coan tui dễ sợ ++

_ok

2 đứa con của tui rất giỏi phi qua phi lại,là lại có 1 ngôi nhà sạch bong sáng bóng mát dịu hươg thơm (qản cáo zùm cho Sunlight,ai mua dô ủq hộ nhá)

Nhanh như cắt cả 2 phóng lên nhà ngồi xem TV,không ai để ý là bản thân mình ướt nhem,thương tật đầy mình.., mà hí hửng ngồi xem PTHHVNS .Ngồi coi mà cười như điên,đặc biệt là thoằng coan tui,cười lăn lộn,cười muốn sập nhà,khiến thằng đao ngồi sát bên cũng phải cười (lây bịh thùy đúm hơn )...

Coi xong thì cũng đã gần 11h,ai nấy đi VSCN cho bản thân mình xong thì bắt đầu tới chuyện chỗ ngủ

_Tôi là chủ nhà tất nhiên là phải ngủ trên giường

_Nhưng tôi trả tiền cho cậu mà

_bla...bla...

_BLA...ble...

_Vậy được, đêm nay cậu ngủ trên giường,ngày mai đến tôi ngủ đó,

Vương Tuấn Khải tắt đèn,cả 2 lên gác vào phòng ngủ...và...

_____________________________________END CHAP ____________________________________

Cmt...cmt....cmt dùm au đi,,,,,,,chap sau sẽ là 1 chuyện kih Thiên độq địa xoảy roa á.,.

Vote cho au iiiiiiiiiii,au đaq chán đời ém........

<( ̄︶ ̄)> []~( ̄▽ ̄)~* ( ̄﹏ ̄) ( ̄ˇ ̄)

^_^||

( ̄︶ ̄)> <( ̄︶ ̄)/ (‵﹏′) ╮(‵▽′)

( ̄▽ ̄)~■□~( ̄▽ ̄)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro