Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Á...á.....á.....

.....Rầm...

Cậu lao như điên ra ngoài và bất ngờ 1 chiếc xe đâm tới và.,.1 ánh đèn chói phà vào mắt cậu. Cậu hoảng sợ,nước mắt trực trào,...bất chợt 1 bàn tay nắm lấy tay cậu kéo ra,cậu không biết gì hết,cứ ngở như mình được bay lên.Vì lực kéo quá mạnh,cậu ngã nhào lên người người ấy.

''Sao kì vậy?hong đau j hết vậy?'' (con nằm lên người ta đau sao nỗi)

_Cậu nằm đủ chưa vậy?_giọng ai quen quen vậy

_Oái_Cậu xoay người lại thì thẩy...oan gia

Nhanh như cắt cậu đứng lên,nhảy phắt ra khỏi người anh.

_Cậu bị điên à!giờ này làm gì chạy như ma vậy,rắn độc lại định hại người à_chua ngoa

_Tôi..._Cậu nhớ lại tại sao mình lại chạy như thế...và...nước mắt 1 lần nữa giàn giụa trên gương mặt bé nhỏ.

_Gì nữa đây_anh nhăn mặt khó chịu_không nói gì,bye_bỏ đi

_Vương Tuấn Khải_cậu thỏ thẻ

_Gì nữa

_Cho tôi ở nhờ nhà anh đêm nay đi_gương mặt tiều tụy,đáng thương

_Dẹp,ở nhà với loại người như cậu à!_keo kiệt đáng ghét

-ừ_Cậu xoay lưng đi,bây giờ ai cũng bỏ rơi cậu hết,cậu không còn gì nữa.

Đau đớn,xót xa cho 1 chuyện tình đã lỡ-...

Cậu lang thang từ con phố này đến ngỏ đường nọ,vô định,nước mắt không ngừng rơi,người cậu yêu say đắm lại phản bội cậu sao cậu chịu nỗi.Cậu đói lắm,nhưng 11h òy,ai bán gì nữa.Ông trời thật không biết thương người, đổ 1 trận mưa xối xả,cậu kiệt sức ngồi xuống dưới màn mưa,xem như ông trời cũng thương cho số phận của cậu.

Từ lúc cậu bỏ đi,anh cũng về nhà,nhưng trên đường về anh không tài nào không nghĩ đến cậu. Công tử như cậu ta sao lại ra ngoài giờ này,sao anh mắt lại buồn như thế,xin cho cậu ở nhờ,không có nhà sao?Không mắng anh nữa,sao cậu lạikhác như thế,cuối cùng anh quyết định đi theo cậu. Thấy mưa,tưởng cậu sẽ về,ai ngờ,cậu lại..,anh nhẫn nại cố đợi cậu về.Nhưng đợi mãi không thấy cậu về.Bất chợt anh chạy đến nhưng khựng lại,cuộc chiến giữa 2 Thiên Thần (TT) bắt đầu

TT ác:cứu cậu ta làm gì,cho cậu ta ướt dưới mưa cho chết luôn ... Haha

TT tốt:phải cứu chứ,cậu ấy rất đáng thương

TT ác:cậu ấy là con của Vương Gia Long,là kẻ thù của chúng ta

TT tốt:Chắc có liên quan,ông ta là ông ta,cậu là cậu, huống chi cậu rất đáng yêu

TT ác:đồ ngu ngốc,đáng yêu khỉ gì

TT tốt:mi mới là ngốc,đồ xấu xa

                           Bla.....bla....bla....,bla...,bla

''Thấy cũng tội,xem như cứu cậu ta,bắt cậu ta đền ơn''

Vương Tuấn Khải phi như bay đến nắmtay cậu lên

_Cậu điên à!còn không mau về nhà

_...

Anh ngồi xuống bên cạnh cậu, người cậu ướt sủng,run lên bần bật,môi tím ngắt,mặt tái nhợt,anh lo sợ cậu sẽ xảy ra chuyện

_Cậu bị sao?không trả lời là tôi mặc xác cậu đó_tức giận

Cậu ngước đôi mắt đỏ hoe,sưng đi đầy thương hại

_Vương... Tuấn Khải...tôi.., có phải rất đáng ghét?

_Cậu nói lung tung gì vậy,đứng lên

''Là vậy rồi,ai cũng ghét mình cả,mình...''_chưa dứt suy nghĩ tì cậu đã ngất đi

_Vương Nguyên

Không biết làm sao?Anh bế xốc cậu lên,chạy về nhà mình, lòng không khỏi hoang mang,anh sợ...

-------------------------------

Anh đặt cậu lên giường,loay hoay mãi không biết làm gì,thấy người cậu ướt,sợ cậu bị cảm,nhưng anh không thể thay được, thôi đành làm vậy thôi chứ sao?Anh gỡ hàng nút áo cậu ra,lộ ra xương quai xanh gợi cảm.Anh không ngờ cậu lại đẹp như thế,không chỉ có gương mặt đáng yêu, dễ mến,mà còn có thân hình thon thả,trắng nõn nà như con gái,khiến anh... Phải say mê...

Bốp

Vương Tuấn Khải mày điênà_anh tát vào mặt mình

Thay quần áo cho cậu xong,anh đứng lên định lấy khăn chườm cho cậu thì:

_Đình Phong,anh đừng rời xa em mà.Em xin anh mà...em yêu anh lắm,anh vì gia tài của em cũng được nhưng xin anh... Đừng xa em mà._cậu nắm chặt tay anh trong cơn mộng du

_Buông ra,đồ khùng_hất tay cậu ra

Anh lang thang xuống bếp,nấu nước nóng pha cho cậu 1 ly sựa,nấu cho cậu 1 tô cháo,đột nhiến anh dừng lại:''sao mình phãi lm những việc này.Thương hại sao?không đúng là lợi dụng không có ý gì khác.''

Anh bước lên phòng,cậu vẫn còn an ổn nằm ngù trên giường của anh, giờ này đã gần 5h sáng rồi,mà cậu vẫn chưa tỉnh,chắcphải lm đơn xin nghĩ học cho cả anh và cậu rồi.

_Thiên Tỷ, là tớ cậu xin cho tớ và Vương Nguyên xin nghĩ ngày hôm nay

''Ukm,sao vậy?''

_tút..,tút

Anh mệt mỏi quá!thiếp đi lúc nào không hay.

Hiện tại là 11h trưa...

Trong 1 căn phòng nhỏ...

Có 1 mỹ nam an tĩnh đang gối đầu lên giường ngủ...

Rất mệt....

Cùng 1 Thiên Thần bé nhỏ xinh đẹp...

Say trong giấc ngủ ấm áp đến lạ thường

-------------------------------

_uhm,uhm_cậu cọ nguyậy,mở mắt từ từ ra

Cậu chợt có cảm giác tay mình rất lạ,thì ra...anh đang nắm tay cậu...

Cậu rút ra kiu anh dậy...

_cậu tỉnh rồià

_thanks

_tỉnh rồi thì về đi,mà cậu sao về được, ở lại đi_tất nhiên 8 chữ sau anh kg nói được

_tôi biết rồi,xin lỗi,đêm qua...tôi có nói gì không?

_nói gì chứ?con người như cậu ko nói chuyện hại người thì thôi chứ còn chuyện gì

''Xiao xiao de nainji hai bu dong shenme shi ai... ''

Cậu cầm điện thoại lên,thấy người gọi là Phong Ca,nước mắt lại trực trào trên hàng mi cong,cậu quệt nước mắt,giữ giọng bình tĩnh nhất có thể

_Alo

''Nguyên Nguyên sao hôm nay,em không đến lớp''

_Em không sao?em ngủ quên.

''Vậy à!không có em đi học,anh buồn quá!''

_..._cậu ko thể nói gì được nữa,cậu vứt sang 1 bên,ôm mặt khóc không muốn cho Đình Phong nghe thấy.

Anh đứng bên ấy nhìn thấy all.cảm thấy thật hiếu kì với 2 người con trai này... Đã đồng tính rồi còn làm màu,rõ ngớ ngẫn.(sau nỳ cn cx z ns ai chứ)

_Sao không nghe máy?

_hức...hức

_Xong rồi,đi đi

_Đi đâu chứ?_cậu ngước ánh mắt đẫm lệ nhìn anh?

_Đi khỏi nhà tôi. Về nhà cậu (tên xấu xa)

_T...ôi...cho tôi ở lại được không? Tôi sẽ trả tiền nhà,được không?_van xin

_Không-bao-giờ,

_Tại sao chứ,tôi không ăn cơm của cậu, không dùng đồ của cậu thì...

_Ở chung với con rắn xấu xa như cậu sao?hứ_khinh bỉ

Cậu im lặng không nói gì nữa,đành cam chịu số phận.cậu lau nước mắt,đứng lên rời đi

''Khoan đã,cậu ta đang thất tình,cậu ta là 1 người đồng tính,cậu ta không có nhà ở.tại sao mình không làm Triệu Đình Phong thứ 2...hahahaha.Chỉ cần cậu ta tin yêu mình thì việc biến Vương Gia thành nghĩa trang không gì là không thể...Đúng,trời đang giúp mình...''

_Khoanđã

_???

_Tôi nói cậu không đi cũng được, thấy cậu cũng tội,là bạn bè tôi không muốn bỏ mặt (diễn đạt v~)

_Thật sao?_Vương Nguyên vốn đã đơn thuần nay đang chìm trong hồi ức đau lòng không nhận ra sự thay đổi 360° của anh.

_Tất nhiên

------------------------------- END CHAP 8 -------------------------------'

Au hỏi ý kiến xíu nà:cỏ mn K-N trong t/g nỳ lm j nhỉ?

*sẽ sống troq sự giả tạo của Vương Tk

*hay 2 ng dần hỉu nhau ta?

Au đaq sy nghĩ mà hỏq pít lm s?Đàh pãi nhờ sự giúp đỡ của các độc giả iu qí của au òy.Cỏ nèo góp ý dùm au i...au ths nhìu

Au cx sắp thi hk òy nên có lẽ từ đây đến ngày đó,au sẽ chỉ ra 1 or 2 chap nữa thui.

Ths m.n đã đọc 1 đoạn lảm nhảm of au...xie xie.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro