Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_Sao?Lớp trưởng Vương chưa di hoc sao?_chị A

_Chắc bệnh nặng lắm,chứ cậu ấy chăm lắm mà_Anh B

_Huhu...,Thiên Thần nhỏ bé của tui ơi!Ra về chị sẽ đến thăm em_bánh bèo G

_Cũng tại Vương Tuấn Khải hết à!_má F

_Ừ,người gì đâu hành tội con người ta quá vậy trời_dì K

_Sao trách Vương Tuấn Khải đẹp trai của tui vậy mấy má,có phải lỗi của anh ấy đâu.Nói chuyện mảc cười quá à!_Fan Khải

_Suỵt,Vương Tuấn Khải đến kìa

Không khí trở nên im lặng,ngột ngạt,Vương Tuấn Khải đủ thông minh để biết họ đang đề cập đến chuyện gì,nhưng anh cứ theo bản năng bỏ lơ qua chuyện. Vừa ngồi xuống lớp:

_Vương Tuấn Khải, không Vương gây sự mới đúng,sao cậo khó ưa quá vậy,Vương Nguyên đáng yêu như thế,trong trường không ai là không yêu cậu ấy.Mắt cậu bị lọt tròng à!Cậu ỷ cậu đẹp trai,học giỏi là hay à!Nói cho cậu biết mặc dù tôi rất chi là like cái mã ngoài của cậu,nhưng chúa ghét cái thói khinh người của cậu.... Bla....bla_Lưu Chí Hoành lại xổ cho cho Vương Tuấn Khải 1 tràn,tẩt nhiên là anh đơ toàn tập rồi.Nhưng với chỉ số IQ 3 số đủ để anh tiêu thụ hết tất cả những gì Lưu Chí Hoành nói

_Nực cười, cậu nghĩ cậu ta được như cái vẻ bề ngoài trong sáng,ngây thơ à,bị gạt hết rồi

_Cậu thì biết gì chứ,tôi đã chơi với Vương Nguyên từ nhỏ,mười mấynăm Không đủ để tôi hiểu cậu ấy à

_Ai biết được những người ngụy quân tử như cậu ta.Cha nào con nấy,cha cậu ta là 1 người ác độc,nham hiểm và thâm độc thì cậu ta cũng thế thôi.Đê tiện,vì lợi ích bản thân bất chấp tất cả.

Bịch

_Thì ra trong mắt cậu tôi là 1 con người xấu xa như...hức hức...thế sao?_Vương Nguyên vừa bước vào lớp nghe thấy cuộc trò chuyện không mấy tốt đẹp và nhân vật chính là cậu. Dừng lại nghe (nhìu chỵn mà) càng nghe càng tức,cậu khóc,đến khi nghe người khác xúc phạm đến cha cậu, cậu đã không thể chịu đựng.

_Nguyên Nguyên, cậu sao vậy,nín đi,ngoan mà đừng khóc_Lưu Chí Hoành lúng túng

_ĐÚng vậy đó,cha con cậu cùng là 1 hạng người như nhau thôi.Lo bảo vệ ông ấy cho tốt vào nếu không sau nay chết không biết có toàn thay không, ai kiu ác quá chi.

Chat_hum qua giờ sao bị ăn tát hoài vậy trời, khổ thân con tui

_Cấm cậu xúc phạm cha tôi.

Tuấn Khải cảm nhận được cái đau của bạt tay này.Nó có vị chua chát hơn,đau đớn hơn so với cái đấm của Vương Gia Long ngày hôm qua.Anh ngước mặt nhìn Vương Nguyên. Sao lạ quá,Vương Nguyên khóc rất nhiều lần trước mặt anh, sao chỉ duy nhất lần này là anh cảm thấy được sự xót xa,mặn đắng,trong ấy.Giọt nước mắt của cậu rơi xuống từng giọt,lòng anh cũng cảm thấy hơi thắt lại,hơi cảm thấy có lỗi

_Nguyên Nguyên... Ơ...đừng khóc nữa mà._Chí Hoành ra sức dỗ dành biết quá rõ cái tính chúa tự ái của Nguyên mà.

_Tớ không sao?_lau nước mắt nhìn Chi Hoành._tôi không muốn làm bạn với cậu nữa,sau này đừng để tôi nhìn thấy cậu_mắt đỏ hoe,cố mạnh mẽ_xuống can teen với tớ,tớ bao cậu ăn beefteck (ta wên cáh viết òy,viết đại á...sai đừq ném đá....tội ta ::>_

2 người vừa khuất bóng,anh lại thở phào nhẹ nhõm như vừa trút đi được 1 gánh nặng gì đó (nặq ém nga).Anh đưa mắt đâm chiêu nhìn xa,đúng,đúng là anh luôn tạo ra cho mình một rào cản cho bản thân,đối với cậu anh cũng vậy,nhưng tại sao anh lại quá đáng hơn so với những người khác.Suy cho cùng cậu đâu có gì là không tốt.Thông minh,hiếu động,tốt bụng và...đáng yêu. Không trong mắt anh cậu không đáng yêu tí nào (giả vờ hay nhỉ.??!!!)Có trách thì trách cậu mang họ Vương (cn cx z mà ns ai)là con của tên quỷ dữ Vương Gia Long.

Còn về Vương Nguyên cậu quay về làm cậu nhóc hoạt bát,lanh lợi như mọi ngày.Tất nhiên là cậu chưa quên được nhưng quân tử trả thù 1000000 năm chưa muộn (Cn của má hc jỏi mừ).Chỉ là tuyên thề không nói chuyện với hắn nữa thui.

_Ông .... Xã của Hoành Nhi siêu cấp đẹp trai...._gặp trai là tươm tướp

_Ủa,Nhị Hoành ''Hoành: liếc xéo''í lộn,Hoành Hoành, vợ đi đâu vậy,sao không gọi chồng qua đón

_Tại Nhị Nguyên ý mà...thui bỏ đi,vợ mới biết 1 tiệm kem tuyệt ém.Chồng đi với vợ nha

_Ừ,chồng còn giải quyết tí giấy tờ của học sinh mới,vợ qua làm phụ chồng,ùi vợ chồng mìh đi nha

_okey lun,chồng là number 1._vòng qua tay Tỷ

''Nãy giờ tôi làm bóng đèn à?!?''_Nguyên pov

2 người ngang nhiên chồng chồng, vợ vợ rồi bỏ đi không nói với cậu câu nào.Khỏi nói cũng biết đầu Nguyên đang là 100°C òy.Không biết làm gì,người cậu đầu tiên nhớ đến chính là Đình Phong.Cậu lấy điện thoại ra gọi vào dãy số quen thuộc (every day,số đó đều gọi cho cậu ít nhất là 10 lần .(au chém)).

''Sao lại gọi không được? Chắc đang ngủ''

Nguyên bắt taxi đến nhà Đình Phong,lúc này cũng gần 5h òy.

Cửa không khóa sao?ẩu hết sức mà

Cậu đẩy cửa bước vào,dưới nền nhà có them 1 đôi giày cao gót,cậu thấy l lắm,bình thương anh ở nhà có 1 mình mà.Cậu nhẹ nhàng bước lên cầu thang,lên đến phòng anh, cậu xoay nhẹ nắm cửa định hù anh 1 phát nhưng... Trước mặt cậu là...là...1 cảnh tượng vô cùng ... Vô cùng đáng ... (Au cx không biết đáng j nữa...)...khinh,anh và 1 cô gái trông quen quen đang ... Nằm trên giường... Cả 2 đều...đều không mặc áo,anh đang cầm ly nhâm nhi,...còn ả đang nằm trong lòng anh nhỏng nhẽo

_Anh yêu, khi nào mới bỏ thằng nhóc đó,cưới em?

_Uầy,em đừng nôn nóng,em đợi 6 năm nay rồi,đợi thêm 1 tí có sao?Đợi tới khi anh thống lĩnh được nhà họ Vương thì nó cũng bị anh quăng ở 1 cái xó,em sẽ là phu nhân chính thức_đễu giả

_Thấy anh đi bên nó,em buồn lắm anh biết không?_làm nũng

_Giả vờ thôi,em biết mà.Anh chỉ giả tạo khi ở bên nó thôi.Chỉ tại nó ngốc lúc nào cũng tin anh... Haha

_Ngốc thật,em với anh lợi dụng nó,vậy mà không biết còn gọi em là tỷ tỷ...hjhjhjhj...vui thiệt chứ...,

Cuộc đối thoại này như 1 nhát dao,í lộn 2 nhát đâm thẵng vào tim cậu. Cậu chưa bao giờ nghĩ người luôn hết mực cưng chiều,chăm sóc cậu lại lừa dối cậu vì gia tài nhà cậu. Người mà cậu yêu quý như chị 2 lại dang díu với người mà cậu yêu. Rốt cuộc là sao đây!?Sao ai cũng quay lưng với cậu hết vậy?Cậu có làm gì sai đâu.Không muốn nhìn thấy cái hình ảnh dơ bẩn này nữa.Tuy rằng lòng rất đau,nước mắt nht nhòa vì những thứ trong căn nhà này tưởng chừng sẽ mãi thuộc về cậu thì giờ đây nó đã có chủ nhân mới nên cậu mới phãi ra đi.

Cậu cứ thế lao ra bất chấp phương hướng,chạy mãi...Két..,1 chiếc xe lao đến

Và...

Á....á....á

Rầm...

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Biết chuyện gì xảy ra không? Để tới chap 8 au nói cho nghe,sự việc rất chi là bất ngờ...hehe....không như m.n đag nghĩ đâu!!!
Góp ý dùm au i au ths nhìu

#klq:Nàng ShynNquyn au thật sự xl cô nhoa,au k send qua cho cô được... Đơn giản vì au onl = đt.Cô thôq cảm choa ta nhA.au cx tiếc ghê ém.cô đừq pùn ta nhoa....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro