Phiên Ngoại 2. ☆ Dục Vọng ☆

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Bán xôi thịt đây! Mại zô. . .=)~ ]

Ta nói trước, chap này cực kì biến thái, thỉnh các bạn còn non nới không nên đọc. Đừng nói ta không báo.

~☆♡☆~

Vương Nguyên hiện đang gấp rút học để bù lại kiến thức cho một tháng nghỉ vừa qua, chẳng bù cho hắn, suốt ngày đều bám theo cậu, hết hôn hít thì lại sờ mó, cố gắng tìm đủ mọi cách để ăn đậu hủ. Nhưng nó luôn luôn dừng lại ở mức. "Bỏ cái tay anh ra, nếu không hôm nay em sẽ qua ngủ với mẹ."

".........."

Vương lớn nhà ta cực kỳ sầu não, nếu tiểu bảo bối làm vậy thật, thì cuối cùng chỉ có hai cha con hắn đau lòng ôm nhau ngủ a.

Phải làm cho bảo bối tự chủ động hiến dâng lên cơ thể mình mới ổn, nhưng là phải làm cách nào?

Chuốc rượu? Vương Nguyên rượu vào sẽ ngủ ngay, nào có hơi sức vận động với hắn.

Có còn nhớ lọ thuốc thần bí gì đó mà em họ Lưu Miên đưa cho không? Đó chính là công cụ để gỡ ra cái gai khó chịu trong mắt hắn này.

Đương nhiên, vì để đảm bảo an toàn cho cả mẹ lẫn con, khụ, cho tiểu bảo bối của hắn, cho nên hắn tự mang mình ra làm chuột thí nghiệm. Mới chỉ thử liếm một chút, mẹ ơi, tự giải quyết mất tận nửa tiếng.

Điều đó chứng minh, thuốc này hoàn toàn công hiệu. Hắn yên tâm... cho cậu uống rồi. Cho nên, việc hắn hiện tại đang tay cầm theo cốc sữa 'bình thường' tiến về phía cậu không phải là cũng bình thường nốt sao?

"Bảo Bối, thư dãn một chút, uống sữa đi."

Cậu không buồn ngước mặt lên khỏi quyển sách, tùy tiện nói. "Anh để đó, lát em sẽ uống sau."

Vương lớn phồng mặt, đưa miệng cốc sát tới môi Vương nhỏ, tay còn lại đưa tay bóp nhẹ miệng cậu. "Nhanh uống a, nếu để lát nữa nguội rồi sẽ không ngon."

Ngữ khí bá đạo ra lệnh của hắn làm cậu có chút bực mình, đưa tay muốn đẩy ra, không may lại làm đổ cốc sữa xuống sàn. Không khí trong phòng liền tràn ngập mùi sữa, ẩn trong đó không gian như trùng xuống.

Nháy mắt thấy Vương Nguyên như chuẩn bị lao xuống dọn dẹp, hắn thân thủ nhanh nhạy hơn, vội vàng ủn cậu trở lại ghế ngồi. Cũng may cốc không phải làm bằng chất liệu thủy tinh, hắn cầm cốc trống không lên, hướng ra cửa gọi một tiếng, lúc sau, con chó lai nhà bọn họ xông tới, liếm nốt chỗ sữa trên nền nhà.

Vương Nguyên thẫn thờ nhìn một người một cẩu ngồi cạnh nhau, ánh mắt rơi xuống bàn tay hắn đang vuốt đầu chó nhỏ, liền nhớ lại cái ủn của hắn lúc nãy. Tuy lực đạo không gọi là mạnh, nhưng lại làm cho cậu sinh ra cảm giác là hắn không muốn cậu lại gần.

Sau khi xem xét tiểu cẩu liếm hết phần sữa trên sàn, Vương Tuấn Khải ngửng lên liền thấy Vương Nguyên đang nhìn mình chằm chằm, hắn thở dài, đi lấy khăn ướt lau qua chỗ bẩn, đá đít tiểu cẩu ra ngoài.

Thấy vẻ mặt khó chịu của hắn, cậu không khỏi áy náy. "Anh là đang giận à?"

Vương Tuấn Khải lắc đầu, hắn là đang lo lắng cho con tiểu cẩu kia kìa.

Vương Nguyên thấy hắn như vậy lại càng cảm thấy mình đoán đúng rồi, cắn môi đi tới bên cạnh hắn. Mọi lần, chỉ cần cậu xuất hiện trước mặt hắn như vậy, y như rằng hắn sẽ đưa tay lên kéo cậu ngồi trên đùi hắn, nhưng hôm nay Vương Tuấn Khải bỗng dưng tránh né. Hắn đứng dậy, bước qua người cậu, cầm áo khoác lên, "Tối nay anh sẽ về muộn, em nhớ ngủ sớm một chút."

Vương Nguyên chỉ biết đứng đó nhìn hắn rời đi, trong lòng là một đống ngổn ngang. Khi nãy hắn bước vào, đúng lúc cậu đang xem GV, vội vàng chuyển sang màn hình khác, giả bộ như mình đang học bài. Cậu bởi vì không muốn hắn trông thấy phản ứng dưới quần nên cố gắng hắt hủi, bắt hắn tránh ra chỗ khác.

. . .

Từ khi hắn rời khỏi nhà đã được ba tiếng, mười một giờ tối, Vương Nguyên ở trên giường tự dùng ngón tay mình ra ra vào vào nơi cửa huyệt, tay kia đưa xuống cầm lấy dương vật đã sớm ướt sũng lên xuống, mồm ồ ồ thở dốc.

Lúc Vương Tuấn Khải đi, cậu nhịn không được lại bật GV lên cho đỡ chán, cũng là tưởng tượng cái đó cắm vào mình là thủ dâm. Vương Tuấn Khải không nói tới chuyện quan hệ, cho nên cậu cũng không dám mặt dày đi dụ dỗ hắn, sợ hắn phát hiện ra cơ thể dâm đãng này.

"Hô ô........ Vương Tuấn Khải.... ô....." Nhịn không được gọi tên hắn. Vương Nguyên để lại ngón tay trong huyệt động vẫn luân động không ngừng, tay kia sờ mó tìm thấy điện thoại phía đầu giường, gọi cho hắn. Muốn nghe thấy giọng nói trầm ấm đó, chắc chắn là thích muốn chết.

Vương Tuấn Khải đang ngồi một mình trong quán bar, thấy điện thoại rung lên bèn bắt máy, "Alo, em gọi anh có việc gì vậy?"

Nghe được giọng nói hời hợt của hắn, trong lòng tăng lên một cỗ khoái cảm, đồng thời cũng thấy ủy khuất. Bật loa trên điện thoại, cậu dùng tay tự miết đầu vú mình. "Ô ô........ Khải à....... hức............ hô thoải mái......"

Vương Tuấn Khải hít phải một ngụm khí lạnh, biết được Vương Nguyên đang làm ra loại hành động gì, vội vàng chạy xuống lấy xe chuẩn bị đi về. "Bảo bối." Khi đã an vị trên xe, lại nghe thấy bên kia truyền ra tiếng.

"Vương Tuấn Khải...... A a..... muốn bắn.......... Hô ô........."

"Bảo bối." Hơi thở đã có chút gấp gáp, hạ thân cũng bắt đầu có phản ứng. Ngồi trên xe, không thể lái được với tình trạng này, hắn đành phải đưa tay xuống, qua lớp vải mỏng của quần trong ma sát dương vật. "Muốn vào trong em......"

"Ưm... m....... ha a....... thoải mái......." Nơi địa phương kia đã sớm tiết ra dịch ruột non, không khác chỗ kín của nữ nhân là mấy, thuận lợi để cậu cho hai ngón tay đâm chọc lỗ nhỏ, nhưng vẫn cảm thấy ngứa ngáy chưa đủ. "Khải.... hô ô.......... cho em........"

Vương Tuấn Khải cũng đang rất thống khổ, một bên nghe tiếng rên dâm đãng của Vương Nguyên, một bên lại tự xoa nắn tinh khí đã tím đỏ của mình, tưởng tượng được cắm vào cúc động mê người kia mà ra sức chà đạp. "Thao chết em..... tiểu bảo bối....... hô........"

Không biết qua bao lâu, Vương Nguyên mới hét lên một tiếng, đem toàn bộ bắn xuống ga giường. Mà đồng thời Vương Tuấn Khải cũng đến cao trào mà bắn ướt quần trong.

"Khải à.... về đi mà.... em cần anh."

Nhận thức được thì cậu đã tắt máy từ bao giờ. Vương Tuấn Khải lập tức lái xe về nhà.

Cha mẹ đều đã đi du lịch, nhà chỉ còn hai anh em hắn. Khi đã an vị đứng trước cửa phòng, hắn cảm thất rất khẩn trương mở ra. Vương Nguyên trần trụi nằm ngửa trên giường, hai chân mở rộng, để lộ tinh khí mềm oặt cùng với huyệt động mê người vẫn còn chảy ra dịch thể mấp máy.

Bên tai ong ong một trận, không còn cảm thấy bất kì thứ gì quan trọng hơn con người trước mặt này. Hắn vội vàng thoát ra y phục trên người, tới hôn lên đôi môi còn dính chút nước bọt kia, khẽ liếm. Vương Nguyên bị giật mình tỉnh dậy, sau khi thấy người kia là ai thì mới thôi chống cự, ngược lại còn tự thấy xấu hổ, mình như vậy, anh nhất định sẽ ghê tởm phải không?

Nghĩ như vậy, hốc mắt lại bắt đầu đỏ lên. Vương Tuấn Khải hôn lên khóe mắt cậu, đau lòng hỏi. "Em sao vậy, không khỏe chỗ nào?"

"Anh sẽ chán ghét, bởi vì em rất biến thái." Cắn môi nói ra lời trong lòng.

Hắn chỉ cười nhẹ, hai tay vuốt ve hai núm vú của cậu, đầu cúi xuống đưa lưỡi vào trong huyệt động, làm động tác như đang làm tình mà ra vào, thỉnh thoảng còn hút lấy dịch thể được chảy ra vì kích thích.

"Hô........ đừng mà........ cầu xin.... A ha...... Xin anh...... Hô ô..... rất bẩn........... thích chết mất...... A a a.......... dùng lực........ Nga a......... Sướng chết mất...... Khải...... A a a........"

Vương Tuấn Khải càng liếm càng hăng, hai tay vẫn an ủi hai đầu vú đã dựng đứng. Thân thể cậu cũng thành thực nâng lên cầu hắn miết.

"Rất ngứa..... Hô ô...... Thích chết em....... Khải à...... muốn thứ kia cơ......"

"Thứ nào vậy? Hử?" Hắn tà ác, cắn lên đùi trong mẫn cảm của cậu.

"Thứ đó...... hức a...... Khải nhỏ của anh..... hô ô........... Thao em......... Thao chết em đi......."

"Được, đáp ứng em." Thực sự là chính hắn cũng sắp chịu không nổi, nâng lên thắt lưng, ra sức đỉnh một cái, thành công làm cho Vương Nguyên hét to. "A a a a ........... Đau quá... A.... Từ bỏ......... Em từ bỏ........"

Vương Tuấn Khải ôn nhu giúp cậu lộng tinh khí nhỏ, hôn lên cần cổ trắng ngần cùng xương quai xanh mê người. "Ngoan, thả lỏng một chút..... rất nhanh sẽ hết đau."

Đau đớn dần qua đi, khoái cảm không tên đánh ập đến. Vương Nguyên khó chịu ngọ quậy thắt lưng, làm cho đỉnh tinh khí của hắn đâm chúng nơi nào mà kêu lên một tiếng. "Ngao ô........"

Hắn biết cậu đã chịu không nổi, nâng mông cậu lên, ra sức đâm chọc vào nơi vừa nãy, làm cho Vương Nguyên khóc lóc vì sung sướng.

Vương Tuấn Khải bỗng dưng đập bép vào mông cậu, nơi kết hợp của hai người truyền đến một trận run rẩy. Hắn thong thả nằm xuống giường, kêu cậu dùng tư thế cưỡi ngựa mà tự động. Vương Nguyên ấm ức dùng hai tay chống lên ngực hắn, nhín lên nhín xuống, muốn đâm vào tuyến tiền liệt để gây khoái cảm. Hai tay Vương Tuấn Khải cũng không nhàn rỗi mà đi trêu đùa hai hạt đậu nhỏ cùng với tinh khí của cậu.

"A ha...... Khải....... thích chết mất.......... giúp em....... Ôi..... To quá...... Hô ô...... sẽ nát bụng........ Ngô...... Thích chết em rồi.... ......."

Rất lâu sau đó, hai người họ cùng đạt tới cao trào. Đêm còn dài.... thỉnh mấy mà tự YY =))))))))))))

~☆♡☆~

Hoàn cả bộ *tung hoa*

Chap này max dài TT-TT

Thấy ta viết H sao? Được không? Hay là để 15/7 này viết nguyên một short toàn H cho mấy cô thưởng thức?

Nhớ nhận xét nha T.T Chap cuối rồi, đừng kiệt xỉ bố thí cho ta một chút. 😂😂😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro