chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Tại nhà Jessica: 
- Tối nay con nhớ về nhà ăn cơm nghe chưa! 
- Dạ?... à… đương nhiên rồi! – Mai Mai trả lời bố. 
-----------
Tại lớp VIP 1: 
- Sica. !..!...! 
- Sica. !...!...! 
- Jessicaaaaaaaaa……………. 
Jessica đang chìm đắm trong quyển giới thiệu về các bộ phim được trình chiếu trong Liên hoan phim Trung Quốc, giật mình: 
- Hả?? … - Vừa gọi Sica phải không? 
Jessica vẫn vô tư hỏi mà không hề nhận ra sự “nản” ra mắt của cậu bạn kia. Cậu bạn kia chẹp miệng: 
- Thôi! Không nói nữa. Rồi cậu ta khoác vai cậu còn lại đi ra ngoài. 
Jessica lại đắm chìm vào quyển giới thiệu phim. (Im lặng….) 
- Sica này! 
Jessica đang say sưa là thế, vậy mà: 
- Yuri vừa gọi Sica hả? Có việc gì thế? 
Cùng trong một hoàn cảnh mà Jessica có hai thái độ khác hẳn nhau. Nhìn gương mặt háo hức hiện giờ ngược 180° so với sự lơ đãng khi nãy. 
- Học xong có bận gì không? - Yuri hỏi. 
- Không có. – Jessica cười đáp. 
- Thế thì… 
- Đi chơi hả? OK!!! – Jessica toe toét, giơ tay làm dấu “OK”. Yuri mỉm cười. 
- À. Sica chọn 2 phim này, Yul thấy có được không?
 - Em chọn phim nào yul cũng xem mà. - Yuri nhìn Jessicai trìu mến. 
- Ờ ha. Vậy chọn hai phim này, 16h thứ 3… 
--------
Thời tiết mỗi lúc một lạnh. Dù mặc nhiều áo rồi nhưng Jessica vẫn run cầm cập. Yuri giơ tay khoác vai Jessica, nép cô về phía mình, hai người sóng bước đi. Cảnh tượng này diễn ra khiến cho trước mắt của nhiều nữ sinh trong học viện chỉ còn “một trời đom đóm” đang nổ đen đét (nổ đom đóm măt). Ra đến cổng, Jessicai nói: 
- Yul đi lấy xe trước đi, để Sica qua nói với người vệ sĩ đã. 
Yuri có vẻ lưỡng lự, nhưng rồi cũng đồng ý. Yuri ngồi trong xe, thấy dáng Jessica đang chạy đến. hai má đỏ ửng lên vì lạnh. Vội vã ngồi vào xe, nhận lấy cốc sô cô la nóng từ Yuri, uống gấp. 
- Ui da! – Jessica kêu lên, lấy tay quẹt… lưỡi. 
- Ai bảo em không thổi. - Yuri nhìn Jessica, khẽ lắc đầu. – Sao lâu vậy? Họ không cho em đi à? 
- Ừm… - Rút kinh nghiệm, Jessica từ tốn, nhảm nhí từng ngụm nhỏ. 
- Thế sao em vẫn đi được? 
- Sica phải nói mãi họ mới tin đấy – nhâm nhi ngụm sô cô la trong khi Yuri bắt đầu cho xe chuyển bánh – Sica bảo shop Nino có hàng mới, Sica qua đó mua đồ rồi sẽ về. Có người hộ tống Sica rồi, họ không phải lo lắng. Yuri nhìn Jessica qua gương khoảng 1 giây như để kiểm tra lại xem đó có đúng là Jessica hay không… 
- Em đã nói dối à? 
- Ừm… 
- Em biết nói dối từ khi nào thế?
 Cứ như máu lên não chậm. Lúc này, Jessica mới cau mày nhìn lại Yuri. 
- Đúng rồi… Sica đã nói dối – gương mặt cô nàng đầy vẻ tội lỗi - … nhưng… không nói dối… thì đi sao được! – và nụ cười đắc chí xuất hiện. 
Yuri dứng xe trước một restaurant, nói: 
- Đợi yul ở đây, cấm lăng xăng đi đâu đấy! 
- Biết rồi. – Jessica ngoan ngoãn trả lời - … ủa, tưởng vào đó ăn chứ. 
Nhưng Yuri đã đi rồi, không nghe thấy Jessica nói gì hết. Lát sau, Yuri quay lại, trên tay cầm một túi… 
- Đồ ăn hả? – Jessica nhanh nhảu. 
- Ừ! 
- Đưa Sica!
 - Không! 
Jessica cau mày: 
-Mua đồ ăn mà không cho ăn! Để ngắm chắc? – Jessica lẩm bẩm. 
- Em vừa nói gì? - Nói một lần thôi, không nghe thấy thì kệ. 
“Dỗi rồi!!!” Yuri nghĩ bụng, nhoẻn miệng cười. Suốt đoạn đường tiếp theo, Jessica không nói tiếng nào. Thi thoảng lại lườm Yuri rồi hất cằm một cái. Đáp lại sự giận hờn của Jessica là những nụ cười… khả ái của Yuri.
Yuri và Jessica ra khỏi nội thành. Hai bên đường đã xuất hiện cánh đồng rộng bao la. Thời tiết mùa đông, trời mây xám xịt. Cánh cổng lớn mở ra. Bên ngoài xe không biết nơi nào mà cây cối um tùm. Mở cửa xe bước ra, Jessica tròn mắt kinh ngạc: bước qua cổng, vào đến trong này chỉ có một con đường duy nhất. Hai bên đường là hàng cây lá nhỏ, mọc dầy rậm với nhau như bức tường thành, đứng từ bên này không thể nhìn được sang bên kia. Yuri nắm tay Jessica đi về phía trước. Con đường uốn quanh. Đi một lúc, quay đầu lại, cánh cổng đã biến mất. Nhìn trước nhìn sau, con đường cứ hun hút trong một màu xanh rì. Jessica cảm giác như mình đang lạc vào mê cung vậy. Jessica nhắm mắt lại, để cho Yuri dắt đi. Cô cảm nhận cái rét cắt da, cảm nhận nơi đầu mũi của mình đã lạnh cóng, các vân thịt hai gò má cũng co lại vì lạnh, nhưng mỗi bước đi vẫn rất vững chãi và cô cảm nhận được cả sự ấm áp nơi bàn tay cô đang nằm gọn trong bàn tay của Yuri, ấm áp vô cùng. 
Yuri dừng lại: 
- Em mở mắt ra đi! 
Jessica cũng đã dừng lại, không bước đi nữa tức là không còn phải “xé không khí” để hứng lấy cái rét. Cô mở mắt ra, gương mặt ngạc nhiên xen lẫn thích thú…
Không gian xung quanh cứ như đang trong thế giới cổ tích vậy. Phía cuối của con đường màu xanh kia là một căn nhà gỗ. Yuri mỉm cười – một nụ cười chỉ có khi ở bên Jessica. Cô mở cửa. Nội thất trong nhà duy nhất có một chiếc... ghế dài. Nhưng nhìn ánh sáng trong căn nhà rất ấm áp. Nhà gỗ này chỉ có một tầng đấy và thêm căn gác nhỏ ở trên. 
Yuri đưa Jessica lên tầng trên. Vừa bước tới nơi, thứ đầu tiên đập vào mắt Jessica chính là chiếc giường bởi nó chiếm hết nửa diện tích căn gác! Và đó là đồ dùng duy nhất có mặt ở đây. 
- Căn nhà gỗ này thích thật đấy nhưng nội thất thì xơ xài quá. – Jessicai nói. 
- Yul thích đơn giản - Yuri vừa nói vừa đẩy Jessica đi về phía chiếc giường. Jessica gật gật đầu: 
- Uhm. Đơn giản cũng có cái đẹp của đơn giản. Nhưng mà cái nền này đi lạnh chân quá. Jessica co luôn hai chân lên đệm khi vừa vừa ngồi lên giường. 
- Yul sẽ bảo người làm trải thảm. – Yurio nói rồi giơ túi đồ ăn trước mặt Jessica. – Đói chưa? 
Từ lúc xuống xe đến giờ liên tục chứng kiến những bất ngờ khiến Jessica cũng quên luôn chuyện ăn uống. Thấy túi đồ ăn, ngửi mùi thức ăn thơm phức, bụng cô nàng bắt đầu réo ầm ĩ. Sáu đùi gà, hai hamberger, khoai và nước. 
- Oa, trông ngon quá! – Jessica reo lên. Cô cầm một hamberger đưa cho Yuri. 
- Yulkhông ăn. 
Jessica nhìn ngạc nhiên hỏi: 
- Sao lại không ăn? Hay Yul không thích ăn gà chiên? Không thích ăn thì mua làm gì? Yuri cười: 
- Không phải. Yul không đói thôi. Jessica cười tươi gật đầu: 
- Vậy à! Vậy thì Sica sẽ để phần yul một bánh, ba đùi gà, Sica không thích ăn khoai, cho yul hết khoai luôn – vừa nói vừa chia đôi phần ăn của hai người – mà khoai một mình yul ăn thì cho yul hai đùi thôi. Hì hì.. – Jessica cười toe toét. Đưa luôn miếng đùi đáng lẽ là phần của Yuri lên miệng. 
Yuri cười hiền, lấy lon nước uống. 
- Căn nhà gỗ này của yul à? – Jessica hỏi khi bắt đầu chơi tiếp cái đùi thứ hai. 
- Ừ. Em có thích nó không? Nuốt vội miếng thịt gà: - Có. Về Sica cũng sẽ bảo bố làm cho một cái giống thế này. Yuri lại cười: 
- Cứ từ từ mà ăn. 
Nhìn Jessica ăn đùi gà, Yuri chợt nhớ lại lần đầu tiên hai người gặp nhau. Cô tiểu thư ngang ngược, chảnh chọe đã đi đâu mất?! Chẳng mấy chốc phần đùi gà của Jessica cũng đã hết. Cô nàng bắt đầu đả sang bánh. Nhìn suất của Yuri còn nguyên: 
- Sao yul không ăn đi? 
- Đã nói là yul không muốn ăn rồi mà. ......... 
- Ui no quá đi! 
Jessica xoa xoa cái bụng no căng, nhìn xung quanh, thấy Yuri đang ngồi tựa cửa nhìn mình. Jessica đứng lên đi về phía Yuri. Nhìn qua tấm cửa kính trong suốt, từ trên căn gác nhìn xuống, con đường màu xanh thu gọn trong tầm mắt. 
- Oa. Thật thanh bình. – Jessica cười tươi rồi cũng ngồi xuống tựa cửa đối diện Yuri. Yuri vẵn không hề rời mắt khỏi Jessica. Jessica đưa tay lên quẹt quẹt cái miệng của mình: 
- Bị dính đồ ăn à? Lúc ăn xong Sica lau rồi mà. 
Yuri lắc đầu: 
- Sạch rồi. 
Rồi cô quay đầu nhìn ra ngoài trời. 
- Nếu bây giờ yul không còn ở đây ... em sẽ thấy sao? 
Jessica cau mày không hiểu. 
- Tức là yul không ở Hàn Quốc mà sẽ đến một đất nước nào đó chẳng hạn. 
Chân mày Jessica dãn ra, cô im lặng rồi nói: 
- Chắc là sẽ buồn, rất buồn. 
Yuri quay nhìn Jessica. Jessica không hiểu lại tránh ánh mắt đó. 
Từ nhỏ tới giờ, Jessica chưa từng có lấy một người bạn. Những đứa trẻ Jessica từng gặp đều là con nhà vương giả. Trong môi trường đó có được người bạn đúng nghĩa có khi còn khó hơn lên trời. Chứ đừng nói đến bạn thân. Jessica bật tiếng cười nhìn Yuri. 
- Sica không có bạn, Yul có nghĩ là tại tính Sica khó ưa không? 
Yuri không nói gì, nắm lấy tay Jessica, nhìn đôi mắt đỏ hoe từ lúc nào. Jessica đặt bàn tay kia lên tay Yuri: 
- Vậy nên yul là người bạn đầu tiên của Sica, và còn là người bạn thân nữa. Yul hứa sẽ mãi mãi là bạn thân của Sica nha!
 Ánh mắt của Yuri có sự thay đổi sau câu nói ấy. Cái nắm tay cũng lỏng dần. Cô cười khan: 
- ‘Bạn thân mãi mãi’ à? Yul muốn hỏi em một câu, em biết những gì về yul? 
Jessica đầu óc đơn giản, nghe Yuri hỏi vậy thì cũng định trả lời, nhưng chợt thấy ngoài biết tên, biết nhà, biết mặt bố của Yuri ra thì cô cũng chẳng biết điều gì hơn. Đành im lặng. 
- Có phải ngoài biết tên, nhà và bố yul thì không còn gì nữa đúng không? Vậy em không sợ yul cũng sẽ giống như những công tử, tiểu thư kia hay sao? ... mà có khi còn tệ hơn thế! – Câu cuối Yuri nói bằng giọng khác hẳn... Jessica lập tức lắc đầu quả quyết: 
- Không. Sicakhông sợ vì Sica biết Yuri không như vậy, và Sica tin Yuri sẽ không bao giờ là như vậy. 
Yuri nhìn Jessica. Niềm tin của Jessica thật quá lớn. Yuri có thể cảm nhận được điều ấy qua đôi mắt cô. Yuri lắc đầu, đứng vụt dậy: 
- Yul sẽ làm em thất vọng thôi. 
Im lặng…. 
- Yuri… - Jessica ngập ngừng - … 
- Đừng trẻ con thế! – Yuri nói 
Yuri không thể hiểu nổi tâm trạng của chính mình lúc này. Liếc nhìn gương mặt của Jessica cô thấy tội nghiệp cho cô ấy, và càng tự giận bản thân mình nhiều hơn. Yuri cười, nụ cười buồn bã nhưng vẫn cố làm ra vui vẻ: 
- Sica này! 
Jessica giật mình, không khí yên ắng khi nãy khiến Jessica thấy run trong lòng, và cái gì đó như sợ. Cô ngẩng nhìn Yuri. Thái độ cô ấy đã khá hơn nhưng đấy vẫn không phải một Yuri cô từng biết. 
- Yul nói đi. 
Yuri ngồi xuống giường nhìn Jessica ngồi đất nhìn mình buồn bã, che đậy cảm xúc thật, cười nói: 
- Đến khi nào em mới chịu đổi cách xưng hô với Yul? 
Jessica tròn mắt, thấy câu hỏi chẳng liên quan gì đến hoàn cảnh. 
- Nhìn yul say đắm thế?! 
---------
Tại nhà Jessica 
- Ông chủ cho gọi tôi. – Dì Min nói Ông Jung không rời mắt khỏi tờ báo, hỏi: 
- Jessica về chưa? 
- Dạ chưa, thưa ông chủ. 
- Dì có biết con bé đi đâu không? 
- Dạ, vệ sĩ nói cô ấy đi mua đồ. 
- Mua đồ? Nó cần mua cái gì? Mà nó đi với ai? 
- Cô ấy nói là có hàng thời trang mới về. Cô ấy đi cùng bạn. 
‘Bạn sao?’ ông Jung nghĩ 
- Dì Min này. 
- Dạ, thưa ông chủ. 
- Dì có biết dạo này Jessica hay tiếp xúc với ai không? Uhm.. ý tôi muốn nói là quan hệ bạn bè của nó! 
- Chuyện này... (Dì Min nói gì đó với ông Jung.............) 
--------
Quay lại với Yuri và Jessica. Sau khi thái độ của Yuri khá hơn, Jessica cũng vì thế mà tươi tắn trở lại.Hai người họ cười cười nói nói. Thời gian cứ thế trôi, và càng trôi nhanh hơn mỗi khi hai người bên nhau. Với riêng Yuri, dù bên ngoài có cười nói với Jessica nhưng chốc lát trong lòng cô lại đấu tranh dữ dội ‘Tại sao em lại tin tôi như vậy. Một người như tôi có đáng không’, ‘Tình cảm của em dành cho tôi chẳng lẽ chỉ như một người bạn thôi sao’, ‘Tôi có nên nói sự thật về mình với em không, có nên không??????’ 
Mùa đông, ngày trôi qua thật nhanh. Khi hai vừa bước ra khỏi căn nhà gỗ, một người đàn ông vội vã chạy tới, hớt hải nói: 
- Thưa cô. Bọn Mặt Sắt ở Nam… 
Yuri vội giơ tay nắm lấy khuỷu tay anh. Lúc này người đó như mới nhận ra sự có mặt của Jessica liền im bặt, gương mặt không giấu nổi căng thẳng. 
- Em ra xe trước đi. Mấy hôm nữa có buổi gặp mấy người quen cũ nên cần chuẩn bị. Jessica gật đầu: 
- Vậy Sica ra trước nha. 
Vừa bước đi Jessica cảm thấy có gì là lạ. Nhưng rồi lại thả hồn vào màu xanh tươi mát của con đường. Jessica đứng đợi cạnh chiếc xe. Lúc sau thì thấy Yuri và người đàn ông kia đi ra, vừa đi hai người còn vừa nói chuyện gì đó. Nhìn gương mặt Yuri khi đó, không hiểu sao Jessica thấy… sợ. Khi Yuri trông thấy Jessica thì cậu chuyện của hai người họ cũng kết thúc. Người đàn ông kia gật gật đầu rồi quay bước đi. 
- Phải về thật rồi sao? Nhưng Sica chưa muốn về. – Jessica xị mặt khi Yuri đi tới. 
- Căn nhà vẫn còn đây, lúc nào muốn lại tới, em có thể tới đây bất cứ khi nào em thích. 
Jessica im lặng lên xe. Nhìn lại con đường màu xanh mà phía cuối con đường là căn nhà gỗ nơi mà Yuri và Jessica vừa ở đó, cô cảm thấy điều khiến cô lưu luyến không phải căn nhà mà là những giây phút cô vừa có được cùng ‘người ấy’.
-------- 
Tại phòng sách trong nhà của ông Jung 
- Có việc này tôi cần cậu tìm hiểu – ông Jung nói với một người đàn ông nào đó – liên quan đến Jessica, con gái tôi. 
- Xin ông cứ nói. 
- Tôi muốn biết về mối quan hệ, quen biết bạn bè gần đây của nó. Nó hay đi cùng ai. Và cho tôi đầy đủ thông tin về người đó. 
--------
Chiếc oto dừng ở đầu con ngõ vắng. Hai người một nam một nữ ngồi trên xe, nhất thời chẳng nói gì với nhau lúc này…. 
- Uhm…- Jessica nói – Sica đặt vé xem phim rồi, yul nói là sẽ đi rồi đấy nhé! 
Yuri hai tay nắm chặt vô lăng, mắt nhìn thẳng (k hiểu sao muốn nhìn Jessica mà thấy khó quá), ậm ừ đồng ý. 
- Um... vậy Sica về đây. Nói xong, cô đưa mắt nhìn Yuri, nhưng Yuri không nhìn cô, rồi mở cửa xuống xe. 
Rét quá! Jessica khoanh tay lại giữ ấm. Cô bước đi... Bất ngờ.... Khuỷu tay cô bị túm chặt Trong nháy mắt Cả người cô quay về phía sau Và được ôm trọn trong vòng tay của... 
- Yuri... – Jessica ngạc nhiên, ấp úng. Yuri không nói gì chỉ siết tay ôm cô chặt hơn. Jessica rất ngạc nhiên trước hành động này của Yuri. Đây là lần đầu tiên một cô gái ôm cô. Cảm giác thật lạ... Nhiệt độ ngoài trời lúc này chắc chỉ 14, 15 độ. Trong vòng tay của cô gái ấy, cô cảm thấy ấm áp vô cùng. Đó không chỉ là cái ấm áp về da thịt, mà còn ở đâu đó trong lòng cô. Như điều gì đó mà cô luôn chờ đợi lâu nay đã đến! Bất giác cô vòng tay ôm lấy Yuri... .................... 
Jessica bước vào nhà, trong lòng lâng lâng cảm xúc. 
- Cô chủ! 
Dì Min gọi lớn làm Jessica giật mình: 
- Gì vậy dì?! 
Dì Min nhăn nhó: 
- Sao bây giờ cô chủ mới về. Cô quên sẽ ăn tối với ông chủ tối nay sao? Giật mình tập 2: 
- Ừ nhỉ! Vậy bố con đâu? 
- Về rồi hả con? 
Ông Jung bất thình lình xuất hiện. Ông cười với cô con gái: 
- Dì dọn đồ ăn đi – ông nói với dì Min, rồi nói với Jessica – con lên thay đồ rồi xuống ăn tối. 
Nói xong ông không quên cười với Jessica một nụ cười. Điều này khiến cho cả dì Min và Jessica đều không ngờ. Trong bữa ăn. 
- Việc học của con vẫn tốt chứ? 
- Vẫn tốt ạ. – Jessica đáp. 
Ông Jung tự tay gắp một miếng thịt bit-tết vào bát Jessica, hỏi: 
- Các bạn học của con thì thế nào? 
Jessica nhìn bố nhưng thấy thái độ của ông Jung chỉ giống như đang hỏi những câu quan tâm thông thường. 
- Giống trước đây thôi ạ. Vẫn là học cùng với các cô cậu chủ của các công ty, tập đoàn lớn khác. 
Jessica bất chợt nghĩ đến Yuri. Hôm nay ở căn nhà gỗ Yuri đã hỏi mình biết những gì về cậu ấy ??? Tại sao Yuri lại hỏi mình như vậy??? 
- Con sao thế? Bố hỏi vậy làm con thấy không vui à? – Ông Jung nói. 
- Dạ… à… không… không ạ. Có gì đâu. Con quen thế rồi. 
Sau bữa cơm, Jessica lên phòng. Ngồi một mình, cô bất giác vòng tay tự ôm lấy mình, nhớ lại cảm giác khi được Yuri ôm trong tay... 
--------
Tại nhà Yuri. 
- Anh đã biết chuyện của hội Mặt Sắt ở Seoul rồi chứ? – Yuri nói, gương mặt và giọng nói của cô đều lạnh như băng. 
- Tôi đã biết chuyện đó thưa cô chủ. Trong chuyện này có gì đó tôi cảm thấy lạ… Yuri đưa mắt nhìn anh ta. 
- Shinho trong hội đó trước nay vẫn luôn coi trọng và thực hiện đúng luật lệ, chưa từng xảy ra chuyện cướp địa bàn làm ăn, sau một phi vụ luôn quyết toán sòng phẳng, trước mọi vấn đề luôn hành xử đúng luật lệ giang hồ. Riêng lần này... 
- Tôi nghi ngờ có kẻ cố tình phá quấy. – Yuri đột nhiên lên tiếng làm người kia lập tức ngậm hột thị. – Cho người tìm hiểu kĩ chuyện này. Tìm ra kẻ nào cứ luận tội mà xử. Nhếch mép, Yuri nói tiếp: 
- Dám qua mặt bọn tao, mày chán sống rồi.
--------
Trên ban công của ngôi biệt thự, cô gái ngồi bên cái kính viễn vọng… 
- Mẹ ơi, tối hôm qua mẹ có thấy không, một cô gái đã ôm con. – Jessica đưa mắt nhìn về phía chiếc ô tô đậu tối qua – Cảm giác lạ lắm mẹ ạ. Không biết vì sao còn lại có cảm giác ấy. Không giống khi bố ôm con. Từ lâu nay trong lòng con luôn có một cảm giác trống trải, nhưng khi ở trong vòng tay ấy, cảm giác như vừa được bù đắp. Có phải không nhỉ? Tại sao con lại có cảm giác ấy vậy mẹ? 
Jessica nhìn lên trời, như mọi lần hình ảnh mẹ cười với cô sẽ hiện ra nhưng lần này lại là những hình cắt ghép của người ấy... 
Jessica ra khỏi xe ô tô, gương mặt tươi cười lại còn quay lại vẫy tay chào người lái xe riêng cho cô ( lạ ở chỗ cô chưa từng như vậy, tiểu thư này biết rằng đây là người của bố, mọi nhất cử nhất động của mình đều sẽ được ghi lại và báo cáo cho ông jung, cô cảm thấy bị bó buộc, mất tự do, và cô k thích như vậy). Khi chiếc xe đi khuất, Jessica nhìn quanh: 
- Kia rồi! Jessica chạy nhanh về phía Yuri, cô đang đứng dựa lưng vào bờ tường trước cổng trường. Nụ cười vẫn chưa tắt trên miệng cô nàng. 
- Chuyện gì mà vui thế? 
Nghe Yuri hỏi Jessica chỉ cười tười hơn, cô đưa tay ngoắc lấy tay Yuri đi vào trường. Trong lòng Jessica mơ hồ câu trả lời cho câu hỏi của Yuri khi nãy: Là được thấy Yuri. 
Ở đâu đó phía sau đang có con mắt dõi theo họ, đôi mắt của sự thù hận... 
Hôm nay được nghỉ 2 ca lận. Hai cậu bạn cùng lớp hí hửng rủ nhau đi đâu đó hình như đi bar!? Còn lại Yuri và Jessica trong lớp. Cứ nhớ lại chuyện Yuri ôm mình là jessica k nhịn được phải liếc nhìn Yuri một cái rồi tự cười một mình từ đầu giờ. Cứ nghĩ Yuri không hay biết nhưng chính cô mới là người không biết Yuri đang cười thầm cô. 
- Yuri có muốn đi đâu chơi không? 
- Đi đâu giờ? 
- Đi đâu thì đi. Hay lại về nhà Yul nha! Yuri làm mặt nghiêm: 
- Con gái gì mà cứ muốn đến nhà người khác chơi thế? 
- Thì đến thăm bác trai không được sao? Yul quên là bác Kwon luôn lấy làm vui mỗi khi Sica đến chơi à? – Jessica chống chế. 
Hai người cùng nhau đi nhau ra cổng, không biết họ nói gì với nhau mà gương mặt Jessica lúc nào cũng tươi rói, còn Yuri chỉ cười khẽ nhưng gương mặt cũng luôn hiện hai chữ hạnh phúc. Ra gần đến cổng, Yuri có điện thoại. Gương mặt cô co lại, cuộc gọi này rõ ràng có vấn đề. Nghe Yuri nói chuyện, có vẻ như ai đó đang muốn gặp cô. Cúp điện thoại, Yuri quay sang nhìn Jessica, gương mặt và giọng nói của cô lại hoàn toàn bình thường. 
- Yulcó việc bận một chút, chắc phải để hôm khác yul mới đưa em đi được. 
Jessica hơi xị mặt nhưng rồi cũng nở nụ cười thông cảm: 
- Vậy để hôm khác cũng được. 
- Yul sẽ đưa em về. 
- Thôi thôi.. – Jessica xua tay, rút điện thoại quơ quơ - chỉ một cuộc điện thoại là có xe ngay mà.Yul cứ đi đi. Yuri chần chừ lưỡng lự, Jessica đẩy cô, luôn mồm bảo cô cứ đi, không phải lo, về tới nhà cô ấy sẽ gọi ngay cho cô. Quả thực Yuri đang rất vội. Mãi một lúc lâu cô mới chịu để Jessica thuyết phục lên xe đi trước. Trước khi đi cô còn dặn kĩ Jessica về đến nhà phải gọi điện cho cô ngay, đến mức Jessica phải giơ ba ngón tay lên thề mới xong. Hai người họ đều không ngờ lần chia tay ấy là bước ngoặt trong mối quan hệ của hai người... sự ra đi của một người...
End chap 15

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro