Cảm xúc không tên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1: cảm xúc không tên

Ngày... tháng... năm...

Cuộn tấm chăn tròn quanh người, cô gái bước ra ngoài lan can. Cầm trong tay ly sữa nóng, cô ngước nhìn mảng trời trắng xóa phủ kín tuyết và mây, làn khói mỏng manh từ tách sữa, cố giữ lại hơi ấm của mình trước cái tiết trời giá lạnh.

Hôm nay, các nhà khoa học ở đảo thời tiết đã thí nghiệm thất bại, mà nguyên nhân chính là do cây gậy thời tiết của cô đã khuếch tán năng lượng quá mức. Có lẽ phải mất 1 thời gian, tình hình mới được khắc phục.

Cô thở dài trong lặng lẽ, hơi thở se lạnh vo tròn, cuộn thành từng viên phả vào hư không. Trái tim cô thổn thức nhớ 1 bờ lưng vững chãi.

Đã gần 1 năm trôi qua, không có những bữa tiệc quây quần bên nhau, không có những tiếng cười đùa, không có những đêm giật mình thức giấc vì sóng gió, không có và không có. Thứ duy nhất có ở đây, là cuộc sống bình dị, ngày ngày học tập cùng các giáo sư, đêm đến ngả lưng vào giấc ngủ vì mệt mỏi. Cô nhớ quay quắt 1 kẻ khờ khạo luôn chọc tức mình. Khi phải cách xa mọi người, lòng cô buồn da diết, nhưng tại sao, nỗi nhớ đối với tên ngốc ấy, lại nhiều hơn so với tất cả? Con tim cô đau nhói cảm xúc không tên.

Ngày...tháng...năm...

Cậu ta đang luyện tập trên 1 hòn đảo hoang vu, chỉ có bản thân và người chỉ dạy. Ban ngày, luyện tập không ngừng nghỉ để gia tăng sức mạnh. Ban đêm vùi đầu cạnh đống lửa vì kiệt sức, mặc cho gió to, mưa lớn, mục tiêu của cậu vẫn không thay đổi " Ngày sum họp". Hơn bất kì ai, cậu muốn bảo vệ những người quanh mình dù cho cái giá phải trả là rút ngắn sinh mệnh.

Một mong muốn giản dị mang đầy hoài bão, thấm dẫm mồ hôi và nước mắt. Hằng đêm, trong giấc mơ, cậu vẫn luôn gặp ác mộng: mất đi người anh trai, mất đi đồng dội, mất đi những kho báu vô giá mà không thứ gì đánh đổi lại được. Nhưng kì lạ thay, thời gian trôi qua, trong rất nhiều thứ đã thôi không hiện về, giấc mơ về người con gái anh không thể giữ lấy ngày hôm đó, vẫn rõ ràng và đau đớn. Tại sao lại là cô ấy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro