Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống Vũ Kỳ lờ mờ tỉnh dậy, cảm giác đầu óc trống rỗng, cô xoay người một cái. Mặt đâm vào thứ gì đó có chút đau, Tống Vũ Kỳ đưa tay lên sờ thử, càng sờ lại có cảm giác không đúng lắm, cô mở mắt ra.

Trước mắt là cơ thể của Hoàng Húc Hi, mà chỗ cô vừa sờ vừa vặn là phần ngực và cơ bụng. Hoàng Húc Hi lúc này đang cười nhìn cô

- Không cần xấu hổ! Lúc yêu em chẳng sờ hết rồi còn gì!

- Anh im miệng!

- Tôi nói không đúng à?

- Hoàng Húc Hi! Bây giờ chúng ta chia tay rồi!

Hoàng Húc Hi nghe thế lại cười, cả người quay sang đè Tống Vũ Kỳ dưới thân. Mặc cho cái trừng mắt của Tống Vũ Kỳ, Hoàng Húc Hi vẫn cúi người xuống, kề sát vào tai cô

- Tôi đã nhắc em bao nhiêu lần rồi? Tôi không thích em gọi tôi bằng 3 từ người yêu cũ chút nào!

- Tôi chỉ nói sự thật!

- Em có tin tôi có khả năng bóp méo cái gọi là sự thật của em không?

Hoàng Húc Hi cúi người xuống, mút mạnh vào cổ Tống Vũ Kỳ. Tống Vũ Kỳ thất kinh đẩy mạnh anh ra nhưng căn bản không đẩy được. Bàn tay của Hoàng Húc Hi bắt đầu lần mò khắp người cô, đến khi một bàn tay mò vào trong áo, Tống Vũ Kỳ mới sợ hãi hét lên

- Hoàng Húc Hi! Anh buông ra! Tôi sẽ không nói nữa!

Đến lúc này Hoàng Húc Hi mới ngẩng đầu lên. Tống Vũ Kỳ nhìn ánh mắt Hoàng Húc Hi bỗng nhiên thấy sợ hãi, quả nhiên ngay sau đó Hoàng Húc Hi nói

- Nhưng tôi "đói"! Rất "đói"!

- Hoàng Húc Hi anh không được làm bậy bạ nhất là...

Tống Vũ Kỳ đột nhiên nhận ra hoàn cảnh trước mắt

- Nhất là ở chỗ này! Đây là đâu?!

- Khách sạn Lavender!

- Sao chúng ta lại ở đây? Khi bước ra thang máy đã có chuyện gì?

- Lão già đó cũng gan thật! Dám tính kế tôi! Lúc em và Hứa Liên đứng dậy vào nhà vệ sinh, tôi đã tráo 2 ly rượu, lão ta uống phải ly có thuốc, không biết bây giờ đang say sưa ở phòng nào rồi!

- Hứa Liên đâu?

- Cô ta bị dọa sợ đã chạy về nhà rồi!

- Lúc ra khỏi thang máy thì sao?

- Là người của lão đánh lén, tôi vừa xử xong thì em đã ngất xỉu rồi!

Tống Vũ Kỳ suy nghĩ một chút, đột nhiên đen mặt ngẩng đầu lên

- Vậy anh không đưa tôi về, mà để tôi ở cái phòng quái quỷ này làm gì?!

- Tôi sợ bế một cô gái bất tỉnh ra ngoài sẽ bị người ta kỳ thị!

- Cái tên mất não nhà anh cũng sợ bị kỳ thị sao?

- Hình tượng bên ngoài của tôi là bá đạo tổng tài!

Tống Vũ Kỳ nhìn Hoàng Húc Hi với ánh mắt khinh thường, bước xuống giường.

- Em đi đâu thế?

- Đi về! Chả nhẽ anh cứ ở đây à?

..............................................
Khi về đến khách sạn The Westin Chongqing Liberation Square, Tống Vũ Kỳ liền nhanh chân chạy vào phòng, chạy vào nhà vệ sinh xong liền thả mình trên chiếc giường êm ái, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Hoàng Húc Hi cởi áo khoác ngoài, bước vào nhà tắm. Tiếng nước chảy xối xả khiến Tống Vũ Kỳ ngủ không ngon giấc. Đến khi nước được vặn lại, lông mày cô mới thả lỏng chút. Hoàng Húc Hi bước ra trên người quấn độc một cái khăn tắm ngang hông, nhìn thấy phần chăn bị Tống Vũ Kỳ giơ chân đạp ra, anh mỉm cười lặng lẽ tiến đến kéo chăn cho cô.

Nước từ trên tóc Hoàng Húc Hi chảy xuống rơi vào mặt Tống Vũ Kỳ. Cô căn bản rất bẫt mãn chuyện bị phá rối lúc ngủ, lập tức nhăn mày lấy tay đẩy Hoàng Húc Hi ra. Nhưng anh vẫn ngồi yên một chỗ, cơ thể chả xi nhê gì khi bị cô đẩy. Lúc này Tống Vũ Kỳ tức giận, cô đã mệt mỏi cả một ngày trời, giờ ngủ cũng không cho cô ngủ nữa, Tống Vũ Kỳ mở trừng mắt đối diện với Hoàng Húc Hi.

Một cảnh trước mắt khiến Tống Vũ Kỳ hơi đỏ mặt

- Sao anh không mặc quần áo?

Hoàng Húc Hi lúc này chỉ chăm chú nhìn cô. Tống Vũ Kỳ bị nhìn đến nổi hết da gà

- Tôi buồn ngủ!

- Ừ!

- Ừ cái đầu anh! Tránh ra cho tôi ngủ!

Hoàng Húc Hi không nói gì, nằm xuống bên cạnh, thuận tay ôm cô. Tống Vũ Kỳ bị ôm đến mức không thể ngủ được, tóc của Hoàng Húc Hi lại cứ chọc vào gáy cô. Lần này đã đến cực điểm, Tống Vũ Kỳ xoay người lại đối diện với Hoàng Húc Hi, gương mặt hai người rất gần nhau, phút chốc hơi thở cả hai có chút dồn dập.

Tống Vũ Kỳ lấy tay vuốt qua gương mặt Hoàng Húc Hi rồi dần dần di chuyển xuống dưới. Dù gì cũng từng là người yêu, Tống Vũ Kỳ mặc dù có chút xấu hổ nhưng vẫn không dừng lại. Chân cô co lên một chút, cách lớp khăn tắm như có như không trêu đùa Hoàng Húc Hi. Hoàng Húc Hi cuối cùng cũng nhịn không được, xoay người cúi xuống hôn cô.

Tống Vũ Kỳ lần này đặc biệt phối hợp, tay ôm cổ Hoàng Húc Hi. Hai người càng hôn càng say đắm, đến khi Tống Vũ Kỳ chịu không nổi Hoàng Húc Hi mới buông cô ra. Bàn tay vuốt ve cơ thể cô không có điểm dừng, đến khi chuẩn bị cởi áo cô ra, Tống Vũ Kỳ mới lấy tay chặn lại.

Trước ánh mắt đầy dục vọng của Hoàng Húc Hi, Tống Vũ Kỳ chỉ nở nụ cười nhẹ

- Hôm nay không được! Bà dì đến thăm rồi!

Hoàng Húc Hi phút chốc cứng đờ người. Tống Vũ Kỳ rõ ràng cảm nhận được sự biến hóa cơ thể của Hoàng Húc Hi lại phũ phàng phang ra câu này.

Tống Vũ Kỳ đột nhiên vươn người dậy, hôn nhẹ vào môi Hoàng Húc Hi

- Vào nhà tắm nhớ vặn nước bé thôi nhé!

Nói xong liền thoải mái nằm xuống ngủ. Hoàng Húc Hi đối với " bên dưới" không biết làm sao. Cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực đi vào nhà tắm.

Tống Vũ Kỳ vô cùng thoải mái, phá đám bà ngủ thì cũng đừng hòng bà cho ngủ ngon!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro