85. Năm mới - Cái Kết Hạnh Phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hôm nay là đêm 30, Tưởng Y Y và Nghiêm Nghiêm tốt hơn mọi ngày, chưa đến năm giờ đã hưng phấn từ trên giường ngồi dậy, gây sức ép cho Ngô Giai Di khiến nàng không thể ngủ ngon giấc, ngược lại Thước Thước thì không coi ai ra gì, kiên trì ngủ đến hừng đông, thỉnh thoảng còn ngáy.

" Em làm ơn cho người khác ngủ đi, đừng dày vò chị nữa......" Ngô Giai Di vô lực nằm ở trên giường oán giận.

" Hôm nay là giao thừa, sao chị lại còn ngủ!" Tưởng Y Y trách nàng.

" Em dậy giờ này bộ có người đón giao thừa cùng em sao?" Ngô Giai Di nói xong lại nằm xuống ngủ tiếp.

" Mau dậy nhanh, dán câu đối xuân xong sau đó về nhà......" Tưởng Y Y chạy đến bên giường lay lay Ngô Giai Di.

" Bây giờ còn sớm mà......" Ngô Giai Di trừng mắt nhìn Tưởng Y Y.

" Mẹ mẹ......" Ngoài cửa truyền đến giọng nói nhỏ nhẹ của Nghiêm Nghiêm.

" Oh, bảo bối cũng dậy rồi!" Tưởng Y Y như là tìm được đồng minh, nàng lập tức xông tới, lôi Nghiêm Nghiêm đến bên giường.

" Nhìn đi, Nghiêm Nghiêm đã thức, chị còn không chịu dậy sao." Tưởng Y Y nói Ngô Giai Di.

" Hơ......Thật không có biện pháp làm khó dễ em." Ngô Giai Di thở dài, sủng nịch nhìn Tưởng Y Y, sau đó xốc chăn lên rời giường.

" Lạnh quá, mặc thêm quần áo rồi đi đánh răng rửa mặt." Tưởng Y Y vội vàng đem quần áo bên giường phủ thêm cho Ngô Giai Di.

" Ừm." Ngô Giai Di quay đầu cười với Tưởng Y Y.

" Mẹ mẹ, giao thừa có phải rất vui?" Thấy Ngô Giai Di vào phòng tắm, Nghiêm Nghiêm vội vàng lôi kéo Tưởng Y Y vẻ mặt chờ mong hỏi nàng.

" Đúng a, qua bà ngoại hỗ trợ dán câu đối, làm sủi cảo, cùng nhau ăn cơm tất niên, buổi tối cùng nhau đốt pháo, xem pháo bông, đúng rồi, còn có thể thu được rất nhiều rất nhiều hồng bao á. Hí hí, cậu cả, cậu hai, cậu út còn có ông,bà nội ngoại, ông cố khẳng định đều cho con và Thước Thước hồng bao rất lớn." Tưởng Y Y cười a a nói.

" A......" Ngô Gia Nghiêm thẩn thờ trừng mắt nhìn.

" Sao vậy, không thích?" Tưởng T Y thấy phản ứng của Ngô Gia Nghiêm, nhất thời không hiểu.

" Không phải...... Chỉ là cảm thấy...... Giống như đang nằm mơ......" Nghiêm Nghiêm nhỏ giọng nói.

" Nằm mơ? Sao lại có ý nghĩ như vậy, hử?" Tưởng Y Y ôm lấy Ngô Gia Nghiêm, thân mật nhéo nhéo cái mũi nhỏ của hắn.

" Con chưa bao giờ cùng người nhà đón giao thừa." Ngô Gia Nghiêm đem đầu tựa vào người Tưởng Y Y.

" Thời khắc giao thừa con chỉ có thể thấy được những đứa trẻ chơi pháo hoa ở bên ngoài, bọn hắn cười rất vui vẻ. Nghiêm Nghiêm ở trong phòng vừa lạnh lại vừa đói......rất khó chịu."

" Ngoan, đều là quá khứ. Hiện tại con hạnh phúc hơn rất nhiều người rồi đúng không?" Tưởng Y Y cười hỏi.

" Vâng, rất hạnh phúc, tất cả mọi người đều tốt với Nghiêm Nghiêm, hơn nữa các bạn học rất ngưỡng mộ con á, có hai mẹ lợi hại như vậy."

" Ha ha, cái này đúng rồi. Mẹ nói cho con biết, hôm nay về nhà bà ngoại phải biết ăn nói một chút. Vừa vào nhà thì phải thưa mọi người, như vậy mới có hồng bao, hì hì, lúc mẹ còn nhỏ đều làm thế, mỗi năm giao thừa đều đi lang thang gõ cửa từng nhà dùng miệng ngoan ngoãn lấy hồng bao, hàng năm đều lấy rất nhiều hồng bao, cậu út con ghen tỵ muốn chết. Ha ha ha......" Tưởng Y Y nhớ tới chuyện trước đây, cười đến dị thường gian trá.

" Ôi trời, hình như không cẩn thận nghe được cái gì đó." Lúc này, Ngô Giai Di từ phòng tắm đi ra. Cố ý cười nói.

" Chị......"

" Chị cái gì?"

" Chị, chưa nghe gì hết đúng không!"

" Chị nghe được."

" Lão bà " Tưởng Y Y vội vàng buông Nghiêm Nghiêm , chạy đến làm nũng với Ngô Giai Di.

" Ngoan lắm." Ngô Giai Di cười nựng nựng mặt Tưởng Y Y.

" Kia......"

" Yên tâm đi, không nói cho người khác biết."

" Hí hí, chị Giai Di đối với em tốt nhất......" Tưởng Y Y nịnh hót.

" Em nha, thật là mất hình tượng. Thoạt nhìn tưởng đâu rất ngoan, hình tượng và nội tâm một chút cũng không ăn nhập với nhau."

" Biết thì tốt, nói ra để làm chi." Tưởng Y Y liếc Ngô Giai Di, lôi kéo Ngô Gia Nghiêm ra cửa phòng.

Dùng xong điểm tâm và dán câu đối, Tưởng Y Y dẫn Nghiêm Nghiêm với vẻ mặt hạnh phúc ra cửa trước, Ngô Giai Di thì ôm Thước Thước đang ngủ say đi theo phía sau.

" Đừng dùng tay dụi mắt, có vi trùng." Ngô Giai Di đem cái tay đang dụi mắt của Thước Thước bỏ xuống.

" Ưm......" Thước Thước dùng âm mũi lên tiếng, xoay người ôm cổ Ngô Giai Di, rồi tiếp tục ngủ.

" Tiểu Y, em xem, hôm nay chị không thể lái xe, em đến đây đi." Ngô Giai Di nhìn nhìn tiểu bảo bối đang ngủ say trong lòng mình.

" Được rồi, em lái." Tưởng Y Y tiếp nhận chìa khóa xe Ngô Giai Di đưa, ngồi vào vị trí lái.

Hôm nay tâm tình cả nhà đều rất tốt, trong xe bật nhạc vui tươi, Tưởng Y Y mở ra cửa kính xe, không khí mát mẻ của sớm hôm làm cho các nàng càng thêm thư sướng, Tưởng Y Y thỉnh thoảng hát vài câu theo nhạc, Ngô Gia Nghiêm kể chuyện vui ở trường cho Tưởng Y Y và Ngô Giai Di nghe.

Rất nhanh đã đến "Nương gia"* (Nhà mẹ đẻ) của Tưởng Y Y, lúc này Thước Thước mới thật sự thức dậy.

" Mẹ, chúng con đã về." Tưởng Y Y ở ngoài cửa hô.

" Cả sân đều nghe được, con nha......" Tưởng mẫu mở cửa, thuận tiện trách móc một tiếng.

" Ai nha, hôm nay là đêm 30, đừng nói là nàng. Ai, tới rất sớm a."

" Đúng a, ngày hôm qua mẹ phân phó."

" Mau vào, mẹ đang làm nhân sủi cảo, lát nữa Đại ca Nhị ca con và Tần Tây sẽ tới, ôi, đến, bảo bối, lại đây, bà ngoại, bà nội hôm nay chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon cho các con." Tưởng mẫu một tay ôm Thước Thước, một tay lôi Nghiêm Nghiêm vào phòng, từ trong ngăn tủ lấy ra thiệt nhiều đồ ăn vặt, từng món từng món được đặt trên bàn. Thước Thước và Nghiêm Nghiêm vây quanh Tưởng mẫu, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm những thứ này.

" Mẹ, không nên nuông chiều bọn chúng như vậy, những thứ này đều cho chất bảo quản, chất phụ gia....vân vân, không tốt cho sức khỏe." Tưởng Y Y vội vàng tiến lên ngăn cản.

" Ôi trời, giao thừa mới ăn mà, mẹ đang vui vẻ, sao lại làm mẹ cụt hứng chứ." Tưởng mẫu mở ra một bịch khoai tây chiên, nhét vào tay Ngô Gia Nghiêm.

" Ừm, hôm nay cho bọn hắn ăn đi, dù sao cũng ăn không được bao nhiêu." Ngô Giai Di đồng ý nói.

" Được rồi, mẹ nói này, để dành bụng, đêm nay ăn tiệc lớn." Tưởng Y Y cười cười nói với hai đứa trẻ.

" Nghiêm Nghiêm rất nhanh gật đầu."

" Ngoan lắm, vậy đến phòng khách với ông ngoại đi, bà ngoại và mẹ con phải làm sủi cảo." Tưởng mẫu vỗ vỗ đầu Ngô Gia Nghiêm, xoay người định vào bếp tiếp tục làm sủi cảo.

" Mẹ, đem sủi cảo và nhân bánh lấy ra đây đi, mọi người cùng nhau làm, đúng lúc có thể dạy Nghiêm Nghiêm gói một chút." Ngô Giai Di đề nghị.

" Oh. Ý kiến hay." Tưởng mẫu đồng ý nói.

Mới vừa đem sủi cảo và nhân ra, chuông cửa liền vang, nghe bên ngoài nhao nhao, đã biết đây là một đám người.

" Chắc chắn là Đại ca Nhị ca con." Tưởng mẫu vừa nói với Tưởng Y Y, vừa đi mở cửa.

Vừa mở cửa, Tưởng mẹ mẹ đã bị một đám người ngoài cửa làm hoảng sợ. Gia đình Tưởng gia coi như đều đã đến đông đủ.

" Đúng lúc lắm, mẹ mới vừa đem sủi cảo và thịt đem ra gói, đến, nhanh rửa tay rồi cùng nhau gói sủi cảo." Tưởng mẫu hưng phấn nói.

" Vâng" Tất cả mọi người không có dị nghị, chia nhau đi về hướng phòng tắm cùng nhà bếp rửa tay.

Ngay từ đầu, toàn bộ mọi người vây quanh bàn gói sủi cảo, trong đó tính ra Tưởng mẫu, Tưởng Y Y và Tưởng Nhị gói đẹp nhất, những người khác đơn thuần chỉ là đến góp vui, Tưởng Đại ca, Tưởng Tần Tây và Chung Giai gói sủi cảo không những xấu mà còn bị bể.

Tưởng Y Y vừa gói vừa cười nhạo hai người bọn họ, cuối cùng Tưởng Nhị ca vẫn là đau lòng Chung Giai, đem sủi cảo của hắn đến trước mặt mình.

" Đến, Nghiêm Nghiêm lại đây với cậu hai này, cậu hai dạy con gói." Tưởng Nhị ca ngoắc ngoắc Ngô Gia Nghiêm.

" Vâng." Ngô Gia Nghiêm, ngoan ngoãn lại, học bộ dáng của Tưởng Nhi ca cầm lấy sủi cảo.

" Làm như vầy, sợ dính tay thì làm ướt tay trước. Đúng rồi, oh, chính là như vậy, thực thông minh......" Tưởng Nhị ca khen ngợi.

" Tất nhiên rồi, là đứa nhỏ do em một tay dạy dỗ có thể không thông minh sao." Tưởng Y Y không chút khách khí nhận hết công lao về mình.

" Bớt đi." Tưởng Tần Tây nói.

" Mọi người ai có tiền xu, đều giao ra đây." Tưởng mẫu reo lên.

" Năm nay vẫn tuân theo quy củ?" Tưởng Đại ca hỏi.

" Đúng vậy, ai ăn trúng tiền xu sẽ được một lễ vật đặc biệt." Tưởng mẫu cười nói.

" Năm trước con nhớ là tiểu muội ăn trúng, năm nay nhất định là A Giai của con sẽ được giải." Tưởng Nhị ca giơ ngón tay cái biểu tượng like quả quyết.

" Anh! Thật là mơ mộng hão huyền!" Tưởng Y Y tức giận nói.

" Các con nha, còn chưa ăn gì hết mà ồn ào cái gì, đến, bỏ đồng xu vào sủi cảo a."

Tưởng mẫu dùn nước sôi rửa tiền xu, rửa sạch xong sau đó cho vào trong nhân sủi cảo.

Sau khi gói sủi cảo xong, mọi người bắt đầu dán câu đối xuân, trong phòng cũng dán đầy những dòng chúc mừng này nọ.

Không lâu sau Ngô gia cũng đến đông đủ, bữa trưa ăn vô cùng ít, chỉ có món mì xào và canh thịt viên, Tưởng mẫu cố ý muốn mọi người dành bụng để buổi tối ăn cơm tất niên.

Buổi chiều trôi qua thật dễ chịu, Tưởng Đại ca và Tưởng Nhị ca đem bàn, ghế dựa ra sân, trên bàn bày biện dĩa bát tiên, món gì cũng có. Tất nhiên, Tết không thể thiếu hột dưa. Hạt dưa đỏ, hạt dưa đen, hạt dưa trắng...... Cái gì cũng có.

Cả nhà ngồi ở trong sân vừa đập hạt dưa vừa nói chuyện phiếm, Tưởng Y Y vòng tới vòng lui, hết ngồi chỗ nay rồi ngồi chỗ khác. Thật sự rất vui.

Chưa đến 4 giờ, Tưởng Y Y và Tưởng Nhị ca đã bị Tưởng mẫu lôi vào nhà bếp hỗ trợ, những người còn lại tiếp tục ngồi trong sân chơi đùa với Thước Thước và Nghiêm Nghiêm, tán gẫu chuyện cũ. Nói trắng ra chính là đợi cơm ăn.

" Chuẩn bị ăn cơm......"

Nỗ lực hơn 3 tiếng, Tưởng mẫu, Tưởng Y Y và Tưởng Nhị ca rốt cuộc làm xong cơm tất niên, Tưởng mẫu bảo Tưởng Y Y đi gọi mọi người, còn bà cùng Tưởng Nhị ca ở trong phòng dọn bát đũa, bưng thức ăn.

" Nhanh như vậy?"

" Ôi, thơm quá."

" Đói chết mất."

" Mau vào nhà......"

Mọi người phản ứng không đồng nhất, nhưng đều không hẹn mà cùng đứng lên đi vào nhà.

" Oa......"

" Trời......"

" Thiệt nhiều đồ ăn......"

Ngoại trừ ngạc nhiên, vẫn là khâm phục......

Sủi cảo, cải xào, sườn xào chua ngọt, cá sốt chua ngọt, vịt quay, gà luộc, đậu hủ, giò heo kho đậu tương..................

Phong phú đến mức làm người ta nói không nên lời, phần lớn đều là món ăn gia đình nhưng hương thơm thật mê người.

" Không chịu nổi, thơm quá......" Tưởng Tần Tây trừng mắt nhìn nói.

" Mau ngồi xuống ăn nha, đứng nhìn làm gì. Ah, mọi người muốn uống rượu không?" Tưởng mẫu hỏi.

" Bà thật là...... Năm mới lúc nào mà chẳng có rượu." Tưởng phụ đứng lên, đem rượu quý lấy ra, lấy thêm vài chung rượu, rót một ít, đặt ở trước mặt những thành viên có thể uống rượu.

" Đến, uống rượu qua bàn này, uống nước ngọt qua bàn kia." Tưởng phụ nói.

Bởi vì nhiều người, cho nên cơm tất niên cũng chia hai bàn. Tưởng Y Y và Ngô Giai Di chăm hai đứa nhỏ nên ngồi ở bàn nước ngọt, cả nhà ăn cơm tất niên với bầu không khí sôi nổi.

Tưởng Y Y may mắn ăn trúng tiền xu, khiến nàng cao hứng đến thiếu chút nữa bật dậy.

" Mẹ! Lễ vật lễ vật!" Tưởng Y Y hét to.

" La hét cái gì, sợ bị mất phần hả?" Tưởng mẫu oán trách nói.

Sau đó hai người vào phòng, bà lấy một hộp quà xinh đẹp đưa cho nàng.

" Cho con xem, con muốn coi là món gì."

" Hiện tại xem cái gì, về nhà mở ra." Tưởng mẫu nói.

" Được rồi......" Tưởng Y Y mặt mày hớn hở đáp ứng.

Ăn xong cơm tất niên, hiển nhiên là đến tiết mục phát lì xì quan trọng nhất, trước đây Tưởng gia không có trẻ con, tất cả mọi người đều lì xì cho Tưởng Y Y nhưng năm nay lại khác, những bao lì xì vốn thuộc về Tưởng Y Y tự nhiên đều đến trên tay Thước Thước và Nghiêm Nghiêm.

" Nhiều quá, đủ rồi đủ rồi......" Tưởng Y Y vội vàng ngăn cản mọi người liên tục lì xì cho Ngô Gia Nghiêm.

" Sao lại đủ rồi, trưởng bối lì xì là việc làm có ý nghĩa đến, cầm lấy." Tưởng phụ không nghe Tưởng Y Y, vẫn lì xì cho Ngô Gia Nghiêm.

" Cám ơn ông ngoại!"

" Ôi, ngoan lắm, ông ngoại chúc Nghiêm Nghiêm học giỏi, vạn sự như ý trong năm mới."

" Dạ vâng......"

Phát lì xì xong cũng gần 8 giờ, mọi người đều theo phong tục truyền thống là ngồi ở sô pha vừa nói chuyện phiếm vừa xem chương trình đón xuân trên TV, thỉnh thoảng bình luận một chút về chương trình.

" Không hay bằng năm trước."

" Tạm được, anh cảm thấy tiểu phẩm không tệ."

" Ừm, nhưng cách nói không hài hước gì hết."

" Em cho rằng yêu cầu của anh quá cao......"

" Chậc, ba, diễn viên mà ba thích ý, tên gì...... ưm."

" A, là......"

" Ha ha ha ha......"

Tưởng Y Y cho rằng, gia đình sum họp đại khái chính là như vậy đi, tựa hồ nàng đã vô tình có được thứ mà nhiều người dùng cả đời để đạt được.

Quên mất là ai đã từng nói, tình yêu thật sự là tin tưởng chỉ có mình mới có thể đem hạnh phúc đến cho đối phương. Ngô Giai Di mang lại hạnh phúc ình nhiều hơn bất cứ ai khác nhưng còn mình thì sao? Liệu mình có cho nàng hạnh phúc giống như vậy?

Tưởng Y Y quay đầu nhìn nhìn bên cạnh Ngô Giai Di đang nở nụ cười, nàng cũng híp mắt cười, đáp án dĩ nhiên là chắc chắn rồi, hơn nữa không chỉ một chút.

" Khoảnh khắc đếm ngược thời gian đã đến, mọi người cùng nhau đếm ngược, nghênh đón năm mới......" Trên TV, người chủ trì cười nói, màn hình lớn phía sau cũng đã chuẩn bị tốt......

" Mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba, hai......" Mọi người đếm ngược theo người chủ trì.

" Một!"

" Chúc mừng năm mới!!!!!!!!!!"

Ngoài cửa pháo hoa hòa cùng dây pháo đồng thời vang lên, vô cùng náo nhiệt. Trong phòng mọi người ồn ào vui vẻ, tất cả mọi người kích động và hạnh phúc nói " Chúc mừng năm mới."

Tưởng Y Y chìm đắm trong hạnh phúc ngọt ngào, nàng lặng lẽ nắm tay người yêu bên cạnh.

" Năm mới vui vẻ, honey."

Sau đó, nàng thấy được nụ cười ấy lại nở trên môi người yêu như lần đầu gặp nhau ở quán trà...

Vẫn khiến trái tim nàng xao xuyến như ngày xưa...

________________________________________

Cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ King suốt thời gian qua. Mấy tuần qua King rất vui vì mỗi ngày ra chap đều có cảm giác mn đang chờ và ủng hộ mình, mình cảm ơn rất nhiều. Đây là một trải nghiệm rất ấm áp của tuổi trẻ của Ngẫu Long , Giai Đi Y Y đối vs mình và các bạn. Mình nghĩ họ cũng rất vui nếu bik được có người luôn âm thầm ủng hộ và chúc phúc họ. Đến lúc tạm biệt rồi. Hẹn sớm gặp lại những người bạn của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro