Chapter 03

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



- Dạ, thưa hoàng thượng, người chọ gọi thần ạ?- Ruka cúi đầu xuống khi đứng trước Menfuisư.



- Từ bây giờ, ngươi sẽ là cận vệ của Carol – Menfuisư quay sang nói với Carol – Giờ ta phải ra đón sứ giả Hittle. Đừng phá phách gì hay tìm cách chạy trốn đấy.



Carol nhìn Menfuisư cho tới khi chàng đi khuất rồi mới đi vào phòng thăm Xya. Nàng vuốt nhẹ mái tóc mượt như nhung của em gái. Nhìn Xya ngủ nàng cảm thấy thật bình yên, như ở nhà vậy...



- Mau tỉnh lại nhé em gái yêu của chị - Vừa nói dứt lời, nàng bỗng thấy mắt Xya động đậy. Có thế chứ. Xya vốn rất nghe lời nàng mà. Xya từ từ mở mắt. Do đã lâu không tiếp xúc với ánh sáng, nàng nhanh chóng nhắm mắt lại. Vài phút sau, sau khi đã nhận thức được mọi việc xung quanh, nàng nở một nụ cười. Trước mặt nàng là Carol, có nghĩa là, nàng đã thành công.



- Chị, em nhớ chị quá – Xya reo lên, ôm chầm lấy chị mình.



- Sao em lại tới được đây. Em có biết bệnh tim của em lại tái phát không – Carol vui mừng, từ khóe mắt nàng, một giọt lệ chảy xuống. Giọt lệ của hạnh phúc.



- Em có thuốc mà, không sao đâu, em cũng biết chữa bằng thảo dược nữa. Bí mật đấy – Nàng giơ một ngón tay trước miệng, ra hiệu giữ bí mật. Ngày trước, nàng đọc trên sách thấy chữa bằng thảo dược khá hay. Nàng đi xin cha mẹ nhưng họ không cho "Con đang học theo kiểu phương Tây, giờ lại thêm cả phương Đông nữa, sao mà vào đầu được". Nàng và Carol (Carol luôn ủng hộ Xya) phải nhờ anh Raian tìm hộ tất cả các cuốn sách viết về thảo dược.



o0o



Ngày đầu tiên Xya ra mắt người dân Ai Cập.



Cả điện sững người vì sắc đẹp của hai cô gái vừa bước vào. Một người mái tóc vàng như mặt trời, làn da trắng nõn như mặt trăng, đôi mắt xanh như biển cả, khoác trên mình bộ đồ màu hồng nhạt. Quả là tiên nữ giáng trần. Người còn lại mái tóc tím hồng mềm mại xõa trên lưng, đôi mắt tím nhạt long lanh như hồ nước thu, làn da trắng hồng mịn màng ẩn dưới chiếc váy màu trắng, đôi môi đỏ mọng như đóa hồng nở buổi sớm mai đang nở một nụ rạng rỡ. Đây chẳng phải nữ thần sắc đẹp sao?



Cả buổi lễ, cả hai đều là trung tâm chú ý. Cô chị là hoàng phi tương lai. Cô em là công chúa. Những con mồi quý giá cho người thợ săn.



Chợt, Asisư đi đến. Mái tóc đen dài. Đôi mắt mang màu của viên ngọc trai đen quí giá. Nàng mặc trên mình bộ váy nhung đen. Trên tay nàng là chiếc quạt lông trắng. Asisư quả xứng danh mĩ nữ đẹp nhất Ai Cập.



Một người khẽ nhíu mày, nhanh thôi, đến độ khó có ai có thể biết được cái biểu hiện cảm xúc đó.



- Chào bệ hạ - Asisư lên tiếng.



- Kìa chị - Menfuisư đáp lại – Chị đến đây làm gì?



- Ta đến để chào em, để đi về Hạ Ai Cập.



- Sao – Ngạc nhiên – Chị đi đúng vào hôn lễ của tôi sắp tổ chức?



- Xin nữ vương nán lại, sứ giả các nước biết chuyện, sẽ cười cho đấy – Tể tướng Immohep lên tiếng – Sau khi xong hôn lễ nữ vương hãy về cũn còn kịp mà – Mọi người xì xào "Nữ vương là chị gái hoàng thượng, đâu thể vắng mặt được."



- Hừm, chị muốn làm khó tôi chứ gì – Menfuisư nghĩ thầm.



- Lại đây Menfuisư – Asisư nói. Thấy Menfuisư vẫn đứng yên, nàng tiếp tục – Nếu ngươi chấm dứt quan hệ với con bé Carol, ta sẽ ở lại Tê Bê này – Bất ngờ đi tới ôm lấy Menfuisư.



- Chị vẫn giữ ý định cũ ư? Không không, chị em chúng ta không thể thành thân được – Chàng phản đối.



- Thôi được, ngươi sẽ phải trả giá dắt đấy – Asisư nghĩ thầm, nàng quay lưng bước đi.



"Tình hình trở nên bế tắc rồi đây".



"Nữ vương chắc không chịu nhịn đâu".



"Chúng ta phải làm sao bây giờ".



"Cần phải giấu các nước về việc chị em họ bất hòa, rồi sau đó tùy cơ ứng biến" – Lại một lần nữa, mọi người bàn tán xôn xao.



- Carol, Xya, cả hai trở về phòng ngay – Menfuisư nói.



- Chị về phòng trước đi. Em đi lại một chút rồi về sau – Xya cười nhẹ.



- Để chị đi cùng em.



- Không được, chị ra ngoài toàn người rình rập bắt cóc sát hại thôi – Xya nói với Menfuisư – Phiền anh đưa Carol về phòng hộ tôi – À đúng rồi, Ruka sẽ là cận vệ của em nhé.



- Thưa công chúa, tôi là cận vệ của công nương Carol rồi ạ.



- Vậy thì Unasu. Không bàn cãi nữa, đi thôi – Xya đi về hướng sông Nile. Mọi người đều thắc mắc. Sao Xya biết được tên họ dù họ chưa giới thiệu. Không tìm được đáp án, Unasu đành phải bước đi theo Xya.


o0o



Đất nước Hitaito.....


- Hay lắm, thư của Ruka đây mà – Izumin bắt lấy con chim bồ câu. Đọc xong, chàng nói – Khẩn trương chuẩn bị hành lí cho ta.



- Con định đi đâu ư? – Cha chàng đi đến.



- Vâng ạ, con xin phép phụ vương đi ngay cho kịp.



- Các nước láng giềng đang hướng về hô lễ của Menfuisư và cô gái sông Nile. Lại còn công chúa Ai Cập Xya nữa. Đất nước đõ sẽ hùng mạnh lên mất – Ông nhíu mày.



- Phụ vương yên tâm, lần này con sẽ cướp được một trong hai người con gái kì diệu đấy – Izumin khã mỉm cười.



o0o



Cùng lúc đó, tại nước láng giềng Atsiria......



- Nghe đồn cô dâu mới của Ai Cập vừa xinh đẹp, vừa tài ba xuất chúng. Ta rất muốn tận mắt xem thử - Hoàng đế Atsiria, Angôn mỉm cười, hay đúng hơn la nhếch mép – Ta từ lâu đã hằng ao ước như vậy, nếu được như vậy quả là tuyệt vời.



o0o


Thần điện Giza, Hạ Ai Cập......


"Vạn tuế."



"Nữ hoàng giá lâm."



"Chúc mừng nữ hoàng trở về Hạ Ai Cập."



"Xin người hãy chúc phúc cho chúng tôi" – Những người dân Hạ Ai Cập Thi nhau hò hét khi thấy Asisư trở về.



- Cám ơn các ngươi vẫn còn ủng hộ ta – Asisư nhìn xuống những người dân – Ta hứa sẽ xây dựng Giza thành một tiểu quốc hùng mạnh.



"Rõ ràng viêc này sẽ làm Ai Cập suy yếu" – Nàng nghĩ thầm.



o0o



Thượng Ai Cập........



- Carol, nàng uống đi – Nói rồi Menfuisư rót thêm rượu cho Carol.



- Hoàng thượng thứ lỗi, em không uống được nhiều rượu – Carol nhăn mặt – Chắc chàng đang giận vì chị Asisư xuống Hạ Ai Cập. Mà không hiểu Xya ở đâu. Mọi khi mấy thứ rượu bia thế này toàn em ý uống hộ mình – Nàng nghĩ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro