Chương 1: Chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi lễ kỷ niệm một trăm năm thành lập công ty thời trang KH được tổ chức vô cùng hoành tráng. Dù là trước cửa hay bên trong đại sảnh, người đến người đi đông đúc như trẩy hội.

Khắp nơi đều rực rỡ một màu vàng sang trọng của những chiếc đèn chùm lộng lẫy như những ngôi sao rơi xuống trần gian, các bức tường ở sảnh tiệc được trang trí bằng lụa và chỉ vàng lộng lẫy, sàn nhà lát đá cẩm thạch sáng bóng.

Bởi vì là tiệc đứng nên trên bàn đã xếp đầy đồ ăn từ chay mặn cho tới món tráng miệng, không chỉ có hương có sắc mà cả mùi vị cũng rất hấp dẫn. Đây là sự kết hợp hài hòa giữa hương vị đích thực của thiên nhiên với chất lượng và phong cách theo đúng với phương châm của nhà hàng: Ẩm thực là một liều thuốc chữa lành tầm hồn.

Nhân viên phục vụ mặc áo măng tô đen phối với sơ mi trắng và quần tây lịch sự, đang bận rộn bưng những khay rượu vang hảo hạng đến trước mặt từng vị khách mời họ dùng. 

Đến với buổi tiệc gần như đều là những người có tầm ảnh hưởng nhất định trong nước. Dù sao thì cũng hiếm có dịp nào hội tụ gần như đông đủ đến vậy, phóng viên chạy tới chạy lui bận rộn phỏng vấn không ngớt.

Bên cạnh khung cửa sổ bằng kính trong suốt kéo dài từ sàn đến trần nhà phản chiếu hình bóng các quý vị khách quý đang tụ tập trò chuyện với nhau, trên môi nở nụ cười mỉm nhẹ nhàng, tay khẽ nâng ly rượu chào nhau. Bầu không khí sôi động và hào hứng kèm theo mùi rượu lan tỏa bao trùm lấy không gian nơi đây.

Đúng giờ, buổi tiệc được mở đầu bằng một màn khiêu vũ nhẹ nhàng. 

Bản nhạc ngẫu nhiên vang lên, giai điệu du dương, nhẹ nhàng mà sâu lắng như dòng nước róc rách truyền đến tai làm cho người ta cảm thấy thư thái, bước nhảy cũng linh hoạt và có hồn hơn. Ánh sáng từ ngọn đèn xuyên qua tà váy đang đong đưa của nhiều khách nữ đang khiêu vũ, trông chúng như những đóa hoa nở rộ dưới ánh nắng mặt trời.

Tiết tấu nhạc càng về sau càng được đẩy nhanh lên, đẩy bầu không khí lên đến cao trào. Rượu vào đã vài phần khiến các vị khách mời cũng say sưa hơn với nhạc cũng như điệu nhảy.

Ngay lúc này đây, sự xuất hiện của một người mới đến hay nói đúng hơn là tới trễ cũng sẽ chẳng khiến ai bận tâm đến.

Cô gái đi giữa dòng người đang khiêu vũ, tự tin nâng gót bước đến trước một người đàn ông có phong cách ăn mặc sành điệu, hất tay bạn nhảy của người đàn ông đó ra rồi tự mình thay thế vị trí đó và nhảy tiếp.

Cô gái bị hất tay ra kia cảm thấy bất ngờ, đứng sững người ngay tại chỗ nhìn hai người kia tiếp tục khiêu vũ. Vẻ mặt cô gái đó cứng đờ nhưng chẳng có vẻ gì tức giận cả, qua hồi lâu thì xoay người rời khỏi sàn khiêu vũ.

Mọi người thấy có trò hay thì dừng nhảy tản ra xung quanh, hướng mắt nhìn về phía cô gái mới đến kia với vẻ trầm trồ ngạc nhiên. Nói thật thì nhan sắc của cô gái đó cũng không phải nổi bật gì, chỉ duy có đôi mắt to tròn, linh động và khí chất tự tin toát ra từ bên trong khiến cả đại sảnh chú ý đến.

Người đàn ông nhảy với cô gái kia thế nhưng là kẻ rất có tiếng trong ngành viễn thông, còn vang danh về khoản thay bồ nhanh hơn thay áo. Vừa nhìn mọi người đã biết ngay cô gái kia là loại người gì, thấy chẳng còn gì đặc sắc nữa nên các khách mời đều trở về trạng thái cũ tiếp tục khiêu vũ.

Người đàn ông kia mỉm cười nhẹ, xem việc cô gái này đuổi bạn nhảy của mình đi như không có gì. Kéo tay cô gái đứng sát lại gần hơn, ngực của cô gái áp sát vào lồng ngực của ông ta, ông ta cuối đầu áp sát đầu đến gần cổ cô gái hít thật mạnh hương thơm thoang thoảng đang toả ra trong không khí, bàn tay trên eo không rảnh rang gì mà bắt đầu sờ tới sờ lui.

Mềm mại, thơm mát khiến cho người đàn ông kia như say như dại, chỉ hận không thể ngay bây giờ kéo cô gái đó đến nơi nào làm chuyện thiếu nhi không được xem.

Một điệu nhảy đơn giản nhưng cách mà cô gái kia biểu diễn lại cuốn hút đến bất ngờ. Thắt lưng nhỏ lắc lư theo điệu nhạc, đôi chân thon dài bước từng bước nhịp nhàng, lúc nhún xuống lúc bật lên, tổng thể gần như không tìm thấy khuyết điểm nào.

Đoạn cao trào nhất đã đến, nhịp chân di chuyển nhanh hơn, thoăn thoắt theo điệu nhạc. Nhún gối xuống rồi bật người lên cao kéo giãn ra khoảng cách giữa mình và người đàn ông kia.

Bụp.

Đèn chợt vụt tắt đi.

Tiếng xì xào vang khắp nơi, dù có bất ngờ nhưng mọi người không hoảng loạn vì họ biết chắc chắn sẽ có người đứng ra giải quyết ngay thôi.

"Xin lỗi các vị về sự cố này. Chúng tôi đang cố gắng hết sức để tìm ra nguyên nhân và giải quyết một cách nhanh nhất có thể. Xin quý vị kiên nhẫn chờ trong chốc lát."

Chất giọng khàn trầm, giọng nói không lớn nhưng vừa đủ để khiến mọi người nghe thấy. Tiếng xì xầm đã vơi bớt đi, căn phòng đã yên tĩnh hơn bởi họ biết người vừa nói là ai.

Ở thành phố H này, quyền lực chỉ được xác lập khi nắm đấm của ai to hơn, còn có cách khác đó là phía sau lưng có ai chống đỡ cho. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bản lĩnh không có thì lấy đâu ra tín nhiệm, không có tín nhiệm thì đừng hòng có người chống lưng. Quy tắc này, chắc hẳn không cần nói cũng tự biết lấy.

Một nhân vật có tiếng tăm của thành phố H, đứng sau sắp xếp cũng như tổ chức mọi sự kiện  hằng năm cho các ông trùm kinh doanh nơi này là John.

Chỉ trong chốc lát, đèn vụt sáng trở lại.

Căn phòng tối tăm bỗng sáng lên, trở lại vẻ đẹp sa hoa tráng lệ của nó. Phải mất một lúc sau thì tất cả mọi người mới thích ứng được với ánh sáng này.

Ai nấy đều mỉm cười nhẹ nhìn nhau, nhìn thấy trong mắt đối phương đều là ý cười, không cần nói cũng tự mình hiểu lấy. Tất cả đều nhất trí rằng việc này không cần phải truy hỏi nguyên do, xem như chưa từng xảy ra là được rồi.

"Aaa..."

Tiếng thét chói tai vang lên vọng khắp cả đại sảnh, lập tức hàng loạt ánh mắt đều tập trung đến nơi vừa phát ra tiếng thét.

Bọn họ đều như dại ra khi nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng: Một người đàn ông bị chặt mất đầu.

Tất cả đều hoảng loạn hết cả lên, các vị khách sợ hãi đến trợn tròn mắt lên, loạng choạng lui hết về phía sau.

Dáng vẻ trước khi chết của người này khiến người ta thấy mà dựng cả tóc gáy, hai chân tạo thành hình thoi với hai lòng bàn chân hướng vào nhau, đầu được đặt ở chính giữa hình thoi đó. Đôi mắt đã không còn trong hốc mắt nữa, những giọt máu tuôn ra từ vết thương không khác gì thác nước, trong dòng máu đỏ tươi còn có thể thấy vài mảnh trắng đục nho nhỏ không biết là thứ gì.

Khuôn mặt bị khắc chữ AI nát hết hai bên má, máu đỏ tươi chảy dọc từ má xuống nhuộm đỏ cả sàn nhà, khắp nơi xộc lên một mùi tanh nồng kinh khủng.

John quan sát, đánh giá rất lâu xác chết kia. Càng nhìn thì cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng tăng lên. Hôm nay Long Bang sẽ có mặt ở đây, ngày mai nơi đây sẽ tổ chức buổi đấu giá quy mô lớn nhất khu vực, bên đó muốn đấu giá viên kim cương đỏ...

Bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó khiến sắc mặt John tái nhợt, mồ hôi lạnh toát rịn ra ướt đẫm trán, hàng lông mày nhíu chặt lại, nhịp tim đập mạnh dồn dập khiến lồng ngực như muốn nổ tung, đôi tay run lẩy bẩy.

John gọi người đến dọn dẹp mớ hỗn độn ở đây nhanh nhất có thể, ổn định và đưa tất cả khách khứa rời đi, còn mình thì quay lưng bước vào thang máy tiến đến tầng cao nhất của toà nhà.

Mở cánh cửa căn phòng hội nghị rộng lớn, chỉ có duy nhất một chiếc két sắt nằm ở giữa phòng.

John đeo vào chiếc kính chuyên biệt để thấy tia laser. Một hàng rào dày kín những đường đỏ như sợi chỉ chồng chéo lên nhau, không hề thấy có bất cứ bất thường nào.

John rút trong túi chiếc điện thoại ra, sau khi xác nhận trùng khớp vân tay, các đường chỉ đỏ đồng loại biến mất ngay tức khắc.

Bước chậm rãi từng bước chân đến gần chiếc két, quan sát xung quanh nó chẳng thấy khác lạ nào.

Dự định sẽ đến gần hơn nữa để kiểm tra thì bất chợt tiếng bước chân phía sau lưng đã ngăn lại hành động của John.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro