CHAPTER 83: DỰ ĐỊNH TRONG TƯƠNG LAI CỦA KRIST

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Singto nằm nghĩ ngợi về những gì Krist nói trong bữa ăn, không hiểu cậu có ý gì mà lại nở nụ cười bí hiểm đến vậy. Nãy giờ cậu loay hoay gì đó dưới nhà mà chưa chịu lên phòng, mãi một lúc mới thấy cậu đẩy cửa đi vào với một ly sinh tố dâu.

K: Nghĩ gì mà suy tư thế, anh cảnh sát?

ST: Em làm gì lâu vậy? Anh chờ nãy giờ...

K: Em lục tủ lạnh thấy còn mấy quả dâu tây nên xay sinh tố uống. Anh muốn măm không?

ST: Măm em được không?

K: Dẹp anh đi! - Krist ngồi xuống mép giường, đưa đầu ống hút cho Singto - Uống thử xem tay nghề của em thế nào?

Anh nhích người lại gần, cắn nhẹ vào ống hút thưởng thức món sinh tố do cậu người yêu pha.

K: Sao hả? Ngon không?

ST: Ngon! Anh tưởng em có thù với bếp núc chứ?

K: Cái này là món tủ của em mà, tất nhiên em phải làm ra trò trống chứ ~

ST: Bé Krist cũng giỏi quá nhỉ?

K: Không cần anh nịnh đâu! - Cậu bĩu môi, đưa ống hút sang miệng mình mà hút sinh tố.

ST: À, chuyện lúc nãy em nói lúc ăn trưa là gì vậy? Chuyện học thêm ấy!

K: Để tối rồi nói với ba mẹ luôn! Anh tò mò gì chứ?

ST: Chỉ là lúc ở nhà chưa nghe em nói.

K: Thực ra em chỉ mới có ý định trong mấy ngày nằm viện. Hôm trước lên trường em có hỏi ý kiến các giảng viên và tiền bối, họ cũng nói nếu em có ý định như vậy thì không có vấn đề gì, quan trọng là em học nổi hay không thôi!

ST: Úp mở thế cơ á? Không cho anh biết trước được hả?

K: Không! - Cậu lại đẩy ống hút sang cho anh - Uống đi rồi ngủ trưa nè, em buồn ngủ quá rồi ~

Cậu mang chiếc ly đi rửa xong lại vòng trở lên phòng nằm sà vào cánh tay anh. Cả hai ngủ đến 4 giờ chiều, anh thức dậy trước nhưng thấy cậu còn ngủ nên anh không gọi bởi chẳng mấy khi cậu ngủ ở nhà mình. Anh tranh thủ vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi xuống bếp phụ mẹ cậu nấu cơm tối.

Mẹ K: Lần trước nhóc Krist về thăm nhà, cô cũng nghe thằng bé bảo cháu nấu ăn giỏi lắm!

ST: Không có đâu ạ! Cháu nấu ăn cũng tạm thôi, may mắn là hợp khẩu vị của em ấy.

Mẹ K: Cháu không cần phải khiêm tốn! Thằng nhóc nhà cô coi vậy chứ cũng kén ăn, không phải đồ ăn ai nấu cũng ăn được. Trước giờ nó chỉ ăn của cô và thầy nó nấu thôi! Sau này đi học xa nhà mới bỏ cái tính ấy, chỉ cần no bụng là được chứ không kén chọn nữa ~

ST: Cháu mất ba mẹ và em gái từ năm 17 tuổi, từ đó mọi thứ phải tự học cách làm. Có Krist đến sống cùng thì cháu rất vui, nhà cửa cũng đỡ trống trải.

Mẹ K: Cô chỉ sợ nó làm phiền cháu quá thôi!

ST: Không đâu ạ! Cháu không thấy phiền gì cả, ngược lại thấy hạnh phúc vì có thể chăm sóc được em ấy ~

Nói đến đây thì cậu nhóc nhỏ từ trên lầu đi xuống, vừa đi vừa dụi mắt và lèm bèm:

K: Anh Singto ~ Sao anh không gọi em dậy?

ST: Anh thấy em ngủ ngon nên không gọi. Em đã tắm chưa?

K: Chưa ~ Em vừa ngủ dậy thì chẳng thấy anh đâu...!

Mẹ K: Xem con kìa, chẳng chịu lớn gì cả!

K: Có người cưng chiều thì con lớn làm gì hả mẹ?

ST: Những lúc như vậy trông em ấy rất dễ thương ~

Anh tiến lại gần xoa đầu cậu.

ST: Em đi tắm đi rồi xuống ăn cơm, chắc chú cũng sắp về rồi đấy!

K: Dạ ~~~

Cậu nhóc lại trở về phòng mình, soạn quần áo đi tắm. Ít phút sau ba cậu cũng về, ông khá ngạc nhiên khi thấy có chàng trai trẻ loay hoay dọn cơm trong bếp, nhưng rồi ông sực nhớ ra hôm nay con trai ông dẫn người yêu về.

Ba K: Chà ~ Mùi gì thơm thế nhỉ?

Mẹ K: Ơ... anh về rồi đấy à? Em cứ tưởng hơn 6 giờ anh mới về...!

Ba K: Nhà có khách đặc biệt nên anh tranh thủ về sớm. Cậu ấy là...?

Ba Krist chỉ tay về phía Singto, ngay lập tức anh đi đến chắp tay chào.

ST: Cháu chào chú, cháu là Singto ạ!

Mẹ K: Người yêu của nhóc Krist đấy anh!

Ba K: Ra là vậy ~ Thằng nhóc nghịch ngợm ấy chắc gây rắc rối cho cháu lắm nhỉ?

ST: Không đâu ạ! Em ấy rất dễ thương ~

K: Ah ~~~ Ba về rồi!

Krist từ trên lầu lon ton chạy xuống đón ba trông không khác gì một đứa trẻ nhỏ. Chỉ khác một điều là giờ cậu đã cao lớn, không còn đeo chân ba như hồi còn nhỏ nữa. Ba cậu bật cười, đưa tay xoa đầu cậu con trai.

Ba K: Nhõng nhẽo suốt!

K: Sao ba về sớm thế? Nhớ con đến thế ạ?

Ba K: Ba nghe nói con dẫn người yêu về nhà chơi nên mới tranh thủ về gặp. Chứ con hả, ba không có nhớ đến mức đấy!

K: Ơ... Ba mẹ cứ trêu con...!!!

Mẹ K: Thôi anh vào rửa tay đi rồi ăn cơm nè!

Singto có chút chưa thoải mái vì không biết ba mẹ Krist có khó khăn chuyện hai người quen nhau hay không. Mẹ cậu thì đã tỏ thái độ vừa ý, còn ba cậu thì chưa thấy có biểu hiện gì. Trong bữa cơm anh có vẻ ăn ít đi so với thường ngày, cậu trố mắt nhìn rồi chủ động gắp thức ăn vào chén của anh.

K: Anh ăn cái này đi!

ST: Ừm, cảm ơn em.

Ba K: À, hai đứa quen nhau lâu chưa?

K: Con và anh ấy biết nhau từ hồi con mới bắt đầu năm học thứ ba, giờ còn vài tháng nữa là con tốt nghiệp. Nhưng hẹn hò thì chỉ mới vài tháng thôi ạ!

Ba K: Ba không nghĩ là một cảnh sát như cậu Singto lại để ý cái đứa dở hơi như con ~

K: Ơ... ba??? Con trai của ba dễ thương vậy mà...!

Ba K: Ừ thì dễ thương! Mà lúc nào ra đường cũng toàn gây chuyện.

K: Con đâu có gây chuyện đâu ạ? Con trai của ba là ngoan nhất rồi!

Krist vừa nói đến đây thì Singto sặc cơm, ho khan vài tiếng. Cậu lườm nguýt sang anh và hỏi:

K: Thái độ anh như thế là sao? Em nói gì sai???

ST: Không có gì! Anh nhai không kĩ thôi ~

Ba K: À Singto này, ở sở cảnh sát cháu làm việc ở bộ phận nào thế?

ST: Cháu làm ở đội hình sự ạ!

Ba K: Chà, đội hình sự thì vất vả lắm đấy! Suốt ngày đi bắt tội phạm đã bận rộn rồi mà còn phải chăm sóc cái của nợ kia nữa ~

K: Ơ kìa...

ST: Chú đừng chọc em ấy nữa ạ! Em ấy ở nhà rất ngoan, không làm cháu phiền lòng gì cả.

Mẹ Krist sực nhớ ra chuyện cậu nói lúc ăn cơm trưa nên hỏi:

Mẹ K: Phải rồi, con nói có ý định học thêm. Rốt cuộc là học cái gì vậy?

K: À... cái đó con cũng chỉ mới có dự định, nhưng muốn hỏi qua ý kiến ba mẹ thế nào ~

Ba K: Con nói thử xem!

K: Con muốn tiếp tục học sang ngành pháp y...

Ba mẹ cậu trố mắt ngạc nhiên, Singto đang ăn lại suýt sặc lần nữa vì chuyện này cậu chưa hề nói trước với anh.

ST: Krist, em nghiêm túc đó hả?

K: Đương nhiên rồi! Em đã suy nghĩ rất kĩ mới quyết định nói với mọi người.

Ba K: Con có chắc là con muốn học không hay chỉ là muốn được làm việc cùng với Singto?

K: Ôi ba ~ Con đâu có thèm học vì anh ta chứ? Con học cho chính bản thân con thôi!

Ba K: Vậy thì được! Tùy ý con thôi, nếu con nghiêm túc ba sẽ không cấm cản làm gì.

K: Thật hả ba? Con cứ sợ ba mẹ sẽ phản đối...

ST: Anh nghĩ người duy nhất phản đối là Judy đấy! Cô ấy sẽ nhảy dựng lên nếu phải làm việc chung với em.

K: Thôi anh đừng nhắc đến cô cảnh sát phù du ấy nữa! Em dỗi chị ta rồi!!!

Singto phì cười đưa tay xoa đầu Krist. Chẳng ai có ý kiến gì về chuyện cậu đột ngột chuyển ngành học, mà đúng hơn là cậu vẫn sẽ hoàn tất việc tốt nghiệp y khoa, chỉ là sẽ học thêm ngành pháp y để sau này có thể làm việc cùng anh. Với một người nghịch phá nhà xác mỗi đêm trực như cậu thì có vẻ phù hợp với ngành học này, vả lại cậu cũng từng làm bác sĩ pháp y bất đắc dĩ trong lần tình cờ phát hiện tử thi tại bờ sông nên không bỡ ngỡ lắm. Cậu mong muốn học ngành này thật, không chỉ vì để giúp đỡ anh trong công việc, mà từ đó cậu cũng có thể giúp cho những nạn nhân xấu số được ra đi thanh thản.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro