Chap 75~Trên Giường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Cảnh báo có thịt mặn, thỉnh các bảo bối mang theo nước dừa, và sinh tố xoài để chống khát

 ______________________________  

Thẩm Nguy hoảng hốt nhìn Triệu Vân Lan cứ thế mà gục xuống, vội vàng đem khăn tắm bao quanh người y mà bế lên ra khỏi phòng tắm. Triệu Vân Lan bị thao đến chết ngất, trong đầu không ngừng nghĩ ra 7749 cách chửi hắn là đồ không có tiết tháo. Y quả thực có ngất nhưng cũng đã tỉnh lại rồi, là muốn xem biểu cảm của bà xã đại nhân nhà y thôi.

 Lúc này, Triệu Vân Lan mới bất giác nhớ đến hình ảnh lúc trước trong phòng tắm, cơ thể của hắn quả thực mê người a, tại sao lại đã mặc quần áo chỉnh chu vào rồi, ông thao, sao không cho lão công đây ngắm thêm tý nữa đã đem quần áo mặc vào, bực chết ta.

Thẩm Nguy sốt ruột đặt Triệu Vân Lan vào lòng ôm tới ôm lui, kết quả khiến y sắp ngạt thở đến nơi liền vùng vằng thoát khỏi vòng tay hắn, nện mông xuống đệm. Cho dù là có tấm nệm êm ái đi nữa thì mông đau vẫn là mông đau, y sắp khóc mất a.

Thẩm Nguy qua cơn ái tình kết hợp với việc Triệu Vân Lan lăn ra ngất đã khiến hắn tám chín phần là tỉnh lại rồi. 

 Triệu Vân Lan sau thoát khỏi vòng tay hắn rơi xuống giường đau điếng, định ngả lưng thì đầu đập cái *Cốp* vào thành giường. Thẩm Nguy hoa cả mắt vội vàng đỡ y nằm xuống gối.  

______________________________

May mắn Triệu Vân Lan không dùng độ dày da mặt tuyệt đỉnh của y để đổ dầu vào lửa, y không cho Thẩm Nguy bất cứ phản ứng nào, thật sự thì đầu óc y bị chất cồn và nước nóng pha thành tương hồ hết cả rồi.

Khăn tắm nhanh chóng bị nhiệt độ cơ thể xuyên thấu qua, che không hết hai cái chân dài lờ mờ lộ ở bên ngoài, Thẩm Nguy một bên nghe thấy tiếng động mạch của chính mình đập loạn trên huyệt Thái Dương, một bên nhẹ tay nhẹ chân đem Triệu Vân Lan đang ôm đầu cuộn thành một cục đặt lên giường.

Sau đó hắn tựa như bị cái gì làm bỏng, nhanh chóng rụt tay về. Hắn ngượng nghịu vuốt vuốt ngón tay một hồi rồi cứ lóng ngóng tay chân đứng mãi một bên.

Đến khi Thẩm Nguy thấy nước thấm ướt gối đầu mới như vừa tỉnh mộng mà kéo cái chăn qua đắp lên người Triệu Vân Lan trước, sau đó mới dám giữ chặt một góc khăn tắm muốn nhẹ nhàng rút nó ra khỏi chăn.

Nhưng đúng lúc này, Triệu Vân Lan đột nhiên cầm lấy tay hắn.

Lòng bàn tay y ướt át mà ấm áp, con ma men khí lực lớn kinh người hơi hơi mở ra đôi mắt cơ hồ không có tiêu cự, ánh mắt y còn mê mang hơn cả những ngày y không nhìn thấy gì, hai má đều hồng ửng.

Thẩm Nguy cảm thấy yết hầu như bốc lửa, khô rát mà chấn động......

......Triệu Vân Lan xoay người ôm siết eo hắn, nửa người trần trụi lộ ra bên ngoài, cánh tay đưa lên của Thẩm Nguy cuối cùng không có chỗ đặt xuống, đành phải lúng túng treo giữa không trung. Hắn cứng ngắc như một khối đá, thái dương nổi đầy gân xanh.

Một lát sau, hắn mới phát hiện ra cả người Triệu Vân Lan đều đang run rẩy.

Thẩm Nguy nhẹ nhàng tránh ra một chút muốn nâng đầu y lên xem sao, thế nhưng Triệu Vân Lan lại gắt gao siết chặt vòng ôm. Cơ hồ ngay khi đó Thẩm Nguy hoảng hốt phát giác trên quần áo mình ướt đẫm một mảnh. Hắn đưa tay nâng cằm Triệu Vân Lan, thấy trên mặt y không có nước mắt nhưng khóe mắt lại đỏ hồng: "Ngươi......"

Triệu Vân Lan vốn dĩ có năm phần men say, còn có thể giả vờ giả vịt, lúc này hơi rượu xông lên đỉnh đầu lại vừa ngã một cái như thế, y càng hỗn loạn hơn......

......Trong lòng Thẩm Nguy dấy lên một ngọn lửa, ba ngàn nhược thủy cũng không thể ngăn được nó hừng hực cháy lên.

Bàn tay hắn rốt cục chậm rãi dừng trên tấm lưng trần của Triệu Vân Lan, mỗi tấc da thịt ấm áp đều kích thích thần kinh của hắn......

......Thẩm Nguy một phen ôm chầm lấy y, đột nhiên buông hẳn cái chăn đã bị vo thành một đống, xoay mình áp trên người y. Hai tay hắn chống bên cạnh Triệu Vân Lan, lồng ngực phập phồng kịch liệt như không thở nổi ......

......Thẩm Nguy bị kéo xuống theo lực tay của y, Triệu Vân Lan giống như phát điên ôm chặt cổ hắn, kéo hắn vào lòng hôn đến cuồng loạn, sau đó y duỗi tay giật đứt hai cúc trên áo sơmi của Thẩm Nguy làm lộ ra lồng ngực tái nhợt......

......Thân cận da thịt chưa từng có tựa như dã hỏa chạm vào liền nổ, trùng khớp với những cơn mơ hương diễm mà Thẩm Nguy bừng tỉnh lúc canh khuya, quả thực giống y một tràng nhân gian đại mộng điên đảo khác.

Mộng không biết khi nào thì tỉnh, khi nào thì tan, cho dù đất sụp trời nghiêng cũng chẳng được phơi dưới mặt trời. Thì ra vẫn là điều mà ban ngày không dám nghĩ...... Đó là tấm lòng vẫn không có nơi thổ lộ, sống không nổi, chết không xong, quên không đành, nhớ không được.

Thẩm Nguy rốt cục nhịn không được đảo khách thành chủ, xoay người đặt Triệu Vân Lan xuống gối đầu mềm mại. Hồng thủy ngập tràn đáy lòng, lúc này như lũ phá đê.

_______________________________

Thẩm Nguy cúi xuống mút lấy cần cổ y, để lại đó 1 dấu hickey đỏ chọc mù mắt chóa. Bàn tay vòng ra sau lưng Triệu Vân Lan, một tay ở gáy, một tay kéo lấy hông y sát vào người mình, nâng y lên khỏi mặt nệm. 

Hắn dùng đầu lưỡi chu du khắp cơ thể Triệu Vân Lan. Vừa rồi trong phòng tắm quả thực đánh có hơi nhanh, chưa kịp ngắm hết cơ thể trần truồng của bà xã nhà hắn, bây giờ mới có cơ hội, dùng lưỡi cảm nhận mọi đường cong trên cơ thể y.

Triệu Vân Lan mà biết hắn nghĩ gì chắc hóc súng chết vì tức mất. Mông y lại ngứa rồi, bà xã, mau tới gãi (cắn) ta a.

Có một điều không tưởng đó là lão đại Triệu Vân Lan, ngoài mặt là một tên lưu manh được cấp bằng chứng nhận, nhưng một khi nằm dưới thân Thẩm Nguy, được hắn phục vụ cho sung sướng lại không khác nào một con cún không cần dùng đến não.

Triệu Vân Lan dùng chút ý thức còn lại của mình giật phăng cái áo của Thẩm Nguy ném xuống đất. Thẩm Nguy đặt bảo bối ngồi trên giường rồi tự mình cởi nốt quần áo. Nhưng rất nhanh bị y kéo mạnh ngã xuống giường, Thẩm Nguy còn chưa kịp phản ứng đã thấy Triệu Vân Lan bò lại gần mình. 

Y ngắm nhìn cơ thể của hắn, rồi từ từ cúi đầu, dùng răng kéo khóa quần Thẩm Nguy xuống, 2 tay sờ loạn khắp người hắn. 

Thẩm Nguy để mặc y quậy phá trên người, hắn gối tay lên đầu, tựa vào thành giường nhìn ngắm cơ thể y đang lắc lư, đầu cúi xuống nơi đũng quần hắn, mông vểnh cao ngoe nguẩy. Hắn tưởng tượng ra một cái đuôi nhỏ gắn vào mông Triệu Vân Lan, khóe môi không tự chủ nhếch lên cười bỉ ổi, nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp ma mị chết người. Có lẽ để lần sau ta sẽ đặt mua một chiếc về thử xem sao.

Triệu Vân Lan bất giác đứng dậy, xoay người, đặt mông ngồi lên ngực Thẩm Nguy, mông hướng đến trước mặt hắn mà lắc. Y cúi xuống, dùng lưỡi liếm ướt một mảng quần lót của Thẩm Nguy, khiến cho cự vật to lớn lộ ra rõ mồn một trước mặt y. Trêu đùa đủ, y mới với tay kéo quần lót của Thẩm Nguy xuống, tiểu Nguy Nguy đã cương cứng bật ra khỏi quần, đập vào trán y. Triệu Vân Lan mắt to tròn lấp lánh nhìn tiểu Nguy Nguy to lớn đồ sộ trước mặt. Đây là lần đầu tiên y nhìn ngắm nó kĩ như vậy ở khoảng cách gần, gân xanh nổi đầy, có chút đáng sợ.

Thẩm Nguy nhẫn nhịn nãy giờ không lôi y ra thao đến hỏng, năng lực kiềm chế của hắn quả là một kỳ tích. Triệu Vân Lan vẫn ngây ngốc nằm đó ngắm nhìn tiểu Nguy Nguy, không biết phải làm gì.

Cuối cùng cũng là Thẩm Nguy chịu không nổi, bàn tay to lớn bắt lấy cái mông đang đung đưa trước mặt mình, dùng sức cắn một miếng rõ đau, hằn rõ nốt răng trên bờ mông căng tròn của Triệu Vân Lan.

Triệu Vân Lan giật mình, bật thốt ra khỏi miệng một tiếng rên:"Aaaah....." 

Chính lúc này, Thẩm Nguy dùng đầu lưỡi liếm loạn trên bờ mông trắng múp ấy, dừng lại ở nơi tư mật hồng hào, có hơi dãn ra, mà tham lam nhìn ngắm nhiều thêm một chút. Hắn giơ cao tay đánh xuống bờ mông ấy, rồi nhìn nó đàn hồi mà va vào nhau. 

Thẩm Nguy:" Ta giúp ngươi chăm sóc tiểu A Lan, ngươi cũng nên giúp ta ở đó chăm sóc cho tiểu Nguy đi chứ"

Triệu Vân Lan hai mắt đã phiến hồng, bờ môi căng mọng thều thào:" Ưmmm....Nữa đi, ta muốn nữa..."

*Xác nhận 1: Triệu Vân Lan máu M*

Y chính là mồi lửa kích nổ quả boom còn đang bị chôn vùi của Thẩm Nguy. 

*Xác nhận 2+3:Cả đêm+Liệt giường"

Thẩm Nguy cũng chả phải người hiền lành gì cho cam. Lại nói, Trảm Hồn Sứ là kẻ vừa xưng danh đã khiến người ta khiếp sợ. Nay còn bị cái tên yêu nghiệt kia đạp đổ một cách không thương tiếc. Vừa rồi, trong phòng tắm cũng đã bị y đem tiết tháo nhét vào mông rồi, còn cần đến sao. Triệt để đem ngươi thao đến dục tiên dục tử.

Triệu Vân Lan vẫn là chưa biết mình sắp về chầu ông bà rồi. Y dò dẫm cầm lấy côn thịt của Thẩm Nguy, đưa lại gần, hôn lên nó, rồi từ từ dùng lưỡi bao lấy phần đầu của côn thịt, ra sức mà mút. 

Y không gì cũng là một tay chơi, một playboy đúng hiệu, nhưng trên giường, bên cạnh là Thẩm Nguy lại ngờ nghệch đến nỗi có phần ngu ngốc.

Mọi động tác của Triệu Vân Lan đều thu hết vào tầm mắt của Thẩm Nguy (qua một cái mông to tổ bố đặt ngay mặt:))) Hắn nằm đó, đợi.

Triệu Vân Lan bắt đầu dùng miệng muốn nuốt hết tiểu Nguy Nguy to lớn, có phần bất khả thi. Khoang miệng của y ấm nóng bao quanh cự vật, Thẩm Nguy một đường đẩy hông, đem cự vật to dài chọc đến cuống họng y. Triệu Vân Lan bị đánh úp, nhanh chóng muốn nhả ra, ngồi bệt trên bụng hắn mà ho sặc sụa, ánh mắt ủy khuất pha nhiều tầng dục vọng nhìn hắn. Thẩm Nguy gian tà cười cười ngồi dậy khiến cho Triệu Vân Lan đang ngồi trên bụng theo quán tính ngã dúi dụi, mông vểnh cao phơi bày toàn bộ cảnh xuân trước mặt con quỷ "khát máu" kia. 

Thẩm Nguy cầm cái gối kê lên đầu cho Triệu Vân Lan, sau đó ngồi như vậy mà bê mông y lên trước mặt, dùng đầu lưỡi thâm nhập vào trong mật đạo hồng nộm còn chưa kịp kép miệng. Một dòng tinh dịch trắng chảy ra lại bị Thẩm Nguy hút hết không chừa một giọt. Đầu lưỡi bên trong khuấy động khiến cho Triệu Vân Lan kịch liệt run rẩy.

Tiếng rên rỉ kích tình tràn ngập không gian, một lần nữa dọa chết Đại Khánh một đường chạy thẳng. Đại Khánh:"Ta đói, ta buồn ngủ, ta muốn về nhà T . T" *một phút mặc niệm bắt đầu*

Thẩm Nguy thì thầm bên tai Triệu Vân Lan:" Vừa rồi ta phục vụ ngươi có tốt không, nếu ngươi chịu không nổi thì chúng ta làm một lần nữa thôi".

Triệu Vân Lan mơ mơ hồ hồ:" Một lần sao mà đủ".

*Xác nhận 4: Một mẩu xương cũng đừng hòng còn*

Thẩm Nguy thả mông Triệu Vân Lan rơi xuống giường, nắm lấy eo y lật lại như lật cá rán.

Triệu Vân Lan bị xoay như chong chóng, đầu óc có chút quay cuồng. Y nhìn ngắm cơ thể của Thẩm Nguy không một mảnh vải che chắn, triệt để lưu lại hình ảnh này trong đầu, nhất quyết không thể quên. Cánh tay vươn tới định ngắt nhéo nhũ hoa trước ngực Thẩm Nguy lại bị hắn bắt lấy đè lên trên đầu.

Thẩm Nguy hôn lên tiểu hạt đậu của Triệu Vân Lan, lại dùng lực mút mạnh, như muốn đem sữa hút sạch, tay còn lại vân vê tiểu hạt đậu phía bên kia.

Triệu Vân Lan:" Không công bằng....ngươi bắt nạt ta......ta tuyệt đối không chịu......aah...."

Không để y lải nhải, Thẩm Nguy dùng răng cắn nhẹ lên đầu ti y rồi ray ray trong miệng.

"Ahh...hha.....ngứa....chịu không n...nổi....mau....mau tới thao ta....ha....tiểu huyệt ngứa aa...". Triệu Vân Lan ngửa cổ ra sau mà cầu xin Thẩm Nguy.

"Ngươi vẫn còn sức mà lải nhải, được, ta triệt để đem ngươi thao đến hỏng." Thẩm Nguy nhẹ hôn lên môi y, lại mút mạnh thêm một cái khiến nó đỏ tấy lên, rồi sau đó di chuyển toàn bộ lực chú ý xuống hạ bộ đang căng cứng cầu được vuốt ve của Triệu Vân Lan.

"Là ta không tốt, ta không chăm sóc chu đáo cho tiểu Lan Lan, khiến ngươi phải chịu khổ rồi". Thẩm Nguy dùng răng cắn nhẹ vào bao quy đầu, rồi dùng miệng bao bọc tiểu Lan Lan trong miệng.

"Haa...tốt lắm....mau tới phục vụ lão công của ngươi...ưm". Triệu Vân Lan bị ăn sạch sẽ vẫn già mồm chọc ghẹo Thẩm Nguy.

Thẩm Nguy trong đầu nghĩ ra 1001 cách "dạy dỗ" tên yêu nghiệt Triệu Vân Lan. Có nên treo y lên trần nhà mà thao không nhỉ.

Hắn mút mạnh một cái rồi nhả ra, Triệu Vân Lan đang ở trong khoang miệng của Thẩm Nguy cảm thấy ấm áp thoải mái vô cùng, đột nhiên khí lạnh tràn đến khiến cơ thể y một trận run nhẹ.

"Đồ dâm đãng, chuẩn bị như vậy là đủ rồi, ta cùng ngươi vận động". Thẩm Nguy vỗ cái đét vào mông Triệu Vân Lan, tay nhấc 2 chân y gác lên vai mình. Tiểu Nguy Nguy to lớn nằm kề trước cửa mật đạo, vừa rồi bị chơi một lần trong phòng tắm, hiện tại chính là không cần phải dùng đến biện pháp bôi trơn cầu kì, lập tức có thể đâm vào. 

Tiểu cúc hoa mấp máy mời gọi vị đại gia kia mau mau tiến vào. Thẩm Nguy có vẻ thích một phát nút cán, không thèm báo trước, đem côn thịt cắm thẳng vào bên trong Triệu Vân Lan.

"Nga...ha...đau, đau quá, đau chết lão tử ta rồi...." Triệu Vân Lan ai oán nhìn Thẩm Nguy. Ta thực sự quên cách thở rồi, ngươi không biết đánh vần từ nhẹ nhàng sao, ông thao.

"Ngươi vẫn còn mắng người được là không sao rồi". Thẩm Nguy lại đem côn thịt thúc vào sâu một chút.

"Ngô...đau a, bà xã, người ta đau lắm đó"

Thẩm Nguy:"..."

Mỗi cú thúc của Thẩm Nguy lại đem theo một câu tham phiền của Triệu Vân Lan. Thẩm Nguy triệt để ngăn không cho y quấy bừa, bịt mồm y bằng môi mình. Thẩm Nguy, bên dưới không ngừng đâm thúc, bên trên hôn y đến đại não đình trệ. Rất nhanh Triệu Vân Lan bị thiếu dưỡng khí, mặt đỏ tai hồng, giẫy giụa muốn thoát ra. Thẩm Nguy buông tha cho đôi môi sớm đã sưng tấy lên của Triệu Vân Lan,quay lại chuyên tâm mà ra vào. Lực đạo chỉ có tăng lên không có giảm.

Triệu Vân Lan sướng run người, miệng không ngừng rên rỉ. Đột nhiên, y giật nảy người, giọng lạc hẳn một tông, hai mắt mở to, ngửa cổ mà rên rỉ. Thẩm Nguy nhếch môi cười, rồi cứ thế đâm mạnh vào điểm mẫn cảm của Triệu Vân Lan.

Triệu Vân Lan nắm chặt ga giường, hông ưỡn lên thống khoái mà bắn một dòng tinh dịch trắng đục lên cơ bụng của Thẩm Nguy. Y nằm đó xụi lơ, hơi thở dồn dập. Thẩm Nguy không để y nghỉ ngơi một giây nào, trực tiếp bế y lên ngồi trên đùi mình. Tư thế này làm cho tiểu Nguy Nguy cắm sâu vào bên trong cúc huyệt, tràng bích kịch liệt co bóp, Triệu Vân Lan lại bắn ra một lần nữa.

Y bất mãn nhìn cái tên không có tiết tháo kia:" Ngươi còn chưa chịu dừng"

Thẩm Nguy có ý trêu ghẹo y:" một lần sao mà đủ:), huống hồ ta còn chưa bắn".

Triệu Vân Lan á khẩu.

Cả hai lại tiếp tục lăn lộn, Thẩm Nguy thúc mạnh rồi đem tinh dịch bắn sâu vào trong Triệu Vân Lan.

Triệu Vân Lan sau 4 hiệp cũng đem tinh dịch bắn ra hết, tiểu Lan Lan đã bị vắt kiệt rồi, không còn gì để bắn nữa, cúc huyệt cũng ăn no tinh dịch rồi, sắp tràn cả ra ngoài rồi. Bụng y có chút căng trướng, là do tinh dịch của Thẩm Nguy bắn vào, lại bị tiểu Nguy Nguy hung hăng chặn lại ở cửa động.

Thế nhưng, Thẩm Nguy vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn, tiếp tục lật người y lại, ấn vào.

Triệu Vân Lan:"Đừng...sẽ tràn ra mất...bụng ta không thể chứa đư...được nữa, ngươi mau rút ra"

"Tràn ra thì ta lại tiếp tục bắn vào, triệt để lấp đầy ngươi". Thẩm Nguy lưu manh đẩy hông, đem cự vật đẩy vào trong. Tinh dịch không còn chỗ chứa tràn ra bên ngoài, chảy dọc 2 chân Triệu Vân Lan, ướt hết một mảnh ga giường.

Triệu Vân Lan thấy mắt mình lại hoa lên, rồi gục xuống. Thẩm Nguy vẫn ở phía sau đỡ lấy y, tiếp tục thao lộng.

Toàn thân hai người dính đầy tinh dịch, Thẩm Nguy bế hắn vào phòng tắm gột sạch sẽ. Nhễu từ cánh mông Triệu Vân Lan chảy ra dọc đường đi.

_______________________________  

  Ngày hôm sau Triệu Vân Lan bị ánh mặt trời xuyên qua rèm cửa phơi cho tỉnh lại. Trong đầu y một mảnh trống rỗng, hoảng hoảng hốt hốt, cả nửa đêm sau y đều rơi vào tình trạng hỗn loạn, đã thở không được lại còn thêm tác động của cồn làm cho y cơ hồ không biết mình đã nằm mộng một giấc hoang đường hay là sự thật nữa....

Y thử mở mắt một chút, mí mắt nặng nề vô cùng, không dễ dàng gì mới tỉnh táo lại một tí thì trần nhà trên đỉnh đầu cứ xoay vòng quanh, Triệu Vân Lan lại ngã ngược trở về.

Bây giờ mà y có soi gương thì sẽ nhìn ra ngay, y không phải là mệt mỏi, trên mặt y lúc này bao phủ một tầng xám trắng khó tả, nó đã vượt qua phạm vi của từ "tiều tụy" rồi, nói là nhuộm tử khí thì đúng hơn___Lúc này, một đôi tay cẩn thận đỡ y dậy, đưa một cái bát lên miệng y, chẳng biết là thuốc gì mà hương vị kì quái vô cùng, có một loại mùi tanh không nói lên lời, Triệu Vân Lan theo bản năng nghiêng đầu né tránh: "Cái gì......"

"Thảo dược, đêm qua ta làm ngươi bị thương." Thẩm Nguy nói thì rất nhẹ nhàng nhưng động tác trên tay chẳng nhẹ chút nào, hắn xoay mặt Triệu Vân Lan qua, cơ hồ là cường ngạnh đổ vào miệng y.

Triệu Vân Lan bỗng nhiên có được một tí khí lực, dùng sức gạt tay hắn ra ho khù khụ một trận, cảm thấy cái vị trong khoang miệng làm mình ghê tởm đến muốn phun hết ra. Sau đó một chén nước đưa tới bên miệng y, lúc này Triệu Vân Lan mới tỉnh hẳn, mở mắt ra, liếc nhìn Thẩm Nguy một cái, chẳng nói chẳng rằng cúi đầu uống.

Y uống nước xong thì ngồi dậy tựa vào đầu giường chống tay lên gối. Y buồn bực nhìn Thẩm Nguy, cúi đầu kiểm điểm chính mình, lại dùng ánh mắt càng buồn bực hơn nhìn Thẩm Nguy lần nữa, cuối cùng nghẹn ra một câu: "Ta đường đường là thuần 1, ngươi cứ thế..... Ngươi, ngươi không thể khách khí với ta một tí sao hả?"

Khuôn mặt Thẩm Nguy nhuộm một tầng hồng nhạt, xoay đi xấu hổ ho nhẹ một tiếng: "Xin lỗi."

"Ta......" Cái lưng truyền đến bủn rủn làm cho biểu cảm của Triệu Vân Lan trở nên vặn vẹo, y hít một hơi khí lạnh, thế mà nhìn biểu tình của Thẩm Nguy lại cứ có cảm giác mình mới là người chiếm tiện nghi mới chết chứ!

Tuy rằng vô số lần y mộng mình chết trên giường mỹ nhân, nhưng mà không phải là theo cách này nhá.........

Quá chết tiệt rồi, biết tìm ai mà nói lý bây giờ?

  Thoắt xanh thoắt đỏ luân phiên lướt qua khuôn mặt Triệu Vân Lan hồi lâu, cúi đầu nhìn qua cái bát chả biết là thuốc gì, nhớ tới cái vị vừa rồi, biểu cảm của y lại vặn vẹo: "Lấy cho ta một ly nước nữa đến đây, cái tình trạng này uống thuốc hạ sốt là hết thôi."  

Thẩm Nguy bưng bát thuốc đi: "Thứ này dùng được, ta không hại ngươi."

Triệu Vân Lan mặt không đổi sắc nói: "Ngươi không hại ta, ngươi chỉ lăn qua lăn lại ta đến chết thôi."

Thẩm Nguy: "......"

Chính nhân quân tử thầy Thẩm đầy mặt biểu tình thẹn với thánh hiền đứng sang một bên, rất giống cô dâu nhỏ không cẩn thận làm vỡ bát.

Triệu Vân Lan dùng im lặng mà đáp lại.

Thẩm Nguy cẩn thận đỡ y nằm xuống: "Ngươi...... Ngươi ngủ tiếp một chút đi, muốn ăn gì không?"

Triệu Vân Lan cố chấp nói: "Ngươi! Mau nằm xuống cho ta chà đạp."

Thẩm Nguy nhanh chóng hạ mắt, vành tai đỏ lên, xấu hổ mím môi: "Ban ngày ban mặt, nói bậy bạ gì đó."

Triệu Vân Lan lòng nghĩ: "Mẹ nó chứ."

Thứ thuốc mà Thẩm Nguy cho y uống hẳn là có tác dụng dỗ giấc, Triệu Vân Lan nằm xuống chưa bao lâu thì ý thức đã có chút mơ hồ, nhưng y vẫn bám riết không tha bắt lấy tay Thẩm Nguy: "Ta dù sao cũng đã lấy thân báo đáp rồi, ngươi đừng có áp dụng cái tối kiến nào đấy nghe thấy chưa hả, thiên đạo sẽ không tuyệt đường người đâu, ta có cách.. ta có cách......"

Thẩm Nguy ngồi xuống bên cạnh đặt nhẹ tay lên trán y, thấy hô hấp của y dần dần đều đặn vững vàng. Dưới tác dụng của bát "thảo dược" kia, sắc mặt xám ngắt của Triệu Vân Lan nhanh chóng tốt lên, lại hồng nhuận bình thường, Thẩm Nguy yên lòng, nhẹ tay nhẹ chân cầm bát đứng lên đi vào bếp rửa.

Một giấc ngủ này Triệu Vân Lan nằm đến tận khi tối trời, cùng với những cơn mộng liên hồi trùng điệp...  

  __________________________ 

Vì các nàng mà ta mở cả đại tiệc thịt nướng này đó, mau tới ăn đi

 Chap này viết vội nên có gì sai sót mong các nàng lượng thứ.́

P/s: tác giả bị cuồng mông nên các nàng thông cảm nếu mông xuất hiện quá nhiều:)))

*Nếu các nàng muốn ta nhồi thịt chap nào thì tiếp tục cmt nhé*

Yêu thưn<3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro