hồi kết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sải Cách ngồi xuống ghế nhìn ông bạn có khuôn mặt buồn so.

- lâu ngày không gặp, ông không mỉm cười 1 cái hộ tôi được à.

Tường nhìn Sải Cách, miệng cong lên 1 chút, khuôn mặt không chút cảm xúc.

- hình như bé con gái ông chơi piano giỏi lắm hả.

Như thể Tường vừa nhắc tới niềm hãnh diện của Sải Cách, Sải Cách hãnh diện.

- cũng tạm thôi. Nhắc đến mới nhớ, ông cũng phải lập gia đình đi, định ở vậy suốt đời à? Tôi bảo này, tôi có vài em xinh dữ lắm. Để tôi giới thiệu cho ông nhé? Đợi tôi 1 chút - Sải Cách nói nguyên 1 lèo làm Tường không kịp phản kháng đã bỏ đi rồi.

Chẳng biết làm gì ngoài sân cỏ nhà Sải Cách. Những tia nắng buổi sáng thật ấm áp, anh ngước lên đón những tia nắng ấm áp. Chợt anh nghe thấy tiếng đàn piano của ai đó đàn, tiếng đàn nghe rất du dương.

Tò mò không biết bản nhạc này tên gì và người chơi nó là ai. Anh lần theo tiếng nhạc đến một căn phòng lớn. Đến nơi anh mới biết cửa phòng mở, anh đứng ở cửa thì nhìn thấy một cô bé đang chơi piano.

Ánh nắng ban mai chiếu rọi qua chiếc rèm cửa mỏng hoà cùng làn gió đùa giỡn với mái tóc dài dịu dàng. Khuôn mặt bụ bẫm với đôi mắt nhỏ xinh. Bàn tay lướt trên phím đàn. Nhìn cô bé này giống như một thiên thần bé nhỏ cần được bảo vệ.

Hình ảnh đáng yêu ấy đã làm cho con người đứng noài cửa kia bất chợt mỉm cười.

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro