Chương 4: Nhạc Mẫu Đại Nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Chapter 04 - Tẫn Tô: Nguyệt Lạc Hàm Vân ]

❖ Tác giả: Đạo Thảo Nhân
» Trans/Edit: Bạch Vân Tịch

Nguyệt Lạc Vi Tẫn, Tịch Vụ Vi Vân.

"Rốt cuộc thì hai người các ngươi là ai? Một người mang huyết mạch của Phượng Hoàng, còn có khí tức giống với Sơ Hoàng, một người còn lại. . ." Minh Dạ chẳng mấy để tâm đến Lê Tô Tô, ngược lại là nhìn về phía Đạm Đài Tẫn mà nói tiếp: "Thế nhưng lại có bóng dáng của Ma Thần."

Lê Tô Tô nhìn thấy thần sắc của Minh Dạ là đang muốn động thủ, những vị Thần Quân chung quanh cũng đều đang nhìn chằm chằm vào Đạm Đài Tẫn, nàng rất sợ bọn họ sẽ xem Đạm Đài Tẫn là gian tế mà ra tay giết chết hắn.

[ Gian tế: Kẻ do thám để làm điều gian tà. ]

Nếu hiện tại Đạm Đài Tẫn mà chết thì liền sẽ trở thành Ma Thần bất tử, một cái Ma Thần Thượng Cổ thôi còn đánh không lại, giờ lại còn có thêm một Ma Thần mới đến, một người đã khó đánh bại, có thêm một người nữa thì chết là cái chắc!

Nghĩ như vậy, Lê Tô Tô liền dang hai tay ra, giống như gà mái bảo vệ gà con mà đứng ở trước người Đạm Đài Tẫn, nói: "Từ từ, đừng động thủ! Minh Dạ Chiến Thần! Hắn thật ra không phải là Ma Tu!"

"Chúng ta đến từ. . ." Lê Tô Tô vốn định giải thích rõ ràng cùng với mọi người, thế nhưng nàng lại bị một tiếng sấm nổ ầm ầm trên đỉnh đầu cắt ngang.

Tiếp theo đó, tia sét ấy như muốn bổ thẳng xuống nơi này, Đạm Đài Tẫn nhanh chóng đưa tay ra kéo Lê Tô Tô sang một bên, còn trực tiếp che mặt của nàng lại, rồi đem cả người nàng ôm vào trong lòng ngực. Sau đó định dùng thân thể của chính mình để đỡ thay nàng một đạo thiên lôi kia, nhưng lúc này Sơ Hoàng cùng Minh Dạ lại đồng thời ra tay giúp đỡ, chủ động dùng thần lực để bảo vệ hai người.

Cũng may là, Thiên Lôi dường như chỉ là muốn cảnh cáo nàng, cho nên mới dùng một trận lôi đình hù dọa nàng một chút. Thế nên thần lực của Sơ Hoàng cùng Minh Dạ có thể bảo vệ được hai người một cách dễ dàng.

Lê Tô Tô dùng hai tay che lấy cái đầu nhỏ của chính mình, sau đó thử ngẩng đầu lên nhìn xem trên không trung có còn tia sét nào nữa hay không.

Nhưng lúc này lại nghe thấy Tắc Trạch cười nói: "Giờ đây ta thực sự có chút tò mò, vừa rồi cô định nói gì, mà lại có thể khiến cho Thiên Đạo giáng lôi đình để cảnh cáo."

[ Lôi đình: Sấm sét. ]

Vừa nghe nói là do Thiên Đạo phạt lôi đình, Lê Tô Tô liền không dám nói thêm gì nữa, chỉ là khi chui ra khỏi lòng ngực của Đạm Đài Tẫn, nàng còn giơ tay đẩy mặt hắn một cái, ý là để trả thù việc hắn vừa dùng lực bàn tay hơi mạnh để che mặt nàng lại.

Ở đây chỉ có Thập Nhị Chân Thần mới nhận ra rằng, vẻ mặt của Đạm Đài Tẫn vốn đang là lạnh lùng, nhưng sau khi nhận được một cái tát nhẹ của Lê Tô Tô, thì sắc mặt của hắn liền đã trở nên dịu đi rất nhiều.

Người này tuyệt đối là Ma Tu, nếu không thì làm sao lại có tâm tư khó đoán đến như vậy?

Lê Tô Tô do dự nhìn Thập Nhị Chân Thần, sau đó ngước mắt nhìn lên bầu trời, rồi lại nhìn về phía Sơ Hoàng, người đang nhìn mình đầy vẻ suy tư, cuối cùng nàng thử nhẹ giọng gọi một tiếng: "Mẫu thân."

"Hả?" Sơ Hoàng thất thần, hỏi ngược lại: "Cô vừa gọi ta là cái gì?"

Lê Tô Tô lại ngẩng đầu nhìn lên trên bầu trời, lần này thì không có Thiên Lôi nào đến đánh nàng nữa.

Tuy nhiên, Lê Tô Tô lại sờ trán lâm vào trong suy nghĩ: Ta muốn nói là ta cùng Đạm Đài Tẫn là đến từ vạn năm sau, cái này liền không nói ra được, nhưng ta vừa gọi Sơ Hoàng là mẫu thân thì lại được, rốt cuộc thì Thiên Đạo đang muốn trừng phạt ta ở cái điểm nào a?

"Nàng ấy tên Lê Tô Tô, là con gái của Sơ Hoàng Thần Quân ngài." Đạm Đài Tẫn trả lời thay nàng một cách ân cần, sau đó còn lễ phép tự mình giới thiệu một chút, ngữ khí còn có phần cung kính và thân thiết: "Tiểu tế Đạm Đài Tẫn, bái kiến nhạc mẫu đại nhân!"

Sơ Hoàng lúc này không nhịn được, mày liễu mi mắt cũng run lên một chút: "Hả? Ngươi nói cô nương này là con gái của ta, còn ngươi là. . . "

Đạm Đài Tẫn nói tiếp lời: "Là con rể của ngài, thưa nhạc mẫu."

[ Nhạc mẫu đại nhân: Nhạc mẫu = mẹ vợ, đại nhân = bề trên (tiếng gọi kính trọng) - Tiểu tế cách tự xưng thân mật của con rể . ]

"Đạm Đài Tẫn!" Lê Tô Tô vội che miệng hắn lại: "Chàng nói cái gì vậy!"

Nàng mới vừa định giải thích cùng Sơ Hoàng một chút, thì lại nghe thấy Đạm Đài Tẫn nhướng mày nói: "Vương Hậu đừng có nghĩ đến chuyện bội tình bạc nghĩa, cũng đừng quên ta đã từng nói gì với nàng. Chuyện của chúng ta sau này sẽ giải thích với nhạc mẫu sau cũng không vội, mà chuyện đang vội trước mắt, chính là xử lý chuyện chính sự đi?"

Cái tên tiểu hỗn đản này lại uy hiếp ta!

[ Tiểu hỗn đản: Tên nhóc khốn kiếp - Tiểu = nhỏ, Hỗn đản = Tên khốn. ]

Lê Tô Tô cắn răng, cố gắng nở ra tới một nụ cười: "Được! Giải quyết chính sự trước!"

Lê Tô Tô vừa quay đầu lại, cố ý dùng sức hất tóc để đánh vào mặt Đạm Đài Tẫn, thế là nàng được như ý nguyện, nghe thấy một tiếng hít vào, cơn giận trong lòng trong cái nháy mắt giảm đi được hơn một nửa.

Đạm Đài Tẫn lại sờ sờ cằm một tí, lộ ra một ý cười trên khóe môi.

Sơ Hoàng suy tư nhìn hai người họ: Nếu tiểu cô nương này thực sự là con gái của ta, vậy nam tử này với con gái của ta rốt cuộc là có chuyện gì? Hai người họ là đến từ tương lai sao?

Những đạo lữ trẻ tuổi ở tương lai, đều lại chơi đùa với nhau kiểu này sao?

Lê Tô Tô nhìn xung quanh một chút, hai ba bước chạy về phía Tắc Trạch, vừa chạy vừa nói: "Tắc Trạch Thần Quân! Ngài mau nhìn xem ta đi! Hãy nhìn ta đi!"

"Ý của cô là muốn ta xem quá khứ cùng tương lai?"

Lê Tô Tô gật đầu, giống như là vừa tìm ra được cách giải quyết, nàng giơ tay chỉ vào Đạm Đài Tẫn: "Xem cho huynh ấy nữa!"

"Thú vị!" Tắc Trạch cười rất là ái muội nói: "Thế cứ xem như cô là con gái của Sơ Hoàng đi, ta liền xem thử giúp cô một chút!"

"Tắc Trạch!" Minh Dạ nhíu mày nói: "Hai người này thân phận không rõ ràng, còn có thể dẫn đến việc Thiên Đạo phạt lôi đình, huynh vẫn là nên cẩn thận một chút thì tốt hơn!"

Tắc Trạch cười xua xua tay, trên mặt vẫn là rất có hứng thú nói: "Biết rồi, biết rồi!"

Nhưng ngay sau đó, hai tròng mắt của Tắc Trạch lóe lên ánh kim quang, những ký ức quá mức kinh động từ quá khứ của Lê Tô Tô và Đạm Đài Tẫn chen chúc xâm nhập vào trong tâm trí của Tắc Trạch, tiếp theo đó liền thấy hắn che hai mắt lại, chân lùi ra phía sau ba bước.

"Tắc Trạch!" Các vị Chư Thần đang có mặt đều lập tức giương cung bạt kiếm lên, sẵn sàng động thủ với hai người họ.

Nhưng Tắc Trạch lại giơ tay lên nói:"Đừng nóng vội! Ta không sao cả!" Sau đó lại nhìn sang hai người họ với vẻ mặt có chút mệt mỏi, do dự một lúc rồi mới nói tiếp: "Con đường của hai người đi thật dài."

"Tắc Trạch Thần Quân, có cách nào không?" Lê Tô Tô hỏi.

"Lê Tô Tô, Thần Linh cũng không phải là vạn năng." Tắc Trạch nói tiếp: "Tuy ta có thể nhìn thấy được vạn vật đến và đi, nhưng cũng chỉ là lấy thân thể làm vật dẫn, mượn sức mạnh của Thiên Địa để khống chế mà thôi."

"Vạn vật trên đời đều có quy luật, cần phải lĩnh hội được thấu đáo, mới có thể hiểu rõ được ý nghĩa thực sự bên trong đó."

"Ta chỉ có thể tặng cho hai người mỗi người bốn chữ." Tắc Trạch nhìn về phía Lê Tô Tô nói: "Ghi nhớ sơ tâm."

Rồi nhìn sang Đạm Đài Tẫn nói: "Nhất niệm chi gian."

[ Ghi nhớ sơ tâm: Ghi nhớ ý định ban đầu - Nhất niệm chi gian: Một ý nghĩ trong tâm ]

Lại là bốn chữ này!

Lê Tô Tô ngây người ra một lúc, ngực trái của nàng nhói lên một chút.

Chẳng lẽ, lần này ta lại phải đâm đinh vào tim Đạm Đài Tẫn sao?

Hay vẫn là, lần này muốn ta đâm đinh vào Ma Thần?

Đạm Đài Tẫn lại ngước mắt nhìn thoáng qua Minh Dạ, rồi trong lòng bỗng nhiên buông lỏng được một chút.

Nhất niệm chi gian: Nhất niệm thành Thần, nhất niệm thành Ma!

Tơ tình của ta sinh ra là bởi vì Lê Tô Tô, vậy nên, Lê Tô Tô chính là người có thể chi phối được ý niệm trong lòng của ta.

Thần Nữ của hắn lòng hướng về chúng sinh thiên hạ, ý niệm trong lòng của hắn cũng đã sớm lựa chọn ra con đường cho chính mình từ lâu rồi!

Tắc Trạch nhìn thấy hai người đang rơi vào trầm tư, thiếu niên huyền y nhìn về thiếu nữ đứng ở bên cạnh, tâm trạng vốn đang nặng nề bởi vì bên trong đầu vừa tiếp nhận quá nhiều tin tức cực đại. Nhưng trong một khoảnh khắc này, sự nặng nề ấy bỗng nhiên tiêu tan đi được một phần lớn.

Sau đó Tắc Trạch lại nhìn về phía của Sơ Hoàng, cười nói: "Sơ Hoàng, chúc mừng a ~ ! Chúc mừng cô có được một cô con gái đáng yêu như vậy, lại còn có được thêm một. . . Con rể thâm tình như thế!"

Sơ Hoàng từ bên trong sự kinh ngạc khôi phục lại tinh thần, rồi dần dần tiếp nhận hiện thực, sau đó tiến đến nắm lấy tay của Lê Tô Tô, cảm nhận được sự gần gũi của huyết mạch, giọng dịu dàng nói: "Con tên là. . . Tô Tô?"

Lê Tô Tô gật gật đầu, từng câu từng chữ nói: "Vâng, Lê Tô Tô."

Nhìn sang bên kia thấy tình mẫu tử sâu đậm, Tắc Trạch bên này lại lôi kéo Minh Dạ nhìn sang Đạm Đài Tẫn nói: "Minh Dạ, người này cùng với huynh có một đoạn duyên phận, hay là huynh thu nhận hắn làm đồ đệ đi, thế nào?"

Minh Dạ liền nhíu mày, thấp giọng hỏi: "Người này dường như có liên quan đến Ma Thần, huynh lại muốn ta thu nhận hắn làm đồ đệ?"

Tắc Trạch cũng thấp giọng nói: "Trên người hắn mang theo Tà Cốt, mệnh số nhấp nhô từ khi được sinh ra. Tuy là bên cạnh có Tiểu Linh Điểu làm bạn, nhưng chung quy vẫn cần đến một người chỉ dẫn cho hắn, mà huynh chính là người phù hợp nhất."

Minh Dạ: "..."

Tắc Trạch cười nói tiếp: "Hơn nữa. . . Hắn cùng với Tiểu Linh Điểu, còn có thể giúp huynh vượt qua được một kiếp tình ái nha ~ !"

Minh Dạ thấy Tắc Trạch càng nói càng kỳ quặc thái quá, nhưng hắn lại không thể không tin được, sau đó nhìn về phía Đạm Đài Tẫn nói: "Ngươi. . . Có nguyện ý bái ta làm sư phụ không?"

Đạm Đài Tẫn vén vạt áo, hướng tới Minh Dạ hành lễ bái sư: "Đệ tử Đạm Đài Tẫn, bái kiến sư phụ."

Minh Dạ ở trong Bát Nhã Phù Sinh quả thật là đã dạy cho ta rất nhiều thứ, Tắc Trạch nói cũng không sai, ta cũng được coi như là có một đoạn duyên phận sư đồ với Minh Dạ.

Hơn nữa. . .

Nếu như ta có thể ở lại bên cạnh Minh Dạ, thì cho dù có là ý định muốn gần gũi với Tô Tô hơn một chút, hay vẫn là ý định muốn thực hiện lời hứa của mình với Tang Tửu, thì cũng đều rất thuận tiện và dễ làm hơn rất nhiều.

Còn tiếp. . . . . .

Writing date: 02.05.2023

GROUP CHAT NGUYỆT LẠC HÀM VÂN:

Tắc Trạch:【 Ôi trời ơi ~ ! Suýt nữa thì CPU của tôi bị làm cho cháy rồi, hai người này là đang cố tình lợi dụng lỗi trong hệ thống đấy! 】

Lê Tô Tô:【 Hay là, lần này để ta làm Ma Thần luôn đi! 】

Đạm Đài Tẫn:【 Ta đã nói rồi mà, nàng ấy rất yêu ta! 】

TOP COMMENT:

Độc giả 𝓯𝓻𝓮𝓬𝓴: "Ha ha ha, Tắc Trạch: OMG ~ ! Một ngày này đúng thật là quá kỳ ảo, vừa mở cuộc họp, thì liền nhìn thấy được Ma Thần 3.0, hắn thế mà lại còn là con rể của Sơ Hoàng!!!"

Độc giả Lan: "Vũ Thần: Làm sao bây giờ? Con gái còn chưa có kịp sinh ra, thì con rể liền xuất hiện rồi!Tắc Trạch: Wow ~ ! Thật đúng là một cái dưa lớn, ăn dưa xong ta liền đau đầu."

AUTHOR SAID:

Đạo Thảo Nhân: "Bất Chiếu Sơn là tên do Minh Dạ đặt, luận thân phận thì Đạm Đài Tẫn là đệ tử của Tiêu Dao Tông, luận thân thể thì Đạm Đài Tẫn đúng thật là đã học được rất nhiều thứ từ Minh Dạ, vì vậy chúng ta hãy an bài cho hai người họ một mối duyên phận sư đồ đi!"

[ NGUYỆT LẠC HÀM VÂN - HẾT: CHƯƠNG 4 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro