CHAPTER: BẤT NGỜ NGOÀI Ý MUỐN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe nói từ sau khi Liên Tống vì Cổn Cổn mà giấu giấu giếm giếm vài điều, Thành Ngọc tuyệt đối không thèm gặp mặt chàng. vừa trông thấy bóng Liên Tống là quay đầu đi hướng khác, Liên Tống tặng quà cho nàng cũng bị nàng từ chối. Liên Tống gấp gáp không còn cách nào khác hôm nay bèn hẹn gặp Dạ Hoa, Đế Quân, Ti Mệnh để cùng bàn về việc này…
.
_ Liên Tống: Hôm nay mời các vị tới đây, quả thực là hết cách rồi…
_ Dạ Hoa: Tam thúc người sao vậy?
_ Ti Mệnh: Thái tử, Tam thúc của ngài còn vì ai mà trở nên như vậy chứ?
_ Đế Quân: Nói nhanh, bản quân còn phải dẫn Đế Hậu đi thả diều nữa.
_ Liên Tống: Đế Quân à, không phải chứ, hôm nay ta thành ra nông nỗi này là vì ai hả?
_ Đế Quân: Ồ, bản quân lại nhớ là ai tới tìm ta….
_ Liên Tống: Đủ rồi đủ rồi, giờ làm cách nào đây?
_ Ti Mệnh: Theo tiểu tiên thì hôm nay Tam Điện hạ có hẹn riêng Thành Ngọc Nguyên Quân cũng không được đâu, chi bằng hẹn tất cả mọi người đi chung thì…
_ Liên Tống: Mau nói đi.
_ Dạ Hoa: Việc này… hay là…
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ muốn bày tỏ chân tình, đi một mình chắc chắn không được. không bằng mọi người vô tình cùng gặp nhau, lúc này khi tất cả đang nói chuyện vui vẻ thì Tam Điện hạ lấy món quà ra tặng cho Nguyên Quân, bọn ta ở bên sẽ nói thêm vào, có thể thành công đấy…
_ Dạ Hoa: Còn có tặng quà nữa à? Thiển Thiển mà thấy người khác có quà… ta không chuẩn bị một phần cho nàng ấy thì chẳng phải là…
_ Liên Tống: Tiểu tử ngươi có chịu giúp tam thúc của ngươi hay không đây?
_ Đế Quân: Bản quân không có ý kiến.
_ Liên Tống: Đế Quân huynh nói phải đó, tốt nhất huynh đừng áp đặt chuyện quà cáp gì cho ta hết.
_ Đế Quân: Ồ…
_ Dạ Hoa: Việc này e rằng…
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ có nghĩ ra nên tặng gì chưa?
_ Liên Tống: Bản quân dự sẽ tặng một món binh khí nhỏ.
_ Đế Quân: Đúng là chả có thành ý.
_ Dạ Hoa: Tam thúc tặng quà đúng thật là cũng khác người mà.
_ Liên Tống: Nếu vậy thì mọi người gợi ý cho ta một món đi.
_ Ti Mệnh: Lần này Tam Điện hạ ngài nên bỏ chút thời gian suy nghĩ tặng món quà nào thật đặc biệt, chưa từng thấy mà Nguyên Quân thích.
_ Đế Quân: Bản quân còn phải dẫn Tiểu Bạch đi trước đây.
( Nói xong liền hóa thành một đạo tử quang rồi biến mất )
_ Dạ Hoa: Tam thúc người cứ từ từ tìm trước đi, con còn phải quay về dạy phụ đạo cho A Ly bài tập về nhà, nếu không Thiển Thiển sẽ không vui, con đi trước.
_ Ti Mệnh: Hai người này đánh bài chuồn nhanh thật, ta nghe nói trên Hòe Giang Sơn có một loại đan sa *** cực kỳ hiếm, có thể dùng để chế tạo ngọc khí thiết khí rất tinh xảo, hay là ngài đi lấy một ít về làm trang sức tặng cho Thành Ngọc Nguyên Quân, nữ nhi chung quy đều thích những thứ này mà.
*** Đan sa: Một loại đá đỏ, kết hợp giữa thủy ngân và lưu huỳnh (HgS).
_ Liên Tống cầm quạt vỗ vai Ti Mệnh một cái: Ngươi quả nhiên hữu dụng, sự thành sẽ hậu tạ.
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ và ta đều là sinh tử chi giao, có thể làm bạn với tiểu tiên nhiều năm như vậy là phúc khí rồi…
( Nói xong Liên Tống hóa thành môt tia sáng xanh bay đến Hòe Giang Sơn )
.
Một hôm, trong Thái Thần Cung, Đông Hoa đang dạy Phượng Cửu luyện kiếm, thấy tay của cả hai cùng đan vào nhau trên chuôi Hợp Hư kiếm của Phượng Cửu, hình ảnh của của hai người bay lượn giữa màn hoa Phật Linh rơi, một cảnh tượng cực kì…đẹp.

Trọng Lâm nhìn cảnh này cũng không dám làm phiền, chỉ đứng một bên chờ.
_ Đế Quân: Trọng Lâm, có việc gì?
_ Trọng Lâm: Đế Quân, Tam Điện hạ gửi thiệp mời Đế Quân, Đế Hậu đến Nguyên Cực Cung một chuyến.
_ Phượng Cửu: Chẳng mấy khi, không biết có chuyện gì vui không đây?
_ Đế Quân: Thấy Tiểu Bạch vui như này, vậy chúng ta đi xem xem.
_ Phượng Cửu: Vâng.
.
Lúc này tại Tẩy Ngô Cung, Bạch Thiển cũng đã nhận được thiệp mời, thế là đưa A Ly, Dạ Hoa cùng đến Nguyên Cực Cung.
_ Phượng Cửu: Thật hiếm khi, Tam Điện hạ hôm nay sao lại có nhã hứng như vậy?
_ Liên Tống: Đây chẳng phải là gần như quá rỗi việc nên muốn mọi người tề tựu gặp nhau sao, Thành Ngọc không tới cùng cô à?
_ Phượng Cửu: Ta cùng Đế Quân đến đây, dĩ nhiên là không đi cùng tỷ ấy rồi.
_ Bạch Thiển: Hôm nay Tam Điện hạ sắp xếp một buổi như thế này chắc không đơn giản là họp mặt chứ?
_ Liên Tống: Vẫn là Thượng Thần thật thông minh, bản quân là muốn cho Thành Ngọc một bất ngờ.
_ A Ly: Sao, Tam gia gia muốn cầu hôn sao?
_ Dạ Hoa: Tiểu tử đừng nói bừa.
_ A Ly: A Ly vừa nói đâu sai đâu… ( Thoáng cài liền chạy ra ngoài chơi với Cổn Cổn )
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ, Thành Ngọc Nguyên Quân đến rồi.
_ Liên Tống: Thành Ngọc, nàng đến rồi… Nàng cuối cùng cũng chịu bước vào cổng Nguyên Cực Cung của ta rồi…
_ Thành Ngọc: Hôm nay trang trí lòe loẹt gì thế này, ta là đến tìm Phượng Cửu để cùng ra ngoài dạo chơi, liên can gì đến ngài? ( Nói xong liền kéo Phượng Cửu đi )
_ Liên Tống: Chính là như vậy – Vừa nói vừa phất tay ra hiệu cho các tiên nga ra nhảy một điệu.
_ Bạch Thiển: Trong cung của ngài còn có tiên nga tuyệt đẹp dường này, cũng là quen sống hưởng thụ rồi nhỉ?
_ Liên Tống: Thượng Thần nói đi đâu vậy, chẳng qua vì hôm nay nên mới đặc biệt mời tới thôi.
_ Phượng Cửu: Thành Ngọc, tỷ hôm nay sao trông không có sức sống gì hết vậy?
_ Thành Ngọc: Đâu có, bị sao đâu nào?
_ Bạch Thiển: Hay là nhìn thấy các tiên nga mỹ miều kia, trong lòng lại ghen rồi?
_ Thành Ngọc: Thượng Thần toàn đem ta ra làm trò cười…
.
Ngay lúc này, Liên Tống cầm Vô Thanh Địch trên tay và bắt đầu thổi, tiếng sáo du dương biến hóa thành vô số linh điệp bay lượn trong không trung, thật sự rất rất đẹp…
_ Cổn Cổn: Mẫu thân, mẫu thân, người xem nhiều linh điệp quá kìa.
_ Phượng Cửu: Cổn Cổn thích thì đi theo A Ly chơi đi.
_ Bạch Thiển: Tam Điện hạ quả thật dụng tâm rồi.
_ Thành Ngọc: Rõ ràng là vẫn chẳng có gì mới mẻ.
_ Phượng Cửu: Tỷ đó… Khẩu thị tâm phi.
_ Dạ Hoa: Tam thúc người quả nhiên lợi hại, màn linh điệp vũ lúc ráng chiều này quả là kỳ diệu!
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ ngài thiệt là lãng mạn nha!

Trong mắt Đế Quân vẫn chỉ có mỗi Phượng Cửu, nên không lên tiếng.
_ Ti Mệnh: Nghe nói hôm nay Tam Điện hạ có một vật muốn cho mọi người thưởng lãm.
_ Bạch Thiển: Là bảo vật gì vậy?
_ Phượng Cửu: Mau lấy ra xem xem.
_ Liên Tống bước đến trước mặt Thành Ngọc rồi nói: Luôn muốn tặng nàng một món quà, nhưng mấy ngày qua nàng cứ tránh mặt ta, nên chỉ có thể mượn ngày hôm nay để tặng quà cho nàng…
_ Thành Ngọc: Ta không muốn nhận món đồ nào của ngài…
Liên Tống lấy từ trong ống tay áo ra, một chiếc kẹp tóc vàng chế tác từ đan sa, mang hình dạng một đóa hoa sen, thủy tinh đỏ trộn lẫn với đan sa tạo ra một tác phẩm tuyệt hảo.
_ Bạch Thiển: Chiếc kẹp tóc đẹp quá.
_ Phượng Cửu: Rất đẹp đó, ta nhìn rất thích…
_ Đế Quân: Ồ, phu nhân cũng thích?
_ Phượng Cửu: Vâng, đẹp quá aa…
_ Thành Ngọc: Ngài… ( Cứ nhìn Liên Tống mà không nói được gì )
_ Bạch Thiển: Thành Ngọc, Tam Điện hạ có dụng tâm như vậy, cô còn không nhận… Dạ Hoa nhà ta còn chẳng bao giờ tặng ta món nào đẹp như thế…
_ Dạ Hoa: Thiển Thiển, ta đã chuẩn bị cho nàng rồi.
_ Bạch Thiển: Thật sao?
Dạ Hoa liền biến ra trong tay một chiếc vòng tay bằng phỉ thúy màu xanh ngọc bích, nhìn màu sắc biết ngay là thượng phẩm của thượng phẩm.
_ Bạch Thiển: Dạ Hoa… chàng…
_ Dạ Hoa: Thiển Thiển, ta làm sao có thể quên nàng thích gì chứ.
_ Phượng Cửu: Cô Cô hạnh phúc quá rồi, chiếc vòng chắc được làm từ Bích Thạch duy chỉ có trên Long Sơn thôi… Đẹp quá…
_ Đê Quân: Tiểu Bạch…
_ Phượng Cửu quay đầu nhìn Đế Quân: Vâng?
_ Đế Quân lấy ra từ ống tay áo một chiếc trâm làm từ đá thạch anh tím, cài lên tóc nàng rồi nói: Quả nhiên rất hợp với Tiểu Bạch…
Phượng Cửu liền tháo xuống xem, chiếc trâm này được làm từ sự kết hợp của hoa Phật Linh và đá thạch anh tím, tạo hình nhìn rất quen.
_ Phượng Cửu: Đây là…
_ Đế Quân: Nhớ lại nhiều năm trước khi ta hạ phàm lịch kiếp, làm vương quân nước Thừa Ngu, đã từng tặng nàng một chiếc trâm, đây là phỏng theo hình dạng của chiếc trâm kia mà làm lại…
_ Phượng Cửu: Chàng vẫn nhớ! Ta nghĩ rằng chàng đã quên chuyện ở kiếp trần gian rồi…
_ Đế Quân: Tất nhiên là không nhớ, nhưng chẳng phải ta có Diệu Hoa Kính có thể nhìn thấy mọi sự sao?
_ Phượng Cửu: Chàng lại lạm dụng tiên pháp à?
_ Đế Quân: Tiểu Bạch thích không?
_ Phượng Cửu ngại ngùng đứng sát vào vòng tay Đế Quân: Thích…
.
Liên Tống lại có cảm giác lúc này kiểu như là đang làm giá y ( áo cưới ) cho người khác vậy…
_ Ti Mệnh nghĩ thầm: Ta biết ngay cái ngày đó khi hai người này gấp rút rời khỏi là không có chuyện tốt rồi… Tam Điện hạ à… Haizzz
_ A Ly: Này là cuộc thi sao? Ta thấy cây trâm này rất đẹp, đồ của Đông Hoa ca ca thì tất nhiên luôn đẹp rồi. Vòng tay mà phụ quân tặng mẫu thân cũng rất đăc biệt.
_ Liên Tống: Kẹp tóc này của ta cũng là bảo vật hiếm có mà? Thành Ngọc, nàng thích không?
_ Thành Ngọc: … Ta… không biết…
_ Cổn Cổn: Mẫu thân, con đói rồi.
_ Phượng Cửu: Nói chuyện nãy giờ, ta cũng thấy đói rồi.
_ Liên Tống: A, cho dọn mâm cỗ lên.
.
Dùng tiệc xong, Bạch Thiển Dạ Hoa quay về trước, Đế Quân không hề chần chừ cũng dẫn Phượng Cửu và Cổn Cổn về Thái Thần Cung.
Thành Ngọc cũng chuẩn bị rời đi…
_ Liên Tống: Thành Ngọc… Tấm lòng của ta, nàng vẫn chưa rõ sao?
_ Thành Ngọc: …. Không rõ…
_ Liên Tống: Chiếc kẹp tóc này nàng nhất định phải nhận.
_ Thành Ngọc: Không nhận thì sao?
_ Liên Tống: Nàng nhận đi, nếu nàng không thích, ngày sau ta lại làm một chiếc khác cho nàng. Chỉ có điều đây không phải là chiếc kẹp tóc đơn thuần, nếu một ngày nàng gặp chuyện nguy hiểm, ta không thể bên cạnh thì nó sẽ bảo vệ nàng.
_ Thành Ngọc: Ngài không bên cạnh… Ngài phải đi sao?
_ Liên Tống: Thành Ngọc… Ta biết là nàng có quan tâm ta mà.
_ Thành Ngọc một tay cầm chiếc kẹp tóc rồi buông một câu: Vô lại. ( Sau đó liền hóa thân đi mất )
_ Ti Mệnh: Haizzz, Tam Điện hạ à, thế cục hôm nay…
_ Liên Tống: Vẫn tốt, nàng đã nhận rồi. Cũng không uổng phí tu vi của ta…
.
_ Liên Tống nghĩ: Rõ ràng là ta sắp xếp buổi gặp mặt này, muốn dò hỏi ý tứ của Thành Ngọc, hai người kia lại được thời cơ tốt như vậy, cũng may là nàng đã chịu nhận quà rồi.
_ Ti Mệnh nghĩ: Haiz… Kết quả chuyện hôm nay của Tam Điện hạ… Thật kì diệu!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro