CHAPTER: NƯỚC MẮT THÔI RƠI (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dùng lửa nhiệt huyết cả ba đời của ta, đổi lấy một đời cùng chàng say mê… Mặc cho tiền duyên sâu đậm, nhưng ta đã chùn bước không đủ can đảm mà phí hoài niềm hân hoan khi yêu chàng… Chỉ e tình này đã khắc vào xương cốt, càng đè nén càng thêm sâu mà thôi. Rồi vào thời khắc đến quá vội kia khi ta để vuột mất cơ hội được bên chàng, ta lại tiếp tục chối bỏ và tự lừa bản thân. Chỉ vì cảm giác người có thể quay đầu lại một lần, mà từ đó nhung nhớ ngày đêm.
.
_ Phượng Cửu: Thành Ngọc, tỷ say rồi, đừng uống nữa…
_ Thành Ngọc: Không sao hết, chẳng phải muội phải về trước sao? Đế Quân chắc đang tìm muội rồi đấy.
_ Phượng Cửu: Có lẽ không phải là thật đâu!
_ Thành Ngọc: Thật thì sao mà giả thì sao?
_ Phượng Cửu: Ta luôn tin tình yêu ta dành cho Đế Quân là si dại, nhưng không ngờ tỷ cũng đã lún sâu từ lâu lắm rồi, kết thúc như vậy chẳng phải…
_ Thành Ngọc: Ta biết muội muốn nói gì, nhưng tất cả đều là uổng công vô ích rồi, bỏ đi…
_ Phượng Cửu: Tỷ làm sao biết ngài ấy có đồng ý… hay không?
_ Thành Ngọc: Mệnh lệnh của Thiên Quân chàng dám kháng lại sao? Chàng lại chẳng phải… như Đế Quân nhà muội, chẳng phải kiểu tốt đẹp như Đế Quân nhà muội. Muội về đi, ta không sao đâu. ngủ một giấc là khỏe thôi… Đi về đi, ta muốn ở một mình chốc lát.
_ Phượng Cửu: Được, vả lại tỷ ở trong cung của mình cũng chẳng thể xảy ra chuyện gì, vậy muội đi trước… Nếu có tin tức muội sẽ báo ngay cho tỷ.
.
Phượng Cửu nói xong thì quay về Thái Thần Cung. Vừa vào hoa viên thì gặp ngay Liên Tống và Đế Quân đang nói với nhau chuyện gì đó, liền lại gần nghe thử…
.
_ Liên Tống: Hôm nay Phụ quân đã xuống lệnh, ta phải làm sao mới tốt đây?
_ Đế Quân: Ồ, chẳng phải nói đệ là người mà cả thiên mệnh cũng không sợ, lại đi sợ lệnh của cha mình sao?
_ Liên Tống: Đế Quân, huynh vẫn còn tâm tình mà trêu chọc ta à? Tên Yêu Vương của Yêu tộc này ngày trước đã ủ kế hoạch liên hôn với huynh, nay biết được huynh đã lập Đế Hậu rồi, vẫn ngoan cố níu giữ kế đó, bèn chuyển hướng sang người khác, viết thư thỉnh cầu lên Thiên Quân, rồi chọn ta… Ôi…
_ Đế Quân: Liên quan gì đến ta? Nếu Tiểu Bạch không được gả cho ta, ta tất nhiên không bao giờ lấy kẻ khác, trong lòng bản quân chỉ có một mình Tiểu Bạch.
_ Liên Tống: Bây giờ huynh và Dạ Hoa đã không còn gì phiền não rồi, còn ta và Thành Ngọc không biết… khi nào mới có thể…
_ Đông Hoa: Nếu đệ không đồng ý với Thiên Quân thì sao?
_ Liên Tống: Nhị ca đã có vợ rồi, đại ca cũng… Haiz… Bây giờ trong số thiên tử chỉ còn mỗi ta chưa thành gia lập thất, Phụ quân tự nhiên cũng nghiêm khắc trói buộc ta thôi. Trong lòng ta vạn vạn lần không bao giờ đồng ý, nhưng nếu cứ biện minh kể lý do trước mặt ngài thì sợ rằng Thành Ngọc khó tránh liên lụy!
_ Đế Quân: Ồ, suy nghĩ của đệ cũng không phải vô lý.
.
Phượng Cửu nhìn bộ dạng khó xử của cả hai người thì thấy đau lòng, Thành Ngọc không dám yêu, giữ trong lòng mối tình si, Liên Tam Điện hạ cũng giấu đi tình yêu mãnh liệt của mình vì luôn nghĩ cho Thành Ngọc. Ôiii, nàng không kiềm được mà thở dài một hơi.
_ Đế Quân: Tiểu Bạch, nàng về rồi.
_ Phượng Cửu: Vâng.
_ Đế Quân: Sao về rồi lại không vào?
_ Phượng Cửu: Thấy hai người đang đàm đạo, không muốn làm phiền…
_ Đế Quân: Người trong nhà có gì phiền chứ, chỉ có người khác tới làm phiền chúng ta thôi, chứ không phải bị nàng làm phiền gì hết… ( Nói xong liền bước tới ôm Phượng Cửu vào lòng ).
_ Phượng Cửu: Tam Điện hạ, ngài còn do dự điều gì, ngài có biết Thành Ngọc tỷ ấy… ( Đột nhiên nhớ đến lời yêu cầu của Thành Ngọc, lại ngừng không nói tiếp nữa ).
_ Liên Tống: Thành Ngọc nàng ấy… làm sao?
_ Phượng Cửu: Ta đâu biết được, chỉ là đoán thôi. Ta chỉ biết nếu ngài yêu tỷ ấy thật lòng, thì đừng do dự nữa. Cho dù bị Thiên Quân trách phạt thì cũng không phải không còn cơ hội vãn hồi, đúng không?
_ Đế Quân: Tiểu Bạch nói không sai… Năm đó lúc ta truy vấn Đá Thiên Mệnh thì đã trông thấy tên của đệ và Thành Ngọc trên đó. Ta và Tiểu Bạch, thiên mệnh định vô duyên, nhưng bây giờ đã là hữu duyên ở bên nhau. Hai người vốn hữu duyên cớ sao phải làm trái thiên ý?
_ Liên Tống: Đế Quân, ta có vì việc này mà đắc tội với Phụ quân rồi bị phạt cũng không quan trọng, nhưng nếu liên lụy đến Thành Ngọc, vẫn cầu xin huynh cứu mạng nàng… Nàng thành tiên không hề dễ dàng, những năm đó ở phàm gian, nàng đã chịu khổ nhiều rồi…
_ Đế Quân: Đệ nghĩ thông rồi, thì ta đồng ý với đệ, nếu Thành Ngọc gặp nguy, ta chắc chắn ra tay…
_ Liên Tống: Cáo từ! ( Sau đó liền quay lưng biến mất )
.
_ Phượng Cửu: Đông Hoa, ngài ấy sẽ… không sao chứ?
_ Đế Quân: Kháng chỉ của Thiên Quân trước nay chỉ có ta làm được, nay tiểu tử này cũng xem như là dũng cảm, chỉ e sẽ không dễ dàng.
_ Phượng Cửu: Ý của chàng là gì?
_ Đế Quân: Thiên Quân lấy đại cục làm trọng, Liên Tống thân là thiên tử thì tự nhiên phải gánh lấy trọng trách, Thiên Quân muốn dùng hôn sự của đệ ấy để ổn định Yêu giới. Ngày nay hai giới Thần Ma đã có giao hảo, thì Yêu giới cũng muốn tìm một nơi chống lưng.
_ Phượng Cửu: Nếu thật diễn ra, thì Thành Ngọc… sẽ đau lòng đến chết mất thôi.
_ Đế Quân: Ta lại không nghĩ tới việc này sao, Liên Tống ngày thường luôn hay gây sự, nhưng đối mặt với chuyện của bản thân thì rất kiên định.
_ Phượng Cửu: Liệu có biến chuyển không? Nếu Thành Ngọc gặp nguy hiểm, ta nhất định sẽ ra tay. Năm đó cùng chàng lịch kiếp ở phàm gian may mắn là có Thành Ngọc luôn giúp ta.
_ Đế Quân: Tiểu Bạch yên tâm, nếu xảy ra chuyện phu quân của nàng sẽ ra tay, sao lại phiền đến phu nhân chứ…
_ Phượng Cửu: Cứ hay nói lời hoa mỹ…
_ Đế Quân: Nàng thích không?
_ Phượng Cửu ngã đầu vào lòng Đế Quân, nói: Thích, chàng nói gì ta cũng thích.
_ Đế Quân: Vi phu cảm thấy phu nhân đã mệt rồi, nên đi nghỉ ngơi rồi.
_ Phượng Cửu: Chàng đúng là đồ mặt dày.
.
Trong khi đó, tại Nguyên Cực Cung.
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ muốn trình tấu lên Thiên Quân, nhưng việc này…
_ Liên Tống: Hôn sự này nhất định không được cử hành! Phía Phụ quân không thể xoay chuyển nhiều, nếu ta có gặp bất trắc trong bất kỳ trường hợp nào, cũng cầu xin Ti Mệnh ngươi trên triều nói giúp ta một câu.
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ… lời này làm sao nói chứ? Tiểu tiên không dám…
_ Liên Tống: Ti Mệnh, chúng ta tương giao đã nhiều năm, Đế Quân bây giờ không tham triều nữa, ngày đó chỉ còn ngươi có thể giúp ta. Nếu lúc đó Thiên Quân có giáng tội xuống cho Thành Ngọc, ngươi phải đem hết tội trạng tất cả đổ lên ta, giữ nàng an toàn! Liên Tống ta đời này rất ít khi cầu xin ai, việc này xin ngươi thành toàn cho ta…
_ Ti Mệnh: Tam Điện hạ quá đề cao tiểu tiên rồi, nhưng nếu việc có xảy ra như thế, ta hứa với ngài. Nhưng Tam Điện hạ ngài không có cách lưỡng toàn sao?
_ Liên Tống: Thiên Quân cực kỳ xem trọng cuộc liên hôn với Yêu giới lần này, trong số các thiên tử chỉ còn độc mỗi ta chưa lập gia đình, xem ra rất khó để Thiên Quân nhượng bộ.
.
Lúc này tại Tẩy Ngô Cung.
_ Bạch Thiển: Hôm nay Phượng Cửu dùng tiên điệp truyền tin cho ta, ta mới biết chuyện của Thành Ngọc… Dạ Hoa, vì sao Yêu tộc này cứ một mực cố tình chọn người đã có tình cảm riêng rồi, thật sự làm tất cả mọi người thêm ghét bỏ thôi.
_ Dạ Hoa: Thiển Thiển, Thiên Quân làm sao biết được tâm ý của Tam thúc chứ, dù có biết cũng sẽ vờ như không, vì sau cùng thì chuyện liên hôn giữa hai tộc Thiên – Yêu vẫn là đại sự.
_ Bạch Thiển: Vẫn cứ là Thiên tộc các người vẽ chuyện! Năm đó chẳng phải liên hôn giữa Đế Quân và Ma tộc cũng đã thất bại rồi sao, vì sao bây giờ Tam Điện hạ không thể thối hôn?
_ Dạ Hoa: Thiển Thiển không được nói như vậy! Thiên Quân dám đắc tội với Đế Quân lão nhân gia hay sao? Tam Điện hạ không giống như vậy, nếu việc này thành, Yêu giới sẽ bình an, nếu không thành sẽ làm mất mặt Yêu tộc, sợ rằng khó mà tránh khỏi chiến tranh nặng nề.
_ Bạch Thiển: Đều nghe nói rằng pháp lực của Thiên tộc cao cường, bây giờ lại đem việc liên hôn ra tính toán! Nếu muốn chiến, Thanh Khâu bọn ta sẽ đứng lên trước tiên!
_ Dạ Hoa: Thiển Thiển, đủ rồi! Biết đâu Tam thúc đã có cách rồi?
.
Ngày thứ hai, tại triều hội.
Yêu Vương dẫn theo con gái là Yêu Cơ thuợng triều diện kiến Thiên Quân, chúng tiên gia đều có mặt.
_ Yêu Vương: Yêu Vương Mạc Hằng dẫn theo tiểu nữ, bái kiến Thiên Quân.
_ Thiên Quân: Yêu Vương miễn lễ, lần này đến đây là vì chuyện hòa thân đúng không?
_ Yêu Vương: Đúng vậy! Tiểu nữ Yêu Cơ tâm ý hướng đến Liên Tống Tam Điện hạ, Tam Hoàng tử của Thiên Quân, Yêu tộc cũng muốn cùng Thiên tộc kết bằng hữu, nên hôm nay đến tìm nơi Thiên Quân một lời hứa ân điển.
_ Thiên Quân: Sự kiện lần này quả là một điều cực kỳ tốt, từ giờ Yêu tộc và Thiên tộc cũng coi như là kết thêm tình thân.
_ Liên Tống: Nhi thần có một việc rất quan trọng muốn trình tấu, rất mong Phụ quân cho phép.
_ Thiên Quân: Chuẩn tấu, việc gì?
_ Liên Tống: Nhi thần xin nhấn mạnh, nhi thần không chấp nhận liên hôn!
.
_ Thiên Quân: Sao con dám mạo phạm như vậy?
_ Liên Tống: Trong lòng nhi thần đã sớm có người thương! Dĩ nhiên không thể đồng ý, nếu con và Yêu Cơ thành thân chắc chắn sẽ không thể thành tâm đối đãi tốt với nàng, sẽ làm khổ công chúa của Yêu tộc.
_ Yêu Vương: Phải chăng Liên Tam Điện hạ xem thường tiểu nữ của ta?
_ Liên Tống: Tất nhiên không phải vậy, trong tam giới này ai mà không biết Yêu Cơ nàng dung mạo tuyệt trần, nhưng trong lòng bản quân vạn năm qua chỉ có một người, và ta cũng sẽ chỉ cưới một mình nàng ấy mà thôi!
_ Thiên Quân: Đúng là bất phân tốt xấu, xem ra ngày thường bản quân đã quá dung túng con rồi!
_ Yêu Cơ: Ta đã nghĩ tới hàng vạn kiểu kết cục, nhưng chưa từng nghĩ đến trong lòng hoa hoa công tử nổi danh của Thiên tộc lại chỉ có một người, can hỏi người đó là ai?
_ Liên Tống: Thứ lỗi cho ta đã mạo phạm công chúa, không cần nhiều lời nữa! Nếu việc làm ngày hôm nay của Liên Tống ta khiến công chúa xấu hổ, ta cam nguyện chịu phạt, chỉ hy vọng một ngày nào đó công chúa sẽ tìm được một người yêu nàng thật lòng không miễn cưỡng.
_ Yêu Cơ: Mặc dù ta không sánh được với mối tình si của Đế Hậu của Thiên tộc, nhưng ta đã ái mô ngài từ rất rất lâu rồi. Không ngờ ngài lại cự tuyệt ta như thế này, một chút cơ hội thật sự cũng không hề có cho ta.
_ Yêu Vương: Thiên Quân, cần ngài một lời giải thích!
_ Thiên Quân: Liên Tống! Con thật không biết nặng nhẹ! Ta chấp thuận hôn sự này, hôm nay con có cự tuyệt cũng không được đâu!
_ Liên Tống: Phụ quân sao nhất định phải làm khó nhi thần? Nếu Phụ quân đã quyết như vậy, nhi thần chỉ còn cách tự đoạn long mạch, lấy cái chết chứng minh!
_ Yêu Cơ: Ngài khẳng định dù chết cũng không muốn lấy ta?
_ Liên Tống: Hôm nay là Liên Tống ta đối xử không tốt với công chúa, ngày sau nếu công chúa gặp hiểm nguy, ta sẽ xuất hiện cứu giúp, chỉ có hôn sự này ta không bao giờ đồng ý!
_ Yêu Vương: Hừ, quả nhiên không tôn trọng thành ý của ta! Cơ nhi, chúng ta đi thôi! Thiên Quân, Yêu giới muốn một lời giải thích của ngài cho việc này!
_ Thiên Quân: Yêu Vương hãy nguôi giận, sau khi bản quân điều tra rõ ràng, chắc chắn sẽ cho Yêu Cơ công chúa một đáp án!
( Yêu Vương dẫn công chúa hóa thân rời đi ).
.
_ Thiên Quân: Liên Tống! Thân là Tam Hoàng tử của Thiên tộc, làm mất gia uy của Phụ quân, công khai bôi nhọ Yêu Vương, từ hôn công chúa, con đã biết tội chưa?!?
_ Liên Tống: Nhi thần nguyện ý chịu phạt! Chỉ xin Phụ quân vì công chúa Yêu tộc mà chọn người khác!
_ Thiên Quân: Con…! Rốt cuộc là vì ai hả? Có phải là Thành Ngọc Nguyên Quân như trong lời đồn của thiên hạ? Nếu con không thừa nhận, bản quân sẽ phạt con thật nặng, còn Thành Ngọc, giam vào thiên lao!
_ Ti Mệnh: Thiên Quân xin bớt giận, việc này Thiên Quân đã trách sai Thành Ngọc Nguyên Quân rồi, chúng tiên trên Tiên giới đều biết là Thành Ngọc Nguyên Quân không hề có ý gì với Tam Điện hạ, tiểu tiên thấy rằng toàn bộ đều chỉ do một mình Tam Điện hạ làm ra mà thôi.
_ Thiên Quân: Nếu đã như vậy, Liên Tống, con đã trầm mê bất ngộ, coi thường thể diện của Thiên tộc, nay bản quân phạt con lĩnh lôi hình trên Long Hình Đài.
_ Ti Mệnh: Thiên Quân, hình phạt này có quá nghiêm trọng rồi không?
_ Nam Đẩu Tinh Quân: Thiên Quân xin nguôi giận! Tam Điện hạ nếu đến Long Hình Đài, sợ rằng khó toàn mạng quay về!
_ Thiên Quân: Tâm ý bản quân đã định! Chúng tiên, bãi triều!!!
_ Liên Tống: Tạ Phụ quân!
.
Tại cổng Thái Thần Cung…
_ A Ly vội vã xuất hiện, vừa chạy vào vừa gọi lớn: Phượng Cửu tỷ tỷ, Phượng Cửu tỷ tỷ, lớn chuyện rồi…
Phượng Cửu đang cùng Đế Quân ngồi câu cá…
_ Phượng Cửu: A Ly, việc gì mà vội vàng quá vậy?
_ A Ly: Phượng Cửu tỷ tỷ, Đế Quân ca ca, mau đi cứu Tam Gia gia.
_ Phượng Cửu: Liên Tam Điện hạ bị làm sao?
_ A Ly: Hôm nay trên triều, Tam Gia gia đã từ hôn, bị Thiên Quân phạt tới Long Hình Đài!
_ Phượng Cửu: Cái gì? Long Hình Đài? Là Long Hình Đài mà các tiên giả thuộc Long tộc phải chịu phạt lôi hình?
_ Đế Quân: Đúng vậy, không ngờ Thiên Quân lại thực sự làm tới mức này.
_ A Ly: Đệ nghe Phụ quân nói trước đây Tam Gia gia từng vì cứu Thành Ngọc Nguyên Quân mà bị thương, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn tu vi, bây giờ phải làm sao?
_ Phượng Cửu: A Ly, phụ quân mẫu thân của đệ đâu?
_ A Ly: Phụ quân và mẫu thân đã đi thuyết phục Thiên Quân Gia gia rồi, Phụ quân bảo A Ly sang đây tìm Phượng Cửu tỷ tỷ và Đế Quân ca ca.
_ Đế Quân: Đi, đến Long Hình Đài!
( Đế Quân dẫn theo Phượng Cửu, A Ly hóa thành tia sáng tím biến mất )
.
Lúc này tại Long Hình Đài, sấm chớp cuồn cuộn, mây đen mù mịt, Liên Tống bị áp giải đi về phía nơi thụ hình.
_ Đế Quân: Đợi đã!
_ Thiên binh: Tham kiến Đế Quân, Đế Hậu, Thiên Tôn Điện hạ.
_ Đế Quân: Đã dụng hình thì phải làm thật nghiêm, trước khi tiến hành, bản quân có vài lời khuyên cho Tam Điện hạ, ngươi lui xuống đi!
_ Thiên binh: Vâng, Đế Quân.
_ Liên Tống: Đế Quân…
_ Đế Quân: Bản quân sớm biết đệ sẽ nhận lấy kết cục này.
_ Liên Tống: Thành Ngọc xin phó thác lại cho huynh, bây giờ tự nhiên nhớ lại chuyện nhiều năm trước khi huynh nói muốn nhận Thành Ngọc làm con nuôi…
_ Đế Quân: Nếu bản quân thật đã nhận rồi, chi bằng đệ gọi ta một tiếng Phụ quân đi.
_ Liên Tống: Bây giờ cũng rất muốn nhìn thấy nàng một lần, sợ là không còn cơ hội rồi…
_ Đế Quân: Bản quân ở đây, đệ sợ gì chứ? ( Nói xong liền hóa từ tay áo ra một mảnh ngọc thạch, dùng tiên pháp nhập nó vào trước ngực của Liên Tống )
_ Liên Tống: Đây là… Hộ Tâm Thạch của Vô Vọng Sơn?
_ Đế Quân: Không sai! Hôm đó sau khi đệ đi, ta liền cùng Đế Hậu đến gặp bà ngoại của nàng, Hộ Tâm Thạch nguyên là bảo bối của Thanh Khâu nàng ấy, cũng chưa một lần dùng tới, bây giờ rất thích hợp đưa cho đệ, sống trở về thì báo đáp bản quân!
_ Liên Tống: Đế Quân…
_ Đế Quân: Sao còn không mau dụng hình! Bản quân nhìn sắc trời không còn sớm nữa!
.
Thiên binh áp giải Liên Tống ra giữa Long Hình Đài, sấm chớp đầy trời, tiếng sét xé tai…
_ Phượng Cửu: Đông Hoa, Liên Tống sẽ không sao chứ?
_ Đế Quân: Bảo bối của Thanh Khâu nàng, phu nhân lại hỏi ta sao?
_ Phượng Cửu: Mặc dù gọi là Hộ Tâm, nhưng chung quy là vẫn chưa sử dụng bao giờ…
_ Đế Quân: Phu nhân yên tâm, bản quân nói không sao tức là không sao.
.
Đột nhiên một đạo thiên lôi giáng xuống, Liên Tống bước đi chao đảo rồi quỵ xuống đất, trên thân thể bắt đầu rỉ máu… Cùng với tiếng sét thứ hai, chàng bị bức hiện cả nguyên hình chân thân là ngân long, chỉ thấy thổ huyết rất nhiều, toàn thân bây giờ đều là vết thương…
_ Phượng Cửu: Tam Điện hạ hãy cố gắng cầm cự! Thành Ngọc vẫn còn đợi ngài đó…
_ Đế Quân: Chỉ còn một đạo thiên lôi cuối cùng, chịu đựng được nốt là qua rồi.
.
Một tiếng nổ rền vang, tia sét như muốn xé toang một nửa bầu trời, một chùm sáng giáng thẳng xuống người chàng, Liên Tống ngay sau đạo thiên lôi cuối cùng đó thì ngã thẳng xuống đất…
_ A Ly: Tam Gia gia, Tam Gia gia…
_ Thiên binh: Hình thiên lôi đã hoàn thành!!! ( Dứt câu thì biến mất )
_ Đế Quân: Phượng Cửu, A Ly, qua đó ngay.
_ Phượng Cửu: Tam Điện hạ, Tam Điện hạ…
_ Đế Quân: Tiểu Bạch, mau cho đệ ấy uống viên đan này… ( Liền dùng tiên pháp bao hết các vết thương lại )
_ A Ly: Phượng Cửu tỷ tỷ, Tam Gia gia liệu có chết không?
_ Phượng Cửu: Đừng nói bậy! Mau ra phía trước canh chừng, Đế Quân đang trị thương cho ngài ấy…
_ A Ly: Vâng, A Ly đi ngay.
.
Trong lúc đó, tại cung của Thành Ngọc.
Thành Ngọc suốt hai ngày qua không hề thấy Liên Tống đến tìm mình, trong lòng nghĩ chàng nhất định là đang chuẩn bị hôn sự, nên ngày ngày đều chỉ uống rượu.
_ Ti Mệnh: Thành Ngọc Nguyên Quân, mau tỉnh lại đi…
_ Thành Ngọc: Ti Mệnh, ngươi đến rồi… lại uống cùng ta nào.
_ Ti Mệnh: Tổ tông của tôi ơi, đừng uống nữa! Tỉnh lại đi…
_ Thành Ngọc: Ngươi tới tìm ta làm gì? Không phải là đi giúp Tam Điện hạ của ngươi đang bận việc thành hôn sao?
_ Ti Mệnh: Thành cái gì hôn nữa! Mạng còn không giữ nổi kìa…
_ Thành Ngọc: Mạng ai không giữ nổi?
Ti Mệnh muốn khóc ròng trước cái vẻ lơ mơ của Thành Ngọc, liền dung tiên pháp giúp nàng tỉnh rượu… Một lúc sau…
_ Thành Ngọc: Ti Mệnh sao ngươi lại tới đây?
_ Ti Mệnh: Thành Ngọc Nguyên Quân, cô cuối cùng cũng tỉnh táo rồi, chỉ cần cô vô sự, Tam Điện hả có thể…
_ Thành Ngọc: Chàng có thể bị sao chứ? E rằng đang bận với tân nương đẹp mỹ miều của Yêu tộc kia.
_ Ti Mệnh: Nguyên Quân đã hiểu lầm Tam Điện hạ rồi, hôm nay trên triều Tam Điện hạ đã cự tuyệt Yêu Vương, lại còn vì bảo vệ cô bình an, liền bị phạt…
_ Thành Ngọc: Cái gì? Bị phạt gì? Ngươi mau nói đi!!!
_ Ti Mệnh: Bị phạt… đi… đến… Long Hình Đài… Lúc này sợ rằng đang dụng hình rồi…
.
Thành Ngọc chợt lặng người đi một lúc sau cũng không lên tiếng, chỉ cảm thấy trái tim như bị ai xé nát, rất đau. Nàng biết Long Hình Đài đáng sợ như thế nào… Đột nhiên…
Trong miệng phun ra một tràng máu tươi…
_ Ti Mệnh: Thành Ngọc Nguyên Quân… Thành Ngọc Nguyên Quân…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro