[Phần I] Two Missing One [Chapter 1] by Gill.Mouse

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạnh phúc là khi dám thừa nhận tình yêu, dù đó là một sai lầm.


Ở nơi nào đó có một tình yêu, một tình yêu khác lạ, một tình yêu không được chúc phúc. Dù nó đã được hình hài từ rất lâu nhưng phải chôn vùi và chết dần trong tội lỗi. Một tình yêu đau khổ không lối thoát. Một sự nhầm lẫn của nguyệt lão ?





Seoul, năm 1912...



Yoona ngồi bên thành giường, cô chóng tay lên cằm và ngắm nhìn cô gái đang say giấc ngủ, trông Jessica cứ như một con mèo nhỏ khi nằm cuộn mình trong tấm chăn. Chán chê với màn nhìn ngắm ở khoảng cách " xa " như vậy, Yoona nhẹ nhàng trèo lên giường và nằm xuống bên cạnh Jessica. Trong đôi mắt nai to tròn của cô bé 9 tuổi dường như luôn chỉ hiện hữu một hình ảnh duy nhất, không ai ngoài Jessica. Và khi ở cự ly đủ gần theo ý cô, Yoona cố điều hòa nhịp thở thật khẽ để không làm Jessica của cô thức giấc.



Cảm nhận được luồng khí âm ấm lan tỏa ngay trước mặt, Jessica nhíu mày mở mắt và nhận ra Yoona đang tròn xoe mắt nhìn cô.



- Dong Hae không đến hay sao mà lại nằm đây ?


- Yoong không thích chơi với cậu ấy, em thích ở đây, em thích chị hơn.



Mỗi lần Jessica nhắc đến Dong Hae thì Yoona lại phụng phịu, cô không thích người khác xuất hiện trong không gian riêng của cô và Jessica, dù chỉ trong lời nói. Jessica đưa ngón tay chọt chọt lên cái má phúng phính của Yoona rồi kéo cô vào lòng ôm ấp, vỗ về.



- Vậy nằm đây với chị cả ngày.



Yoona thích Jessica cưng chiều mình như vậy, cảm giác như Jessica chỉ yêu thương một mình cô. Chỉ mới là giữa trưa, nghĩ đến việc sẽ được Jessica ôm cho đến khi trời chập tối, Yoona thích thú vô cùng. Cô nép sát vào người Jessica và hít một hơi thật sâu để hương thơm của Jessica thấm thẳng vào buồng phổi của mình.


" Em thích chị, Jessica"



oOo





Seoul, năm 1915...



Hôm nay Yoona không tíu tít đùa giỡn bên Jessica, cô ngồi đong đưa trên chiếc xích đu ngoài vườn, vẻ mặt trầm ngâm khác hẳn với một Yoona tính tình hoạt bát hằng ngày.



- Yoong, em sao vậy?



Jessica đến cạnh, Yoona vẫn im lặng ngồi đấy nhìn đăm đăm xuống đám cỏ dưới chân, cho đến khi Jessica mở lời.



- Chị không cho em tắm chung, ngủ chung với chị nữa.



Jessica khẽ thở dài, cô rất thương Yoona và luôn chiều theo ý cô ấy, nhưng việc này thì không thể. Jessica dần trở thành một thiếu nữ và cô cảm thấy ngượng ngùng khi ở trạng thái thiên nhiên trước mặt Yoona.



- Chúng ta đã lớn, không thể cứ tắm chung như vậy được.


- Em không thích đâu.



Yoona bĩu môi quay mặt sang hướng khác, Yoona có cảm giác Jessica đang dần rời xa cô và giữa họ luôn có một khoảng cách nào đó.



- Ngoan đi, chị mua kem cho, chịu không?


- Em không phải con nít, em muốn như trước kia, muốn được tắm cùng chị, được chị ôm vào giấc ngủ.



Chính vì Jessica biết Yoona không còn là một đứa con nít nữa nên cô càng không dám để việc đó tiếp diễn. Những lần Yoona hôn lên má cô và ôm cô ngủ mỗi đêm khiến Jessica có cảm giác rất lạ, không phải như cái ôm, cái hôn của một đứa em dành cho một người chị. Jessica càng sợ hãi hơn vì cảm giác của chính bản thân, cô thật sự muốn dành hầu hết thời gian của mình để ở bên cạnh Yoona.



- Chị đã nói là không được mà Yoong.



Jessica lại thở dài khi cố giải thích.Yoona giận dỗi bỏ vào trong, cô không thích Jessica xem cô là con nít nhưng tính khí của cô lại không khác gì một đứa trẻ. Suốt ngày hôm sau Yoona không chịu tắm, dù ba mẹ nói thế nào cô cũng ương bướng không nghe. Yoona không nói một lời nào với Jessica và Jessica cũng biết rõ là cô đang giận dỗi. Xế chiều Dong Hae lại đến kéo Yoona ra vườn chơi đùa.



- Yoong ah~



Jessica đến bên, lau đi cái trán ướt đẫm mồ hôi của Yoona. Yoona không nói gì, cô đứng đấy để Jessica lau mồ hôi cho mình, kì thật cô rất thích cảm giác Jessica quan tâm, lo lắng cho cô như vậy. Một lúc Yoona lại chạy vòng khắp sân, nếu như mọi ngày khi nghe Jessica gọi thì cô đã ngoan ngoãn mà đến cạnh Jessica.



Yoona trượt chân té lăn ra bãi cỏ, dù mọi khi có đau thế nào thì cô cũng nhanh chóng đứng dậy, nhưng hôm nay tâm trạng cô không tốt, cô tức giận và nằm lăn ra đó ăn vạ. Đặc biệt là người rất xem trọng hình tượng của mình như Yoona, cô không bao giờ để bản thân dơ bẩn thế này, quần áo, mặt mũi lấm lem nhưng vẫn không thèm phủi lấy. Yoona nằm đấy như chờ đợi ai đó đến đỡ cô lên.



- Yoong, em có sao không?



Jessica chạy đến thì Dong Hae ở gần đó đã nhanh chóng đỡ lấy Yoona. Yoona hất tay Dong Hae ra rồi đứng dậy cáu gắt hét lên khiến nó rưng rưng như sắp khóc.



- Ai cần. Ai cho gọi tôi là Yoong hả ?


- Xin lỗi.



Dong Hae cuối đầu, khóe mắt cậu bắt đầu mọng nước. Có lẽ được cưng chiều quen nên Yoona luôn bá đạo như vậy, cô chỉ thật sự ngoan ngoãn và nghe lời một mình Jessica.



- Con trai mà khóc lóc suốt ngày, phiền chết được.



Dù Dong Hae rất tốt với Yoona nhưng cái tính hay khóc như con gái của cậu ấy khiến Yoona cảm thấy phiền và không thích chút nào. Yoona nghĩ rõ ràng người bị té đau là cô, cô không khóc thì cậu ấy khóc cái gì.



- Dong Hae quan tâm em vậy, sao lại mắng người ta ? -



Jessica nâng tay Yoona lên quan sát xem có vết thương nào hay không, cô dùng khăn lau đi những vết dơ trên mặt Yoona, mỗi cử chị đều rất đỗi dịu dàng.



- Không cần, đừng theo tôi nữa.



Yoona đẩy mạnh vào vai Dong Hae và lớn tiếng như xua đuổi nó, cậu nhóc vừa chạy đi vừa khóc ấm ức. Jessica giận tím mặt vì cái thói ngang tàng, ương bướng của Yoona. Jessica hơi cao giọng rồi bỏ vào nhà, để lại Yoona đứng đấy với đôi mắt đỏ ngầu.



- Em bướng vừa thôi, nếu vậy em tự lo đi, chị sẽ không quan tâm em nữa.



Chưa bao giờ Jessica lớn tiếng mắng Yoona, điều đó khiến Yoona cảm thấy bị tổn thương ghê gớm, cô thật muốn khóc thét lên.


Jessica không ngó ngàng gì đến Yoona, cũng không bảo cô đi tắm và ăn cơm. Khắp người Yoona bẩn và ê ẩm vì cú ngã lúc chiều, cô không muốn ăn gì và về phòng làm một giấc đến choạng tối.


Tiếng cô gái hầu mời cô xuống dùng cơm vọng từ bên ngoài vào, cô khó chịu và lại hét lên.


Jessica vừa giận nhưng lại càng lo lắng nhìu hơn, không biết Yoona có bị đau ở đâu hay không. Jessica nuốt cơn giận, cô gõ cửa bước vào phòng Yoona.


Một chiếc gối rơi xuống đất sau khi đáp thẳng vào mặt Jessica. Yoona thảng thốt nhìn Jessica, cô nhận ra đôi mắt Jessica được bao phủ bởi một màng sương mỏng và nó đang đỏ dần lên, chắc hẳn Jessica đã giận cô lắm.



- Em không cố ý, em không biết là chị, em xin lỗi.



Jessica im lặng và quay lưng nhanh bước ra ngoài. Yoona từ giường lao xuống níu lấy tay Jessica. Cô ấy vẫn hướng mặt ra cửa, giọng nói run run vang lên.



- Người em cần xin lỗi không phải là chị, mà là ba và dì. Em muốn ăn hay không mặc em, chị không quan tâm.



Yoona thấy tim mình đau thắt lại, cô sợ Jessica sẽ thật sự không thương yêu, không quan tâm cô nữa. Dù ai có bỏ rơi Yoona đi nữa thì cô cũng không cần, riêng Jessica thì không thể, cô không cho phép Jessica làm điều đó. Jessica giật tay ra khỏi tay Yoona, cô ấy cuống lên ôm chầm lấy Jessica.



- Em xin lỗi, chị đừng giận em, em sẽ ngoan, đừng bỏ mặc em.



Yoona áp mặt lên lưng Jessica, siết chặt vòng tay quanh eo cô ấy, cơ thể Jessica rung lên theo tiếng nấc của cô. Trong Jessica lại dấy lên một cảm xúc khó tả, tựa như dù Yoona có làm chuyện gì sai thì Jessica vẫn chấp nhận, vẫn sẵn sàng tha thứ.



- Vậy giờ có chịu tắm rửa sạch sẽ rồi xuống ăn cơm không ?



Jessica xoay người lại hỏi Yoona, giọng nói đã dịu lại nhưng vẫn còn chút giận. Yoona gật đầu và quẹt đi những giọt nước mắt trên mặt cô, cô càng lau thì nó càng lấm lem vì những vết dơ lúc chiều. Jessica mĩm cười nắm lấy tay Yoona kéo cô vào phòng tắm.



- Có đau chỗ nào không ?



Jessica ngồi bên cạnh chiếc bồn nhẹ nhàng rửa đi những vết bẩn trên mặt Yoona, Yoona xoay người để Jessica giúp cô kì cọ tấm lưng và kiểm tra các vết thương. Cô thích cảm giác Jessica quan tâm cô, chăm sóc cho cô như thế này.



Dường như việc nuông chiều Yoona đã là một thói quen của Jessica, bất cứ việc gì Yoona muốn và Jessica có thể làm được thì cô đều chiều theo. Đêm đó Yoona đòi Jessica phải ngủ cùng với cô. Tất nhiên Jessica cũng không từ chối.


Yoona hỏi Jessica rất nhiều điều, mặc dù những việc đó cô đều biết. Chỉ là Yoona muốn nghe giọng nói của Jessica mỗi đêm, cô hỏi thêm một vài điều nữa trước khi Jessica bảo cô đi ngủ.



- Nếu chúng ta không phải chị em, chị có yêu thương em không ?



Yoona xoay mặt nằm đối diện với Jessica, cô luôn thích thú với việc ngắm nhìn Jessica như thế này, rất gần gũi. Yoona nhìn Jessica háo hức chờ đợi, nhưng đôi mắt cô lại cụp xuống khi Jessica trả lời không giống ý muốn của cô.



- Không.


- Tại sao ?


- Nếu chúng ta không phải chị em thì không thể sống cùng một mái nhà, chị làm sao có cơ hội yêu thương em.



Một cảm giác ấm áp lạ thường, không phải Jessica không muốn yêu thương Yoona, mà là Jessica sợ không có cơ hội yêu thương cô. Chỉ nghĩ đến nó là Yoona không khỏi ngoác miệng cười.



- Em sẽ đi tìm chị, để chị yêu thương em.



Yoona hôn một cái rõ kêu lên má Jessica rồi vùi mặt vào ngực cô ấy, cảm giác được cơ thể Jessica sưởi ấm là một việc tuyệt vời nhất với Yoona. Cô khép mi mắt với khóe môi vẫn cong lên.



" Dù chị là ai, em vẫn yêu thương chị, Jessica "



oOo





Seoul, năm 1919...



- Jessica...


Yoona gối đầu lên chân Jessica khi cô ấy đang ngồi tựa lưng vào thành giường và với quyển sách trên tay. Tuy Yoona chỉ nhỏ hơn Jessica 3 tuổi nhưng khoảng cách về suy nghĩ và tính cách của cả hai rất xa nhau. Jessica chăm chỉ và học giỏi bao nhiêu thì Yoona hoàn toàn trái ngược, Yoona không hứng thú với sách vở, cứ nhìn vào đấy thì cô lại than vãn là hoa mắt, nhức đầu. Mọi thời gian của Yoona nếu không dành để ở cạnh Jessica thì cô lại chui rút vào phòng. Nếu không có Jessica đôn thúc thì không biết cô tiểu thư này một năm đến lớp được bao nhiêu ngày và hơn hết cũng vì lời hứa của Jessica.



- Huh ?


- Chị có yêu ai chưa ?



Yoona cọ nhẹ mũi lên làn da mịn màng trên đùi Jessica, cô thích thú đến độ mỗi lúc một hành động rõ ràng hơn, có lúc cô lén hôn phớt qua đấy.


- Sao chị không trả lời, chị có yêu ai chưa ?


- Em trở nên tò mò từ khi nào vậy ?



Jessica bật cười vì nhột, cô đẩy nhẹ mặt Yoona ra rồi lại dán mắt vào quyển sách. Yoona đưa tay kéo hạ quyển sách khỏi tầm mắt Jessica và đặt nó xa tầm với của cô ấy.


- Em muốn biết.


- Có.


- Là ai ?



Jessica bắt gặp ánh mắt Yoona đang xoáy sâu vào cô, Jessica không biết tại sao cô lại né tránh nó.


- Em không biết đâu.


- Thì chị nói em biết đi.


- Một người rất hay cười, dù hay làm chị phải lo lắng nhưng chị biết người đó rất thương yêu chị. -


- Vậy chị có thương yêu người đó không ?



Jessica không trực tiếp trả lời, cô chỉ mĩm cười, một nụ cười mà Yoona biết rõ nó chỉ xuất hiện khi chủ nhân của nó thật sự hạnh phúc. Jessica hạnh phúc đáng lý Yoona là người vui mừng nhất nhưng tại sao cô lại cảm thấy như có một vật nặng nào đó đè lên ngực trái của mình, khó thở vô cùng.



- Còn em ?


- Không có.


- Chẳng phải Eun Hye rất thích em sao ?


- Vô nghĩa thôi.



Yoona là người khơi chuyện nhưng hiện tại cô lại muốn chấm dứt nó ngay. Yoona dúi quyển sách vào tay Jessica, cô ngồi bật dậy và trở về phòng.




...




Vài ngày sau đó, Yoona thấy Jessica diện một chiếc váy hồng nhạt dài chấm gối, rất đúng phong cách của Jessica. Những bộ trang phục Jessica chọn mặc khá kín đáo so với các cô gái đồng trang lứa, nó giúp Jessica luôn ra dáng một tiểu thư ngoan hiền, trang nhã.



- Jessica, chị rất đẹp



Yoona mê mẫn trước vẻ đẹp của Jessisica, cô không thể phủ nhận rằng mình khó kìm lòng mỗi khi ở cạnh Jessica. Yoona cuối người tựa cằm lên vai Jessica khi cô ấy đang ngắm mình trong gương trước khi rời khỏi nhà. Jessica mĩm cười đưa tay xoa nhẹ vào má Yoona khi cô ấy áp sát vào mặt cô.



-Yoong



Jessica khẽ gọi khi Yoona vùi mặt vào hõm cổ cô, Jessica có thể cảm nhận rõ ràng Yoona đã hôn nó. Vòng tay trên eo cũng dần siết chặt hơn, Yoona phả từng hơi thở nóng hổi bên tai Jessica.



-Jessica



Yoona ở bên tai Jessica gọi tên cô ấy, mỗi một tiếng như xoáy sâu vào Jessica khiến tâm cô dao động mãnh liệt. Yoona ôm Jessica chặt hơn nữa, không giấu diếm, không che đậy, Yoona hoàn thành một nụ hôn đúng nghĩa. Jessica nói một cách khó khăn khi Yoona mỗi lúc một bạo dạn hơn với nụ hôn trên cổ cô. Jessica sẽ không dám ra ngoài nếu cứ để Yoona tiếp tục, cô đẩy mạnh Yoona ra và rời khỏi phòng thật nhanh.



- Chị đến giờ hẹn rồi.



Yoona nhìn qua khung cửa sổ từ phòng Jessica, cô có thể thấy một chàng trai đến đón Jessica, trông hắn khá lịch sự với bộ vest đen, có lẽ là một tên thiếu gia nào đó. Ánh mắt Yoona hụt hẫng nhìn theo chiếc xe đưa Jessica khuất dần. Yoona trở về phòng đóng sầm cửa lại, đêm nay có lẽ là một đêm đầy khó khăn với cô.



Yoona xé toang bức vẽ, không biết đã là bức thứ mấy bị cô xé nát và vò thành cục ném lăn lóc dưới sàn. Xuống nhà lấy một lon bia và nốc vơi đi gần nửa, Yoona bắt đầu vẽ lại một bức khác. Khi đã thực sự hài lòng, cô cẩn thận đem nó cất vào tủ và xuống ngồi ngoài chiếc xích đu trong vườn nhà.



Tiếng xe đỗ trước nhà, tên thiếu gia bước xuống mở cửa cho Jessica. Hắn cuối đầu hôn lên tay Jessica, Jessica cũng không phản kháng gì và còn cười chào hắn. Vậy anh ta đúng là người mà Jessica đã nói, người mà cô ấy yêu thương ư?



- Sao em lại ngồi đây ?



Jessica trông thấy Yoona và đến ngồi cạnh cô, đổi lại Yoona chỉ cố nặn một nụ cười nhạt. Chưa bao giờ Jessica trông thấy Yoona trầm ngâm và ưu tư như vậy.



- Em khiến chị phiền lắm phải không ?



Jessica với bộ váy hồng đơn giản nhưng cuốn hút lạ thường, Yoona thờ ơ nhìn vào một khoảng không vô định nào đó trước mặt để thôi đi cái ý niệm về Jessica.



- Em hay làm trò như vâỵ, nghĩ xem chị có phiền không ? -



Jessica đùa, nhưng tâm trạng Yoona không thoải mái, đột nhiên cô lại muốn nói chuyện nghiêm túc với Jessica.



" Jessica, em muốn chị chú ý, quan tâm đến em "


- Em chỉ muốn làm chị vui thôi.



Jessica nhìn Yoona bằng một ánh mắt chứa chan tình cảm, Yoona không vui, Jessica cảm nhận được điều đó. Cô muốn đưa tay ôm lấy Yoona, nhưng nghĩ đến việc đã xảy ra lúc tối, Jessica lại thôi.



- Vậy em mau chóng tốt nghiệp rồi tìm một người yêu tốt, chị sẽ vui hơn. -



Từng câu từng chữ của Jessica như xát muối vào trái tim Yoona, không lẽ Jessica không nhận ra tình cảm Yoona dành cho cô. Nhưng dù nhận ra thì sao, họ là chị em. Không một xã hội nào chấp nhận mối quan hệ giữa họ, Jessica cũng không thể để bản thân gieo rắc hy vọng gì thêm cho Yoona.



- Em yêu chị thôi.



Yoona nói rất khẽ, cô tin chắc rằng đủ để Jessica nghe thấy.



- Chị cũng vậy, chúng ta là chị em mà.



Giọng Jessica vẫn đều đều nhưng ai biết rằng tâm cô đang rối như tơ vò. Yoona gật đầu, cô không nói thêm gì vì cổ họng đã nghẹn ứ lại. Cuộc sống luôn khắc nghiệt như vậy. Yoona biết cô đang sai, một sai lầm rất nghiêm trọng, nhưng Yoona không thể điều khiển được lý trí của cô, điều khiển trái tim cô thôi gọi tên Jessica - người chị cùng cha khác mẹ với cô.



" Em yêu chị, Jessica "



oOo




Seoul, năm 1920...



- Em biết vẽ từ khi nào vây ?


Yoona giật thót tim khi giọng nói của Jessica gần ngay phía sau cô và nhất là vào thời điểm không thích hợp như thế này.


- Chị vào sao không gõ cửa.



Yoona lúng túng và cố che đi bức tranh trên giá bằng cách xoay hẳn nó vào phía tường. Kì thật không ai biết Yoona biết vẽ tranh, cô đã lén lút học vẽ từ năm 12 tuổi. Mỗi khi rãnh rỗi thay vì đọc sách thì Yoona lại chui rút trong phòng mà vẽ tranh.



- Chị có gõ cửa nhưng không thấy em trả lời đó thôi.



Khi Yoona tập trung vào việc gì thì cô sẽ hoàn toàn bỏ mặt những việc xung quanh và điều đó được kiếm chứng khi Jessica vào phòng nhưng cô lại không hề hay biết. Vốn cũng có ai dám vào phòng cô trước khi được cho phép đâu, trừ Jessica và giờ nó khiến cô rơi vào tình huống không ngờ nhất, cô bị Jessica bắt quả tang.



- Em vẽ gì đó?


- Không, không có gì.



Trông Yoona cư như một kẻ xấu đang làm gì đó lén lút. Jessica nhìn về phía chiếc giá đặt bức tranh rồi đưa mắt nhìn Yoona dò xét, ánh mắt Yoona phản bội cô khi nó không ngừng chớp liên tục.



- Em không qua mặt được chị đâu.



Jessica đẩy nhẹ Yoona sang một bên khi cô ấy cố đứng che chắn phiá trước vật mà Jessica đang muốn lấy. Một bức họa vẫn chưa hoàn chỉnh ngũ quan và Jessica chỉ biết đó là một cô gái với mái tóc dài.



- Vẽ tiếp đi. - Jessica thản nhiên trao bức vẽ vào tay Yoona và bảo cô hãy tiếp tục.


- Không vẽ được nữa, hay là mình ra ngoài dạo một chút đi. - Yoona đặt bức vẽ lên giá rồi nắm lấy tay Jessica kéo ra ngoài


- Vậy những tranh đã hoàn thành ? Đưa chị xem.


- Chỉ toàn vẽ cảnh thôi có gì để xem đâu.


- Được thôi, em đi dạo một mình đi, chị cũng không có hứng


- Jessica...



Yoona đành xuôi theo mà đến tủ lựa chọn vài bức tranh, Yoona miễn cưỡng đưa nó cho cô gái đang ngồi bắt chéo chân trên ghế. Jessica mĩm cười cầm lấy, nhưng nụ cười chợt tắt, tim Jessica phút chốc đập chậm vài nhịp khi nhận ra người trong bức tranh không ai khác mà chính là cô.



Từ chiếc váy Jessica khoác trên người, có thể dễ dàng nhận ra bức tranh được họa khi Jessica là cô thiếu nữ 19. Jessica còn nhớ rất rõ cảm giác hôm ấy Yoona ôm cô từ phía sau và hôn lên cổ cô. Đó là lần đầu tiên Jessica nghĩ đến việc Yoona đã trưởng thành và Jessica cũng bắt đầu trăn trở mỗi đêm khi nghĩ về thứ tình cảm đã dẫn hình hài từ rất lâu giữa họ.



Jessica hoài nghi về việc có lẽ Yoona còn giấu cô điều gì đó, nếu không thì tại sao phải lúng túng như vậy. Jessica bước lại chiếc tủ và yêu cầu Yoona mở nó ra cho cô xem. Không ngoài dự đoán của Jessica, còn có thêm vài bức tranh được cất giấu trong đây. Cấp độ của mỗi bức tranh ngày một tăng dần, gương mặt Yoona cũng đỏ ửng theo Jessica.



Người trong tranh rõ ràng là Jessica. Làm sao Yoona có thể họa cô với mọi góc độ, mọi kiểu dáng như vậy, lại còn rất sống động? Jessica cắn nhẹ môi dưới, tâm cô dao động một cách mãnh liệt khi nhìn vào bức cuối cùng. Có phải Jessica không, hay là một cô gái nào khác với thân hình quyến rũ, thoắt ẩn thoắt hiện đầy mê hoặc.



- Em đã vẽ chị, Jessica.



Một cảm xúc khó tả dấy lên trong lòng, ngạc nhiên, vui sướng và rối bời. Jessica gần như không thể thốt nên lời, cô đưa mắt nhìn người bên cạnh chờ đợi một điều gì đó mà chính cô cũng không dám nghĩ đến.



- Chị có thể làm mẫu cho em không ?



Yoona nhìn Jessica với ánh mắt đầy chân thành, cô muốn trực tiếp vẽ Jessica bằng xương bằng thịt chứ không phải chỉ bằng trí nhớ và sự tưởng tượng của bản thân.Yoona lấy một túi đồ trong ngăn tủ và đưa nó cho Jessica, là một chiếc váy , nói đúng hơn nó chỉ là một chiếc áo dây dài hơn chiếc áo bình thương một chút và mang đậm phong cách phương Tây. Jessica không biết Yoona tìm đâu ra cái thể loại áo không ra áo, váy không ra váy mà còn xuyên suốt như thế này. Nó quá mát mẻ để Jessica có thể mặc và nếu có thể thì cũng chỉ dám mặc để ngủ.



- Em biết chị không thích trang phục như vậy nhưng em thật sự muốn tặng chị. Bức vẽ sẽ rất tuyệt nếu chị đồng ý mặc nó.



Tim Yoona như nhảy cẩng lên khi Jessica khẽ khàng gật đầu. Jessica nghĩ mình đã điên thật rồi khi đồng ý với Yoona. Yoona ở bên ngoài chuẩn bị mọi thứ trong khi Jessica vào phòng tắm thay đổi trang phục.



Trong lòng Yoona không khỏi phấn khởi chờ đợi và khi Jessica bước ra, cô không kìm lòng mà đánh rơi thanh chì trên tay. Dù Jessica cố dùng tay che chắn thế nào cũng không thoát khỏi tầm mắt của Yoona. Cả thân hình Jessica nở rộ qua lớp vải trắng mỏng manh của chiếc áo. Thân nhiệt Yoona tăng một cách đột ngột, miệng lưỡi trở nên khô đắng, cô bối rối rót một ly nước và uống liền một hơi. Yoona luống cuống ra hiêụ cho Jessica nằm lên giường tạo dáng và cô bắt đầu vẽ.



- Chị không biết.



Jessica tỏ ra vụng về khi cô không biết phải tạo dáng thế nào mới phải, cô cứ loay hoay trên giường, mặt thì nóng hừng khi Yoona cứ nhìn cô đăm đăm.



Yoona đặt bảng vẽ và thanh chì xuống, cô đến cạnh giúp Jessica chỉnh lại tư thế. Yoona nâng cằm Jessica lên khi để cô ấy nằm hơi nghiêng, hướng mặt về phía cô ngồi vẽ. Ngón tay Yoona như tê cứng khi nó đặt lên vai Jessica kéo lệch dây áo cô ấy xuống một chút. Khi đã hài lòng và chắc rằng Jessica sẽ cảm thấy thật thoải mái, Yoona khẽ trấn an Jessica và bắt đầu những nét vẽ đầu tiên.



- Đừng căng thẳng quá.



Xem ra Yoona mới là người thật sự căng thẳng, cô đã vẽ rất nhiều tranh về Jessica, nhưng đây là lần đầu tiên cô cảm nhận Jessica bằng xương bằng theo từng nét vẽ của mình. Ngũ quan dần hình thành, Yoona di chuyển nét vẽ và ánh mắt xuống thấp hơn. Cô nuốt khan một tiếng khi lướt mắt qua những phần khá nhạy cảm trên cơ thể Jessica. Hai gò má Jessica đã phủ một màu ửng hồng, cô khẽ nhắm mắt để tránh ánh nhìn như thiêu đốt ở ngực cô từ Yoona. Xem ra họa bằng trí tưởng tượng có lẽ còn dễ dàng hơn có người mẫu thế này, Yoona hít sâu một hơi và tiếp tục hoàn thành bức vẽ.



...



- Jessica



Đặt bức vẽ đã hoàn thành lên đầu giường, Yoona gọi khẽ khi Jessica đã thiếp đi từ lúc nào. Một Jessica tuyệt mỹ trong bộ trang phục hờ hững đang nằm trước mặt Yoona, khó mà có thể không động lòng. Yoona cọ mũi lên da thịt Jessica và hút lấy hương thơm từ nó. Lớp áo mỏng manh của Jessica khiến Yoona động tâm ghê gớm.



Cứ thế Yoona di mũi lên từng nấc da thịt của Jessica và cô cũng không để môi của mình lười biếng. Mỗi một bước đi chuyển đều rất khẽ khàng, môi cô cứ như một con bướm đậu trên làn da mịn màng của Jessica. Nó gặm nhẹ lấy vạc áo của Jessica tách ra và hôn lên đùi cô ấy. Yoona có thể cảm nhận được Jessica đã run nhẹ lên, những gai ốc nhỏ cũng đang dần xuất hiện.



Yoona chòm hẳn lên người Jessica và chóng hai tay xuống giường để tránh làm Jessica của cô thức giấc. Khoảnh khắc ánh mắt Yoona dừng lại ở môi Jessica khiến cô phải đưa tay lướt nhẹ qua nó. Khát vọng được chạm vào đôi môi mềm mại của Jessica mỗi lúc một sâu sắc, thứ tà niệm ấy bức cô đến mất lý trí. Khi khoảng cách giữa hai khuôn mặt chỉ còn tính bằng milimet, Yoona liếm nhẹ qua môi Jessica trước khi thực sự áp môi lên nó.



- Ưmm...



Jessica hơi cựa mình phát ra tiếng kêu khe khẽ. Jessica nhíu mày mở mắt thì nhận ra khuôn mặt Yoona hiện rõ mồn một phía trước. Cảm giác như bay bổng trên mây khi chạm vào Jessica khiến Yoona quên mất thực tại, Yoona ấn môi mình lên môi Jessica. Jessica chưa kịp phản ứng thì cảm thấy đôi môi mềm mại của Yoona mút nhẹ lấy môi dưới của cô.



Một cái chạm môi, một nụ hôn nhẹ nhàng êm ái. Đó là lần đầu tiên môi họ chạm nhau và cũng là lần đầu tiên Jessica chấp nhận sự thật cô cũng khao khát yêu thương Yoona. Jessica khép hờ mi mắt, cô không đáp trả nụ hôn nhưng cũng không từ chối, cô cứ để Yoona tự nhiên thỏa thích trên môi mình. Hơi thở Yoona tràn ngập trong Jessica, Jessica cũng dần dung túng thân thể mình được Yoona ôm ấp.



Tay Yoona ve vãn trên vai Jessica và trượt dần xuống, cô nắm bàn tay Jessica đặt lên vai mình. Yoona đang tìm kím từng nấc da thịt Jessica bên dưới lớp áo với đôi tay của mình và khi Jessica phát hiện cái tình trạng khiến cô mặt nóng tai đỏ, Jessica như bừng tỉnh. Jessica giữ chặt bàn tay Yoona lại và cựa nguậy, nhưng vẫn không hề suy suyển được Yoona.




TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro