[Phần I] Two Missing One [Chapter 2] by Gill.Mouse

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay Yoona ve vãn trên vai Jessica và trượt dần xuống, cô nắm bàn tay Jessica đặt lên vai mình. Yoona đang tìm kím từng nấc da thịt Jessica bên dưới lớp áo với đôi tay của mình và khi Jessica phát hiện cái tình trạng khiến cô mặt nóng tai đỏ, Jessica như bừng tỉnh. Jessica giữ chặt bàn tay Yoona lại và cựa nguậy, nhưng vẫn không hề suy suyển được Yoona. 



Jessica hoảng hốt và lo sợ tột cùng, cô không thể để mặc bản thân khơi màu cho Yoona lún sâu vào tội lỗi. Cắn mạnh vào môi dưới của Yoona và khiến cô khẽ kêu vì đau, Jessica đẩy Yoona sang một bên và ngồi bật dậy.



- Jessica 


- Em ra ngoài đi, chị... chị phải thay đồ.



Mặt Jessica vẫn còn đỏ hừng, cô cố lấy lại nhịp thở và lấp bấp nói. Một người luôn có đủ lý trí như Jessica lại để mặc cho một chuyện nghịch lý như vậy xảy ra, cô thật không biết bản thân phải nên đối diện với Yoona thế nào cho phải.Yoona thất thỉu lê bước ra ngoài, trong lòng xao xuyến và nuối tiếc khôn nguôi. Phía sau cánh cửa, cả hai tâm trạng lâng lâng bay bổng và không khỏi hạnh phúc, nhưng phút chốc cái gánh nặng về mối quan hệ giữa họ lại đè ập xuống. 


Một đêm ngổn ngang với bao cảm xúc...


Choàng tỉnh giấc với những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, đêm đó Jessica đã mơ thấy cô và Yoona " vượt rào ". Cảm giác tội lỗi vây lấy, Jessica cũng không ngờ bản thân lại có thể mơ những giấc mơ đầy dục vọng như vậy. Jessica trở nên lạnh lùng với Yoona hơn, điều đó như nhắc nhở cô không được phép có bất kì vọng tưởng nào về thứ tình cảm nghịch luân này nữa.





oOo





" Mang một nửa thể xác rã rời trở về nhà vào mỗi tối

Không thể yên giấc với những ý nghĩ vụt đến rồi lại bay đi

Luôn nghĩ về bạn và khoảng thời gian hai ta bên nhau

Những điều cùng nhau trải qua nhiều đến nỗi có thể viết nên bao câu chuyện truyền kì "


-Two Missing One-





Seoul, cuối năm 1920...



- Tiểu thư Jessica !!! 



Tiếng cô gái hầu khẽ vang lên bên tai, Jessica nhíu mày vì những tia sáng bất ngờ rọi thẳng vào mặt. Ánh mắt cô gái đứng bên trường kỷ có chút dò xét, đây là lần đầu tiên cô thấy Jessica như thế này. Từ nhỏ Jessica đã mê đắm cái giường, các sinh hoạt hằng ngày như ngủ nghỉ, đọc sách và thậm chí đôi lúc việc ăn uống cũng tại nơi đó, vậy thì làm gì có chuyện đêm qua lại nằm ngoài chiếc trường kỷ gỗ cứng nhắc mà ngủ. Và vốn với tính cách của một tiểu thư sống khép kín như Jessica thì đó đúng là điều rất hiếm thấy. 



- Tiểu thư về chưa ? 



Jessica không mấy bận tâm đến cô gái hầu, cô ngồi hẳn dậy khẽ khàng chỉnh lại trang phục và tóc, cô hướng mắt về chiếc đồng hồ và hỏi cô gái kia một điều gì đó mà trong đầu đã định sẵn câu trả lời.



- Thưa, tiểu thư Yoona chưa về. Người của cô Eun Hye vừa đến báo là tiểu thư đang ở đó. — Cô gái hầu cuối đầu kính cẩn trả lời. 



Im gia chỉ có đến ba vị tiểu thư, nhưng cô biết rõ người Jessica muốn hỏi là ai. Lạnh lùng là trạng thái thường xuyên đồng hành cùng Jessica, kẻ trên người dưới Im gia không ai là không biết điều đó. Nhưng hôm nay Jessica lại mang đến bất ngờ thứ hai cho cô gái hầu khi cô khẽ mĩm cười gật đầu rồi phất tay ra hiệu cho cô ấy lui xuống. Không phải Jessica là người lạnh lùng đến nỗi không bao giờ cười hay là khiến người khác phải khiếp sợ, thật sự khi tiếp xúc lâu ngày với Jessica, mọi người sẽ thấy có ấy rất hòa đồng. Nhưng với một người vừa phá rối giấc ngủ của cô tiểu thư có tiếng mê ngủ này thì thái độ e sợ là điều hiển nhiên.


Đến tận 10h tối hôm đó Yoona mới trở về, vừa về đến nhà Yoona đã nằm ườn ra và ngoắc một cô gái hầu đến. 



- Tiểu thư đâu ? 



Nhìn từ đầu đến chân, trông Yoona chẳng giống một cô tiểu thư chút nào. Cô cứ hay mặc những bộ trang phục theo hướng thanh thiếu niên phương Tây, áo sơ mi, quần tây hoặc các loại trang phục giúp cô dễ vận động, thay vì mặc váy như các cô tiểu thư khác. Nếu không nói thì biết đâu người ngoài sẽ nghĩ rằng Im gia có hai cô tiểu thư và một vị thiếu gia.



- Dạ tiểu thư Jessica đã ra ngoài. 



Cô gái hầu lúc sáng nhanh chân chạy đến cạnh chờ nghe Yoona sai bảo. Jessica tuy lạnh lùng nhưng nếu so ra thì Nhị tiểu thư này mới thực sự đáng sợ hơn nhiều. Cũng như Jessica, cô gái hầu biết Yoona muốn hỏi ai, vì như mọi hôm, người đầu tiên Yoona tìm luôn là Jessica, dù cô và Krystal mới thật sự là chị em cùng một mẹ sinh ra. Và ngoài Jessica thì trong Im gia còn có ai khiến cô tiểu thư bướng bỉnh Yoona chịu ngoan ngoãn nghe lời.



- Có biết là tiểu thư đi đâu, với ai không ? 


- Dạ, không biết. 



Yoona không nói gì thêm và bỏ về phòng, tiếng đóng cửa vang vọng từ tầng một khiến cô gái hầu rùng mình. Không lâu sau đó Jessica cũng trở về.



- Tiểu thư Yoona đã về rồi ạ !!! 



Jessica điềm tĩnh khẽ gật đầu như một điều hiển nhiên cô đã biết điều đó. Jessica nhìn về cánh cửa phòng bên cạnh hồi lâu rồi mở cửa bước vào phòng mình. Khi cánh cửa gần như khép lại thì một bàn tay đã chặn lấy nó. Yoona nhanh chóng lách người vào khe cửa và bước hẳn vào trong. 



- Jessica...



Yoona níu lấy tay Jessica khi cô ấy lơ Yoona và xoay mặt đi. Ánh mắt Jessica thậm chí không nhìn về người đang đứng trước mặt cô lấy một cái. 



- Chị không chờ em về ah ? 



Mùi rượu thoang thoảng phát ra từ Yoona khi cô đưa tay xoay mặt Jessica hướng về mình, điều đó càng làm Jessica cảm thấy không thoải mái chút nào.



- Em ở nhà Eun Hye vui vẻ như vậy thì chờ làm gì. 



Jessica vẫn lạnh lùng, thờ ơ nhưng trong giọng nói có thêm chút giận dỗi. Yoona đã trưởng thành, cô ấy không còn là đứa trẻ luôn tíu tít bên cạnh Jessica như khi xưa nữa, nhưng cô thật sự không thích việc Yoona qua đêm ở bên ngoài.



- Chị đi hẹn hò phải không? TaecYeon hay Dong Wook. Ah không, là Yuri. Lần trước hai người đã đi dùng cơm cùng nhau, đừng nghĩ sẽ giấu được em, em biết hết. 



Yoona vừa nói vừa cười như một kẻ say rượu và giờ thì lên cơn nói lảm nhảm trước mặt Jessica. Yoona đâu biết rằng Jessica lo lắng cho cô nên đêm hôm thế này đã chạy sang nhà Eun Hye tìm cô.



- Em nên uống trà giải rượu rồi về phòng nghĩ ngơi thì hơn. 


- Ai nói chị là em say, em không có say. 



Jessica không thể phản kháng những hành động của Yoona vì nó diễn ra khá bất chợt và theo cảm xúc, chỉ khi cô nhận thức được thì Yoona đã ôm chặt cô trong vòng tay. Yoona đã trưởng thành, giờ cô đã cao hơn hẳn Jessica, Yoona dễ dàng ôm lấy Jessica vào lòng mà gục mặt lên vai cô ấy, miệng cứ thều thào điều gì đó bên tai Jessica. 



- Jessica, chị thật nhẫn tâm. Tim chị không có một vị trí nào dành cho em sao ? 



Jessica không phải người vô tri vô giác, không phải cô không biết tình cảm Yoona dành cho cô, nhưng họ chỉ có thể là chị em. Dù Jessica có quan tâm thì sao, có yêu thương Yoona thì sao? Cô luôn phải giữ khoảng cách giữa mình và Yoona. Jessica biết rõ nếu cô tiến tới, sẽ mãi mãi không có cơ hội rút lui.



- Yoong, em say rồi. 


- Dù một góc nhỏ thôi. 



Môi Yoona gần như dí sát vào cổ Jessica, từng hơi thở nóng bỏng liên tục phả ra khiến Jessica hơi rùng mình. Cô khẽ nhắm mắt như trấn tỉnh bản thân trước những cảm xúc Yoona mang lại, nhưng cô không biết rằng việc đó làm cô càng cảm nhận rõ nụ hôn của Yoona.



- Jessica, em vẫn gọi tên chị mỗi đêm, cả trong giấc ngủ. 



Yoona thật sự áp môi lên làn da mịn màng trên cổ Jessica, một cái hôn nhẹ như thể như không để Jessica phát giác. Nhưng với vị trí khá nhạy cảm như vậy, Jessica không khó để nhận thức nụ hôn của Yoona đang diễn ra.



- Em thật không có say, em đủ tỉnh táo để biết mình đang làm gì. 



Hai tay Jessica đặt trên vai Yoona, yếu ớt đẩy cô ấy khỏi người. Yoona vẫn gọi tên Jessica, nó lặp đi lặp lại theo từng nụ hôn của cô ấy một dần rõ ràng hơn.



- Jessica, em không thể... 



Và rồi Jessica để nụ hôn của Yoona được tiếp tục, cô biết đây không phải là lúc làm mọi việc trở nên căng thẳng, hơn ai hết Jessica hiểu rõ bản tính của Yoona, Yoona thích sự ôn nhu hơn là cứ cố phản kháng lại cô ấy.



- Jessica...


-...


- Em không thể nghĩ đến ai khác ngoài chị....


-...


- Jessica...


- Em mãi là em của chị, Yoong ah. 



Yoona ngừng hôn Jessica, cô úp mặt lên vai Jessica tuông ra sự yếu đuối và uất ức. Cô ghét mỗi khi Jessica nhắc nhở cô về việc họ là chị em. Sự thật Yoona không bao giờ muốn làm em gái của Jessica và cô càng không muốn Jessica chỉ xem cô như một đứa em, không hơn không kém. Cô không cần thứ tình cảm chị em đó. 



- Jessica, em không muốn. 



Chẳng bao lâu trước đó Jessica còn cố lơ đi Yoona vì sự giận dỗi nhưng giờ đây cô lại trở nên rất dịu dàng. Jessica xoa nhẹ lên tấm lưng đang run lên của Yoona, dù Yoona có làm gì sai đi nữa, Jessica vẫn không thể bỏ mặc cô ấy.



- Dì rất thương yêu em, em như vậy dì sẽ đau lòng lắm. 


- Chị không sợ em đau lòng sao ? 



Jessica hoàn toàn không thể đáp lại những câu hỏi của Yoona. Nó không khó nhưng cô không biết trả lời thế nào cho phải. Nói không thì tự gạt mình gạt người, nói có thì càng đau đớn hơn khi nhìn lại cái sự thật cô và Yoona là chị em.


Mỗi lần trông thấy Yoona vì bị cô từ chối mà trở nên khổ sở, trong lòng Jessica càng đau đớn, day dứt. Yoona tách khỏi người Jessica, cô quẹt đi những giọt nước mắt trên mặt và cố gặng một nụ cười thật tươi.



- Chắc em say thật rồi. 



Yoona cười nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi, Yoona càng cố gắng ngăn lại thì cô càng cảm nhận được nó tuông trào một cách mạnh mẽ hơn. Jessica đưa tay ôm lấy khuôn mặt Yoona và giúp cô ấy lau nó đi. 



- Em không sao. 



Yoona kéo tay Jessica ra khỏi mặt cô và nắm chặt lấy nó. Jessica nhìn Yoona mà trong lòng không khỏi xót xa. Yoona hoạt bát hay cười của cô đã trở nên đa sầu đa cảm từ lúc nào. Jessica gật đầu cười nhẹ, Yoona cũng trở về phòng. Một dòng nước mằn mặn chỉ chờ đến khi cánh cửa ngăn cách giữa hai người khép lại thì một lượt tuông trào.



" Người cùng tôi chia sẻ những thú vui và cả bao nỗi âu lo

Một cái ôm nhẹ tựa như dòng nước thiêng liêng quấn lấy tôi trong phút tuyệt vọng."


-Two Missing One-






oOo





Seoul, tháng 2 năm 1921...



Một bầu không khí ảm đạm, phục trang người trên kẻ dưới Im gia đều đồng một màu đen. Một người đàn ông trung niên trên tay cầm một chiếc cặp bước vào phòng khách và bắt đầu lấy túi tài liệu vẫn còn dấu niêm phong đặt lên bàn.



- Mọi người đã có mặt đông đủ, tôi xin được đọc bản di chúc của ông Im. 



Không ai tỏ ra hứng thú với việc này ngoài trừ bà Im, dường như bà ấy đang sợ hãi một điều gì đó từ bản di chúc của người chồng quá cố. 



- Tổng tài sản của ông Im sẽ được chia làm 4 phần, trong đó 15% sẽ thuộc quyền sở hữu của bà Im, 15% thuộc về cô con gái út Im Soo Jung. Hai vị có gì thắc mắc không ? 



Bà Im và Krystal lắc đầu, vị luật sư tiếp tục phần còn lại của bản di chúc, có lẽ đó mới là điều bà Im lo lắng nhất. Bà hướng mắt về Jessica quan sát biểu hiện của cô ấy.



- Chuỗi nhà hàng khách sạn trên toàn quốc thuộc quyền sở hữu của Im gia sẽ do cô Im Yoona toàn quyền điều hành. Và 70% tài sản còn lại sẽ được chia đều cho hai cô Im Yoona và Im Soo Yeon, mỗi người 35%. Nhưng 35% của cô Im Yoona sẽ tạm thời được cô Im Soo Yeon quản lý cho đến khi cô Im Yoona đủ tuổi trưởng thành thì trao trả. Nếu như hai vị không có phản đối gì thì tôi xin đọc mục cuối cùng trong bản di chúc. 



Yoona ra hiệu cho vị luật sư tiếp tục, cô còn mong sao Jessica sẽ quản lý cô cả đời. Jessica vẫn không có biểu hiện gì khác thường, cô hoàn toàn không để tâm mình sẽ được chia bao nhiêu trong cái gia sản mà cha cô để lại. Trái lại, bà Im bắt đầu thay đổi sắc mặt, điều bà lo sợ đang dần diễn ra...



- Theo như những gì trong bản đi chúc thì chuyện này liên quan riêng đến cô Soo Yeon, vì vậy mong mọi người lánh mặt một chút. 



Jessica có vẻ hơi căng thẳng, có chuyện gì quan trọng đến nỗi phải nói riêng với cô chứ. Yoona hướng mắt nhìn Jessica, cô ấy cười nhẹ rồi cả ba người cùng nhau rời khỏi. Bà Im siết chặt tay, có lẽ điều bà sợ nhất cuối cùng cũng đã đến... 






...






- Jessica 



- Em vào được chứ ? 



- Jessica 


Yoona gọi liên tục nhưng không thấy một âm thanh nào phát ra từ trong phòng, cô đưa tay mở cửa bước vào thì trông thấy Jessica ngồi gục bên cạnh cánh cửa và úp mặt lên chân, cả người cô đang run nhẹ lên.



- Jessica, chị sao vậy ? - Yoona ngồi xuống trước mặt Jessica, cô lay lay Jessica 


- Jessica, nhìn em.



Yoona đưa tay nâng mặt Jessica lên, đôi mắt cô ấy đỏ ngầu, nước mắt thì cứ đua nhau rơi xuống. Yoona chưa bao giờ thấy Jessica trở nên như thế này , cô ấy cứ khóc mà không nói một lời nào, điều đó càng làm Yoona hoảng hốt hơn bao giờ hết.



- Có chuyện gì nói em biết đi, có được không ?



Yoona đưa tay ôm lấy khuôn mặt của Jessica, giọng cô khàn đặc, cô cũng bắt đầu khóc theo Jessica. Yoona không biết Jessica đã xảy ra chuyện gì, nhưng chỉ cần thấy Jessica không vui thì tim cô cũng đau đớn thay. Yoona mỗi lúc một khóc nhiều hơn, cô không thể cầm được nước mắt dù Jessica đã thôi thút thít. 



- Chị sao vậy, đừng làm em sợ. 



Jessica gục mặt vào ngực Yoona, cô không ngừng lắc đầu như nói rằng mình không sao. Jessica có thể nghe rõ nhịp tim của Yoona đang đập rất mạnh mẽ, cô vòng tay chủ động siết chặt lấy Yoona.



- Yoong ah, ôm chị. 



Yoona gắt gao ôm Jessica vào lòng, cả hai không nói gì thêm, chỉ im lặng và cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể nhau. Đó cũng là lần đầu tiên Jessica đề nghị Yoona ôm cô.



- Đồ ngốc, sao lại khóc chứ .



Được một lúc Jessica tách khỏi Yoona, cô đưa tay lau đi những vệt nước mắt còn đọng lại trên mặt Yoona. Yoona cứ ngây ngốc nhìn theo những cử chỉ dịu dàng của Jessica, ánh mắt Jessica đáp lại Yoona cũng chứa chan tình cảm. 



- Hôm nay em có thể ở đây với chị được không ? 


- Chỉ cần chị muốn thì em luôn ở bên cạnh chị, Jessica .



Nắm lấy tay Jessica đang áp trên mặt mình, Yoona khẽ siết chặt nó. Jessica gật đầu rồi tiếp tục xà vào vòng tay Yoona, hôm nay cô đặc biệt muốn ở cạnh Yoona như thế này. Yoona cũng không hỏi gì thêm, chỉ cần Jessica cảm thấy yên bình trong vòng tay cô như vậy là đủ rồi. 



" Khi hai chúng ta bên nhau, bạn luôn bên cạnh tôi

Chúng ta sát cánh kề vai, sự ăn ý thật ngọt ngào

Khi tôi muốn khóc, bạn nắm lấy tay tôi nói rằng

Sau cơn mưa sẽ có cầu vồng

Nhất định sẽ có thể thiên trường địa cửu"


-Two Missing One-



oOo




Seoul, tháng 5 năm 1921...



Ngày cuối tuần đẹp trời, Yoona thức dậy thật sớm để chuẩn bị cho chuyến đi ngoại thành của cô và Jessica. Nhìn sang cửa phòng Jessica, Yoona khẽ mĩm cười rồi xuống nhà. Jessica đã từng động viên Yoona bằng một lời hứa, nếu Yoona tốt nghiệp thì cô ấy sẽ làm bất cứ thứ gì Yoona muốn và cô đã làm được. Nhưng Yoona chỉ đơn giản muốn Jessica dành trọn một ngày để ở bên cô. 


Yoona hơi bất ngờ vì cái ý nghĩ Jessica vẫn còn mê đắm cái giường, nhưng giờ thì cô phát hiện Jessica đã thức sớm hơn cả mình và cô ấy đang làm gì đó trong phòng bếp. Yoona nhìn một lượt các thứ mà Jessica đã chuẩn bị, nào là trái cây đã gọt sẵn, nước uống và một vài loại bánh. 



- Aaaaaa.... 



Yoona khom người tựa cằm lên vai Jessica, miệng thì há to hết cỡ. Jessica cho ngay miếng bánh ngọt vào miệng Yoona, Jessica bật cười vì lúc nào Yoona cũng thích xuất hiện ở sau lưng cô như thế này. 



- Chị thật là chu đáo.


- Em háu ăn như vậy, nếu không chuẩn bị sẵn thì cái bụng của em lại than vãn.


- Không đâu, em nhìn chị là hết đói liền.



Jessica cười khúc khích rồi cho thêm một miếng bánh nữa vào miệng Yoona. Thời gian gần đây, Yoona cảm thấy Jessica so với trước kia có chút bất đồng. Cô ấy cười nhiều hơn, đối xử với Yoona dường như cũng bớt lạnh lùng và e dè. Hiển nhiên, Yoona càng thích thú sự thay đổi của Jessica.




Yoona đem giỏ thức ăn đặt ở ghế sau trên xe và chuẩn bị xuất phát. Hôm nay Yoona sẽ tự lái xe đưa Jessica đi chơi, cô muốn không gian riêng hai người và dành trọn cả ngày để ở cạnh Jessica. 



- Yoona 






....






Yoona tỏ ra không thoải mái chút nào khi cuộc hẹn của cô và Jessica lại xuất hiện thêm người thứ ba. Suốt chặng đường Dong Hae cứ huyên thuyên không thôi, điều đó càng làm Yoona muốn phát cáu. Cái tên Dong Hae này từ nhỏ đã bám miết lấy Yoona, lớn lên lại càng không dễ gì buông tha cô, huống chi cậu ta lại khéo léo nắm bắt cái khoản mẹ Yoona rất yêu thích hắn.



- Đừng vậy mà, chị hứa sẽ đền bù cho em vào ngày sinh nhật. 



Jessica xoa xoa hàng chân mày đã chau lại vào nhau của Yoona. Nếu không phải vì Jessica đồng ý cho Dong Hae theo thì Yoona đã dứt khoát để cậu ta ở nhà. Đúng là người tính không bằng trời tính. 






...






- Jessica 


Dong Hae ra hiệu cho Yoona bám vào tay cậu ta nhưng Yoona phớt lờ. Yoona quay lại gọi Jessica đang đi sau cô vài bước trong khi cả ba chuẩn bị leo lên một đồi cỏ. 


- Đưa tay cho em 


Yoona chìa tay về phía Jessica, cô ấy đang mặc váy nên việc đi lại cũng khó khăn hơn so với Yoona. Jessica mĩm cười và nắm chặt lấy tay Yoona. 




...




Những kế hoạch của Yoona bị phá không thương tiếc với sự góp mặt của Dong Hae. Ngay cả thức ăn Jessica đã chuẩn bị cho cô cũng phải chia sẻ với người khác. 



- Nè, tôi đã nói lúc sáng rồi, tôi không muốn lặp lại thêm. - Yoona trừng mắt nhìn Dong Hae khi cậu ta mở cửa xe trước.


- Jessica, lên đây với em. 



Yoona muốn tự lái xe đưa Jessica đi chơi, do đó hai vị trí ghế phía trước không thể để ai khác ngồi vào, ngoài cô và Jessica. Dong Hae tiu nghỉu mà đi ra ghế sau, Jessica chỉ biết lắc đầu mĩm cười vì Yoona lúc nào cũng đối xử thẳng thừng với Dong Hae như vậy. 




oOo





Seoul, 30 tháng 5 năm 1921...


Rút kinh nghiệm lần trước, tờ mờ sáng thì Yoona và Jessica đã ra ngoài. Đêm qua Yoona đã có buổi mừng sinh nhật với gia đình và hôm nay cô lại dành trọn thời gian cho Jessica. Cô càng háo hức hơn khi Jessica có một bí mật muốn nói cô biết.


Cả hai trãi qua một lịch trình hết sức bình thường như bao cặp đôi khác, nhưng có Jessica đi cùng thì dù đến nơi nào Yoona cũng cảm thấy nó trở nên rất đặc biệt. Họ đến công viên giải trí và ăn trưa ở đó. Đến chiều thì cùng nhau xem phim và ăn tối, cắt bánh ở một nhà hàng trực thuộc quyền quản lý của Im gia.



- Chị vẫn chưa nói em biết bí mật của chị. 



Yoona quay sang nói với Jessica khi cả hai đang ngồi tựa lưng vào nhau trên bãi biển. Jessica vẫn im lặng, cô ngã đầu ra vai Yoona và bất giác mĩm cười.



- Chị cười gì thế ? 


- Đi thôi.



Jessica quăng hẳn đôi giày sang một bên và kéo tay Yoona đứng dậy. Cũng đơn giản là cùng đi dạo trên bờ cát với mười ngón tay đan nhau.Yoona không ngừng chú ý đến Jessica, hôm nay cô ấy cười rất nhiều, đôi lúc Yoona không hiểu Jessica cười vì điều gì. Nhưng chỉ cần Jessica luôn tươi cười như thế này thì lý do gì cũng không quan trọng.




...




- Chị mệt thì nằm lên chân em này. 



Cả hai phải mắc kẹt ngoài biển một đêm vì chiếc xe đột nhiên giở chứng, không thể khởi động. Yoona ngồi dịch hẳn sang một góc của ghế sau xe để Jessica có thể thoải mái nằm xuống. Jessica có chút mệt mỏi vì phải đi suốt một ngày, cô ừm nhẹ một tiếng rồi nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Yoona lại tiếp tục sở thích của cô là ngắm nhìn Jessica ngủ.


Nửa đêm Jessica chợt tỉnh giấc vì nhận ra vật gì đó đang áp trên mặt cô. Là Yoona, cô ấy cởi áo khoác của mình đắp cho Jessica và giờ tay cô đã trở nên lạnh ngắt. Jessica ngồi dậy khiến Yoona cũng choàng tỉnh.


Yoona đưa đôi mắt ngáy ngủ nhìn Jessica khi Jessica dùng tay mình xoa xoa tạo nhiệt trên bàn tay của cô. 



- Đã đỡ hơn chút nào chưa ? 



Chiếc áo khoác không đủ để đắp cho cả hai nhưng Yoona đã trở nên khá hơn khi thân nhiệt của Jessica truyền sang cô. 



- Chị ôm em một chút đi 



Jessica không chần chừ mà ôm lấy Yoona, Yoona mĩm cười và thầm cảm ơn vì chiếc xe hư đúng lúc như vậy. 



- Em vẫn lạnh ư ? 


- Em không sao. 



Yoona ấm áp hơn rất nhiều khi cô rút sát vào người Jessica, nhưng tay cô vẫn lạnh và Jessica có vẻ không yên tâm vì điều đó. Jessica đã chăm sóc Yoona từ nhỏ nên cô biết rõ nếu để Yoona lạnh thì ngay hôm sau cô ấy sẽ ngã bệnh.



- Jessica 



Jessica vừa làm một việc khiến mặt cô đỏ ửng lên vì thẹn. Yoona cũng không khỏi ngạc nhiên, phút chốc thân nhiệt cô tăng cao, tinh thần sảng khoái như đang lơ lửng trên mây.

Jessica chủ động nắm tay Yoona luồng vào bên dưới lớp áo cô và dằn cố định nó ở vị trí ngay bụng. 



- Như vậy... sẽ ấm hơn.



Yoona cảm thấy tim như mình sắp rớt ra ngoài mà tha hồ nhảy múa trước mặt Jessica. Cô cứ ngoác miệng cười khiến tai Jessica cũng đỏ bừng theo. Tay Yoona đang rất ấm áp khi ở bên dưới lớp áo của Jessica, lâu lâu cô lại ngước nhìn Jessica rồi lại tủm tỉm cười. 



- Jessica, chị có biết mình rất cuốn hút không ? Em đã bắt đầu vẽ chị khi chị 16 tuổi. 



Nhưng không phải chỉ ôm Jessica thì Yoona có thể thấy thỏa mãn. Những ngón tay Yoona như mấy con rắn nhỏ, bắt đầu ngọ nguậy như đang vẽ gì đó trên bụng của Jessica. Lập tức Jessica có phản ứng và nhìn Yoona, nhưng không phải là ánh mắt lạnh lùng như mọi lần Jessica từ chối cô. 



- Yoong...


- Jessica, em bị ám ảnh bởi chị trong những giấc mơ. Em luôn thấy chị trong vòng tay của em, gọi tên em. 



Nhắc đến những giấc mơ, Jessica bỗng mặt đỏ hừng hừng vì cô cũng hay mơ phải những điều tương tự Yoona, nhưng Jessica luôn giữ nó trong lòng, còn Yoona thì nói toẹt cả ra. Đôi lúc cô muốn bịt chặt cái miệng của Yoona lại để ngăn cô ấy không ăn nói lung tung.



- Không cho nói nữa.



Jessica đưa tay bịt miệng Yoona, điều đó khiến bàn tay bị giữ chặt trên bụng Jessica được giải thoát, nó trượt một đường dài vòng sang tận hông Jessica, kéo cô ấy sát vào người hơn. Yoona ngoặm lên tay Jessica, lập tức khuôn miệng cô được Jessica phóng thích. Yoona cười thích chí vì trước đó lưỡi cô đã chạm vào lòng bàn tay Jessica nên cô ấy mới phản ứng nhanh như vậy.



- Bịt miệng em lại đi, nếu không em vẫn cứ nói.


- Lúc nào cũng đùa giỡn, không nghiêm chỉnh gì hết.


- Vậy để em làm việc nghiêm chỉnh, chịu không ?



Yoona thì thầm vào tai Jessica trêu đùa, chỉ cần như vậy thôi là mặt và tai Jessica lại đỏ ửng lên thêm, cơ thể cô ấy thật sự rất nhạy cảm. Tay Yoona lướt một lần nữa trên bụng Jessica rồi rời khỏi. Jessica hướng mắt nhìn Yoona, trong ánh mắt chứa chan tình cảm, có gì đó rất ấm áp, cơ hồ lại có chút hụt hẫng , có chút mong đợi nhưng cũng đôi phần e sợ. 



- Yên tâm, em sẽ nghiêm chỉnh mà để chị ngủ.



Jessica không hiểu sao cô lại có cảm giác hụt hẫng. Từ sau lần bị Jessica từ chối, Yoona trở nên rất " ngoan ngoãn ", cô luôn kìm chế để không làm những gì quá phận, vì những điều Jessica không thích thì Yoona sẽ không bao giờ lăp lại. Yoona mĩm cười xoa xoa hai chiếc má phúng phính của Jessica.



...



Choáng ngộp là hai từ không bao giờ đủ để diễn tả trạng thái của Yoona, cô thật sự muốn hạ kính xe xuống để gió lạnh tràn vào bão hòa với bầu không khí lúc này. Không biết Jessica có phải cố tình trêu đùa Yoona hay không, khi vật sở hữu của Jessica lại ép chặt vào người Yoona theo cái ôm của cô ấy. Yoona nghĩ cô sẽ sớm phát điên lên mà đè Jessica ra...



" Không được... không được "



Yoona lắc đầu nguầy nguậy để cố trấn tỉnh bản thân, cô yêu Jessica, điều đó cô có thể khẳng định. Yoona càng không phủ nhận cô say đắm Jessica cũng một phần vì cô ấy thực sự rất quyến rũ, thử hỏi có ai mà không động lòng với cái đẹp, nhưng Yoona không muốn Jessica nghĩ cô chỉ ham mê sắc đẹp của cô ấy. Và Yoona càng không phải vì muốn chiếm đoạt Jessica mà bỏ mặc cảm xúc của cô ấy. 



- Em bị sao vậy, nhức đầu hả ?



Jessica ngồi thẳng dậy, cô ấn tay xoa xoa hai bên thái dương của Yoona. Khuôn mặt Jessica ở ngay trước mắt Yoona, rất gần. Hơi thở của cô ấy cứ nhẹ nhàng phả ra bao trùm khắp cơ thể Yoona khiến cô bứt rứt không thôi. 



" Không được nữa rồi... "



Yoona ấn lưng Jessica vào ghế, cô hổn hểnh thở như vừa xảy ra một trận vật lộn, nhưng là vật lộn với " tà tâm " của chính bản thân. Jessica cũng không khỏi bất ngờ mà nhìn cô, nhưng thoắt cái Jessica đã hiểu Yoona đang muốn gì vì mắt Yoona không hề rời khỏi môi cô.



- Jessica, chị hãy ngăn em lại trước khi em không thể kìm chế. 



Yoona khổ sở nói, giờ cô chỉ mong sao Jessica đẩy cô một cái thật mạnh để cô lọt tỏm xuống gầm xe. Có như vậy cô mới biết đau mà rút lui.



- Vậy thì đừng kìm chế nữa. 



Mắt Yoona đột nhiên sáng rực, sao lại có thể như vậy ? Cô chắc rằng mình đang lặp lại những giấc mơ không mấy lành mạnh. Yoona cắn thật mạnh vào tay mình, cô thầm rủa bản thân tại sao lại tự cắn mình đau như thế này. Cô biết đau, vậy tức là không phải mơ. Có lẽ là do vấn đề về tai. Jessica xoa xoa lên vị trí Yoona vừa tự cắn mình, cô hơi cuối mặt , hôm nay Jessica không biết mình đã nói và làm ra bao nhiêu chuyện đáng thẹn như vậy. 



- Jessica, chị vừa nói gì ?


- Thật ra, bí mật mà chị muốn nói với em...



Yoona hướng mắt chờ đợi, trong lòng đột nhiên nôn nao lạ thường, trực giác Yoona cho biết dường như bí mất này có liên quan đến cô.



- Chị không phải con ruột của ba.



Một sự thật khiến Yoona hạnh phúc hơn cả khối tài sản mà ba cô đã để lại, khóe mắt cô long lanh và đỏ dần lên. Yoona nắm chặt tay của Jessica, cô không thôi kìm nén cảm xúc của bản thân mà ôm chầm lấy cô ấy. 



- Jessica, lặp lại lần nữa.


- Chị không phải con ruột của ba


- Lần nữa.


- Chúng ta không phải chị em...


- Lần nữa.


- Không phải...



Đến lượt Yoona bịt miệng Jessica, nhưng bằng chính đôi môi mềm mại của cô. Yoona như muốn rút hết một lượt không khí ít ỏi trong xe mà không chừa Jessica một chút nào. Jessica cũng không một chút e dè mà đáp lại nụ hôn của Yoona. Tất cả cảm xúc yêu thương dồn nén đã quá lâu trong Jessica và giờ cô để nó tự ý phóng thích ra ngoài. 


Được Jessica đáp trả, Yoona cứ ngỡ cô đang bước lên thiên đường. Dường như một sự thật quá đổi hạnh phúc khiến hoạt động của Yoona trở nên vụng về hơn. Cô gấp gáp như sợ Jessica sẽ thay đổi ý định và nói tất cả chỉ là đùa. Bàn tay cô không an phận mà trượt vào bên dưới lớp áo của Jessica.



- Yoong



Mỗi một đợt di chuyển của Yoona khiến Jessica vừa có chút khao khát nhưng cũng có chút e sợ. Jessica khẽ gọi khi Yoona hôn dần xuống vị trí thấp hơn cổ một chút với hai chiếc nút áo cô đã bung ra. Jessica vừa hé môi, Yoona cũng theo đó mà lách vào trong tìm kiếm Jessica. Cảm giác tê rần nơi đầu lưỡi khiến Jessica bỡ ngỡ níu chặt lấy Yoona, cơ thể cô nhè nhẹ run theo bàn tay Yoona đang dần đi lên. Jessica lại gọi, nhưng lý trí Yoona đã mờ đục, cô không nghe thấy Jessica gọi mình, cô vẫn tiếp tục hoạt động không ngừng. 



-Yoong



Lần này Jessica gọi Yoona lớn hơn và Yoona đã nghe thấy. Yoona ngẩng đầu lên, khuôn mặt của cô cũng trở nên biến sắc đỏ vì cảm giác khoan khoái của lần đầu tiên được Jessica cho phép chạm vào cô ấy như thế. 



- Chỉ hôn thôi có được không ?



Jessica hỏi khẽ, cô biết mình thực sự chưa sẵn sàng với những việc sẽ xảy ra tiếp theo và vốn Jessica cũng không biết Yoona sẽ " làm " thế nào với mình. Yoona có chút hụt hẫng, không lẽ Jessica nói " không cần kìm chế " có nghĩa là cô được phép hôn thôi sao. Lại nhìn Jessica, cô ấy dường như khó khăn trong việc ổn định nhịp thở. Ánh mắt Jessica cũng có vẻ ray rứt vì lại từ chối Yoona, Yoona thoáng chốc từ bỏ ngay cái ý định của mình. 



" Em sẽ đợi đến khi chị thật sự đã sẵn sàng "


Yoona cài từng nút áo của Jessica đã bị cô làm bung và hôn chóp mũi cô ấy như một lời xin lỗi. Jessica mĩm cười rồi lại xà vào lòng Yoona, cô thật sự hạnh phúc vì Yoona luôn quan tâm đến cảm xúc của cô. 



- Em yêu chị, Jessica.



Yoona biết nếu cô lấn tới thì có lẽ Jessica vẫn sẽ cố gắng chiều theo, nhưng cô ấy sẽ không thoải mái chút nào. Chỉ vì hạnh phúc và vui sướng quá đỗi mà Yoona đã vứt đi phần lý trí, xém chút nữa cô đã đối xử tệ với Jessica. Yoona định nghĩa việc yêu thương và gần gũi nhau không phải là chuyện xấu nhưng cô không cho phép mình đối với Jessica như vậy trong hoàn cảnh này.




 TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro