Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Gió khẽ rít gào lướt qua khoảng sân rộng lớn, cuốn theo đám lá khô kêu xào xạc. Cột đèn phía xa cố gắng chống đỡ cơn buồn ngủ, phát ra thứ ánh sáng vàng vọt yếu ớt, chợt sáng lại chợt tắt. Tòa nhà cổ phía Đông khu trung tâm im lìm giữa thứ ánh sáng mờ nhạt đó. Nơi đây là nơi duy nhất trong ngôi trường hiện đại này còn giữ được nét kiến trúc thời đầu thiên niên kỷ. Nghe nói đây là ngôi nhà của tổ tiên chủ tịch Blue Ruby trước đây, nên để tỏ lòng hiếu kính, ông ta đã cố gắng phục chế lại và bảo tồn nó ngay chính giữa ngôi trường. Bây giờ, trên con đường đá cẩm thạch phía trước tòa nhà, ẩn hiện giữa từng lớp ánh sáng nhạt nhòa, một bóng người lướt nhanh.

Xử Nữ xiết chặt áo choàng, bước nhanh trong đêm tối. Đôi giày cao gót gõ xuống nền đá cẩm thạch, phát ra tiếng lộc cộc vang vọng trong hành lang u tĩnh. Từng tiếng, từng tiếng như nện vào lòng Xử Nữ, khiến lòng cô càng thêm hốt hoảng.

Kìm nén nỗi sợ hãi chợt dâng lên trong lòng, Xử Nữ tiếp tục bước về phía trước. Đã tròn năm ngày kể từ khi anh trai được hai người Nhật Bản kỳ lạ kia "mời" tới toà nhà phía Đông này để tiến hành khảo nghiệm. Cũng chừng ấy thời gian cô không liên lạc được với anh trai. Từ ngày anh trai được "mời" đi, trong lòng Xử Nữ luôn cảm thấy bất an một cách kỳ lạ. Nỗi bất an giống như trước kia, nỗi bất an của cái đêm nhiều năm trước, nỗi bất an khi người quan trọng gặp hiểm nguy...

Đứng trước cánh cửa gỗ đóng chặt, tâm trạng của Xử Nữ càng trở nên thấp thỏm không yên. Hít một hơi thật sâu trấn an bản thân, sau khi xác định không có người, Xử Nữ rón rén đẩy cánh cửa ra.

Cửa gỗ từ từ được đẩy ra cho đến khi tạo thành một khe hẹp đủ cho một người, Xử Nữ nhanh nhẹn lách vào, cũng không quên khép lại cánh cửa phía sau lưng.

Căn phòng rộng lớn lúc trước giờ chật chội với vô số thứ máy móc kỳ lạ. Những ống dây lớn từ trần nhà thả xuống, trải dài trên mặt đất, Xử Nữ phải cố gắng lắm mới không dẫm phải chúng. Đèn tường toả ra thứ ánh sáng tù mù chiếu lên những vật dụng trong phòng cùng với ánh đèn hiệu nhấp nháy xanh xanh đỏ đỏ khiến cô cảm thấy ớn lạnh, giống như đang lạc trong căn phòng của một bộ phim kinh dị cổ điển nào đó.

Xử Nữ vừa đi vừa quan sát căn phòng kỳ quái, trong lúc không để ý đã tiến sâu vào bên trong. Bất chợt cô khựng lại, nhìn chăm chăm về phía trước. Bóng tối nhập nhoàng khiến Xữ Nữ phải dụi mắt vài lần, mới xác định được thứ ở trước mình là gì. Bốn cái bể thủy tinh nằm ngang trên mặt đất, nhìn thoáng qua hệt như bốn cái quan tài cỡ lớn, bên trong lơ lửng một thứ gì đó giữa lớp chất lỏng. Xử Nữ rùng mình với cái ý nghĩ đầu tiên thoáng qua trong đầu, chần chừ một lát rồi cũng thận trọng bước đến.

Xử Nữ run run lại gần bể thuỷ tinh ấy, và khi nhìn thấy thứ bên trong nó, cô kinh ngạc đến mức suýt nữa hét ra tiếng.

Lấy tay bụm miệng ngăn âm thanh truyền ra ngoài, cô trợn to mắt nhìn vào trong bể thuỷ tinh.

Vũ thiếu gia?

Đó chẳng phải là người được triệu tập giống như anh trai cô sao?

Anh ta loã thể nằm trong bể, tay chân đều bị khoá chặt bằng những vòng sắt lớn, trên người còn có rất nhiều dây cắm, đôi mắt mở to nhìn trừng trừng về phía trước, ánh nhìn không một chút sự sống, thứ chất lỏng xung quanh phát ra từng tiếng ùng ục, có thể thấy rõ được nó đang dần bào mòn làn da anh ta thành những bọt khí li ti...

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Xử Nữ nhìn quanh, rồi vội vàng chạy đến trước cái bể thứ ba gần đó, phát hiện anh trai cô cũng trong tình trạng giống như Vũ thiếu gia nằm bên trong.

Xử Nữ nâng cái nắp bể ra, đưa tay tính chạm vào người anh trai. Nhưng ngón tay vừa chạm vào làn nước thì vội rụt về, thứ chất lỏng đó khiến da cô đau buốt. Xử Nữ sợ hãi, nhìn quanh, vội chộp lấy một sợi dây lớn nằm chỏng chơ gần đó, buộc lại thành một mối nối, thả vào bể để kéo cơ thể anh cô lên. Khi kéo được một cánh tay ra khỏi thứ chất lỏng đó, nó vô tình chạm vào bàn tay cô.

Lạnh toát!

Cái lạnh từ đầu ngón tay, theo mạch máu chạy thẳng vào trong tim Xử Nữ khiến trái tim cô giống như đóng băng.

Sẽ không!

Nhất định sẽ không như cô nghĩ...

Anh trai cô nhất định là chỉ đang ngủ thôi...

Xữ Nữ dùng tay nắm lấy cánh tay ấy, kéo mạnh cơ thể anh trai ra khỏi cái bể đó. Cơ thể anh ta mềm oặt, dễ dàng bị kéo ra một nửa thân trên, lộ ra khỏi thứ chất lỏng đó, hệt như nửa nằm nửa ngồi dựa vào thành bể.


Xử Nữ run rẩy đưa tay đến gương mặt anh trai, khẽ vuốt nhẹ. Men theo đường nét trên khuôn mặt, ngón tay từ từ trượt xuống dưới mũi....

Trái tim giống chết lặng.

Xử Nữ không tin nổi nhìn khuôn mặt tám chin phần giống mình kia, không tin nổi sự thật vừa rồi. Nhất định chỉ là ảo giác. Đúng! Chỉ là ảo giác của cô mà thôi. Anh trai cô, người anh thông minh giỏi giang của cô làm sao có thể chết được. Tất cả chuyện này chỉ là ảo giác của cô thôi!

Trong lúc Xử Nữ còn đang hoang mang, chưa tiếp nhận được việc anh trai mình đã chết, bên ngoài căn phòng chợt có tiếng động.

Đầu tiên là tiếng bước chân, sau đó là giọng nói của một cô gái. Giọng nói không lớn lắm nhưng trong không gian tĩnh lặng này trở nên rõ mồn một. Chỉ nghe cô gái nũng nịu nói với người bên cạnh:

_ Bảo! Đã bốn người rồi. Không có ai phù hợp cả, đến cả cái người họ Đoàn kia, chỉ số mọi mặt đều tốt như vậy mà cũng không thích hợp. Anh nói xem phải làm sao bây giờ?

_ Kết, đừng lo. Còn một người nữa, chắc chắn sẽ được thôi. Người đó có tiềm năng nhất mà.

Người đi cùng lên tiếng nói với cô gái, nghe giọng thì có vẻ như đó là đàn ông.

Nghe giọng nói truyền vào trong tai, Xử Nữ rốt cuộc cũng tìm lại được lý trí. Hai người bên ngoài chắc chắn là hai người Nhật mới chuyển đến. Nhìn khuôn mặt anh trai trước mắt, Xử Nữ ý thức được một điều, nếu không trốn khỏi nơi này thì mạng sống cũng không giữ được chứ đừng nói đến chuyện trả thù cho anh trai. Cô đưa tay vuốt nhẹ đôi mắt, để anh cô được nhắm mắt ra đi yên ổn, rồi mới đẩy cơ thể anh trở lại bồn, đóng cái nắp lại, nhanh chóng chạy vào góc tối

Xử Nữ nhìn quanh căn phòng, tìm kiếm một chỗ trốn, nỗi sợ hãi càng lúc càng lớn. Bóng tối như muốn nuốt chửng cô trong những toan tính của nó. Nghe tiếng bước chân càng lúc càng đến gần, Xử Nữ càng cảm thấy hoảng sợ. Cô lùi lại lùi.

Bất chợt, một bàn tay đưa ra bịt chặt miệng rồi kéo cô về phía sau, lùi vào một góc kín đáo phía sau rèm che thật dày. Lúc này Xử Nữ mới nhìn rõ gương mặt của anh ta.

Vũ Cự Giải!!!

Anh làm một động tác ra hiệu im lặng, khi Xử Nữ gật đầu mới nới lỏng tay ra. Xử Nữ vừa muốn hỏi tại sao anh ta cũng ở đây liền nghe tiếng cánh cửa gỗ lần nữa được mở ra. Cô đành nuốt mọi nghi vấn vào bụng, im lặng theo dõi tình hình bên ngoài, tay níu lấy tấm rèm khẽ run rẩy.

Có vẻ như hai người kia đến kiểm tra tình hình của những bể thuỷ tinh trong phòng bởi vì rất nhanh sau đó đã rời đi. Ngay sau khi xác định bên ngoài đã không còn ai, Cự Giải mới kéo Xử Nữ ra ngoài, một mạch rời khỏi căn phòng đáng sợ ban nãy.

***

Xử Nữ ngồi trên thảm cỏ thở gấp, cố gắng lấy lại bình tĩnh, cơ thể vẫn run rẩy vì những hình ảnh trong trí óc. Mọi chuyện xảy ra trong đêm nay đối với cô quả thật là một đả kích lớn, khó lòng tiếp nhận ngay được.

Cuối cùng cũng tạm bình ổn lại tâm trạng, Xử Nữ ngẩng đầu nhìn người đàn ông vẫn đứng bên cạnh mình nãy giờ. Khuôn mặt anh ta không chút cảm xúc, nhưng Xử Nữ có thể nhìn ra anh ta cũng có cùng tâm trạng phức tạp giống như cô. Ánh mắt anh ta đã nói rõ điều đó. Xử Nữ ngập ngừng mở miệng, có chút khó khăn hỏi:

_ Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Cự giải nhìn sang, đối diện với ánh mắt của Xử Nữ. Ánh mắt ấy đầy đau đớn, giống như muốn cầu xin anh nói rằng tất cả những chuyện vừa rồi đều không phải sự thật.

Anh cũng muốn nghĩ như vậy. Cũng muốn nghĩ tất cả đều chỉ là một giấc mộng mà thôi.

Nhưng...

_ Tôi cũng không chắc lắm chuyện gì đang diễn ra. Nhưng theo tôi nghĩ, chuyện ngày hôm nay chắc chắn có liên quan đến cái chương trình gì kia, cũng chắc chắn hai người Nhật kỳ lạ đó có liên quan trong chuyện này. Theo tôi đoán, bọn họ đang muốn đưa vào trong cơ thể con người một thứ gì đó, nhưng thứ này không phải cơ thể nào cũng tiếp nhận. Cho nên, anh trai tôi, còn có...anh cô...Chuyện này rất hệ trọng, tôi muốn đề nghị cô một chuyện.

Xử Nữ cúi đầu, chăm chú lắng nghe từng lời Cự giải nói. Những điều đó so với phỏng đoán của cô không khác nhau là mấy. Chuyện này đúng là rất hệ trọng, có liên quan đến mạng người, không thể qua loa. Hơn nữa, anh trai cô...

Xử Nữ nắm chặt tay, trong lòng quyết định chủ ý. Cô ngẩng đầu, nhìn thẳng vào Cự Giải nói:

_ Được, tôi đồng ý với anh!

_ Tốt! Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, cô hiểu chứ?

_ Tôi hiểu, có điều... - Xử Nữ đang nói chợt dừng lại, có chút do dự nhưng vẫn mở miệng - Tôi muốn nói cho một người biết.

Cự Giải suy nghĩ một chút, biết người Xử Nữ nhắc đến là ai. Anh đã từng điều tra qua người đó, không có gì đáng ngại. Hơn nữa anh ta lại là hội trưởng Hội học sinh quyền lực, nói với anh ta chỉ lợi chứ không có hại. Suy tính xong xuôi, Cự Giải quay lại nhìn Xử Nữ, nói:

_ Được.

Sau đó anh đưa tay đến trước mặt Xử Nữ. Cô chần chừ một lát, hình ảnh anh trai lại xuất hiện trong tâm trí cô. Xử Nữ im lặng nhìn anh ta, rồi cũng đưa tay đến bắt tay anh.

Lựa chọn đã được đưa ra. Một liên minh mới được hình thành. Cuộc chiến này, đã đến lúc bắt đầu.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro