Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kí túc xá nữ khu A

Thiên Bình's POV

Vậy là hai tháng đã trôi qua kể từ khi đại chiến ba khu. Mọi người làm quá khi nói từ 'đại chiến', thật ra đó đơn giản cũng chỉ là nói chuyện và giảng hoà. Tôi phải công nhận người của khu L rất 'chất' luôn đó, nam thanh nữ tú, lưu manh giang hồ nhưng không hề vô lý. Cảm thấy hơi hâm mộ a.

Thật sự là lúc đó tôi cứ tưởng Cự Giải - oppai đã xông vào cho mỗi người một bản kiểm điểm và điền vào đó. Nhưng đúng là lòng người khó đoán, không nói đúng hơn là do Giải - oppai quá khó đoán. Sau khi hai boss khu E ôm nhau mà khóc như mưa, anh ấy chỉ trầm mặt, sau đó đi về mà không nói không rằng. Dù sao thì chuyện tốt là hai boss khu E sẽ không còn bị ghi vào báo cáo mỗi tuần là đánh nhau nữa. Giờ đây, boss khu E là Xử Nữ, cũng đúng, Bạch Dương đã không muốn làm thì cô ấy lui xuống, chuyện thường đấy mà. Không nghĩ đến chuyện đó nữa, giờ tôi phải đi làm vài bô hình để up mạng xã hội. Thú vui mà, sống ảo đôi khi cũng khiến bạn bớt cô đơn đấy, nhưng hãy nhớ rằng, đấy chỉ là ảo thôi.

Tôi đi vào tủ đựng đồ bên trong lựa một chiếc váy, tôi khá thích mà hồng cánh sen vì vậy nên váy của tôi hầu hết đều có màu đó. Lấy cho mình chiếc váy dài tới đầu gối, ít hoạ tiết rườm rà, tôi thay đồ.

Vì sau khi chụp hình tôi không chỉnh sửa ảnh nên ít nhiều gì cũng phải làm đẹp bản thân trước, đơn giản là làm cho môi có sức sống một chút. Đến cạnh bàn trang điểm, tôi lựa hủ son nước màu hồng đào, phủ một lớp mỏng lên môi. Sau đó cầm điện thoại lên và "chụp choẹt" ở mọi góc phòng. Tấm ưng ý nhất là ở cửa, tôi up lên mạng xã hội. Chỉ vài giây sau, bức hình đã có mười lượt like và ba lượt comment, tôi đọc nhưng không trả lời họ, chỉ muốn biết họ nghĩ gì về tôi. Những bình luận hầu hết đều giống nhau, như 'xinh quá *tim tim*' hay đơn giản chỉ là một trái tim thôi cũng cảm thấy vui. Nghĩ bâng quơ một hồi, tôi đọc bình luận thứ tư, nó khá là biến thái, cái gì mà 'Cổ trắng thật đấy' không phải nghĩ sâu xa gì những đại loại như muốn nói 'tôi muốn cắn nó', rồi cái gì mà 'Môi đỏ thật đấy, "chúng" thật đầy đặn'. Tôi cau mày, có một chuyện lạ là cái tài khoản bình luận thứ bốn này thì hầu như tôi đăng ảnh nào cũng bình luận thứ bốn, nội dung khác nhau đều khác về câu từ nhưng đều biến thái cả. Chắc tôi nghĩ nhiều vì nhiễm phim kinh dị.

Nhìn lên góc màn hình điện thoại, tôi nhận ra đã đến giờ lên lớp.

...

Từ cổng khu, tôi nhận ra một bóng dáng "quen thuộc". Cậu ta lại hiên ngang đi như ông lớn bà lớn, chẳng biết tại sao nhưng tôi lại nhìn cậu ta chăm chú, lại còn nhếch miệng cười nữa...

- Nè! Đừng có nhìn tôi chằm chằm, khó chịu lắm. - Cậu ta quay nửa mặt về tôi, lườm một phát như cảnh báo.

- À... - Tôi lùi lại, phóng đi mất. Đáng sợ quá!

Tôi tới phòng hội học sinh mới dám thở mạnh, da tái mét như vừa bị hù. Cự Giải - oppai, Chev "đại nhân" cùng một số người khác trong hội học sinh cũng có mặt.

- Thiên Bình! Mau xuống phụ đi, sao em còn đứng đó! - Cự Giải - oppai ngày càng lạnh lùng kể từ hôm đó, anh ấy không lười biếng giao hết việc cho tôi và lái xe môtô nữa. Anh ấy làm tôi khá buồn và cảm thấy xa cách nữa.

- Vâng... - Tôi đi xuống cầu thang, lướt qua tên Chev đồng thời liếc nhìn hắn, trông bộ dạng thật mắc cười, hẳn là bị sát khí của Giải - oppai doạ cho sợ chết rồi.

Cứ cách hai tháng là chúng tôi lại kiểm hồ sơ của từng học sinh khu L và khu E, xem có mắc lỗi nào không, đặc biệt là phải chú ý đến những hồ sơ có hành vi đánh nhau và...đánh thắng hay thua. Nói ra thì kì lạ, nhưng cái ngôi trường này có gì đó không được bình thường, à mà nó cũng không bình thường sẵn rồi, tại sao lại phải đếm số trận thắng, thật vô lý. Tôi cầm sổ kiểm rồi lật hồ sơ ra xem, người này tên 'Xà Phu', một trong Tứ Vệ. Trong trường này, dù có không biết boss từng khu tên gì thì cũng phải nhớ đến cái tên Nam Ngư và tên của từng thành viên Tứ Vệ gồm Xà Phu, Thiên Cầm, Khổng Tước, Anh Tiên. Tôi chắc boss Nam Ngư phải mạnh lắm vì một người trong Tứ Vệ đã mạnh ngang hoặc hơn boss của một khu. Điều tôi luôn thắc mắc là, bọn họ hiện đang ở khu nào?

'Xà Phu' chỉ có một trận vào tháng trước với một tên trong câu lạc bộ boxing. Xem ra khá là "sạch", hồi 'đại chiến ba khu' họ cũng không tham gia.

Tôi tiếp tục xem hồ sơ tiếp theo, với đống này, tôi sợ rằng đêm nay mình sẽ về muộn mất.

End POV.

______________________________

Buổi chiều, 3 giờ 30 phút

Khu L

Dạo này tối nào Kim Ngưu cũng đi bar thế nên cứ được dịp là ngủ. Anh úp mặt xuống bàn, thân hình cao lớn trải dài không còn sức sống, tiếng thở đều đều làm Thiên Yết ngồi ở bên cạnh cũng muốn gục xuống. Bọn con Kết, thằng Ngư với sự chỉ dẫn của anh em Tử đã đi tham quan trường lần thứ ba rồi. Cô cũng muốn đi, như cái con người này lại không muốn đi, cô cũng không đành lòng xa "người ta". Kim Ngưu được ngủ trong không gian yên tĩnh thế này là nhờ Thiên Yết "kêu" bọn kia ra ngoài hành lang mà phá, đương nhiên chẳng ai dám bất tuân. Cô nằm xuống bàn nhìn Kim Ngưu, anh cựa quậy quay đầu sang cô, đôi mắt vẫn nhắm nghiền. Đồng ý rằng Kim Ngưu rất lưu manh, lâu lâu lại vỗ mông cô, nhưng khi ngủ, anh rất giống con nít, da trắng, lông mi dài, mũi cao, môi mỏng. Thiên Yết muốn nhìn sát mặt Kim Ngưu hơn, cô đưa mặt mình tiến gần lại, ngày một gần hơn...

Bỗng nhiên, anh mở mắt nhìn cô, đặt lên môi cô một nụ hôn lướt qua. Thiên Yết giật mình, lùi ra đằng sau xém ngã, mặt nóng và đỏ như trái cà chua. Cô mấp máy môi nói không nên lời.

Xoạch

Thiên Yết lại một lần nữa giật bắn mình, nhảy về phía Kim Ngưu. Anh trụ không vững, chiếc ghễ ngã xuống, hai người cũng té xuống, cô ngồi lên anh, còn anh nằm bên dưới cau mày rồi cười phì.

- Gì đây? - Song Tử lạnh lùng giữ cửa, đôi mắt sapphire nhìn hai "vật thể" không rời.

- Đang trong lớp, tụi nó còn ngoài hành lang mà tụi mày tính làm gì vậy hả? - Sư Tử khoanh tay, dựa vào Song Tử cười nhăn nhở.

Thiên Yết bạo dạn chống hai tay mình lên ngực của Kim Ngưu để đứng dậy. Cô cởi giày ra, chọi thẳng một chiếc ngay giữa trán Sư Tử, do lo cười, y không để ý nên không thể né.

- Ngư Kết đâu? - Kim Ngưu biết "nàng" đang xấu hổ nên chuyển chủ đề.

Song Tử trầm ngâm, thở dài thườn thượt:

- Lạc nữa rồi!

Kim Ngưu bất giác cười lớn, tay đập liên tục xuống đất như bị động kinh. Thiên Yết cười phì, điện thoại trong túi rung lên, tin nhắn được gửi từ Xử Nữ.

From: Xử Nữ

Hiện giờ tao đang có tiết nên gọi điện không tiện, nhưng có chuyện quan trọng đây: Một đứa con gái trong câu lạc bộ của nhỏ Dương mới bị cưỡng hiếp tại phòng ngày hôm qua. Nhà trường tạm thời không biết chuyện này, nhưng đứa con gái đó chắc chắn nhìn thấy chữ L trong bảng tên, còn nhiều chuyện cần kể nên tối nay hãy gặp tại bar đi.

- Chồng... - Thiên Yết nghiêm túc trở lại, đưa điện thoại cho Kim Ngưu, cô đưa mắt nhìn hai tên đang đứng ngoài cửa. Song Tử và Sư Tử đi vào rồi đến chỗ Kim Ngưu trong tin nhắn. Cả ba đều cau mày, chó của khu L phải để khu L quản.

______________________________

Dọc phố Anonymous, trực thuộc trường Anonymous.

Ma Kết và Song Ngư đang ngó nghiêng tìm đường. Cả hai cứ rẽ phải cả tiếng đồng hồ, đi được một lúc lại về góc phố ban nãy, nhỏ dừng lại thở hắt. Hắn hai tay đút túi quần ra vẻ ngầu ngầu, nhưng ai biết được đó cũng chỉ là một tên mắc bệnh mù đường và kèm theo mù mặt.

- Đi vào siêu thị nhỏ đằng kia mua nước uống! - Hắn vỗ vai nhỏ, Ma Kết gật gù đứng dậy rồi qua đường.

Hắn và nhỏ cùng đi vào siêu thị chọn nước uống, nhỏ lấy nước đào, hắn chọn cà phê. Rồi cả hai ra quầy tính tiền, Ma Kết hỏi cô thu ngân:

- Ở đây có taxi không cô?

Cô thu ngân hỏi:

- Ủa hai đứa không phải học sinh ở đây à?

Song Ngư và Ma Kết nhìn nhau, hắn cười trừ nhưng hành động đó đã làm lỡ một nhịp tim của cô thu ngân trẻ, cô liền chỉ:

- Mấy đứa đi thêm mười mét nữa rồi quẹo trái, chỗ đó có nhiều taxi lắm.

"Biết thế này thì mang theo điện thoại cho rồi" - Ma Kết nghĩ thầm, hắn và nhỏ đều để điện thoại ở kí túc. Muốn đi tham quan trường nên nhờ anh em Tử dẫn đường, nào ngờ vào khu trung tâm thì lạc mất tiêu.

Ma Kết liếc mắt nhìn ra đằng sau, thấy một người đang chờ tới lượt nhìn mình khó chịu. Tên đó to cao bằng Song Ngư, mặc áo khoác gió có nón trùm đầu, đeo khẩu trang, trán đầy mụn trứng cá, ánh mắt sắc lẻm chứa đầy dục vọng. Tên đó mua một hộp bao cao su cùng ba thỏi kẹo cao su.

Song Ngư kéo tay Ma Kết lôi đi sau khi tính tiền xong. Nhỏ quay đầu lại nhìn tên đó, thấy hắn cũng đang nhìn mình, thỏ thẻ gọi Song Ngư:

- Ngư ca, thằng đó...

Hắn tiếp tục lôi nhỏ đi, đáp lại:

- Có vấn đề. Đừng nhìn nữa!

Ma Kết quay đầu lại, đi theo Song Ngư. Hắn cứ quẹo búa xua dù cô thu ngân nói sẽ quẹo trái và tốc độ cũng ngày một nhanh hơn, nhỏ cũng chỉ im lặng đi theo...tên bao cao su đó, nhất định sẽ mò theo.

End chap 13.

Ps: Fic sẽ có một couple nam-nam nha mina-san.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro