10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jin: "SeJoon ah, lại đây giúp anh đeo cái này với"

SJ: "Vâng"

Thấy Jin gọi cô chạy lại giúp anh, nhưng giúp anh đeo cái gì chứ. Cô nhìn anh từ đầu đến chân, mọi thứ đều hoàn hảo vậy sao lại kêu cô. Cô đang làm tóc cho V mà.

SJ: "Giúp gì ạ?! Em thấy anh chuẩn bị xong rồi mà"

Jin: "Giúp anh đeo cái này"

Nói rồi anh đưa ra một sợi dây chuyền bạc, mặt dây chuyền là hình cái chìa khóa nhỏ.

SJ: "Vậy hạ đầu xuống để em đeo cho"

Jin: "Không phải đeo cho anh"

SJ: "Vậy cho ai?! "

Jin: "Là giúp anh đeo cái này lên cổ em"

SJ: "Sao lại đeo lên cổ em"

Jin: "Vì anh cho em"

SJ: "Cho em?! "

Jin: "Lại đây"

Anh thật sự bực rồi nha. Không đeo mà cứ đứng đó đặt câu hỏi cho anh, Jin vòng tay ra sau gáy cô rồi đeo vào cho cô. Sau đó sợi dây đã yên vị trên cổ cô

Jin: "Quà một tháng gặp mặt, rất hợp với em đấy"

SJ: "Quà một tháng gặp mặt á!! Em chưa chuẩn bị gì cho anh hết"

Một tháng gặp mặt, cũng có món quà đó à. Thường thì cô sẽ thấy quà lần đầu gặp mặt hoặc quà tạm biệt. Còn món quà này lần đầu cô thấy đấy.

Jin: "Không cần, chỉ cần đeo sợi dây chuyền đó cho anh là được"

SJ: "Như vậy sao được"

Jin: " Không gì là không được hết, xong việc rồi em lại giúp V đi"

Anh cho cô, cô nhận là Jin đây vui rồi. Thật ra hôm qua anh tình cờ thấy được sợi dây chuyền này trong một shop trang sức. Thấy nó hợp với cô nên anh mua thôi. Từ hôm qua anh cứ tìm mãi cái lí do để tặng quà cho cô nhưng không được. Đành viện cái lí do là quà một tháng gặp mặt. Cũng may là cô không bắt bẻ gì.

Jin nói xong rồi đi ra ghế ngồi để lại cô đứng ngây ngốc ở đó. Mãi đến khi V gọi cô mới giật mình tỉnh lại.

V: "Joonie ah, nhanh làm tóc cho anh nào"

SJ: "Ah vâng, tới liền đây"

Trong buổi sáng, chưa đầy 3 tiếng đồng hồ nhóm đã xong phần quay của mình. Giờ chỉ cần di chuyển tới nơi tổ chức fansign nữa là có thể về KTX rồi. Trước khi di chuyển, cô lại gặp Sana nhưng lần này không có Jungkook. Xung quanh chỉ có cô và Sana và một vài nhân viên đang dọn dẹp. Sana chị ta định giở trò gì nữa đây.

Sana: "Chào em SeJoon"

SJ: "Jungkook không có ở đây đâu ạ. Mọi người đều di chuyển ra xe rồi"

Sana: "Chị không tìm Jungkook mà chị tìm em. Chỉ để nhắc nhở vài chuyện thôi"

SJ: "Vậy có gì chị cứ nói"

Chị ta bước lại gần cô, nở một nụ cười. Nếu nhìn vào người khác sẽ thấy đó là một nụ cười xinh đẹp, thao thức lòng người. Nhưng đối với cô, đó là sự gian xảo, thâm độc.

Sana: "Có vẻ như em với Jungkook thân với nhau lắm nhỉ?! "

SJ: "Đó là do chị nghĩ như vậy"

Chị ta bảo cô và Jungkook thân nhau sao. Xin lỗi tôi và cậu ấy chưa đánh nhau là may lắm rồi đó, ở đó mà thân.
Sana: "À vậy sao?! Vậy chị mong em làm ơn tránh xa Jungkook ra."

SJ: "Chị ngộ nhỉ. Tôi làm stylist mà bảo tôi tránh xa, chị có quyền gì mà bảo tôi như vậy. Còn nữa, tôi và Jungkook cũng chẳng thân thiết gì cho nên chị đừng lo lắng. Tôi có việc phải đi trước, không rảnh nghe chị nói nữa"

Bộ não chị ta có vấn đề à, làm stylist thì phải đụng vào mặt cậu ta mới trang điểm được chứ. Bảo cô tránh, làm sao cô tránh được. Đây là công việc của cô, chị ta bảo thì cô phải làm theo sao.

Sana: "Cô dám?!"

SJ: "Chả có gì mà không dám, vậy thôi tôi đi trước đây"

Vì hướng cô đi là hướng của chị ta nên khi đi phải đi qua người Sana. Nhưng cô đang đi thì chị ta tự nhiên ngã xuống. What the...cô đã đụng gì cô ta đâu, tự dưng lại té xuống vậy.

Sana: "Chị chỉ muốn thân với em thôi tại sao em lại đối xử với chị như vậy?! "

SJ: "Ơ này!!"

Nhân viên: "Này cô kia, cô đang làm gì vậy hả?! Sao cô lại đẩy người ta té vậy?! "

JungHa: "SeJoon à, sao em lại đẩy người ta như vậy hả?! Em có biết em ấy là idol không hả?! "

SJ: "Em thật sự không có đẩy mà chị"

Sana: "Không phải do em ấy đâu ạ. Là do em muốn thân với em ấy nhưng ấy có vẻ không thích em cho nên.... "

JungHa: "Chỉ vì vậy mà em đẩy em ấy sao SeJoon, em thật quá đáng mà. Mau đứng dậy nào, em bị chảy máu tay rồi kìa Sana"

Ha bây giờ chị ta lại biến cô trở thành một người xấu sao, đóng vai phản diện trước mặt mọi người sao. Thì ra đây là lí do tại sao chị ta lại được nhiều người mến mộ như vậy, thật đáng khâm phục chị ta mà.

Đối với cô, những thể loại như vậy càng tránh xa càng tốt. V nói đúng chị ta chẳng tốt lành gì. Bên ngoài thì ngây thơ, vô tội vậy mà bên trong lại nguy hiểm đến như vậy.

Nhóm xong lịch trình vào tầm chiều, cô cùng xe với nhóm stylist nên di chuyển khá trễ vì phải ở lại dọn dẹp cùng với các staff. Ngày hôm nay đối với cô quả là mệt nha, nhưng không sao từ hôm nay cô cũng đã có thể nghỉ ngơi thoải mái rồi. Vì nhóm đang chuẩn bị cho concert nên họ chủ yếu chỉ ở phòng tập, không có lịch trình. Chính vì vậy, nhóm stylist có dịp được nghỉ ngơi.

JK: "Yah Yoon SeJoon, tôi có chuyện cần nói với cô. Đi theo tôi"

Woo chị ta cũng nhanh thật nha. Mới đây mà đã báo với Jungkook rồi, xem ra cô không nên xem thường chị ấy.

Vừa lên tới sân thượng thì cô đã bị cậu làm cho giật mình.

JK: "Này, tại sao cô lại làm vậy với chị Sana hả?!

SJ: "Tôi không có"

JK: "Cô diễn kịch thật sự rất giỏi đấy, rõ ràng cô đẩy chị ấy. Cũng có người làm chứng vậy mà cô bảo không có sao. Chính chị JungHa đã nói với tôi đấy"

SJ: "Tôi nói là không làm, còn cậu muốn nghĩ sao thì nghĩ."

JK: "Cô đúng là đã sai mà không nhận. Còn đứng đây bảo là mình vô tội sao, cô thật sự nên đi làm diễn viên đi đấy. À còn nữa, mau chóng tìm chỗ rồi dọn khỏi nơi này đi"

Cậu ta đuổi cô?! Được thôi đã vậy thì cô cũng sẽ đi, không gặp cái bản mặt cậu ta thật sự rất vui đấy. Idol gì chứ người như cậu ta, cô cốc thèm ở chung.

SJ: "Được thôi, đi thì đi."

V: "Em không được đi đâu hết"

Ố!! Anh ấy xuất hiện hồi nào vậy. Rõ ràng là cô thấy Jungkook đóng cửa rồi mà.

JK: "Cô ta phải đi"

V: "Em ấy chả làm sai gì hết nên không cần phải đi đâu cả. Cho nên SeJoon em không cần phải cần dọn đi nơi khác"

SJ: "Không sao đâu, trước sau thì em cũng phải chuyển đi nơi khác thôi. Đi trước thì cũng chả sao cả."

V: "Anh không cho em đi. Cả bây giờ và sau này"

JK: "Hyung nếu cô ta đã muốn đi rồi thì cứ để cô ta đi."

V: "Em có thấy ai để bạn gái của mình bị người khác đuổi cô ấy rời xa bạn trai cô ấy không?! "

JK: "Bạn gái?!

V: "Phải SeJoon chính là bạn gái của anh"

Cuộc sống này quả thật có rất nhiều đáng để chúng ta suy ngẫm sau những gì đã trải qua. Trên tầng thượng nơi luôn se lạnh vào những ngày đông nhưng khi tới xuân nơi đây bỗng lại ấm áp vô cùng. Thay vào những cơn gió buốt là những cơn gió dịu nhẹ, chính những cơn gió ấy lại làm tâm trạng con người trở nên dễ chịu. Và tại nơi đây, chính nơi cô đang đứng lại trở nên ấm áp như vậy. Không phải bởi những cơn gió kia mà đó chính là hơi ấm từ vòng tay của người nào đó. Đúng, giờ đây cô đang nằm gọn trong vòng tay của V. Sự việc đến quá bất ngờ nên cô cũng không có thời gian nào để đẩy anh ra. Nhưng tại sao cô lại muốn khóc, chỉ là một cái ôm thôi tại sao mắt cô lại nhòe đi. Cô đúng là điên mà.

SJ: "Taehyung oppa, anh đang làm gì vậy?! "

Lời nói không quá lớn chỉ đủ cho hai người có thể nghe thấy. Cô biết anh nói vậy là vì không muốn cô phải rời đi. Để cho Jungkook biết cô là của anh không được đi đâu. Nhưng cô biết đó chỉ là những lời nói thoáng qua, không đáng để bận tâm. Nhưng cô bận tâm là tại sao anh phải ôm cô chứ, nói thôi là được rồi. Đứng gần cả một phút mà vẫn chưa chịu buông, chân của cô sắp chịu không nổi rồi.

V: "Chỉ một chút nữa thôi"

Tại nơi đây thời gian như ngưng lại, cô cũng không biết mình đang làm gì nữa. Trong tình huống này, người con gái sẽ ngại ngùng mà đẩy người con trai ra nhưng cô không cảm thấy vậy. Vẫn đứng đấy cho anh ôm, cảm giác này thật ấm áp. Đã lâu rồi cô không được có cảm giác ấm áp như vậy. Đã lâu rồi không ai cho cô có cảm giác an toàn cả.

JK: "Hai người từ khi nào vậy?! "

Giọng của Jungkook đã có phần dịu lại, nhưng trong đó lại ẩn chứa nhiều điều bí ẩn. Cậu thật không ngờ, hai người họ lại phát sinh nhanh như vậy. Ban đầu, cậu biết chứ biết là người con trai có tên Kim Taehyung đã có cảm tình với cô, ánh mắt mà anh ấy trao cho cô là sự dịu dàng, một thứ gì đó mà cậu không thể diễn tả được.

V: "Chỉ mới hôm nay thôi"

Cái gì?! Chỉ mới hôm nay thôi sao. Cậu có nghe lầm không?!

V: "Đi xuống thôi, chắc Jin hyung chuẩn bị cơm xong rồi đấy"

Lời vừa dứt, anh liền nắm tay cô xuống dưới. Hôm nay anh thật sự làm cô từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Nhưng bàn tay anh to thật nha, bàn tay ấy nắm trọn bàn tay của cô.






















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro