Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh bế tôi trên tay đem đến chiếc xe hơi ở gần đó rồi nhẹ nhàng thả tôi xuống, tôi cũng thuận tay anh mà ngồi xuống chiếc ghế trước mặt.

"Anh tên gì thế? " tôi nhẹ nhàng nhìn anh hỏi, thật ra người ta giúp đỡ mình mà mình không biết tên người ta thì hơi kì nhỉ?

"À anh tên Kim Seok Jung. " Anh cười nhẹ đáp tôi.

" Kim Seok Jung? " Cái tên này nghe quen quen nhỉ, hình như tôi đã nghe ở đâu đó rồi thì phải, cả cái thân hình to lớn của anh nữa, nhìn thật quen mắt.

"Ừm, Kim Seok Jung, có gì lạ lắm sao?" Anh leo lên xe đóng cửa lại rồi nghiêng người qua thắt dây an toàn lại cho tôi.

Tôi ngượng ngùng có ý né tránh anh:"Tôi tự làm được, cảm ơn anh. "

Chiếc xe dần chuyển bánh trên con đường dài, tôi vì mệt mỏi mà tựa đầu vào cửa sổ thiếp đi.

"Won Yi à, chúng ta nên kết thúc vở kịch rồi."

---

"Xin chào cậu chủ, người đã về. " Người quản gia cung kính cúi đầu chào anh.

"Ừ, cho người lên chuẩn bị phòng cho Won Yi đi. "

"Ủa đây chẳng phải cô chủ sao? Sao cô ấy lại ngủ trên tay người thế? " Người quản gia tỏ ý thắc mắc.

"Đừng hỏi nhiều, cho người nấu cháo rồi ủ nóng đem lên cho cô ấy. " Anh chau mày ra lệnh rồi một mạch bế cô lên phòng.

"Vâng ạ. " Người quản gia tỏ vẻ cung kính cúi đầu. "Tôi sẽ cho người đi chuẩn bị. "

Anh thả tôi xuống chiếc giường mềm mại màu hồng nhạt, chỉnh sửa lại chăn cho cô, đúng lúc đó, cửa phòng mở ra.

"Won Yi về rồi sao? " Người phụ nữ mang vẻ mặt hiền hậu lên tiếng hỏi nhỏ.

"Vâng ạ, em ấy đang ngủ. " Anh trả lời

"Mẹ đang ru So Yi ngủ, nghe thấy nó về là hấp tấp chạy xuống xem. Mà sao con đưa em về thế, Seok Jin đâu? "

"À, hôm nay con có ghé vào công ty ký hợp đồng, sẵn tiện ghé qua nhà rước em về luôn. Trên đường đi về nhà, em ngủ gục trên xe nên con bế em vào phòng . "

"Ừ, con lên lầu nghỉ ngơi đi. Để mẹ ở lại với con bé. "

"Con bé này, sao đầu gối lại chảy máu thế kia, chắc lại không cẩn thận ngã nữa đây "

Mẹ thở dài đi lại tủ lấy hộp y tế, sát trùng bôi thuốc vào vết thương ngay chân cho tôi.

"Lớn thế này rồi mà vẫn chưa hết làm mẹ lo lắng sao con gái? "

Mặc dù Won Yi chỉ là con gái nuôi của bà, nhưng bà lại xem nó như con gái ruột, thật tội nghiệp, mới chào đời không lâu thì ba mẹ lại bị tai nạn xe mà qua đời.

---

Tôi cựa mình thức dậy vì ánh nắng chiếu vào mặt, mắt mở mắt nhắm nhìn xung quanh, lại là một căn phòng màu hồng.

"A, chị Won Yi tỉnh rồi. " Một cô bé có đôi mắt to tròn nhìn cô cười rạng rỡ.

Tôi bất ngờ khi thấy cô bé đó đang ngồi trên người tôi bằng một tư thế khá kì lạ. (Mọi người tự hiểu nha ☺️)

"Em... Em là? " Tôi luống cuống bế cô bé xuống giường.

"Em là So Yi đáng yêu, xinh đẹp, dễ thương nhất trong lòng chị đâyyyyyyyyy. " Cô bé hôn chụt chụt vào mặt cô cười tươi trả lời.

Chắc cô bé này là người quen của thân xác cô.

"So Yi này, hiện tại chị đang ở đâu thế? "

"Chị nói gì thế chị Won Yi? Chị đang ở nhà của chúng ta mà. " Cô bé nhăn mày tỏ vẻ nghi ngờ tôi.

"À, nhà của chúng ta, nhà của chúng ta... Vậy chắc em là em gái của anh chàng cao to đó? " Tôi nhìn cô bé cố gắng diễn tả thân hình của người đưa cô về.

"Cao to, cao to? Ý chị nói anh Seok Jin? Hay là anh Seok Jung? "

"Anh Seok Jin? Anh Seok Jin sao? Em nói là anh Jin sao? "

"Vâng, anh Jinie. " Cô bé nhìn tôi bằng một con mắt kì quặc.

"Vậy em là em của anh Seok Jin? " Nỗi vui mừng không thể dừng lại khi tôi biết được cô bé ấy là em gái của anh Jin.

"Vâng, chị Won Yi, chị bị anh Jin lây lâu chưa? " So Yi nghiêm mặt nhìn tôi, con bé ngước mặt xuống nhìn tôi bằng nữa con mắt, cái má khi con bé ngước xuống phúng phính không nói nên lời, ôi, cái mặt giống anh Jin quá đi.

"Ahh, em gái của chị, hú hú, chị yêu em quá đi. Ôi, em gái xinh đẹp của chị. Sao em đẹp gái giống chị vậy chứ? " Tôi vui sướng bế em lên xoay vòng vòng làm hai cái chân ngắn cũn của em va vào nhau không ngừng tạo nên tiếng "chát chát".

"Á á, em là em gái chị, á, phải đẹp giống chị, á á, chứ không lẽ xấu như anh Jinie? Á! Mau thả em xuống, chị, chóng mặt. "

"Chị, chị xin lỗi, tại chị vui quá. " Tôi gãi đầu ngượng ngùng nhìn So Yi.

"Chị vui vì lâu lắm rồi mới được gặp em đúng không? " Cô bé cười làm lộ ra hai chiếc răng bị sún.

"Ờ... Ừm, đúng rồi. Tất nhiên là chị phải vui khi gặp em chứ. Mà năm nay em bao nhiêu tuổi rồi So Yi? "

"Em xin tự giới thiệu với chị Kim Won Yi, em tên là Kim So Yi, năm nay 4 tuổi, đang học tại trường mầm non Hwarang, em gái của anh cả Kim Seok Jung của anh hai Kim Seok Jin của chị ba Kim Won Yi và là con của ông Kim Seok Han và bà Han Min Hye, xin đẹp, đáng yêu, dễ thương và là mẫu người lý tưởng của mọi đàn ông trên thế giới. "

---

Happy Birthday Kim Taehyung 🎉 🎊 🎂

Mặc dù em không thể gặp trực tiếp mà chúc sinh nhật anh được.

Nhưng em mong người em yêu sẽ vui vẻ mà đón sinh nhật với những người anh thương nhé ☺️.

Chúc người em yêu tuổi mới sẽ cute, trưởng thành hơn, đẹp trai hơn, à mà không, đẹp trai như vậy cũng đủ dư thừa để đặt trong tim em rồi ☺️.

Mặc dù em rất buồn khi không thể đón sinh nhật với người em thương.

Nhưng em rất vui vì ngày mai là ngày anh được sinh ra trên thế giới này ☺️.

Em rất biết ơn mẹ anh, vì bà đã mang anh đến với thế giới của em, của các Army khác ☺️.

Từ khi biết anh, cuộc sống của em đã thay đổi hoàn toàn ☺️.

Từ khi biết anh, em đã biết bản thân mình mong muốn gì trong tương lai ☺️.

Từ khi biết anh, em đã không còn chán nản trong cuộc sống và đã biết yêu bản thân mình hơn ☺️.

Taehyung à, anh có biết đối với em, anh quan trọng như thế nào không?

Đối với em, anh là quan trọng nhất, quan trọng hơn tất cả mọi thứ trên cuộc đời này ☺️.

Vị trí trong tim em không bao giờ thiếu anh, và tương lai nó sẽ mãi mãi là như vậy 💝!

Hôm nay em đã rất vui mừng đấy, và...cũng đã khóc rất nhiều nữa ☺️.

Em vui vì hôm nay là sinh nhật người em yêu. 💕

Em khóc vì cảm thấy may mắn khi gặp được anh ☺️.

Tình cảm của em đối với anh lớn lắm, lớn ơi là lớn, lớn đến nỗi em cũng không biết nó lớn như thế nào nữa 😂.

Nhưng em chắc chắn tình cảm của em đối với anh không đơn giản chỉ dừng lại mức giữa fan và idol.

Taehyung à, đôi khi em thấy tủi thân lắm.

Tủi thân vì anh không biết được tình cảm em dành cho anh.

Tủi thân vì không được gặp anh.

Và đôi lúc, em đã rất sợ hãi.

Sợ anh buồn, sợ anh mệt.

Sợ khi em lớn, kiếm được nhiều tiền rồi thì lúc đó anh không còn biểu diễn trên sân khấu nữa.

Nhưng đối với em, điều mà em sợ hãi nhất, là anh cùng cô gái khác cùng nắm tay nhau vui vẻ bước vào lễ đường.

Có lẽ hôm ấy em sẽ khóc rất nhiều đấy, nhưng em sẽ cảm thấy vui mừng nhiều hơn vì anh đã tìm ra người phụ nữ của đời mình.

Bây giờ anh đã bước qua tuổi 24 rồi, cái tuổi mà không quá nhỏ để sống trong cuộc đời màu hồng, cũng không quá lớn để trải nghiệm mọi thứ trên đời

Sang tuổi mới, hãy cười nhiều hơn anh nhé, ăn nhiều hơn nữa chứ.

Cố gắng chăm sóc bản thân mình nhiều hơn.

Nhiều lúc mệt mỏi hay thất bại trong việc gì đó, anh đừng vội buồn bã mà hãy nhớ em luôn ở phía sau theo dõi anh nhé.

Cảm ơn vì anh đã sinh ra trên đời này.

Cảm ơn vì em đã gặp được anh.

Cảm ơn vì là Bangtan.

Cảm ơn anh vì là Kim Taehyung.

Cảm ơn mọi nỗ lực, cố gắng, tài năng mà anh đã đem đến cho mọi người.

Gửi người đàn ông mà em yêu nhất trên thế giới này, anh luôn mãi mãi là vị hoàng tử đẹp trai nhất trong lòng em, không ai sánh bằng.

Em luôn luôn chờ đợi ngày được gặp anh.

Em yêu anh, Kim Taehyung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro