Joseph(Photographer) x Aesop(Embalmer) Hội ngộ(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tình yêu giữa anh và cô ấy rạng rỡ, bền bỉ như ngọn lửa.

Tình yêu giữa anh và em mong manh như bong bóng xà phòng, tưởng chừng có sắc màu nhưng thực chất chỉ là trong suốt, tưởng chừng có hương thơm nhưng lại vỡ tan vào hư không.

Đôi chân Aesop rảo bước trên nền đất đá cũ kĩ, dù tâm trạng vẫn còn rối bời sau cuộc nói chuyện với Tracy lúc nãy nhưng cậu cũng đã quá quen với cảm giác cô độc, đau đớn đến thấu tim gan này. Nó đã gặm nhấm tâm trí cậu suốt năm năm trời, kể từ ngày cậu xa anh. Mỗi một lần Aesop nhớ đến anh đều sẽ nhận nhiều trận đấu nhất có thể vì chỉ có công việc bận rộn mới giúp cậu ngừng nghĩ về anh, khao khát được gặp lại anh.

Nhưng mang tâm trạng buồn bã tham gia vào một trận đấu quan trọng quả nhiên chẳng giúp ích được gì. Trong khi các đồng đội đều đang mệt nhọc câu kéo thời gian thì cậu vẫn chưa sửa xong một cái máy nào. Đến lúc họ đều đã nằm xuống vì phải chiến đấu không ngừng nghỉ, Aesop mới sửa sang cái máy thứ hai.

Cậu đã chẳng thể giúp ích gì cho các đồng đội của mình, thậm chí còn trở thành gánh nặng khiến trận đấu này vốn đã không có thắng lợi. Lựa chọn cuối cùng của Aesop bây giờ có lẽ là sửa nốt cái máy thứ hai để xuất hiện hầm thoát, vì dù sao cậu cũng không muốn đầu hàng Hunter một cách dễ dàng.

"Thình thịch, thình thịch,..." Tiếng tim đập bỗng ngày càng mạnh mẽ, dồn dập báo hiệu một điều chẳng lành đang đến gần. Aesop đành bỏ lại công việc sửa máy dang dở mà chạy đi tìm chỗ nấp. Hơi thở của cậu hỗn loạn, gương mặt cậu đã ướt đẫm mồ hôi nhưng đôi chân vẫn chạy thoăn thoắt xuyên qua màn sương mù dày đặc.

Dù rất cố gắng chạy trốn được một đoạn dài nhưng cuối cùng Hunter vẫn phát hiện ra vị trí của Aesop. Trong phút chốc, khi cậu nghĩ rằng mọi chuyện đã kết thúc ở đây và cậu sẽ bay về trang viên ngay sau đó thì người phía sau vẫn không có động tĩnh gì. Aesop dường như có thể cảm nhận một ánh mắt nóng bỏng dừng lại trên người mình, giống như những dây xích mạnh mẽ, trói buộc đôi chân cậu.

Thời gian như dừng lại giữa hai người, cậu còn có thể nghe rõ hơi thở trầm ổn và ấm áp vương trong không gian tĩnh lặng. Trong phút chốc, một giọng nói trầm thấp, từ tốn bỗng nhẹ nhàng vang lên lấp đầy tâm trí cậu, khiến cậu không khỏi thất thần dừng lại mọi hành động của mình mà quay lại nhìn anh.

"Aesop, đã lâu không gặp..."

Anh đứng đó dáng vẻ cao ngạo, uy quyền. Đôi mắt màu xanh ngọc tựa tiếu phi tiếu lại mang theo hàn ý thẳng thừng nhìn xuống cậu. Bộ quần áo anh mặc trên người tuy đã sạm màu hẳn đi vì dính máu nhưng vẫn không che dấu được khí chất vương giả, cao quý trời sinh của anh. Trông anh chính là một thân phong dật, tuấn mỹ, dù cho đã trải qua năm năm xa cách nhưng vẫn không thể tìm thấy bất kì dấu viết thời gian nào vương trên khuôn mặt tinh xảo đó, không khỏi khiến cậu cảm thán.

Chỉ là người con trai với nụ cười như ánh dương, ôn nhu, dịu dàng khi trước đã thay đổi hoàn toàn. Nhiều đến mức cậu không còn thể nhận ra được nữa, dường như anh trở nên âm lãnh và tàn nhẫn hơn, lại mang vài phần tâm tư khó nắm bắt.

Aesop ngước lên nhìn anh lại bắt gặp phải ánh mắt 
khiến cậu ngày đêm nhung nhớ liền lập tức cúi đầu xuống. Hai tay nắm chặt vào nhau, cậu cố kìm nén dòng cảm xúc đang hỗn độn ở trong lòng nhưng dường như mọi cố gắng là vô vọng.

"Tôi nghĩ là anh nhận nhầm người rồi, chúng ta không hề quen biết nhau"

Lời vừa dứt, cậu toan xoay người bỏ chạy, đột nhiên một vòng tay rắn chắc, mạnh mẽ ôm lấy cậu từ đằng sau. Aesop cố gắng vùng vẫy nhưng vì phải chạy trong một khoảng thời gian quá dài khiến cậu sức cùng lực cạn lại cộng thêm thể chất vốn đã gầy yếu nên chỉ sau một phút chống cự, cậu lập tức buông xuôi.

Joseph thoả mãn nhìn thiếu niên trong lòng đã ngừng chống đối mà ngoan ngoãn để mình ôm. Anh liền xoay người cậu lại, một tay anh chống lên tường, một tay thô bạo nắm lấy cằm Aesop bắt cậu phải ngẩng lên đối diện với mình.

"Hay cho câu không quen biết, có cần ta phải nhắc lại cho em về mối quan hệ đặc biệt của chúng ta không?"

Trong thoáng chốc, Aesop có thể cảm nhận một lưỡi kiếm sắc bén ấn sát vào cổ cậu cùng sự thay đổi trong ánh mắt của anh, sâu thẳm như biển đen lại hàm chứa sát ý kinh người.

"Ta hoàn toàn có thể giết em ngay tại đây như một bài học thoả đáng cho những gì em đã gây ra cho ta....."                         

Vừa nói anh vừa từ từ dịch chuyển lưỡi kiếm xuống rồi dứt khoát rạch một đường sâu trên lớp áo dày của Aesop. Cảm giác lạnh buốt lập tức ùa vào, lưỡi kiếm sắc bén chạm nhẹ lên làn da trắng mịn của cậu khiến nó ửng hồng lên một mảng. Dưới ánh trăng dịu nhẹ, cơ hồ còn có thể nhìn thấy cảnh sắc nóng bỏng cất giấu đằng sau lớp áo.

"Nhưng... ta sẽ không làm như vậy... vì ta không muốn em lại rời bỏ ta một lần nữa".

Joseph chăm chú nhìn vào mắt cậu một lúc lâu rồi mới chậm rãi rút lại lưỡi kiếm của mình. Tay anh mân mê từng lọn tóc mềm mại, chiếc mũi cao thon gọn rồi dừng lại trước tấm khẩu trang màu trắng ngà, che đi hơn nửa khuôn mặt của cậu. Anh nhẹ nhàng lấy bàn tay mình gỡ xuống, vuốt lấy đôi môi đỏ hồng đã bị cậu cắn chặt đến bật máu.

"Có lẽ em không biết nhưng ta đã phải lòng em ngay từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Bị ấn tượng mạnh bởi một bóng dáng nhỏ gầy luôn dõi theo, giúp đỡ ta một cách thầm lặng, cho dù ta đi đâu hay làm gì đều sẽ thấy em ở gần ngay đó. Dần dần ta cảm thấy quen thuộc, trân trọng mỗi một giây phút được ở gần với em. Vì biết em làm công việc quét dọn đêm tại thư viện nên mỗi ngày, ta sẽ đều ở lại lâu thêm một chút để ngắm nhìn em và được ở gần với em hơn."

Ánh mắt anh nhìn cậu càng thêm ôn nhu, dịu dàng chứa đựng bao tâm tư tình cảm mà anh vẫn giữ trong lòng bấy lâu nay. Trong thoáng chốc, cậu như chìm đắm vào trong ánh mắt đó, ngọt ngào và ôn nhu, ánh mắt mà trong quá khứ cậu luôn khao khát, đấu tranh để giành lấy thì giờ đây lại chỉ dừng trên người cậu, khắc ghi hình bóng của cậu.

"Ta nguỵ biện tình cảm của mình dành cho em bằng một cuộc hôn nhân thương mại vì ta biết, trận chiến tranh giành quyền lực của ta sẽ chỉ khiến em gặp nhiều nguy hiểm. Thế nhưng cuối cùng em lại dám tính kế hãm hại ta, thậm chí là rời bỏ ta."

"Em có biết ta cảm thấy sợ hãi như thế nào khi phát hiện ra em đã bỏ mặc ta không?"

"Tôi...."

Giọng điệu của anh tuy nghe thật bình thản, từ tốn chỉ giống như lời tâm tình giữa những người yêu nhau nhưng mỗi một câu anh nói ra lại như hàng ngàn hàng vạn mũi tên xuyên thấu trái tim Aesop, khiến nó rỉ máu rồi vỡ vụn thành trăm mảnh.

Sự bi thương cùng nét thâm tình hiện lên trên gương mặt anh khiến Aesop cảm thấy thật rối bời, tâm trạng tội lỗi bỗng chốc tràn ngập khắp tâm trí cậu. Hoá ra anh cũng phải chịu đựng nhiều đau khổ như vậy. Cậu cứ tưởng việc rời xa anh là cách tốt nhất để giúp anh có được hạnh phúc cho riêng mình, cũng giúp cậu tự giải thoát cho bản thân khỏi một mối tình thầm lặng, đau đớn nhưng hoá ra, nó chỉ làm mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn.

Joseph cẩn thận quàng hai tay ôm lấy người cậu, tựa cằm mình lên đầu cậu rồi chậm rãi hưởng thụ sự ấm áp và mùi hương dễ chịu, quen thuộc mà anh đã tìm kiếm suốt năm năm trời.

"Dù không muốn em phải chịu bất kì một tổn thương nào nhưng ta cũng không thể để em trốn tội một cách dễ dàng như vậy được"

Nụ cười khắc trên đôi môi anh bỗng chốc càng thêm sâu, anh chậm rãi nắm chặt lấy bàn tay Aesop, truyền hơi ấm của mình cho cậu.

"Ý anh là...."

"Ý ta là em phải trả giá bằng cả cuộc đời của em, Aesop, em có nguyện ý đi theo ta, thề nguyện trăm năm không rời dù trong bất cứ hoàn cảnh nào không?"

Đôi mắt anh nhìn cậu đong đầy tình cảm lại mạnh mẽ khẳng định trách nhiệm cùng sự chung thuỷ của mình, thật khiến cậu cảm thấy an tâm khi ở bên anh, an tâm khi được anh chăm sóc và lo lắng.

"Em đồng ý"

Aesop không chần chừ đáp lại anh, cậu ôm chặt lấy Joseph, cảm nhận nhịp tim trầm ổn cùng tình yêu sâu sắc mà anh dành cho cậu. Cuối cùng, cậu cũng tìm được nơi mà mình thuộc về.

Em còn nhớ ngày đó đông giá rét, anh nắm tay em đi trên đoạn đường dài, một vầng sáng dịu nhẹ bao bọc lấy hai ta, nhưng lại khiến em cảm thấy thật ấm áp.
                                           -Hết-
——————————————————————————
Lúc đầu ta định viết kết buồn cho couple này nhưng cuối cùng lương tâm lại không cho phép nên... kết HE nha, hì
Lần sau mọi người muốn viết về couple gì đây???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro