Chương 1 (phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Waylon tỉnh dậy, thở dốc, không thể nhớ được là trước đó mình đã ngủ. Tầm nhìn của anh mờ đi và anh cảm thấy chếnh choáng, không nhớ được một chút gì đã xảy ra. Cho tới khi anh nghe thấy giọng hát quen thuộc cách anh không xa lắm.

Khi anh còn bé, mẹ anh thường nói với anh... Kết hôn đi con trai và con sẽ cảm thấy con hạnh phúc như thế nào...

Waylon quay đầu về phía hắn và cố tìm ra vị trí người đàn ông đó. Lưng hắn quay về phía anh. Tiếng rừ rừ phát ra từ chiếc máy may khi Eddie hoàn thành những kiệt tác của hắn. Nó chắc chắn sẽ thật hoàn hảo. Vợ yêu của hắn sẽ thích nó. Hắn thích thú nghĩ. Cô ấy không giống như những con đ* khác. Cô là viên ngọc quý, đặc biệt và tinh khiết. Giống như hình mẫu người vợ mà hắn đang tìm kiếm. Cô ấy xứng đáng có được những gì tốt đẹp nhất.

Waylon nhìn chằm chằm vào tấm lưng của người đàn ông cho đến khi tầm nhìn của anh rõ hơn. Anh nhìn một lượt những thứ xung quanh mình; một căn phòng khác với máu vương vãi khắp nơi và đồ đạc trong đó gần như sắp đổ nát, nơi đâu cũng thấy bụi và những vết bẩn. Anh thầm lặng quan sát. Tiếng mà anh có thể nghe bây giờ chỉ có tiếng rừ rừ liên tục của máy may và tiếng Chú Rể hát rồi lại chuyển thành ngâm nga.

Anh cố gắng di chuyển nhưng không thể. Waylon liếc nhìn mình và chú ý rằng đang nằm trên bàn phẫu thuật. Tay và chân anh bị cột chặt bằng dây thừng ở bốn góc. Anh nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu, cố lấy lại bình tĩnh.

"Darling!" Eddie vui mừng reo lên làm Waylon rất ngạc nhiên vì giọng của người kia bây giờ đang ở rất gần (ngay sát) với anh. Anh không muốn mở mắt ra nữa.

Chợt một bàn tay đỡ lấy má của anh, ngón tay cái vuốt ve làn da anh. "Mở mắt ra đi, Darling. Anh rất mừng vì em cuối cùng cũng đã tỉnh dậy" Eddie thì thầm vào tai anh. Hơi thở ấm nóng của hắn khiến Waylon lạnh sống lưng. Tại sao lại là anh?*

Anh có thể cảm nhận được Eddie đang dí mũi vào cổ anh mà hít hít. Hơi ấm của hắn làm cho Waylon lùi lại. Đôi mắt anh mở to hết cỡ và ngay lập tức dán chặt với đôi mắt của Eddie - người mà đang nhìn anh với sự thấu hiểu và thông cảm. "Anh xin lỗi, anh chỉ hơi vui quá thôi..." Hắn thở dài " Em thật nhạy cảm, anh có thể thấy chưa có ai từng đụng chạm vào em trước đó" Eddie cười.

Waylon giờ chỉ muốn đá vào mặt hắn và ra khỏi nơi này thôi. Nuốt xuống cục tức đang nghẹn ở cổ, anh sợ rằng người kia sẽ nhận ra. Anh hạ thấp tầm nhìn xuống chỗ dây thừng vẫn đang trói mình. Đôi mắt của Eddie theo anh nhìn xuống.

"Đừng lo, cô bé đáng yêu của anh, đây là cho cuộc phẫu thuật sắp tới để anh có thể chỉnh sửa em" Hắn nói với anh, đưa tay vuốt ve mái tóc anh. Những hiểu biết về những chuyện sẽ xảy ra với mình khiến trái tim của Waylon đập nhanh hơn, mặt cắt không còn một giọt máu. Anh đã nghe những tiếng hét và đã nhìn thấy những thứ kinh khủng mà người đàn ông này từng làm với những người mà bị hắn bắt cóc trước đó.

"L-Làm ơn..." Anh thì thầm. Giọng anh nghe thật đứt quãng kể cả khi đối với đôi tai mình. Cổ họng anh khô rát. Eddie nhìn anh với ánh mắt yêu thương. "Anh biết, Darling, em muốn được chỉnh sửa càng sớm càng tốt" Hắn ngâm nga, "Hãy để anh chăm sóc em."

Waylon rùng mình và mở ra mắt nhìn thì Eddie đã quay người lại và rời khỏi căn phòng. Hắn nói với anh rằng anh phải ở yên đó như một cô bé ngoan trước khi hắn khoá cửa, chỉ để đề phòng thôi. Waylon di chuyển tầm mắt của mình xung quang căn phòng anh đang ở nhưng không thể tìm thấy bất cứ thứ gì có thể hữu ích hay một chiếc chìa khoá để anh có thể chạy trốn. Anh không thể tự do hay chạy trốn.

Trái tim của anh đập rộn lên đau đớn, lí trí của anh hiểu rằng lần này sẽ không có đường thoát đâu. Anh đã hết may mắn rồi. Những hiểu biết kia (về những chuyện sẽ xảy ra với anh) khiến bên trong anh nghiến chặt một cách không thoải mái ** và nhịp thở của anh bắt đầu tăng lên cùng với sự sợ hãi. Nghĩ đến việc anh cũng bị trói không giúp được gì cho anh cả. Anh có thể cảm thấy những xung động của anh đập mạnh vào dây thừng đã được cột chặt.(*****)

Anh có thể nghe tiếng bước chân -Tiếng bước chân của Chú Rể khi hắn di chuyển từ căn phòng này sang căn phòng khác. Waylon chợt nhận ra rằng suốt thời gian qua người đàn ông kia đã biết anh đang đi đến đang đâu và khi nào anh đang cố chạy trốn, cả nơi này im ắng một cách bí hiểm đáng sợ mặc cho những tiếng hét bất ngờ. Hắn chỉ đã chơi trò mèo vờn chuột với anh thôi, chắc chắn rằng anh muốn cố gắng và làm vui lòng hắn***. Cái suy nghĩ ấy làm anh muốn buồn nôn.

Waylon hoảng hốt khi anh nghe thấy tiếng ổ khoá được mở ra và Eddie đi vào với cái khay chứa những dụng cụ đáng ngờ. Anh thật sự muốn chết ngay đi trong khoảnh khắc đó.

"Nó sẽ không lâu đâu, Darling" Eddie cười với anh và đặt cái khay trên cái bàn gỗ bên cạnh anh. Waylon liếc nhìn nó với nỗi đau khổ tột cùng khi thấy trong đó là những loại dao, dao mổ khác nhau, một vài sợi chỉ và một cây kim. Ôi trời. Chuyện này sẽ thật sự xảy ra với anh sao.

"Anh đã để dành những thứ này... Để ép Rick cho anh một vài dụng cụ của hắn thật không dễ chút nào" Người đàn ông nói trước khi lại đặt sự chú ý vào Waylon, vuốt ve bắp đùi trần trụi của anh.  Sự đụng chạm của hắn thật dịu dàng khiến cho Waylon cảm thấy lo lắng.

Và đó là khi có cái gì đó loé lên trong đầu anh. Anh đang khỏa con mẹ nó thân. Tại sao anh không chú ý đến điều đó từ trước cơ chứ ?!  Cái tên điên này đã làm cái quái gì mà khiến anh không để ý đến nó chứ? Anh cắn chặt môi khi những ngón tay kia (của Eddie) bấu chặt vào da anh và giữ lấy hông của anh. "Anh sẽ khiến em trở thành người phụ nữ thành thật" ngón tay cái hắn vuốt ve xương hông của anh. "Nằm yên nhé, Em yêu, và cố gắng chịu đựng."

Waylon nắm chặt hai tay lại và nhìn chằm chằm vào hắn, thấy Eddie cầm một con dao và nhìn anh một lúc với sự ghê tởm (****). "Anh sẽ giúp em loại bỏ những... Phần thô tục này (là cái đó đó =)) )... Em có thể nhắm mắt lại, Darling."

Anh bắt đầu cảm thấy choáng váng với sợ hãi. Anh sẽ bị cắt (thiến). Khi anh cảm thấy một bàn tay giữ chặt bắp đùi mình, anh giật mình với sự tiếp xúc và nghe Eddie chửi thề: "Yên nào con đi*m! Tao không muốn tổn thương mày, nhưng mày đang làm nó trở nên rất khó khăn!"

"Không! Làm ơn" Waylon van xin, móng tay anh đâm vào lòng bàn tay khiến anh cau mày. "Shh, Shh, em có thể tin tưởng anh" Eddie thủ thỉ trước khi sự tập trung cao độ trở lại với hắn.

Vết cắt đến thật đột ngột đến nỗi Waylon thậm chí còn không có thời gian để nhận thức được nó trước khi nỗi đau xô tới như sóng và anh hét lên đau đớn. Anh chưa bao giờ trải nghiệm loại đau đớn này trước đây. Anh muốn chết.

Tầm nhìn của anh ấy bị mờ đi bởi nước mắt. Móng tay anh rút ra máu từ lòng bàn tay khi anh cảm thấy một vết cắt lạnh lẽo và tàn ác khác của con dao trên người anh. Anh như cảm nhận được đôi bàn tay xé anh ra làm đôi và nỗi đau đó đối với anh quá lớn. Nó làm anh cảm thấy buồn nôn.

"Làm ơn để tôi chết đi" anh cầu xin với giọng khàn khàn. Những giọt nước mắt chảy dài trên má anh. Đôi chân anh run rẩy và một tiếng gào khác phát ra từ anh khi vết cắt tiếp theo được thực hiện. " Em đang nói những điều vô lí đó Darling. Anh biết rằng phụ nữ thường hay..." Một vết cắt khác và tiếng thét " trở nên năng nổ khi trải qua nỗi đau" Waylon bây giờ khóc thổn thức một cách công khai, cố gắng giật tay mình thoát khỏi những sợi dây thừng. Anh không thể cầm cự lâu được. Chuyện này thật điên rồ. Anh thậm chí còn không dám nhìn những gì đang xảy ra với anh. Nó còn tệ hơn cả kinh khủng.

"Người phụ nữ đôi khi cần bị tổn thương... Và nó không thoải mái chút nào, anh biết" Eddie dịu dàng nói với anh, và nhìn sơ qua tác phẩm của hắn. Hắn vẫn chưa thực sự hoàn thành... Nhưng hắn đã biết cô là sẽ là người đó. Đã rất đẹp sẵn rồi, nên những phần thô tục đó cũng sẽ trở thành một thứ gì đó thật đẹp.

Những lời khen và lời nói của người đàn ông bắt đầu nhỏ dần, Waylon cảm thấy mình đang dần yếu đi và mất sự tỉnh táo. Anh có thể nghe thấy nhịp tim mình bên tai.
------------------------------------------------
Chú thích:
* chỗ này nguyên tác là Why him nên mình cũng không rõ là tác giả đang nói Waylon đang tự than thân trách phận hay đang hỏi ông trời tại sao lại gặp Eddie mà không phải ai khác =)))

** Câu này mình không rõ nghĩa nên mình sẽ để câu gốc đây. Ai dịch được thì cmt để mình sửa nhé:
The knowledge made his insides clench uncomfortably and his breathing started to speed up with panic.

*** Câu này cũng vậy:
He had just played with him, probably wanting to try and please him.

**** Câu này cũng vậy nốt:
Waylon clenched his fists and stared, seeing how Eddie took a hold of a knife and regarded him for a moment with disgust.
***** câu này mình không hiểu ý tác giả lắm: he could feel his pulse hammering desperately against the tight straps.
Dịch muốn sml ra. Vậy nên ai đọc nếu thích thì hãy để lại 1 vote hoặc 1 cmt để mình có động lực làm tiếp nha ❤️ còn nữa mình mới tập tành dịch nên sẽ có nhiều lỗi sai nên có gì mọi người cứ góp ý thẳng thắn, mình sẽ sửa a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro