III.Ngôi sao 🌌🌊♒️III

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

KỲ LÂN
~ Nỗi buồn của niềm vui ~ "... Vì không có gì làm tôi hạnh phúc mà là sự tỏa sáng và ân sủng của họ." Đó là những gì anh đã nói với Red Bull, buổi sáng định mệnh đó trong rừng. Haggard nhìn xuống biển từ cửa sổ trong tháp của mình. Anh có thể thấy họ nhảy múa con sóng, sợ hãi đang nổi lên nhưng tuyệt vọng để thử. Khi anh tuyệt vọng giữ chúng. Haggard quan sát họ, và đôi mắt băng giá của anh dịu đi khi họ chẳng làm gì cả và không ai khác. Những con kỳ lân, ngay cả trong nỗi sợ hãi của họ, đều đẹp. Họ Một bước tinh tế tinh nhuệ ở đây, đèn flash bạc của cái đuôi ở đó. Anh ta không bao giờ mệt mỏi với họ. Đó là một người đàn ông nghèo khó không thể cảm thấy trừ khi anh ta sở hữu tất cả những sinh vật đó. Không có gì, không có tình yêu, không ghét, không có cảm xúc mạnh mẽ hơn một lời thì thầm đã chạm vào trái tim anh trong nhiều, nhiều năm, nhưng đối với kỳ lân của họ là vô ích và bất tử, và đánh anh như một ngọn thương khi không có gì khác có thể chạm tới anh. Đó là một nỗi ngây ngất khiến anh cảm thấy sống lại. Anh - người - và anh ta đã làm. Tất cả nhưng một - và cô ấy cũng sẽ là của anh ấy một thời gian. Anh giữ cô ở đây khi anh làm những người khác, mặc dù cô đi như một người phụ nữ và không phải là một con thú ma thuật. Anh giả vờ thích thú với những mánh khóe của thủ thuật và cảm thấy thích thú với bữa ăn của Molly, chỉ để có Amalthea. Cơ thể của người phụ nữ cô quên đi hình dạng ban đầu của nó ngay cả bây giờ. Sự rạng ngời của con kỳ lân là một cái bóng rạng ngời trong mắt người. Tuy nhiên, cô ấy vẫn xinh đẹp. Trong khi như thế khoảnh khắc kéo dài, anh sẽ nhìn cô. Ngay cả sau đó, khi nó biến mất hoàn toàn, anh nghĩ anh có thể nhìn cô. Anh không yêu cô. Không có gì giống như tình yêu. Cũng không phải là sự tôn thờ dại dột, nam tính của con trai nuôi của mình. Lir không biết gì về nguồn gốc của cô ấy mà điên cuồng khi chỉ thấy hình dáng người phụ nữ trước mặt anh. Haggard nhìn thấy con kỳ lân lung linh bên dưới, giống như những người bạn của mình lung linh dưới sóng biển. Khi đi và chỉ còn lại con người đằng sau, Haggard vẫn sẽ nhìn thấy cô và nhớ lại những gì cô đã đến. Ngay cả khi tên ngốc của một phù thủy đã xoay xở để thay đổi cô ấy, Haggard sẽ đưa cô ấy xuống biển giống như anh ta có những người khác. Nó không quan trọng. Thủy triều đang quay. Haggard quan sát những con kỳ lân lắc lư với những con sóng, hàng trăm con. Vòm cổ, ánh mắt xanh rực rỡ của mắt. Trái tim của Haggard cảm thấy nước mắt chảy dài trên má. Đã bao giờ có bất cứ điều gì đẹp như vậy? Anh nắm chặt cái gờ cửa sổ, bị bẻ cong trắng, như thể anh có thể giữ được cảm xúc bàn tay. Oh, cảm thấy như vậy một lần nữa về bất cứ điều gì! Bất cứ điều gì khác ngoài kỳ lân. - Kết thúc.
Mối quan hệ quan trọng nhất mà Unicorn có trong câu chuyện là những mối quan hệ với Schmendrick, Molly Grue, và Hoàng tử Lir, con trai nuôi của Vua Haggard. Trong khi ở dạng con người, Unicorn và những người bạn của cô đã trốn trong lâu đài của Vua Haggard với hy vọng tìm được nơi những con kỳ lân khác có thể đã đi. Prince Lir ngay lập tức trở nên say mê với "Lady Amalthea", nhưng Unicorn cho thấy anh ta không có hứng thú, và thậm chí còn lạnh lùng và tàn nhẫn với anh, cố gắng tránh xa anh ta bằng bất cứ cách nào cô có thể. Tuy nhiên, khi cô bắt đầu quên đi bản chất thật của mình và trở nên con người hơn, sự tán tỉnh của Prince Lir dần dần thắng cô, và cả hai rơi vào tình yêu sâu sắc với nhau. Khi Lir biết về hình dạng thật của mình, anh nói rằng nó không thay đổi cảm giác của anh đối với cô, và anh yêu cô bất kể. Điều này nhắc Unicorn để nói rằng cô sẽ "đi xa hơn" trong nhiệm vụ của mình. Lo lắng rằng cô sẽ không còn yêu hoàng tử một khi cô được thay đổi trở lại hình dạng thật của mình, cô cầu xin Schmendrick để lại cho cô, vì cô mong muốn vẫn còn con người và già đi và chết với hoàng tử. Tuy nhiên, đáng ngạc nhiên là đủ, Hoàng tử Lir không chấp nhận. Anh ta thông báo với cô ấy rằng, là một anh hùng, anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu. Lo lắng rằng cô sẽ không còn yêu hoàng tử một khi cô được thay đổi trở lại hình dạng thật của mình, cô cầu xin Schmendrick để lại cho cô, vì cô mong muốn vẫn còn con người và già đi và chết với hoàng tử. Tuy nhiên, đáng ngạc nhiên là đủ, Hoàng tử Lir không chấp nhận. Anh ta thông báo với cô ấy rằng, là một anh hùng, anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu. Lo lắng rằng cô sẽ không còn yêu hoàng tử một khi cô được thay đổi trở lại hình dạng thật của mình, cô cầu xin Schmendrick để lại cho cô, vì cô mong muốn vẫn còn con người và già đi và chết với hoàng tử. Tuy nhiên, đáng ngạc nhiên là đủ, Hoàng tử Lir không chấp nhận. Anh ta thông báo với cô ấy rằng, là một anh hùng, anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu. cô cầu xin Schmendrick để lại cho cô, vì cô mong muốn vẫn còn con người và già đi và chết với hoàng tử. Tuy nhiên, đáng ngạc nhiên là đủ, Hoàng tử Lir không chấp nhận. Anh ta thông báo với cô ấy rằng, là một anh hùng, anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu. cô cầu xin Schmendrick để lại cho cô, vì cô mong muốn vẫn còn con người và già đi và chết với hoàng tử. Tuy nhiên, đáng ngạc nhiên là đủ, Hoàng tử Lir không chấp nhận. Anh ta thông báo với cô ấy rằng, là một anh hùng, anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu. anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu. anh ta biết thứ tự thích hợp của những thứ như nhiệm vụ, và tin rằng họ không thể đơn giản là đi dở dang và bỏ rơi; những con kỳ lân đó không thể không được giải thoát vĩnh viễn, và những lời tiên tri đó không thể không được hoàn thành, để thối rữa như trái cây chưa được chuẩn bị. Mặc dù thực tế là Hoàng tử Lir rõ ràng không ham muốn gì trên thế giới hơn là vì Unicorn từ bỏ nhiệm vụ ở lại với anh mãi mãi, anh nhẹ nhàng khuyến khích cô hoàn thành những gì cô đã hoàn thành ngay từ đầu.
Khi Red Bull xuất hiện, hoàng tử Lir đứng giữa Bull và Unicorn như một chiếc khiên, và trong thời gian đó Schmendrick xoay sở để biến cô trở lại thành dạng thật của cô. The Unicorn bỏ chạy, cùng với Bull đang truy đuổi, và sợ rằng cô sẽ bị đẩy xuống biển với phần còn lại của loại hình này, vì trái tim cô không đủ can đảm để chống lại Bull. Hoàng tử Lir ném mình giữa họ một lần nữa, và Red Bull giết chết anh ta mà không có một suy nghĩ. Điều này làm cho Unicorn phát điên, người quay sang tấn công Bull, đẩy anh ta xuống biển, giải phóng phần còn lại của những con kỳ lân bị mắc kẹt ở đó bởi nỗi sợ của họ về Bull. Trên bãi biển, Unicorn đứng trước cơ thể Lir trong một thời gian, trước khi hồi sinh anh bằng một cái sừng ma thuật của cô. Cô nói với anh một lần nữa với cái sừng của cô, qua trái tim anh, nói, "Tôi nhớ anh. Tôi nhớ."
Sau đó, Unicorn xuất hiện với Schmendrick, Molly Grue và Prince Lir một lần nữa. Cô và Schmendrick nói về nhiệm vụ của họ, và nơi họ sẽ đi, và Unicorn thừa nhận cô không nghĩ rằng cô có thể trở về nhà, vì cô đã chết, và một phần của cô vẫn còn sống. Cô không còn cảm thấy cô có một nơi trên thế giới như một con kỳ lân, vì cô khác với những kỳ lân khác kể từ khi cô cảm thấy tình yêu, sợ hãi và hối tiếc của con người. Molly Grue từ chối nói những gì Unicorn nói với cô, mặc dù nó ngụ ý rằng nó có liên quan đến cảm xúc của cô với Schmendrick. Hoàng tử Lir nói, với sự tức giận và đau đớn, rằng cô "không nói gì" với anh ta; cô đứng gần đó, và cô nhìn anh, và cô không bao giờ nói một lời. Schmendrick cố an ủi Hoàng tử, nói rằng lần thứ hai Unicorn chạm vào anh ta với cái sừng của cô trên bãi biển nó không phải là để đưa anh ta trở lại với cuộc sống, nhưng không có gì hơn là vì chạm vào anh ta. Là một sinh vật bất tử, Unicorn sẽ nhớ trái tim và cảm xúc của anh, và yêu anh cho đến cuối thời gian của mình.
Ingil có siêu thính lực nghe được mọi tiếng thì thầm của cây cối tảng đá âu sầu về những thần tiên sống ở đó ít lâu và cảm nhận được đến gần như ngưng thở về nó, khả năng nhìn như một cái kính viễn vọng, không bao giờ thấy mệt và lạnh, và có thể chống lại trọng lực khi băng núi tuyết. Và chàng có thể bắn hạ 1 con Nazgûl đang bay chỉ với một mũi tên. Tuổi của người này còn lớn hơn cả biết bao những cây sồi hàng ngàn năm ở Anh~
Theo Tolkien, chàng có thể ngủ trong khi di chuyển, "trộn lẫn cuộc sống ban đêm với những giấc mơ", làm được thuyền thần kỳ bằng gỗ, đến được Vùng đất Bất tử, và nhìn ra bất kỳ hòn đảo nào – như bờ biển Valinor trước khi những người khác đang bối rối về những cơn sóng và nhìn thấy được nó. Chàng không sợ ma của loài người, mà sợ một con Balrod quái vật cổ hung dữ do bán thần Morgoth tạo ra. Còn vô cùng tử tế và dịu dàng, lễ phép với người lớn tuổi lắm đấy, ổng già hơn mà làm như Teen vậy. Anh ta trông cao như một thân cây trẻ, thanh thoát nhưng hết sức mạnh mẽ, có khả năng rút cung nhanh như chớp và dễ dàng bắn hạ được một Nazgul, toàn thân Ingil toát ra một luồng sinh khí vô tận của người Elves, quá vững trãi và quá khó để có thể làm bị thương, anh ta chỉ mang một chiếc giày nhẹ để đạp lên đá và vượt qua tuyết. Người bền bỉ nhất trong số tất cả các thành viên của Đoàn Hộ Nhẫn. Là con trai của Vua Thranduil của xứ sở Rừng Âm U, một hoàng tử của Vương Quốc Đất Rừng, một sứ giả và là một xạ thủ điêu luyện; sinh ra và lớn lên giữa cộng đồng người Elves Silvan ( Tiên Rừng ), anh mang những thói quen văn hóa của họ nhưng lại có một chút sự lập dị và khác biệt. Sự khác biệt có thể đến từ việc Ingil là một người thuộc hoàng tộc Thranduil, dòng dõi này có nguồn gốc từ Người Elves dòng Sindar, vốn được cho là thông thái và cao quí hơn so với các Tiên Rừng. Sindar cũng là dòng Elves rất mạnh mẽ ở Thời đại Đầu tiên của thế giới. Ingil dành một sự tôn trọng và một tình yêu lớn đối với thiên nhiên mà đặc biệt là cây cối và những tán rừng. Khi ở tại Fangorn, Ingil đã tỏ ra rất quyến luyến nơi đây và anh đã trở lại sau khi kết thúc chiến tranh. Anh cũng tới Ithilien để làm hồi sinh những tán rừng bị hủy hoại tại đây.Với đôi mắt tinh tường , đôi tai thính nhạy cộng với khả năng bắn cung tài tình. Cung của Galadhrim và một Áo trùm phép của người Elves. Chiếc cung mới của Ingil được đánh giá là tốt hơn so với chiếc cung cũ. Thân cung được làm từ gỗ lõi của thân Cây thần Marloon còn dây cung được bện từ tóc của chính Nữ hoàng Galadriel. Thân cung có trọng lượng là 150 pound (khoảng 70 kg) , có khả năng bắn ra một mũi tên có độ sát thương chết người từ khoảng cách 400 yards (khoảng 365 mét ) , với dây cung từ tóc của Galadriel, mũi tên bắn ra cũng bay đi với tốc độ cao hơn và chính xác hơn bình thường.

CÔNG CHÚA NHỎ
Một ngày ở trên vùng đất ở một nơi rất xa trên những vùng sa mạc cách xa nhà với ngôn ngữ và văn hóa đầu tiên của thế giới, nơi những cơn gió thổi từ phía Đông và mặt trời mọc ở phía Tây, nơi những đứa trẻ lạc lối và về nhà, những tấm kính phản chiếu bờ cát là thật và nơi tấm thảm lượn lên xuống, vùng đất xa xưa phía Đông trong truyền thuyết của thế giới thực tại, nơi có những hang trợ nơi mọi người mặc cả với đầy mùi gia vị và biết giá của lụa cùng chiếc khăn choàng satin, mê cung của khu vườn niềm vui âm nhạc huyền dịu trong đêm Ả Rập suốt 1000 ngày đêm dài nóng bỏng vượt xa sự huyền bí của phép thuật giấc mơ, nơi sự tốt đẹp với vận may của định mệnh và khao khát lan truyền trên những viên kim cương đêm ngày dài: thế giới thần tiên che dấu trong ánh mắt
hoàn hảo của con người bình thường.
Jasmine đeo một chiếc mũ trắng như tuyết, trên đỉnh có một cái lông vũ của cánh phượng hoàng, cô ấy vui tươi như một cô én nhỏ tự do bay nhảy múa hát trên sườn đồi của những khu rừng, và háo hức khi cầm theo một cây đàn mandolin đi ra khỏi lâu đài để đi vào trong ngôi làng hoặc nên nói là thành phố của những người Tiên với cô ngựa Allel, nhưng khi đi qua đại sảnh lâu đài: "Chào buổi sáng, ada và nana"
Edmund Telimektar: "Chào con gái yêu!"
Aleeah Serena: "Chào buổi sáng, đóa hoa duyên dáng"
Jasmine: "Con không thấy cả hai người hoặc các chú và các dì vào bữa sáng." Serena thở dài: "Con biết chúng ta rất bận rộn"
Telimektar: "Thứ lỗi cho chúng ta"
Jasmine: "Con sẽ đến thị trấn để vào tiệm sách của Perél tìm một cuốn sách và... cây mandolin này có lẽ sẽ giúp con mang lại một bài hát cho ai đó..." Serena nhướng mày: "Vậy thì, chúc con may mắn."
Telimektar: "Làm ơn trả lại cuốn sách đó hoặc có thể mượn một cuốn sách nào khác, quay lại nhà, lâu đài này đang cần cô chủ nhỏ chuẩn bị mọi thứ, cha sẽ cho ít người bảo vệ theo con gái..."
Jasmine lập tức xanh mặt từ chối: "Không, không, cha, làm ơn, con có thể tự đi, con biết con có thể tự chăm sóc bản thân thật tốt"
Serena cười dịu dàng nhẹ nhàng: "Hãy mau chóng quay lại nhé!"
Jasmine gật đầu nhanh chóng vội vã chuẩn bị rời đi.
Serena nhìn chồng mình: "Anh biết con bé không còn nhỏ nữa, con bé đã 16 tuổi, và có thể có một người chồng."
Telimektar lắc đầu: "Cho dù thế nào, con bé sẽ luôn là con gái nhỏ của chúng ta, chỉ như vậy thôi."
Serena cười: "Phải, phải"
Một chàng trai trong gia đình hoàng tộc thứ hai của người Tiên – anh ta là một thợ kim hoàn, tất nhiên, anh ta rất thông thạo về thủ công và có thể làm tất cả những sản phẩm đẹp nhất trong giấc mơ tưởng tượng trở thành sự thật – anh ta chính là con trai của lãnh chúa Gildor người trong gia đình của Vanyar đã hỗ trợ gia đình Glorfindel. Một ngày như mọi ngày anh ta đi xuống phố để đến một tiệm kim hoàng hoàng gia, nơi đó là nơi trao đổi những món quà và tìm kiếm những quyển sách về câu chuyện trong mọi thế giới, anh ta cảm thấy một niềm vui thích đối với thế giới mới hoàn hảo.
Bà chủ thợ kim hoàn: "Dừng lại đó, Aladdin, dù cho cậu đã tìm thấy thứ gì đó hoặc đã mang một thứ gì đó, tôi không chắc là sẽ lấy nó..."
Aladdin bình tĩnh nở nụ cười: "Nào nào, tôi đã có lấy thứ gì sao__"
Zulla nhìn cậu ấy: "Tôi sẽ đưa cho cậu túi đồ đựng những thảo dược cậu yêu cầu: Đại Hồi, Tiểu Hồi, Đinh Hương, Mùi Tây, Hương Thảo, Xô Thơm, Húng Tây, Bạc Hà, Bồ Công Anh, Quế, Cumin, Nhục Đậu Khấu, Ngũ Vị Tử."
Aladdin nhìn bà ấy cười: "Zulla, bà biết chúng ta cần có cả Cúc La Mã và Tầm Ma Gai mà, đó là ít nhất."
Zulla lắc đầu: "Oh!!!"
Tiếng chuông cửa lần nữa vang lên
Jasmine bước vào với cây đàn Mandolin: "Ồ, Zulla, quý ngài Perél đã hứa để lại một thùng sách cho phu nhân và nó sẽ được giao cho chúng tôi. Tôi đến để lấy nó đây... dù gì cũng phải sống tốt thật vui vẻ nữa chứ nhỉ!"
Zulla quay lại về phía anh ta: "Chà, cậu có thể hỏi nàng ấy về những món đồ còn thiếu, tôi tin chắc nàng sẽ giúp cậu với những gì nàng có."
Jasmine vẫn loay hoay với túi xách đầy những món đồ khác nhau gồm một số phục trang và kim cương quý từ pha lê, cô lục lại một số thứ bên trong đó, sau đó nghe được nghe không: "Ai cơ, tôi có thể giúp được thế nào, trong khả năng thôi nhé!"
Zulla nháy mắt với cô: "Oh quý cô Dalia, chúng tôi đã để cho cô ở đây và một số thứ có thể cho sự kiện sắp tới."
Jasmine giật bắn người nhưng bình tĩnh bên ngoài: "À uh!!!"
Zulla mỉm cười: "Tôi còn một số việc với những người khác, cô có thể mang anh ta rời khỏi đây, nếu có thể, thưa cô."
Jasmine đã cầm cây đàn Mandolin hát
Aladdin cùng cô đi xa một đoạn và anh ấy nói: "Thật là thô lỗ nếu tôi không giới thiệu bản thân mình, Aladdin"
Jasmine nhìn anh ấy cảm thấy anh ta là một người thú vị: "Trà,"
Aladdin nở nụ cười: "Đúng vậy, trà, chúng tôi sẽ pha nó cho những người khách cùng một số thành viên gia đình, quý cô___"
Jasmine đỏ mặt: "Tôi là Dalia"
Aladdin mỉm cười: "Tất nhiên, Dalia, từ cung điện những Vì Sao"
Jasmine nghiêng đầu giật mình: "Làm sao anh biết."
Aladdin cười: "Chà, chỉ có những người trong cung điện của vương quốc Sao mới có loại trang phục từ chất liệu vải này, đó là một loại vải quý chắc chắn và thanh tú nhất mọi thế giới được dệt may từ bàn tay của những người vợ Ent, tôi không chắc, nhưng không phải ai cũng có thể mặc loại vải lụa quý nhất đã được tới thẳng nơi đó, vì vậy, cô chỉ có thể là một cung nữ của công chúa.'
Jasmine mở to mắt: "Ấn tượng đấy!"
Aladdin cười lắc đầu: "Cô có thể ngắm nó từ trên nơi đó__"
Jasmine mỉm cười: "Chúng tôi sẽ có một bữa tiệc tại đó vào tháng tới_" Aladdin cười: "Tôi biết"
Jasmine dịu dàng: "Anh có đến đó cùng chúng tôi chứ?"
Aladdin đau lòng một chút: "Tôi nhớ bài hát mà cô ngâm nga khi ở trong nhà của Zulla, tôi thấy kinh ngạc, mẹ đã dạy tôi bài hát đó."
Jasmine cười dịu dàng: "Mẹ tôi đã dạy tôi và mẹ tôi nói về những gì con người chịu đựng khi đã xa nhà, xa nơi họ bắt dầu, nhưng đó là những trải nghiệm để họ vượt qua và thấu hiểu."
Aladdin nở nụ cười: "Công nương, tôi đã không chú ý, xin lỗi nàng."
Jasmine lắc đầu: "Không sao đâu, Aladdin, tôi sẽ gặp lại anh ở nơi lấy thảo dược, mong anh may mắn khi đến lâu đài."
Aladdin cười dịu dàng: "Với sự cao quý của nàng, đã ai nói rằng em rất xinh đẹp, thứ lỗi sự mạo phạm của tôi."
Jasmine cười dịu dàng: "Oh, không đâu, tôi đã đi quá xa hoặc là có lúc giận dữ để xem xét, họ thường có nhưng chúng tôi sẽ thường nói cùng một vấn đề nhưng lại không có cách để hiểu nhau."
Aladdin nở nụ cười: "Em là người duyên dáng khi đã trả lời khôn ngoan." Jasmine thở dài: "Cha mẹ luôn nói với em về những mong ước khi còn nhỏ và nó đơn giản có thể thực hiện, em đã đọc rất nhiều sách nhưng không thể đọc ra được nhiều kinh nghiệm nếu không chính mình trải qua, cả cuộc đời để chăm sóc những người dân hơn những kinh nghiệm họ từng có."
Aladdin vỗ nhẹ vai cô ấy: "Đừng quá nản lòng... cô sẽ có cách khi nghe chính sự chỉ dẫn bên trong thật sự của mình ... cứ bình tĩnh quý cô."
Jasmine nở nụ cười: "Mọi thứ sẽ dễ dàng hơn vì: ta chỉ hạnh phúc khi ta tìm thấy thứ thật sự làm ta hạnh phúc, nếu bà ấy muốn sự an toàn và niềm hạnh phúc, chúng ta cần có một hòa bình và niềm vui hơn là lo lắng. Cao ráo, đẹp, dũng cảm, chân thành, tốt bụng và không lo lắng nữa."
Aladdin cười nắm tay cô: "Trong lúc chúng ta đang ở ngoài, cô có muốn cùng tôi thực hiện một chuyến đi dạo, cùng nhau?"
Jasmine mỉm cười: "Oh tất nhiên!!!"
Vậy là sau đó một chuyến đi dạo mát và trò chuyện nhiều thật nhiều niềm vui.
Jasmine tay trong bàn tay của anh ấy, cô ấy kinh ngạc khi anh ấy đeo vào tay cô một viên ngọc đỏ ruby, anh ấy có thể là một thợ rèn nhưng anh ấy thật sự có cảm giác với cô ấy theo cách anh ấy nhìn cô cũng như cách cô nhìn anh ấy, họ tuyệt vời, họ nắm tay nhau để nhảy múa như một bạn thân yêu quý, một mùa hè ấm áp khi họ đang nắm tay nhau đi trong niềm vui kỷ niệm của những người bạn bên ngoài, chỉ cần họ đang thưởng thức với niềm hạnh phúc.
Jasmine về lâu đài và sau đó cô ấy tìm thấy anh ở tháp nước cùng mặt trăng lên cao, cô ấy để cây đàn ở trong căn nhà của lãnh chúa, cô ấy đã gặp gia đình anh, cô ấy vòng tay quanh eo anh khi anh ấy choàng tay quanh vai cô khi họ ngồi trên băng ghế đá cạnh đại dương.
Jasmine yêu thương Aladdin một cách chân thành:
Aladddin dịu dàng đưa tay ra: "Em có vui lòng cùng ta một điệu nhảy không?" Jasmine mỉm cười: "Em rất sẵn lòng!!!
Aladdin khẽ thì thầm: "Hãy cố gắng hiểu cho cha em, ông ấy thấy rõ, em là con gái duy nhất trong gia đình và ông ấy chỉ muốn bảo vệ em quá mức đến mức xem em là con gái bé bỏng trong gia đình, nhưng anh thấy rõ quan điểm của em rằng em đã trưởng thành và không thích bị đối xử như cô bé nhỏ, phiêu lưu và dũng cảm có trong máu của em. Chúng ta có thể tự chăm sóc bản thân, chỉ sau khi chúng ta cùng hoàn toàn trưởng thành, chỉ vậy." Jasmine khẽ thở dài: "Ada mắng em rằng về việc em đọc trong thư viện với sức mạnh để có cách xử lý vấn đề nhưng mà, trong quá khứ, thậm chí bận ngay lúc đó, ada cũng không để em nói tiếp vì điều đó nguy hiểm mặc dù các chàng trai gia đình có thể đến để giải quyết tốt qua việc học, nhưng mẹ em hay bất kỳ ai đã có những cuộc phiêu lưu mặc dù còn trẻ hơn em lúc đó, mười bảy cũng đâu phải là một đứa trẻ nữa. Ada nói rằng sống ở mái nhà này phải tuân theo quy tắc họ đặt ra, họ chỉ muốn em nghe mà không được nói hoặc tiếp tục phiêu lưu, em đã không còn nhỏ nữa và cần tiếp tục phát triển, em đã dần lớn rồi mà."
Aladdin kinh ngạc: "Em có ý định gì?"
Jasmine mỉm cười: "Uhm... anh có cùng đi với em chứ?"
Aladdin kinh ngạc: "Vậy thì làm sao?"
Jasmine dịu dàng: "Em đã đọc trong cuốn sách: mọi người hồi đó đã cố gắng phá hủy chiếc ghế bạc bằng lửa trộn với nước mắt của dì Asterin và tất nhiên chiếc ghế bị mờ và nổi đau khủng khiếp đã đi ra khỏi_ cơ hội duy nhất trong câu chuyện thú vị và tuyệt vời, câu chuyện đánh bại này với tất cả trong một lần, để tạo ra một món quà ánh sáng__The staff of light
Một thước đo của lòng dũng cảm tuyệt vời
Vương miện của tình yêu
Viên ngọc của niềm hy vọng bất diệt"
Aladdin nở nụ cười: "Sẽ không ai làm điều đó khi ép cưới người cô ấy không yêu và người đó không yêu cô ấy hoàn toàn, trên hết, không bao giờ mọi
người nghĩ đó là người phù hợp với tính cách tốt cho cô ấy."
Jasmine mỉm cười: "Không ai có thể cưới em hoặc ai trong gia đình nếu như bằng mọi cách để phản bội với tất cả ai tốt để chết như một kẻ ngốc, hoặc là, phản bội Vua và Nữ hoàng."
Aladdin mỉm cười: "Anh sẽ đi với em!!!"
Ở biên giới vùng đất hoang dã phía Bắc xa xôi bên phía dưới, họ đi qua cây cầu vồng nối biên giới gần vịnh và trên cao là những hoa hồng mộc lan, có một người canh giữ.
Họ là công chúa và công tước với bạn bè nhưng họ cần có thể làm gì đó để vượt qua cây cầu, không cần dung vòng cổ ngọc trai xinh đẹp hoặc một vương miện, họ phải trả lời những câu hỏi tốt nhất.
Câu hỏi 1:
"Đối với đôi mắt, đó là một vẻ đẹp
Đối với mũi, đó là một mùi tuyệt vời
Với bàn tay, đó là một nổi đau"
Trả lời 1: "Hoa hồng tinh tế và có mùi hương tuyệt vời"
Câu hỏi 2: "Một số người đưa thứ này cho phụ nữ trên tay và má họ, một số người làm điều đó đúng một ngày, một số __"
Trả lời 2: "Một nụ hôn"
Câu hỏi 3: "Càng đưa ra điều này, bạn càng nhận được nhiều hơn, bạn nói những điều này với những người đặc biệt trong cuộc sống của bạn"
Trả lời 3: "Tình yêu"
Câu hỏi 4: "Nhạc cụ bạn không thể nhìn thấy hoặc chạm vào nhưng khi bạn sử dụng nó thì mọi người đều nghe"
Trả lời 4: "Giọng nói của bạn, bạn không thể nhìn thấy hoặc chạm vào nó, nhưng khi bạn hát, mọi người đều nghe thấy."
Sau khi cả hai đi qua cây cầu vồng khỏi những câu hỏi khó, họ tiến về phía trước và rơi vào một cái hố lớn, họ rơi xuống một cái nồi.
Jasmine kinh ngạc: "Em đang trong một cái nồi..."
Aladdin đáp lời: "Chúng ta đang đối mặt với một Troll đói, em có biết chúng, chúng chính là những sinh vật trong truyền thuyết cũ."
Jasmine suỵt với anh: "Em có một ý tưởng."
Troll: Mmm, bữa tối.
Jasmine: "Cậu không nên ăn chúng tôi, chúng tôi là người Narnia, thật đấy."
Troll: MMm, không quan tâm Anh ta bỏ rau vào nồi
Troll: Cà rốt
Ném vào
Troll: Zucchini
Ném vào
Troll: Củ cải
Jasmine tháo ruy băng xuống rồi ném nó vào cho cái vòng khác, cô giữ đầu còn lại, cô ấy tức giận khi hắn cứ đòi ăn tối và cô ấy rút kiếm ra chém vào tay hắn, Aladdin chém mũi chảy nhiều máu rồi lau sạch kiếm ném khan giấy, cô ấy trèo ra và đỡ tay cho anh.
Aladdin: Tuyệt hảo
Jasmine: Hả?
Aladdin: Giơ ruy băng bằng chiều cao của em.
Jasmine mỉm cười giơ lên và nó phát sáng biến thành một cây trượng lớn. Jasmine nhìn anh lay tay anh ấy: "Viên ngọc của niềm hy vọng bất diệt" Aladdin để tay lên tay cô cười dịu dàng an ủi: "Nó có thể là gì, đây, viên ngọc trai của em và viên kim cương của anh ư?"
Jasmine nhìn xuống chúng và cô thấy một ánh sáng quấn chặt quanh họ, những viên ngọc pha lê hòa vào nhau, chúng tạo thành một món quà tuyệt đẹp và hơn mọi ngôn từ diễn tả được, và tiếng nhạc từ viên ngọc trai pha lê thoát ra như giai điệu thần thánh từ đàn hạc, đó đích thực là, viên ngọc quý của niềm hy vọng. Aladdin chuẩn bị cây lửa nóng, đặt chiếc vương miện và những viên ngọc quý vào trên cây trượng, một công việc tuyệt vời để tạo the staff of light.
Và họ đi vào Underland ẩm ướt dưới nền đất lạnh về phía Nam là Cair Paravel, phía Bắc là dãy hang đào đá dưới những viên ngọc xanh lục trong trái thái thôi miên và chiếm hữu, bên dưới nữa là rất nhiều pha lê quý giá cùng tình yêu cho gia đình và người dân, chiếc ghế bạc sẽ biến thành một con rắn cắn chết người nếu họ chạm vào nó và đó chính là sinh vật làm mọi người mệt mỏi trong thời gian qua đã ẩn giấu rất lâu trong thế giới lần nữa, nhưng lần này là ổn cẩn thận vì: "Cây quyền trượng ánh sáng của những Vì Sao, tôi cầu xin bạn hãy phá hủy Chiếc Ghế Bạc và làm biến đổi những năng lượng trở lại ánh sáng của tình yêu dành cho gia đình và mọi người, để cho một sự khao khát hòa bình nở rộ." Ánh sáng tỏa ra rực lên hơn cả màu đỏ tươi rực rỡ bảo vệ quanh họ khỏi Chiếc Ghế Bạc, một phần chưa đầy hai giây có thể đếm quanh chiếc ghế bạc, những mảnh nhỏ biến mất khỏi sự tồn tại và hang rào biến mất. "Cây quyền trượng ánh sáng, tôi yêu cầu bạn hãy biến đổi những năng lượng trong đường hầm này thành ánh sáng, bảo vệ gia đình cùng bạn bè tôi, bảo vệ những điều yêu thương nhất khỏi cái ác lớn."
Chú chim xanh trong khu rừng kỳ diệu của Yavanna và Irmo bay đến, một thông điệp vào bình minh, một kết thúc từ đội quân diễu hành của Tiên tộc và Thần tộc một lần và mãi mãi, thực tế họ đã có nhiều cuộc tuần tra và phát hiện để đuổi đánh tiêu diệt hoàn toàn, họ cũng đã có nhiều cuộc tuần tra để chiến đấu cùng kẻ thù và sau đó tạo ra một kết giới an toàn qua quyền năng lớn mạnh.
Họ dựng trại ở đây và có kết hoạch chiến đấu
Tất cả đều giúp đỡ nhau đến khi sẵn sang; tướng lĩnh, chiến binh, quân sư, khách, những người cung thủ, chữa lành,...blablabla... những đội quân tinh nhuệ sẵn sang cho kế hoạch chiến đấu lâu dài để sẵn sang dựng trại,
Mọi người ăn sáng, ngâm mình dưới sông, thay quần áo, mặc áo giáp và hành quân... họ bắn mũi tên vào ngực hai kẻ bóng tối canh giữ cửa trước khi chúng có phản ứng chết ngay lập tức và xông vào để tiêu diệt đồng bọn, quân đội tinh nhuệ đầy hào khí bay nhanh về phía trước, họ reo hò và vỗ tay tách ra cùng chiến đấu đánh bại sinh vật bóng tối, từng bước trong cuộc chiến phá khóa giữ vũ khí và chiến đấu trong trận chiến, thanh kiếm chạm vào nhau, mũi tên bay xung quanh, cơ thể rơi xuống hai phía, đa số là sinh vật bóng tối để chiến đấu với kẻ phản bội, những gì còn lại bất kể là gì, họ chiến đấu với đối thủ của họ chưa chịu thay đổi và những người không thay đổi, chúng dung thanh kiếm đầu độc lừa dối hạ đâm vào những người lính nhưng họ vẫn chiến đấu qua cơn đau để trở lại trận chiến vẫn tấn công những sinh vật bóng tối. Aladdin đã làm một việc không ai ngờ, anh ta lao về phía con rắn với thanh kiếm phụ đâm nó nhiều hơn làm trầy xước, nhảy ngược bay lên trên tảng đá cắt đầu với khoảng cách xa một chút. Trận chiến dừng lại, tất cả sinh vật bóng tối cuối cùng chết theo nghĩa vật lý dưới tay những chiến binh dũng cảm, máu đỏ-xanh tràn ra, con rắn quằn quại và phụt màu hồng hoàng xanh nhạt trở lại như một con người lạ lùng...
Jasmine lay tay của mẹ: "Nana, The Staff of light này, con phải làm gì để bảo vệ nó an toàn mà không có tổn hại."
Serena mỉm cười: "Bà con sẽ mang nó thành một ngôi sao rất sáng trên bầu trời, Jasmine ngốc, con về nhà được chưa, các cô gái nhỏ không bao giờ chịu ngồi yên mỗi khi trưởng thành."
Telimektar rất cưng chiều con gái, Jasmine là con gái cưng của bố cơ mà, cô ấy và cha có tình cảm gia đình lớn sẵn sang để giúp đỡ nhau mặc dù có thể rất khắc khẩu và có thể mâu thuẫn giữa cha con gái với nhau, sau cùng thì cha cô vẫn giúp đỡ cô mọi thứ rất nhiều: "Jasmine. Vậy đây là con rể của chúng ta, các con gặp nhau__ cách đây 4 năm 2 tháng__ khi đến tiệm lấy thùng sách về?" Serena huých tay anh ấy: "Edmund!!!"
Telimektar thở một hơi dài: "Xin lỗi con, con gái, ta quên rằng con đã đủ trưởng thành và đã có thể chịu trách nhiệm cuộc đời của mình chứ không còn là cô gái nhỏ bé nữa."
Serena dịu dàng: "Đóa hoa dịu dàng của mẹ, lại đây!"
Jasmine mỉm cười và nhào vào lòng của mẹ.
Sereme vuốt mái tóc đen của con gái cưng: "Con yêu!"
Jasmine nhớ đến chị gái đã cưới chồng, cô ấy cũng tự nhiên và dịu dàng như vậy, cả hai đều chân thành ngọt ngào: chị cô không sợ để yêu mà chỉ sợ hãi để từ chuyện buông bỏ khi người ta có thể đi nơi khác, chị ấy tốt, chị ấy đã học được rằng buông bỏ kiểm soát để có thể hạnh phúc hơn, và đó là cả một hành trình cả trái tim để chị ấy có thể vượt qua.
Telimektar mỉm cười ôm hai mẹ con và nhìn Aladdin: "Lại đây!!!"
Vậy là dễ dàng họ ôm lấy nhau.
Jasmine cười vui vẻ: "Cha mẹ không trách con chứ?"
Serena thì thầm: "Ngày trước cha mẹ cũng tự ý cưới còn gì nữa chứ!!!" Jasmine cười lăn cười bò: "Chọn lựa một điều, tất cả mọi thứ là sự chọn lựa bấy nhiêu, tất cả trong cuộc đời này đều là sự chọn lựa."
Telimektar ôm vợ Serena của mình: "Cuộc sống của anh chính là với em." Jasmine nuốt nước bọt: "Cha!!! Mẹ!! Hai người làm ơn ~~"
Telimektar cười lớn: "Con gái của cha còn có thể bá đạo hơn."
Serena mỉm cười: "Anh à! Đừng làm con bé bối rối nhé!"
Cả hai vợ chồng ôm nhau và mỉm cười hạnh phúc.
Jasmine lắc đầu cười: "Ôi!!!! Mèo con!!!!"
Hổ cam vàng liền đi đến với thái độ hạnh phúc, hơn tất cả, sự đồng hành tốt bụng đang đến một cách ngọt ngào vì tình yêu được chúc phúc quá nhiều với nụ hôn cùng cái ôm đáng quý trong đêm Ả Rập phương Đông.
Serena nhìn mèo con: "Nathaniel được con chăm sóc thật tốt nhỉ!"
Jasmine mỉm cười: "Con vẫn thích Sheila hơn!"
Serena đảo mắt: "So sánh giữa cừu con Sheila và một hổ con Nathaniel, ok, mẹ rất ổn."
Jasmine mỉm cười ngất ngây: "Mèo con hay hổ con chứ, con chỉ có thể biết, nó rất tuyệt...."
Serena vui vẻ: "Jasmine "
[câu chuyện cô gái nhỏ dễ thương dũng cảm đối mặt với Troll khiến mọi người bật cười mỗi khi kể câu chuyện trà dư tửu hậu như thế này.]

KẾT CỤC

🌌Aragorn II Elessar
Sau khi kết thúc phim, Aragorn chính thức đăng quang trở thành Vua Elessar và trị vì vương quốc loài người gồm Gondor và Arnor cho tới năm 120 của Kỷ Nguyên Thứ 4. Nhận ra rằng cuộc sống của mình đã đến hồi kết thúc, ông từ biệt con trai Eldarion và các con gái, trao lại vương miện và quyền trượng cho Eldarion, để đi tới Ngôi Nhà của Những Vị Vua. Hoàng hậu Arwen đã ở bên Aragorn cho tới khi ông chút hơi thở cuối cùng, hưởng thọ 210 tuổi.
🌌Arwen
Sau khi Aragorn qua đời, Arwen quay trở về vùng đất của loài Elf ở Lórien, và khoảng 1 năm sau thì qua đời vì quá đau buồn vào năm 121 Kỷ Nguyên Thứ 4 tại ngọn đồi Cerin Amroth. Thi thể của bà cũng được an táng tại vùng đất này thay vì đưa về Gondor, hưởng thọ 2901 tuổi.
🌌Samwise Gamgee
Bạn thân nhất và là nhân vật đóng góp nhiều công lớn để Frodo có thể tiêu hủy chiếc Nhẫn, Samwise trở về xứ Shire và cưới Rose Cotton, sinh ra tới 13 người con và thậm chí được làm cả thị trưởng trong vòng 7 năm liên tiếp. Sau cái chết của vợ vào năm 61 Kỷ Nguyên Thứ 4, Sam gửi lại cuốn sách Đỏ ghi chép mọi hành trình phiêu lưu cho con gái, Elanor và rời khỏi vùng Shire. Bởi vì Sam cũng là người mang chiếc nhẫn trong một thời gian, nên ông được phép vượt qua biển để đoàn tụ với Frodo ở Undying Lands.
🌌Meriadoc Brandybuck
Meriadoc "Merry" Brandybuck quay trở lại vùng Shire và kết hôn với một cô gái Hobbit có tên Estella Bolger sau khi Kỷ Nguyên Thứ 3 kết thúc được một thời gian. Về sau ông trở thành người đứng đầu dòng họ với danh hiệu "Master of Buckland" và chuyên tâm vào việc viết sách. Ở tuổi 102, ông trở về Rohan và Gondor cùng với bạn thân Pippin, rồi qua đời ở đấy vài năm sau đó. Thi thể của ông được an táng ở Gondor, và khi Vua Aragorn qua đời, ông và Pippin được đặt mộ ngay cạnh nhà vua.
🌌Peregrin Took
Tương tự với Merry, Peregrin "Pippin" Took cũng trở lại vùng Shire sau khi trận chiến cuối cùng kết thúc, và được nắm giữ vị trí "Thain of the Shire" đời thứ 32, phụ trách quân sự cho vùng đất của người Hobbit. Ông nắm giữ vị trí này trong suốt 50 năm cho tới khi nghỉ hưu và quyết định đi thăm lại Rohan lẫn Gondor cùng với Merry, rồi ở lại Gondor cho tới khi qua đời và được mai táng ngay cạnh người bạn thân nhất của mình.
🌌Gimli
Sau khi cuộc chiến vì "The One Ring" kết thúc, Gimli đã dẫn dắt một lượng lớn người lùn Dwarf thuộc dòng dõi Durin xuống phía nam để thành lập vương quốc mới ở Glittering Caves, nơi ở ngay phía sau của Helm's Deep mà chúng ta đã được thấy trong phim, và trở thành vị lãnh chúa đầu tiên của hang động này. Ở giai đoạn cuối cùng, ông đã phiêu lưu cùng với Ingil sang phương Tây và trở thành người Dwarf đầu tiên đặt chân lên vùng đất Undying Lands.
🌌Éowyn
Sau khi Kỷ Nguyên Thứ 3 kết thúc với cái chết của Sauron, bà quyết định từ bỏ giấc mơ tìm kiếm vinh quang ngoài chiến trường, và cống hiến trọn đời mình cho một cuộc hôn nhân hạnh phúc viên mãn. Bà kết hôn với Faramir và định cư ở vùng Ithilien cho đến hết đời, và có ít nhất một con trai.
🌌FaramirĐược phong tước bởi Vua Elessar làm Hoàng tử của Ithilien, Faramir trở thành một người lãnh đạo được yêu mến và kết hôn cùng với Éowyn, có ít nhất một con trai đặt tên là Elboron. Sau khi chết, con trai ông đã thừa kế lại mọi chức vị và tiếp tục phục vụ cho vương quốc loài người.
🌌ÉomerÉomer trở thành vua của vùng đất Rohan và được người đời gọi là Éomer Éadig, hay còn có nghĩa là "người được ban phước", trong suốt thời gian trị vì và gây dựng lại mảnh đất màu mỡ của loài ngựa. Sau này, ông có cuộc hôn nhân hoàng gia và sống cuộc đời sung túc, có con trai thừa kế rồi qua đời vào năm 63 Kỷ Nguyên Thứ 4.
Những người Narnia tham gia trận chiến ở Trung Địa đã được Aslan tái sinh và đưa về thế giới của ông như ông vẫn làm...

CÂU TRẢ LỜI Đứa trẻ của vì sao
Eldarion con trai của Aragorn và Arwen rất dũng cảm và nhiều cô con gái, nhưng Lucy đã chăm sóc và đỡ đẻ cho Arwen cùng Elrond, họ được mời từ Imladris.
Silmiensin, cô gái phước lành của giáng sinh yêu quý được sinh ra.
Caliel (cô mỉm cười với Haldir): Haldir nghe nói có con vào đêm giáng sinh, chúng mình sẽ được ban phúc đó anh yêu, bởi Aslan. Tình yêu của em!
Haldir (anh ấy lập tức để rơi tim một cách đột ngột, anh từ từ quay lại nhìn cô ấy, vợ yêu quyến rũ của anh đang mỉm cười. Anh vẫn đang bất động): Hmmmm!
Caliel (bộ dạng úp úp mở mở lập tức ôm lấy chồng mình một cách chăm
chú, cô ấy làm cái bộ dạng quyến rũ mê hoặc chết người): Đã trễ mấy ngày, nhưng em đã biết lúc nào, là hôm Giáng Sinh chúng ta đã....
{Mùa giáng sinh }
Đêm trước Giáng Sinh, cô ấy say! Faramir cùng Boromir, cả
hai nhiếp chính vương Rohan, cùng vợ Faramir Eowyn – nghe bảo cô ấy đấu tranh bằng giọt nước mắt mềm mại như cũ khiến tim anh ta tan chảy như sương đêm ngày hôm đó, cô bắt trọn trái tim anh lập tức trong khoảnh khắc. Mặc dù rõ là, cô ấy biết anh bất chấp không đến Rohan đón Giáng Sinh bởi chính vì, năm đó anh ấy đã bị mắc kẹt trong mưa tuyết bão suốt 8h trời ạ!- cô ấy đề nghị lập tức gia đình hoàng gia ở Rohan cùng gia đình hoàng gia Ithilien đến ngay lập tức ở Gondor đón Giáng Sinh, từ chính truyền thống Lucy mang đến, mấu chốt lời mời đó thật tuyệt cho gia đình hạnh phúc. Có cả Roseana đáng yêu của nhà các cô nữa!
{Ở vương quốc thống nhất}
Eldarion (nhảy lên ngay trên giường của cha mình): Ada! Ada!
Aragorn (lăn qua và rên rỉ): Hmm!
Eldarion (hào hứng trên giường): Ada! Thức dậy! Đây là ngày Giáng Sinh!
Aragorn (bịt tai bằng gối): Nmmmm! Hmmmphndmm, fmmm!
Eldarion (cậu bé nhảy lên): Ada! Ada hứa đi cùng con mà!
Aragorn (lăn qua, nhìn chăm chú con trai): Ta đã làm?
Eldarion (gật đầu liên tục): Vâng! Cha đã hứa sẽ đưa con đi ngựa, vào đêm giáng sinh! Aragorn (nhớ lại lời hứa của mình): Theo như con nói, ta đã hứa, nhưng không phải (anh nhìn ra cửa sổ ngồi thẳng dậy nhìn mặt trời chiếu sáng trên bầu trời) lúc bình minh! Eldarion! Naneth không đánh thức ta dậy? Ta có việc phải làm hôm nay!
Eldarion (nhún vai nhìn cha mình): Con không biết, chúng ta có thể đi bây giờ không? Aragorn (ngồi bật dậy vật lộn khỏi giường): Chưa, Eldarion của ta. Có lẽ tối nay hoặc chiều nay, thời gian rảnh.
Eldarion (run rẩy môi): Con muốn đi ngay bây giờ, Ada!
Aragorn (nhìn con trai buồn bã): Có lẽ cha có thể chơi cùng con một chút, đắp người tuyết cùng nhau nhé!
(Khi bước vào đại sảnh, ngạc nhiên đến lập tức với 24 người, quả thật quá đát rồi luôn)
Ingil (anh ta lập tức ôm lấy khiến Aragorn choáng váng): Elessar của tôi, anh khỏe chứ?
Lucy (nhìn thấy cậu bé Eldarion, cô cười tươi khiến cậu bé vẫn còn chút lỏn lẻn đỏ mặt, cô càng cười vì Elrond biết rằng cậu ta y hệt cha mình hồi 8 tuổi lần đầu gặp Lucy): Làm tốt lắm, con trai! Với một ly trà sữa nhé!
Eldarion (cười tươi): Vâng ạ! Con cảm ơn cô!
Eomer (mỉm cười): Eldarion! Con có muốn đi cùng ta cưỡi ngựa, có lẽ nên để hai vợ chồng ở một mình.
Caliel (lên tiếng): Nghe như vợ chồng son!
Lucy (quay lại nhìn Rose cùng với Boromir đang tình chàng ý thiếp nồng nàn, con bé có mái tóc bạch kim, và khuôn mặt trẻ mãi khi anh ta gần như phong sương ^^): Yvaine! Boromir! Caliel có đang nói hai người không? Hay còn cặp vợ chồng nào khác? Faramir (đã lãnh hội trình độ đá chéo sân của cô từ lâu, anh khẽ ho, khi anh đang ôm Eowyn ngọt ngào của anh): Eowyn rất nhớ mọi người, rất nhớ gia đình và tôi phải đưa cô ấy đến, tôi không chịu nổi khi cô ấy buồn bã đau khổ.
Glorfindel (lại tiến đến, khi anh vui vẻ nhìn Cauthiel của anh đang chu mỏ giận dỗi, anh hôn cô một cái. Vì gương mặt anh ta luôn phát sáng): Và cả Cauthiel tôi yêu nhất! (Cô ấy cười tươi)
Vua Elessar! Tôi muốn có một từ khi.... Aragorn! Tôi hy vọng tất cả Chúng ta đã sẵn sàng sắp xếp bữa tiệc tối nay... Xin lỗi, đức vua, vì sự hỗn loạn, nhưng... Estel, chúng ta cần...
Argorn (bịt tai chạy ra ngoài, quanh sân còn những người lính Rohan đang hát thật to, anh rên rĩ tới Cây Trắng, Arwen ở đó hoảng hốt bởi hỗn loạn, anh ngồi xuống cạnh cô): Ôi, Eru! Chuyện gì đã xảy ra thế này?
Arwen (cô ấy trả lời anh): Không phải, người em yêu! Em đi đánh thức Eldarion, nhưng khi em cố gắng đi qua, hội trường đông đến mức em không thể nào vào giường chúng ta! Aragorn, họ đã đến?
Aragorn (lắc đầu): Có vẻ Eldarion chúng ta đang đi chơi cùng Eomer!
Arwen (thở dài): Thật sự? Anh biết Eomer cưỡi ngựa thế nào?
Aragorn (anh ấy lắc đầu): Anh không cho phép, nhưng thằng bé đã đi, và chúng ta làm thế nào đây? Lễ hội diễn ra trên phố, ngựa hoang trong nhà, những Hobbit vui vẻ nhảy múa, chao ôi! Anh không thể trốn thoát!
Arwen (dịu dàng gục lên vai anh): Em nghĩ đến ngày giáng sinh đẹp, yên tĩnh... cùng gia đình mình... xe trượt tuyết... Eldarion sẽ nắm giữ tinh thần kỳ nghĩ, bây giờ cậu bé nhà chúng ta không có nơi nào để nhìn thấy trong nhà chúng ta.
Aragorn (dịu dàng hôn lên tóc cô, anh nhìn xuống bụng to của cô): Ít ra, chúng ta ở cùng nhau tại đây, một nơi tuyệt đẹp!
Arwen (dịu dàng nhìn xuống thành phố trắng đầy tuyết lấp lánh): Em nhớ bài hát của Lucy ngày giáng sinh đầu tiên khi chúng ta ở đây, một nơi tuyệt đẹp!
Aragorn (anh ấy cười nụ cười mở vui vẻ, giọng trầm thấp): Và Giáng Sinh ở VÙNG ĐẤT THẦN TIÊN TUYẾT TRẮNG (Winter Wonderland) UHMM, không tệ chút nào! Ingil (anh đến bên họ, anh thấy người cần tìm): Faramir! Boromir! Và Haldir!
Faramir (nhìn quanh quay cuồng): Là gì, chàng trai?
Haldir (nhíu mày, anh rất lo lắng, anh đang tìm quanh): Ingil! Caliel, anh có thấy? Boromir (lắc đầu, anh ấy chỉ toàn để ý trận chiến, giờ anh quan tâm cô nhiều hơn, Rose của anh): Và Rose? Rose của tôi?
Ingil (anh nhìn lấy họ, sau đó anh thật sự lo lắng): Lucy cùng các cô ấy đi bộ ra ngoài đã 15 phút. Chúng ta cần tất cả những con ngựa ra khỏi phòng này cho tối nay, có phàn nàn và đe dọa phong tỏa nếu chúng ta không xử lý. Và cuộc thi cho những người tối nay... liệu?
Faramir (giơ tay lên): Đủ! Dừng lại! Chúng ta không thể lấy ngựa ra, vì chúng sẽ đến Minath Tirith. Các Hobbit hãy nói là ai đó đã làm sữa trứng và ném chúng đi, còn với cuộc thi đẫm máu hãy hũy đi.
Haldir (nhìn sang Ingil): Chắc chắn các cô gái sẽ an toàn thôi!
Boromir (nhìn Eomer đang dắt ngựa vào, Eldarion toàn thân ướt sung và run rẩy điên cuồng, ngoài trừ món ăn cậu nhóc đang cầm cho thấy các cô gái đã ở bếp): Eldarion, đi tìm lại Rose, cô ấy sẽ giúp cháu không run rẩy đóng băng đến chết lạnh, cha mẹ cháu đâu?
Aragorn (đang ôm lấy Arwen nhìn thành phố đang nhộn nhịp dưới sân, anh ấy im lặng nhưng vui vẻ): Có vẻ anh đã kiệt sức khi anh là vua. (Faramir cùng Boromir lao tới lập tức phá hỏng khoảnh khắc ngọt ngào)
Faramir (anh rên rỉ): Cảm ơn lòng tốt cho tôi tìm thấy anh! Tình hình bên trong thật khốc liệt! Với cuộc chiến phá vỡ đang diễn ra, một số mất tích, Ingil đang cố sức tìm vợ anh ta cùng các cô gái Chúng ta.
Boromir (vỗ vai em trai, bình tĩnh, anh nói tiếp): Tôi chắc nếu không giải quyết, Rohirrm đẫm máu không dừng và các Hobbit họ sẽ lạnh cóng trong các phòng ăn. Faramir (anh ta nói): Chúng ta thật sự hết thời gian.
Arwen (nhìn hai chàng trai quay đi vào trong, cô nhìn lên một cách buồn bã): Không có cơ hội được đi xe trượt tuyết ngay bây giờ!
Aragorn (đứng dậy): Ôi chao! Những người này, Eldarion sẽ không vui trong kỳ nghĩ giáng sinh, có lẽ phải làm sao đây?
Arwen (gợi ý): Gửi con cùng các cô em gái đến Imladris!
Aragorn (anh bối rối): Cha cùng Lucy đã đi hồi lâu ở đâu đó... (anh hoảng hốt thấy Arwen đột nhiên há hốc miệng và ôm lấy bụng). Arwen!
Arwen (cô ấy cố gắng): Aragorn! Em nghĩ em sắp sinh!
Aragorn (anh thấy rõ là Ingil đang biên đạo điệu nhảy vui vẻ cho một cuộc thi, anh chạy nhanh qua cổng hội trường phòng ngự triều, anh hét lên gấp rút khắp hành lang): Mọi người, dừng lại! Ra ngoài ngay! Nữ hoàng đang chuẩn bị sinh. (Và sau đó, tất cả nhanh chóng giải tán ngay, nghiêm chỉnh vào hàng, khi anh gần như kích động). Ai đó mau tìm cha, cô Lucy, còn cả Eowyn, Rose! Làm ơn dọn đường! Các cô ấy đâu nhanh lên dễ dàng. Arwen! Em ổn chứ? Em có cần giúp không? Mau các cô gái đâu, xin hãy giúp?
Faramir (anh ấy nhún vai): Ra ngoài nào!
Aragorn (anh ấy gầm lên): Ra ngoài! Nữ hoàng đang sinh con!
Arwen (nhăn mặt, nở nụ cười đau đớn): Em không sinh con.... (cô nhăn mặt cơn co thắt đến đầu tiên). Aragorn...
Aragorn (nhẹ nhàng đặt cô lên giường, anh quằn quại trong đau đớn, cảnh tượng bị đâm vào trái tim anh): Được rồi, anh đây, anh ổn.. Arwen! Cố gắng lên em! Anh ở đây, anh đã ở bên em...
Arwen (nghiến răng): Tất cả là lỗi của anh!
Aragorn (anh lập tức nói): Arwen, oh, anh xin lỗi! Chúng ta sẽ không bao giờ có đứa con nào khác nữa...
Arwen (cô ấy nắm tay và thư thái khi cơn đau thắt qua đi): Em chỉ nói đùa, nhưng làm ơn, em cần họ.
Aragorn (quay sang họ nói, và họ lập tức đi, anh nghĩ họ "Khách không mời... đến gia đình... cuộc thi tiên tộc.... con tôi sắp sinh ra"): Làm ơn! Mọi người đã nghe hãy đi tìm họ! (Anh quỳ cạnh giường của Arwen, nắm tay cô thật chặt). Nó đang đến, anh phải làm gì đây?
Arwen (cười một cách khó khăn cô nói): Thư giản nào, Aragorn! Sẽ mất hàng giờ để đứa bé đến. Chúng ta không may mắn như vậy để nó đến sớm.
Aragorn (quỳ xuống): Anh ở đây, ngay bên em, em yêu!
Eldarion (cậu bé đi lập tức vào ngay): Ada, Nana! Xin thứ lỗi là con, ai cha con đi ngựa cùng Eomer và anh ta khiến con lạnh. (Cậu bé giọng yếu ớt, khịt mũi, sau đó trông đáng sợ) Sau đó con sẽ bị bệnh cho đêm giáng sinh.
Aragorn (phì cười, anh vỗ vai): Con đang cư xử như một kiểm lâm thay vì hoàng tử đấy, Eldarion! Hmmm! Nên quay lại Mirkwood mùa hè năm 2969, thời đại thứ hai.... Khi mẹ con phá vỡ trái tim cha.... Bài hát và kỷ niệm....
Eldarion (ngập ngừng và cậu bé ngủ khì): Hmmm... Giáng sinh vui vẻ, cha yêu! Aragorn (mỉm cười nâng cái choàng lên cho cậu nhóc ấm áp, anh hôn lên trán cậu): Ngủ ngon, Eldarion yêu quý của ta! (Và anh nhớ ra, anh vội vã chạy qua hành lang suýt trúng 4 hobbit cùng một người giúp việc, anh mở tung cánh cửa vội vã). Arwen, chuyện gì xảy ra vậy?
Lucy (trừng mắt nhìn Aragorn, cô nhìn sang Elrond đang giúp đỡ cho con gái ông khi cô ấy đang thở khó khăn): Aragorn! Anh không dừng lại được à? Anh hãy bình tĩnh thì cô ấy mới ổn, chỉ có 30s thôi làm ơn! (Cô ấy nhìn Arwen dịu dàng). Arwen! Hít thở thật sâu, thật nhẹ nhàng và thở ra thật mạnh, bình tĩnh nào! Nào, 1 – 2 – 3 - ... --- 30!!!!
(Khi đó Faramir điên cuồng, Borormir cũng thế, chuyện gì xảy ra họ chỉ đi dạo 3h trước, 10' nhanh)
Caliel (cô ấy chạy nhanh vào trong, xuống con ngựa trắng, cô ấy nhào vào lòng Haldir): Ôi, chúa tôi! Làm ơn! Các cô ấy Eowyn cùng Rose đang bị mắc kẹt trong hang động tuyết đổ sụp, nghiêm trọng làm ơn nhanh lên. Còn cả Lothliriel.
Eowyn (nghe tiếng động, cô ấy nói vọng ra): Ồ, Caliel! Chị mang đến tuyết trong bình rồi!
Eomer (lập tức hỏi ngay): Lothliriel có ổn không?
Eowyn (trả lời ngay): Cô ấy đang rất lạnh. Môi cô ấy tái xanh, cô ấy nửa tỉnh nữa mê. Em và Yvaine đang cố giúp đỡ cô ấy bằng ánh sáng và cái ôm.
Boromir (anh nhìn lo lắng, nếu có thể, anh muốn ngay lập tức): Rose!!!
Rose (giọng cô dịu dàng vang lên): Em ổn, Boromir! Dùng lửa ....
Faramir (căng thẳng): Phải, là một trận bão tuyết, chúng ta phải cứu họ ra.
Họ đốt một ngọn lửa nhẹ nhàng quơ và nó tan chảy, đống băng được đào bới lập tức bởi ba chàng trai, họ kéo cô ra nhẹ nhõm và quấn ngay các cô gái họ trong áo choàng của mình lo lắng về nhiệt độ thấp xuống.
Lothliriel (trông có vẻ sắp ngất): Đây là ba giờ tồi tệ nhất trong đời tôi!
Eomer (ôm cô nhẹ nhàng): Em đang lạnh quá à? Áo choàng lông của anh khá nặng nề với em...
Lothloriel (cô rên rỉ): Vì em ở dưới hang động 5 feet với họ.
Eomer (ôm cô): Anh đồng ý là thật đáng sợ.
Yvaine (trong cái ôm chắc chắn ấm áp của Boromir, cô cười nhướng chân hôn môi anh, họ triền miên, và sau đó như nhớ ra điều gì, cô ấy sau đó nhìn lập tức sang Caliel): Chị Caliel! Điều đó nghĩa là chị Lucy đang cùng chúa Elrond đang hỗ trợ Arwen?
Eowyn (ngẩng đầu trong cái ôm của Faramir): Nữ hoàng Arwen sẽ sinh?
Faramir (ôm lấy cô yêu thương nhìn cô và ngồi xuống bên cô ấy): Chỉ có em, Eowyn! Có em bên anh. Vì anh, đừng để nguy hiểm lần nào nữa em nhé!
Eowyn (mỉm cười dựa vào lòng anh): Em thật ngốc để hiểu cái logic vì sao quả cầu tuyết để chơi khiến cho tuyết lỡ thế này, thành tích đáng có của quả cầu tuyết! Eldarion (khóc lớn đi ra khỏi):Ồ ô! Ai cướp Naneth của tôi! Tôi ghét em bé! Ghét ghét! Eowyn (ngồi cười một cách điên cuồng trong lòng của Faramir): Faramir! Cậu bé thật đáng yêu, sao cậu nhóc không đi tìm Ingil cho cuộc thi?
Faramir (anh bật cười): Anh chắc chắn một điều là Ingil "mặt chua" anh ta rất có vẻ bị bỏ rơi và cả hai có thể cùng ngắm sao trên trời.
Eowyn (càng cười nhiều hơn): Chắc chắn là họ đang tốt.
Lothliriel (cô ấy đang cười thật sự trong lòng Eomer): Ôi chao! Em có thật sẽ chịu nghe Eowyn đang hát không cơ chứ, ba tiếng đồng hồ đau khổ!
Eomer (vui vẻ): Hãy đến cùng họ, tình yêu của tôi! Tham gia và vui vẻ! Không có lý do gì ở lại đây!
Lucy (ôm một đứa trẻ cô ấy lau sạch sẽ): Anh Elrond, xem này một đứa trẻ đấy! Và là một cô gái được ban phúc trong lễ Giáng Sinh, sinh nhật cô bé là Lễ giáng sinh năm trước.
Elrond (mỉm cười nhìn cô bé con, anh hôn nhẹ lên trán Arwen, anh nhìn đứa trẻ): Có lẽ con bé là thiên thần nhỏ cho Giáng Sinh chúng ta, con yêu!
Arwen (ẵm cô bé, khi người hầu dọn dẹp xung quanh sẵn sàng để vua của họ bị đuổi được bước vào, anh ta đã làm sàn nhà sắp thủng mất. Nữ hoàng vương quốc thống nhất cúi xuống hôn cô bé): Con gái yêu của mẹ!
Aragorn (được phép tiến vào, anh ngồi xuống bên giường của cô, anh nhìn đứa trẻ, hoàn hảo: Má đỏ hồng hào, tóc đen mở sau đó, tai nhọn hoàn hảo): Công chúa nhỏ bé chúng ta thật sự được sinh vào ngày Giáng sinh. (Anh nhìn Elrond cung kính). Thưa cha! Cha hãy đặt tên cho bé con của chúng ta! Arwen cùng con đã bàn và quyết định để cha đặt tên cho điều đó!
Elrond (mỉm cười nhìn khuôn mắt yêu như con gái ông): Bé con tên là Silmiensin nhé! Ngôi sao Giáng sinh của chúng ta!
Lucy (dịu dàng cười, cô điểm một giọt đỏ máu lên trán cô bé, cô khẽ hôn xuống): Silmiensin xinh đẹp, phước lành ngày giáng sinh, con sẽ sống thật hạnh phúc và đẹp như mẹ của con vậy. Ngôi sao Giáng Sinh, ngôi sao Belem của cô!
Aragorn (lẩm bẩm thích thú cái tên): Ngôi sao mùa đông, nàng Silmiesin xinh đẹp, đó là tên của con à? (Anh chọc con gái, và cô bé cười khúc khích thật vui vẻ). Arwen!
Arwen (bật khóc): Chúng ta có con gái, một đứa con gái đáng yêu!
Aragorn (hôn lên đỉnh đầu của cô, anh nhìn người vợ xinh xắn của mình ôm cô con gái xinh đẹp của họ, thật hoàn hảo và hoàn hảo): Cô bé đẹp như mẹ cô bé vậy!
Lucy (cô dịu dàng hát, mắt Elrond sáng lên, bài hát về lời tiên tri, đúng là như thế cô bé của họ):
Khi được đón chào vào không gian huyền hoặc Ngàn sao lấp lánh, lấm tấm trên trời
Chỉ một vì sao trong chuỗi những vì sao
Có thể đón bắt ánh mắt lang thang của kẻ tội đồ
Nó là ánh sáng của tôi, sự dẫn dắt của tôi, là tất cả của tôi,
Nó truyền cho những điềm u tối ngưng lại,
Xuyên qua bão tố và hiểm nguy nô lệ
Nó đưa tôi đến bến an bình.
Giờ đây đã an toàn bỏ neo, hiểm nguy của tôi đã qua,
Tôi sẽ hát, trước tiên trên vương miện của đêm,
Vĩnh cửu và đời đời vĩnh cửu
Ngôi sao – Ngôi sao Belem.
Arwen (dịu dàng nhìn cô): Cảm ơn cô, cô Lucy! (Silmiesin duỗi cánh tay nhỏ xíu cuộn tròn trong nôi, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ khi được mặc chiếc áo trắng ấm áp).
Con bé có đôi mắt của anh!
Aragorn (trượt cánh tay vòng quanh eo cô): Và vẻ đẹp của em! (Anh nghĩ một lúc). Chúng ta có một đứa con trai, phải không?
Arwen (thở hổn hển xuống giường, Aragorn hoảng hốt đỡ cô ấy, Lucy cùng Elrond tốt đã thay y phục sau tắm rửa sạch sẽ sẵn sàng cùng mọi người): Nhanh, Aragorn! Eldarion, bé con bệnh và em lo lắng không gặp một ngày rồi!
Eldarion (hân hoan): Naneth, con vui với câu chuyện cổ tích!
Eowyn (cười to, dấu vết mệt mỏi, bệnh đi mất): Nữ hoàng, cô không nhớ Chúng ta đã mượn con trai cô?
Arwen (ngã gục cánh tay chồng): Em cần nằm xuống.
Aragorn (đặt cô gái đang kiệt sức lên giường, tốt, anh bước ra giữa sân tuyên bố): Vui lòng chú ý! (Tất cả im lặng trừ vài Hobbit, anh hắng giọng, họ đã im). Sau nửa đêm nay, Nữ hoàng đã sinh ra một cô gái xinh đẹp, khỏe mạnh, với sự giúp đỡ của chúa Elrond của Rivendell và Nữ hoàng Lucy, công nương ánh sáng phương Đông. (Anh cúi chào cung kính, Lucy nhanh chóng vào lòng Ingil, Elrond lại nghiêm chỉnh nhưng có thể thấy mắt ông có nụ cười). Chúng ta đã đặt tên cô bé là Silmiesin, NGÔI SAO MÙA ĐÔNG, NGÔI SAO GIÁNG SINH của chúng ta. Trong ba ngày nữa, chúng ta sẽ có phần giới thiệu chính thức cùng những người Gondor! (Anh nhìn sang Ingil cùng Lucy, anh cúi đầu, và anh mỉm cười). Khi ra khỏi phòng đêm nay, tôi cảm thấy rất có năng lực, Ingil. Cảm ơn cả hai!
Đêm đến thật hạnh phúc trong bữa tiệc, nhảy múa và niềm vui của đêm
Giáng Sinh an lành, đến thời gian, tất cả đều được tặng quà dưới gốc cây
Lucy (cô ấy mở món quà ghi tên cả hai, cô bật cười, sau đó cô đưa Ingil nháy mắt): Tôi nghĩ chúng ta đã thật sự có một ngôi sao của đêm Giáng Sinh ở đây, và vì thế từ giờ trên đỉnh cây Linh Sam sẽ có một ngôi sao vàng lấp lánh dành cho tất cả chúng ta.
Arwen (mỉm cười khi cô ấy đã thật sự tốt hơn): Eldarion, lại đây! Có một người quan trọng cho con! (Khi cậu bé đến, cô nhẹ nhàng ẵm ra). Silmiesin, em gái của con! Con hãy chạm nhưng nhẹ nhàng nhé!
Eldarion (mỉm cười khi cô bé cười khúc khích): *Xin chào, Silmiesin. Hãy gọi là anh trai Eldarion, đừng gọi là Elly*
Lucy (phì cười, cô ấy cố gắng để không té, Ingil đưa tay ôm cô đồng thời chính là đỡ vợ mình không té): Đáng yêu quá đi!
Arwen (dịu dàng mỉm cười): Uhmm! Chắc chắn chú Elladan cùng chú Elrohir sẽ hướng dẫn con làm một cách khiến cuộc sống cô bé trở nên khốn khổ.
Eldarion lại cười, mơ hồ ngã lưng lên cánh tay Aragorn, và mút ngón quay lại ngủ, Silmiesin cũng thế. Một giáng sinh tốt lành, lời ca tiếng hát, cùng cây trắng đẹp đẽ đã tốt. Tình yêu lại ngân vang. Họ đang chìm vào giấc ngủ.
Aragorn (trước khi vợ anh chìm vào giấc ngủ, anh mơ hồ cho cô một nụ hôn và câu nói, anh dịu dàng): Giáng sinh tuyệt nhất chúng ta có. Anh yêu em, Arwen Undómiel!

Cont - Đoản văn  Asterin & Ingil   (Star Cycle) - Nguyên truyện PDF về họ gồm 1 quyển 1600 trang

(Narnia Fanfiction _ The Star Cycle_ fanfiction)
Edit và bổ sung

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#diary