III.Ngôi sao 🌌🌊♒️I.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ghi chú cuối đoạn truyện đoạn trích truyện tình biển và hoa:

Phân đoạn 11:
TRỊ THƯƠNG BẰNG BÀI HÁT CỦA CÔ ẤY
(Hát  "Healing Incantation")
*Flower, gleam and glow
Let your power shine
Make the clock reverse
Bring back what once was mine
Heal what has been hurt
Change the Fates' design
Save what has been lost
Bring back what once was mine
What once was mine*
Chị của em, em đã từng biết rất nhiều về tình yêu trong sự chứng kiến từ thế kỷ này sang thế kỷ khác, cũng như mẹ chúng ta. Điều duy nhất mà em có thể chịu được khi chiến tranh, đau đớn, lừa dối, ghét nhau... nó làm em chỉ muốn quay đi không bao giờ nhìn lại nữa. Nhưng, em có thể chịu được, em muốn nhìn thấy tình yêu của nhân loại, dù ta có thể tìm kiếm đến tận cùng vũ trụ thì cũng không thể thấy cái gì đẹp đẽ hơn điều đó nữa. Tình yêu là không điều kiện, không thể đoán trước được, nó đến bất ngờ, không thể kiểm soát, không thể kìm nén, nhưng nó dễ biến thành sự thù ghét. Điều quan trọng nhất của tình yêu, đó là trái tim ta luôn luôn thuộc về nhau, không cần sự trao đổi, không quà, không tài sản, không cần sự dâng hiến, không có gì ngoài điều chúng ta biết rõ là trái tim đối phương và trái tim đó có chỗ dành cho ta. Chúng ta là hình dạng của một con người, nhưng lại có trái tim của vì sao, Cha đã nói rằng sẽ không có ai có thể sống mãi mãi ở thế giới loài người, trừ người có trái tim của một vì sao, và để làm điều đó, đó là ngọn nến Babylon được thắp sáng, sống hạnh phúc đời đời kiếp kiếp"
Đó là bông hoa đẹp nhất tượng trưng cho sự vĩnh hằng. Aslan như một đứa trẻ và thỉnh thoảng còn rất teen nữa. Gia đình ta đã được học nhiều điều từ ông ông ấy đã kể ta nghe về mình làm sao để có lọ thuốc trị thương. Ông ấy kể là mình đã cắt đóa hoa khi nó đang ra hoa và nấu tan chảy cùng hơi giá lạnh làm thành lọ thuốc trị thương và giao cho ÔNG GIÀ NOEL tặng chúng cho dì. Đóa hoa đó có tác dụng làm bùng cháy ngọn lửa bất diệt của sự sống, hồi sinh trái tim hàng tối cho Narnia... Ở trong khu rừng phía tây nơi mà lịch sử gia đình ta bắt đầu và họ nói đó là loài sinh vật tốt nhất để bảo vệ mọi người khỏi cái ác.
Cuộc phiêu lưu đã thay đổi tất cả trong sự biến mất, lạc bước, những sự tìm kiếm rõ ràng hơn trong cuộc phiêu lưu, truyện cổ tích luôn có một hạt sự thật trong đó, không si ngốc nghếch để mãi mãi như vậy, vì chúng ta học hỏi từ những sai lầm trong quá khứ, để tiếp tục tiến về phía trước trong sự phát triển thay đổi tuyệt vời, tiến vào khoảng không của cuộc phiêu lưu mới mà không dừng lại quá lâu để tự trách bản thân mình.
Khi tinh tú chiếu lấp lánh
Gió thở than ngưng đọng
Khi bóng đêm phủ ngoài đồng
Có ánh nến lập lòe
Từ túp lều trên đồi cao
Đèn soi sáng dẫn tôi về
Ôi ngôi nhà êm ái ngôi nhà xinh xắn
Tuy đơn sơ nhưng không đâu bằng nhà.
Dưới ánh sao, dưới ánh sao,
Chúng ta hãy rong chơi, vui vẻ và thong dong.
Bởi không có gì trên thế gian này
Thân ái bằng một nửa em và anh.
Như những nàng tiên trong bóng mát
Của khu rừng chúng ta ẩn vào,
Với tiếng hót líu lo của chúng ta,
Bởi đêm tối tạo ra cho khúc ca.
Khi không có ai lắng nghe,
Hoặc khiển trách chúng ta về niềm hân hoan
của chúng ta
Dưới ánh sao, dưới ánh sao,
Chúng ta hãy rong chơi, vui vẻ, thong dong.
Và....
Trong ánh sao, trong ánh sao,
Khi ánh dương khép lại giọt sương,
Khi họa mi cất vang tiếng hót
Bài hát cuối cho bông hồng;
Trong đêm thanh vắng mùa hạ
Khi gió nhẹ đùa vui,
Từ tia sáng lấp lánh của nhà chúng ta
Chúng ta sẽ nhẹ nhàng trốn đi.
Nơi nước bạc thầm thì,
Bên bờ đại dương,
Dưới ánh sao, dưới ánh sao,
Ta lang thang, vui sướng và tự do.

Phân đoạn 12:
MERMAID
1. Khi Mermaid gặp chân mệnh của đời mình, người hôn phối có khả năng đọc được tâm trí của họ và yêu họ (dĩ nhiên);
2. Mermaid có khả năng xóa đi ký ức của con người chỉ bằng cái bắt tay khi họ không muốn họ nhớ về chuyện của mình;
3. Ở trên bờ họ sẽ có hình dạng con người, nhưng một khi xuống nước họ sẽ hóa thành Tiên Cá xinh đẹp;
4. Họ có thể cho người khác thấy ký ức liên hệ giữa họ và người đó;
5. Tiên Cá (chỉ có một người được xem như là một nữ thần xinh đẹp đó là nữ thần Calissa, một trong những tạo hóa của Ngài);
6. Có hai loại tiên cá:
a. Tiên cá xấu tính: Mê hoặc bằng giọng hát, để thủy thủ té xuống biển chết, sau đó họ sẽ lén lút lấy xương làm dụng cụ âm nhạc;
b. Tiên cá tốt tính: cất giọng hát thông báo về hiện tượng thời tiết xấu sắp xảy ra, giúp các tàu thuyền nhanh chóng chuyển hướng  hoặc ghé vào hòn đảo nào đó để tránh. Cũng có khi họ cứu sống những thủy thủ bị đắm tàu. Những thủy thủ này sau đó sẽ ở lại đảo/ dưới đáy đại dương sinh con đẻ cái cùng người cá và dần dần biến thành "Mermen" – người cá nam.
p/s: Tuy nhiên, NỮ HOÀNG CALISSA luôn phát hiện những hành động của các nàng Tiên Cá xấu tính đó, bà sẽ dùng tấm lưới dày của mình vớt tất cả các thủy thủ rơi xuống biển, họ sẽ thành cư dân của đại dương dưới hình dạng một Người cá Nam kết hôn và sinh con cùng những nàng tiên cá tốt đẹp. Dĩ nhiên, sẽ có sự trừng phạt rất khắc nghiệt, vị thần biển chồng bà sẽ cho lệnh đày họ xuống hòn đảo trên các mỏm đá trên đảo Anthemoessa nằm giữa vùng biển Sicily và Italy.
7. Các nàng Tiên cá có khả năng tiên tri: một nàng tiên cá đột nhiên xuất hiện và tiên đoán về một mùa màng thất thu cùng một đợt dịch bệnh sắp xảy ra để người dân chuẩn bị phòng tránh;
8. Biến hình nhiều hình dạng;
9. Con người sẽ sống lâu hơn bình thường – 800 tuổi: Có một bí mật là nếu bất kỳ con người nào vô tình ăn được một chỉ một miếng thịt của nàng tiên cá (những nàng tiên cá xấu tính) người đó trở nên bất tử hoặc sống một quãng đời rất dài, lên đến 800 tuổi;
10. Cuốn sách "Speculum Mundi" do đích thân Bộ trưởng Anh John Swan xuất bản có ghi chép rằng người cá tỏ ra hòa nhập với cuộc sống của "người trần" khá nhanh;
11. Mái tóc xanh dương, gương mặt giống như loài người, hai tai họ nhọn lên đều và giọt nước mắt họ khóc sẽ hóa thành ngọc trai;
12. Họ có thể thở dưới nước và con người thì không (trừ khi con người được ban sinh mệnh của Người Cá, chấp nhận ở lại kết hôn trở thành cư dân đáy biển – có trường hợp sau đó nhớ nhà gì đó, họ quay lại đất liền, thì nhân gian đã qua mấy trăm năm, gia đình họ mất từ lâu, sau đó họ sẽ không bao giờ quay lại được nữa, có thể buồn bệnh chết hoặc là tan thành tro bụi, tùy mức độ - Trong trường hợp thời gian ngắn, chỉ có một cách là dùng một loại tảo biển tên là Ellenya);

Phân đoạn 13:
Những vì sao – Varda, Lilliandil, Lilliendil, Arwen cùng Ramandu – một ngôi sao Bethlehem vinh quang, Ngôi sao nổi tiếng đã được sinh ra bởi một thế giới cũ – con gái Evenstar - quyết định sự sống của con người thế gian:
Thực hiện một cách lại vui vẻ, một cách tốt nhất để thấy điều tốt đẹp ngay từ đầu, những khoảnh khắc đáng trân trọng. Đó không phải là sự vinh quang hào nhoáng, không phải các vì sao sẽ nhảy múa trên bầu trời để tuyên bố sự hiện diện của Người, không phải thông điệp bài hát đó là niềm vui và hy vọng, một lời hứa cho những ai sẽ nghe được Người, rằng Người yêu thương họ thì những người theo chân Người sẽ được giữ trong cánh tay bảo vệ của Người. Những ngôi sao không quá khác biệt nhau, giữ được bản chất của mình bất kể địa điểm hay ở bất kỳ thế giới nào, họ hát những lời khen ngợi Người đã để họ ở đó, để có VŨ ĐIỆU VĨ ĐẠI.
Chúng ta tuyên bố thông điệp của mình, mặc dù những ngôi sao khác nhau sẽ làm vậy theo cách khác nhau, trái tim sẽ luôn luôn giống nhau. Một cách khôn ngoan và cổ điển, để còn nhiều điều tuyệt vời thế nào, nếu chỉ có một người có thể biết tất cả mọi thứ, sau đó phần còn lại của chúng ta hài lòng với niềm vui liên tục với sự hiểu biết ngày càng tăng của mình. Không có sự phân biệt nào về tầm quan trọng đối với bất kỳ tuyên bố yêu thương nào về Người mà chúng ta đã được phép đưa ra.
Bởi vì bất kỳ tin nhắn nào của chúng ta đưa ra còn phụ thuộc vào niềm tin của đối phương? Nhiều người cầu nguyện dưới vì sao, vẫn có người nghe và chọn không hành động theo nó, có người nghe và vẫn trả lời. Nó khác nhau ở thời điểm và thế giới sẽ khác bởi người chọn cách lắng nghe. Có lúc nào đó là những cái tai điếc không thèm nghe đến, dù những ngôi sao đã cho họ biết về vị Vua thật sự của các vị Vua. Có thế giới như ở đây của chúng ta, những người không chỉ nghe, mà còn tham gia, với những món quà danh dự được trao tặng cùng vinh quang xứng đáng đầy tài năng, đó là phước lành của những vì sao.
Ở đây, phước lành lan tỏa thật sự bởi bài hát được nhảy với những VŨ ĐIỆU VĨ ĐẠI thật sự với những niềm vui của chúng ta ở đây, ấm áp và mạnh mẽ vang lên bầu trời biến bài hát của những vì sao thành điều chúng ta muốn nói thật sự, với nhiều cách yêu thương mà chúng ta biết rõ nhất. Chào mừng sự ra đời của ĐẤNG CỨU THẾ!
Đã từng có lần chúng ta từng cho rằng mình đã hiểu rõ hoàn toàn, nhưng giờ đây rất rõ sự hiểu biết chỉ là một phần nhỏ của sự thật ở thế giới thật sự này. Thật thú vị để khám phá, một điều thú vị mà chị luôn tự hỏi đã trở nên rõ ràng, và nó đã mang lại cho chị một niềm vui. Tại sao Narnia cũng có Giáng Sinh, khi ở đất nước chúng ta ở Arda cũng đã có? Cuối cùng chị đã hiểu, em gái em không nên cười một cách thích chí khi đọc đến đây, em rất bí ẩn rồi. Giáng sinh là lễ kỷ niệm ngày sinh mà Người giáng thế ở phàm gian, và lễ phục sinh ngày mà em ở Bàn Đá cùng Người cũng tương tự như thế không, Người hi sinh không phải để cứu một Người mà để cứu những người khác nữa. Người làm thế ở Narnia, để thế giới thật sự cũng xảy ra như thế như đúng bản chất vì lợi ích tất cả mọi người trên thế giới, nhưng Người đã làm. Và bị đối xử tàn bạo, cũng như em đã biết... Để rồi sau ba ngày, sự phục sinh đã quay lại, ánh sáng tỏa sáng trong bóng đêm tối tăm. Em gái chị biết em đang rất hạnh phúc như chính em là ánh sáng trái tim Người. Có thứ gì đó trên trời không thể nghe được, đó là âm nhạc của các vì sao, âm nhạc chưa bao giờ ngừng lại từ khi họ xuất hiện, liên tục dài lâu mãi mãi. Quen thuộc để ta luôn lắng nghe hàng đêm, mọi lúc có thể cho phép, và ở mọi lứa tuổi. Không bao giờ ngừng lại ca khúc về Người, với mỗi ngôi sao là bài hát riêng của Người, để họ chơi trong giai điệu lớn của thiên đường. Mặt trời cũng tham gia với ánh sáng ấm áp mà chúng ta tìm thấy ở Người, Mặt trăng phản ánh tình yêu và sự dịu dàng mà anh ấy phản chiếu từ ánh sáng Mặt Trời. Họ luôn nghiêm trọng trong sự tuyên bố về Người, không ai trong chúng ta có thể nghe mà không bao giờ nhảy theo điệu nhảy vui vẻ của họ, vì họ sẽ luôn ca ngợi Người như chính bầu trời đêm chị đã luôn nhắc nhở họ theo chân Người.

Phân đoạn 14.2
Hai điều ngăn chúng ta hạnh phúc, sống trong quá khứ và quan sát người khác;
vì vậy hành động chính đáng, yêu thương bước đi khiêm nhường để có thể giúp đỡ người khác như một đặc ân và vinh dự.
  Khi cuộc sống đặt chúng ta vào khó khăn, đừng hỏi 'Tại sao lại là tôi?' mà hãy nói 'BIẾT ƠN ĐÃ ĐỒNG HÀNH CÙNG TÔI' bởi vì khó khăn thường chuẩn bị cho những người trông bình thường một số phận phi thường của định mệnh.

Không thể giải thích loại tình yêu như ở đây:
- Susan sẵn sàng từ bỏ Adelaide Elfleda Estherilys  để bên người cô ấy yêu;
- Edmund không gặp Serena suốt 1800 năm, nhưng họ vẫn yêu nhau bằng tất cả những gì họ có.
"Lucy!" – Gavan ôm lấy cô ấy – "Nghe này, mặc dù chỉ một ngàn hoặc nhiều ngàn năm hơn, anh thật sự đã nói dối để đừng khiến em kinh ngạc: chúng ta đã bất tử, bởi vì cứ sau mười năm chúng ta giữ cái nhìn của mình về cuộc sống, và chúng ta đã 20000 tuổi từ lâu nếu tính theo năm của con người."
"Ngủ và vì thế thời gian điệu nhảy các chòm sao xa hơn," – Lucy chảy nước mắt – "may mắn Người giữ cuộc sống chúng ta bây giờ, làm sao trên Dawn Treader như khu vườn đẹp đẽ mê hoặc với những mùi hương tràn ngập không khí, hoặc ngoạn mục như kỳ quan của đáy nước sủi bọt vô hình"
"Lucy," –Gavan nắm tay của cô – "rất nhiều thứ không giải thích bởi bề ngoài của suy nghĩ logic trong nhiều tình huống, bởi vì một tình huống xảy ra nhiều khi em không thể kiểm soát mà tính logic lý trí không giải quyết được, nhiều thứ bên trong sâu sắc hơn bên ngoài có được" – Lucy gật đầu.

Phân đoạn 14:
Trên đảo Coriankin chắc chắn Gavan tỏa sáng vì là những vì sao tỏa ra những màu sắc khác nhau như đỏ, cam, lam, lục và họ chỉ tỏa sáng với những người nhất định khi họ ở xung quanh. Đấu tranh giữa những tư chất Vì sao và Con Người, ½ thì muốn thờ ơ với mọi thứ diễn ra xung quanh, ½ thì sẵn sàng đề xuất ý kiến (50% lạnh lùng và 50% ấm áp)
"Anh nghĩ những đám mây sẽ là gì, Gavan?" – Cô ấy ngước nhìn những đám mây mơ màng hỏi anh.
"Anh không biết, Nữ hoàng Ngọt ngào, có lẽ là vùng đất hoang dã. Anh không thể nói gì thêm" – Anh mỉm cười ngắm nhìn Lucy đang nhiệt tình, không hề biết mệt mỏi, ngay những điều nhỏ cũng thật thú vị.
"..." – Lucy mỉm cười khi anh nhìn cô chăm chú.
"Em tràn đầy sức sống, vào lúc này rất dễ khiến anh bị mê hoặc, anh có thể dành nhiều thời gian thậm chỉ cả đời dài sau này khiến em hạnh phúc" – Anh trả lời với nụ cười nhẹ trên môi.
Lucy không biết nên nói gì, cô đỏ mặt cúi đầu, cảm giác ấm áp hạnh phúc lan tỏa khi cô bên cạnh Gavan và lắng nghe anh nói, nhìn cách anh hành động. Nó thật tuyệt vời, nhưng cô cảm thấy nó quá nhanh như một giấc mơ, cô sợ tỉnh giấc trong đau đớn.
Gavan chăm chú nhìn cô, tự hỏi mình mối quan hệ với cô sẽ đi đến đâu, có phải anh thật sự theo đuổi sự quan tâm dành cho Lucy, nữ hoàng của anh. Khi không có sự thách thức, trong lúc này, anh gần bên cô khiến anh cảm giác sự lựa chọn ấy vô cùng đơn giản, anh như không mong muốn nhiều về bầu trời nữa. Nhưng anh không thể ở bên cạnh cô, bởi cuộc sống không cho phép sự ích kỷ đó, nó đáng giá để anh hy sinh? Và trong lúc này, anh chợt nghĩ một nổi đau xé nát trái tim anh nhiều hơn, đó là sự ra đi của cô, không phải hôm nay thì ngày mai, rồi ai sẽ nói anh biết khi nào cô quay lại? Anh có thể sống với sự đau đớn đó mà không chết? Không điều này là không thể vì luôn có hy vọng sau những tuyệt vọng, anh sẽ không bỏ cuộc, hy vọng tỏa sáng như mảnh vỡ lăng kính trong bóng tối. Khi anh nhìn lại cô lần nữa, tâm trí của anh lang thang và trở về ánh mắt của cô, anh quyết định để mình hành động theo cảm xúc, anh muốn xem điều gì xảy ra vì lúc này anh biết mọi quan điểm của anh đã thay đổi toàn bộ vì tương lai ở bên cô.
"Em muốn tìm kiếm điều gì?" – Anh gật đầu về đám mây nơi xa xôi.
"Em không biết. Chỉ là em mong thấy một điều gì đó trong ngày hôm qua còn lại, khi mọi thứ vẫn còn rất đơn giản với em, như những ngày em còn trẻ hơn và lớn lên lần nữa." – Lucy nói một cách đăm chiêu và đỏ mặt khi nói lên mong muốn của mình.
"Điều đó an ủi anh rằng, với tất cả những gì mà một người đã trải qua, không phải tất cả là tốt hoàn toàn" – Gavan khẽ nói.
"Vâng" – Lucy thì thầm khi cô rời mắt khỏi anh nhìn về hòn đảo lớn.

Phân đoạn 15:
Sau bữa tối, Lucy đứng trên boong tàu với đôi mắt dán chặt về phía NGÔI SAO XANH, cô ấy cần xác định rõ nhiệm vụ của mình trong chuyến đi và món quà là tình yêu của một vì sao. Gavan đã bước sau lưng cô khi anh cần bình tĩnh¬ hơn, trong mắt của anh lúc này, nữ hoàng Lucy Dũng Cảm của Narnia chính là cô gái xinh đẹp và can đảm nhất trong toàn bộ hải đoàn của Hoàng Gia. "Đó hẳn là vẻ ngoài của Constance khi cô ấy biết người yêu mình là một ngôi sao".
"Chào Gavan! Em chỉ đang tự hỏi về Ngôi Sao đó phải như thế nào. Tất cả thật thú vị; đáng ngạc nhiên khi biết rằng một trong số những ngôi sao đó có ánh sáng tuyệt vời như anh." – Lucy nói và quay lại nhìn bầu trời, cô mỉm cười dịu dàng.
"Đó là điều em đang nghĩ đến?", Gavan nhận xét với nụ cười chu đáo, anh đến bên cạnh ôm lấy eo cô.
"Là điều đó!" – Lucy liếc nhìn anh với cái nhìn trìu mến ngây thơ đáng yêu.
"Phải! Em là người tò mò, và đó là lý do em tìm thấy Narnia trước tiên, nữ hoàng Dũng Cảm của anh" – Gavan nói và dựa vào lan can nhìn lên bầu trời.
"Đối với em, đó là lời tâng bốc đáng yêu" – Lucy mỉm cười, huých nhẹ vào vai anh trước khi anh đứng thẳng lại.
"Đó là những lời nói chân thành nhất"- Gavan thở dài một chút, liếc nhìn cô. Anh thấy cô lúc này trông rất đáng yêu, như đang tận hưởng điều gì đó, và ngạc nhiên trước những điều đơn giản như thể chúng quan trọng tuyệt vời. Anh chưa thấy ai đó nhìn NHỮNG VÌ SAO theo cách của cô ấy, yêu họ mà không không biết về họ, cô ấy như cô gái vì sao từ câu chuyện truyền kỳ, truyền thuyết Narnia.
"Chuyện gì vậy? Anh đang gặp rắc rối ư?" – Lucy chú ý cảm xúc của anh, cô khẽ dịu dàng hỏi, nụ cười duyên trong gió gieo vào lòng anh nỗi sầu muộn nhưng anh cũng quyết tâm cho một quyết định.
"Lucy!  Anh lo lắng vì em sẽ rời đi, đó là những điều sẽ xảy ra, không, em biết điều đó sẽ xảy ra bất kể em hay anh nói điều gì đi nữa. Em đã hai lần rời khỏi Narnia, anh lo lắng vì nó trở nên yên tĩnh hơn và anh chỉ nghe thấy em dù ta cách xa nhau, anh bỗng thấy rõ ràng bầu trời không quyến rũ anh cho mục đích như xưa" – Anh khẽ dịu dàng để trán mình lên trán cô, đôi mắt thẳm xanh của anh chạm vào đôi mắt nâu dần hóa thẳm xanh của cô ấy, một vài sợi tóc bạch kim rơi trên trán anh trong gió.
"Anh đang nói gì vậy?" – Lucy đặt tay lên cánh tay anh, sự quan tâm phản chiếu trong ánh mắt dịu dàng của cô.
"Rằng có lẽ anh đã không được tạo ra để trở về bầu trời, sau tất cả, em mới là bầu trời của riêng anh" – Ngừng một lát, anh mỉm cười ngập ngừng nói tiếp – "Và có lẽ quên bài hát của nó không khó như anh nghĩ"
"Anh sẽ sẵn sàng từ bỏ bầu trời vì em?" – Giọng cô vang lên trong sự kinh ngạc tột cùng.
"Và bất cứ điều gì khác!" – Gavan, anh thì thầm tiến lại gần cô – "Anh đã sai vì rất nhiều thứ; đối với em anh đã nghĩ anh có thể từ bỏ bất cứ điều gì anh phải sẵn sàng, kể cả sự bất tử. Những ngôi sao không phải là bất biến, nhưng tình yêu, tình yêu là bất biến và vĩnh cửu."
"Điều đó thật là đẹp. Nhưng anh có chắc không, vì tình yêu đó có lẽ chỉ là phép thuật mà sự tương tác của người có ma lực thu hút lẫn nhau, làm mờ đi những bài hát của bầu trời" – Lucy hỏi trong sự tìm kiếm.
"Em đã nhìn qua những gì phép thuật thu hút em và anh; anh đã học được từ  những ngày qua rằng tình yêu không chỉ là một nụ hôn hay những lời thầm thì của trái tim. Đó chứa đựng cả tình bạn, một sự thấu hiểu từ việc chia sẽ, tìm hiểu để xem qua vẻ đẹp đó. Đó không phải là cách anh trai anh phớt lờ mọi thứ về cô gái anh ta yêu mà đó là cách anh chọn để xác định tình cảm của anh dành cho em, dù cho điều đó là đúng hay sai. " – Gavan trả lời, khi anh khẽ đặt tay lên má cô, anh mỉm cười.
"Sau đó, khi chúng ta kết thúc hành trình này, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu những gì sẽ đến; đừng sống trong tương lai. Những gì sẽ xảy ra rất xa, nhưng những gì ở hiện tại nên được trân trọng và tận hường, xin hãy làm cho chúng trở nên quý giá hơn khi chúng ta nhìn lại và ngẫm nghĩ." – Lucy trả lời thì thầm vào tai anh, cô đưa tay lên má anh, mỉm cười dịu dàng.
"Em như một ngôi sao khi em nói điều này", anh nhận xét, và nghiêng người về phía trước đặt nụ hôn lần nữa lên môi cô dịu dàng và sâu sắc, cô ấy ngước nhìn anh sau khi họ buông nhau ra, đôi mắt cô sáng ngời và lấp lánh những giọt nước mắt phản chiếu ánh sáng của những ngôi sao trên đầu họ, anh mỉm cười "Vì lý do nào đó, anh đã được thấy vẻ đẹp tuyệt vời của em, Lucy!". Anh vòng tay quanh eo cô và kéo cô từ từ về phía anh. Cô khẽ mỉm cười, tựa đầu trên vai anh và ngắm nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm, từng chút một, những vì sao trong số đó.

Phân đoạn 16:
A Dance Round the Memory Tree – Oren Lavie. Cô khẽ mỉm cười khi anh trao cho cô bánh Lembitanlani và cả những thứ khác khiến cô ngạc nhiên về ngôn ngữ đẹp đó khi anh dạy cô (bất kỳ một điều gì khi thành kiến thức, dù có quên nhưng sẽ mau chóng phục hồi như cũ), trong những ngày đêm trôi qua anh và cô nói chuyện với những vì sao xa lạ trên những chòm sao khi anh nói rằng nhiều khả năng là những gì họ từng thấy bởi những người phàm trần kể từ khi tạo ra Lumea. Đôi khi, thời tiết dễ chịu vào buổi tối và cả hai lúc đó sẽ cùng ngủ trên boong, ướt sương đêm hơn là trong cabin. "Những người bạn của Narnia, thật hoàn hảo, chúng ta chờ đợi thời gian."

Phân đoạn 17:
Ở đảo Ramandu, Gavan đã dành sự giới thiệu nhẹ nhàng cho Lucy khi anh ấy cảm nhận sự cẩn thận khi đối mặt với bẻ đẹp nhiều thế kỷ của hôn thê dành cho hai người phụ nữ, chạm khắc với hay tai giơ lên trời, khuôn mặt với nụ cười trang nghiêm và những nét chạm khắc sẫm màu, tạo ra quần áo và những vương miện trang điểm cho đôi lông mày của họ theo phong cách nữ hoàng. "Họ là một Elder Ainur, những vì sao vĩ đại giữa thiên đàng, họ là những vì sao sáng nhất trên bầu trời và là một phần của The Leopard và The Spearhead, Lady Sarav và Lady Vesi là tên của họ." cô nhìn quanh những cây cột có dây leo và dương xỉ bao phủ. Sự có mặt của Lilliandil khiến cô cảm nhận mối quan hệ sâu sắc giữa họ sau nhiều năm sau này, cô cảm thấy một nét đẹp của Hy Lạp cổ trong cách bày trí lẫn sự trang nhã về trang phục và màu sắc của chiếc áo mà Lilliandil đang mặc, vẻ đẹp trang nhã trong sự bất tử trẻ trung và thông thái, không nhiều để nói khác và cô chắc thân vương Drillian đã rơi vào tình yêu của cô ấy, Vì sao sẽ không trả lời những câu hỏi mà họ không muốn phải trả lời là chắc chắn.
Coriankin, một vì sao ngu ngốc cho rằng mình mạnh hơn Aslan và gây ra cuộc chiến với người đứng đầu những vì sao, điều khiển bởi vùng đất mặt trời khiến cho Người tức giận và dưới ý nguyện của Người, vùng đất của đêm trời tạo ra ngăn cách. Thật, đây là lý do duy nhất mà những Con Người không nên biết về những vì sao là vậy, Alaaron là cách gọi Ramandu trong ngôn ngữ của vì sao.
Nithalazaar là một nửa dòng máu người và nửa dòng máu vì sao, từng là kẻ phản bội và lừa dối, khiến cho đến nay bị chế giễu và Durken cũng bị căm ghét vì một phần dòng máu đen tối từ phàm trần của họ.
Alaara cũng tức Lilliandil nàng đã biết dù cho Những vì sao có vẻ đẹp bất tử thì họ vẫn mang khuyết điểm của riêng mình, những người Ánh Sáng và đứa con của Loài Người vẫn nhảy múa trên bầu trời đêm để Saranla và Vornla họa được lòng tốt, khi về phía Đông điệu nhạc của họ kết thúc nhưng lại quên đi sự quan tâm của lòng trác ẩn. Thường thì có sự xung đột trong trạng thái bất tử và phàm nhân, một nửa không biết mình lựa chọn thế nào và từ chối lựa chọn, một lại yêu phàm nhân và cho rằng đó có thể là phép thuật lực hút của họ, một thì lạc lõng không biết vị trí của mình trong thiết kế vũ trụ để biết giá trị thật sự của mình mà không có mục đích cụ thể cao hơn tất cả. Giá trị của mọi sinh vật là khác nhau, vì không có ai có vị trí giống nhau hoàn toàn, tất nhiên theo một tần số nào đó, họ vẫn có mục đích chung. Có Vì sao như Alaara phục vụ như một người hướng dẫn những người có trái tim trung thực, khác với sức mạnh những người thân của cô, cha cô đoán trước tương lai, những người như Gavan lại ban phát ước muốn và suy nghĩ tốt đẹp ngay cả trong trạng thái mơ mộng. Giá trị của món quà không mất đi với mỗi cá thể nhất định, vì vị trí định sẵn của mỗi người là khác nhau cho nhiệm vụ, điều tốt...Đừng bao giờ nghi ngờ vị trí của mình vì mỗi người sinh ra đều có khả năng là những món quà tốt đẹp riêng biệt. Lời hứa hẹn mong muốn gặp lại của Lilliandil và Drillian thật đẹp và cũng thật tuyệt vời hơn mọi mong đợi.

Phân đoạn 18:
Vẻ đẹp và sự thanh lịch của Susan
Đức tin và tính cách tốt đẹp của Lucy
Lucy: "Tại sao anh lại làm vậy, Nithalazaar?"
Nithalazaar tò mò: "Cô gái của vì sao, ánh sáng đang dần tắt của cô đang chiến đấu bóng tối bên trong mình. Làm sao để điều đó xảy ra?"
Lucy nhăn mũi, ánh sáng của cô bây giờ giống như vậy, tỏa ra rực rỡ: "Định mệnh của phàm nhân hữu tử, hoặc những vì sao đang ở đây có máu của phàm nhân, tất cả đều đã chiến đấu với những gì có thể bị tiêu diệt bởi Bóng tối. Chúng tôi là những linh hồn, Nithalazaar. Đứng giữa ranh giới bóng đêm, khao khát vượt qua để đẩy linh hồn anh vào màn đêm vô tận không có ánh sáng sao mà anh đã tan vỡ, Người đã tạo ra Deep Magic thứ chi phối toàn bộ hành động đúng sai."
Nithalazaar: "Vậy sao? Tôi là một ngôi sao tan vỡ, cô nghĩ rằng chúng ta sẽ bước vào sự vĩnh cửu yên tĩnh, để ngủ mãi mãi khi ánh sáng không được thắp lại. Vậy hãy giết tôi đi."
Lucy nhìn anh ta nở nụ cười, cô dùng giọng điệu chân thành đầy niềm vui: "Không! Anh không cần phải là ngôi sao duy nhất quay lại với ánh sáng của mình, Ánh Sáng luôn gắn liền với Bóng tối; vẫn còn những thứ thuần khiết."
Arran liên lạc tâm trí với Gavan, anh đang bị thương nghiêm trọng, thì thầm câu thần chú. Anh biết Lucy có thể khiến mọi phù thủy quỳ dưới chân mình bằng sức mạnh của cô ấy, lý do để chiến đấu thật sự có động lực.
Nithalazaar: "Sức mạnh của phù thủy rất tốt, tôi không cảm thấy đau ghê tởm bằng thứ kim loại vô dụng đó, cô gái. Tôi không cảm thấy rằng cô mạnh đến mức có thể ngăn cản tôi."
Arran nói ngay, mỉm cười làm phiền ngôi sao tan vỡ đến tận cùng: "Trái tim của anh đen tối, ánh sáng đang bị phân mảnh, không có gì lạ khi anh không thể cảm nhận được sức mạnh ấy. Nhưng tôi cũng nghĩ rằng anh vẫn có thể, tôi sẽ nói để hy vọng đó thành sự thật, người mang sức mạnh sẽ tỏa sáng khi cô ấy cho phép anh thấy."
Nithalazaar hét lớn với cách phun ngọn lửa: "Nói dối, tôi không tin, không bao giờ."
Lucy buộc phải bình tĩnh để không hét lớn lên khi mà Arran bị tước con dao sau tảng đá, Nithalazaar tấn công Arran yếu ớt với ánh sáng bạc nhạt dần bằng cách găm con dao vào ngực Arran, Arran quằn quại đau đớn quấn những ngón tay quanh chuôi, anh ta ngã xuống với mái tóc màu trắng nhợt nhạt không thể tin được khi cô thấy ở Narrowhaven cùng Gavan, ánh sáng bao quanh ngôi sao khi anh ngã xuống, tiếng hát lạnh lùng tàn nhẫn và cao lanh lảnh, Lucy cầu nguyện Aslan và cô cảm thấy ấm áp với sự thay đổi đang diễn ra bên trong của cô ấy. Cô chợt nhận ra cô có phép thuật của mình, Coriankin/Arran và Gavan không nói dối cô họ biết được.Trái tim cô khao khát sự chữa lành, ngăn chặn bóng tối mà anh ta truyền bá vào người khác bởi quyết tâm cô đã tiến đến Nithalazaar đang ngạo nghễ điên cuồng. Những suy nghĩ vụt tâm trí cô:
- "Em có thể mang những phù thủy mạnh nhất phải quỳ xuông đầu gối của em bằng phép thuật mà em nắm giữ
- Em có sức mạnh to lớn , sức mạnh có thể vượt qua lực lượng đen tối nhất, đừng quên điều đó.
- Đừng lấy bất cứ thứ gì có vẻ như to lớn, vì bên trong thường không chứa đựng giá trị lớn ơn. Chà, nói thẳng ra, chúng ta đã chờ đợi quá lâu cho cô gái như cô, thấy chưa, một cô gái nước ngoài có phép thuật tuyệt diệu từ trong giọng nói, tuyệt vời hơn mọi ma thuật hay phép thuật của vương quốc Narnia này có, đó là cô.
- Có lẽ một ngày nào đó, cô sẽ cần sử dụng sức mạnh của chính mình. Khi ngày đó đến, tôi cầu nguyện sẽ chiến đấu bên cô."
Nếu như không có thật sự muốn giúp đỡ bởi vũ trụ, và sẽ hài lòng với bóng tối của mình, Người không ép buộc bất kỳ ai chỉ có thể tin hoặc là không; nếu như không hy vọng rằng Người mang đến cho điều này là để trải nghiệm, sẽ không có niềm tin ngoài sự nghi ngờ và sự không chắc chắn của tâm hồn. Cô không chịu được khi thấy sự đau khổ và lạc lỏng của họ, Ánh sáng lấp lánh của cô đánh bật mọi sức mạnh xấu xa của bóng tối, che chắn cho cô trong làn sóng trắng rực rỡ mang vẻ đẹp bao phủ lấp lánh tuyệt vời, cô ấy cũng nhận ra ánh sáng xanh yếu ớt và cả một ánh sáng khác phản chiếu yếu ớt, cô cầu nguyện cho ánh sáng vàng thuần khiết chữa lành. Vì không phải là tình yêu của BÓNG TỐI SÂU THẲM và không nhất định trong định mệnh chiến đấu cho những người thân yêu cả phàm nhân và những vì sao bất tử.
Lucy bước nhẹ nhàng đến anh ta: "Aslan không phải là một ác quỷ, càng không phải một kẻ xấu xa quyết tâm nghiền nát tinh thần của anh và uốn cong theo ý muốn của Người. Anh ấy yêu anh, cả gia đình anh, tại sao anh không thấy điều đó?"
Nithalazaar nổi giận,dang rộng hai tay bao trùm hòn đảo Bóng Tối, anh ta ghen ghét: "Aslan không biết đến tôi, ông ấy không quan tâm nổi đau của tôi, tại sao ông ấy không giúp đỡ tôi khỏi nổi đau đó?"
Lucy nói chậm rãi thông cảm: "Tôi không biết suy nghĩ của anh là quá đau lòng, có lẽ anh không thật sự muốn anh ấy, bởi vì anh không hài lòng với bóng tối của mình. Người sẽ không ép buộc bất cứ ai, anh chỉ có thể lựa chọn là tin—hoặc không. Nếu anh không có hy vọng rằng Người sẽ mang lại cho anh những điều này, thì anh không có niềm tin, và nếu anh không có niềm tin, thì anh sẽ không thể tin điều gì khác ngoài những nghi ngờ và sự chắc chắn trong tâm hồn anh."
Nithalazaar thở dốc, quay lưng lại với cô ấy, vì anh ta không thể nhìn chằm chằm vào mắt cô hay từ chối lời nói của cô ấy: "Cô nói dối, như Người."
Lucy vẫn tiếp tục mỉm cười buồn bã đến gần ngôi sao hơn, anh ta thét lên đau đớn bằng bất cứ câu thần chú nào để hại cô ấy, nhưng không thể tấn công được: "Lùi lại, tôi sẽ không". - Anh ta hét vào cô giải phóng sự xấu xa mà anh giữ lại trước đó, Lucy che chắn bản thân và ánh sáng trắng tuôn về Nithalazaar trong làn sóng trắng.
Lucy hạ tay xuống, quan sát trong ánh sáng vàng rực rỡ, tay cô giống như nước lấp lánh và tinh khiết, cô ước gì được chạm vào vai anh ta, cô ngạc nhiên khi thấy khuôn mặt nhắm nghiền của anh ấy như đang ngủ, anh ta chưa đi, ánh sáng tỏa sáng quanh cô ấy khiến mọi phù thủy phải quỳ xuống chân mình. - " Ánh sáng chưa tắt, vẫn còn thời gian cho điều đó. Celmenorath, Avenillian. Brenta iniilon-ni calan. Làm ơn, xin hãy chữa lành cho cả hai"
Hãy trở về với Ánh sáng, một người đã ngã xuống. Hãy trở về với chúng ta, tất cả không bị mất đi, vẫn còn thời gian để tha thứ.
Divanor: Người bạn cô đơn!!! (Bị bao phủ bởi Aliaani Ilara Asterin và Bóng tối bị mất đã được tìm thấy bởi Ánh sáng của Lucy ở Divandandia- Dark Island)
Đối với sự thay đổi:
- Nithalazaar: ánh sáng thuần khiết bạc và sáng, anh được chữa lành tử tế bởi nữ hoàng Lucy, cô đã cứu lấy ánh sáng của vì sao như anh ta.
- Arran: Mặc chiếc áo choàng dài bằng bạc trải xuống đất, mái tóc vàng dài mượt mà êm như lụa, đôi mắt anh lấp lánh niềm vui của sự trưởng thành.
Sức mạnh niềm tin trong Lucy là ma thuật mạnh nhất của mọi thế giới, không có cái ác nào chống lại được nó, không có bóng tối nào có thể xóa nhòa nó. Arran là một vì sao hoàn chỉnh đầy đủ và trọn vẹn, được trải nghiệm nổi đau và sự mất mát của con người, khiến anh ta không khác những ngôi sao đầy máu trên thiên đàng.
Bên bờ biển đi với niềm hạnh phúc
"Không tuyệt vời khi ở trên đại dương lần nữa sao?" – Gavan vui vẻ với trò chơi sôi động cùng Lucy bên dưới những con sóng lướt qua tàu, họ đang ở bờ vui sướng cùng tự do, cô gật đầu cười đồng ý khi anh ấy chạy sau cô vòng tay ôm eo cô và cười không ngớt.- "An toàn của em" – Gavan tuyên bố cười khúc khích, bởi vì anh ấy không muốn rời xa cô gái nhỏ của anh bằng tất cả tình yêu anh ta đã có cùng với năng lượng đầy ngập tràn tích cực trong đôi mắt lấp lánh hài hước.
"Xem nào," – Lucy hài hước hất nước biển lấp lánh lên người Gavan rồi cô chạy thật nhanh để hít thở và cười khi anh đuổi bắt phía sau cô ấy.
"Quả thật không cần cân bằng để ở,"- Gavan cười thật vui vẻ, anh ấy hét lên với năng lượng thích thú, anh ấy đang mỉm cười nhiều khi như là kẻ mất cảnh giác đang rạng rỡ mỉm cười bắt lấy cô ấy.
>>>Thông tin về Nithalazaar:
Todd Green cứu phía Đông đại dương trong Quyền giám hộ tiêu diệt một Ngôi sao biến thành Người hầu của Bóng Tối, Nithalazaar một nửa Người và nửa Sao như Greenwoods bị vặn vẹo và lạc lối vì không thể kiểm soát hòn đảo Divandandia được trao, vì anh ấy đang cần một nơi nghĩ ngơi anh ta đi xuống Divandandia mà Aslan cấp cho một nơi ở nghĩ ngơi cho những Vì Sao. Nhưng hòn đảo quá mạnh, pháp thuật của nó gần như không bị ảnh hưởng bởi nó mới về hình dạng và được tin tưởng rằng anh ta sẽ yêu thích nó, nhưng rồi chính anh ta lại không thể kiểm soát nó bằng sức mạnh mà anh chỉ còn rất ít không khuất phục được hòn đảo trong phép thuật đơn giản của Vì Sao; anh ấy bực mình và bối rối, vì nghĩ rằng Người đặt anh ta vào bài học, dần dần anh ấy dùng ngôn ngữ Sao theo cách xoắn, biến Ánh Sáng thành Bóng Tối để sợ hãi sinh vật của nó; người yêu thương tốt nhất trở nên tàn nhẫn, kẻ vui vẻ chỉ còn nổi buồn/ sự căm ghét/ khốn khổ; anh ta biến mọi thứ đẹp đẽ thành bóng tối bị lừa dối, cai trị với quyền lực đánh cắp, chỉ duy nhất; nhưng thật giống với Bóng Tối, vật chủ có được nó, nó chuyển sự thèm muốn và màu đen về phía người vô tội tự do, nó muốn nhiều hơn nữa. Giam cầm anh ta ở Đảo Bóng Tối với ngôi mộ đêm của Nửa Vì Sao đang chiếm lấy anh ta, anh ta chết trên lưỡi kiếm Divandandia, máu nhuốm đầy thế giới mê hoặc và anh ấy đi về hướng Đông; tâm trí ma thuật tối bị hủy hoại thành sương mù xanh lá cây mê hoặc chúng sinh, từ bờ biển đến ngôi mộ nhưng vẫn thua bởi QUYỀN NĂNG của PHÉP THUẬT SÂU SẮC đang lấp đầy các thế giới tồn tại qua mạch máu của người Bảo vệ mà khi họ có mới hiểu được bằng quyền năng sức mạnh của nhiều món quà và tài năng biến vũ khí thành vật thể vô hại, món quà của sự hi sinh khiến mọi sự xấu xa của phương Đông kết thúc trên những con sóng băng qua đại dương của tháng 12 thuở nào.

Phân đoạn 19:
"Anh đã rất lo lắng, anh có thể mất em cũng như Arran trong giây lát. Anh nên giữ vấn đề như vậy cho riêng mình vì Aslan sẽ luôn dõi theo bảo vệ cho em" – Anh kéo cô lại gần và hôn cô trước khi cho cô thời gian xem xét vấn đề, cô ngạc nhiên khi anh làm điều đó, nhưng suy nghĩ đó tan biến khi cô đáp lại nụ hôn. Trong khi các Vì sao đang sữa chữa lại con tàu Dawn Treader. Lucy vui vẻ vốc một nhắm nước thưởng thức sự ngọt ngào của nó trong sự sảng khoái và có ý nghĩa, tận cùng thế giới đã đến trong trọn vẹn và hạnh phúc, cuộc phiêu lưu cuối cùng ở nơi bắt đầu và là nơi kết thúc của thế giới. Biển Bạc là nơi đầy những hoa huệ tây trắng phản chiếu như chiếc gương bạc khổng lồ sáng lấp lánh, sự từ biệt hứa hẹn dành cho những người yêu thương nhất là lời cảm ơn về sự tử tế dịu dàng dàng cho nhau,  đi đến nơi nước gặp bầu trời khi con tàu đến thanh cát để họ nhảy từ mũi tàu xuống nước và bơi nhanh đến bãi cát sạch trước làn sóng. Lucy lướt xuống nước khi cô đưa tay để Gavan đỡ cô ra khỏi thuyền, tất cả nguyên vẹn cho đến ngày chúng ta gặp lại, cuối cùng cũng đã đến hành trình cuối cùng.
****Lucy buồn bã nhìn Gavan
"Anh không thể nói với em một lời từ biệt, nó sẽ biến điều này thành sự thật" – Anh thì thầm, đặt cầm lên đỉnh đầu cô, ôm cô thật chặt. Cô nhìn những giọt nước mắt của mình thắm ướt áo của anh, tự hỏi tại sao điều này đau đớn đến vậy.
"Em biết. Em chỉ hy vọng chúng ta gặp lại nhau, vào một ngày nào đó" – cô thì thầm và nhìn vào đôi mắt xanh thẳm của anh đầy đau đớn hơn cô nghĩ một người làm sao có thể chịu đựng.
"Anh cầu nguyện thời gian trôi thật nhanh, Lucy!" – Anh thì thầm, giọng anh yếu ớt vì nỗi súc động. Sau khi anh nói, anh hôn cô, xung quanh họ là những người bạn và gia đình. Anh chỉ biết nỗi đau này anh cảm thấy không thể chịu đựng nỗi và phải làm thế nào để chia tách người yêu thương nhất của anh.
"Tạm biệt, Gavan Greenwood, em sẽ không quên anh" – cô lẩm bẩm sau khi chia tay, cô quay sang cho mọi người thân yêu của cô cái ôm ấm áp, trong lòng cô chứa đựng đau khổ không nguôi.
"Và anh sẽ không bao giờ quên em" – Giọng anh quả nhỏ để nghe thấy trong tiếng gió và sóng, tuy nhiên nó vẫn được ghi nhận bởi tất cả sự thiêng liêng
Cô bước qua đường hầm sóng nước để quay về Anh mà không có những người cô yêu thương trong cuộc sống bình thường cô biết, chậm rãi với ánh mắt khao khát về phía anh, cô dần bước tiếp đến nơi cô sẽ đến không phải nơi cô đến. Căn phòng ngủ của cô ở Cambrige, họ dường như một vị vua và một nữ hoàng xưa cũ của Narnia trong lúc này, trong khoảnh khắc họ mỉm cười họ biết họ sẽ không thể quên. Buồn, hạnh phúc và trống rỗng, họ đóng tấm khăn bạt lên bức tranh sau khi họ chờ đợi con tàu khuất xa đường chân trời phía Tây và lặng lẽ đóng cảnh cửa phòng sau lưng họ, tất cả sẽ không bao giờ quên vì họ là "Những người bạn của Narnia" trong lúc này và mãi mãi về sau.
Lucy nhớ Gavan, cô biết rằng từ lúc này cho đến mãi mãi, sự gắn kết linh hồn của họ là bất diệt. Họ trở về nhà của GS và trong lúc này, Lucy đã gặp lại một người có nước da trắng, chiều cao ngoại hình giồng như Peter, mái tóc của anh màu bạch kim. Anh mặc bộ quân phục màu xanh của quân đội làm nước da của anh sáng hơn, đôi mắt xanh lấp lánh như pha lê lấp lánh với nụ cười tinh nghịch quen thuộc mà cô biết rất rõ trong trí nhớ.
"Xin chào, tôi thấy em đi qua bên ngoài nơi cư trú và gần nơi tôi cư trú, tôi đã nghĩ gặp em ở nơi nào đó, tôi đã đến để chắc chắn về em và sự quen biết của chúng ta"- Người sỹ quan trả lời.
"Gavan, xin chào"- Eustace hét lên khiến Peter biết chắc mình đã bỏ lỡ điều gì khác.
"Xin lỗi, nhưng tôi thất bại trong cái tên quen thuộc của anh" – Vua Edmund nhanh chóng nắm bắt trò chơi.
"Anh là người Narnia, là Ngôi Sao của Narnia, Lucy! Anh đã muốn đi cùng em, anh biết mình muốn gì, khi em đi và anh đứng đó, chờ đợi quyết định có lên trời hay trở về cùng Suspian, nhưng rồi Người đã hỏi và anh đã được mang đến đây. Anh là một Ngôi Sao được một gia đình sỹ quan nhận nuôi, có vẻ thời gian đó là cách đây 12 năm, và giờ anh là bạn của Peter." – Lucy mỉm cười vùi đầu vào lòng anh khi anh hôn lên tóc mai của cô, và cử chỉ của họ khiến Peter nổi cơn giận tam bành, đầu tiên là Susan và giờ là Lucy, anh đẹp với lọn tóc vàng trong vẻ mặt bối rối của cô, anh mỉm cười khi khép hai tay lại và cười tinh nghịch khi mở hai tay, để lộ ngọn lửa nhỏ đang nhảy múa trên lòng bàn tay của anh. Anh đã làm mọi thứ vui vẻ, nhẹ nhàng hơn thực tế, tất cả mọi thứ được kể lại và tái hiện trên những trang sách bằng phép thuật kỳ diệu của những vì sao, Gavan cười ôm lấy Lucy, tất cả sẽ được nhắc nhở và kỷ niệm nhiều năm nữa tại đây, cách Peter hành động và đối xử khiến anh xứng đáng luôn là nhà lãnh đạo, họ tự hào vì một cuộc đời được chăm sóc không bị phá hủy bởi bất kỳ điều gì, họ sẵn sàng bước đi mà không ngại ngần và đưa tất cả bước đi khi đã sẵn sàng.
"Những vì Sao Elder đang giận dữ vì những điều mà một nửa Vì sao đã từng làm, Nithalazaar là kẻ phản bội và lừa dối tội nghiệp bởi những Vì sao xinh đẹp và bất tử nhưng vẫn có khuyết điểm riêng của họ, nửa dòng máu sao có là đang bôi nhọ bầu trời đêm vì được cho là không hoàn hảo." – Lucy đã đem những trải nghiệm kể lại cặn kẽ cho Peter hiểu rõ khi Eustace đi lấy nước.
"Anh cho rằng khi tình cảm trần thế đã mâu thuẫn cùng sự bất tử của chúng anh thì ở đây là ví dụ hoàn hảo cho điều đó: Arran không biết mình nên chọn là Vì sao hay người phàm nên từ chối lựa chọn cho đến khi cái chết bắt buộc anh ấy, anh thì yêu một phàm nhân mà đã từng tự hỏi có phải là do phép thuật của cô ấy hay không." – Gavan nắm tay Lucy đưa lên môi anh hôn nhẹ. – "Và giờ anh đã luôn chọn đúng khi rời bầu trời của mình về em"
"Aslan cho phép những người của Ánh Sáng và những đứa con của Adam và Eva nhảy múa trên bầu trời đêm vì Người muốn Saranla và Vornla học được lòng tốt và sự cân nhắc về lòng trắc ẩn và sự quan tâm, chứ không đơn thuần là nhảy múa bài ca vĩ đại về phía Đông rồi kết thúc vào lúc bình minh hôm sau, món quà của em là dẫn dắt linh hồn lạc lối đến sự trung thực về sự thật của ánh sáng không giống như anh ban ước muốn thành sự thật, Gavan" – Lucy cười nhẹ nhàng, má cô đỏ hồng, cô tỏa ánh sáng đẹp đẽ nhất mà anh biết.
Những anh em trai hoàng gia quá phấn khích về cuộc phiêu lưu tuyệt vời của họ, quả thật là một bí ẩn tuyệt vời, món quà là đó. Từ bỏ mọi thứ cũ, để tham gia vào cuộc phiêu lưu của những điều chưa biết, một câu chuyện sử thi với sự trợ giúp luôn luôn đúng đắn trong sự thầm thì. Edmund nhìn thấy Gavan đặt tay lên vai Lucy, Lucy cũng đặt tay mình lên tay Gavan mỉm cười dựa đầu vào vai anh ấy, họ sẽ không bao giờ lãng quên cuộc phiêu lưu, ít ra vài năm tới nữa. Gavan đã luôn ở bên Lucy kể từ lúc này, quan trọng là vậy và họ sẽ bên nhau mãi mãi. Họ lại tiếp tục vào cuộc phiêu lưu mới chỉ riêng họ, nhưng đó lại là trang sách khác. Lucy mỉm cười để tấm màn phủ xuống bức tranh, tiếng sóng vút xa và con tàu biến mất trong khung ảnh từ lâu, mảng trắng xóa.
"Lucy!" – Gavan mỉm cười dịu dàng – "Anh cố gắng để Vua và Nữ hoàng của em sẽ hài lòng cho tình yêu của chúng ta, Ilana." – Gavan vuốt mái tóc cô rồi nở nụ cười – "Và làm sao chúng ta xa nhau bây giờ."
"Em hạnh phúc!" – Lucy nhào vào lòng Gavan lần nữa – "và sẽ hạnh phúc hơn."
Eustace muốn nôn ra sàn: "Hai người có thôi đi không? Em chịu đựng đủ rồi!"
Edmund và Peter cảm thấy hạnh phúc cho em gái: "Chúc hai người hạnh phúc cho đến thời gian cuối cùng mọi thế giới!"

(Narnia Fanfic_ The Star Cycle _ Trang web bổ sung và chỉnh sửa Edit)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#diary