7.2.ĐI TÌM VẤN ĐỀ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6. SỰ SỤP ĐỔ CỦA DORIATH
Một lão già râu tóc bạc phơ, khuôn mặt đầy những nét nhăn như cuộc đời lão đã trãi qua nhiều nổi khổ đau, nhưng lưng lão không còng, lão bước đi những bước đi ngay thẳng giống như chính con người lão. Lão chống một chiếc gậy to và luôn mang bên mình một thanh kiếm. Đi cùng với lão là thủ lĩnh cùng bọn thuộc hạ Angband, Họ tiến vào Hithlum và sự có mặt của họ làm chấn động bọn người nơi ấy. Họ bàn tán với nhau rằng lão giữ chức vụ tối cao và rất được chúa tể hắc ám Morgoth kính nễ. Họ không dám động đến lão và để lão đi lại tự do trên lãnh địa của họ.
Đã đúng một năm kể từ ngày đứa con trai duy nhất của lão là Túrin qua đời, và cũng đúng 28 năm lão bị giam cầm chốn Angband, giờ đây lão trông gầy guột và hận đời. Morgoth đã nguyền rủa lão, con cháu lão đời đời đau khổ và hắn đã đạt được mục đích, nhưng hắn không muốn dừng lại đó vì món nợ của gia đình lão hắn vẫn chưa thanh toán xong. Tội ác hắn làm cho gia đình lão vẫn chưa làm cho hắn thoã mãn thú tính, mặc dù lão đã bị hắn giam cầm, và Morwen vợ lão thì lưu lạc trong chốn rừng sâu, những đứa con của lão phải chịu cuộc đời đau khổ và chết thãm thương. Những nỗi khổ đau mà gia đình lão phải hứng lấy lão đều hay đều biết, nhưng sự thật và giã dối đan xen nhau qua những lời dối trá của Morgoth.
Bằng mọi cách Morgoth muốn phá huỷ những gì tốt đẹp mà Thingol và Melian gầy công xây dựng. Hắn căm thù họ, đồng thời cũng e dè họ. khi hắn quyết định thời cơ đã đến, hắn thả Húrin ra, cắt bỏ xiềng xích, cho phép lão được tự do. Hắn bảo với lão rằng vì hắn cảm thấy xót xa và cảm thông cho kẻ thù đã bị bại một cách cay đắng. Nhưng hắn nói dối, vì hắn đang có một âm mưu đen tối và Húrin là con bài chủ chốt hắn sử dụng nhầm dấy lên mối căm thù giữa Tiên và Người.
Không nghĩ ngợi nhiều, Hurin tin vào những lời của Morgoth dẫu biết chắc rằng hắn là một kẻ máu lạnh không dễ gì xót xa trước nỗi đau của kẻ thù. Morgorth sai thuộc hạ theo hộ tống lão khỏi vùng Hithlum giờ đây đang chịu sự cai trị của người phương Đông. Cuối cùng lão cũng được tự do, nhưng trái tim lão càng trở nên cay đắng, lão vượt qua vùng Hithlum trèo lên những đỉnh núi cao, đến tận nơi mà những đám mây đang hội tụ, lão chợt nhớ đến Turgon, và mong muốn thêm một lần trở về Vương Quốc thần bí Gondolin. Lão theo lối xuống Ered Wethrin, nhưng vẫn không hay biết trong bóng tối tên ác ma Morgoth từng bước từng bước theo dõi dấu chân lão. Vượt qua Brithiach, lão đến lãnh địa Dimbar, đến chân núi đen Echoriath. Tất cả vùng đất nơi đây lạnh lẽo và cô lập, lão nhìn quanh với chút hy vọng, đứng dưới chân những tảng đá khổng lồ, đấy là những gì lão còn nhớ được từ những ngày xa xưa khi chiến đấu và lạc lối đến Gondolin. Dòng Sông Khô khi xưa giờ đã bị chặn lối, và những cửa hình vòm cũng bị vùi chôn. Húrin nhìn lên bầu trời xám và nghĩ rằng nếu mai mắn lão có thể một lần nữa được các vị đại bàng của vị thần gió Manwe đến giúp, chuyện đó từng xãy ra với lão từ rất lâu khi lão vẫn còn trẻ và trong tim vẫn tràn đầy nhựa sống. Nhưng giờ đây lão chỉ trông thấy những chiếc bóng chập chờn ở hướng đông, những đám mây lượn quanh những ngọn núi cao chót vót, lão chỉ nghe những tiếng gió hú lan ra từ khe đá.
Nhưng những vị đại bàng canh giữ chốn ấy trên cao đã nhìn thấy Húrin và đích thân chúa tể đại bàng Thorondor mang tin tức đến vua Turgon, nhưng Turgon nói "Morgoth có đang ngủ không? Thorondor, ngài có nhìn lầm không?"
Ta không làm, Thorondor đáp. 'Nếu đại bàng của Manwë cặp mắt không tinh thông mà nhìn lầm, thì vương quốc bí mật này đã sớm bị phát hiện từ lâu'
Thế thì những lời của ngài làm ta vô cùng lo lắng, Turgon đáp. Chỉ có một lý do để giải thích là kể cả người kiên cường nhất như Húrin Thalion cũng phải đầu hàng trước sức mạnh của Morgoth. Thorondor ơi! Trái tim ta giờ đây đã khép kín!
Nhưng khi Thorondor bay đi, Turgon ngồi rất lâu và suy nghĩ, nhớ về trận chiến khi xưa lúc ông gặp nạn và được Hurin cứu, nhớ đến những việc làm anh hùng của Húrin vùng Dor-lómin, và trái tim ông đã mở lại, ông nhờ đại bàng đi tìm Húrin và mang lão đến Gondolin nếu có thể. Nhưng đã quá muộn, họ sẽ không bao giờ thấy được lão nữa kể cả dưới ánh nắng mặt trời hay trong đêm tối.
Húrin đứng thất vọng trên vực đá Echoriath, và mặt trời ở đằng tây xuyên những tia nắng qua những đám mây, nhuộm lên râu tóc lão một màu đỏ như máu. Lão đứng đó cô độc, lão khóc rống thật to, không quan tâm đến ai nghe thấy, lão nguyền rủa mãnh đất không có tình người này. Lão đứng trên tảng đá cao hướng mắt về Gondolin và hét 'Turgon, Turgon, có nhớ đến vùng đầm lầy Serech! Ôi Turgon, trong chốn cung điện nguy nga, ngươi có nghe ta gọi? Nhưng không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng gió lùa qua từng đám cỏ khô. Mặt trời lặn mình sau dãy núi, bóng tối bao trùm lấy lão, cơn gió bổng ngừng thổi, mọi thứ bổng trở nên im lặng đến rợn người.
Vâng lời lão than khóc đã có kẻ nghe thấy, chúng mang tin tức về đến chốn phương bắc. Morgoth mĩm cười độc ác, vì hắn đã biết rỏ vị trí vương quốc Turgon ngụ đang ở chốn nào, đây là thành quả đầu tiên hắn đạt được bằng cái giá tự do của Húrin. Bóng tối bao trùm Húrin, lão mệt mõi và đi vào giấc ngủ, trong giấc mơ lão nghe thấy giọng nói của Morwen đang than khóc, kêu tên lão mãi không thôi. Và dường như giọng nói đó đến từ khu rừng Brethil. Lão tĩnh giấc trong bàng hoàng, và lên đường đến Brithiach, dọc theo vách đá Brethil lão đến giao lộ Teiglin vào đúng đêm khuya.
Những tên lính gác thấy lão, chúng vô cùng sợ hãi vì nghĩ đã nhìn thấy một bóng ma từ một ngôi mộ cổ của trận chiến khi xưa, bóng tối bao quanh lão. Lão cuối cùng đã đến nơi xác Glaurrung bị thiêu, lão thấy một bia đá cao nằm gần bờ vực Cabed Naeramarth. Húrin không nhìn vào tảng đá vì lão đã biết rất rõ trên đó viết gì. Lão chợt nhận ra rằng lão không đứng đó một mình, ngồi trong bóng tối là một bà lão, bà đang quỳ bên nấm mộ. Húrin đứng đó lặng im, rồi bà lão gỡ mũ che đầu xuống và ngước mặt lên nhìn lão. Một bà lão già nua với những nét nhăn hằn trên gương mặt khắc khổ, những nét nhăn của cuộc đời đầy sương gió và gánh chịu mọi khổ đau. Thình lình Húrin nhìn vào mắt bà, lão biết đôi mắt này, đôi mắt hoang dại và đầy nỗi sợ hãi. Nhưng khi nhìn vào tia sáng trong đôi mắt ấy làm lão nghĩ đến tên một người, một cái tên lão luôn mang bên mình, Morwen một phụ nữ tôn quý và xinh đẹp nhất trong thế giới loài người của những ngày xa xưa.
"Cuối cùng ông cũng đến" bà lão nói. "tôi đã đợi lâu lắm rồi".
"đó là một con đường dài tăm tối, ta đến ngay khi có thể" lão trả lời.
"ông đến quá muộn" Morwen đáp. "chúng chết cả rồi".
"ta biết" lão trả lời. "nhưng ông không", Morwen lên tiếng
"Tôi đã kiệt sức, tôi sẽ về bên mặt trời, còn chút thời gian còn lại hãy nói cho tôi biết! Làm sao chúng lại đến với nhau?". Nhưng Húrin không trả lời, họ ngồi đó rất lâu bên tảng đá, không nói thêm lời nào. Khi mặt trời lặn, Morwen bổng thở dài và chấp hai tay lại, nhưng rồi bà không còn cử động, và Húrin biết rằng vợ mình đã chết. ông nhìn vào gương mặt bà trong ánh nắng hoàng hôn, và dường như những vết nhăn, những nỗi thống khổ trên khuôn mặt bà giờ đây đã tan biến. "nàng đã không bị khuất phục" lão tự nhũ. Lão vuốt mắt bà, ngồi bất động bên thi hài vợ cho đến khi mọi thứ xung quanh phủ một màu đen tang tóc.
Dòng nước Cabed Naeramarth thét rào từng đợt, nhưng lão không nghe thấy âm thanh nào, không thấy vật gì, không cảm giác được điều gì. Trái tim lão đã hoá đá. Nhưng có một cơn gió lạnh mang những cơn mưa rét buốt tạc vào mặt lão. Lão như bị kích động, căm thù nỗi lên như một làn gió, lão bổng muốn trả thù! lão muốn giết chết những kẻ làm cho gia đình lão phải hứng chịu những nỗi khổ đau nhất trên cuộc đời. Lão đứng lên làm mộ bia cho vợ, bên vờ vực Cabed Naeramarth ở phía tây bia đá. Trên đó lão khắc dòng chử: và nơi đây cũng là nơi yên nghĩ của Morwen Eledhwen.
Húrin vượt qua Teiglin, về hướng nam đến Nargothrond. Nhìn thấy xa xa là ngọn núi Amon Rûdh và lão biết rất rõ kẻ nào đang sống chốn ấy. Lão đến gần con sông Narog, đứng trước những cánh cỗng đổ nát của cung điện Felagund. Phải kể thêm rằng sau khi Glaurung rời khỏi cung điện Falegund, cuối cùng Mîm một Petty- Dwarf đã tìm ra lối đến Nargothrond, hắn lục lội trong đống đổ nát, chiếm đoạt cả kho báu, đang hưởng thụ khoái lạc mân mê những viên ngọc quý trên tay và không nghĩ rằng sẽ có kẻ nào trong đêm khuya đến quấy rầy hắn, nhưng hắn đã lầm. Có một người đã đến, một lão già với khuôn mặt dữ tợn đang đứng đó nhìn hắn với cặp mắt đầy vẽ căm thù. Mîm tiến đến, và hỏi 'lão già kia đến đây làm gì?' Nhưng Húrin đáp 'ngươi là ai, vì cớ gì cản lối ta vào cung điện của Finrod Felagund?'
Tên người lùn trả lời: 'ta là Mîm, một Người Lùn Râu Dài ngụ trong những hang động Nulukkizdîn, ta trở lại chốn này để lấy lại những gì thuộc về ta, vì chính ta là người cuối cùng trong chủng tộc.'
'Vậy thì ngươi không còn thừa hưởng kho báu này lâu nữa' Húrin đáp, ' Vì ta là Húrin con trai Galdor, trở về từ Angband, con trai ta là Túrin Turambar kẻ mà ngươi chắc hẳn chưa quên, nó đã giết chết con rồng Glaurung kẻ đã tàn phá cung điện này nơi ngươi đang ngồi. Và không ai khác ngoài ta biết được chính ngươi là kẻ phản bội con trai ta Dragon-helm của Dor-lómin'
Mîm sợ hãi và van xin Húrin lấy những gì ông muốn chỉ cần tha cho hắn mạng sống. Nhưng lão không hề lưu ý đến vời van xin thãm thiết của hắn, lão giết hắn trước khi hắn tìm đường tẩu thoát qua cánh cửa Nargothrond. Đoạn ông đi vào, ngồi lặng im khá lâu, báu vật của Valinor đang nằm tứ tung khắp lối. Nhưng ông không lấy gì cả duy chỉ có một vật, vật mà ông lấy đi nó có thể làm thay đổi cả lịch sử Trung Địa. Lão tiến về hướng đông, đến con thác Sirion, và được những Tiên canh giữ nơi ấy đưa đến Doriath, đến diện kiến đức vua Thingol của vương quốc Nghìn Hang Động. Thingol rất bất ngờ nhưng cũng đau buồn khi ngài nhìn đến lão, Vì ngài nhận ra rằng lão gìa với gương mặt dữ tợn kia không ai khác hơn mà chính là vị anh hùng Húrin Thalion, tù nhân của Morgoth. Nhưng Húrin không nói một lời lão lấy ra một vật dưới áo choàng của lão, Nauglamír một xâu chuỗi ngọc vô giá của Người Lùn được làm từ những thời xa xưa, nó được làm dành riêng cho Finrod Felagund bởi những bàn khéo léo của ông cha người lùn Nogrod và Belegost, một kiệt tác mà sau này con cháu họ khó có thể làm lại được. Húrin đặt Nauglamír dưới chân Thingol, nhưng rồi lão thốt ra những lời cay đắng.
'Xin hãy nhận lệ phí ta phải trả' lão rống lên ' lệ phí cho công ngươi đã giúp đỡ con và vợ ta! đây là Nauglamír tên của nó chắc hẳn ngươi đã từng nghe qua. Ta mang nó ra từ trong bóng tối của Nargothrond, nơi Finrod để lại sau khi hắn lên đường cùng Beren để đáp ứng yêu cầu của ngươi, thưa đức vua Thingol vùng Doriath!' Cảm thấy thương hại cho lão, Thingol dằng cơn nóng giận bỡi những lời mĩa mai cay đắng của Húrin.
Cuối cùng Melian lên tiếng 'Húrin Thalion, Morgoth đã làm cho ngươi mê mụi, vì đã từ lâu ngươi đã bị cặp mắt gian ác của hắn làm động tâm. Thingol đã nhận Túrin làm con nuôi, nó được hai vợ chồng ta thương yêu như một vị hoàng tử. Và không phải do ta hay Thingol làm cho nó không muốn quay lại Doriath. Sau này vợ và con gái ngươi có đến đây sinh sống, họ được ta đối đãi ân cần như khách quý. Chúng ta tìm mọi cách có thể để thuyết phục Morwen không nên đến Nargothrond, nhưng ngươi phải hiểu tính tình của vợ ngươi hơn ai hết. Qua những lời nói đối trá của Morgoth, giờ đây ngươi lại trách mắng những người bạn.'
Nghe được những lời nói của Melian, Húrin đứng yên bất động, lão nhìn rất lâu vào đôi mắt vị nữ hoàng. Và trong đó lão thấy hình ảnh chốn Menegroth, nơi yên bình được bảo vệ bởi vòng phép thuật của bà, và ông thấy rõ những gì diễn ra trong quá khứ. Lão không còn nói thêm gì nữa về những chuyện đã qua, nhưng lão nhặt Nauglamír lên và đặt nó bên chân Thingol. Lão nói 'Xin hãy nhận lấy nó, xâu chuỗi của người lùn, như một món quà của một kẻ không còn gì, xin hãy nhớ đến Húrin vùng Dor-lómin, giờ đây tâm nguyện ta đã hoàn thành, ta không muốn làm nô lệ cho cuộc đời đau khổ này thêm nữa.'
Lão bỏ ra đi, ra khỏi vương quốc Nghìn Hang Động, lão chỉ thấy bóng tối trước mặt mình. Không một ai biết lão đã đi đâu, nhưng họ nói rằng Húrin sau đó không còn muốn sống nữa, vì đã mất đi định hướng và thú vui của cuộc đời, lão lao thân vào đáy đại dương, và thế là hết thúc cuộc đời của một vị anh hùng tài ba của loài người. Khi Húrin ra đi, Thingol ngồi rất lâu trong im lặng, nhìn vào báu vật nằm dưới chân ông. Và ông nãy sinh một ý tưởng, ông sẽ làm mới lại xâu chuỗi này. Những năm gần đây, Thingol không phút nào không nghĩ đến Silmaril viên ngọc của Fëanor, số phận ông đã dính chặt với nó, và không muốn để nó yên nghĩ phía sau cánh cửa căn phòng đầy báu vật. Giờ đây ông muốn luôn mang nó bên mình mọi lúc, mọi nơi, khi đi, khi ngủ.
Vào những ngày này, người lùn vẫn đến Beleriand từ lãnh địa của họ tận chốn Ered Lindon, họ vượt qua Gelion, theo lối mòn đến Doriath. Họ là những thiên tài về nghệ luyện kim, và nơi chốn vương quốc Doriath, Thingol rất cần đến bản lĩnh của họ để làm nên những báu vật vô giá. Họ không còn dám đến theo từng nhóm nhỏ mà đến với một đoàn người rất đông và có trang bị vũ khí, vì vùng đất nằm giữa Aros và Gelion vô cùng nguy hiểm. Đó cũng là thời điểm thích hợp khi họ đến Doriath, đức vua Thingol đón tiếp họ nồng hậu vì ngài cần họ giúp sức. Ông muốn họ làm lại xâu chuỗi Nauglamír và ở giữa sẽ đính thêm viên ngọc Silmaril! Người lùn nhìn vào xâu chuỗi với niềm phấn khích, một kiệt tác của ông cha họ để lại. họ lại nhìn vào viên ngọc, trong đời họ chưa được nhìn thấy viên ngọc nào đẹp đến thế, quý giá đến thế. Họ xin phép đức vua xây cho họ một hầm luyện kim, để họ có thể làm lại xâu chuỗi cho ngài, nhưng tâm trí họ thì không cưỡng được sức quyến rũ của Silmaril.
Họ miệt mài làm việc rất lâu năm này qua tháng nọ, Thingol thường hay đến chổ họ làm để quan sát. Một hôm ông đến cũng là ngày họ hoàn thành kiệt tác, mong ước của ông giờ đã tội nguyện. họ đã làm nên một báu vật vô giá, một vật giá trị nhất trong thế giới loài Người và Người Tiên . Những ánh hào quang nó phát ra chiếu sáng trên những khuôn mặt thèm thuồng của người Lùn. Giờ đây không có món châu báu nào có thể so sánh được với nó, không có ánh sáng nào có thể lung linh hơn những tia sáng phát ra từ viên ngọc Silmaril, ánh sáng của thời xa xưa trước khi có sự xuất hiện của mặt trời và mặt trăng.
Thingol một mình và xung quanh ông là vô số người Lùn. Ông lấy báu vật lên, đeo nó vào cổ, nhưng vào lúc ấy lòng tham của người lùn không kiềm được nữa, họ hét lên 'ngươi không có quyền lấy nó, Tiên không có quyền giữ lấy báu vật của Nauglamír (người lùn), Nó được làm bởi ông cha ta dành tặng riêng cho Finrod Felagund, người đã chết. Nó đến với ngươi bởi bàn tay của Húrin, kẻ đã đánh cắp nó trong bóng tối Nargothrond.'
Thingol đã thấy được dã tâm của họ là có được Silmaril, Ông giận dữ nói với họ những lời khinh miệt và ngạo mạng 'Bọn ngươi cả gan dám ra lệnh cho ta, Elu Thingolm, chúa tể của Beleriand. Kẻ đã ra đời trước khi tổ tiên ngươi được đánh thức.' Ông đứng đó cao lớn, kiêu ngạo và đầy thách thức.
Những người lùn tham lam đã nỗi lên cơn thịnh nộ bởi lời lẽ của Thingol. Chúng bao vây ông, tấn công và giết chết ông. Và thế là kết thúc cuộc đời của vị vua nơi chốn thâm sâu, Menegroth Elwë Singollo, đức vua Doriath, người duy nhất đã lấy một Ainur làm vợ, và trong phút giây sau cùng ông còn nhìn thấy được ánh sáng từ Hai Cây không ngừng phát ra từ viên ngọc Silmaril.
Bọn người lùn chiếm lấy Nauglamír và chốn khỏi Menegroth về lãnh địa bọn chúng, nhưng tin tức về cái chết của đức vua đã bị bại lộ, họ bị truy sát khi đang tìm đường tẩu thoát. Nauglamír được lấy lại, mang đến bên nữ hoàng Melian trong niềm cay đắng. Tuy nhiên có người trong số họ đã kịp thời trốn thoát, họ thuộc nhóm người lùn Nogrod. Họ kể về cuộc truy sát, và nói rằng Người Lùn bị thãm sát dưới mệnh lênh của vua Thingol, kẻ đã lừa gạt phần thưởng họ có được sau nhiều năm làm việc vất vã.
Những người lùn Nogrod than khóc, họ vô cùng câm phẫn cho cái chết của đồng loại và thề sẽ trả thù. Họ suy tính âm mưu và tìm đến sự giúp sức của nhóm người lùn Belegost, tuy nhiên đã bị chối từ. Cuối cùng họ quyết định tiến binh tấn công Beleriand.
Ở Doriath mọi thứ giờ đây bắt đầu thay đổi, Melian ngồi rất lâu trong im lặng bên cạnh xác chết của chồng, bà nhớ về những ánh sáng của những vì sao lần đầu khi họ gặp gỡ. Bà biết rằng vợ chồng bà sẽ xa nhau mãi mãi, và Doriath sẽ bị bao phủ bởi một màu tang tóc. Melian là một Maia thần thông quãng đại, nhưng với tình yêu dành cho Elwë Singollo bà đã quyết định trở thành Elder, một đứa con của Ilúvatar, bà đã dùng thần thông để tạo ra vòng tròn phép thuật bảo vệ Doriath chống lại thế lực ma quỷ từ bấy lâu nay. Nhưng nay Thingol đã chết, và linh hồn ông đã đến Ngôi Nhà Chết của Mandos, cái chết của ông dẫn đến sự thay đổi lớn trong Melian, bà không còn quyến luyến gì chốn Trung Địa, ở đó với bà chỉ có khổ đau. Bà đã thu hồi phép thuật, gỡ bỏ vòng bảo vệ cho khu rừng Neldoreth và các vùng lân cận. Doriath giờ đây nằm trơ trội và có thể bị tấn công bất cứ lúc nào.
Nhưng Melian không nói chuyện đó cho một ai duy chỉ có Mablung người mà bà vô cùng tin cậy, bà nhờ Mablung mang viên ngọc Silamril đến Beren và Lúthien. Sau đó bà biến mất khỏi trung địa, về lại vùng đất của Valar tận chân trời tây của đại dương.
Lúc ấy tinh binh của Naugrim (người lùn) đã vượt qua Aros đến khu rừng Doriath, quân bảo vệ không một ai có thể chịu nỗi sức mạnh của họ, bởi họ đang nỗi lên ngọn lửa hận thù. Trong trận chiến dưới vương quốc Nghìn Hang Động, rất nhiều Người Tiên và Dwarves bị chết, và không một ai sau này có thể quên được ngày đó, cuộc chiến đã làm rạn nứt mối quan hệ giữ a Người Tiên và Dwarves vốn bấy lâu nay gìn giữ . Nhưng sau cùng chiến thắng thuộc về người lùn, cung điện của Thingol bị cướp phá và nhiều châu báu bị đánh cắp. Và cũng nơi ấy, Mablung chiến đấu oanh liệt đến hơi thở cuối cùng, Silmaril đã bị người lùn chiếm được trước khi nó đến được tay Lúthien và Beren.
Thời gian ấy Beren và Lúthien đang sống tại Tol Galen, thảo nguyên xanh. Con trai của họ là Dior Eluchíl lấy Eluchíl làm vợ. Họ có với nhau hai người con trai đặt tên là Eluréd và Elurín. Họ cũng có thêm một người con gái tên Elwing, Elwing là tên của một vì sao vì khi nàng sinh ra ánh sáng những vì tinh tú đã chiếu khắp nhà nàng. Giờ tin tức lan truyền bởi Tiên sống tại Ossiriand rằng Người Lùn với đã tấn công và tiêu diệt Doriath, những tin này cũng đến tai Beren và Lúthien. Beren rời khỏi Tol Galen cùng với con trai Dior, vượt qua sông Ascar, đi với họ còn rất nhiều Người Tiên Xanh của Ossiriand.
Vào lúc ấy, tàn binh của Người Lùn quay về từ Menegroth, khi họ đến Sarn Athrad họ bị tấn công bất ngờ bỡi kẻ thù vô danh. Khi họ tiến đến con sông Gelion, xung quanh bổng nỗi lên những tiếng còi, kẻ địch tấn công họ từ mọi hướng. Rất nhiều Người lùn bị giết trong đợt giao tranh đầu tiên, kẻ sống sót chạy về hướng đông, bên chân ngọn núi Mount Dolmed họ bị tiêu diệt không ai sống sót. Trong chận chiến tại Sarn Athra, Beren đã chiến đấu trận đánh cuối cùng của đời mình, chàng giết chết vua Nogrod, và lấy lại xâu chuỗi, nhưng chàng vô cùng bất ngờ bởi trên xâu chuỗi kia là viên ngọc Silmaril do chính tay chàng đoạt lấy từ trên vương miệng sắt của Morgoth. Tất cả các báu vật của Doriath bị chàng vùi chôn dưới đáy sông Ascar, từ đó con sông có thêm tên mới nó được gọi là Rathlórie. Beren giữ lại xâu chuỗi Nauglamír và trở về Tol Galen. Lúthien vô cùng đau buồn khi biết tin về cái chết của vua Nogrod cùng nhiều người lùn, vì nàng biết rằng nó sẽ là nguồn khởi đầu cho sự câm thù giữa Người Tiên và Người Lùn. Và truyện kể rằng khi Lúthien cất cao giọng hát, nàng đeo vào người xâu chuỗi có đính Silmaril, viên ngọc thần thánh đã phát ra những ánh sáng lộng lẫy, Ở tận chốn Valior ánh sang từ vùng đất Người

Chết Trở Về lấp lánh ánh hào quang. Và vùng đất ấy trở nên vô cùng xinh đẹp, màu mỡ, đơm hoa kết trái, vùng đất thiên thần nơi chốn trần gian. Dior giờ là người kế thừa ngai vàng của Thingol, chàng nói lời tạm biệt cùng Beren và Lúthien, cùng với vợ là Nimloth đi đến Menegroth, đi với họ còn có hai đứa con trai bé nhỏ là Eluréd and Elurín, và con gái Elwing. Sự trở về của Dior mang lại niềm vui cho thần dân Doriath, xoa dịu nỗi buồn đau mà họ đã hứng chịu. Vào một buổi tối mùa thu, một người đến trước cửa thành Menegroth, thỉnh cầu gặp đức vua. Ông ta là một thủ lĩnh người Người Tiên Xanh chốn Ossirian, ông trao cho vua Dior một chiếc hộp báu, trong đó là xâu chuỗi ở giữa có đính viên ngọc Silmaril. Dior đau buồn nhìn báu vật vì chàng cũng biết được rằng cha mẹ chàng, Beren Erchamion và Lúthien Tinúviel đã qua đời.
Trái tim của những đứa con Fëanor không bao giờ ngủ yên bởi lời thề khi xưa. Khi Lúthien mang xâu chuỗi, họ không dám chiếm đoạt nó từ tay nàng, nhưng giờ nghe tin nó đã có chủ nhân mới, họ gởi tin cho Dior và muốn lấy lại Silmaril. Dior không trả lời, Doriath một lần nữa chìm trong khói lửa, họ tấn công bất ngờ vào một ngày giữa đông, và đó là trận chiến lần thứ hai giữa Tiên và Tiên ... Thuộc hạ của họ tự ý bắt hai đứa con trai của Dior và bỏ đói chúng trong khu rừng hoang, Maedhros vô cùng câm tức về hành động ác độc của chúng, ông ra lệnh tìm hai đứa trẻ mang về nhưng họ vẫn không sao tìm được. Số phận của Eluréd và Elurín sau này không một ai biết.
Doriath cuối cùng đã bị huỷ diệt, nhưng những đứa con của Fëanor không lấy được những gì mà họ muốn. Những người sống sót còn lại cùng với Elwing con gái của Dior mang theo Silmaril trốn thoát. Họ sống lại trên cửa khẩu Sirion và chờ đợi thời cơ phục quốc.

7. ELWING DORIATH AND EÄRENDIL
"Con gái." – Ngay cả Tidómiel thở dài khi cô trông thấy những giấc mơ của mình là cha mẹ chồng của cô cũng là những Tiên và Vì Sao đã kết hợp – "Nữ thần, gia đình chúng ta có bất lực trước lựa chọn của Lúthien cùng cuộc sống với một con người đi qua vòng tròn thế giới mà không lựa chọn rằng trở về."
"Con gái, con gái của nữ thần, bằng mọi sức mạnh chỉ để nàng Elwing hạnh phúc vì cô ấy là một Người Tiên và naneth chọn và vì thế ta sẽ không bao giờ trở về đâu dù thế nào đi nữa." - Eärendil mỉm cười để nói về sự lựa chọn của gia đình họ.
"Vâng, câu chuyện." – Giọng của Tindómiel ngọt ngào – "Hy vọng từ Vì Sao được
sinh ra từ mặt biển Sao vô tận phản chiếu Bầu trời Sao của Ngài, thưa cha."
"Elros." – Giọng ông mỉm cười – "Đứa trẻ ngọt ngào đã lựa chọn vì tình yêu của nó
dành cho con mà không có sự ích kỷ nào ngoài tình yêu thương sâu sắc, Tindómiel."
"Vâng!" – Giọng cô hài hòa.
"Và bây giờ" – Một người phụ nữ nhẹ nhàng tiến đến đỡ cô ngồi xuống – "Chúng ta sẽ kể con nghe về câu chuyện của cha mẹ Elros: Eärendil và Elwing, dòng máu chúng ta đang chảy trong Elros chính là dòng máu giữa Tiên và Người," – Giọng bà ấy nhỏ nhẹ với mái tóc đen dài mượt mà – "Tình yêu chúng ta được lựa chọn, Tindómiel".
Eärendil là đứa con lai của Tuor và công chúa Idril con gái vua Turgon. Chàng sinh ra vào năm 503 Kỷ Đệ Nhất và lớn lên ở Gondolin. Vào năm Eärendil bảy tuổi, khi thành Gondolin sụp đổ, cậu may mắn thoát khỏi bàn tay của Maeglin. Cậu bé được gia thần của Idril là Hendor cõng chạy đến Arvernien tại cửa sông Sirion. Những người sống sót ở Gondolin và Doriath cũng đến định cư tại đây. Eärendil sau đó trở thành thủ lĩnh của những người ở Arvernien. Vào năm 530, chàng cưới Elwing con gái vua Dior Tuấn tú. Hai năm sau, họ sinh được hai người con là Elros và Elrond. Với sự giúp đỡ của Círdan, Eärendil đóng con tàu Vingilótë và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm cha mẹ mình - những người vốn đã vượt đại dương trước đó. Lúc này ở nhà, Elwing đang giữ viên Silmaril mà Beren đã đoạt được từ Morgoth. Điều này đến tai những người con của Fëanor và họ tấn công, "tàn sát" gần như toàn bộ những người ở Arvernien. Elwing không muốn rơi vào tay họ nên đã mang theo viên Silmaril gieo mình xuống biển.
Sau khi nghe về bi kịch tại Arvernien, Eärendil đã tìm đến Valinor, và chàng đã gặp lại Elwing trên đường đi. Eärendil trở thành người trần đầu tiên đặt chân lên Valinor. Sau đó chàng đến diện kiến các đấng Valar, cầu xin họ giúp đỡ loài Người và Tiên tộc ở Trung địa chống lại Morgoth; và các đấng Valar đã chấp nhận lời thỉnh cầu.
Bởi vì lời cầu xin của Eärendil là cho loài Người và Tiên tộc chứ không vì bản thân chàng nên thần Manwëkhông bắt chàng phải chết. Và bởi vì cả Eärendil và Elwing đều có nguồn gốc từ những cuộc hôn phối của Tiên và Người nên thần Manwe ban cho hai vợ chồng cùng các con quyền được chọn chủng tộc mà họ sẽ thuộc về (món quà này sau đó được truyền cho các con của Elrond Á tiên). Elwing đã chọn trở thành Tiên trong khi Eärendil muốn trở thành con Người; tuy nhiên thuận theo ý muốn của vợ, Eärendil cuối cùng cũng thuộc về Tiên tộc.
Các đấng Valar nghe theo lời thỉnh cầu của Eärendil đã mang một lực lượng hùng hậu đến Trung địa, lật đổ và bắt được Morgoth. Eärendil cũng tham gia trận chiến, chiếc thuyền Vingilótë của chàng được ban phước bởi các đấng Valar, bao bọc trong một ánh lửa trắng chói lòa và bay lên trời. Chàng cưỡi chiếc thuyền bên cạnh Chúa tể Thorondor cùng bầy đại bàng khổng lồ. Hợp sức với Thorondor, Eärendil Thủy thủ đã hạ gục con rồng Ancalagon và khi thi thể của nó rơi xuống Thangorodrim, cộng với
sức tàn phá khủng khiếp của Cuộc chiến Thịnh nộ đã hủy diệt Beleriand.
Eärendil sau đó sống tại Valinor và ánh sáng từ viên Silmaril trên vầng trán của chàng có thể được nhìn thấy như Ngôi sao đêm sáng nhất trời Tây xa xôi. Những người ở lại Trung địa đã gọi nó là Gil-Estel (Ngôi sao Hy vọng).
"Đứa bé mang một vẻ đẹp tuyệt vời; da cậu trắng tựa ánh sáng còn đôi mắt xanh vượt cả bầu trời phương Nam, xanh hơn cả những viên ngọc bích đính trên y phục của thần Manwe. Trong khi Maeglin rất căm ghét sự ra đời của cậu thì Turgon và tất thảy mọi người đều lấy đó làm điều đáng mừng."
Elwing hay Elwing Trắng, là con gái của Dior Tuấn tú và Nimloth. Nàng là em gái của cặp song sinh Eluréd và Elurín. Elwing cưới Eärendil Thủy thủ và trở thành mẹ của Elrond và Elros.
Elwing cùng với các anh của mình được sinh ra tại một ngôi nhà gần Lanthir Lamath và sống tại đó cho đến khi cha mình trở về Doriath thừa kế vương vị.
Khi những người con của Fëanor tấn công Doriath, cả gia đình nàng hoặc bị giết hoặc bị thất lạc, nhưng Elwing cùng với viên Silmaril được những gia thần trung thành dẫn đến lánh nạn tại cảng Sirion.
Tại đây Elwing đã gặp và kết hôn với Eärendil. Nàng sinh được một cặp song sinh đặt tên là Elrond và Elros. Elrond sau đó cướiCelebriancon gái của lãnh chúa Celeborn và Galadriel của Lothlórien. Từ cuộc hôn phối này họ có ba người con là cặp song sinhElladan và ElrohircùngArwenUndómiel, hoàng hậu tương lai
của Gondor. Còn Elros trở thành vua đầu tiên của vương quốc người Númenor.
Năm 538 Kỷ Đệ Nhất, khi những đứa con của Fëanor đã đến cảng Sirion để trao đổi viên Silmaril của Elwing. Họ giữ hai đứa con nàng nhưng khi thay vì giao ra viên Silmaril, Elwing gieo mình xuống Biển Lớn và biến thành một con chim trắng lớn nhờ vào phép thuật của thần Ulmo. Nàng mang theo món báu vật bay mãi cho đến khi gặp được con thuyền Vingilot của chồng mình. Elwing sau đó cùng chồng và những đứa con giữa Tiên và Người thực hiện cuộc hành trình vĩ đại về phía Tây để khẩn cầu các đấng Valar cứu thoát những dân tộc đang bị dày vò dưới ách thống trị của Morgoth.
Khi đến nơi, Elwing kiên quyết theo chồng đặt chân lên bờ biển, dù điều đó có thể dẫn đến đến cái chết của nàng. Trong khi Eärendil đến gặp các đấng Valar, Elwing đến Alqualondë gặp những các tiên Falmari (vốn là người Telerichung nguồn cội với vua Thingol), kể cho họ nghe về lịch sử dữ dội của Beleriand và thuyết phục được họ cung cấp thuyền cho đội quân Valinor đến Trung địa. Khi các đấng Valar cho phép Eärendil và Elwing, vốn là các Á tiên, được lựa chọn cho mình số phận hoặc thuộc về Tiên tộc hoặc làm con người, Eärendil đã để vợ chọn cho cả hai. Vì những điều đã xảy ra với bà nội của mình là Lúthien, Elwing chọn được trở thành người của Tiên tộc và Eärendil cũng làm điều tương tự theo ý nàng.
Một tòa tháp trắng sau đó được xây nên làm nơi ở của Elwing. Tương truyền rằng nàng được loài chim dạy cho ngôn ngữ của chúng và nàng thường bay đến gặp chồng mỗi khi Eärendil hoàn tất chuyến hành trình hàng đêm của mình.
Tiểu kết:
Eärendil là một Tiên -lai vốn là con trai của Idril và Tuor, chủ nhân vùng Sirion, chàng kết hôn cùng Elwing con gái đức vua Dior hậu duệ của Luthien và Beren. Elwing sanh hai người con trai đặt tên là Elrond và Elros. Với sự trợ giúp của Círdan, Eärendil xây một chiếc thuyền thật to gọi là Vingilot, dùng nó chàng lên đường du hành tìm tung tích cha mẹ, và hơn tất cả là tìm đường đến Aman, cầu xin sự trợ giúp của Valar vì giờ đây Trung Địa đang chìm trong bóng tối. Elwing không đi cùng chồng, nàng ở lại cùng mọi người, ngày ngày ngồi bên bờ biển trông ngống tin chồng. Khi Eärendil đến vùng biển phía tây, nơi ấy giờ đây được chắn giữ bởi thần thông của Valar, Eärendil không có cách nào vượt qua vùng biển để đến Aman, một phần chán nản, một phần thương nhớ vợ nên quyết định quay về.
Elwing vẫn còn giữ viên Silmaril, những người con Fëanor không thề quên được lời thề năm xưa, họ gỡi thư yêu cầu Elwing trả lại Silmaril. Elwing cùng những người khác bàn luận, họ tin rằng Silmaril đã ban phước lành cho họ và giờ đây dù Eärendil đang lênh đênh trên biển, họ vẫn chối lời yêu cầu trên. Anh em nhà Fëanor liền tấn công Sirion, và đó là cuộc chiến chủng tộc lần ba. Sirion bị tiêu diệt, nhưng hai người con của Fëanor cũng bị giết, chỉ còn lại sót lại Maedhros và Maglor. Những người Sirion sống sót chạy đến lãnh địa của Círdan và Gil-galad vùng Balar. Và chuyện kể rằng Elrond và Elros đã bị bắt đi, còn Elwing cùng với viên Silmaril nàng đã lao thân
vào biển.
Elwing được vị thần Ulmo cứu sống, ngài dùng phép mầu hoá nàng thành chim, mang viên Silmaril trước ngực, nàng bay đi tìm Eärendil khi chàng đang trên đường trở về Sirion. Nhận được tin, Eärendil vô cùng đau buồn về sự sụp đổ của Sirion và việc hai đứa con trai bị bắt, chàng tin rằng chúng đã bị anh em nhà Fëanor giết chết. Tuy nhiên Maglor không những không giết mà còn nhận chúng làm con nuôi, về sau này tình cảm họ càng trở nên khắn khích.
Với viên Silmaril trong tay, Eärendil, Elwing cùng ba người trung thành vượt biển một lần nữa tiến về hướng tây, nhờ vào quyền năng của Silmaril họ đã vượt qua vòng phép thuật của Valar, và tìm được lối vào Aman. Eärendil là kẻ phàm trần đầu tiên đặt chân lên bờ biển Tây chốn Valior. Eärendil muốn một mình đến diện kiến Valar và chịu cơn thịnh nộ của họ, nhưng Elwing không muốn xa chàng và nàng đã giông thuyền đuổi theo, cùng nhau họ vượt qua Calcirya. Khi đến Tirion, Eärendil biết được đấy là số mệnh, nên một mình chàng tiến vào Valinor. Lúc đó là vào dịp lễ hội chốn thiên đường,
rất ít người Tiên ở lại canh giữ Tirion. Khi họ trông thấy ánh sáng từ viên Silmaril phát ra đã vội vã bỏ chạy về Valimar. Khi đến nơi, Eärendil thấy xung quanh mình một bóng người, chàng lo sợ ma quỷ đã tàn phá nơi này, và định quay lại bờ biển, nhưng vào lúc ấy Eonwë sứ giả của vị thần Manwë đã đến và mời chàng đến diện kiến các Valar.
Trước mặt họ, chàng van xin họ hãy tha thứ cho Noldor, và hãy xót thương cho Người và Người Tiên , hãy đến cứu những đứa con của Illuvatar hiện đang chịu đầy khổ đau nơi chốn Trung Địa. Đoạn Valar mỡ cuộc hội nghị, họ bạn luận rất lâu và cuối cùng đi đến quyết định chấp thuận lời thĩnh cầu của Eärendil. Nhưng Eärendil và Elwing sẽ không được phép trở về Trung Địa, và bởi cả hai đều là Tiên Lai nên họ được quyền chọn lựa số phận của họ là Người hay Người Tiên . Elwing chọn trở thành Tiên bởi vì nàng rất yêu mẹ Lúthien, Eärendil tuy trái tim hướng về loài Người hơn, nhưng tình yêu dành cho vợ, chàng đã chọn trở thành Tiên .
Eärendil mang trong mình viên Silmaril đến vùng đất hướng đông trên cõi Aman cùng những đứa trẻ của gia đình Noldor, viên Silmaril từ đấy trở thành một ngôi sao sáng trên bầu trời. Ở Trung Địa, người Tiên nhìn thấy một ngôi sao mới xuất hiện ở hướng đông, họ đã đặt tên cho nó là Gil-Estel, có nghĩa là Ngôi Sao Niềm Tin và Hy Vọng. Elwing được ban cho một toà tháp, nàng học về ngôn ngữ của loài chim và chúng dạy nàng bay. Sau những chuyến du ngoạn, Eärendil quay trở lại gặp nàng, và tình yêu của họ tồn tại vĩnh cửu.
Morgoth cảm thấy có điều bất thường, nhưng hắn không tin rằng còn có kẻ nào dám khai chiến chống lại hắn, và cũng tin hắn đã chia cách Noldor và Valar mãi mãi, và nghĩ những kẻ ngồi trẫm trệ trên thiên đường kia không còn muốn nhúng tay vào việc gì nơi chốn Trung Địa. Nhưng hắn đã lầm, Valar cuối cùng đã đến Trung Địa, đi cùng với họ là những ngươi Tiên Vanyarin và Noldor chốn Aman. Teleri vốn yêu thích hoà bình nên quyết định không đi, nhưng vì nghe lời khuyên của Elwing, nên cuối cùng họ đã tham chiến và giông thuyền đến Trung Địa.
Đội quân phương Tây gặp quân phương Bắc tại Anfauglith, tất cả thế lực của quân phương bắc dồn vào trận chiến. Không một người Tiên nào còn lại ở Trung Địa tham chiến, trái lại hậu duệ còn lại của 3 nhà Edain đã cùng quân Valar sát cánh bên nhau.
Đa số Balrogs đều bị diệt, một vài chốn thoát và ẩn thân sâu trong lồng đất, hay tận cùng những hang động sâu thẫm, bọn Orcs cũng bị tiêu diệt rất nhiều. Với lực lương cuối cùng, Morgoth thả ra một đám rồng và thế lực của Valar đang bị đánh lùi, nhưng vào lúc ấy Eärendil đến từ bầu trời cùng những bầy chim và Thorondor là thủ lĩnh của họ. Từ đó diễn ra trận chiến trên không, trận chiến kéo dài cho đến mãi sáng hôm sau. Eärendil giết chết Ancalagon, một con Rồng Đen khổng lồ, xác nó rơi xuống và tan nát dưới chân ngọn tháp Thangorodrim. Những tên thuộc hạ còn lại của Morgoth bỏ trốn, còn Morgoth đang trốn sâu trong ngục tối Angband. Cuối cùng Morgoth bị bắt và giãi về Aman, những viên Silmarils trên vương miện sắt của hắn bị Eonwë (thủ lĩnh
Valarindicủa Manwe) đoạt lấy.
Eonwë thay Manwe kêu gọi những người Tiên vùng Beleriand rời khỏi Trung Địa và đến sống chốn Aman, nhưng Maedhros và Maglor muốn ở lại Trung Địa vì hiện giờ Eonwë đang giữ trong tay hai viên ngọc Silmarils. Họ gởi thông điệp đến Eonwë và muốn lấy lại Silmarils, Eonwë trả lời rằng vì 3 viên Silmarils, vì một lời thề mà dẫn đến cuộc chiến trong chũng tộc đến 3 lần, và mệnh lệnh của Manwe rằng 3 viên ngọc Silmarils sẽ được mang đến Aman.
Maglor u sầu vì không lấy lại được Silmaril, ông muốn cùng Eonwë đến trước mặt Valar đòi lại công bằng, nhưng nghe theo lời khuyên của Maedhros, họ cải trang và lén vào doanh trại của Maedhros đánh cắp 2 viên Silmarils. Tuy nhiên khi chạm đến viên Silmaril, bàn tay Maedhros đã bị đốt cháy, không chịu được nỗi đau đớn, cùng với viên Silmaril ông đập vỡ nó trả ánh sáng cho cây, và sau đó anh được Eonwë đưa về Aman. Maglor đoạt viên Silmaril còn lại trao trả lại và đi lang thang trên biển xa xôi cho đến khi đoàn tụ cùng vợ anh ta.Những người Tiên vùng Beleriand xin Valar và Teleri tha thứ, nghe theo lời kêu gọi của Valar họ đến sống nơi chốn Aman trên một hòn đảo có tên Tol Eresseä. Tuy nhiên rất nhiều người Tiên quyến luyến không muốn rời khỏi Trung Địa, trong đó có thể kể Círdan, Galadriel và Celeborn, Gil-galad.
Morgoth bị ném vào khoảng không của thế giới, phía xa Những Cánh Cửa Đen nơi hắn luôn được canh giữ và mãi mãi không trốn thoát được. Tuy căn cứ của hắn đã bị tiêu diệt, nhưng sự dối trá, căm thù hắn đã gieo cho Tiên và Người vẫn còn bén rễ, và
chúng sẽ không bao giờ bị diệt.
"Em đã gặp cha mẹ," – Tindómiel mỉm cười nắm tay Elros khi nàng bất chợt mở mắt sửng sốt – "cha kể em nghe về cách họ đã khẩn xin Valar vì Tiên và Người."
"Kính chào Earendel, thiên thần sáng chói nhất được gửi qua Trung Địa cho đàn ông."
Eönwë đóng vai người đưa tin khi Elwing và Eärendil bắt đầu điều chỉnh cuộc sống mới của họ với tư cách là người giữ ngọn hải đăng và một ngôi sao tương ứng.
Anh đến bên cô sau khi Eärendil rời đi, đầy cảm thông nhưng không hiểu gì. Đó là vấn đề với các sinh vật của Vương quốc Chân phước, với Ainur và họ hàng của họ. Các vị
thần, tuy nhỏ bé về tầm vóc, lại nghĩ đến tình yêu khác với những đứa trẻ của Ilúvatar.
Phụ nữ của tôi, người mang ánh sáng. Elwing mệt mỏi, và Elwing tức giận, và Elwing gần như hoàn toàn cô độc, cả về ý nghĩa tồn tại và thể chất. Cô chộp lấy anh. Không có ai để xem và anh ta đủ tuổi để xử lý một số từ khó nghe: Có phải ngài và vua của ngài không bị đánh cắp đủ từ tôi? Bây giờ ngài có đoán được thời gian của tôi
không?
Eönwë cúi đầu. "Lời xin lỗi của tôi. Tôi đến để hỏi nếu có bất cứ điều gì tôi có thể
làm cho cô. Cô biết tôi đang ở giúp cô."
Không khí trên núi lạnh lẽo trên má Elwing. Cô thấy mình không thích Taniquetil. nhiều. : "Ngài không có chiến tranh để lên kế hoạch?"
Anh cười, vẫn tốt bụng. Thật vậy, con gái dũng cảm của Doriath. Nhưng tôi chỉ là người thừa kế của chúa tôi và kế hoạch có thể được thực hiện mà không có tôi.
Elwing đã lên kế hoạch cho các cuộc chiến một lần, ít nhất là khi các cuộc chiến được đo lường ở rìa của sự tồn tại, những nỗ lực nhỏ bé, phòng thủ và sinh tồn. Cô ấy biết rằng một nhà lãnh đạo thực sự giữ cho mọi người lính gần gũi và được thông tin
tốt. Tuy nhiên, sức khỏe của cô ấy đòi hỏi sự chú ý của ngài.
Đây sẽ là không đứng đắn trong cực đoan để bỏ qua cô. Cô đã thực hiện tất cả các dân tộc miễn phí của Arda một dịch vụ tuyệt vời. Tôi có thể lấy người khác, nếu cô thích người khác- Có lẽ Ilmarë?. Elwing nghĩ về cô hầu gái của Varda với đôi mắt đen đầy sao và mái tóc buộc bằng một chiếc khăn thiên đàng. Vẻ đẹp của cô là vẻ đẹp của bầu trời đêm trên biển, tràn ngập và xa xôi. Thật khó để hét vào Ilmarë.
Tôi sẽ không làm cho bạn đi theo cách đó, cô ấy nói, và sau đó nhớ rằng cô ấy là con gái của Valar coi ranh giới của vật lý là một thứ tùy chọn, câu trả lời của tôi sẽ vẫn như vậy, vì vậy đừng bận tâm . Tôi đang đối phó với nhau.
Eönwë nghiêng đầu, gần như cúi đầu. Không phải không có gì là những bài hát hát về sức mạnh của cô. Tôi có thể gặp cô ở nhà ít nhất không?
Cô đã ở với Teleri, người thân của cô, cho đến khi một ngôi nhà có thể được xây dựng cho cô. Alqualondë là khoảng cách không xa.
Trên bầu trời đêm, Eärendil bùng cháy, một ngọn lửa trắng xa xăm. Trái tim cô đau nhói.
Chỉ có thể quay lại thành phố, cô ấy quyết định. Thật may mắn, Eönwë giữ lưỡi trên hành trình. Ngay cả những bước chân của anh ta cũng im lặng, mặc dù anh ta cao hơn cô, đầy cơ bắp, và dường như được làm bằng thứ gì đó chắc chắn hơn kim loại phong hóa, có lẽ, hoặc đá. Tuy nhiên, khi họ đến Alqualondë, một trong những người họ hàng xa của cô (có rất nhiều người trong số họ, và tất cả đều dõi theo cô với sự tuyệt vọng
đến nỗi cô nhận ra rằng vì cô đã được nuôi nấng vì nhớ một gia đình mà cô gần như không còn nhớ nữa) chào cô ấy và kêu lên Eönwë. Có những niềm vui được trao đổi với sứ giả này. Ngôi sao mới trên bầu trời được nhận xét với giọng điệu vui vẻ trá
hình.
"Công nương Elwing đã có một ngày dài," Tử Eönwë nói, "làm gián đoạn người anh em họ tóc bạc của cô ấy, ngay bây giờ cô ấy cần không gian. Cô sẽ gọi nếu cô cần bất cứ điều gì? Nhiều người ở đây nợ cô rất nhiều và cô sẽ không làm gì nếu
không có."
Tôi sẽ nói dối, Elwing nói dối và rời đi để tìm chiếc giường trống rỗng của mình và nằm trong đó. Cô ấy ở một mình trong cung điện, ít nhất, vì những người khác đã ra ngoài để ngắm ngôi sao sáng trên đường chân trời. Khi anh đến bên cô, đó là ở nhà cô. Bất chấp tất cả, bên bờ biển vẫn cảm thấy như một nơi ẩn náu và một mình trong tòa tháp nhợt nhạt của mình, cô đã học cách định hướng lại chính mình trên thế giới. Nó giúp bãi biển khác với Sirion. Ngôi nhà của cô nằm giữa những vách đá phấn và những bờ cát hẹp, được sưởi ấm bởi mặt trời nắng, nơi cuối cùng, ẩn giấu, hoang sơ trong một thế giới ngày càng khắc nghiệt. Ở đây, bãi biển rộng và sỏi, những vách đá sa thạch sẫm màu, và mặt đất dưới chân cô là tảng đá rắn chắc. Cơn gió từ biển cắn vào mũi và má cô.
Cô không thể tưởng tượng những đứa con của mình đang chơi ở nơi hoang vắng này. Cô không nghe thấy giọng nói của họ khi cô quay lại nữa. Nó có lẽ là tốt nhất. Valar nói với cô rằng họ còn sống, nhưng không còn gì nữa. (Cô ấy đã để lại những lá thư cho họ với Olwë, chú của cô ấy, khi cô ấy cầu xin anh ta cầm thanh kiếm và chiến đấu chống lại bóng tối lấn chiếm. Cuối cùng, Teleri đã đồng ý đưa quân đội của Valinor lên thuyền của họ. Olwë đã thề những ghi chú cho Finarfin, người sẽ đưa họ đến với các chàng trai. Đó là tất cả những gì cô ấy có thể làm, vì cô ấy sẽ không bao giờ đi lại ở Vùng đất bên ngoài.) Chính tại nơi học tập sự cô đơn mà Eönwë đến, và tại nơi này, anh mang đến cho cô những tin tức vui mừng.
*Chúng ta phải lấy đồ tiếp tế cho Ngôi sao Hy vọng, người bừng sáng vào buổi sáng và rực rỡ trong đêm,* anh nói, nhìn cô bằng đôi mắt nhợt nhạt. *Cô có muốn tôi mang gì cho chồng cô không?*
Elwing nhìn anh một lúc, gần như quên mất cách Quenya hoạt động (đó không phải là giọng nói đầu tiên của cô, nhưng dường như anh không biết nhiều về Sindarin và cô vẫn đang học Telerin). Đã được một thời gian kể từ lần cuối cô tiếp khách. Khi cô ấy nói, điều đó thật khắc nghiệt, giống như tiếng kêu của một trong những con chim
biển đang lượn vòng phía trước. Cô rất muốn điều đó, cô ấy hỏi. "Khi nào ngài đi?"
Anh liếc nhìn lên bầu trời, đôi mắt dõi theo những dòng vô hình mà cô không thể nhìn thấy, rồi như thể cảm nhận được sự khó chịu của cô với cái lưỡi đẫm máu này, chuyển sang Sindarin run rẩy nhưng có thể kiểm soát được. Trong giọng cô. Ba giờ, để gặp anh khi Arien hạ xuống. Ngay bên phải. Không có đủ thời gian để gửi anh ta đi và mong anh ta quay lại với cô. Cô giữ cánh cửa tháp của mình mở ra và gật đầu, rồi Đi vào, sau đó. Phòng nghe của cô rộng và trống trải, mặc dù cũng có nghĩa là du khách tiếp tục cố gắng lấp đầy nó bằng đồ nội thất gia truyền và mền dệt kim. Có lẽ bất cứ ai xây dựng nó cho cô đều mong cô sẽ giữ một phiên tòa kịp thời, có lẽ họ hy vọng rằng cô sẽ để một số anh em họ của mình đi cùng cô vào nơi lưu vong yên tĩnh. Bất kể quá trình suy nghĩ đằng sau việc xây dựng, nó không phải là một không gian được tạo ra chỉ cho một cơ thể. Có quá nhiều không gian trống, quá nhiều chân cột cờ trần, quá nhiều chỗ trên những bức tường cao, quá nhiều căn phòng vẫn còn màu trắng đang chờ được lấp đầy trên các tầng trên. Có những phòng khách có tường bao quanh, cô từ chối cho phép khách ngủ, và một căn hầm thấp đào sâu vào tảng đá chứa đủ thức ăn để kéo dài ba đời người. Trên đỉnh tháp đốt một ngọn lửa không đổi, đèn hiệu cho ngư dân lang thang. Elwing sống trên những hòn đảo giữa sự trống rỗng, một chiếc ghế dài trước đống cành cây cao trong lò sưởi, một góc bếp, cạnh giường quá lớn của cô, một số kệ ở hành lang. Ngay cả Eönwë, với đôi vai rộng và tỷ lệ thần thánh hoàn hảo (khác hẳn với khung hình nhỏ bé của chồng), cũng không thể lấp đầy khoảng trống tiêu cực còn lại trong cuộc đời cô. Thay vào đó, anh đứng lúng túng ở giữa sàn nhà, thỉnh thoảng liếc nhìn chiếc ghế dài hoặc cầu thang hoặc cánh cửa. Tôi phải làm một số việc làm bánh, Elwing nói với anh ấy, cố gắng không vui thích sự khó chịu của anh
ấy. Một trong những người Ainur sẽ hiểu làm bánh, đúng không? Bánh và bánh?
Tôi đã nghe nói về niềm vui của sữa và mật ong, anh nói, trao cho cô một nụ cười làm từ thạch cao và vỏ sò. Các bài hát đã được hát trước sự hiện diện của tôi với các loại bánh đường của Tirion và các loại trái cây công bằng của Taniquetil. Cô có cần
hỗ trợ không?
Cô ấy khá chắc chắn rằng anh ấy đang rất hoa mỹ khi nói với cô ấy bây giờ. "Không. Ở đây. Sáng tác các bài hát về trái cây hoặc núi, bất cứ điều gì ngài là thiên thần làm cho vui." Elwing đi đến hầm để lấy nguyên liệu cho bánh hoàng gia, bánh pudding rong biển, kẹo mật ong, và bánh quế ngọt được những người sống sót của Gondolin ưa thích. Khi cô ấy xuất hiện trong nhà bếp, bù đắp một chút từ phần lớn của tòa tháp, vì hỏa hoạn không phải là trò đùa ngay cả ở thiên đường. "Người phụ nữ đã vượt biển, con gái của ba thế giới, đó là điều ít nhất cô nợ. Tôi ở đây với cô."
Tay áo của anh ta (có lông) được xắn lên, và anh ta để lại tất cả vũ khí của mình ở nhà ngày hôm nay (có lẽ vì tôn trọng người của chú của cô, người không chịu đựng thanh kiếm ở bất kỳ hông nào). Nướng mọi món ngọt được biết đến với Sirion có thể được gửi lên vũ trụ trong một vài giờ sẽ không dễ dàng. Elwing có thể nấu ăn, giống như cách cô ấy có thể cuốc ruộng và sửa lưới đánh cá, Sirion đã quá tuyệt vọng khi bất kỳ tay nào vẫn ở đó lâu, nhưng đó không phải là sức mạnh lớn nhất của cô. Eärendil đã tốt hơn trong nhà bếp. Làm những chiếc caramen muối biển mà bọn trẻ yêu thích và những chiếc bánh quy khó tiêu tuyệt đối cho những chuyến đi biển. Cô vẫn có thể nhớ anh ta vừa trở về bờ, vẫn bước đi với bước chân đung đưa của một thủy thủ bị lạc, tiếp quản mớ hỗn độn nhỏ bé của họ để chuẩn bị nước chanh và những miếng thịt khô dày theo thông số kỹ thuật chính xác của anh ta. Vài ngày trước khi anh ta rời đi, Elwing sẽ xâm chiếm không gian và cố gắng tạo ra lembas như Galadriel đã dạy cô từ rất lâu trước đây. Bằng cách nào đó, những nỗ lực của cô ấy không bao giờ hoàn toàn đúng nhưng họ dường như giữ cho mọi người hạnh phúc. Cô ấy nên làm lembas một lần nữa,
cô ấy nên gửi nó cho người chồng xa nhà. Nhưng công bằng như nó là, nó không thay thế cho bánh ngọt và mật ong, những cái bẫy của thời thơ ấu. Hãy tránh xa tôi, cô ấy nói với Eönwë và nói về công việc của mình. Anh ấy làm lúc đầu, đó là hài lòng. Nhưng thỉnh thoảng có một bàn tay mà cô ấy cần một cái, đưa ra một cái muỗng hoặc một trong những tiếng thì thầm kim loại lạ mắt mà cô ấy đã nói với Noldor thiết kế. Một lúc sau cô bắt đầu cho anh ta chỉ dẫn. Nó làm cho công việc đi nhanh hơn. Điều này có thể được nói cho Eönwë, anh ấy làm những gì anh ấy nói. Anh ấy không xin lỗi hay do dự, anh ấy không đắm mình hay trốn tránh. Elwing, người đã có quá nhiều người không thể bắt gặp ánh mắt của cô, đánh giá cao điều đó. Tất cả những người đã làm tổn thương cô ấy nên cố gắng trung thực trong ý định của họ. Vượt qua những thứ đó trong lò nướng, cô ấy chộp lấy, Thời gian của chúng ta là gì? Gần một giờ, cô gái lông xù. Cô không phải là người trong phòng mặc áo lông vũ, và cô cảm thấy muốn bình luận về sự thật đó, nhưng thay vào đó, cô quyết định lấy một mẩu tổ ong giữa hai hàm răng và cắn mạnh xuống . Nó gần như quá ngọt ngào để xử lý, một ký ức hoàn hảo, ấm áp về những ngày hè và những cánh đồng cỏ ba lá. Tất cả mọi thứ đều sống động hơn ở đây, và tất cả những gì nó làm là nhắc nhở cô rằng cô lớn lên trong một thế giới bị bỏ rơi đến chết bởi inch. Người trong bếp của cô, cúi đầu và hành động như người hầu của mình, đã không giơ tay giúp đỡ khi người dân của cô sợ Orc tấn công vào bờ biển của họ. Chúa tể của ông xa lánh họ mặc dù tội ác của người Noldor không phải là lỗi của Sindar và thậm chí không phải là lỗi của Eärendil, được sinh ra khi ông còn lưu vong. Tất cả bọn họ, merry Nandor, Falathrim, người thân màu xám của cô ta, những người sống quá nhanh và chết quá nhanh trên thanh kiếm của Kẻ thù đã bị bỏ rơi. Và bây giờ anh ta có can đảm để cố gắng xoa dịu cô ấy bằng những chiếc bánh và tin nhắn được gửi đến người chồng mà Valar đã lấy trộm. Elwing Dioriel là một người phụ nữ (của một dân tộc mà cô không thể bảo vệ được nữa), một người mẹ (với những đứa con được lấy từ cô), một người vợ (của một người chồng nằm giữa những ngôi sao trong khi cô bị bỏ lại trên trái đất để kiên nhẫn chờ đợi những người mà họ phải rời đi phía sau), một người cai trị bị phế truất (con gái cuối cùng của các nhà lãnh đạo sẽ không chết quá nhanh nếu lực lượng của Valinor, nhưng cô ta ở đây một mình và điều đó khiến cô ta trở nên táo bạo. Tay cô tìm đến con dao cắt bánh mì. Cô quản lý để giữ cho mình khỏi vung nó, và hỏi, Tại sao ngài lại ở đây?
Eönwë chớp mắt, một chuyển động nổi bật hơn đơn giản là vì cô chưa bao giờ thực sự thấy anh làm điều đó trước đây. Đó là hiệu suất kỳ lạ. Giống như tôi đã nói, một khoản nợ là nợ cô. Nhiều tổn thương đã được thực hiện với cô, và một chút bù đắp đã được cung cấp. Tôi không thể cho cô là con của Sirion, vì tôi không phải là người đã sa thải họ, tôi cũng không thể cung cấp cho cô sự trở lại của họ.
Vậy thì tại sao lại cố gắng? Không ai trong số những người còn lại của Valar dường như quan tâm đến những gì xảy ra với chúng ta chỉ là những sinh vật bằng xương bằng thịt một khi chúng ta rời khỏi phạm vi quyền lực của họ. Chồng tôi và tôi vượt biển và đặt chân vào vùng đất cấm của ý chí tự do của chúng tôi, và đó là tất cả những gì dường như quan trọng với Valar của ngài. Nhưng ngài lơ lửng. Đừng nghĩ rằng tôi không nghe thấy những câu chuyện của ngài khi hỏi tôi về việc Teleri là những tin đồn khủng khiếp.
Con dao vẫn ở bên cạnh tay cô và cô run rẩy khi Eönwë chìm xuống đầu gối, sám hối. - Không phải tất cả chúng ta đều nói với cùng một giọng nói, chúng ta cũng không cùng một suy nghĩ. Tôi đã ước được chiến đấu từ lâu, để đánh bại Morgoth một lần nữa và tôi đã không kiềm chế được lâu. Tôi càng chờ đợi, bị giữ lại bởi lệnh của lãnh chúa, tôi càng thấy người của cô đau khổ. Cô không xứng đáng bị những gì tôi đã làm với cô. Cô không đáng bị bỏ lại một mình ở đó, chiến đấu với một cuộc chiến không phải do cô lựa chọn.
Đó là một sự tiếp nhận đáng kinh ngạc. Đó là những gì Elwing đã muốn nghe trong nhiều tháng.
Sự điên rồ của Gia đình họ và sự kiêu ngạo của Fëanor không phải của riêng cô. Không có Doom nào ám ảnh người dân Ossiriand, không có số phận nào được đặt lên Người sau, nhưng họ cũng chết dưới tay Morgoth. Tôi được coi là một trong những người mạnh nhất trong vòng tay của mình và tôi sẽ thừa nhận, lúc đầu tôi đã chiến đấu vì lợi ích của mình, nhưng tôi ghét phải nhìn thấy sự đau khổ và chẳng mấy chốc những lời cầu xin đó đã tuyệt vọng. Tôi vẫn được lệnh
chờ đợi. Sau đó- Eönwë khẽ nói.
"E - Eärendil ," Elwing thở. Sau một thời gian dài chờ đợi, một ngôi sao đã trỗi dậy khi ít được mong đợi nhất. "Và bây giờ ngài đi đến chiến tranh. Có lẽ, nhưng một cuộc chiến rất cần thiết. Cuối cùng, ngài có thể làm một cái gì đó để giúp đỡ những người đau khổ vô cùng trong tay người thân bướng bỉnh của tôi. Khi ngài nói ngài nợ tôi nhiều, ngài không nói dối.". Chồng của Elwing đi vắng. Cô nhớ anh vô cùng. Trong sự ấm áp mềm mại của nhà bếp, được bao quanh bởi mùi bánh nướng, thật dễ dàng để kéo Eönwë lên chân anh, chống lưng anh, và hôn anh thật chậm rãi và thật nhẹ nhàng. Anh cúi xuống một chút để giúp cô dễ dàng hơn nhưng nếu không thì vẫn bị động, cơ bắp không được kiểm soát nhường chỗ cho bàn tay cô. Hãy mang điều đó đến Eärendil và nói với anh ấy rằng tôi yêu anh ấy, cô ấy nói khi cô ấy chia tay.
Anh nhìn xuống cô, tò mò. Đây có phải là những gì cô cần?
Sự tức giận lại ùa về, thậm chí còn mạnh hơn cả sự chậm trễ tạm thời về sự nhạy cảm. Cô ấy là một người phụ nữ và một người mẹ, và cô ấy sẽ không để mình trở thành một dự án từ thiện. Không dành cho bất kỳ người lạ ở vùng đất xa lạ, không thay đổi này.
Cô lùi lại, đặt một cái bàn giữa mình và con thú này, người có thể nói chính xác những gì cô muốn nghe. "Ngài nên đi. Tôi yêu cầu ngài đợi trong phòng lò sưởi, không làm phiền tôi tại phòng riêng của tôi." Cô có thể làm một chuyển động mơ hồ và sự quan tâm thật sự qua mặt anh ấy. Thật thú vị khi thấy cảm xúc được thể hiện rõ ràng bởi một trong những người Ainur, người có vẻ rất lạnh lùng khi cô tuyên bố phán xét. "Đó có phải là một ý tưởng tốt?" Không khó để Elwing trượt trở lại nơi đông lạnh xa xôi đó trong tâm trí cô, cô thường lui tới khi Eärendil đi vắng và có nhiều lựa chọn được đưa ra. Cô ấy có thể mịn màng, không bị xù lông (không giống như lông trên ngực anh ta) và nói chuyện rất ngầu.- "Chồng tôi đi vắng. Tôi sẽ thừa nhận rằng đã bị ốm, vì một người như ngài không thể hiểu được việc thiếu một gia đình là gì và thật không công bằng khi đặt gánh nặng đó lên lương tâm của ngài," - cô ấy nhún vai, - "tôi quên, tôi nghĩ rằng ngài không phải là một người thực sự. Nhưng nếu ngài muốn ngài có thể nói chuyện với Eärendil về nó. Cho đến lúc đó, xin hãy rời khỏi bếp của tôi."- Miếng bánh trong lửa giúp che giấu sự đỏ mặt giận dữ của cô. Làm thế nào cô ấy có thể nghĩ rằng ngay cả đối với một người thứ hai, làm sao cô ấy có thể tưởng tượng ra người này, trong số những người bất tử vô dụng ở nơi này, có thể hiểu
được trái tim (một phần) của con người? Khờ dại. Ấu trĩ. Tệ hơn thế, kế hoạch kém.
Tôi không muốn nói về ý nghĩa của tôi. Tôi muốn giúp tôi, tôi chỉ muốn giúp đỡ thôi. Có thể cô ấy đã phá vỡ một trong những Thánh nhân và Elwing cảm thấy hơi tệ về điều đó. Cô quay mạnh và hy vọng ánh sáng rực rỡ của ngọn lửa đằng sau cô che
giấu sức nóng đang dâng lên trên khuôn mặt.
"Ngài nói ngài nợ tôi lòng biết ơn. Tôi không muốn thảo luận về nó nữa." - Không có tiếng bước chân khi anh ta đi, một hiện tượng không phổ biến trên những bờ biển ma quái này cũng không chỉ giới hạn ở Ainur. Dấu hiệu duy nhất của đoạn văn của anh ta là bản nháp khi cánh cửa mở ra và đóng lại, và rồi sự im lặng bất ngờ, nơi đã từng có tiếng rắc rối tinh tế của sự tin kính. Elwing đốt cháy bánh tart và đốt cháy đường, nhưng đi ra với một giỏ đồ nướng có thể qua được (chúng chỉ phải tốt hơn những gì có thể truy cập được ở rìa của Void và cô ấy chắc chắn rằng Ungoliant không chạy bán bánh nướng ở đó) và một ghi chú cẩn thận cho tình yêu của cô. Ở phía dưới, cô viết nguệch ngoạc tin tức của những đứa trẻ, như nó là, và cảm thấy trong một khoảnh khắc bất lực, vì không có gì có thể nói ngoại trừ việc cô đang chờ đợi chúng, như đã được đồng ý. Cô giao chiếc giỏ cho một Eönwë chiêm ngưỡng, và nhìn thấy anh ta đến cửa.
Cô có chắc chắn rằng tôi không thể làm được gì không? Anh ấy hỏi, lo lắng và tử tế và không biết gì về việc mất tất cả mọi thứ. Cô lại tức giận, vì thấy mình được an ủi. Ngay cả một trong những Teleri đáng gờm cũng sẽ đưa ra lựa chọn tốt hơn, và hầu
hết chúng đều liên quan đến cô.
"Chỉ cần gửi lời chào đến Eärendil và hỏi anh ấy khi nào anh ấy sẽ trở lại." –Nổi cô đơn trong tòa tháp của cô sau khi anh đi, đầy những lời nhắc nhở sắc bén rằng những người khác tồn tại cách xa cô. Elwing đi để nuôi những con mòng biển, những người luôn tham lam và sống với tiếng kêu. Khi họ đã vật lộn với những mẩu vụn cuối cùng, họ tập trung quanh cô, tìm kiếm thêm để ăn hoặc một cái vuốt ve nhẹ nhàng. Đối với những sinh vật xấu xa như vậy, chúng có thể gần như ngọt ngào. Cô nuôi đầu chúng một cách bắt buộc và cố gắng không cố định trên lông.
Bầu trời có rất nhiều điều, Eärendil đã học được, nhưng rất ít trong số đó có thể ăn được.
Nước anh ta có thể tìm thấy, trong bầu không khí phía trên mỏng manh hoặc những đám mây dày khi anh ta lặn xuống thấp trên Vương quốc Chân phước. Nước sẵn sàng ở trên không, mặc dù không đủ không khí để đạt đến độ cao lớn nhất của mình. Nhưng anh ta không thể sống sót nhờ ngưng tụ và ánh sao (anh ta vẫn chưa đủ tinh thần cho điều đó) và vì vậy anh ta phải được mang thức ăn. Khi anh chìm trong bầu trời buổi sáng, cố gắng chạm vào rìa trái đất nơi những vùng biển lớn sôi sục và đóng băng cùng lúc, những linh hồn nhỏ bé của không khí đến với anh bằng những chiếc giỏ và tiếng thì thầm của thế giới anh bỏ lại. Khi anh ta bay qua Valinor, anh ta chắc chắn giữ đủ thấp để cho những con đại bàng đến và đánh bại. Khi anh ta nán lại ở rìa tối nhất của không gian, chính Lady Varda là người hướng dẫn anh ta và ném cho anh ta những viên sỏi nhỏ hoặc những miếng trái cây khô. (Elebereth, trong vinh quang rực lửa của cô ấy, dường như không có nắm bắt chắc chắn nhất về những gì Tiên ăn. Những con đại bàng ít nhất mang cho anh ta cá sống.) Nhưng những đồ trang sức và khẩu phần nhỏ này không đủ. Hôm nay, anh ta được hứa sẽ sắp xếp lại các cửa hàng của mình, cùng với dây thừng mới và chăn dày hơn và tất cả những điều nhỏ nhặt mà
người ta phải lo lắng sau vài tuần trôi dạt trên biển. Vào một lúc nào đó trong tương lai, anh ta sẽ phải xuống tàu một lần nữa để sửa chữa con tàu, lấy lại thân tàu (chắc chắn ngay cả sáng tạo tỏa sáng của Aulë cũng cần được bảo trì cơ bản), hãy để cơ thể nghĩ ngơi. Anh ta chỉ là (một nửa) con người và Valar biết điều này ngay cả khi họ không hiểu nó. Tuy nhiên, họ đã yêu cầu anh ta dán nó miễn là có thể, và để ngôi sao trên trán anh ta làm nhiều việc nhất có thể. Mọi người cần hy vọng một lần nữa, họ lý luận, như thể họ hiểu được sự vô vọng khi sống với tầm nhìn của Morgoth. Anh ấy sẽ là người nhảy lò cò của họ, tất nhiên, và anh ấy sẽ làm theo đề xuất của họ và theo dõi con đường từ chân trời đến chân trời, buổi tối đến buổi sáng, không ngừng. Anh ta sẽ tự mình chiến đấu với Morgoth, nếu anh ta nghĩ rằng nó có cơ hội làm việc nhỏ nhất. Trong hoàng hôn lạnh lẽo, anh ước chiếc cột trần của Vingilot sẽ chộp lấy, chỉ để cho anh cơ hội đi bộ giữa những người khác và nhìn thấy nụ cười của Elwing. Anh ta không dám nghĩ về các chàng trai, họ ở quá xa tầm tay, anh ta thậm chí không thể hiểu hết được. Họ sẽ quay lại nếu họ chọn con đường của Eldar nhưng nếu không họ có thể bị mất hoàn toàn. Thay vào đó, anh tập trung vào Elwing, vào mẹ anh, vào tất cả những người ở Valinor, người mà anh biết rằng anh sẽ gặp lại, cuối cùng. Các mốc thời gian không còn quan trọng nữa, chúng không còn quan trọng nữa, anh ấy bất tử và anh ấy đã chọn điều này . Thỉnh thoảng trong đêm trên Valinor, anh ta có thể nhìn thấy
ngọn lửa của một tòa tháp, nơi anh ta nói với cô bây giờ đang ở.
Hail, mariner!
Đó là người thừa kế kêu gọi anh ta và chiến đấu trên mũi, nhưng Eönwë không đơn độc. Valarindi khác đi theo anh ta, mang bao tải tiếp tế qua không trung. Eärendil chào đón họ với sự vui vẻ và giúp họ tổ chức các túi lụa của bánh mì mềm, đồ khô, xà phòng và trái cây tươi theo ý thích của anh ta dưới boong tàu. Có từ chối mang đi, vì không giống như biển, bầu trời không nuốt chửng rác. Mọi thứ chìm trong không khí. Eärendil không sẵn lòng vứt rác của mình xuống đất nơi mà anh ta không biết. Valinor có thể có thể xử lý một số lõi táo từ độ cao lớn nhưng Middle-Eärth đã trải qua đủ. Khi anh ta đuổi tất cả những Valarindi khác đi, gánh nặng và ân cần, Eärendil quay lại và tìm thấy Eönwë, Manwë's herald và một người đi đường thường xuyên, vẫn ngồi ở mũi tàu. Một chiếc túi nhỏ hơn, một chiếc Eärendil trước đây không nhận thấy, nằm trên đùi anh. "Ngài có tin tức gì không?" - Eärendil hỏi, để cho đôi mắt của anh ấy trôi dạt vào gói bí ẩn.
Có và không, Eonwë nói và anh ta có vẻ lo lắng. Tuy nhiên, anh vẫn cầm cái túi vải
lanh nhỏ ra. Vợ anh đã gửi cái này cho anh.
Eärendil mở nó háo hức. Được gói gọn gàng bằng giấy bên trong là đồ ngọt từ thời trẻ của Eärendil, những ngày họ bên nhau ở Sirion, những thứ xa xỉ nhỏ bé mà Ainu không nghĩ tới. Đó là một món quà đáng yêu, thậm chí còn đáng yêu hơn bởi thực tế
rằng Elwing là một thợ làm bánh vô tư. Tình yêu của cô dành cho người nhận quà tặng,
không phải là hành động tự làm quà tặng. Người yêu và tri kỷ tốt nhất của anh, anh ấy nghĩ một cách thích thú. Em biết anh nhiều hơn anh biết bản thân mình. Đột nhiên, Eärendil thấy mình thèm khát bất kỳ tin tức nào của vợ. Cô ấy có nói gì không?
Cô ấy nói với tôi rằng hãy truyền đạt tình yêu của cô ấy và liên quan đến anh, Chúng phản chiếu ánh sáng của Silmaril, đặt trên mũi tàu và an toàn để không bị giám sát ở đây. Cô cũng bảo tôi hỏi khi nào anh sẽ về.
Eärendil thở ra qua hàm răng của mình. Khi mà Valar cho là khôn ngoan. Ngài sẽ biết nhiều hơn tôi, là người hầu đầu tiên của Manwë. Ngài biết đấy, tôi đã nghe
Arien và Tilion đi qua Cánh cửa đêm mỗi tối và trở về qua Cửa buổi sáng.
Anh là người quan trọng hơn nhiều so với họ, người khắc chế Ewwë. Anh ta bắt chéo chân, một chuyển động mà Eärendil đã phát triển để nhận ra sự cố ý ở Valarindi nhiều hơn ở người. Họ sử dụng ngôn ngữ cơ thể như người Nandor đã sử dụng ký hiệu rừng để giao tiếp tích cực thay vì thụ động như những người hóa thân đơn thuần đã làm. Ngôi sao Hy vọng, tôi phải thừa nhận, tôi đang gánh nặng. Một gánh nặng được chia sẻ luôn tốt hơn. Tôi không có ý định nói rằng, Lady Elwing Tôi không có ý mang bất hòa vào anh bạn nhưng cô ấy đã nói, ý tôi là, cô ấy đã hôn tôi. Anh ta vạm vỡ, đặc biệt là đối với một trong những người Ainur, người có xu hướng thích những khung hình khôn ngoan hơn. Đôi vai rộng gợi cho Eärendil một cách âu yếm về những người đồng đội của anh ta, về những người đàn ông Hadorian cũ đã dạy anh ta cách câu cá.(Anh ấy nhớ Falathar, Erellont và Aerandir đôi khi rất đau lòng). Vướng vào những gì có vẻ như là một vấn đề khá khó hiểu, anh ta thậm chí dường như ít xa cách hơn bình thường, hiện tại nhiều hơn. Có một chút ửng hồng trên má đá cẩm thạch của anh ấy, giống như đá cẩm thạch được kết hợp với màu nhạt hơn và tối hơn. Nói tốt, cô ấy tốt, cô ấy nói, và băng qua sàn đá để vỗ vai Eönwë. Hãy nói với tôi rằng ngài đã không làm cô ấy quá khó chịu. Tôi không buồn? Hãy kiểm tra hai lần.
"Không. Elwing và tôi có một thỏa thuận. Khi tôi đi, cả hai chúng tôi đều được phép tìm sự thoải mái ở nơi chúng tôi có thể. Đây là một sự thỏa hiệp nửa vời. Tiên là cần thiết khi nói đến tương tác, được tạo ra để phát triển mạnh khi xung quanh người khác, nhưng họ hoạt động trên quy mô thời gian lớn hơn so với những người khác. Một vài năm mà không có sự chú ý là có thể chấp nhận được, có thể sống sót. Chỉ sau nhiều thập kỷ, sự thiếu thốn tình yêu mới bắt đầu giết chết họ. Con người, nếu có bất cứ điều gì, xúc giác hơn người lớn tuổi của họ, thiếu nhận thức tâm trí của các loại cũ. Họ cũng cảm thấy cần phải chạm vào khẩn cấp hơn, với những hậu quả xa vời (dù nhẹ hơn)." - Là của cả hai loại, Elwing và Eärendil là đôi khi đói tình yêu. Năm tháng không trôi qua nhanh như khi họ làm một Tiên, vết cắn của sự cô đơn không được đệm như đối với con người. Ósanwe cũng không giúp được
họ nhiều - họ cần những lời nói có thể nghe được và sự vuốt ve dễ nhận biết.
Thật là một sự sắp xếp kỳ lạ, tiếng ầm ĩ của Eônwë. Tôi không nghĩ rằng những
người ở cõi phúc làm bất cứ điều gì như thế.
Eärendil sẵn sàng nghi ngờ điều đó, trong kinh nghiệm, Tiên của anh ta linh hoạt hơn họ, đặc biệt là khi họ nghĩ rằng người khác có thể được hưởng lợi từ các quan điểm hôn nhân truyền thống trong một môi trường không hôn nhân. Đó là Tiên từ lâu, người quen của anh ấy như Erellont, người đã kết hôn nhiều năm trước khi sinh ra Eärendil, người đầu tiên an ủi anh ta, và Tiên trong cung điện của Elwing, người thường giữ ấm cho giường của cô. Nhiều khả năng các Tiên của Thế giới phúc lành chỉ đơn giản là thất bại trong việc giữ cho các vị thần trên bầu trời địa phương của họ theo sát các hoạt động phòng ngủ của họ. "Đây là một công việc cho chúng tôi," Eärendil nói với một cái nhún vai. "Hãy xin lỗi nếu cô ấy báo động cho bạn. Đây không giống như Elwing từ chối giải thích. Cô ấy đã đưa ra khá nhiều từ lựa chọn về đạo đức của Valar lần cuối họ gặp nhau, nên có lẽ đây chỉ là khó khăn của cô ấy."- Tội nghiệp Eönwë. Anh ta dường như luôn là một người tốt đối với Eärendil, anh ta không xứng đáng chịu gánh nặng của Elwing. - Tại sao ngài không đến dưới boong tàu và có một ít bánh pudding rong biển, anh ấy đề xuất. Tôi rất muốn có đội quân. - Ở đây thật cô đơn, giữa những vì sao. Đẹp như thiên đàng, đầy những luồng ánh sáng bạc và dòng chảy của bóng tối quá sâu đến mức không thể hiểu được, chúng không phải là nơi dành cho con người. Eärendil có thể đã bị tiêu diệt trong kính và mithril, dạy các bản đồ sao của các cận thần của Varda, và gửi ra biển vô tận của Ether và ánh sáng với sự phù hộ của Valar, nhưng anh ta lo lắng rằng anh ta chỉ thuộc về một nửa.
Nếu nó sẽ làm hài lòng anh, thì Eönwë đồng ý. Những chiếc bánh có vẻ đặc biệt thú vị; một kết cấu màu đen rất sắc nét.
Sau đó, khi Eärendil hoàn thành việc thưởng thức túi đồ nướng, anh ta tìm thấy một lá thư được giấu giữa những bọc vải sáp. Mỉm cười, anh đọc nó và tưởng tượng giọng nói của Elwing, sắc nét và rõ ràng như một con chim, bên tai anh như anh. Cô ấy tốt, nếu mệt mỏi. Chán là bắt đầu để có được với cô ấy. Eärendil có niềm tin rằng cuối cùng nỗi đau buồn của cô sẽ tan biến và cô sẽ bắt đầu tham gia vào cộng đồng Teleri đầy đủ hơn, nhưng trong lúc đó, cô bị mắc kẹt giữa sự tức giận vô lý với những người làm phiền cô và mong muốn được giúp đỡ theo cách cô có thể. Mất Sirion, cảng dài và nơi trú ẩn, tàn phá Eärendil. Đối với Elwing, nó đại diện nhiều hơn việc mất một ngôi nhà được xây dựng cẩn thận. Điều đó có nghĩa là sự thất bại của những năm dài cầm quyền, mất mục đích trong phần lớn cuộc đời. Cô đang đấu tranh để tìm ý nghĩa mới, và tất cả những gì Eärendil có thể làm là hỗ trợ cô và cầu nguyện cho thân nhân của Olwë vẫn bền bỉ. Ghi chú nhỏ, đau đớn thưa thớt về Elrond và Elros làm tổn thương hầu hết tất cả. Theo một cách nào đó thì tốt hơn khi họ được cho là đã chết. Cái chết cho một phàm nhân là một bí ẩn. Chắc chắn không có Morgoth trong cái chết, không có những người thề độc ác. Bây giờ Manwë đã nói họ là những cậu bé sống, họ có thể ở bất cứ đâu. Loài Orc có thể có chúng hoặc Fëanorians, tình huống tốt nhất là chúng ở cùng Gil-Galad nhưng cơ hội có vẻ như rất mong manh. Tất cả Elwing và Eärendil có thể làm là hy vọng. Eärendil soạn một tin nhắn để đáp lại mặt sau của bức thư, sau đó đi đến phòng tắm của anh ta để tìm Eönwë. Có một bồn tắm tốt trên tàu Vingilot là mới. Trong nhiều năm, thủy thủ đoàn đã làm với một cái xô và nước biển, nhưng khi dân gian của Aulë làm lại con tàu theo tiêu chuẩn của họ, họ đã khăng khăng bao gồm cả cái mà họ gọi là hệ thống ống nước. Eärendil không bận tâm. Nó chiếm một số không gian trống trong thân tàu nơi những con thỏ từng ở, và cung cấp một mức độ xa xỉ cho việc đi biển (bay trên trời) mà sẽ không thể tưởng tượng được đối với bản thân trẻ hơn, mặn mà hơn. Anh ta khăng khăng đòi Eönwë lấy nó trước. Thật là công bằng vì anh ta là khách và đây là lần đầu tiên anh ta tham gia vào các hoạt động như vậy (một thực tế là anh ta đã nói rất rõ).Anh ấy xứng đáng với cơ hội đầu tiên để có được sạch sẽ. Eärendil do dự, có phải là sai khi xông vào người yêu bằng một lá thư để họ gửi cho vợ anh? Nhưng không, họ đã đi qua cây cầu này. Eönwë dường như cuối cùng đã nắm bắt được khái niệm về một cuộc hôn nhân mở. Nắm bắt nó khá tốt. Có lẽ đó là một ý tưởng tồi khi có quan hệ với một Valarindi. Rốt cuộc, nó đã khiến Thingol rơi vào 200 năm rắc rối. Sau vài giờ nói chuyện và ăn uống, nó dường như rất hợp lý. Eärendil, trong quá trình cố gắng giải thích các mối quan hệ, đã đề cập rằng anh ta đã bỏ lỡ việc có người khác đi cùng trên tàu, để nói dối và nói chuyện. Những con đại bàng và những linh hồn nhỏ đã tạo nên cuộc trò chuyện thú vị nhưng không có sự thay thế nào cho một cánh tay quanh vai bạn và một cơ thể ấm áp trên võng của bạn. Eönwë, lấp lánh với ánh sáng Silmaril mặc dù thực tế là hai tầng trên, đã đề nghị sửa nó cho anh ta. Sau đó, tất cả đã được nhiều người dò dẫm, và bình luận màu từ một Eönwë rất ấn tượng. Nếu bất cứ ai phải đưa ra những bình luận khủng khiếp thì đó là Eärendil, người phải thừa nhận rằng anh ta đã bị thiên thần choáng váng một cách đột ngột trên giường, nhưng thay vào đó là Eönwë hát những lời ca ngợi.
Sau đó, họ đứng và nhìn lên trần nhà bằng kính trong cabin của Eärendil tại dải sao lấp lánh trên đường chân trời, kèm theo ánh sáng dịu dàng nhưng xa xăm của Tilion (mặt trăng sẽ không bao giờ cho anh ta nghe thấy sự kết thúc của nó). Một bài học rút ra từ nhiều chiếc đồng hồ đêm vẫn còn đúng: nửa đêm đẹp hơn nhiều khi bạn có ai đó để chia sẻ nó. Eärendil bước vào căn phòng nhỏ, đôi mắt đảo ngược vì sự an toàn cũng như khiêm tốn của Eönwë đã phát sáng rực rỡ khi lần đầu tiên gặp nhau rằng nó đã để lại những hình ảnh trên võng mạc của anh ta hàng giờ. Điều đó làm cho một người tăng vọt. Anh thấy Eönwë bước ra khỏi bồn. Cơn sốt tốt nhất trong số các thủy thủ! Căng Eönwë nói, nhún vai trên quần áo. Thật đáng ngạc nhiên khi biết rằng anh ta đã mặc quần áo, thay vì chỉ dùng phép thuật. Bên dưới chúng đặt lông vũ ở những nơi kỳ lạ nhưng anh ta hầu như bình thường, giống như bất kỳ Tiên được xây dựng tốt hoặc con người mạnh mẽ khác. Ngài có thể gọi tôi bằng tên của mình, Eärendil nói với anh ấy. Nếu bạn quay trở lại Valinor, tôi có một lá thư cho Elwing.
Tôi sẽ nhớ điều đó, Ardamír, Eönwë đồng ý, rút nó ra khỏi tay anh ta. Tôi nên đi. Tàu của anh cách xa bờ may mắn đó bây giờ, những sự kiện này đã mất nhiều thời gian hơn tôi dự đoán. Tôi hy vọng tôi không gây ra rắc rối nào. Đây là một câu nói hay. Một số người cười, một biểu cảm sắc sảo, lạnh lùng. Tôi sẽ thừa nhận,
tôi đã không lường trước được một ngã rẽ của số phận như vậy nhưng tôi vui vì tôi đã có cơ hội để làm quen với bạn tốt hơn. Bạn có muốn tôi quay lại không?- Có một cái gì đó với tư thế của anh ta, giọng điệu của anh ta, mà Eärendil không thể phân tích được. The Holy Ones rất khó đọc. Nếu anh ấy muốn quay trở lại, anh ấy sẽ vàsauđóchoEönwëmộtnụcườichânthật.- Anhlàmộtđộitốtvàởđâythậtcô đơn. Sau đó, Ngài rất dũng cảm để đối mặt với một thử nghiệm như vậy. Tôi đã luôn ngưỡng mộ ngài, nhưng bây giờ tôi thấy ngài còn hơn cả một anh hùng. Ngài có một trái tim con người, Eärendil of Sirion. - Đó là một điều khác mà họ chạm vào khi họ nói chuyện. Ý tưởng được một người rất cổ kính và không thể chấp nhận được đang gây trở ngại cho Eärendil nhưng sự ngưỡng mộ của Eönwë có vẻ chân thực. Nó không quá tệ đến nỗi Eärendil cảm thấy không thoải mái khi yêu anh ta, đó chỉ là hiện tại, đó là cảm giác ngưỡng mộ không ngừng. Lời khen cuối cùng này có ý nghĩa hơn bất kỳ lời ca ngợi thơ ca nào của ông. - Tôi không biết lời khen này là tốt hay xấu, tôi chưa bao giờ là con người. Nó chỉ đơn giản là. Một câu hỏi cuối cùng? - Eärendil liếc nhìn nước tắm và tự hỏi liệu nó có ấm không. Anh ấy cho rằng được thể cho phép nó.- Tôi có nên đề cập điều này với người vợ của anh? Những
nghi thức của một cuộc tình như vậy thoát khỏi tôi.
Nếu ngài muốn, Eärendil khuyên, đột nhiên nhận ra một lần nữa về việc bước đi của họ không đồng đều như thế nào khi nói đến vấn đề của trái tim. Eönwë xa hơn, già hơn anh ta rất nhiều, mạnh mẽ và hiểu biết hơn bao giờ hết, rõ ràng là rất tàn bạo với một thanh kiếm, nhưng sự hiểu biết của Eärendil về cách cư xử sau hôn nhân vượt xa anh ta.
Trong nhiều năm, anh ta là con của thuyền trưởng Vingilot, đúng vậy, nhưng cũng có một chút trẻ trung khi có liên quan đến các thủy thủ lớn tuổi. Họ dạy anh cách xử lý những vấn đề như vậy trên một chiếc thuyền nhỏ đầy những người quan tâm sâu sắc đến nhau. Bây giờ anh ấy phải trưởng thành hơn, vì lợi ích của Eönwë. Nếu một trái tim là một thứ dễ vỡ thì trái tim của một Ainur phải quý giá gấp đôi.- Sau đó, Elwing sẽ không phạm tội, tôi có thể nói với ngài điều đó rất nhiều, - cuối cùng anh ấy nói. - Nếu ngài chọn nói chuyện với cô ấy, hãy nói với cô ấy rằng tôi yêu cô ấy, làm ơn, và
tôi không thể chờ đợi để gặp lại cô ấy.
"Tất nhiên."- Trong chớp mắt thép, lông vũ và ánh sáng, Eönwë đã biến mất, để lại Eärendil một mình trên bầu trời mạ vàng. Eönwë trở lại cúi xuống quá nhanh. - Tôi đã ngủ với chồng bạn, - anh nói khi Elwing miễn cưỡng mở cửa để cho anh ta vào, vì rất có thể anh ta mang một tin nhắn từ Eärendil. Thật vậy, Eärendil có nhiều trong tâm trí của anh ấy, mặc dù có lẽ không theo cách mà Elwing mong đợi. Cô đứng ở ngưỡng cửa một lúc, chết lặng. Eönwë tiếp tục. Ông đã giải thích mọi thứ. - Tôi xin lỗi vì sự thô lỗ của tôi trước đó, Lady Elwing và những khát vọng của tôi về nhân vật của cô. Họ không thể chấp nhận được và chắc chắn đã khiến cô đau khổ vô cùng. Tôi
cũng mang theo tin tức
"Ngài có muốn vào bên trong không?" - Elwing, liếc sang trái và phải như thể ai đó có thể nghe thấy. Những kẻ nghe trộm duy nhất có thể là một tập hợp những con mòng biển một chút xuống đồi. Ngay cả ở nơi tuyệt vời này, rất gần với lãnh địa của Oromë, cô coi những con chim biển là những người bạn thân đủ gần để tin rằng chúng sẽ không kể chuyện. Im lặng, Eönwë gật đầu. Trong phòng lò sưởi, họ ngồi ở hai đầu đối diện của một chiếc ghế bành thấp, trong khi Elwing quyết định về sự phát triển mới này. May mắn thay cho tất cả các sai sót khác của Ainur, họ rất kiên nhẫn. – "Tôi rất vui vì chồng tôi có một số đội quân, cô ấy nói với anh ấy sau khi thu thập suy nghĩ của mình. Càng Arien và Tadel là những người tốt, vâng, nhưng họ đi theo con đường riêng của họ. Tôi sẽ thừa nhận tôi đã không lường trước được sự kiện này, nhưng nó làm tôi đau lòng. Eärendil không quen ở một mình."- Cô cũng không nghĩ về điều đó. Tuy nhiên, sự cô độc mới của cô là vấn đề được lựa chọn nhiều hơn anh. Nếu cô ấy thực sự muốn, cô ấy có thể trở lại Alqualondë và tiếng kêu la thảm thiết của những người họ hàng thiên nga của cô ấy. (Cô ấy yêu họ rất nhiều). "Càng không, anh ta có một phẩm chất tỏa sáng, thuần khiết như một Silmaril," Eönwë mỉm cười , như thể cô không biết điều này về chính chồng mình. Vào những ngày tồi tệ nhất, anh là thứ duy nhất có thể ngăn chặn ánh sáng khủng khiếp của Nauglamir từ mắt cô. Thật khó để tưởng tượng anh ấy không được yêu. "Hoàng tử tỏa sáng của chúng tôi!" - Elwing cười, Cơn sốt cuối cùng của Gondolin, một nhà ngoại giao từ khi còn trẻ. Ở tuổi trẻ, Elwing đã là một người tị nạn. Vẻ đẹp của thần tiên không bị mất đi khi mà Eärendil nhớ đến chỉ là một giấc mơ đối với cô, vì Doriath đã gục ngã trước
Gondolin.
Sau đó, anh ấy bảo tôi mang cho cô cái này, El Eönwë đưa một lá thư, lá thư của chính cô ấy, tờ giấy được tái sử dụng, viết lại và xếp lại gọn gàng. Và nói rằng anh ấy yêu cô và không thể đợi để gặp lại cô.
Cô cầm lá thư và giữ nó trong lòng, không muốn mở nó ra. Một khoảnh khắc như vậy phải là riêng tư, một vấn đề chỉ cho đôi mắt của cô. Tình yêu của Eärendil có thể chờ đợi, nó đã chờ đợi lâu hơn trong quá khứ. "Tôi cám ơn." Lò sưởi đầy lũa, nhưng không sáng. Nó đốt cháy một màu cam sáng, sâu thẳm và lấp đầy ống khói của Elwing với khói lớn nên cô rời khỏi đó hầu hết thời gian. Bây giờ, đối mặt với Eönwë, cô khao khát một sự xao lãng nhấp nháy để nhìn chằm chằm vào cô. Những bức tường trắng xóa không cắt nó.
Tại sao cô lại hôn tôi? Anh ấy thắc mắc, vô tư tò mò. Không, không hoàn toàn vô tội. Chắc chắn lúc này anh phải hiểu nụ hôn dẫn đến điều gì. Anh ta một tỷ tuổi, anh ta có thể hiểu cơ học vật lý tốt hơn Elwing. Đó là về một yếu tố cảm xúc, vô hình hơn rất
nhiều của cuộc trao đổi.
Tôi muốn được biết đến, cô ấy thú nhận. Anh xứng đáng với sự trung thực vì lòng tốt mà anh dành cho chồng. Các cơ quan là xa lạ với Ainur, hoặc vì vậy cô được cho để hiểu. Tình yêu của họ là một trong những tinh thần, không phải của xác thịt, và do đó, một hành động xác thịt là xa lạ với họ. Một cách miễn cưỡng, Elwing buộc phải thừa nhận rằng một bước nhảy vọt của niềm tin, chỉ vì lợi ích của người khác, phải truyền cảm hứng cho niềm tin trở lại. Không nghe, không được an ủi, nhưng nhìn thấy.Ngài đã nói về sự tức giận, ý chí hành động và nó đã làm dấy lên điều gì đó trong tôi. Đây là chỉ là điều đơn giản như vậy, hầu như lúc nào cũng vậy, cô ấy nhìn đi chỗ khác. Anh em họ Teleri của tôi biết đau buồn sâu sắc, và với họ tôi thấy có nhiều thiện cảm. Tuy nhiên tôi không biết liệu chúng ta có đau buồn như vậy không. Mặt khác, ngài, người không bao giờ có thể đau buồn, nói về những gì tôi
đã mất như thể ngài biết điều đó.
Tôi, tôi đã thương tiếc, thưa công nương, Eönwë sửa. Một phần của Eä là để thương tiếc, nhận thức rõ ràng tất cả những gì đã mất và tất cả những gì sẽ không bao giờ có. Tôi thương tiếc cho những người tôi đã thua Bóng Tối, và những người tôi không thể cứu, vì tất cả những gì tôi không thể làm. Ngay cả ở đây, tại Valinor, chúng tôi biết nỗi buồn của cô.
Elwing cắn lưỡi, vì suy nghĩ đầu tiên của cô là một lời mời. Vâng, cô nói, chậm rãi và cẩn thận. Ngài chắc chắn không hành động như vậy. Nếu không, tôi đã không phải băng qua một đại dương để cầu xin sự an toàn cho những người không làm gì sai.
Cơn giận của cô là hợp lý, anh ấy đồng ý, và niềm vui đó lại vang lên trong lồng ngực cô. Một phần nhiều bệnh tật đã được thực hiện cho người dân Arda, bởi Morgoth, bởi Noldor, thậm chí bởi những người khác. Tôi sẽ không truy tố chủ nhân của mình, nhưng tôi biết rằng tôi đã thất bại trong việc đưa Fëanor đến và tôi hối hận mỗi ngày. Sức mạnh của anh ta quá lớn và tội ác lớn đã đến từ nó.
Cô ấy làm một số tính toán tinh thần. Tại một số thời điểm, cô ấy sẽ cần phải tìm ai đó để lấy lại sự tự tin của mình, như một người yêu hoặc là một người bạn. Ngay cả khi cô đắm mình trong tòa tháp này, trái tim cô không ngừng đập. Chú của cô, Olwë đã đối xử tốt với cô và dì của cô đã được mời, anh em họ của cô đến thăm thường xuyên và tất cả họ đều tuyệt vời. Trên khuôn mặt họ mang theo tiếng vang của Doriath, của Sinda công bằng đã nuôi nấng cô và cô không thể chịu đựng được họ lâu. Hầu như không ai trong số Teleri, với làn da muối biển của họ, không nhắc cô ấy về nhà. Các Noldor là đúng. Những nỗ lực tối thiểu của cô để tương tác với Vanyar đã bị cản trở bởi những rào cản về khoảng cách và biện chứng. Eönwë đang ở đây. Anh ta hoàn toàn say mê Eärendil, người nói lên tính cách của anh ta nếu không có gì khác. Anh ấy là một trong những Thánh nhân phải và hiểu điều đó là một bất ngờ. Anh ấy biết cảm giác tội lỗi và lo lắng, nỗi sợ hãi xuất phát từ mong muốn bảo vệ người khác bằng cả
cuộc đời của bạn. Và những hình thức anh ấy mang theo với cô ấy về muộn đã đẹp trai,
theo một cách xa lạ. Các cơ bắp đều hoạt động nhưng cũng có một số sự tinh tế đối với anh ta, với làn da trần, cô có thể chạm và mềm mại với da thịt trông như đá cẩm thạch. Quỷ dữ vĩ đại đã đến với nhiều điều được thực hiện trong đức tin tốt lành, Elwing nói với anh ta và nói với chính mình. Eönwë gật đầu. Vì vậy, chúng ta phải tự nhắc nhở bản thân rằng những điều tốt đẹp vẫn đáng để thực hiện. Bây giờ anh ấy Eärendil, tràn đầy hy vọng trong những giờ đen tối nhất. Lạc quan là rất quyến rũ trên một người. Nó khiến Elwing, người mang hạt giống vô vọng bí mật bên Silmaril từng nằm, cũng cảm thấy một chút hy vọng. Họ nằm trên cùng một chiếc ghế dài, không cách nhau năm feet, vì vậy Elwing không phải di chuyển nhiều để nắm lấy tay anh. Nó ấm áp với xương và tĩnh mạch ở tất cả những nơi thích hợp, thật đến nỗi cô có thể nghĩ anh được sinh ra từ thế giới này và không được gửi vào đó. Đôi mắt của anh ta rất kỳ lạ, tròng mắt thiếu sự nổi bật của con người và chúng có màu vàng nhạt làm cô ấy nhớ đến một con cá đuối nhưng cô ấy đã nghe những câu chuyện về những anh hùng vĩ đại có đôi mắt phát sáng trong trận chiến và vì thế được coi là chấp nhận được. Tôi sẽ không thừa nhận tôi không chắc về những suy nghĩ của Ainur về vấn đề này nhưng đàn ông và Tiên đánh dấu một số điều khá tốt, khi được thực hiện với thiện chí của tất cả mọi người. Một cách cẩn thận, cô ấy đưa tay lên và ấn vào bên trong cổ tay của mình lên môi. Anh có mạch đập, sấm sét ở đó. Làm thế nào hứa hẹn.
Eönwë lại gật đầu, lúng túng. Tôi tin rằng tôi hiểu những gì cô đang nói về anh ấy, Lady Elwing. Tôi chỉ cần Elwing làm, tôi nghĩ. Trong hoàn cảnh này bây giờ và trong các tình huống, anh ấy lặp lại và tiến lại gần hơn một chút. Cuối cùng, anh ta chỉ ôm cô, vì Elwing biết rất rõ rằng một nửa Tiên có thể mang thai trẻ em mà không cần sự tập trung có chủ đích của các đối tác Tiên của họ, và mặc dù những lời trấn an của Eönwë rằng Valarindi khá vô sinh trừ khi họ thực sự nỗ lực mà cô không chuẩn bị. mạo hiểm nó có nhiều hơn một cách để thân mật, cô biết rõ điều này, và bàn tay anh xoa xoa những vòng tròn nhỏ trong cơ bắp chặt chẽ của cô, cái miệng không chắc chắn và những lời nói nhỏ nhặt chu đáo, là khá đủ với cô. Thật ngạc nhiên, cô thấy rằng một phần nhỏ trong cô đang lo lắng cho anh. Valarindi không có ý muốn những điều này, để cảm nhận những ham muốn của Trẻ em và cô ấy không muốn áp đảo Eönwë khi anh ấy rất tốt bụng. Tốt nhất là chậm, để anh ta thiết lập ranh giới. Sau một thời gian dài chỉ có đội quân riêng, sự phát triển mới này đã gây sửng sốt. Không phải, cô nhận ra khi cô cảm thấy vai mình thư giãn và đầu cô bắt đầu buông xuống, không được chào đón. Khi cô thức dậy, bầu trời chuyển sang màu tím đậm. Eärendil có thể nhìn thấy trên đường chân trời, một ngôi sao đang mọc cách đó rất xa. Một đàn mòng biển, chim sẻ và thú cưng đang tụ tập trên bậu cửa sổ, khóc vì những mảnh vụn. Cô đã có một tình bạn nhỏ với những con chim và họ đã tận dụng tối đa lợi ích từ thiện của cô. Đối với những con chim biển thực sự, những người sống nhờ cá và động vật giáp xác, cô để lại những đĩa thức ăn xắt nhỏ. Những người khác, tất cả những người nhặt rác, linh hoạt hơn trong thị hiếu của họ và thích quấy rối trực tiếp cô ấy cho một phần của bữa tối. Elwing bắt đầu tháo gỡ bản thân khỏi vòng tay của Eönwë, di chuyển nhẹ nhàng để không làm phiền anh ta. Nắm chặt của anh chùng xuống ngay lập tức, di chuyển để cho cô đi, và khi Elwing quay lại, cô thấy anh tỉnh táo, đôi mắt vàng nhạt nhìn chằm chằm vào cô. Tất nhiên anh không ngủ. Tôi rất ngạc nhiên khi ngài ở lại, cô ấy nói khi cô ấy đứng dậy.
Hầu hết các công việc hiện đang chờ đợi, Trả lời Eônwë. Có những cánh tay để rèn và những người đàn ông để đào tạo. Bất chấp sự cảnh giác của Lady Anairë, các lực lượng của Valinor vẫn chưa sẵn sàng chiến đấu.
Cô tìm thấy túi hạt giống và cào cào khô mà cô giữ cho những con chim và quay về phía cửa sổ. Cô ấy mặc quần áo ít hơn bình thường nhưng những con mòng biển rất chú ý đến mỏ của chúng (Elwing rất thích những con quái vật, bất chấp sự tham lam của chúng). "Khi nào ngài đi?"- Mặc dù cô ấy bị cấm trong các trận chiến của Arda từ đây trở đi, cuộc chiến vẫn nằm trong tâm trí cô ấy. Brave Gil-Galad, Círdan, Galadriel, Celeborn, Oropher, người đã cứu cô từ rất lâu trước đây, bất kỳ người nào của cô sống sót sau khi người Fëanorian sống trên Sirion, họ đều cần sự giúp đỡ và họ cần điều đó sớm hơn. Elwing cần biết rằng họ sẽ không bị bỏ rơi một lần nữa. Eönwë do dự. Nhiều người nghĩ rằng nó không khôn ngoan để gánh nặng với những lo lắng như vậy. Họ đã trải qua nhiều trò chơi khác. Cô ấy muốn được gánh nặng, Elwing khăng khăng như vậy vì cần phải biết những gì đang xảy ra. Ngay cả khi cô không thể giúp, cô vẫn cần biết. Những con chim ăn ra khỏi tay cô nếu cô cho phép chúng. Đối với một đám đông lớn như vậy, tuy nhiên, chiến lược tốt nhất là ném xa và rộng. Ánh mắt nhanh chóng bùng phát giữa những con chim biển, rồi lặng đi khi Elwing nhìn chằm chằm. Trong nền là giọng nói dễ chịu của Eönwë, không bao giờ vấp ngã, hiếm khi không chắc chắn. Làm thế nào tuyệt vời để được vĩnh cửu và suy nghĩ nhanh hơn cô có thể nói. Từ đó kế hoạch sẽ ra khơi một năm. Olwë và người của anh ta đã đồng ý cho mượn thuyền của họ, một phần vì sự thúc giục, khôn ngoan của cô ấy, nhưng họ cần thời gian để chuẩn bị. Điều tương tự cũng đúng với quân đội của Ingwë và thợ rèn của Finarfin. Phần lớn là sự bùng nổ ở Tirion và Valmar, các chế phẩm đang được thực hiện Cô ấy yêu cầu, ném hạt giống và côn trùng vào đám đông đang la hét. Chỉ có miền nam vẫn có thể đi ngang qua các nhóm nhỏ nhưng với một đội quân lớn hơn và tất nhiên bạn sẽ muốn tham gia vào các trận hỏa hoạn lớn và sự phá vỡ khác của trái đất Không nên lo lắng cho bản thân nhiều, nữa, Eönwë làm dịu và Elwing quay lưng lại với anh ta, cảm thấy tức giận như một con chim bị tước mất thức ăn.
Tôi không có sự lựa chọn trong lo lắng. Họ là người của tôi, đó là nơi của tôi. Tôi đã chiến đấu với kẻ thù kể từ khi tôi có thể đi bộ, nhìn thấy những con Orc được đưa trở lại và đặt dưới chân tôi.Tôi biết rõ hơn bất cứ ai trên bờ này đã bỏ rơi những điều kiện mà bạn phải đối mặt trong Vùng đất của Hither. Tại sao tôi được che chở khỏi một thực tế trong nhiều năm là gánh nặng của chính mình? Ở trong không khí lạnh lẽo, sự thay đổi của cô ấy rất mỏng, gió thổi nó bay về phía cô như bọt biển.
Đối với cô đã bị gánh nặng quá lâu, và những người yêu cô muốn cô biết hòa bình. Ít nhất, đó là những gì tôi đã nói. Có vẻ như một chút nghi ngờ vào thời điểm đó, tôi sẽ thừa nhận.
Elwing ném thức ăn cuối cùng của chim lên trời và ngồi vào ghế bên cửa sổ. Hòa bình không phải là cho tôi, chưa. Tôi có quá nhiều thứ để sống, quá nhiều người tôi yêu xa.
Một con chim huých đầu bằng tay. Tôi không thể ngừng di chuyển, báo trước, cho đến
khi ít nhất một người trong gia đình tôi lại ở bên cạnh tôi.
Tôi biết những gì nó muốn hành động, bất kỳ hành động nào, có thể được thực hiện để cải thiện tình trạng của thế giới, hay Eönwë cho phép. Tôi biết chờ đợi là khó khăn hơn nhiều so với nó.
Nhưng ngài không biết mất con như thế nào và tự hỏi liệu ngài có bao giờ gặp lại chúng không. Bạn không biết thế nào là cha mẹ, người cai trị, người phối ngẫu.
Thật đáng yêu, Eönwë đồng ý, Tôi không. Tôi không nghĩ mình sẽ làm thế. Nếu cô phải đến Lammoth, nếu cô phải biết.
Lammoth, nơi Fëanor và các con trai lần đầu đặt chân đến. Không có câu trả lời cho điều mà Elwing có thể đưa ra. Nhận thức được đôi mắt đang nhìn cô, cô vuốt ve đầu chim. Lông rậm, không thấm nước trượt dưới ngón tay của cô. Cô vuốt ve những chiếc lông xù ở cổ nó, vuốt ve tấm lưng bóng mượt của nó và cố gắng không làm phiền chiếc lông bay quan trọng. Thật kỳ lạ khi nghĩ rằng cô ấy từng mặc một hình dạng như thế này.
Nếu cô hỏi Eönwë có lẽ có thể biến thành một con chim giống hệt nhau. Anh chắp cánh và cởi chúng ra như một phụ kiện, anh bay đến những nơi cô không thể, bay đến gặp chồng trên bầu trời. Ồ, để trở thành Aina. Nó gần như sẽ xứng đáng với sự kiêu ngạo dường như đi cùng với sự vĩnh hằng. Tất nhiên, cô ấy đã đi được một phần tám quãng đường rồi. Ý nghĩ bắt cô mất cảnh giác. Cô ấy hiếm khi phản ánh về những món quà của Melian trừ khi cô ấy đuổi chim ra khỏi cửa hoặc làm cho rong biển phát triển trong các hồ thủy triều. Di sản của cô từ bà cố, bà ngoại, cha cô, đó đơn giản là sự thật về sự tồn tại của cô. Nhưng người của Eönwë có yêu sách đối với cô nhiều như con người. Một kế hoạch bắt đầu hình thành trong tâm trí của Elwing, được xây dựng từ những giả định lạc quan và những bước nhảy vọt logic lớn. Cô quay lại nhìn Eönwë, vẫn ngồi trên giường. Làm thế nào dễ dàng là shapeshifting? Chú của cô Olwë đến thăm một tuần sau đó. Anh ta tìm thấy tầng thấp nhất của tòa tháp của cô đầy lông,
xương cánh và hình vẽ giải phẫu của các loài chim.
Chú thấy con đã tìm thấy một sở thích, Dioriel trẻ tuổi, anh ấy nhận xét khi anh ấy vượt qua mớ hỗn độn.
Elwing nhìn lên từ công việc của mình. Con có chú, chú. Chú có muốn ngồi không? Xương Tiên không đau theo tuổi như con người. Elwing có thể không bao giờ nghe thấy từ viêm khớp một lần nữa. Nó vẫn là hình thức tốt để cung cấp một chiếc ghế cho
khách truy cập.
Anh ngồi đối diện cô tại một cái bàn quá lớn so với cuộc sống không có bạn đồng hành của cô, được xây dựng với hy vọng ngày tươi sáng hơn bởi một nghệ nhân Teler, người đối xử với cô như một người anh em họ đã mất từ lâu. Con chưa đến thăm Alqualondë. Tại sao con lại xa cách như vậy? Anh ấy không nói về những vị khách mà cô ấy đã nhận được một cách kiên quyết hoặc những lời bào chữa mà cô ấy đã đưa ra nhưng cô ấy biết anh ấy đang nghĩ về họ.
Con vẫn đau buồn, Lord Olwë, Hay Elwing trả lời một cách lịch sự, vì cô ấy yêu anh ta. Anh ấy tốt bụng, kiên cường và khôn ngoan và anh ấy thích nói về những cơn gió
biển và đại dương sâu thẳm. Thành phố quá bận rộn đối với con.
Và chúng ta, gia đình của con? Anh ấy hỏi, đặt tay lên cô ấy.
Chú có thể nhắc nhở con về những gì tôi đã mất, kinsman. Lúc đầu, trong niềm vui đoàn tụ, con không nhận thấy điều đó. Nhưng những ngày này nó đè nặng lên trái tim con. - Vua Olwë của Teleri có mái tóc giống Oropher, người bảo hộ của cô khi còn trẻ, mặc dù anh ta buộc nó bằng bạc và ngọc trai chứ không phải cây thường xuân. Đôi mắt sâu thẳm của anh làm cô nhớ đến Galadriel, nụ cười của anh giống như Celeborn, và cách cư xử của anh rất cũ giống như cô gia sư cũ của cô, người đã nhớ lại những ngày mà Elwë và Olwë chưa tách rời. Đứa con út của anh, anh em họ thứ hai của Elwing một lần bị loại bỏ, chơi trên bãi biển Alqualondë giống như những đứa trẻ của Elwing đã từng làm trên một bờ hoàn toàn khác. Những điểm tương đồng, một khi được chú ý, đi sâu vào trái tim của Elwing và trú ngụ ở đó, như một lưỡi kiếm bị nguyền rủa từ lò rèn của Morgoth, đôi mắt cổ đầy đau đớn. Đây là cách để kéo cô ra khỏi sự an toàn, tránh xa những người khác có thể cứu cô vì phải chiến đấu với nó và
tìm đường trở về nhà.
Con không thể về nhà, Elwing chỉ ra. Cô ấy không thể chụp và gầm gừ, không phải ở Olwë, vì vậy thay vào đó nhìn xuống bàn làm việc của cô ấy, tìm kiếm những chiếc lông thu thập để tìm câu trả lời. Khi đau buồn đến với Teler, Chú biết rằng việc trở về
nhà là không thể tránh khỏi. Con không có gì ở đây cả. Con không có gì cả.
Nắm tay anh trên tay cô càng lúc càng chặt. Không có gì đáng ngạc nhiên khi những chú Tiên mạnh mẽ của anh ấy không mất đi sức mạnh của cơ thể khi chúng già đi nhưng anh ấy rất khôn ngoan trong khi đôi khi Elwing quên mất trí tuệ của mình không loại trừ sức mạnh. Con có chúng ta và con có gia đình của con. Con đã không chạy vào vòng tay của chúng ta và chào chúng ta rất rõ ràng bằng ngôn ngữ cũ của tổ tiên của bạn, ngày đầu tiên con đặt chân lên đất liền? Con đã không cười và khóc với chúng tôi trong nhiều giờ? - Elwing nói tiếng Anh ngoài tiếng Sindarin hoàn hảo, Gondolindrim Quenya đàng hoàng, một chút Hadorian (không phải là cô sẽ cần điều đó một lần nữa), và từ từ cải thiện Telerin một phương ngữ rất cũ được ưa thích ở Doriath gần với ngôn ngữ cũ Nelyar. Hầu hết những gì cô ấy có thể nhớ lại là những cụm từ nghi lễ, lời chào và lời chúc phúc đơn giản, ít sử dụng thực tế hàng ngày. Có lẽ một trong mười Teleri thực sự đủ tuổi để nói điều đó. Khi cô lần đầu tiên nhìn thấy người của Olwë trên bãi cát bạc đó, đó là điều đầu tiên xuất hiện trong đầu cô. Vua Olwë, chú Olwë, chưa bao giờ quên nó. Có thể đó là khoảnh khắc của niềm vui nóng bỏng, khi trái tim của Elwing hát lên khi nhìn thấy mọi người, cô chỉ nghe thấy những câu chuyện và trong một khoảnh khắc cô quên đi những rắc rối của mình, đặt thanh quá cao. Cô ấy đã làm, và tất cả họ đều rất dịu dàng. Họ đã lắng nghe câu chuyện của cô và đề nghị mọi thứ để giúp đỡ và cô đánh giá cao điều đóvới tất cả các bài phát biểu về vụ cháy Morgoth và mất tất cả những gì là tốt, sự báo thù của những người sa
ngã và sự cứu rỗi của những người nán lại. Và sau đó, bạn rút lui khỏi chúng tôi.
Tôi đã học được những đứa con trai của tôi còn sống , Elwing nghĩ. Tôi nhớ rằng tôi không thể cứu họ. Tất cả mọi thứ đã sụp đổ ngay lập tức, cô nói. Giống
như một cơn bão phá vỡ. Một khi con không còn việc gì để làm mọi nỗi buồn, con sẽ không bị vùi dập nữa. ' Ngay cả nhiệm vụ bay cũng không thể chôn vùi cảm giác tội lỗi kinh hoàng của cô nhưng nó có thể đến gần.
Ta biết làm thế nào mà có thể như vậy Olwë thừa nhận. Cho đến khi các thi thể bị thiêu rụi và người sống sót cuối cùng được viện trợ, con sẽ đánh mất chính mình trong hành động bảo vệ. Một người cai trị phải cai trị trước khi họ có thể cảm thấy đau buồn, nhưng cuối cùng đau buồn cũng đến với tất cả chúng ta. Hãy để chúng ta giúp con, Elwing.
Thật hấp dẫn khi để anh ấy vào, thật hấp dẫn. Elwing đã nói về cuộc đấu tranh của mình bằng những từ ngữ tuyệt vời, những từ có ý nghĩa làm lung lay khán giả và định hình các quốc gia. Nước mắt của cô sau đó là nước mắt của một nàng công chúa. Cô không để bản thân mình bụ bẫm như một đứa trẻ, kể từ lần đầu tiên cô ngã gục trên boong tàu của Eärendil vẫn còn một nửa lông. Ngay cả sự bùng nổ đó cũng bị hạn chế, vì các thủy thủ đang theo dõi và họ cần phải có sự tự tin.Nhưng cô ấy không chỉ muốn sự thông cảm xương trần, lòng tốt mà bất cứ ai cũng có thể quản lý. Cô không phải là một cô bé được an ủi bởi những lời nói trống rỗng và ánh mắt thương hại. Chú không thể hiểu được, cô ấy nói với anh ấy một cách nhẹ nhàng. Con không nghĩ rằng con là một Tiên đau buồn biết. Con nghĩ về sự mất mát không phải cho đến khi lòng thương xót của Mandos mà cho đến khi thời gian kết thúc.
Lông mày bạc của Olwë leo lên trán anh. Con nghĩ chúng ta không hiểu điều đó sao? Sự tha thứ của Mandos là không chắc chắn. Các con trai ta đã chết, Ta bế xác chúng và tôi không biết liệu mình có gặp lại chúng không. Ngay cả khi ta đã làm, không có gì chắc chắn họ sẽ giống nhau. Có phải ngọn lửa và thanh kiếm đã xé nát
thứ gì đó trong tinh thần của họ mà không bao giờ có thể hàn gắn được?
Tuy nhiên họ đã quay trở lại, Elwing nhắc nhở anh ta. Họ đang ở đây và họ là toàn bộ họ vẫn yêu chú. Người của con bây giờ ở bên kia biển. Các chú của cô không nói về Kinslay ngoại trừ trong tiếng thì thầm và trong tiếng thì thầm họ đã gửi lời chia buồn với Elwing. Thời gian còn lại, khi họ không được nhắc về quá khứ đẫm máu đó,
họ cười và đùa giỡn như bất kỳ ngư dân nào khác.
Những đứa cháu của ta, những đứa con của Eärwen cũng ở đó, sự nghiêm trang của anh ấy đến cả đôi mắt xanh của anh ấy. Chúng ta không nghĩ rằng chúng ta sẽ gặp lại họ và chúng ta đã than khóc. Ngay cả bây giờ, một người vẫn sống ở bên kia đại dương và hai người sống ở Mandos dưới Doom. Chỉ Finrod đã được trả lại cho chúng tôi. Tuy nhiên, anh ấy đã giữ lại Hãy để ta kết thúc. Anh trai ta sống xa tôi quá lâu, ta nghĩ anh ta hoàn toàn lạc lối, một nạn nhân của tội ác của Morgoth. ta cũng thương tiếc cho anh, và ta thương tiếc với sự mong đợi về một sự vĩnh hằng. Những người bạn của ta trong số những người của Lenwe, những người đã
chọn không thực hiện cuộc diễu hành, Finwë, người sẽ mãi mãi sống với Namo Bút,
đã có rất nhiều đau buồn. Có nhiều người ta sẽ không bao giờ gặp trên thế giới này, và ai biết liệu sẽ có người tiếp theo? Tiên chúng ta không giống con người, trong đó đau khổ không phải là bản chất của chúng ta. Thay vào đó, chúng ta đã được làm quen với đau khổ, bằng hành động và không hành động, bởi sự tàn nhẫn và tình yêu vĩ đại thông thường, bởi bàn tay của Morgoth và của chính chúng ta. Chúng ta đều biết nỗi đau mà con nói.
Elwing thấy lông mi mình ướt đẫm nước mắt nên cô vội vàng lau mặt. Chú không nên mặc dù vậy. Chú là Tiên, Valinor. Chú có sự vĩnh cửu.
Đôi mắt của Olwë buồn bã. Tuy nhiên, chúng ta vẫn. Ngay cả sự vĩnh cửu cũng không đủ dài để ghép lại những mảnh vỡ của mọi trái tim tan vỡ trong Valinor. Ngay cả Vanyar đau buồn, cho Khách, cho chúng tôi bạn bè của họ, cho sự phá vỡ của thế giới. Có thể nói công bằng rằng ít nhất một người tốt bụng cũng không bị rắc rối. Những chiếc lông xào xạc khi anh đặt cánh tay kia lên bàn, sát vào tay cô. Chắc chắn. Họ đã mất bạn bè trong cuộc chiến này, mất họ theo cách lâu dài hơn là chết vì tham nhũng ăn mòn những sinh vật tư tưởng và lửa như vậy và khiến chúng trở nên có ý nghĩa. Melkor dựa rất nhiều vào tinh thần của họ, và họ luôn than vãn về sự phai nhạt của những gì là đúng. Ta nói với con, Elwing, bà con, trong số tất cả các sinh vật mà Eru đã cho Lửa của mình, không ai thoát khỏi nỗi
đau mất đi thứ họ yêu thích.
Con nghĩ rằng, con đã cảm thấy nghẹt thở, nhưng con cảm thấy mệt mỏi vì bị mọi người lấy mất. Khi con đưa ra lựa chọn của mình, Con hy vọng rằng việc trở thành một Tiên ít nhất có thể giúp đỡ với vấn đề đó. Bây giờ con thấy đó không phải là
trường hợp tốt
Olwë lại vỗ tay. "Không. Không, nó không. Nhưng hãy lấy trái tim, vì con không đơn độc." Lần đầu tiên sau nhiều tháng, anh không nhắc cô về bất cứ ai. Mái tóc của anh ấy còn đẹp hơn cả Oropher's, làm thế nào mà cô ấy từng thấy giống nhau? Đôi mắt của anh ta có hình dạng giống như của Galadriel nhưng chúng lấp lánh như đại dương sâu thẳm nơi Galadriel là một con suối trắng trong vắt. Giọng anh chậm hơn, nụ cười của anh dịu dàng hơn Celeborn, và giọng anh là Alqualondë, đầy hơi thở nơi Doriathrin nhanh nhẹn và trong trẻo. Elwing thở ra, để cho tầm nhìn mờ dần khỏi mắt
cô. "Con thấy điều đó bây giờ. Cảm ơn chú."
Thật tốt, bởi vì ta đã không tìm mọi cách để cô cháu gái của ta một mình làm xáo trộn cảm xúc của cô ấy. Ra ngoài? Một số anh em họ của bạn đã mang đến một trò chơi cờ khủng khiếp mà dân gian của Oromë đã phát minh ra; nó thậm chí còn khốc liệt hơn giá vé thông thường. Phái đoàn Alqualondë thường hay đùa giỡn phải im lặng, vì Elwing chưa nghe thấy họ. Sự im lặng căng thẳng, băng giá như vậy cho
thấy mọi người đã lo lắng cho cô ấy nhiều hơn những gì cô ấy biết.
Tất nhiên, Elwing đồng ý. Anh là khách và gia đình. Dẫn đường, chú.
Eärendil hét lên và giúp Eönwë xuống boong tàu. Không chắc chắn những gì bạn có
ý nghĩa bởi điều đó. Rất vui được gặp bạn.
Eönwë lắc đầu, lông xù và rút lui. Cảm ứng, con người cần chạm, Tiên cần chạm và Elwing nói rằng anh cần nó nhất. Làm thế nào ít anh yêu đã được! Mặc dù chúng ta chăm sóc cho anh đã không được thông báo về khía cạnh quan trọng này của
cuộc sống.
Càng tốt, Ah Eärendil cảm thấy hơi bối rối. Đây không phải là quá xấu. Những con đại bàng đôi khi cho tôi vỗ về chúng, mặc dù chúng nghĩ rằng nó hơi không đúng mực. Bên cạnh đó, Elwing thực sự nhạy cảm hơn tôi rất nhiều. Bạn nên chú ý đến cô ấy. Hãy miễn là anh ấy có thể nhớ Elwing đã bị căng thẳng. Khi Eärendil có cha mẹ để khuếch tán những kỳ vọng của một dân số đáng yêu, Elwing không có ai. Sức nặng của Doriath rơi xuống ghim chặt cô xuống.
Đôi mắt sắc sảo cỡ Eärendil lên. Cả hai vợ chồng đều trả giá cho tôi để giúp đỡ người khác. Tôi buộc phải kết luận rằng cả hai người đều cần tham dự nhiều.
Bây giờ là buổi tối muộn và Ngôi sao Hy vọng mọc lên ở giữa phía tây. Eärendil vẫn hơn Valinor, an toàn như một thủy thủ trên bầu trời. Tôi không đồng ý với một số người tham dự, anh ấy đồng ý. Hãy đến ngồi cùng tôi và ngắm bầu trời. Ở đây thật đẹp, giữa bức màn của bầu khí quyển và độ sâu lạnh lẽo của Eä bên ngoài. Độ sáng của Silmaril ngăn chặn phần lớn chương trình nhưng nếu Eärendil đặt viên đá quý ở phía trước và đặt một màn hình mờ phía sau nó, anh ta có thể nhìn thấy bầu trời lấp lánh. Vành đai của những ngôi sao ngọc trai của Varda sáng hơn và Liềm cháy. Nếu anh ta nhìn xuống trái đất, anh ta có thể thấy không khí màu xanh lá cây vẽ ra vành đai của thế giới. Phía trên xa, biển phía tây xa xôi, Arien vẫn đang lặn, để lại một vầng sáng hoàng hôn khi cô thức dậy khi cô nghĩ ngơi hàng ngày. Eärendil điều chỉnh bánh xe của tàu. Valar cho anh ta một số thời gian chậm chạp và bay thấp về phía bắc xa luôn tạo ra những cảnh đẹp hơn, cũng như đưa anh ta đến gần những vùng đất mà Morgoth đang giữ. Họ đang tìm kiếm những ngọn đèn phía bắc? Dựa vào cột buồm vĩ đại, bạc và vô dụng vì Eärendil không còn du hành bằng thuyền buồm hay mái chèo. Tôi nên biết rằng đừng cố làm bạn ngạc nhiên, Eärendil cười. Ngài đã ở trên bầu trời này lâu hơn tôi có. Anh ấy đi và ngồi bên cạnh Eönwë. Valarindi ấm áp và
thậm chí với sự khéo léo của Aulë, nó lạnh đến tận trái đất.
Tuy nhiên tôi đã không dành gần đủ thời gian để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nó. Những điều kỳ diệu trong thế giới này của anh.
Eärendil huých anh ta. Thế giới của tôi cũng vậy. Trên thực tế, nếu tôi nhớ chính xác các bài học của mình, ngài đã giúp thực hiện nó.
Chỉ một chút. Các nghệ sĩ lớn hơn nhiều so với tôi đã làm công việc của mình. Tay của Eronwël lơ lửng trên vai, như thể không biết phải tiến hành như thế nào. Người Ainur có thể thành thạo nhiều vấn đề nhưng âu yếm rõ ràng không phải là một trong số họ. Nhận ra rằng anh ta sẽ phải chủ động ở đây, Eärendil bắn tới và tựa vào bộ ngực rắn chắc của Eönwë, vòng tay ôm lấy cung thủ. Có phải điều này đúng không?
Eonwë thì thầm, thở chậm và đều đặn bên tai Eärendil.
Tại đây. Bạn đang hiểu rõ điều đó.Con tàu bay một mình. "Tự động lái", dù đó là gì, là một sự đổi mới thông minh nhất của Aulë. Eärendil cho rằng anh ta sẽ không phải điều chỉnh bánh xe trong một thời gian và sự gian lận, thông minh và nhạy bén hơn nhiều so với trên Vingilot cũ, được định hướng đúng đắn vì nó có thể không cần điều chỉnh. Các ngôi sao trên cao đứng yên khi con tàu lướt qua không trung, đặt các điểm không thể thay đổi. Lắng nghe hơi thở của Eönwë, thường xuyên hơn nhiều so với nhịp thở của một người phàm trần, Eärendil lần theo dấu vết của những ngôi sao. Ngài cảm thấy thế nào khi nhìn thấy chúng mới được tạo ra? Làm thế nào lộng lẫy được tạo hình của họ?
Càng xa càng tuyệt vời hơn anh có thể tưởng tượng. Cả thế giới đứng yên khi Nữ hoàng Varda đặt những ngôi sao trên bầu trời. Nhìn chằm chằm vào Menelmacar, Eärendil có thể tin điều đó. Một ánh sáng teal nặng nề bắt đầu ló ra từ lan can tàu. Helcaraxe đã quyết định hợp tác và đưa ra một chương trình ánh sáng. Sự đáng yêu như vậy đến ở một chi phí, tuy nhiên. Tiếng ù ù của điện trong không khí khiến Vingilot kêu răng rắc. Eärendil nhảy lên để điều chỉnh máy xới sau đó vỗ nhẹ vào sàn kính. Ngay cả khi làm lại thủy tinh và kim loại, cô vẫn đáp lại sự Làm tìnhng chạm của anh. Eönwë nhảy lên và chạy về phía mạn tàu, sau đó chỉ xuống. Anh đã tìm thấy bình minh, Eärendil the ban Phước, ngọn lửa ngự trong không trung! Đến đây mà xem! Buộc dây cuối cùng, Eärendil tham gia với anh ta. Bên dưới, bên trên, xung quanh, ánh đèn nhảy múa, xoáy trong không khí như máu trong nước. Chúng nhấp nháy màu xanh lục, hồng và đôi khi là màu xanh lam, rực rỡ hơn bất kỳ màu sắc nào của trái đất. Một tiếng nổ quen thuộc bắt đầu, tĩnh không khí xung quanh phản ứng với sự rắn chắc của khí cầu. Eärendil đặt một tay lên vai Eönwë và xoay người anh ta, chỉ lên trên đỉnh cột buồm của Vingilot. Bóng lửa tím thiêu đốt ở đó, những ngón tay phóng ra và chộp lấy để mua. Bộ bài được bảo vệ tốt khỏi các yếu tố nhưng các cạnh của con tàu lại tỏa sáng với nến thần.
Tôi sẽ vẫn là gió, còn Eönwë thở dài, vòng tay ôm lấy Eärendil. Cơ thể của một người rất đáng yêu, nhưng ngay cả niềm vui của sự chuyển động cũng không thể so sánh với niềm vui được là một chùm ion trên bầu trời. Bạn biết đấy, tôi luôn hứa với các chàng trai họ sẽ thấy điều này vào một ngày nào đó. Cảm giác thật kỳ lạ khi nói về Elrond và Elros sau một thời gian dài im lặng, dập tắt tình yêu của họ vì sợ rằng họ đã biến mất. Họ yêu thích những câu chuyện chèo thuyền trong giông bão và nhìn thấy ngọn lửa của Manwë. Họ có vẻ như trẻ con Aye Aye. Thật thông minh, thật đầy sức sống. Họ vẫn tràn đầy sức sống, ở đâu đó ngoài kia. Có lẽ họ đang nhìn lên Eärendil và ánh sáng của Silmaril ngay bây giờ. Càng ngày nó như thế nào? Căng Eönwë nhưng lại phát sáng với sự tò mò, hoặc có thể đó là dòng điện xung quanh cũng tác động lên anh ta. Chúng tôi không được làm cha mẹ, và nếu bạn bỏ qua thử nghiệm của Melian, chúng tôi không thể làm được. Thật kỳ lạ làm sao khi có một phần của chính bạn sống ngoài kia trên thế giới, được yêu thương và tách biệt với chính mình.
Eärendil lắc đầu. Tôi không thể giải thích nó. Tôi là một người cha giống như ngài là gió. Không có từ nào có thể gói gọn trải nghiệm, vì những từ không được tạo ra để mô tả cốt lõi của bản thể chúng ta.
Nhưng tôi có thể mô tả gió. Đó là sức nóng không bao giờ ngừng chuyển động, các hạt đầy chuyển động, va chạm liên tục và tiến lên. Đó là sự thay đổi áp lực, sự dồn nén của đám đông, điệu nhảy của một tỷ tỷ diễn viên di chuyển độc lập với hoạt động kết hợp trở thành một cơn gió trực tiếp. Một người thủy thủ bị mắc kẹt trong quá nhiều mảng biển, Eärendil chưa bao giờ nghĩ của không khí như liên tục di chuyển. Nếu đó là, như Eönwë nói, không bao giờ yên, thì điều đó giải thích rất nhiều về huy hiệu. Mặc dù vậy, từ ngữ không giống như sống. Không có từ nào có thể diễn tả những gì chúng ta nhìn thấy trước mắt Cử chỉ Eärendil trong ánh đèn mờ dần, ngày càng mờ dần khi những bóng ma Vingilot trên Helcaraxe và vào phía bắc cằn cỗi nơi Morgoth trị vì. Lần đầu tiên hoặc cảm giác khi bạn bế con lần đầu tiên. Người phụ nữ khôn ngoan của con người đã tham dự Elwing khi cô ấy chào đời (vì rõ ràng ngay từ đầu rằng một quan niệm bị xáo trộn với sự không chắc chắn của con người cũng có thể phải chịu những nguy hiểm của con người, mối đe dọa của sốt trẻ em và chết chậm do mất máu) anh ta giữ Elros trước, sau đó là Elrond. Chúng thật nhỏ bé, đôi mắt nhắm nghiền trước ánh sáng ban mai, đôi bàn tay nhỏ bé nắm lấy mép chăn. Các đặc điểm của Elwing nhìn chằm chằm vào anh ta thu nhỏ và anh ta biết rằng không có gì lạ khi biển sẽ phù hợp với phép màu trong vòng tay anh ta. Bạn không bao giờ muốn đặt chúng xuống, hay Eärendil giải thích, và ngay cả khi anh ấy nói những từ đó ngày càng yếu đi. Sau đó vài năm, chúng quá lớn để giữ và bạn không thể bảo vệ chúng. Họ sẽ biết về lòng dũng cảm của anh, Lời hứa của Eönwë và bằng cách nào đó, sự đảm bảo đó là sự trấn an. Họ sẽ biết những gì bạn đã từ bỏ để giữ an toàn cho họ.
Anh ta thậm chí có thể gặp họ, nếu anh ta thực sự muốn hạ Morgoth. Nếu ngài nhìn thấy họ ở Beleriand, ngài phải chăm sóc họ. Eärendil nói với anh ta. Hơn bất cứ điều gì, đó là những gì tôi cần. Cằm của Eönwë đập vào vai Eärendil khi anh gật đầu. Nếu tôi có bất kỳ sức mạnh nào, thì chắc chắn anh ấy cũng vậy, sức mạnh đã ngấm vào anh ấy, một vầng hào quang ít nhìn thấy hơn Arien nhưng không kém phần sáng sủa, nó sẽ được thực hiện.
Tôi nên em bạn cách sử dụng một thanh kiếm. Elwing quay lại từ lông vũ của mình để nhìn vào Eönwë. Teleplana, người anh em họ hàng cùng nhà mới nhất của cô, nhìn ra khỏi bếp, một đôi mắt rảnh rỗi nhìn và phán xét. Tốt như nó có đội quân nó làm cho một vấn đề tốt khó thực hiện. Anh ấy là người giỏi nhất trong tất cả các Arda, hoặc vì vậy cô ấy đã được nói. Càng ngày càng gần chiến tranh, sự chuẩn bị của chủ nhà lắp ráp ngày càng điên cuồng. Elwing nắm lấy cánh tay của mình. Và bây giờ tôi là một thợ may lông vũ, một học sinh của các loài chim. Họ bước ra khỏi cửa. Con dốc đá trên đó tòa tháp trắng được xây dựng phát sáng màu xám trong hoàng hôn. Xuống bãi đá cuội tỏa sáng ẩm ướt khi thủy triều rút. Mặt trăng cao, ánh sáng nhợt nhạt phản chiếu trên mọi bề mặt, và nếu cô ấy nhìn về phía tây, cô ấy có thể thấy Eärendil đang leo lên vòm trời, trèo cao hơn và chiếu xuống mọi dân tộc tự do. Ngọn lửa trên đỉnh tháp của cô thấp thoáng, tỏa ánh sáng nhiều hơn cho đến khi bãi biển sáng như sáng. Hai người họ lang thang xuống đồi. Những con chim không thể cho ai đó cảm giác về bản chất trực giác của riêng chúng. Thật khó chịu cho Elwing, người đã từng có tài năng trong những vấn đề như vậy. Học cách nói chuyện với chim rất đơn giản, học hình dạng và thực hành của chúng chỉ mất một ít thời gian, nhưng cố gắng vì có thể cô không thể lấy lại cảm giác thay đổi chìm dần của việc thay đổi hình dạng.
Tôi sợ tôi không thể giúp bạn ở đó. Bạn là một cơ thể gần gũi với một tinh thần, và tôi là một tinh thần chọn để có một cơ thể. Con đường bạn đi để làm lại chính mình sẽ khác với chính tôi. Sức mạnh là bên trong bạn, mặc dù. Bất cứ ai nhìn sâu cũng có thể nói với bạn nhiều như vậy. Họ dừng lại ở mép nước. Elwing vai anh tinh nghịch. Và khi đó, bạn sẽ đưa tôi đi xem Eärendil. Elwing nghĩ rằng có thể hiểu rằng Tiên có thể thích học hỏi từ chính người dân của họ, hơn là người thừa kế của Manwë. Tài năng như Eönwë chắc chắn là, anh ta không thực sự theo cách của một đối thủ Tiên. Đôi mắt anh lấp lánh ánh lửa vàng, hình dáng hoàn hảo lung linh. Một giáo viên giỏi biết giới hạn của một cơ thể, hiểu cách mà vết chai hình thành, có thể đẩy bạn đến giới hạn của bạn nhưng không vượt quá nó. Eönwë dường như thực sự ngạc nhiên mỗi khi Elwing ngủ trưa, cô không nên tin vào cổ họng mình bằng một vũ khí sắc bén. Bất tử hay không, anh ấy là một người bạn. Bạn phải làm bạn với những người bạn đi ngủ, điều đó giúp mọi thứ không bị phức tạp. Cô ấy và Eärendil đã luyện tập kiếm thuật cùng nhau khi còn nhỏ. Không ai trong số họ có nhiều sở thích về nó, nhưng tự vệ là một kỹ năng cần thiết ở những vùng đất lành. Một lưỡi kiếm sống có vẻ không được khuyến khích, vì vậy họ thay vào đó tìm kiếm một số cây gậy mạnh mẽ thích hợp từ bãi biển. Elrond và Elros đã từng chơi với những thanh kiếm lũa trong Sirion, nhưng Elwing đã nhanh chóng nghĩ sang một bên. Đó là một trận đấu ngắn và Elwing thua một cách rõ ràng. Không có một nửa bài học nhớ có thể phù hợp với sức mạnh của một Valarindi. Tất nhiên, cô ấy có lợi thế khác. Vòng quanh bãi biển, trên vách đá và đá, là những con chim. Những con mòng biển đang xem vung vẩy khi thanh kiếm bị đánh bật khỏi tay cô, và sau đó hạ xuống Eönwë bằng cái mỏ và móng vuốt.
Trong thời gian làm phu nhân của Sirion Elwing đã đưa ra lựa chọn cử người của mình ra trận chiến hàng chục lần. Họ là những cuộc giao tranh nhỏ, vâng, đối mặt với các ban nhạc orc lừa đảo hoặc kẻ cướp. Xung đột lớn nhất không phải là sự lựa chọn của cô ấy, mặc dù điều đó tùy thuộc vào sự lựa chọn của cô ấy. Điều khiến người Fëanorian thất vọng ở Havens là Elwing và mặc dù không có lựa chọn nào tốt (để cho những con quái vật đó, nhuộm trong máu của kinsmens, Silmaril, sẽ phá vỡ mọi giao ước tốt đẹp còn sót lại) những gì xảy ra sẽ ám ảnh cô suốt cả ngày . Rũ mình ra khỏi những ký ức về máu me, cô nói nhẹ nhàng, vua Một vị vua hay một nữ hoàng. Một người cai trị, công bằng hoặc công bằng hơn. Đó là lý do tại sao quyền cai trị không được đưa ra hoặc xem nhẹ, và tại sao bất kỳ ai theo đuổi nó để kết thúc ích kỷ sẽ mang lại kết cục cho chính họ và người dân của họ. Một người như tôi không thể hy vọng nhận trách nhiệm đó. Vương quyền là một nghĩa vụ trong khi dịch vụ được cung cấp miễn phí là một món quà. Mặc cho những lời nói sáo rỗng của mình, Elwing vẫn cảm thấy bối rối. Chắc chắn, sẽ rất tốt nếu từ bỏ tất cả sức mạnh trong vài ngày, nhưng cô cảm thấy chắc chắn rằng sự căng thẳng của việc không chịu trách nhiệm cuối cùng sẽ đến với cô. Thật đáng sợ khi sống cuộc sống của bạn với ý thích bất chợt của người khác, không biết những trận chiến bạn sẽ chiến đấu tiếp theo. Cô ấy sẽ đưa các hội đồng muộn vô tận về sự bất lực của sự phục vụ. Ngay cả khi sống trong cung điện của Olwë cũng đã kiệt sức và cô hoàn toàn tin tưởng vào ý định tốt của anh. Valinor là tiền thưởng. Không thối rữa vùng biển của nó, không có chất độc hóa học nào của Morgoth ở đây. Ở đây không có thủy triều tảo liên tục. Bất kỳ sự phát triển quá mức hoặc mất cân bằng trong nước nhanh chóng được xác định và biện pháp phòng ngừa thích hợp được thực hiện. Kết quả là một hệ sinh thái phát triển mạnh ngay dưới mặt nước. Có những con hến bạn có thể ăn mà không ngần ngại, cua ngao và bào ngư đủ lớn để nuôi một gia đình. Elwing cẩn thận với các hồ thủy triều ở nhà cô. Mặc dù cô ấy ở rất xa bất kỳ thị trấn nào và mặc dù bãi biển dường như mang đủ thức ăn để nuôi cô ấy cho đến khi thế giới kết thúc, cô ấy vẫn cảnh giác với việc thu hoạch quá mức. Bây giờ cô ấy bất tử và đây là biện pháp phòng ngừa tại nhà của cô ấy để thực hiện những gì cô ấy được cấp. Teleplana, người lớn lên trong một số phước lành của biển, thì vô tư hơn. Cô vẫn cảm ơn Ulmo cho mỗi vụ thu hoạch với sự nhiệt thành đáng sợ nhưng cô mất nhiều hơn mức cần thiết và mời khách đến để kết thúc phần còn lại. Cô chỉ cho Elwing cách chế biến các món ăn bằng gạo hoang từ hồ nội địa và củ sen được Vanyar đánh giá cao và thậm chí còn giúp cô tìm một loại thay thế cho loại thảo dược mà Elwing dùng để tránh thai (Tiên không cần thuốc như vậy nhưng họ rất vui khi được giúp đỡ và làm không đặt câu hỏi về lý do tại sao vợ của một thủy thủ chuyển vùng có thể cần kiểm soát sinh đẻ). Đổi lại, Elwing chỉ cho cô cách bắt một con chó săn độc hại bằng điện. Họ có một đường đặc biệt tốt ngày hôm nay. Cơm hến, nhím biển, ốc nhỏ, tất cả mọi thứ cần thiết cho một nồi hầm mùa đông thịnh soạn.Cô và Teleplana cười đùa khi họ đi ngược lên ngọn đồi đến tòa tháp. Elwing đang cười lớn với một người đặc biệt ngớ ngẩn về cuộc hôn nhân của Aulë và Yavanna khi cô mở cửa và thấy một người phụ nữ đứng đó. Không, không phải là phụ nữ. Thậm chí không phải là một Tiên nữ. Elwing đã cư ngụ đủ lâu trong Vương quốc Chân phước để biết một trong những người Ainur khi cô nhìn thấy họ. Chúng có một ánh sáng đặc biệt, một ánh sáng chiếu thẳng vào não mà không bị nhiễu từ dây thần kinh thị giác. Nó giúp người này hoàn toàn đứng yên, không quan sát gì và mọi thứ với đôi mắt màu đen từ nắp này sang nắp khác như của một con chim biết hót. Một trong những thứ linh thiêng, Elwing nhẹ nhàng, đưa giỏ của mình cho một Teleplana giật mình và tiếp cận người phụ nữ. Khi cô tiến lại gần, cô đánh giá cách ăn mặc và cách thức của kẻ xâm nhập Aina, tìm kiếm manh mối cho bản chất của cô. Những bông hoa màu tím và xanh thẫm trèo lên chiếc váy của cô trong những dây leo sống, mái tóc đen của cô rơi xuống chân và sau đó là một số. Khi cô còn nhỏ, Elwing không bao giờ trả nhiều câu chuyện về Melian. Cô rất thích Lúthien, người bà dũng cảm nhất mà một đứa trẻ có thể yêu cầu, và như một người cai trị tị nạn có sự tôn trọng sâu sắc đối với Morwen Eledhwen. Melian khó dự án hơn. Cô ấy cổ xưa và không thể biết được. Ngay cả các thành viên của giới quý tộc lưu vong của Doriath cũng nói về cô với sự đáng yêu. Mặc dù cô đã được phong là Nữ hoàng, vợ của Thingol đã cai trị như một nữ thần xa xôi. Thật khó để nói nhưng cô ấy nghĩ Melian có thể hơi giật mình. Một thời gian sau Elwing đứng ở cửa sổ phòng ngủ của cô, nhìn chằm chằm vào bãi biển một trăm feet bên dưới. Cô có chắc đây là cách không? Mặc dù vách đá ở Sirion, cô đã nhảy lên từ biển coban, cô vẫn cảm thấy một cảm giác đáng sợ về deja vu. Đá vôi trắng của tòa tháp của cô, được mang từ một mỏ đá xa, quá giống với viên phấn mềm của điểm bên bờ biển đó. Ngay cả ánh sáng mặt trời vàng (một điều trị hiếm hoi trong ngôi nhà phía bắc màu xám của cô) khiến cô nhớ đến một ngày tươi sáng của những biểu ngữ máu và đỏ. Con gái Lúthien đã từng biến thành một con chim khi cô lật đổ từ Hírilorn. Sức mạnh không bao giờ đến với cô một lần nữa vì cô thích che giấu ngay cả trong những giờ phút đen tối nhất. Chưa bao giờ tiềm năng cư ngụ trong cô. Elwing không hoàn toàn tự tin vào bản thân mình. Bất chấp tất cả các nghiên cứu của cô, những cuộc trò chuyện dài của cô với những con chim và hàng giờ dành cho việc nghiên cứu xương rỗng và lông vũ, ý tưởng rằng cô có thể bay vẫn cảm thấy rất xa vời. Đó là một cuộc đào tẩu ngắn ngủi giống như một giấc mơ. Đây là một lời khuyên tốt đẹp. Elwing ngả người ra một chút rồi tự kéo mình trở lại một cách sắc bén. Cú ngã quá lớn, nguy hiểm quá thật. Cô không muốn kiểm tra lời đề nghị bất tử của Eru, không phải trước khi cô có cơ hội gặp lại các con trai mình. Elwing hình dung xương rỗng, túi khí và parabronchi bị cấm, và máu đủ dày đặc để đưa cô ấy qua không khí bên ngoài. Cô tưởng tượng đôi cánh tuyệt vời, trắng như thiên nga và xám như mòng biển, nhợt nhạt như Vingilot và bạc như đôi mắt của Eärendil. Cô nhảy và không ngã. Void ở trên, tấm màu xanh lá cây và màu xanh của trái đất bên dưới. Bị treo lơ lửng giữa Eärendil, anh cảm thấy u sầu khi liên tưởng đến chiếc đồng hồ cô đơn của mình. Nhiệm vụ này là của riêng anh và anh sẽ không bao giờ từ bỏ nó nhưng nó không dành cho bất kỳ đứa trẻ nào của Ilúvatar. Bây giờ là hoàng hôn, thời điểm anh đến gần trái đất nhất mà anh yêu thích. Đó là một số thoải mái. Bất cứ điều gì đen tối của thế giới bên ngoài anh ta có thể đi qua, anh ta luôn trở về nhà. Hoàng hôn và bình minh cũng là lúc anh ta có nhiều khả năng có khách. Eönwë, người ngồi xổm trên bầu trời, đã vắng mặt muộn khi đội chủ nhà Valinor chuẩn bị khởi hành. Những người khác đã cố gắng bù đắp cho sự trống rỗng. Ilmarë và tình nhân của cô đôi khi gặp anh ta ở phía xa Eä, Nữ hoàng Varda phát sáng với ánh sáng của chính Eru. Những con đại bàng gạ gẫm nhất, những linh hồn nhỏ bé của không khí tinh nghịch. Bây giờ khi anh ta rơi vào bầu khí quyển, đi vào các khu vực trên thế giới nơi không khí ngọt ngào để thở và cái lạnh không bị đốt cháy, anh ta cảm nhận được không ai trong số họ. Tối nay anh có thể ở một mình. Đó là tốt. Silmaril ở trán của anh ấy rất sáng và anh ấy có thể vượt qua bất kỳ cơn bão nào. Anh ấy sẽ giữ bài viết của mình trong suốt đêm dài và có thể hát một số bài hát trên biển. Họ yếu hơn khi không có phi hành đoàn hát theo nhưng Eärendil có giọng hát lớn.
Hail, Eärendil, của những người đi biển nổi tiếng nhất! Bánh xe gần như trượt qua ngón tay của Eärendil. Anh ta tự bắt và neo nó bằng một sợi dây thừng. Elwing bay lên bầu trời phía trên anh ta. Ánh sáng Silmaril rơi vào hình dạng của cô khi cô rơi xuống sàn tàu. Cô ấy đeo vòng hoa rực rỡ như một vương miện, không bao giờ bị áp đảo bởi sự rạng rỡ cổ xưa chỉ làm nổi bật. Mái tóc cô tối đen, đôi mắt lấp lánh và nụ cười của cô có thể là một ngôi sao của chính nó. Eärendil bị đóng băng vì sốc khi cô ôm anh trong tay. Chỉ có tiếng cười của cô đưa anh trở lại trái đất. Cô ấy nghe giống như cô ấy luôn có, giống như một auk đang hấp hối. Đó là một tiếng cười xấu xí, một tiếng cười trung thực, điều đẹp nhất anh từng nghe. Elwing, Elwing! Anh áp môi lên tai anh. Anh đã từ chối để được chia tay từ em. Số phận của anh là của em, hành trình của em cũng là hành trình của anh. Cơ thể cô chống lại anh rắn chắc và mềm mại. Có lông trắng bắt lên tóc cô. Có một lúc họ chỉ đứng như thế, lắc lư khi họ ôm nhau. Họ như thể không muốn phá vỡ hiện trường nhưng cũng không thể đi mà không có những điều tốt đẹp cần thiết. Elwing và Eärendil khóa mắt. Họ có thể không tài giỏi sâu sắc nhưng họ chia sẻ sự ràng buộc của cha mẹ, điều này cho phép một số điều vượt qua.
Elwing thức dậy với ánh sáng buổi sáng, tất cả các chi của cô đau nhức, duỗi cơ bắp đau nhức trên tấm ga trải giường màu trắng, sau đó bắt gặp ánh sáng thay đổi và rải rác từ cửa sổ tròn phía trên giường, và ngồi dậy thở hổn hển, những ký ức quay trở lại.
Đôi cánh đập vào đầu cô trong cơn vội vã bất ngờ, cô vung mình lên không trung như thể bị đẩy ra từ bàn tay vô hình, Silmaril trong Nauglamír vẫn còn ở cổ họng, như khi còn là con người. Nhưng Silmaril bây giờ ở đâu? Cô vồ vập, điên cuồng, về những tờ giấy, thậm chí biết rằng nó không có ở đó. Eärendil cảm thấy mình thức dậy, mối liên kết im lặng giữa họ lấp lánh trở lại, cảm xúc ngập ngừng, thắc mắc, rồi điên cuồng vì sợ hãi. Anh sải bước trở lại cabin của thuyền trưởng, mở tung cánh cửa và bước vào, Silmaril nói về cổ họng của anh ta tỏa sáng khắp phòng. Cô ngừng di chuyển khi anh bước vào, đứng yên và khó thở, mái tóc sẫm màu của cô rơi xuống như sóng khắp chân tay. Người yêu dấu, người anh nói. "Đừng sợ. Bây giờ anh đã an toàn.", cô thì thầm, và trong vòng tay anh nhanh nhẹn giống như cô bay đến đó để đáp xuống lòng đất của anh một lần nữa. Elwing kêu lên, tiếng cười của cô ấy vang lên, khi Eärendil tháo chiếc Silmaril ra và cố gắng đưa nó cho cô ấy. Vì vậy, anh đặt nó bằng cách, đưa vợ vào vòng tay của mình một lần nữa, giữ cô ấy lại gần. Cô cười, một nốt cao hoang dại, như thể cô vẫn chưa hồi phục sau khi trở thành một con chim, và vòng tay ôm lấy anh, vùi mặt vào tấm vải lanh ấm áp của anh. Cô ấy trần truồng nhưng dường như chưa nhận thấy. Anh lùi lại để nhìn vào mắt cô. Cứu trợ hát ra khỏi họ, một gánh nặng được nâng lên . Chiếc Silmaril không còn là của cô nữa. Eärendil bồng bềnh một chút vụng về, ngân nga một giai điệu nhẹ nhàng. Con chim đáp lại anh ta, và đột nhiên anh ta cầm tay của một người Tiên, không phải là hải âu đã bay vào buồng anh nữa.
"Elwing!" – Anh ấy kinh ngạc đầy vui sướng ôm chầm lấy cô ấy.
Eärendil was a mariner
that tarried in Arvernien;
he built a boat of timber felled
in Nimbrethil to journey in;
her sails he wove of silver fair,
of silver were her lanterns made,
her prow was fashioned like a swan,
and light upon her banners laid.
In panoply of ancient kings,
in chained rings he armoured him;
his shining shield was scored with runes
to ward all wounds and harm from him;
his bow was made of dragon-horn,
his arrows shorn of ebony,
of silver was his habergeon,
his scabbard of chalcedony;
his sword of steel was valiant,
of adamant his helmet tall,
an eagle-plume upon his crest,
upon his breast an emerald.
Beneath the Moon and under star
he wandered far from northern strands,
bewildered on enchanted ways
beyond the days of mortal lands.
From gnashing of the Narrow Ice
where shadow lies on frozen hills,
from nether heats and burning waste
he turned in haste, and roving still
on starless waters far astray
at last he came to Night of Naught,
and passed, and never sight he saw
of shining shore nor light he sought.
The winds of wrath came driving him,
and blindly in the foam he fled
from west to east and errandless,
unheralded he homeward sped.
There flying Elwing came to him,
and flame was in the darkness lit;
more bright than light of diamond
the fire upon her carcanet.
The Silmaril she bound on him
and crowned him with the living light
and dauntless then with burning brow
he turned his prow; and in the night
from Otherworld beyond the Sea
there strong and free a storm arose,
a wind of power in Tarmenel;
by paths that seldom mortal goes
his boat it bore with biting breath
as might of death across the grey
and long-forsaken seas distressed:
from east to west he passed away.
Through Evernight he back was borne
on black and roaring waves that ran
o'er leagues unlit and foundered shores
that drowned before the Days began,
until he heard on strands of pearl
where ends the world the music long,
where ever-foaming billows roll
the yellow gold and jewels wan.
He saw the Mountain silent rise
where twilight lies upon the knees
of Valinor, and Eldamar
beheld afar beyond the seas.
A wanderer escaped from night
to haven white he came at last,
to Elvenhome the green and fair
where keen the air, where pale as glass
beneath the Hill of Ilmarin
a-glimmer in valley sheer
the lamplit towers of Tirion
are mirrored on the Shadowmere.
He tarried there from errantry,
and melodies they taught to him,
and sages old him marvels told,
and harps of gold they brought to him.
They clothed him then in elven-white,
and seven lights before him sent,
as through the Calacirian
to hidden land forlorn he went.
He came unto the timeless halls
where shining fall the countless years,
and endless reigns the Elder King
in Ilmarin on Mountain sheer;
and words unheard were spoken then
of folk of Men and Elven-kin.
Beyond the world were visions showed
forbid to those that dwell therein.
A ship then new they built for him
of mithril and of elven-glass
with shining prow; no shaven oar
nor sail she bore on silver mast:
the Silmaril as lantern light
and banner bright with living flame
to gleam thereon by Elbereth
hersTiên was set, who thither came
and wings immortal made for him,
and laid on him undying doom,
to sail the shoreless skies and come
behind the Sun and light of Moon.
From Evereven's lofty hills
where softly silver fountains fall
his wings him bore, a wandering light,
beyond the mighty Mountain Wall.
From World's End then he turned away,
and yearned again to find afar
his home through shadows journeying,
and burning as an island star
on high above the mists he came,
a distant flame before the Sun,
a wonder ere the waking dawn
where grey the Norland waters run.
And over Middle-earth he passed
and heard at last the weeping sore
of women and of elven-maids
in Elder Days, in years of yore.
But on him mighty doom was laid,
till Moon should fade, an orbéd star
to pass, and tarry never more
on Hither Shores where mortals are;
for ever still a herald on
an errand that should never rest
to bear his shining lamp afar,
the Flammifer of Westernesse.
Trời lạnh và rộng lớn, biển không nước mà anh chèo thuyền. Tàu của mặt trời cũng ở đây, nhưng hơi ấm của cô không đến được với anh. Ánh sáng của mặt trăng rất đẹp nhưng lạnh. Cả đêm anh hành trình, chỉ có những ngôi sao khác cho đội quân. Rồi cuối cùng, cuối cùng anh ta cũng nhìn thấy NGỌN THÁP HẢI ĐĂNG và Elwing vui mừng gặp anh ta trên đôi cánh trắng. Khi cô chạm vào boong tàu, lông của cô rơi xuống và cô đứng, đáng yêu, trong hình dạng của chính mình trước anh. Anh ôm vợ vào ngực, và vòng tay ôm cô sưởi ấm suốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#diary