Chương 17 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17 (H)

Trong tù Faye luôn tỏ ra thờ ơ, phớt lờ Yoko. Tuy nhiên, Yoko như cái bóng, không lúc nào rời xa cô. Khi Faye ra ngoài, Yoko lặng lẽ quan sát; khi ăn, ánh mắt Yoko cũng không rời; thậm chí khi Faye đi giặt đồ hay tham gia lao động tập thể, Yoko cũng luôn ở đó.

Ngày hôm đó, nhà tù chuẩn bị tổng vệ sinh. Giám đốc nhà tù đặc biệt thông báo Faye rằng cô có thể không cần tham gia và đến văn phòng ông để hút thuốc nghỉ ngơi. Nhưng Faye lạnh lùng từ chối, ánh mắt khó lường, dường như có kế hoạch riêng.

Các tù nhân lần lượt nhận dụng cụ vệ sinh, sau đó theo sự sắp xếp của cai ngục tiến đến các khu vực được giao. Để đảm bảo an toàn và ngăn chặn các cuộc ẩu đả, mỗi khu vực đều có người đi tuần tra. Faye kéo cây lau nhà, từ từ đi về phía phòng chứa đồ. Cô biết rõ Yoko sẽ theo sau. Quả nhiên, Yoko nhìn theo bóng lưng Faye, do dự trước cửa phòng chứa đồ, cuối cùng vẫn quyết định đi vào theo.

Nhưng mà, vừa bước vào, Yoko chưa kịp mở miệng thì bị Faye mạnh mẽ khống chế. Cánh tay Faye siết chặt cổ Yoko, giọng nói trầm thấp đầy đe dọa: "Cảnh sát, sao em lại dám liều mạng theo vào đây?"

Cơ thể Yoko run nhẹ, nhưng nàng cố gắng giữ bình tĩnh, nói: "Faye... Em muốn nói chuyện với chị, nhưng chị luôn phớt lờ em."

Faye cười lạnh: "Phớt lờ em? Chúng ta còn gì để nói? Chính tay em đưa chị vào ngục này, còn mong chị có thể bình tĩnh nói chuyện với em sao?"

"Faye, xin lỗi, em thật sự không muốn lừa dối chị. Em có nhiệm vụ của mình, em thực sự muốn chị cải tà quy chính. Em muốn sau khi chị ra tù, chúng ta có thể sống tốt bên nhau." Giọng Yoko đầy khẩn thiết và chân thành.

Faye lại không động lòng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo: "Cải tà quy chính? Em nghĩ thế giới này chỉ có đen và trắng sao? Nhìn chị trong tù đây, dù mất tự do nhưng cuộc sống cũng không tệ lắm. Có phòng ở riêng, không chịu khổ. Cái gọi là công lý của em thực sự thuần khiết đến vậy sao? Công lý chó chết, những người cấp trên của em làm những chuyện xấu không kém gì chị. Nếu em có nhiệm vụ của mình, lúc đầu không nên đến dây dưa với chị."

Yoko khẩn thiết biện minh: "Faye, em thừa nhận lúc đầu tiếp cận chị là vì nhiệm vụ, nhưng sau đó em nhận ra em thực sự yêu chị."

Nghe những lời này, trái tim Faye hơi rung động, nhưng cô nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng, giọng đầy châm biếm: "Tốt thôi, nếu em nói yêu chị, thì hãy chứng minh điều đó."

Faye lấy còng tay của Yoko đeo ở hông, khóa tay nàng vào ống nước. "Faye, đừng..." Yoko vùng vẫy khi thấy Faye đã tháo nút quần nàng ra.

Faye nắm chặt mặt cô bé: "Không phải em nói yêu chị sao? Giờ thì không muốn nữa à?"

Yoko cố gắng không khóc: "Nếu chị muốn, em sẽ làm bất cứ điều gì, em chỉ muốn chị tha thứ cho em."

"Tốt thôi, vậy hãy tiếp tục làm bạn giường của chị trong tù, chị muốn xem em có thể làm đến mức nào vì chị." Faye cởi quần Yoko, tháo nút áo, để lộ hai bầu ngực tròn trịa trong không khí.

Không cần dạo đầu, Faye trực tiếp đưa hai ngón tay vào cơ thể khô khốc của Yoko. "A, đau quá, chậm lại được không Faye, hôn em đi." Yoko đau đớn, cầu xin.

"Em không có quyền ra điều kiện, bạn giường phải biết bổn phận của mình." Faye nhét quần lót của Yoko vào miệng nàng. Cúi đầu cắn điểm nhô lên trước ngực, không như thường ngày, lần này cô không quan tâm Yoko có đau không, dùng răng cắn liên tục như để trả thù.

Tiếng nghẹn ngào vỡ vụn của Yoko đều bị ngăn ở cổ họng, nhưng Faye lại cảm nhận được hoa huyệt nàng bắt đầu ướt đẫm. Từ khi bị bắt đến giờ, đã gần một tháng cô chưa đụng đến cơ thể này. Khi cảm nhận cơ thể này trở nên ướt át vì mình, Faye không khống chế được mà tăng lực.

"Ưm..." Không thể thốt ra thành lời, tiếng rên của Yoko nghe như đầy đau khổ "Có vẻ cảnh sát dường như rất thích cường độ thế này, nhưng chị không muốn em sung sướng như vậy." Faye nói rồi rút tay ra.

Chỉ chút nữa thôi, Yoko đã sắp đến. Faye biết rõ cơ thể Yoko và rút ra vào lúc này chính là sự trừng phạt.

"Ư ư...ư... " Nước mắt dâng lên trong khóe mắt Yoko, nàng lắc đầu dữ dội "Gì cơ, cảnh sát muốn nói gì? Chị không hiểu." Faye cười nhạt nhìn Yoko. Người sắp cao trào giờ vô cùng trống rỗng, Yoko dùng sức siết chặt đôi chân, cố gắng ma sát tạo ra khoái cảm.

Nhận thấy ý đồ của nàng, Faye rút thắt lưng Yoko ra và "chát" một tiếng, thắt lưng rơi xuống mông Yoko.

"Mở chân ra." Faye ra lệnh. "Ư..." Cảm giác đau từ thắt lưng còn tệ hơn cái đau khi Faye dùng tay đánh, nhưng sự đau đớn lại chuyển hóa thành kích thích tình dục mạnh hơn. Yoko run rẩy, khó khăn mở chân ra, ánh mắt van xin nhìn về phía Faye.

"Muốn lắm đúng không?" Faye cầm lấy gậy cảnh sát, cọ vào hoa hạch nhạy cảm của Yoko.

Yoko gật gật đầu, không hiểu sao khi Faye đối xử với nàng như vậy, nàng lại càng ướt hơn. Yoko dần quen với môi trường bẩn thỉu trong phòng chứa đồ, những đường gồ ghề trên gậy không ngừng kích thích dây thần kinh nàng.

"Tự mình làm đi, cọ đến khi cao trào chị sẽ cho em." Nghe Faye nói vậy, Yoko bắt đầu trước sau đong đưa cái mông của mình.

Cảnh tượng trong phòng chứa đồ thực sự dâm loạn, một cảnh sát bị lột trần, bị còng vào ống nước, hạ thể nàng cọ vào cây gậy trong tay một phạm nhân mặc áo tù.

"Ô~..." Từ cổ họng Yoko phát ra tiếng rên rỉ không ngừng.

"Đứa trẻ ngoan." Faye ngắm nhìn nước không ngừng nhỏ xuống từ cây gậy, thưởng cho Yoko bằng cách xoa ngực nàng.

"Ô ô ô ô..." Khi nghe Faye lại dịu dàng nói chuyện với mình, Yoko đến cao trào ngay lập tức, cơ thể đổ gục về phía trước, cổ tay bị còng vào ống nước đỏ ửng vì kéo căng.

"Thật đáng tiếc, chị không có điện thoại, nếu không chị sẽ chụp lại làm kỷ niệm." Faye nói rồi kéo quần lót ra khỏi miệng Yoko.

Miệng đạt được tự do, Yoko há lớn hít thở không khí, Faye cũng tháo còng cho nàng.

"Đặt tay lên ống nước, cúi xuống." Faye không cho Yoko nghỉ ngơi, sau khi Yoko đã làm theo lệnh của cô, Faye từ phía sau tiến vào cơ thể nàng.

Âm thanh va chạm của hoa huyệt vang lên trong phòng chứa đồ, hòa cùng tiếng rên rỉ của Yoko.

Faye ở phía sau Yoko, liếm lên lưng trần mịn màng của nàng, tay còn lại vòng ra trước để mân mê đỉnh nhạy cảm đang cương cứng vì kích thích.

Ngón tay của Faye nhanh chóng ra vào, áo tù màu cam của cô bị nước mật tràn ra ướt nhẹp.

"Ah... Faye..." Yoko không ngừng gọi tên Faye.

Cảm nhận người trước mặt lại sắp đến, Faye đưa tay siết chặt trên cổ Yoko. Yoko cảm thấy không thể thở, cảm giác ngạt và khoái cảm đưa nàng đến đỉnh điểm, nàng như rơi vào sóng biển dục vọng, bị nhấn chìm không thể nào thoát đi.

"A~ Faye..."
__________

Ơi chời 🫣🫣🫣😈😈

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro