Chương 3: Bí mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Amber!

Lưu Nhã Sắt chen qua mọi người, đi thẳng tới cạnh Amber đang ngồi trên ghế, cúi người xuống hỏi:

- Nếu tức giận thì chị xin lỗi em.

- Em không tức giận.

Amber trả lời bằng tiếng Anh theo bản năng, một giây tiếp theo đổi thành tiếng Trung.

Lưu Nhã Sắt thở phào nhẹ nhõm, không tức giận là được.

- Chị có chút thích Chi Pu phải không? - Amber cố gắng không cười ra tiếng, nhưng cô ấy thật sự tò mò.

Lưu Nhã Sắt kinh hãi:

- Không có.

- Ồ~

Ánh mắt Amber kỳ quái, cùng người bên cạnh cười nháy mắt với Lưu Nhã Sắt:

- Thật sự không có ỏ~.

- Ừ, chị tò mò, chỉ tò mò. - Lưu Nhã Sắt nhíu mày, nội tâm không biết vì sao đột nhiên hỏi mình một câu hỏi như vậy.

Amber đứng dậy:

- Không biết câu này có thể thỏa mãn sự tò mò của chị không, nhưng với em, Chi Pu chỉ là bạn, em ấy giống như em ngày trước vừa tới Hàn Quốc vậy.

Ngày kế tiếp, Chi Pu trải qua rất mơ màng. Nàng quen biết rất nhiều chị, càng biết Amber - một người có phong cách rất giống bạn gái ngày trước của nàng. Ghi âm sân khấu ban đầu xong là đã bốn giờ sáng, lúc nằm xuống thì bên ngoài trời đã sáng dần.

- Chi Pu! Dậy ăn sáng nè!

Ở tầng dưới, Cung Lâm Na vừa gọi tên Chi Pu vẫn chưa xuống, vừa không ngừng động tác chiên trứng trong tay.

Chi Pu mở mắt, hình như mới ngủ vài tiếng, nhẹ mỉm cười với không khí, giống như đang tự cổ vũ cho chính mình.

Buổi sáng khoảng thời gian kế tiếp, các cô gái đều dùng để luyện tập sân khấu Công một. Trước bữa trưa, Chi Pu lấy ra trò chơi xếp gỗ của Việt Nam từ trong túi xách, nó tương tự với trò xếp gỗ chồng thành tháp cao trong nước. Nàng vẫy tay với các chị gái, thông qua khe hở cánh cửa, trông thấy Lưu Nhã Sắt đang nói chuyện phiếm với các chị gái, nhớ tới hai người coi như đã chào hỏi nhau, ma xui quỷ khiến nàng híp mắt với cô một cái.

Lưu Nhã Sắt lập tức hiểu ý, tiếp nhận lời mời của Chi Pu, tự tin cầm khối gỗ:

- Tôi chơi game rất giỏi.

- Thật không?

Nghe Ella phiên dịch, Chi Pu lắc đầu, ra vẻ tội nghiệp cô:

- Đó có thể là do chị chưa gặp em.

Lưu Nhã Sắt hơi híp mắt, chuyên tâm vào đống gỗ xếp.

Những chị gái khác đều ở bên cạnh xem hai người cúi sát mặt đất nghiêm túc xếp gỗ. Mới qua vài phút đồng hồ mà chồng gỗ trước mặt Chi Pu đã chất được ra hình ra dáng.

- Hoàn hảo.

Ella đứng phía sau Chi Pu, ló đầu nhìn thoáng qua chồng gỗ xiêu xiêu vẹo vẹo của Lưu Nhã Sắt:

- Ây da Nhã Sắt, em thua rồi nhá.

Lưu Nhã Sắt nhìn Ella cười thật to. Nụ cười này hiển nhiên đã xoa dịu tâm tình căng thẳng buổi sớm của Chi Pu rất nhiều, Chi Pu nhất thời thất thần vài giây nhìn Lưu Nhã Sắt.

Những năm chuyển sang làm ca sĩ, rất nhiều cư dân mạng mắng chửi nàng, không cho nàng tiếp tục hát nữa. Năm nay càng khó khăn hơn so với mấy năm trước, có lẽ do tình hình bệnh dịch hoặc có lẽ do tuổi tác của mình, nghiêm túc mà nói, nàng muốn rời xa những người ghét nàng đó.

Bữa trưa đi qua, có thể nghỉ ngơi một lát, Chi Pu theo Amber và các chị khác đi một tiệm cà phê. Nàng ngồi trước bàn cà phê, buồn rầu nhìn đủ loại cà phê của Trung Quốc. Thật ra Chi Pu hiểu biết về cà phê rất rõ, dù sao Việt Nam là một đất nước nhiều cà phê.

- Nhã Sắt cũng rất thích cà phê ấy nhỉ.

Giả Tịnh Văn xem menu, lấy điện thoại chụp hình gửi cho Nhã Sắt vẫn đang ở phòng tập.

- Cà phê Việt Nam rất nổi tiếng phải không? - Giả Tịnh Văn chưa nhận được tin nhắn trả lời của Lưu Nhã Sắt, tắt điện thoại để sang một bên:

- Chỗ tụi em uống cà phê gì?

Thật ra nàng chỉ uống Americano.

Thế nhưng nàng vẫn học theo trên ti-vi mà giới thiệu sơ lược về cà phê Việt Nam:

- Lưu Nhã Sắt muốn uống gì?

Giả Tịnh Văn nhìn điện thoại một lần nữa:

- Chắc vẫn đang băn khoăn, ở phương diện này em ấy thật sự rất do dự.

Amber ở bên cạnh đưa menu cho Chi Pu:

- Em uống gì?

"Chi Pu có ở đó không?"

Giả Tịnh Văn nhíu mày nhìn điện thoại đột nhiên sáng lên, mới vừa mở khóa lại nhận được một câu: "Em ấy uống gì?"

Giả Tịnh Văn đưa điện thoại cho Tạ Na xem, tươi cười nhập vào hàng chữ: "Em ấy uống Americano, cũng lấy Americano cho em à?"

"Được."

Con bé này, cũng chẳng cảm ơn. Giả Tịnh Văn tự nhận không thú vị, đặt thêm một ly Americano nhân lúc Amber đang gọi đồ uống.

- Chị muốn uống hai ly à? - Chi Pu dùng tay ra dấu.

- Nhã Sắt nói muốn uống giống em.

Giả Tịnh Văn nói thẳng.

Chi Pu rất nghi hoặc, phải biết rằng Lưu Nhã Sắt là chị gái duy nhất add WeChat của mình mà không thèm chào hỏi gì cả.

Sáng ngày hôm sau, lúc Lưu Nhã Sắt đến phòng tập, Chi Pu đang ngồi trên ghế sa-lông đọc sách. Đây là khu vực công cộng, vì vậy Lưu Nhã Sắt không hề cảm thấy kỳ lạ.

- Lưu Nhã Sắt. - Chi Pu gọi tên vẫn chưa thạo.

- Hử?

Lưu Nhã Sắt đặt ván trượt sang một bên, đi tới sô-pha, trong đầu nhớ lại những từ tiếng Anh mà mình sẽ nói.

- Chị thích uống cà phê phải không? - Chi Pu đặt sách xuống, lấy máy phiên dịch ra, sau đó đưa cho Lưu Nhã Sắt:

- Việt Nam rất nhiều cà phê, nếu chị muốn, em có thể mang cho chị một ít.

- Được, cảm ơn.

Lưu Nhã Sắt lấy thuốc tiêu hóa từ trong túi ra, nói với máy phiên dịch ở trong tay Chi Pu:

- Cho em cái này.

- Đây là gì? - Chi Pu hỏi.

Lưu Nhã Sắt nhận máy phiên dịch, nghiên cứu cách ấn:

- Của nhà tôi đem tới, vẫn luôn không tìm được thời điểm đưa cho em, nếu chưa thích ứng* thì có thể ăn một viên.

(*) chưa thích ứng: nguyên gốc là "thủy thổ không quen": chỉ việc không thể thích nghi được với khí hậu, thức ăn đồ uống của một nơi nào đó

- Chỉ cho em?

- Không, còn cho các chị khác nữa.

Lúc này Chi Pu mới cười nhận lấy thuốc tiêu hóa:

- Cảm ơn.

Lưu Nhã Sắt ngồi xuống cạnh nàng, hai người cách nhau một chút, cô cúi đầu nhìn sách được úp cạnh Chi Pu:

- Thích đọc sách?

Lưu Nhã Sắt cầm máy phiên dịch, nói xong trả lại cho Chi Pu.

- Thật ra không thích lắm. - Chi Pu cười ngượng ngùng le lưỡi.

- Có thấy hai đứa này rất buồn cười không? - Ở xa xa, Thái Thiếu Phân khoác vai Tạ Na nói:

- Cầm máy phiên dịch chuyển qua chuyển lại, chơi vui quá.

Tạ Na nhớ tới tin nhắn hôm qua Giả Tịnh Văn đưa cho mình, có chút hứng thú nhìn Lưu Nhã Sắt, còn mạnh miệng nói chỉ là tò .

****

- Chi Pu, chị cảm thấy em có thể thả lỏng một chút.

Ella nhấn nút tạm dừng, nhìn Chi Pu trong gương nói:

- Đừng căng thẳng như vậy, chỉ là luyện tập thôi, sân khấu của "Ting ting tang tang" nên rất thư giãn rất hưởng thụ.

- Dạ.

Chi Pu không quen thời tiết trời mưa ở Trường Sa, bởi rằng đầu gối của nàng luôn đau khi tập nhảy, đây cũng là một nguyên nhân nàng không thích trời mưa, cũng là nguyên nhân hôm nay nàng vẫn không hài lòng bản thân tập nhảy.

- Muốn nghỉ ngơi một lát không?

Ella thấy sự rầu rĩ trong mắt Chi Pu, quyết định nằm trên mặt đất cùng mọi người.

Chi Pu đến bên cửa sổ, kéo rèm cửa sổ ra. Nàng nhìn thấy chiếc xe dừng trên đường, tiếp đến nàng nhìn thấy Lưu Nhã Sắt. Lưu Nhã Sắt chỉ cao hơn mình một chút, rất trắng rất ốm, mặc đồ màu đen: áo ngắn tay màu đen, quần jean màu đen, giày thể thao màu đen, còn đội mũ kết màu đen, hoàn toàn che kín tóc của cô, gương mặt góc cạnh rõ ràng. Cô nhảy xuống từ dãy ghế sau, khi sắp đến cửa thì dừng giây lát, nghiêng đầu, ngẩng đầu nhìn về phía nàng, giống như đang xem một câu đố.

- Sáng sớm Lưu Nhã Sắt đã ra ngoài à?

Chi Pu kéo rèm cửa sổ lên, quay đầu hỏi ba chị gái đang nằm sải lai.

- Hình như ra ngoài với Amber, không biết hai người đang làm gì. - Ngô Thiến trả lời, từ từ nhắm mắt.

- Amber?

Chi Pu nghe được tên Amber, cảm thấy hơi lạ, hai người đó thân nhau từ khi nào.

- Chi Pu, chị muốn hỏi em một vấn đề. - Trương Gia Nghê nhớ lại tin tức mà mình tìm được trước đó, từ từ ngồi dậy:

- Nếu em không muốn trả lời thì có thể từ chối.

- Vấn đề gì?

Chi Pu ngồi xếp bằng đối diện Trương Gia Nghê.

- Bạn gái cũ của em rất giống Amber phải không?

Vừa dứt lời, cả phòng lập tức yên tĩnh.

- Ây da, sao em...

Ella và Ngô Thiến không nói tiếp, vì các cô ấy thấy Chi Pu lêntiếng.

- Đúng, cho nên em rất thích Amber.

Chi Pu không quá kinh ngạc, rất nhiều người biết chuyện bạn gái cũ, nhưng đa số mọi người không biết nàng mang theo một tấm kính lọc đối với Amber.

Ella nhìn Chi Pu, nhìn Trương Gia Nghê, nhìn bên ngoài cửa, lại nhìn Ngô Thiến:

- Chúng ta đừng đem mấy lời này ra khỏi phòng tập.

Chi Pu đã đứng dậy, nàng chìa tay ra, bộ dạng rất không để ý:

- Em có thể cảm giác được Amber xem em là bạn, cho nên không sao. Hơn nữa em đến đây để học, gặp Amber chỉ là bất ngờ.

Nàng thầm nghĩ, ngay từ đầu ôm tâm thái học tập đến đây, nhưng mà Amber thật sự quá giống bạn gái cũ của nàng, không cách nào áp chế được suy nghĩ muốn đến gần cô ấy.

Ella cười nhếch miệng, vẻ mặt của chị ấy không còn nghiêm túc nữa sau khi nghe được lời của Chi Pu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro