Hậu sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, có lẽ vì rượu mà cô không thể dậy sớm hơn mọi hôm. Hàng mi khẽ hé mở, đập ngay vào mắt là một khuôn ngực săn chắc, abs bên dưới quyến rũ đến chết người.
1..
2..
  3..

-Zời ơi!......cái...cái gì đây?

Anh nghe tiếng kêu vội mở mắt, cánh tay tê cứng vì hôm qua bị cô gối đầu lên. Cô vội tuội xuống giường, tự nhìn mình rồi nhìn anh. Anh ngơ ngác không hiểu, nhưng cả tai và mặt đỏ ửng hết lên. Thói quen tự cởi đồ khi ngủ của anh, đêm qua cô đã nằm ngủ cùng anh, thậm chí anh còn ôm cô nữa.

-Sao...sao cô lại ngủ đây?

-Hôm qua say...tôi tưởng tôi về phòng ngủ rồi chứ nhỉ.

-...

-Yah! Đừng có nghĩ linh tinh.

-Cô cũng đừng nghĩ linh tinh.

-Biết...biết rồi.

-Ơ mà khoan đã, chẳng phải hôm qua anh Jin nói từ giờ phải gọi tôi là oppa, xưng em sao?

-Thì...tôi không nhớ gì cả.

-Hứa rồi không được nuốt lời.

-Rồi rồi. Oppa! Em phải ra khỏi đây.

Thật ra lúc bắt đầu tiệc sinh nhật anh thì mọi người đã yêu cầu cô hứa là từ giờ phải nói chuyện có kính ngữ gần gũi với anh, phải gọi anh là oppa. Giờ anh vẫn nhớ, thế nên từ giờ không được phép nói chuyện thô thiển với nhau nữa. Nhưng hình như anh chỉ nhớ chuyện này, có một chuyện khác rất quan trọng mà anh không nhớ.

Da Eun vừa bước ra khỏi phòng anh đã đụng mặt Jin và TaeHyung, mắt họ vẫn còn ngái ngủ nhìn cô:

Jin-Da Eun? Sao em lại đi từ phòng JungKook ra?

DE-À...em...em dậy sớm định gọi mọi người dậy.

TH-Bình thường em toàn gọi Hopie với JiMin trước, còn JungKook để anh Jin gọi mà.

DE-Ai...ai..da...Hôm qua hai người trúng độc gì mà hôm nay dậy sớm thế? (Cô đánh lạc hướng)

Jin-Trưa nay tụi anh đi quay Run. Sáng nay đến phòng tập nên dậy sớm.

TH-Có bữa sáng chưa hả út?

JK-Ai là út? Em mới là út cơ mà.

Jin-JungKook mày mặc cái áo vào đi.

JungKook vừa ở trong phòng nghe TaeHyung gọi cô là út, chưa kịp mặc áo đã lao ra trách ông anh, maknae mới là danh hiệu của anh. Sau khi Jin bảo mặc áo thì cái mặt lại đỏ lần hai mà quắp đuôi quay lại phòng thay quần áo rồi vệ sinh cá nhân.

DE-À...em xuống chuẩn bị bữa sáng cho các anh.

Jin-Thôi không cần đâu, em nhìn giờ đi, em sắp muộn học rồi đó. Bọn anh đến công ty ăn cũng được.

DE-Thế thì....thế thì các anh đợi em một lát rồi em đi ké đến trạm xe bus.

TH-Ok baby.

Trên xe, mọi người cùng nói cười rôm rả về bữa tiệc tối qua. Đó là bữa tiệc náo nhiệt và vui nhất từ trước tới giờ. Vì những bữa tiệc sinh nhật trước đây các anh đều bận rộn không có thời gian. Giờ đây có cô "em gái" chuẩn bị nên mọi thứ trở nên vui hơn nhiều.

DE-Xin lỗi mọi người vì không chuẩn bị bữa sáng được.

SG-Ai hôm qua cũng say mà. Có sao đâu.

RM-Bọn anh sẽ ăn ở ngoài.

DE-Mọi người uống sữa này đi.

Cô mở balo, lôi ra 2 bịch sữa, đưa cho mỗi người một hộp:

DE-Không ăn sáng thì nhất định phải uống sữa. Nhất định phải khoẻ mạnh thì em mới yên tâm. Quan trọng là em sẽ không bị đuổi việc. Hehe

JH-Aigoo..Cảm ơn em nhé.

Ho Seok xoa đầu cô, và một cặp mắt cú vọ đã tia hành động đó.

JM-Này Kook! Mày nhìn cái gì mà ghê thế?

JK-À. Đâu có, em uống hết rồi. Tìm hộp nữa thôi ạ.

DE-Hãng còn 4 hộp đây.

JK-Cảm ơn.

Jin-Hai đứa này! Hôm qua đã hứa thế nào?

DE-Dạ của anh đây ạ.

JK-Ừ. Anh cảm ơn Da Eun nha.

Sến quá nên ai cũng muốn nôn.

DE-Anh quản lý! Cho em dừng ở trạm xe này thôi.

Q.Lý-Ok.

DE-Em đi học đây. Chào mọi người.

-Bye bye.

Da Eun đi rồi mọi người tập trung ánh mắt vào JungKook.

-Mầy nhớ hôm qua mầy nói gì không?

-Em nói gì đâu?

-Không nhớ gì à?

-Không ạ.

-Cái thằng não cá vàng này. Chuyện quan trọng vậy mà không nhớ được.

-Nói điêu đó.

-Em không nhớ thật mà.

-Hay để anh nhắc cho mày nhớ.

-Em đã nói gì.

-Tae Hyung hai đứa mình diễn lại.

"-Da Eun cô là cái đồ xấu tính (giả vờ là JungKook)

-Gì há? Anh xấu tính thì có. (giả vờ là Da Eun)

-Tôi chắc bị điên á.

-Thế á. Tôi thấy anh cũng điên thật.

-Cô xấu tính như vậy mà....tôi lại cảm thấy mình thích cô á.

Chờ JiMin và TaeHyung diễn xong thì cả đám cười như được mùa. Trong khi anh vẫn chối bay chối biến:

-Em...em có nói thế bao giờ? Các anh toàn tự biên tự diễn.

Da Eun tung tăng bước đi vào cổng trường, bởi trong lúc ngồi xe bus cô nhớ ra một chuyện, tối qua anh nói anh thích cô. Một bản nhạc mở lên cho ngày mới bắt đầu tốt đẹp.

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]


Cả trường học xôn xao, cô đi đến đâu họ nhìn đến đó. Hàng trăm cặp mặt liếc về phía cô, làm cô bước đi có chút ngượng ngùng và khó chịu. Cô nhớ là hôm qua cô không xuất hiện trong live mừng sinh nhật của JungKook mà. Chợt một đám người lướt ngang qua cô nói với giọng mỉa mai:

-Ai da....hoả thần đến rồi.

-Không biết cô ta định thế nào với bài kiểm tra của cả trường.

-May quá bài kiểm tra vừa rồi tớ không làm được.

-Đi thôi. Không hoả thần tức giận đốt nhà chúng ta đó.

Cô nghe họ nói mà chẳng thấm vào đầu câu nào. Họ nói về ai? Về vấn đề gì? Chợt thầy giám thị cầm cái gậy to đùng đứng trước mặt cô, khuôn mặt ông ta đằng đằng sát khí:

-Đi theo tôi!

-Em làm gì ạ?

-Làm gì thì cô tự biết.

Da Eun ngơ ngác không hiểu rốt cuộc ngày hôm qua cô không đi học đã có chuyện gì xảy ra ở trường. Cô theo giám thị đến phòng hội đồng. Hiệu trưởng, chủ tịch, ban giám hiệu đang ngồi lặng im trong đó. Cảm giác như sắp có thảm hoạ toàn cầu.

-Woo T/b! Yêu cầu em ngồi ghế phía bên kia. Đối diện với ban giám hiệu nhà trường, tôi mong em thành thật trình bày lại tội lỗi mà em gây lên tối hôm qua.

Tiếng thầy hiệu trưởng phá tan sự im lặng, ngoài cửa phòng hội đồng có một đám học sinh đang áp tai vào nghe ngóng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro