Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu trả lời từ nhà tắm rất nhanh. "Chạm vào bất kì cái gì thì cậu chết Sawada Tsunayoshi!"

Tsuna nuốt nước miếng và ngay lập tức ngồi trên sàn chờ đợi.

~Kết thúc tóm tắt~

Nó hoàn toàn là một buổi sáng vội vã với Hibari với thêm một mái tóc nâu vụng về không thể nhìn thấy gì. Với sự gấp đôi vụng về trong căn nhà của mình, bữa sáng nhanh chóng trở thành một thảm họa và Hibari nhanh nhạy học được điều đó.

Mái tóc nâu là một thảm họa tự nhiên di động. Nơi nào cậu đến và vật gì cậu chạm vào dường như đều bị ảnh hưởng bởi sự hậu đậu bẩm sinh của cậu. Khu vực xung quanh Tsuna thì thường không mau mắn cho bất kì ai hoặc tất cả mọi người. Những điềm xấu luôn xảy ra với cậu và nếu có một cảnh báo cho những điều xấu nhất của học sinh trường Trung học Namimori, anh chắc chắn sẽ chỉ định cậu.

Nước cam trong tay một người bình thường dù là người mù thì vẫn nhớ là nó nằm trong ly. Nước cam được chuẩn bị cho Tsuna sẽ trở thành một đống mảnh kính vụn và một tác phẩm nghệ thuật hoàn hảo bừa bộn nhiểu nước từ trên bàn xuống sàn nhà và chưa kể đến là đầu của mái tóc nâu. Sự hoàn hảo cũng miễn cưỡng bị quàng chặt trong một thảm họa và bộ đồng phục của anh thì bị ướt đẫm.

Vì điều này kết quả là một sự thay đổi về đồng phục đã diễn ra. Trong khi Hibari đang bị phiền phức bởi thứ đồ uống dính trên áo anh đã hoàn toàn quên mất chỗ bánh mì nướng mà đã dẫn đến hậu quả là một đám cháy nhỏ trong căn bếp chưa bao giờ tì vết của anh (tran: giờ thì có rồi)

Làm mọi vấn đề trở nên tệ hơn nó không phải là kết thúc của một buổi sáng không may mắn của Hibari. Tsuna quyết định giúp anh và vấp phải cái bàn làm cậu ngã nhào vào tủ đựng đồ sứ và toàn bộ bề mặt của các đĩa sứ rơi xuống sàn nhà tan nát như đóng rác vụn.

Hibari kịch liệt tức giận và rất muốn cắn chết cậu. Tuy nhiên khi thấy rằng Tsuna đang chảy máu rất nhiều, anh đã bỏ ngoài tất cả và gọi cho Kusakabe ngay lập tức.

Kusakabe vội vã đến hiện trường và hoảng hốt trước hiện trạng của cậu người đã bị ướt đảm bởi chính máu của mình. Điều làm anh ngạc nhiên hơn là cái cách Hibari trông sợ hãi và vội vàng bịt miệng vết thương của cậu nhóc. Không một sự thắc mắc, Kusakabe chở cậu với Hibari trong xe hơi đến bệnh viện nơi Hibari thường được bảo trợ.

Sau một buổi sáng hỗn loạn, thử thách cũng đã kết thúc. Hibari ngồi xuống bên cạnh cậu nhóc tóc nâu đang ngủ trên giường trong phòng tư nhân của bệnh viện và thở dài. Anh ngắm nhìn vẻ mặt say ngủ bình yên như một thiên thần của cậu nhóc tóc nâu. Một sự thôi thúc muốn chạm mái tóc của cậu nhóc đang say ngủ tăng nhanh trong người của vị hội trưởng và anh nhanh chóng phủi sạch nó đi.

Một vài phút trôi qua và Hibari nhận ra bản thân đang chạm vào mái tóc nâu kia thật dịu dàng và chơi đùa với cái lực hấp dẫn mà nó không bao giờ đánh bại trong suy nghĩ của anh. Bàn tay của anh di dời tới gò má của Tsuna và anh trầm nghĩ nó vừa với lòng bàn tay của mình một cách hoàn hảo như thế nào. Anh đã kinh ngạc vì trông cậu ngây thơ biết bao. "Việc này thật là vô kỷ luật!" anh nghĩ và sau đó đỏ mặt thật mờ nhạt mà chỉ có đôi mắt sắc sảo mới có thể nhận ra.

Sau khi thầm cắn động vật ăn cỏ của mình đến chết trong suy nghĩ Hibari quyết định rời đi nhưng vẫn chưa trước khi hạ một nụ hôn yêu thương lên vầng tráng của cậu nhóc tóc nâu.

Hibari ra ngoài một cách vội vàng và không ai hỏi anh khi anh ở trong xe hơi. Kusakabe lo lắng cho anh nhưng không dám mở miệng nói ra suy nghĩ của mình vì sợ bị cắn chết.

Hibari về nhà và không khí im lặng nhanh chóng biến mất trong hư vô khi anh vội vàng rời khỏi bệnh viện. Kusakabe run rẩy trước sát khí mãnh liệt tỏa ra từ nhà bếp.

"Tetsuya," giọng nói sắt lạnh từ hướng nhà bếp làm Kusakabe vô thức giật mình.

Hibari nghiến răng của mình và ép bản thân mình bình tĩnh mặc dù sâu trong vẻ ngoài bình tĩnh là cơn thịnh nộ trực trào dữ dội. Mệnh lệnh của anh đơn giản nhưng rất dứt khoát. "Dọn hết đống lộn xộn này và sửa lại mọi thứ. Ta sẽ đi tuần tra."

Kusakabe gật đầu và Hibari rời đi không thêm bớt một từ nào khác. Ngay khi Hibari vừa đi khuất Kusakabe bắt đầu gọi cho quản gia.

Cùng lúc đó, Tsuna đã hoàn toàn tỉnh lại trên giường của mình. Cậu sắp chìm vào giấc ngủ đến khi cậu cảm thấy có gì đó mềm mềm chạm vào tráng mình và sau đó trước khi cậu có thể nhận định bất cứ điều gì thì người đó đã đi rồi. Tsuna không có thời gian để nhận định người này khi người đó nhanh chóng biến mất. Trở nên mù có lợi thế của nó. Ít nhất Tsuna biết được cảm thụ của đôi tay người đó như thế nào và mùi hương của người đó như thế nào. Tsuna không thích mùi thép trên người người đó nhưng hương táo dễ chịu cùng vài mùi hương khác đã làm mùi thép kia tạm ngửi được. Đôi tay tuy chai nhưng mềm mại và cái chạm thật thận trọng tới mức nó có vẻ đầy yêu thương. Với người đó cậu cảm thấy an toàn dù cho cậu không hề biết người ấy là ai.

Tsuna đỏ mặt với ý nghĩ có một người lạ như thế làm người yêu. "Có thể nào là một người hâm mộ bí mật không?" cậu nghĩ

Điều gì đó mà Tsuna nhận ra làm cậu tái nhợt thấy rõ. Người kia chắc chắn sẽ được chọn nếu không phải là con trai. Tsuna thích anh ta và nó làm cậu nhận ra là cảm xúc này không hề giống như cảm xúc cậu giành cho Kyoko.

"Không thể nào..." cậu thì thào. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Reborn nói hoặc biết được Tsuna là gay? Ngã xuống, Tsuna che chăn qua đầu và ngủ.

Xxx Destiny Aitsuji xxX

"Cái gì?"

"Con nghe ta rồi Xanxus. Ta muốn con đến Nhật Bản cùng Squalo để dạy và hướng dẫn Tsunayoshi-kun về tình yêu giữa hai người đàn ông."

"Stop fuck*ng với tôi lão già! Tại sao tôi phải làm vậy?"

Vongola Nono dừng lại và giả vờ suy nghĩ rất khó khăn trước khi tấn công bằng một nụ cười bí ẩn trong khi nói "Ta có thể cho con hứa hôn với một con gái của một gia đình khác..."

"Shit! Tôi sẽ nhớ rõ việc này, lão già....." Xanxus nguyền rủa và hét lên với người bạn trai của mình để đi một chuyến bay chết tiệt đến Nhật Bản.

Vongola Nono mỉm cười và gửi một tin nhắn đến Reborn.

Xxx Destiny Aitsuji xxX

Mukuro ngồi trên một cái bàn dài đầy thích thú với đứa bé sơ sinh, "Ta nhận được tin từbelle đáng yêu của mình. Lần này ta sẽ được phân phối làm gì?"

Reborn nhếch môi. "Tôi đoán là Basil đã nghe tin từ Iemitsu. Dù sao thì, tôi yêu cầu ngươi để mắt đến Xanxus dùm tôi. Tôi cần chắc chắn là cậu ta sẽ không gặp Tsuna trước khi Hibari thổ lộ với Tsuna."

Mukuro cười to và nói với vị sát thủ "Ta sẽ không làm miễn phí đâu"

Reborn nhếch mép "Tất nhiên. Cậu sẽ được đặt cách một chuyến đi đến Ý với cơ thể thật của mình ngay khi nhiệm vụ lần này kết thúc. Cậu có thể đến gặp Basil bất cứ lúc nào cậu thích."

Mukuro cười gian "Như mong đợi từ Vongola"

Xxx Destiny Aitsuji xxX

Ngày trôi qua rất chậm và Hibari chỉ lần này trong trường đầy lo sơ. Tâm trí của anh cứ phản phất nhớ về Sawada Tsunayoshi. Nó kéo anh ra khỏi sự tập trung trong công việc. Thường thì công việc mất chưa đến hai tiếng để hoàn thành tiếp tục qua các hồ sơ hằng ngày nhưng hôm nay đã qua bốn tiếng mà Hibari vẫn chưa xong được phân nửa công việc. Kusakabe đã làm xong nhiệm vụ được giao cho anh và đã rất ngạc nhiên khi nhận ra Hibari vẫn ở trong phòng tiếp khách.

Vài giờ nữa trôi qua trước khi Kusakabe vào phòng tiếp khách một lần nữa "Kyo-san," vị hội phó gọi lớn vừa đủ để nghe được. Hibari trừng mắt với anh từ chồng giấy. Kusakabe nuốt nước miếng và điều chỉnh buộc các ngôn từ ra khỏi miệng mình để báo với hội trưởng về thời gian.

HIbari ném cây bút xuống với một tiếng thở dài bỏ cuộc khi anh đứng lên. Anh lấy đôi tonfa và tìm đồng phục của mình khi anh nhớ ra là mình đã bỏ nó lại trong bệnh viện với Tsuna trong sự vội vàng của mình. Anh lầm bầm một câu chửi nhỏ và nói Kusakabe về nhà trong khi anh đi một chuyến xuống bệnh viện.

Trở lại phòng của Tsuna Reborn đang âm mưu điều gì đó. Thêm ba arcobaleno khác nữa trong phòng. "Cảm ơn sự có mặt của tất cả trong buổi tối này. Tôi gọi mọi người đến đây là vì những vấn đề quan trọng liên quan đến Vongola Decimo. Như mọi người đã biết, truyền thống Vongola là vị boss phải chọn một người bạn đời trước sự thừa kế. Tôi gọi tất cả mọi người là về việc lựa chọn người bạn đời của Decimo. Như chúng ta biết bản thân Decimo là một tên nhóc vô dụng mà Vongola Nono đã ra lệnh cho tôi chọn ra vài người thích hợp cho chơi trò mai mối này. Vâng Viper, nó sẽ được thanh toán bởi Vongola. Verde có thể giúp cho chúng ta thấy sự phát triển của cậu trong việc phá giải lời nguyền. Về phần mọi người, tôi sẽ cần mọi người giúp tôi như một ngôi sao chính..." Reborn nhếch môi với arcobaleno Bão.

"Đó sẽ là vinh dự của tôi" arcobaleno Bão mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro