Chap 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tran's note: Cp chap cuối này không liên quan đến 1827 cho nên ai không quan tâm có thể không cần đọc đến nó. Dù sao thì nó giống như một extra về Dino thôi!

Dino chán nản trong suy nghĩ là Hibari đã chọn sư đệ của mình và sư đệ cũng đã chọn tên hội trưởng đó. Anh đã có lí do để ngăn chặn điều đó bằng quyền lực của mình với tư cách là Nhà lãnh đạo Cavallone. Nó bị phản tác dụng nghiêm trọng và bây giờ Dino đang phiền muộn là anh đã cư xử xấu xa như thế nào và thế nào Tsuna cũng sẽ ghét anh.

"Tại sao Tsuna lại không thể rung động trước một người khác tốt hơn chứ? Cô gái Kyoko đã từng là một sự lựa chọn tốt hơn tên Kyoya kia.Mình biết cậu ta có thể tệ đến mức nào và thật tội nghiệp Tsuna em ấy không đáng bị điều này. Nếu như là Hibari đã rape em ấy thì sao? Mình sẽ làm gì đây?" Dino bị stress bởi suy nghĩ tiêu cực trong đầu và dần trở thành một cái xác sống. Cánh tay phải của anh, Romario, đề nghị rằng boss của ông nên bỏ hết thời gian làm việc một thời gian để tịnh thần.

Với chức trách là cánh tay phải, Romario kéo boss và lái xe đến một quán bar gần đây. "Tôi sẽ trở lại trong vòng một tiếng nữa để đón cậu chủ," ông nói. Dino không hé môi tiếng nào khi anh còn chẳng quan tâm quán bar mà mình đã bước vào. Romario thở dài. Ông hy vọng boss sẽ không lâm vào rắc rối nào. Ông lái xe và gọi điện cho một người sát thủ để trông nom quán bar mà cậu chủ đang ở trong. Không một ai có thể chắc chắn điều gì trong thế giới mafia này. Đã xong, ông cảm thấy không an tâm vì để boss một mình thế này nhưng ông biết cậu chủ cần điều đó.

Trong quán bar, Dino gọi rượu và cái chai đầu tiên đã hết nhanh chóng mà không gặp chút khó khăn nào. Gương mặt anh đỏ lên khi tâm trí đã lạc vào những sự việc đã xảy ra trong hôm nay.

"Ngươi lừa đảo bọn ta! Tên người Ý kia! Biến đi! Đừng bao giờ trở vể Nhật nữa!" Các ông trùm của nhóm nhà Yukaza cảnh cáo.

Dino cố gắng biện minh nhưng rơi vào chết lặng khi những khẩu súng đó chĩa vào người anh. Romario đã phải đẩy cậu chủ đã gần tuyệt vọng và bật khóc tại nơi đó. Những lời lăng mạ từ những tên trùm đang tức giận đó vẫn cứ vang vọng có thể nghe thấy từ một khoảng xa. Khi vào trong xe, Dino cuối cùng cũng đã suy sụp và khóc. Romario không thể làm gì khác cho cậu chủ của mình ngoài việc để anh khóc cho thỏa lòng.

Bây giờ, một mình trong một quán bar không biết tên và tự chuốc say chính mình, Dino băn khoăn liệu anh đã lựa chọn đúng đắn không. Anh tự cười cay đắng lần đầu tiên. Nó nhanh chóng trở thành một tràng cười lớn điên loạn làm các người phục vụ trong bar đều quay sang nhìn chòng chọc vào anh. Dino không hề bận tâm về việc rất nhiều ánh mắt đang hướng về mình. Vài người hiếu kì trong khi phần lớn tất cả đều cảm thấy rất phiền. Những lời bàn tán đang diễn ra đằng sau lưng anh không làm khác đi điều đó ở anh trong lúc này. Anh vẫn tiếp tục cười cho đến khi có ai đó kéo lấy cánh tay anh.

Dù cho đó là ai, Dino cũng không buồn kháng cự con người này. Nếu anh ta sắp đánh anh vì làm loạn thì cứ để nó thế đi. Anh xứng đáng bị như vậy sau tất cả thôi. "Sẽ không có kẻ cặn bã nào trên Trái Đất này thấp hèn hơn mình..." anh nghĩ và cười.

Ngạc nhiên, người đó kéo anh ra khỏi bar. Dino quay đầu để nhìn người đang kéo mình đi bằng cách xách cánh tay mình và nhìn thấy một mái tóc dài màu hồng. "Vậy ra đó là một người phụ nữ,"Dino cay đắng trong lòng mà tự nghĩ. Cả thế giới dường như đang chống lại anh. Dino cảm thấy thương hại cho chính mình. "Nếu như mình không là Dino Cavallone..." anh thì thầm. Người phụ nữ đang kéo anh đi đột ngột dừng lại. Cô quay lại và Dino nhận ra cô. Cô ném cho anh một cái mũ bảo hiểm.

"Đội vào đi," cô nói với anh. Dino làm theo.

Anh ngồi phía sau chiếc tay ga của cô và cả hai đi đến một nơi nào đó.

Xxx Destiny Aitsuji xxX

Khi Romario nhận được điện thoại từ một cấp dưới đang thở hồng hộc, tim của ông gần như muốn ngừng đập. Dino được thông báo là đã bị bắt cóc bởi một người phụ nữ lạ mặt khoảng hai mươi tuổi. Dino thậm chí còn không muốn chiến đấu và các cấp dưới đã mất dấu của họ.

Romario nguyền rủa số may rủi của mình. Ông biết bỏ lại Dino một mình không bao giờ là một ý tưởng tốt đẹp. Vẫn chưa đến hai mươi phút khi mà ông vừa bỏ cậu chủ một mình. Lái xe vài vòng, Romario trở lại quán bar để đón cấp dưới bị bỏ lại. Ông chỉ hy vọng boss của mình sẽ có thể tự bảo vệ chính mình chống lại người phụ nữ đã bắt cóc anh. Hệ thống theo dõi trong điện thoại của cậu chủ sẽ cung cấp rất nhiều lợi ích trong việc tìm ra boss.

Xxx Destiny Aitsuji xxX

Dino cuối cùng đang ngồi chờ trên một băng ghế trong công viên. Đã muộn và không có ai. Dino thở dài. Trái tim cảm thấy trống rỗng và bất chợt anh không còn muốn sống. Anh cảm thấy hối tiếc với suy nghĩ về việc bỏ lại sau lưng gia đình yêu quý của mình nhưng không thể ngăn được sự tuyệt vọng.

Cái gì đó lành lạnh và đè nặng lên lên cái đầu đang cúi xuống của Dino. Anh ngước lên nhìn thấy một lon cà phê trước mặt mình. Cầm lấy đồ uống và lầm bầm lời cảm ơn, anh khui lon nước và uống, không quan tấm đến vị nước hay người phụ nữ đang ngồi bên cạnh mình.

"Cậu biết không, tôi thực sự rất thích nơi này. Tôi thường đến đây một mình vào những tối thứ sáu. Thật sự rất cô đơn khi ở một mình trong cái nhà đó."

Dino nhìn cô. "Cô có Reborn mà."

Người phụ nữ cười đầy một cách trống rỗng. "Nó trông có vẻ giống như thế đúng không? Cậu có biết là người đàn ông đó dành trọn trái tim mình cho một người phụ nữ đã chết không? Cho dù tôi nỗ lực lớn đến thế nào để ở đó và trao cho anh ta mọi thứ, tôi cũng sẽ không bao giờ có thể dập tắt ngọn lửa dành cho người phụ nữ đó."

"Cô đang đề cập đến Luce à? Tôi nghĩ cậu ấy rồi sẽ nhìn nhận cô như một phụ nữ một ngày nào và dần dần sẽ yêu cô thôi. Đừng vội từ bỏ, bò cạp độc."

Bianchi bật cười. Cả hai uống lon cà phê trong một lúc im lặng. Sau đó Dino phá vỡ sự im lặng. "Tôi nghĩ chúng ta hơi giống nhau."

Bianchi cười không chút hài hước. "Như thế nào, Dino Cavallone?"

Dino nhấp nháp nước cà phê lạnh. "Cả hai ta đều rất cố gắng rất nhiều cho người mà chúng ta yêu nhưng nó dường như không có kết quả tốt."

Bianchi thở dài. Cô hiểu những gì anh nói là thật nhưng cô không muốn thừa nhận nó.

"ĐÔi khi tôi tự hỏi nếu tôi làm gì đó hữu ích để hóa giải lời nguyền. Anh ta thậm chí còn chưa nhìn về phía tôi. Khi anh ta quay lại, thì nó chỉ là lợi dụng tôi. Tôi biết thật tàn nhẫn là mình đang bị lợi dụng như một công cụ nhưng tôi không thể từ chối. Tôi thực sự rất ghét chính mình. Giá như tôi đừng rơi vào tình yêu với một tên máu lạnh và cô cảm như thế."

Dino nghĩ về vị trí của Tsuna và Hibari. "Còn tôi ước mình là một boss cũng là một sư huynh tốt hơn và có nhiều quyền lực hơn để có thể xóa đi một tương lai đau khổ cho sư đệ yêu dấu. Bây giờ thì em ấy đã chọn cái tên hội trưởng máu lạnh và thích bạo lực đó rồi, tôi chẳng thể làm gì được nữa. Tôi ước mình đã không buông lơi trong suốt quá trình rèn luyện của Reborn."

Bianchi cười cười. "Cậu nói đúng. Chúng ta đúng là giống nhau. Tôi thắc mắc mình sẽ làm điều khác hay không nếu tôi biết trước tương lai."

Đó là điều cả hai cùng đang nghĩ. Dino đi đến một kết luận. "Tôi không nghĩ nó sẽ thay đổi. Tôi cũng sẽ làm điều tương tự mà thôi." Bianchi đồng tình dù không nói ra.

Dino uống cạn chỗ cà phê còn lại của mình và Bianchi nhìn anh. "Cảm ơn vì đã đưa tôi đến đây. Tôi cần phải đi thôi. Romario và những người khác đang lo lắng cho tôi."

Bianchi mỉm cười. "Cậu là một boss tốt." Những lời đó dường như chạm đến trái tim Dino và anh đã thật sự mỉm cười lần đầu tiên kể từ sau sự cố đó.

"Cô cũng là một người phụ nữ tốt," anh nói trước khi vẫy tay tạm biệt. "Cô nên tìm một người tốt người sẽ đáp lại tình cảm của cô," Khi anh quay bước rời đi, Bianchi vô tình nhìn thoáng qua gương mặt của anh dưới ánh sáng của trăng và bị mê hoặc bởi nó. Một vệt hồng xuất hiện trên mặt cô. Trái tim mà cô nghĩ đã chết từ lâu dần sống lại.

Doki-doki...

Bức màn của màn đêm hé lộ một ngọn lửa mới trong đống tro tàn. Tình yêu lại một lần nữa được nhen nhóm bằng sức mạnh của đêm trong bóng tối.

~ Hết ~

Lời của tác giả: Cảm ơn mọi người đã đọc đến phút cuối. Mình hy vọng cái kết này đủ làm hài lòng tất cả. Xin hãy cho mình biết ý nghĩa nếu câu chuyện này được các bạn đọc từ đầu đến hết. Mình sẽ để mọi người tự tưởng tượng nhé

Destiny Aitsuji, gác bút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro